Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Allnobita]ABO : Hãy Nhắm Mắt Và Ước Nguyện.

Chapter 1

Tiếng gió rít khẽ, mang theo hơi lạnh của mùa thu trễ. Đám mây xám phủ kín bầu trời, ép ánh nắng rút lui về phía chân trời xa mờ.
Nobita bước từng bước chậm rãi qua con đường đất dẫn đến bệnh việ n trung tâm quận Nerima. Hai bên đường là bãi đất bỏ hoang, nơi cỏ dại mọc cao, xen kẽ vài vết xe đạp đã cũ mòn.
Trên vai cậu là chiếc cặp nặng trĩu, không phải vì sách vở, mà vì những suy nghĩ đang đè nén lên tim. Cậu không mang ô. Dường như trời sẽ mưa, nhưng cậu không bận tâm.
Khi đi ngang qua bãi đất trống gần bãi giữ xe của bệnh viện, cậu vô thức nghe thấy tiếng nói vang lên – giọng của vài học sinh quen thuộc trong trường.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
1 : Ê, hôm qua thấy Nobita đi bệnh viện kìa.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
3 : Lúc nào chả đi. Mẹ nó bệnh, chắc cũng chẳng sống nổi nữa.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
2 : Tao nghe nói nó là Beta đấy. Không Alpha, không Omega. Thứ vô dụng.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
2 : Hèn gì yếu ớt, học dốt, còn hay mít ướt. Mẹ thì ung thư, ba thì không thấy mặt… đúng là thảm hại.
Nobita dừng lại một thoáng.
Cậu đứng lặng trong bóng cây, không quay đầu, không phản ứng. Mắt hơi nhắm lại, để những lời kia trôi qua như gió. Trong lòng cậu như có gì đó thắt lại, nhưng gương mặt vẫn không đổi. Không phải vì không đau… mà vì đã quá quen với nỗi đau rồi.
Cậu bước tiếp. Mỗi bước chân như nặng hơn, nhưng cậu vẫn giữ dáng đứng thẳng, chỉnh lại cổ áo, và mỉm cười khi đến cửa phòng bệnh.
[…]
Trong căn phòng tầng ba của bệnh viện, ánh sáng mờ nhạt chiếu qua lớp rèm mỏng. Người phụ nữ nằm trên giường bệnh, mái tóc đen từng dài mượt giờ đã rụng gần hết, khuôn mặt hốc hác nhưng đôi mắt vẫn sáng – là mẹ của Nobita, Tamako.
Nobi Nobita
Nobi Nobita
mẹ...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/ Nobita khẽ gọi, bước vào, đặt cặp sang một bên.Cậu cẩn thận rót nước, rồi ngồi xuống cạnh giường/
Tamako nở một nụ cười yếu ớt, vươn tay khẽ chạm lên má con trai.
Nobi Tamako
Nobi Tamako
Con đến rồi à… hôm nay trời lành lạnh, có mang áo khoác không?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/Nobita lắc đầu, cười/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Con ổn mà. Hôm nay con còn được 56 điểm Toán. /Cậu nói dối. Điểm thi thực tế chỉ có 32 Nhưng mẹ không cần biết điều đó./
Nobi Tamako
Nobi Tamako
Giỏi lắm. Mẹ biết con rất cố gắng
Nobi Tamako
Nobi Tamako
/Tamako siết nhẹ tay cậu, ánh mắt dịu dàng như phủ một lớp chăn ấm lên trái tim Nobita./
Nobi Tamako
Nobi Tamako
/Dù bà chỉ còn da bọc xương, nhưng trong mắt cậu, mẹ vẫn luôn là người đẹp nhất. Cậu chưa từng quên những năm tháng mẹ làm việc tới khuya để lo cho gia đình, chưa từng quên vòng tay ôm mỗi lần cậu vấp ngã/
Nobi Tamako
Nobi Tamako
À… mẹ có thứ này cho con
Nobi Tamako
Nobi Tamako
/Tamako cẩn thận mở ngăn tủ cạnh giường, lấy ra một chiếc khăn len màu lam nhạt, khâu bằng tay/
Nobi Tamako
Nobi Tamako
/Mũi đan không đều, thậm chí có chỗ còn lỏng lẻo, nhưng mùi hương của nó mang đậm hương mẹ – thứ mùi vừa dịu vừa nhòe nhạt, như quá khứ đang lùi dần về xa/
Nobi Tamako
Nobi Tamako
Mẹ làm suốt mấy tuần nay… len này mềm lắm, sẽ giữ ấm cổ con. Đông năm nay chắc lạnh đấy
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/ Cậu không nói với mẹ rằng hôm nay cậu bị chửi là "thứ rác rưởi", là "Beta thảm hại", là “con của một người sắp chết”. Cậu không nói với mẹ rằng ba cậu đã không về nhà gần ba tuần nay./
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/Cậu chỉ mỉm cười, thật nhẹ /Cảm ơn mẹ… con thích lắm
Chiều xuống dần. Trước khi về, Nobita đứng ngoài ban công nhỏ của tầng ba, quàng thử chiếc khăn len mẹ đan. Gió lùa vào cổ, nhưng chiếc khăn ấy thật sự ấm. Trong khoảnh khắc đó, cậu đã ước…
“Ước gì mẹ đừng rời xa mình. Chỉ một năm nữa thôi. Một năm thôi cũng được…”
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nhưng cậu biết… điều ước ấy không bao giờ thành hiện thực.

Chapter 2

ngày hôm sau là một ngày lạnh cuối mùa.
Căn phòng tầng ba của bệnh viện nhuốm một màu trắng nhạt. Mọi thứ ở đây đều quá yên tĩnh – một kiểu yên tĩnh báo hiệu điều sắp đến. Nobita ngồi bên cạnh giường, đôi bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay mẹ – lạnh, khô và đang dần buông khỏi hơi ấm của sự sống.
Bên ngoài cửa sổ, mưa phùn lất phất rơi
Nobi Tamako
Nobi Tamako
Con đến rồi hả…/Tamako khẽ nói, giọng như sợi chỉ sắp đứt./
Nobita gật đầu. Cậu ngồi yên, không dám nói nhiều, chỉ sợ mỗi lời thốt ra sẽ khiến nhịp thở mẹ loãng thêm. Cậu quàng lại chiếc khăn mẹ đan hôm qua, nhẹ nhàng lau trán bà.
Mẹ cậu cười – một nụ cười dịu dàng đã quá đỗi quen thuộc.
Nobi Tamako
Nobi Tamako
Nobita… đừng sợ nhé… Mẹ… không ở lại cùng con được nữa rồi
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Không… Mẹ sẽ ổn mà… mẹ phải chờ đông năm nay chứ… mẹ còn chưa thấy con lên cấp hai…
Tamako không trả lời. Đôi mắt bà khẽ nhắm lại – như một người chỉ vừa chợp mắt một lúc. Nhưng Nobita biết. Cậu biết rất rõ
Một hơi thở cuối cùng thoát ra. Nhẹ như sương tan
Và rồi… mọi thứ trong cậu lặng đi.
Chưa đầy mười phút sau, ba cậu – ông Nobi – bước vào. Áo sơ mi vẫn nhàu, cà vạt lỏng lẻo. Có lẽ ông vừa tan cuộc họp. Trên tay là điện thoại còn sáng màn hình.
Ông nhìn vợ – giờ đã không còn thở – chỉ trong vài giây. Ánh mắt ông không hẳn là lạnh lùng… chỉ là rỗng. Như thể đã chuẩn bị trước điều này từ lâu, như thể đã chấp nhận từ lúc mọi người vẫn còn cố hy vọng.
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Bà ấy… đi rồi à?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/Nobita gật đầu/
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
/Ông Nobi thở ra, rồi bước đến, đặt một tay lên vai con trai. Cái siết ấy rất nhẹ – không đủ để gọi là một cái ôm. Nhưng cậu biết… đó là giới hạn mà cha cậu có thể làm được./
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Con mạnh mẽ hơn ba tưởng nhiều đấy. /Giọng ông khẽ, trầm./
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Ba biết… con buồn lắm. Nhưng con phải sống tiếp. Vì mẹ con cũng muốn vậy
Nobita không nói gì.
Cậu đã luôn khao khát sự gần gũi, nhưng khi nó đến… lại quá xa lạ, quá muộn màng.
Điện thoại ông rung lên. Ông liếc nhìn, khẽ nhíu mày, rồi quay lại.
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Ba phải về công ty xử lý vài việc gấp. Lo hậu sự… để mai ba sắp xếp
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
/Ông chần chừ, nhìn Nobita lần nữa, rồi rời đi. Bóng ông khuất dần sau khung cửa./
Sự lạnh lẽo trong phòng đột ngột trở nên trống rỗng. Không phải vì cái chết, mà vì khoảng trống giữa người sống với nhau
Chiều đó, Doraemon đến. Trước cửa phòng, cậu dừng lại rất lâu, như thể chính mình cũng đang học cách chấp nhận thực tại
Doraemon
Doraemon
Nobita…/Cậu gọi, thật nhẹ, như sợ làm phiền giấc ngủ của người đã khuất/
Nobita ngồi một mình bên giường, hai tay ôm chiếc khăn len. Không khóc. Không nói
Doraemon
Doraemon
Mình xin lỗi… Mình đến muộn…/Doraemon bước tới, ngồi xuống cạnh Nobita. Cậu rút trong túi một chiếc khăn tay, lau giùm những giọt nước mắt đã khô trên má bạn/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Không sao đâu…
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Mẹ bảo… chỉ cần mình sống tử tế là đủ
Nobita im lặng. Ánh mắt cậu lạc vào khoảng không mịt mù ngoài cửa kính.
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Mình… sẽ cố. Nhưng nếu một ngày mình không cố được nữa… thì Doraemon… đừng trách mình, được không?
Cậu máy móc ôm lấy Nobita, như bao lần trước. Nhưng lần này, Nobita không ôm lại. Cậu chỉ ngồi yên, như một món đồ gỗ, để mặc cho thời gian rút cạn màu sắc trong ánh mắt.

Chap 3

Nobi Nobita
Nobi Nobita
NovelToon
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Mẹ ơi ,mẹ ơi ...làm ơn nói với con đây là trò đùa đi
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Hức làm ơn ,xin m..mẹ /gào khóc/
NovelToon
- Nobita,hãy dũng cảm lên con nhé. Mẹ yêu con nhiều lắm
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Hức...hức
Thi thể bà được đưa khỏi bệnh viện, di chuyển về nhà làm tăng lễ
Cậu im lặng .Nỗi mất mác quá lớn
tang lễ của bà được tổ chức vào hai ngày thi cuối năm của cậu
Cậu muốn ở lại nhưng bị Doraemon ngăn chặn bắt buộc cậu phải đi thi
Nobi Nobita
Nobi Nobita
.../nhìn vào bài thi ,mím môi/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/gục xuống bàn/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
*mẹ ơi ,mẹ...*
Dekisugi Hidetoshi
Dekisugi Hidetoshi
.../nhìn cậu/
Dekisugi Hidetoshi
Dekisugi Hidetoshi
Nobita/nói nhỏ/
Dekisugi Hidetoshi
Dekisugi Hidetoshi
Nobita ,cậu không làm bài sao ?/nói nhỏ/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/đứng dậy/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Thưa thầy em nộp bài /đi lên đưa bài cho ông/
Thầy Giáo
Thầy Giáo
được rồi ,em có thể rời đi
Minamoto Shizuka
Minamoto Shizuka
* cậu ta ,sao có thể .Mình còn chưa làm song mà*
Honekawa Suneo
Honekawa Suneo
*hôm nay cậu ta bị ấm đầu à ,bài thi chỉ mới bắt đầu 45 phút thôi đấy*
Goda Takeshi
Goda Takeshi
*Nobita bị sao vậy trời*
Dekisugi Hidetoshi
Dekisugi Hidetoshi
...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/cầm lấy cặp ,chạy nhanh ra khỏi trường/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
*Mẹ...*
Doraemon
Doraemon
/ngồi ở trước hiên /
Dorami
Dorami
/ngồi cạnh anh/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Doraemon/chạy vào nhà/
Doraemon
Doraemon
!!?/kinh ngạc/
Doraemon
Doraemon
Nobita ,chẳng phải cậu đang thi sao
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/không nghe ,đi đến trước bàn thờ của mẹ ,cầm bó hoa vừa mua để lên/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
NovelToon
Nobi Nobita
Nobi Nobita
/ngồi xuống/
Bầu không khí trong nhà chưa bao giờ như này cả
Một nỗi u uất đến lặng thầm
Cậu mặc bộ đồng phục ngồi cạnh bàn gia tiên
Khuôn mặt cũng không vui vẻ ,tươi cười như trước
rồi từng người ,từng người ra vào nhà Nobi
mọi người đều tôn trọng .Ai cũng thấu hiểu cho nỗi mất mát này
Họ cố gắng nói chuyện ,muốn động viên tinh thần cậu
Nhưng có lẽ người mà cậu cần lúc này là ba cậu
Nhưng chờ đợi ,đến đêm muộn .Ba mới đi đến cửa nhà
Nobi Nobita
Nobi Nobita
...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
NovelToon
Nobi Nobita
Nobi Nobita
ba.../nhỏ giọng/
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
L..là con đó à /say mèm/
Nobi Nobita
Nobi Nobita
ba có biết hôm nay là ngày gì không /tức giận ,hét lớn/
Cậu tức giận .Nước mắt cũng lăn dài trên má
Cậu không ngờ ba mình lại vô tâm thế
Hôm nay là đám của mẹ ,là vợ của ba đó
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Có lẽ mẹ sẽ thất vọng về ba lắm
Nobi Nobita
Nobi Nobita
NovelToon
Nobi Nobita
Nobi Nobita
đó là vợ ba mà .Là mẹ của con đó
Nobi Nobita
Nobi Nobita
ba có thật sự yêu mẹ không vậy
Doraemon
Doraemon
Nobita à /lo lắng ,chạy ra níu áo cậu/
Dorami
Dorami
Anh Nobita /nhìn cậu lo lắng/
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Tôi làm gì kệ tôi ,anh dám lớn tiếng với tôi lần nữa thì đừng có ở trong nhà này nữa
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Tôi nuôi cho anh ăn, anh học rồi về lớn tiếng với ba mình
Nobi Nobita
Nobi Nobita
...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Con ghét ba /chạy ra ngoài/
Doraemon
Doraemon
Nobita!/định chạy theo/
Nobi Nobisuke
Nobi Nobisuke
Không được đuổi theo nó .Để xem nó làm gì được khi ra khỏi nhà này
Doraemon
Doraemon
ba ...
Dorami
Dorami
...*Anh Nobita*
Nobi Nobita
Nobi Nobita
*con ghét ba */chạy nhanh đi ,không quay lại nhìn/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play