Tôi Không Muốn Làm Người Mai Mối
chương 1
Nếu nhớ không nhầm thì lúc đó tôi chỉ mới 5 tuổi, tôi của ngày ấy cũng ngây thơ như những đứa trẻ 5 tuổi khác , chẳng mong muốn gì nhiều , chỉ có 1 niềm mong uớc nhỏ nhoi là sẽ cưỡi lên 1 con kỳ lân màu hồng và tổ chức 1 đám cưới hoành tráng với hoàng tử của đời mình
Shuraina West(shu-shu)
Mẹ ơi! mẹ ơii!!
tôi mặc bộ váy ngủ mỏng manh và cứ thế lọt thỏm vào vòng tay của mẹ. Bố mẹ tôi bị đánh thức giậy với khuôn mặt vẫn còn đang mơ màng ngái ngủ
Mẹ ngạc nhiên nhìn tôi thúc sâu vào lòng mẹ rồi nở 1 nụ cười nhẹ nhàng
Phu nhân nam tước West
Ô kìa, con gái của mẹ làm sao thế? Gặp ác mộng phải không?
Tôi không nói gì mà chỉ đau lòng khóc lớn, nước mắt của tôi đã làm ướt 1 khoảng áo của mẹ. Cổ họng tôi đã đau rát từ lúc nào, nhưng tôi cũng chẳng quan tâm . Tay tôi cầm lấy 1 góc áo mềm mại của mẹ để lau nuớc mắt, tiếng khóc cũng dần bé đi.
Shuraina West(shu-shu)
Mẹ... có khi con không bao giờ lấy chồng được mất...
Vừa nói xong nước mắt lại chảy ra . Đứa trẻ khóc đến khàn cả giọng, không hợp với độ tuổi tý nào.
Thấy tôi thút thít khóc, mẹ chỉ vỗ nhẹ vào lưng tôi, và nói mọi chuyện sẽ ổn cả thôi. Dù mẹ có hỏi bao nhiêu lần thì tôi cũng không biết phải trả lời như thế nào nên chỉ có thể khóc lớn. Những cảm xúc ngỡ ngàng và sợ hãi vẫn còn hiện hữu trong đầu
Đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ tới cái khung cảnh lúc còn 5 tuổi đấy. Đến cả tôi suýt nữa xì mũi vào váy mẹ khiến cha phải ngăn lại cũng nhớ rõ như in.
Khi tôi 5 tuổi, tôi đã lấy hết can đảm để tỏ tình 1 cậu bạn và bị từ chối ấy.Đêm hôm đó tôi mơ 1 giấc mơ có thể thay đổi cả cuộc đời mình.
Lí do khiến tôi khóc lóc thảm thương như vậy chính là mơ về kiếp trước của mình.
Trong kiếp trước của tôi, trước khi chết tôi đã đọc 1 cuốn sách"những chàng trai của Hestia" đọc tên thôi đã ngửi thấy mùi tiểu thuyết 3 xu rồi. Đây là 1 cuốn tiểu thuyết lãng mạn nhưng lại có nội dung vớ vẩn không thể chấp nhận nổi. Nhưng vì tôi là người hay đọc những kiểu thể loại lãng mạn hơn là quan tâm đến cốt truyện nên đối với tôi cũng không đến nỗi nào.
Trong giấc mơ đó, tôi đã nhận ra thế giới hiện tại cũng chính là thế giới trong cuốn sách mà kiếp truớc tôi đang đọc dở trước khi chết
Lúc đầu tôi chỉ nghĩ rằng có lẽ việc nhân vật "Shuraina West" trùng tên với tôi chỉ là 1 trường hợp ngẫu nhiên mà thôi. Nhưng tôi chợt nhận ra người bạn thân của tôi "Hestia Plawid" , lại chính là nhân vật nữ chính trong cuốn sách đó , tôi đập mạnh đầu xuống mặt bàn chỉ mong tất cả không phải sự thật.
Thế nhưng sau đó không còn cách nào khác ngoài việc phải chấp nhận hiện thực phũ phàng. Bởi vì bối cảnh của quyển sách đó và cuộc sống hiện tại trùng khớp đến sởn da gà.
Trong tiểu thuyết tôi giữ vai trò bà mối quan trọng nhất nhì truyện. "Shuraina West"là nhân vật kết nối giữa nam chính và nữ chính, trở thành cây cầu nối giữa 2 bên để 2 bên có thể đến với nhau. Và cây cầu nối đó xui xẻo đến mức nổi da gà.
Tại sao ư? vì nhâm vật của tôi thậm chí không yêu nổi ai, vì cứ thích ai là nhân vật đó đem lòng yêu Hestia hết sạch. Phải đến thật lâu sau đó tôi mới hiểu ra đó là lí do vì sao họ đều chăm chú về "Hestia" mà bỏ qua tôi hết.
Hiện thực hóa ra lại tàn nhẫn đến vậy sao... vào cái ngày mà giấc mơ được gặp hoàng tử của đời mình mà tan thành bọt nước ấy, tôi đã đốt sạch những cuốn sách về hoàng tử và công chúa mà tôi đã khổ tâm thu thập suốt bao năm qua , tất cả đều trở thành cát bụi.
Shuraina West(shu-shu)
"Mẹ nghĩ sao con người lại tồn tại hả mẹ? "
Phu nhân nam tước West
".... "
Shuraina West(shu-shu)
"Nếu thực sự có vận mệnh điều khiển cuộc đời của chúng ta, vậy chúng ta sống để làm gì ạ? "
Mẹ tôi đang đắp mặt nạ để xóa vết nhăn, nâng mắt nhìn tôi với vẻ mặt nghi ngờ.
Phu nhân nam tước West
"... nếu làm gì cũng vô dụng thì thà đừng làm còn hơn... "
Và rồi mẹ bắt đầu ném dưa chuột trên mặt vào người tôi.
Mấy đứa bạn cùng tuổi của tôi lâu lâu lại đến nhà tôi chơi, mang cả đống búp bê hoàng tử công chúa mà tôi thích nhất rồi nói chuyện luyên thuyên suốt cả buổi, nhưng tai lại chẳng thể chơi đùa với chúng nó thoải mái như xưa được nữa.
Vị bá tước phu nhân đang hài lòng nhìn chúng tôi chơi đùa náo nhiệt, chẳng hiểu sao lại bỗng nhiên nổi hứng hỏi 1 câu.
bá tước phu nhân
"Mấy cô công chúa của ta, các cháu có mơ ước gì sau này không? "
Bà hỏi với giọng dịu dàng và hiền hòa. Trong khi những đứa trẻ khác cầm ngay mấy con búp bê hoàng tử và công chúa của chúng nó nhao nhao và nó về ước mơ tương lai, còn tôi vẫn đang nghĩ về miếng rau chân vịt vẫn còn mắc trên răng bá tước phu nhân.Mấy người bạn của tôi rất thành thật, không muốn trả lời qua loa câu hỏi của bá tước phu nhân.Vậy không biết có phải chúng vừa ăn quá nhiều đồ ngọt nên nói về giấc mơ của mình với âm lượng chói tai.
?
"Con! con muốn gặp 1 chàng hoàng tử yêu thương con nhất trên thế giới này! sau đó chúng con sẽ kết hôn với nhau!Rồi bọn con sẽ sống cùng nhau trọn đời và trồng rất nhiều hoa!"
Lindy
"Lindy~lindy nữa! con sẽ gặp người trong mộng của mình rồi sống hạnh phúc bên nhau! À con sẽ nuôi 1 chú kì lân luôn ấy, ngày nào cũng được tắm trong bột tiên luôn!! "
Bá tước phu nhân nở nụ cười ấm áp kiên nhẫn nghe những câu trả lời của bọn trẻ con.
Hestia rụt rè đứng bên cạnh tôi lắp bắp nói rằng:
Hestia Plawid
"Con cũng muốn được kết hôn với hoàng tử và sống hạnh phúc trọn đời! "
bá tước phu nhân
''Thế còn Shu-shu của chúng ta tương lai muốn làm gì nào, cũng muốn kết hôn với hoàng tử đúng không"
Dù đang ngẩn ngơ đứng ở 1 góc nhưng khi nghe thấy câu hỏi của bá tuớc phu nhân tôi lập tức lắc đầu.
Và sau đó với vẻ mặt quả quyết tôi dứt khoát nói.
Shuraina West(shu-shu)
"Con muốn làm nhân viên công chức"
Nói thật chứ yêu đương sao quan trọng bằng tiền bạc.
Mặc kễ những ánh mắt kỳ quái của người xung quanh, tôi vẫn tỉnh bơ như thế tay cầm dĩa bỏ 1 miếng bánh vào miệng.
chương 2
Tôi đã nghĩ rồi sống trên đơi không thể xoay quanh đàn ông như chong chóng được. Nên tôi tự hứa với bản thân cả đời này tôi sẽ 1 mình tự hướng đến mục tiêu*bát cơm sắt* mà thôi.
*bát cơm sắt* công việc nhà nước có phúc lợi đi kèm.
Dù hiện tại giấc mơ kí ức kiếp trước hồi 5 tuổi đã mờ nhạt dần nhưng tôi vẫn có đủ thông tin để phán đoán các tình huống trong cuộc sống.
Shuraina West của kiếp truớc hay kiếp này đều giống nhau hết, chẳng có gì nổi bật cả.
Nói chính xác hơn thì tôi là 1 người xui xẻo.
Kiểp trước tôi là trụ cột gia đình với 3 đứa em nhỏ tuổi. Kể từ khi cha mẹ mất vì tai nạn giao thông, tôi chỉ có thể hi sinh bản thân mình để chăm sóc những đứa em bằng số tiền ít ỏi mà cha mẹ để lại.
Tất cả những việc bình thường như là mặc quần áo đẹp, đi chơi với bạn bè sau giờ học hay hẹn hò với người mình thích, đối với tôi đều là những thứ xa xỉ. Vì luôn phải đặt lợi ích của những đứa em nhỏ lên trước việc làm đẹp hay trang điểm vào năm 19 tuổi, ngay cả khi truớc khi chết tôi vẫn sống cam chịu như thế.
Cuộc sống như vậy thật khổ sở, đối với tôi thời gian được nghỉ ngơi trong ngày chính là đi ngủ.Vì tôi luôn bận rộn bù đầu với hàng đống công việc làm thêm, vừa phải tranh thủ học để đi xin việc.
Trên trần nhà cũng dán đầy bảng tiếng anh để học thuộc trước khi ngủ, trên mặt bàn cũng ghi chi chít những thuật toán máy tính, lúc làm thêm cũng nhẩm lại những kiến thức mình đã học cho khỏi quên. Tôi cũng phải để tâm đến những đứa em của mình nữa, vì sợ chú trọng đến công việc và học tập thì chúng sẽ không nhận được tình yêu thương của gia đình và người ngoài sẽ nghĩ tôi là 1 đứa vô cảm và độc ác mất.
Sống không có mục đích như thế nhưng ngạc nhiên thay tôi có 1 sở thích chính là đọc tiểu thuyết tình yêu. Đọc sách có thể làm tâm hồn ta phong phú và thú vị, vậy nên không biết từ lúc nào nó đã trở thành điều duy nhất khiến tôi hào hứng. Vậy nên tôi hay tranh thủ thời gian từng chút 1 để đọc tiểu thuyết tình yêu. Dù đã định rằng 1 ngày chỉ có thể đọc 30 phút thôi nhưng càng đọc thì nghiền ngẫm đến hết luôn, không thể nhịn được.Và tất nhiên nói đến những quyển sách tôi từng đọc thì phải nói đến "quyển sách đó".
Nội dung cuốn tiểu thuyết ấy thì buồn thảm lắm nhưng cái két lại rất đẹp.À không,có phải kết đẹp không nhỉ?Nói thật tôi cũng không nhớ rõ lắm.Từ sau khi tôi mơ thấy kí ức hồi 5 tuổi thì đêm nào cũng mơ thấy kí ức kiếp truớc nhưng khi tỉnh dậy thì tất cả đều trở nên mơ hồ.
Cái khác thì tôi không nhớ rõ lắm nhưng chỉ có điều này chính là đến cuối câu chuyện thì nhân vật chính Hestia chẳng về với ai, cũng chẳng thèm chọn lấy 1 người, cứ thế cốt truyện của tiểu thuyết cứ kết thúc lấp lửng như thế.
Tác giả của câu chuyện này thiên vị Hestia 1 cách lộ liễu, từ ngoại hình cho đến năng lực tính cách, chỉ cần có dính đến Hestia thì tác giả nâng đến tận trời xanh. Trong khi những nhân vật phụ như Shuraina tôi đây thì chẳng thèm để mắt lấy 1 lần nên cũng chẳng cho cái năng lực gì cả.Sự thật là Shuraina trong tiểu thuyết cũng khá nhiều người vây quanh, nhưng vây quanh cô thì cũng vì cô thân với Hestia thôi.
Vấn đề là Shuraina chính là kiểu người có suy nghĩ cầm đèn chạy trước ô tô, dễ bị ảo tưởng sức mạnh.Cô gái đó cũng chính là tôi trong tiểu thuyết, hay hiểu lầm rằng họ tiếp cận mình vì mình thu hút và xinh đẹp nhưng thực ra họ tiếp cận tôi chỉ vì Hestia mà thôi. Vậy nên những người tôi thích đều tỏ tình Hestia và hẳn như mình cảm thấy bản thân bị phản bội và bắt đầu ghét bạn thân mình rồi,nhỉ?
Vì nhân vật của tôi trong tiểu thuyết có bản tính ghen tuông điên cuồng cộng thêm tính trẻ con mãi không đổi đuợc nên kết cục cũng không tử tế cho lắm.
Nếu nội dung của cuốn sách là đúng sự thật thì sau này gia tộc West sẽ sụp đổ , tài sản và nhà cửa đều bị các gia tộc ở gần đó vơ vét hết sạch cuối cùng tước vị cũng phải bán lại cho 1 thường dân lắm tiền nhiều của. Bản thân tôi thì phải kết hôn theo danh nghĩa, thực chất là bán mình, cho 1 gia tộc giàu có để cứu gia đình.
Nhờ được cuốn sách đó khai sáng tôi mới biết được tình yêu trong đời mình chỉ là 1 nỗi thất vọng dai dẳng, dù biết trước tương lai của mình qua những giấc mơ thì hiện thực không phải như tôi mong đợi.
Nhưng dù sao qua những cơn thất tình liên tục khiến tôi ngộ ra vài chuyện.
Đầu tiên, nếu tôi đến gần ai vì yêu mến họ thì họ chuyển sang thichd bạn thân tôi.
Thứ 2 nếu có ai chủ động tiếp cận tôi và tỏ ra thích tôi thì có thể sẽ nhờ tôi giới thiệu họ với Hestia.
Hôm nay Hestia sang nhà tôi chơi chăm chỉ tết từng bông hoa lại để làm vòng hoa rồi tặng tôi. Tôi có thể nhìn thấy những lọn tóc hồng mềm mại bay trong gió hay đôi mắt màu xanh cỏ đồng nội của cô ấy. Thật là 1 đứa nhóc má hồng đáng yêu. Trong khi tôi đang ngơ ngần nhìn cô ấy chằm chằm như vậy, Hestia nghiêng đầu về phía tôi, đôi mắt cười him híp.
Hestia Plawid
"Shu-shu! mặt tớ có dính gì à? "
Shuraina West(shu-shu)
"Cậu may mắn thật đấy"
Shuraina West(shu-shu)
"Tương lai của cậu được đảm bảo hết cả rồi! "
Hestia Plawid
"Cậu lại nói mấy lời khó hiểu hiểu gì đấy"/cười khúc khích/
Hestia đã là bạn thân của tôi từ khi tôi còn mặc tã
Kể từ khi tôi nhận ra thế giới của tôi chính là thế giới trong tiểu thuyết, tôi đã cố gắng tránh né Hestia vì lo cho tương lai của mình nhưng cô ấy ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi rất lớn.
Trước hết, bố mẹ của 2 bên đều rất thân với nhau, vả lại Hestia cư xử y hệt mấy đứa em kiếp trước của tôi. Nên có muốn bỏ nên cũng không bỏ được. Vậy nên bây giờ tôi vẫn sống với biệt danh"bạn của Hestia " như trước.
Hestia Plawid
"Shu-shu! cậu đã đăng kí vào học viện nào chưa? "
Tôi đang ngơ ngác thì Hestia đột nhiên hỏi 1 câu khiến tôi giật bắn người, nhanh tróng trả lời.
Shuraina West(shu-shu)
"Hả? ừm... ừ! "
Hestia đặt vòng hoa lên đầu tôi và phồng má.
Hestia Plawid
"Ầy!cái người này thật quá đáng! đã nói rằng chúng ta sẽ vào chung 1 trường rồi mà!! "
Shuraina West(shu-shu)
"Thì tớ biết nên đã đăng kí với cậu mà"
Hestia Plawid
"Oa, chúng mình lại được học cùng nhau rồi!! "
Hestia nở 1 nụ cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh.Nhìn bộ dạng ấy tôi không nhìn được mà phì cười.
Shuraina West(shu-shu)
"Biết là cậu mừng rồi, mau nhận cái này đi"
Tôi nén cười với vẻ mặt như cũ, rồi lấy bức thư đưa ra cho Hestia.
Trên bức thư có ghi"gửi Hestia ".
Bức thư này có người nhờ tôi gửi hộ. Người này là Eric, là con trai của 1 gia đình nam tước nên có thể nói là cũng được.
Hestia Plawid
"Thư tình gì thế?? "
Hestia Plawid
"Của Shu-shu hả?? "
Hestia Plawid
"Cậu nổi tiếng phết nha! "
Hestia đến giật bức thư khỏi tay tôi.
Hestia Plawid
"Có phải anh chàng trong gia đình nam tước trong tiệc trà lần trước không??"
Hestia Plawid
"Tên là Eric nhỉ? "
Hestia Plawid
"Cái người mà trông thích Shu-shu ấy! "
Lại 1 vẻ mặt quen thuộc, ngay sau đó nhìn tôi với vẻ mặt tội lỗi.Mắt cô ấy liếc nhìn vào bức thư rồi nghiêng đầu.
Hestia Plawid
"Ơ...sao lại gửi cho tớ?? "
Hestia Plawid
"Kỳ lạ nhỉ, Shu-shu xinh đẹp hơn tớ rất rất nhiều mà, sao lại gửi cho tớ?? "
Trong khi tôi vẫn đang ngồi im lặng, Hestia liên tục hỏi tôi với 1 nụ cười đơn giản.
Hestia Plawid
"Thật sự là thế à...? "
Hestia Plawid
"Shu-shu cũng thấy việc này kỳ lạ đúng không? "
Tôi cũng đáp lại câu hỏi của Hestia bằng 1 nụ cười.
Shuraina West(shu-shu)
"Hestia của chúng ta muốn bị ăn đập đúng không? "
Nghe thấy lời của tôi Hestia lè lưỡi, nở 1 nụ cười nghịch ngợm.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play