Bóng Tối Sau Ánh Sáng
Lời nhắn của tác giả
tác giả
Xin chào mọi người
tác giả
Tôi là tác giả của bộ Bóng tối sau Ánh sáng
tác giả
Sau đây là một số lưu ý như sau
tác giả
Thứ nhất: Đây là truyện thuộc thể loại đam mỹ
tác giả
Thứ hai: Truyện không phải thuộc thể loại ABO, mà là sinh tử văn
tác giả
Thứ ba: truyện có một chút viễn tưởng
tác giả
Viễn tưởng ở đây là trong truyện có một số gia tộc có năng lực đặt biệt
tác giả
Tôi khá thích ngược tâm lý nhân vật nên mọi người không thích thì đừng ném gạch nhé!
tác giả
Tác phẩm đầu tay nên nó cũng sẽ không hay mong mọi người thông cảm
tác giả
Mong mọi người ủng hộ!!!
tác giả
Về phần cốt truyện nó khá phức tạp mọi người đọc rồi sẽ biết nhá
tác giả
À tôi có ý tưởng viết truyện này là một bài viết mà bạn tôi cho coi nhá
tác giả
Tôi khá thích ngược top nhưng chỉ là ngược về tâm lý thôi à, không ngược về thể xác:)))
tác giả
Chúng ta sễ nói sơ qua về hai nhân vật
Lục Đình Khiêm
Lục Đình khiêm 22 tuổi (top)
Chiều cao: 1m95
Là bệnh nhân mắc một số bệnh về tâm lý
Hiện đang đi làm thêm
Trương Chí Lâm
Trương Chí Lâm 28 tuổi (bot)
Chiều cao: 1m88
là người của công việc
Hiện đang làn chủ tịch tập đoàn Trương
tác giả
Tác giả thích cường bot nha, rất thích luôn
tác giả
Cũng thích bot lớn tuổi giàu có để bao nuôi top:))
tác giả
À đúng rồi còn có một nhân vật có tuổi thọ lớn nhất trong truyện chính là Tô Mộc Nhiên 1600 tuổi
tác giả
Không logic chút nào đúng không nhưng đây là truyện mà nên bay bỗng một chút thì không sao đâu:))))
tác giả
Nói trước nhớ truyện này ngược top khá là ghê
tác giả
Nhưng tôi chỉ ngược quá khứ top mà thôi
tác giả
Nhưng mọi người hãy chuẩn bị tâm lý nhá!
chapter 1
Trong một căn phòng lớn đàn có một bóng người đang nằm trên giường, bỗng nhiên bóng người ấy ngồi dậy thở mạnh, nhìn xung quay. Người ấy lẩm bẩm
Lục Đình Khiêm
Đây là phòng của anh Lâm/kinh ngạc/
Lục Đình Khiêm
Mình...mình trọng sinh rồi!
Hắn như không tin về những chuyện này nhưng ông trời đã cho hắn quay trở lại để sửa chữa lại mọi thứ, thật sự vẫn còn thương tiết hắn. Lần này hắn quay trở về thì sẽ không làm những chuyện dại dột làm hại đến những người yêu thương hắn nữa
Lục Đình Khiêm
Ông trời đã cho mình một cơ hội thì mình phải chân trọng nó!
Hắn rời khởi giường đi vào nhà vệ sinh, bắt đầu vệ sinh cá nhân
Sau khi vệ sinh xong hắn đi thẳng xuống bếp
Hắn mở tủ lạnh ra xem xem trong tụ lạnh còn những gì để ăn không
Quả nhiên vẫn giống nhưng trước đây, tụ lạnh không có thứ gì ăn được chỉ còn vài thứ nhưng sữa và vài quả táo
Trước đây vì hắn không thích anh nên trong tủ lạnh chả có đồ ăn gì cho cam toàn là gọi đò ăn từ ngoài đến, hắn còn nhớ một lần do ăn đồ không sạch sẽ nên anh phải vào bệnh viện vì bị ngộ độc thực phẩm. Khi vào thăm anh hắn mới biết anh bị đau dạ dày vậy mà hắn lại làm ngơ vì trước đây hắn không yêu anh
Nhưng bây giờ thì khác sống lại thêm lần nữa hắn mới biết hắn yêu anh nhưng lại chả nhận ra nhưng khi anh chết do hắn thì hắn mới nhận ra thứ tình cảm đó nhưng đã quá trễ
Bây giờ sống lại hắn sẽ đáp lại tình cảm của anh
Lục Đình Khiêm
Đi mua đồ ăn trước đã//thở dài//
Lục Đình Khiêm
< cũng may là tiền trong thẻ anh Lâm cho mình mình vẫn chưa dùng hết >
Lục Đình Khiêm
Để xem coi...khu rau củ ở đâu nhỉ?
Hắn đã tra thử trên mạng người bị đau dạ dày nên ăn gì, nhưng không biết liệu anh có bị dị ứng với thứ gì hay không và liệu anh có về vào buổi tối không...hắn suy nghĩ một chút rồi lấy điện thoại cho anh
Hắn hơi lo lắng nhưng đầu dây bên kia đã cất tiếng, một giọng nam trầm ấm vang lên bên tai hắn rất dịu dàng
Trương Chí Lâm
Alo, em gọi cho anh có chuyện gì không?
Lục Đình Khiêm
À ừm.../bối rối/
Trương Chí Lâm
Khiêm? Em sao vậy?/lo lắng/
Lục Đình Khiêm
À dạ không, em không sao
Vừa rồi do hắn quá lo lắng nên chả nói gì cho đàng hoàng lại làm cho anh lo hắn liền nói vào vấn đề chính
Lục Đình Khiêm
Anh có bị dị ứng với thứ gì không ạ?
Trương Chí Lâm
Dị ứng? Anh sao?/kinh ngạc/
Anh ngạc nhiên với lời nói của hắn vì trước đây hắn chả bao giờ quan tâm anh, bây giờ lại hỏi việc này thì anh không khỏi kinh ngạc nhưng lại cực kì vui. Thấy anh mãi không trả lời hắn nghĩ mình đang làm phiền anh làm việc liền bảo
Lục Đình Khiêm
Anh đang bận sao? Hay là lát em gọi lại nhé?
Trương Chí Lâm
À không, anh không bận gì hết
Trương Chí Lâm
À với lại anh không dị ứng với cái gì hết
Lục Đình Khiêm
Thật sao?/ vui vẻ/
Lục Đình Khiêm
Vậy tối nay anh có về nhà không?
Trương Chí Lâm
Có, sao vậy?
Lục Đình Khiêm
Em tính sẽ làm bữa tố-
Hắn vẫn chưa nói xong thì hắn đã nghe một giọng nói của nữ vang lên đầu bên kia
Nhân vật phụ (nữ)
Thư kí: Giám đốc
Trương Chí Lâm
Đặt xuống đó đi//nói với thư kí//
Lục Đình Khiêm
Ừm...anh bận thì anh cứ làm đi ạ
Lục Đình Khiêm
Em...em chỉ hỏi thế thôi, em cúp đây ạ
Không để anh nói thì hắn đã cúp máy
Lục Đình Khiêm
Quả thật là rất bận...//nhìn điện thoại//
Lục Đình Khiêm
Thôi mình đi mua nhanh rồi về
Mãi đến gần 12h trưa hắn mới có thể về đến nhà, chờ xếp hàng thanh toán cũng phải mất gần hết 1 tiếng rồi lúc hắn đi cũng đã gần 10h rồi
Vì cũng đã trưa nên hắn quyết định sẽ làm một ít đồ để ăn dù gì từ sáng hắn vẫn chưa ăn gì
Làm xong bữa trưa hắn nđi ra ngoài phòng khách để vừa ăn vừa xem phim để viết thời gian, nào ngờ khi ăn xong coi còn chưacoi hết bộ phim đang chiéu thì hắn đã ngủ mất rồi
Chapter 2
Lúc hắn tỉnh dậy thì cũng đã 4h chiều rồi, hắn nhanh ngồi dậy đi vào bếp bắt đầu nấu ăn
Sau một hồi cập cuội trong bếp thì cũng xong
Lục Đình Khiêm
Cũng may là mình không quên cách làm mấy món này/vui vẻ/
Hắn vừa chuẩn bị đưa mấy món ra bàn để đợi anh về, thì tiếng mở cửa hắn tưởng hôm nay anh về sớm nhưng nào ngờ là chị gái của anh đến tìm, trong phút chót anh kinh ngạc song lại chuyển sang lo lắng
Lục Đình Khiêm
Chào...chào chị/lo lắngi/
Cô đánh giá tình hình của hắn, mặc một cái tạp dề và có vẻ hắn đang bối rối về việc cô đến đây
Trương Nguyệt Nhi
Không tính mời tôi vào à?/lạnh nhạt/
Lục Đình Khiêm
À xin lỗi chị, mời chị vào nhà/bối rối/
Vừa bước vào trong thì mùi đồ ane từ trong bếp bay ra, cô tò hỏi hắn
Trương Nguyệt Nhi
Cậu thuê giúp việc à?
Lục Đình Khiêm
Dạ?... Dạ không có!
Trương Nguyệt Nhi
Vậy mùi đồ ăn là ai làm?/nghi ngờ/
Lục Đình Khiêm
Là...là em làm ạ/lắp bắp/
Khi nghe lời nói này cô không thể tin vào loief mình vừa nghe được
Trương Nguyệt Nhi
Là cậu làm?/không tin/
Lục Đình Khiêm
Vâng, là em làm ạ
Hắn lo lắng tới mức nắm chặt lòng bàn tay trong vô thức, cô liết mắt thấy hắn đang nắm chặt hai bàn tay lại với nhau, cô cũng chẳng làm khó gì cho hắn nữa
Cô tính đến kiếm em trai mình để bàn về chuyện ở công ty nhưng anh không có ở nhà thì đành chịu, cô tính mở lời nói mình sẽ liên lạc với anh sau giờ thì mình sẽ về nhưng nào nhờ hắn đã mở lời trước
Lục Đình Khiêm
À ừm... Chỉ nghĩ sao khi vào dùng ít cơm trong lúc chờ anh Lâm?
Hắn lo lắng nói không biết liệu cô có từ chối hay không, cô thì nghi hoặc nhưng đúng lúc có một chút đói. Cô nghĩ một chút rồi cũng nói
Trương Nguyệt Nhi
Cũng được
Lục Đình Khiêm
Vậy chị vào trong đợi một chút, em dọn ra ngay ạ
Hắn nhanh chóng vào trong dọn thứ ăn ra, hắn biết gia đình của hắn không có tiện cảm với hắn mấy bây giờ cố gắng gây ra một chút thiện cảm với gia đình hắn một chút cũng tốt. ở kiếp trước hắn vốn chả yêu thương gì anh mà anh lại mù quáng bảo vệ hắn cho đến phút cuối đời anh cũng quan tâm hắn liệu hắn có bị sao không...giây phút ấy hắn không thể quên một người đứng trên vạn người cao cạo tại tượng lại nguyện nằm dưới thân hắn hi sinh cho hắn mọi thứ cũng đã mang thai con hắn ở kiếp trước nhưng lại bị hắn hại chết. Lần này ông trời cho hắn một cơ hội hắn chắc chắn sẽ không bao giờ lãng phí nó.
Cô đứng ở ngoài nhìn vào vốn không tin về chuyện này. Cô vốn không có thiện cảm gì với hắn nhưng xem ra cô phải đánh giá lại hắn rồi
Lục Đình Khiêm
Chị xong rồi đấy ạ!
Cô đi vào nhìn vào bàn ăn chỉ có 3 món nhưng đang toả ra hương thơm ngào ngạt nhưng vậy...
Cô lấy đũa gắp một miếng gà cắn thử một miếng, thịt gà gần như tan trong miệng...quả thật rất ngon!
Lục Đình Khiêm
Không hợp khẩu vị của chị sao ạ?
Hắn lo lắng hỏi một tiếng vì từ lúc cô ăn miếng thịt gà xong thì không nói gì cả làm hắn không thôi lo lắng và bối rối
Trương Nguyệt Nhi
Không...khá là ngon
Lục Đình Khiêm
Vậy sao ạ! Vậy thì tốt quá!/vui vẻ/
Lục Đình Khiêm
Em cứ lo là đã lâu rồi mình không nấu ăn, không biết ăn có ngon như trước không//cười//
Trương Nguyệt Nhi
Trước đây cậu từng nấu ăn à?/tò mò/
Lục Đình Khiêm
Vâng, cũng rất lâu rồi...hồi còn nhỏ cho tới khi đi học thì em đã thành thạo về mấy việc này rồi
Trương Nguyệt Nhi
Từ nhỏ là từ khi nào?
Lục Đình Khiêm
Chắc là khoảng 6-7 tuổi gì đó
Trương Nguyệt Nhi
< nhỏ vậy mà đã biết nấu ăn rồi >
Lục Đình Khiêm
Ba mẹ em vốn chả yêu thương gì rồi ạ
Trương Nguyệt Nhi
Vậy à...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play