[ AllIsagi ] Ôm Tôi, Mùa Thu Biết Cười
Văn Án
Mikage Reo năm 17 tuổi luôn đưa mắt nhìn lên phòng nhạc
Đó là căn phòng dành riêng cho chàng trai, hay có thể nói là lẽ sống của thiếu gia Mikage
Chỉ cần căn phòng đó phát ra tiếng piano, Reo lập tức chạy đến nơi đó
Sau cánh cửa của phòng nhạc luôn là cậu thiếu niên đang đàn, khi đó, thiếu niên nhỏ ấy sẽ cười và chào anh
Mikage Reo năm 30 tuổi đứng chôn chân trước cánh cửa cũ kĩ, anh nghe thấy tiếng đàn phía sau cánh cửa
Toàn thân anh run rẩy, đôi mắt như lóe lên một tia hy vọng ít ỏi
Liệu sau cánh cửa có là thiếu niên nhỏ đang đàn, đang hát, đang mỉm cười chào anh hay không?
Liệu lẽ sống của anh có đang tỏa sáng trước vẻ đẹp của buổi chiều tà không?
Reo không ngừng run tay, bàn tay chạm đến tay nắm cửa vẫn không dám vặn mở
Sợ rằng sau cánh cửa là người khác
Sau cánh cửa không còn những nụ cười mà chỉ là ánh tà của buổi chiều..
Hay sau cánh cửa là mùa thu đang gục xuống..
Nhưng, sợ hãi liệu có trả lời cho thanh âm đang phát ra từ cây đàn bên trong không?
Mikage Reo quyết tâm, anh dứt khoát mở cửa nhưng bên trong lại là một người khác
Không lạ nhưng tia hi vọng nhỏ nhoi của anh đã bị người trước mặt dập tắt
Mikage Reo
Cậu làm gì ở đây?
Rin Itoshi
Đến lượt mày quản à?
Mikage Reo
//Tiến lại gần//
Mikage Reo
Bản nhạc lúc nảy...
Nói giữa chừng, Reo ngưng lại
Rin có vẻ hiểu những gì Reo muốn nói, liền rằng
Rin Itoshi
Tao đang giúp anh ấy..
Rin Itoshi
..viết tiếp lời của bài hát //nhẹ giọng//
Mikage Reo
Từ khi nào cậu lại biết chơi piano nhỉ?
Mikage Reo khổ sở nói, có lẽ bây giờ đối với anh, việc hô hấp hay đứng yên cũng đều khó khăn
Đây là liên quan đến lẽ sống của anh..
Mikage Reo
Cậu đã từng bảo nó vô bổ lắm mà..
Rin Itoshi
Phiền phức //Quay mặt đi//
Cuộc đối thoại của hai người cứ thế mà kết thúc
Reo không lấy làm lạ, vì khi trước
Họ cũng chỉ có thể thông qua mùa thu mà nói chuyện với nhau
Mùa thu cũng không còn ở đây, đối với anh, như thế đã nói quá nhiều rồi
Reo đứng nhìn ngắm tuyết đầu mùa
Còn Rin thì viết tiếp bản nhạc, cho đến khi đánh lại từ đầu
Mikage Reo
Khi mùa thu đến, là lúc em gặp anh
Mikage Reo
Dưới buổi chiều tà
Mikage Reo
Em cũng người ngắm cảnh
Rin vẫn cứ đánh và Reo cứ theo nhịp mà hát, cho đến khi lời hát của mùa thu dừng lại, anh không hát nữa
Rin Itoshi
Có thể ôm tôi lần nữa
Rin Itoshi
Được không? Hỡi mùa thu biết cười...
Mùa thu biết cười.. Là chàng trai họ nhung nhớ
Chàng trai họ đã theo đuổi
Chàng trai từng ôm họ vỗ về
Chàng trai mùa thu có nụ cười đẹp nhưng bây giờ
Chỉ còn mùa thu, còn lá, còn nắng
Chương 1
Mùa thu năm đó, có chàng trai với cây đàn
Có chàng trai cùng nụ cười ấm áp
Có chàng trai đứng dưới ánh nắng mùa thu
Có chàng trai.. Từng là ánh sáng của nhiều người...
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi là tên tớ, tớ rất thích âm nhạc và đặc biệt là chơi piano
Isagi Yoichi
Rất mong được mọi người giúp đỡ
Em là chàng thiếu niên 17 tuổi
Vẫn còn non nớt và đầy sức sống lắm
Nụ cười em chứa chan nhiều điều ngọt ngào
Cùng với đôi mắt như bầu trời đầy sao
Em năng động, em dễ thương, thân thiện
Được nhiều người mến mộ ngay phút đầu tiên lắm
Không như anh, anh chỉ là kẻ thích giả vờ
Là kẻ bị ám ảnh bởi sự cô đơn hồi nhỏ
Em được mọi người mến mộ như thế, anh ghét lắm
Isagi Yoichi
Bạn cùng bàn, giúp đỡ tớ với nhé
Bachira Meguru
Tất nhiên rồi, hân hạnh được gặp cậu //Cười//
Bachira Meguru
Tớ là Bachira Meguru, giúp đỡ nhau nhé Isagi-kun
Isagi Yoichi
//Cười tươi//
Bachira Meguru
"Dễ bị lừa thật.. Hoặc là mình diễn tốt quá"
Bachira Meguru
"Chói chang quá, tôi muốn dập tắt nụ cười của cậu"
Nhìn con người đầy sức sống
À không, phải là sức sống thật mãnh liệt
Điều này làm anh thật ghét, anh ghét nụ cười chói chang ấy. Thật sự rất chói mắt
Nhân vật nữ
Giáo viên: Ơ? Bạn Isagi đâu rồi
Bachira Meguru
Em không biết ạ
Bachira Meguru
Sau giờ ra chơi thì bạn ấy biến mất
Nhân vật nữ
Giáo viên: Ôi trời.. Có khi nào bị lạc không ta //Lo lắng//
Nhân vật nam
Học sinh nam: Hay cô cử một bạn tìm bạn Isagi đi ạ //Giơ tay//
Nhân vật nữ
Học sinh nữ: Đúng rồi đó cô, lỡ bạn ấy gặp chuyện thì sao //Bồn chồn//
Bachira Meguru
"Xúi quẩy thật" //Liếc nhìn học sinh nữ vừa nảy//
Khi cả lớp đang nhốn nháo vì sự biến mất của học sinh mới Isagi Yoichi
Thì Bachira Meguru lấy điện thoại ra nghe nhạc để không phải nghe những tạp âm ngoài kia
Đây là bài anh yêu thích nhất, nó nói về một con cá heo đang bơi lội tự do
Nói về việc con cá heo đó đã tự do như thế nào
Và đây cũng là bài hát anh yêu thích nhất, nó thuộc về một nhạc sĩ trẻ ẩn danh
Lời nhạc dịu dàng dễ nghe, đôi khi còn có nhịp nhanh châm như tốc độ bơi của một con cá heo
Khi đang chìm đắm trong âm nhạc
Bỗng, Bachira Meguru bị giáo viên gõ vào đầu một cái rõ đau
Ngay khi định hình lại thì anh đã trở thành điểm thu hút ánh nhìn của mọi người..
Nhân vật nữ
Giáo viên: Hay nhỉ? Dám sử dụng điện thoại trong giờ học
Rồi giáo viên lấy điện thoại cùng tai nghe của anh
Nhân vật nữ
Giáo viên: Tôi tịch thu đấy, ra cửa lớp đứng cho tôi
Bachira ngoan ngoãn ra cửa lớp đứng
Bachira Meguru
"Chắc cô đã bảo ai đi tìm Isagi rồi"
Dòng suy nghĩ đó lóe lên khiến Bachira trầm mặt
Cảm xúc hỗn loạn nên mượn cớ đó để trốn tiết
Anh đi lòng vòng trong sân sau trường
Bây giờ là mùa thu nên không khí ảm đạm, mát mẻ hẳn
Huống hồ chi bản thân đang hỗn loạn nên gặp bầu không khí thế này cảm thấy thoải mái vô cùng
Đi trên hành lang sân sau của trường được một đoạn
Bachira Meguru dường như có thể cảm nhận được giai điệu của bài nhạc yêu thích của mình
Anh biết tiếng nhạc phát ra từ phòng nhạc cụ nhưng anh cảm thấy lạ
Bình thường sẽ không có tiết nhạc vào thứ hai đầu tuần và bài hát anh yêu thích lại là bài cũng một nhạc sĩ không nổi
Cũng như chỉ có vài trăm người biết đến bài này
Nỗi tò mò làm cho Bachira nhanh chân chạy lên phòng nhạc cụ của lầu ba
Càng đến gần nghe càng rõ giai điệu nhẹ nhàng đôi lúc lên xuống theo nhịp bơi của cá heo
Cho đến khi anh đứng trước cánh cửa, sự hồi hộp làm tim anh đập nhanh
Bachira Meguru
"Ai vậy nhỉ? Ai có thể đánh bài này một cách hoàn hảo đến thế..?"
Bachira tò mò suy nghĩ, sự phấn khích cùng tim đập nhanh khiến cơ thể anh nóng dần
Rồi anh đưa tay cầm lấy tay nắm cửa
Đằng sau cánh cửa là một thiếu niên đang nhắm mắt hưởng thụ giai điệu
Chàng trai đỏ mặt phấn khích, nụ cười trước đó chói mắt đến chết giờ lại tươi rói lạ thường
Chàng trai đó mở đôi mắt chứa ngàn vì sao
Nụ cười quá đổi ngọt ngào, đến mức ta xao xuyến
Đến mức tim người hụt đi cả một nhịp
Download MangaToon APP on App Store and Google Play