Yến Chi nằm ngủ ở trong nhà kho thì đột nhiên lại có tiếng đập cửa chẳng lẻ nào là Khải Phong đã về rồi sao .Bây giờ cô rất sợ ,sợ anh ấy sẽ hành hạ cô như đêm hôm qua ,cả người cô đâu đâu cũng toàn là vết hôn ,vết cắn của người đàn ông kia .
" Không... không được... mình phải ngủ thôi"
Lúc này cô kéo chăn qua khỏi đầu để quên đi tiếng gọi ở ngoài kia , nhưng cô đã lầm rồi người đàn ông kia đã phá cửa và đi vào trong phòng ..
" Lạc Yến Chi ! Cô bị điếc à "
Người đàn ông này đang say cho nên mới hằn giọng và lớn tiếng như vậy . Nhưng mà cho dù là không say rượu thì anh lúc nào cũng muốn chửi bới ,đánh đập và hành hạ người con gái này cả. Bởi vì Lạc Yến Chi đã hại người con gái anh yêu cho nên anh phải trả thù cho hả cơn giận.
" Cô mau thức dậy cho tôi, tôi biết là cô chưa có ngủ"
" Xoạc"
Khải Phong xốc chăn lên rồi quăng xuống đất ,hai mắt hiện lên tia đỏ ngầu mà nhìn người con gái đang run sợ kia .
" Khải Phong ,anh định muốn làm gì tôi nữa đây , tôi không muốn giống như ngày hôm qua nữa đâu .."
" Hức ..hức ..huhu .."
" Cô đang sợ tôi sao "
" Ừm "
Càng lúc thì anh càng tới gần hơn rồi sau đó thì dồn cô vào tường,sau đó thì dùng tay mình bóp cổ của Yến Chi .
" Lạc Yến Chi sao lúc nào cô cũng giả bộ ngây thơ ngoan hiền hết vậy ,tại sao cô lại ra tay với Huyền Nhi ,cô ấy đã đắt tội gì với cô hả "
" Ưm. . không... không có .. tôi không có làm mà "
" Hức. .hức .. buông ra ..a ...ưm.."
" Cô có biết là vì cô mà cô ấy đã hôn mê suốt 3 năm trời không hả "
" Tôi không có đẩy cô ấy , tôi không có làm "
" Ngày hôm đó tôi đã tận mắt chứng kiến,cô ấy đã bị cô hãm hại "
" Hức. ..hức .."
Tại sao người đàn ông này lại không tin cô chứ ,cô yêu anh nhưng cô sẽ không làm những chuyện độc ác như thế này .Suốt 3 năm qua cô cũng đâu có yên ổn được ngày nào đâu ,cô phải làm việc nhà từ sáng cho đến chiều còn buổi tối thì phải phục vụ anh nữa ,Đàm Khải Phong lúc nào cũng chỉ biết phát tiết lên người của cô mà thôi, nghĩ đến đây khiến cho trái tim của cô đau vô cùng .
" Đừng có khóc nữa ,nín ngay cho tôi"
Khải Phong hét lên rồi kéo Yến Chi đi về phòng mình,ở đây là nhà kho cho nên khiến anh có chút khó chịu vì mùi ẩm mốc ở đây ..
" Rầm "
Cánh cửa phòng được anh đẩy mạnh vào,sau đó thì anh liền quăng cô lên chiếc giường lớn ở giữa phòng ..
" Khải Phong hôm nay tôi mệt lắm ,anh tha cho tôi có được không"
" Ha ..tha sao ,vậy lúc cô hãm hại cô ấy thì cô có nghĩ đến hậu quả hay không "
Khải Phong nói xong liền cởi thắt lưng và quần tây của mình ra, rồi sau đó thì nằm đè lên người của Yến Chi ..
" Ưm ..a...xin anh ..a...đau quá .."
" Khải Phong xin anh ...đi ra ngoài đi "
" Cô rên giỏi lắm ,mau rên lớn lên cho tôi xem đi "
" A ..a ..."
Lúc này Khải Phong liền thúc mạnh hơn ,ở bên dưới không ngừng ma sát miệng huyệt .Còn ở phía trên thì anh cứ ra sức liếm mút ngực của cô .Yến Chi bây giờ chỉ biết nằm đó mà chịu đựng ,nước mắt cứ thi nhau mà rơi xuống không ngừng ...Cô đau lắm nhưng cô cũng chẳng biết làm được gì ...
" Lạc Yến Chi cô đúng là dâm đãng mà , tôi mới làm có một chút mà cô đã chịu không nổi rồi"
" A. .. tôi không có. .xin anh đừng nói như vậy "
" Hừ ,dám cãi lại lời của tôi sau "
Khải Phong lúc này liền lật người của cô lại rồi đi từ phía sau ,cả người của Yến Chi bây giờ cứ run bần bật ,bàn tay thì bấu vào nhau để giảm bớt sự đau đớn của bản thân ..
" Ưm..a...hức ...hức ..xin anh tha cho tôi"
Hơn 3 tiếng đồng hồ thì anh cũng chịu dừng lại rồi đi vào trong nhà tắm ,lúc này Yến Chi mới được buông ra .Sau đó thì cô liền mặc quần áo của mình lại rõ chạy ra khỏi phòng .
Bây giờ cũng đã hơn 1 giờ sáng ,khi cô về phòng thì liền chạy vào nhà tắm tắm rửa lại rồi mới đi ngủ .Mỗi một ngày mà cô ở đây thì dường như đó chính là ác mộng ,cứ cách hai đến ba bữa là người đàn ông đó lại kéo cô vào phòng quan hệ ,sau khi mọi thứ xong xuôi thì ép cô uống thuốc tránh thai ...
Yến Chi nằm trên giường rồi rơi nước mắt ,rốt cuộc thì cô phải chịu đựng cuộc sống này đến bao giờ nữa .Ba năm qua cô đã mệt mỏi lắm rồi,tình yêu của cô đã bị anh giết chết theo năm tháng rồi .
Đêm nay lại là một đêm đau đớn đối với cô nữa rồi,Yến Chi cứ lăn qua lăn lại mà không thể ngủ được .Giá như cô không yêu anh thì tốt biết mấy ,ước gì cô không dính dáng gì với Huyền Nhi thì mọi chuyện sẽ không thành ra thế này .Mọi thứ mà cô đã trải qua có ai nhìn thấy hay không,ai ai nhìn vào cũng nói cô là kẻ giết người,một người phụ nữ độc ác vì yêu mà dám ra tay với bạn thân của mình .
Ba năm qua cô không có ngày nào được yên thân cả ,dù là ở trong nhà hay là ở ngoài đường .Xã hội này đúng thật là khắc nghiệt mà,cả đêm đó Yến Chi khóc đến cạn nước mắt rồi thiếp đi từ lúc nào cũng không hay ..
Sáng hôm sau khoảng tầm 6 giờ sáng thì Yến Chi cũng thức dậy ,cô bắt đầu đi xuồng dưới lầu làm việc nhà...
Giờ này còn khá là sớm cho nên Khải Phong cũng chưa thức dậy Yến Chi ngước nhìn lên lầu một cái rồi cũng đi vào trong làm việc .
" Nhìn kìa tối hôm qua lại quyến rũ cậu chủ "
" Hừ ,con nhỏ này đúng là mặt dày mà .Lúc trước hãm hại Huyền Nhi rồi vậy mà bây giờ lại lăn giường cùng chồng của người ta đúng thật là không biết xấu hổ mà "
" Thôi đi mày ơi ,con nhỏ này là kỷ nữ mà "
Yến Chi đứng đó chỉ biết nhìn bọn họ chỉ trỏ mình mà thôi,bởi vì ở đây cô không hề có tiếng nói gì cả .
Lúc này ông quản gia từ ngoài bước vào thấy đám người hầu đang tụm năm tụm bảy thì liền lên tiếng trách mắng .
" Mấy cô lo làm việc đi đừng mà ở đây nhiều chuyện"
Sau đó thì Triệu Khắc quay qua nhìn Yến Chi ,bàn tay ông chạm lên vai cô một cái mà vỗ về .
" Cháu đừng để ý mấy lời mà bọn họ nói "
" Dạ ,cháu không sao đâu cảm ơn bác "
" Ừm ,cháu mau tranh thủ chuẩn bị bữa sáng cho cậu chủ đi "
" Mà bác quản gia ơi ,đồ ăn của cậu chủ chẳng phải là do đầu bếp và A Linh chuẩn bị sao "
Yến Chi có chút khó hiểu nhìn bác quản gia..
" Ừm thì lúc trước là như vậy nhưng mà bây giờ cậu ấy yêu cầu cháu phải chuẩn bị thức ăn cho cậu ấy bao gồm buổi sáng ,trưa và tối"
" Dạ ,cháu biết rồi "
Yến Chi gật đầu rồi đi lại tủ lạnh lấy nguyên liệu ra chuẩn bị bữa sáng , trước khi nấu thì cô cũng hỏi qua về khẩu vị của anh để cho thuận tiện việc nấu nướng .
Hơn 20 phút sau thì bữa sáng cũng đã xong Yến Chi dọn ra bàn rồi đi lên lầu gọi anh xuống ăn sáng .
" Cốc ..cốc .."
Yến Chi gõ cữa mãi nhưng chẳng thấy anh đâu ,cửa phòng cũng không khoá cho nên cô đành mở cửa bước vào trong .Khi cô đi đến giữa phòng thì thấy anh từ nhà tắm bước ra ,trên ngươi chỉ quấn khăn ngang hông mà thôi ..
"Đã thấy hết rồi mà còn giả bộ ngại ngùng"
Đúng là đã thấy của nhau hết rồi nhưng thật sự thì cô vẫn còn ngại ,vành tai cũng đã sớm ửng hồng lên rồi .
" Cô lên làm gì ,nếu không có việc thì mau cút ra chỗ khác "
" Cậu chủ ,đồ ăn sáng đã xong rồi tôi mời anh xuống ăn sáng "
" Hừ ! đây là thái độ làm việc của một người hầu sao ,nhìn kìa giống như là ai ép cô đi lên đây vậy "
Cô vội lắc đầu rồi cúi mặt của mình xuống đất ,bàn tay thì bấu chặt vào nhau ..
" Á...a..ưm ."
Lúc này Khải Phong liền đẩy cô nằm xuống ghế sofa ,bàn tay lần mò lên bộ ngực của cô mà nhào nặn ..
" Yến Chi ,hôm qua cô thấy chưa thoả mãn hay sao mà sáng sớm đã tìm tôi rồi"
" Không... không có. . tôi lên đây gọi cậu chủ xuống ăn sáng mà "
" Sau này không được gọi tôi là cậu chủ nữa mà gọi là anh "
Dứt lời anh liền hôn lên cổ và xương quai xanh của cô rồi nói tiếp ..
" Những gì mà cô đã đối xử với Huyền Nhi tôi nhất quyết sẽ không bỏ qua . Tôi sẽ làm cho cô cảm thấy chính mình nhục nhã nhất "
" Khải Phong ...anh đã hành hạ tôi 3 năm trời rồi "
" Hừ ,mọi thứ vẫn chưa đủ .Cô là loại phụ nữ không ra gì mà ,cô dám hại bạn thân của mình thì có chuyện gì mà cô không dám làm chứ "
" Đàm Khải Phong... tôi hận anh .."
" Hận tôi sao ... được vậy cô cứ hận tôi đI còn tôi vẫn sẽ dày vò cô , tôi sẽ làm cho cô đau khổ nhất có thể"
" Anh đã từng yêu tôi chưa "
" Hừ ,cô chính là kẻ thù của tôi cho nên dù có chết thì tôi sẽ không yêu một người như cô "
Khải Phong nói xong liền xé váy của cô ra rồi đưa hạ thân của mình tiến vào trong , chẳng hiểu sao khi nãy nghe cô nói hận anh thì anh lại bực bội và tức giận như thế .Càng lúc thì anh càng đâm sâu vào trong hơn ,mặc cho cô có vùng vẫy la hét như thế nào thì anh cũng mặc kệ mà dày vò Yến Chi. .
" Anh là cầm thú ..."
" Đúng vậy , tôi là cầm thú nhưng cô vẫn yêu tôi đó thôi "
Hơn 2 tiếng đồng hồ thì anh mới chịu dừng lại ,cả người anh bây giờ đã đổ đầy mồ hôi nhưng anh không đi tắm ngay mà ngồi lại ở ghế sofa .Lúc này Yến Chi mới hoàn hồn lại rồi cúi người nhặt quần áo của mình..
" Lát nữa dọn quần áo của cô qua phòng tôi"
" Tôi không muốn " cô thẳng thừng nói ra lòng mình .
" Không muốn cũng phải dọn qua vì đây là mệnh lệnh ,cô có tin là tôi sẽ cho người phá hủy cô nhi viện không hả "
" Được rồi, tôi sẽ dọn qua "
Người đàn ông này đúng thật là chuyện gì cũng dám làm cả ,lần nào cũng lấy cô nhi viện ra đe doạ và uy hiếp cô .Nhưng anh ấy đã làm được rồi bởi vì cô sợ mình không làm theo thì mọi người sẽ gặp nguy hiểm .Từ nhỏ cô đã sống ở nhi viện , được mẹ nuôi và mọi người cho ăn cho ngủ, được cắp sách đến trường cho nên cô không thể để mọi người vì mình mà chịu thiệt được ..
Yến Chi sau khi mặc quần áo xong xuôi thì cũng đi ra ngoài, khoảng chừng nữa tiếng sau thì Khải Phong cũng đi đến công ty và đồ ăn sáng thì anh cũng không chạm đến ..
10 giờ sáng cô thu dọn quần áo của mình, nhưng thật ra đồ của cô cũng không nhiều chỉ có vỏn vẹn mấy bộ đồ cũ mà thôi ,mỹ phẩm,nước hoa cũng không có nói chung cuộc sống của cô chẳng có gì để bận tâm cả ..
Yến Chi đặt vali quần áo của mình vào một góc phòng bởi vì cô không biết được là anh ấy có cho mình động vào nơi này hay không .Vậy cho nên cô cũng không dám để đồ lung tung .Căn phòng này khá là rộng ,nó chỉ là một phòng ngủ thôi mà cứ như một căn nhà vậy .
Cô nhìn căn phòng một hồi lâu rồi đI lại mở rèm ,mở cửa sổ ra cho thoáng mát .Lát sau thì Yến Chi thấy trên bàn có một cái đồng hồ ,cô đoán cái này là của anh cho nên liền đem lại tủ phụ kiện và đặt lại ở chỗ cũ .Lúc này cô mới thấy được là nơi đây khá là sang trọng ,nào là đồng hồ ,cà vạt ,quần áo ,giày và có những phụ kiện trang sức sang trọng nữa .
Yến Chi đưa mắt nhìn sang tủ phụ kiện của nữ ,mấy cái này chắc là anh ấy chuẩn bị cho Huyền Nhi rồi .Sự tinh tế đó sẽ không bao giờ dành cho cô cả và ngay cả tình yêu cũng vậy, bởi vì trong mắt Khải Phong cô chính là kẻ giết người .
Cô đứng ở đây khoảng tầm 5 phút rồi đi vào trong nhà tắm lấy quần áo đem đi giặc ,đồ của anh chỉ toàn là áo sơ mi và quần tây mà thôi.Lúc này cô đưa mắt lên nhìn thì thấy trên áo sơ mi trắng có một vết son đỏ ,nhưng nó không phải là của cô .Đàm Khải Phong ngoài cô ra thì vẫn còn người phụ nữ khác ,bỗng dưng lúc này cô lại nở một nụ cười chua chát rồi bóp chặt chiếc áo lại ..
Hoá ra trong cuộc tình này chỉ có mình cô là vọng tưởng đến anh mà thôi,bởi vì trong tim anh chẳng bao giờ có cô cả .
11 giờ trưa cô bỏ quần áo vào máy giặt rồi đi xuống nhà làm bữa trưa ,khi cô bước xuống thì thấy A Linh đang liếc xéo mình .Bởi vì thường ngày đồ ăn của Khải Phong là do cô ta và đầu bếp làm .Vậy mà ngày hôm nay bị đuổi ra khỏi vị trí đó khi cho cô ta không ngừng căm ghét Yến Chi .Nhưng cô cũng không để ý đến cô ta nữa mà chú tâm vào công việc của mình ,bởi vì cô biết được một điều dù cô có làm gì đi nữa thì cũng bị ghét như thường .
Sau khi mọi thứ đã xong xuôi thì cô nhờ tài xế đưa mình đến tập đoàn Đàm thị ,nơi này cô chưa đặt chân đến cho nên cô không biết được là nó lớn như vậy .Suốt ba năm qua cô chỉ ở trong biệt thự Đàm gia làm công việc nhà ,làm vườn còn buổi tối thì phải giúp anh giải toả .Có những lúc anh không vui ,anh tức giận thì cô chính là thú vui để cho anh trút giận lên người mình, vào những ngày cuối thu thời tiết se lạnh anh sẽ đem cô ra vườn và bắt cô quỳ là nhận lỗi của mình .Còn không thì sẽ nhốt cô vào tầng hầm và bỏ đói suốt 3 ngày liền ...
.........
Lúc này cô bước vào trong sảnh công ty rồi đi lại quầy lễ tân định hỏi xem văn phòng của anh ở đâu .Nhưng cô chưa kịp hỏi nữa thì đã được mấy người vệ sĩ đứng gần đó đưa vào trong thang máy .
" Ting ...ting ..tầng 58 ..."
" Cao thật "
Hai tên vệ sĩ đưa cô đến trước văn phòng của anh rồi cũng nhanh chóng rời đi ,lúc này Yến Chi nhìn thấy vẻ mặt của hai người họ có chút kỳ lạ giống như là có chuyện gì vậy .Bỗng dưng lúc này cô lại nghe được vài âm thanh kì lạ ,Yến Chi sợ là anh đang gặp chuyện gì cho nên liền xông cửa vào luôn mà không cần gõ cửa
" Rầm .."
Đập vào mắt cô chính là có hai thân thể đang quấn lây nhau ,bàn tay của cô gái kia không ngừng ma sát vào vòm ngực của Khải Phong ,và chiếc áo sơ mi của anh đã cởi ra từ lúc nào rồi ...
" A ..anh Khải Phong sao lại có người vào văn phòng của anh vậy " Lý Tiêu nhõng nhẽo rồi hôn lên má của anh một cái ..
" Lạc Yến Chi cô không biết gõ cửa à "
" Xin lỗi, tôi quên mất " cô cúi mặt của mình xuống,bàn tay thì xiết chặt túi giữ nhiệt .
" Lý Tiêu em vào trong thay quần áo đi "
" Nhưng mà "
" Tôi thích người nghe lời "
Lý Tiêu nghe Khải Phong nói vậy liền cúi người xuống nhặt quần áo lên rồi đi vào trong phòng nghỉ .Lúc này đây thì anh mới đứng dậy rồi đi về phía của Yến Chi .
" Thế nào, cô đang ghen à "
" Không có , tôi làm gì có tư cách mà ghen chứ "
" Cô biết thân biết phận như vậy là tốt "
" Tôi có đem bữa trưa đến cho anh ,anh mau ăn đi cho nóng "
Yến Chi bày đồ ăn ra bàn nhưng chưa gì đã bị anh hất đổ tất cả. Lý Tiêu lúc này đi ra thấy được hình ảnh này khiến cho cô ta vô cùng thích thú rồi ngồi xuống ghế mà đâm chọt .
" Yến Chi cô lại làm phật lòng anh ấy nữa rồi"
" Tôi không muốn ăn , nhưng sau này ngày nào cô cũng đem đến cho tôi "
" Lý Tiêu anh đưa em đến nhà hàng ăn trưa "
" Dạ "
Sau đó thì hai người họ liền rời đi ,bây giờ ở trong văn phòng chỉ còn một mình cô mà thôi .Yến Chi dùng tay và muỗng thu gọn đồ ăn lại bỏ vào cà mên ,cơm trắng thì vươn vãi khắp nơi khiến cho sàn nhà không thể nào sạch được .Cho nên cô liền đi ra ngoài tìm khăn lao và cây lao sàn đem vào trong dọn cho sạch .
" Yến Chi cô đứng lên đi ,tay cô đã đỏ hết rồi"
" Trợ lý Du tôi không sao đâu ,anh đừng quá lo lắng " Yến Chi cười cười rồi xua tay với Du Trực ..
" Hay là tôi gọi nhân viên lao công vào đây dọn "
" Thật sự không cần mà , tôi làm sắp xong rồi "
" Ừm "
Du Trực đi lại bàn làm việc Khải Phong lấy hai tập hồ sơ rồi cũng đi ra khỏi văn phòng,một lát sau thì Yến Chi cũng đã dọn xong xuôi mọi thứ ,cô đem cây lao đặt về vị trí cũ rồi lên xe trở về nhà .
1 giờ chiều cô về đến nhà ăn một ít cơm rồi đi ra vườn nhổ cỏ ,dưới cái nắng 38 độ như thế này khiến cho cả người cô phải đổ mồ hôi nhễ nhại ,nóng khắp cả người .Đây là công việc hằng ngày mà cô phải làm nhưng không hiểu sao hôm nay cô lại thấy khó chịu trong người,đầu thì đau như búa bổ chắc có lẽ là cô đang bị say nắng rồi .Yến Chi càng lúc càng thấy khó chịu hơn nên cô định đi lại gốc cây ngồi nghĩ mệt một chút nhưng chưa gì thì đã té ngã xuống đất rồi ..
Download MangaToon APP on App Store and Google Play