Trong bữa tiệc xa hoa tráng lệ , từng người đi tới đi lui , tiếng nói chuyện , cười đùa vang vọng khắp căn biệt thự rộng lớn , trong góc nhỏ của một căn phòng đang có một bóng hình làm chuyện mờ ám
"A , hình như cho hơi nhiều quá , lỡ hắn ngỏm luôn thì sao ta" cô thì thầm tự nói với chính mình
Cô là Khổng Hán Sơ một nhân viên nhỏ của công ty x , trên người cô là bộ trang phục của bồi bàn nữ , thứ cô đang bỏ vào ly rượu vang đỏ chính là thuốc kich duc mà cô mới mua sáng nay bằng đồng lương ít ỏi của mình . Lí do cô làm vậy là vì tên sếp kia dám ức hiếp cô suốt thời gian qua , từ việc nhỏ tới việc nhỏ hơn , hắn đều bắt cô làm không sót việc nào . Vì không chịu được nữa nên cô quyết định khiến hắn phải hối hận .
Sau khi bỏ thuốc xong cô nhẹ nhàng bưng li rượu chứa thuốc đến chỗ hắn
" Không ai phát hiện ra " cô cười thầm
Mà tên này cũng thật kì quái, hắn không uống bất cứ đồ uống lạ hay ăn bất cứ thứ gì mà người lạ đưa. Chính vì vậy mà cô mới có cơ hội làm chuyện xấu này, cô là nhân viên nhỏ cụ thể là trợ lí nhỏ của hắn , vì vậy cô đưa li rượu đến chỗ hắn thì đương nhiên hắn không hề lo nghĩ gì mà nhận lấy .
" Có chuyện hay để xem rồi đây" cô cười thầm
Sau khi nhận lấy li rượu từ tay cô hắn nhẹ nhàng nhấp môi , rồi đi tiếp khách
Hôm nay là tiệc mừng thọ của lão gia, ông nội của hắn , bữa tiệc đã trôi qua được hơn nửa , khách khứa cũng tản dần hiện tại đang là 11h đêm , hắn đi mời rượu những vị khách còn lại .
Cô cũng nhẹ nhàng chuồn đi ăn chút gì đó , hôm nay bận bịu cả ngày chưa bỏ gì vào bụng cả. Cô đi đến bên quầy đồ ăn gắp một đĩa thức ăn
" Đúng nhà giàu có khác đến cái đĩa cũng xịn" cô thầm nghĩ trong lòng
Gắp được một đĩa đầy , cô ra một chiếc ghế nhỏ, ngồi thưởng thức món ăn và nghĩ đến chuyện sắp xảy ra với mình
" Haizz " cô thở dài " Hay thôi mình bỏ về nhỉ thấy có lỗi quá , mình mặc kệ hắn tìm ai giải quyết đó là việc của hắn " cô thầm nghĩ
" Nhưng mà cũng không được, mình tốn thời gian lâu như vậy chỉ vì việc này, giờ mà bỏ lại thì cũng không được mà lỡ sáng mai hắn tỉnh lại tìm mình, rồi mang mình đi triệt tiêu thì sao " cô thầm nghĩ rồi lắc đầu
"Thôi sao cũng được dù gì cũng làm rồi"
Đang vừa mải suy nghĩ vừa nhìn hắn, bỗng cô thấy hắn quay sang nhìn cô , trái tim cô đập mạnh lạ thường chân tay run hai răng lập cập va vào nhau, cô cười trừ đáp lại ánh mắt của hắn . Sau đó cô thấy hắn ngoắc ngoắc tay với cô ý chỉ đi lên lầu cùng hắn
"Ách, ta đến đây Lăng Tổng" cô nghĩ thầm rồi bỏ đĩa thức ăn đã ăn một nửa lại , nhanh chân chạy theo hắn lên lầu
Hắn đã đi đến chân cầu thang , trông vẻ mặt vẫn có vẻ là không sao , nhưng cô biết chắc chắn là trúng thuốc rồi
"Lát nữa thuốc có tác dụng để xem anh còn bình thản như vậy được nữa không"
cô không dám tiến gần đỡ hắn mà chỉ cặm cụi theo sau hắn . Đi được hơn nửa bỗng hắn dừng lại , cô mải cặm cụi theo sau không để ý nên va đầu vào mông hắn
"ui" cô kêu nhẹ , mặc dù không đau lắm
" Sao vậy Lăng Tổng" cô cười mỉm , ngẩng đầu lên hỏi
"hừ" hắn quay lại nhìn cô
" lên chuẩn bị nước cho tôi" hắn trầm giọng nói , nghe hơi khàn khàn
cô ngoan ngoãn đi lên , lúc đi qua hắn cô khẽ liếc nhìn nơi nào đó
sau khi uống li rượu kia hắn thấy trong người thật nóng , gắng gượng đến vị khách cuối cùng rồi sau đó định đi lên lầu thì thấy người kia đang ngồi ngẩn người nhìn mình , hắn bèn ngoắc tay kêu cô ta lên chuẩn bị nước , lúc đi cô ta còn không cẩn thận đập đầu vào mông hắn , một lực nhẹ làm hắn thật khó chịu.
Gắng lên đến phòng hắn vội vọt vào nhà tắm rồi thả cả người vào bồn , cảm giác đó vẫn không vơi đi chút nào mà càng tăng độ khó chịu trong người, vì nước trong bồn là nước nóng , cô gái đó đang lặng lẽ đứng bên bồn tắm nhìn
" cô ! đi ra ngoài " giọng hắn khàn khàn nói
" lăng tổng , anh sao vậy "giọng cô nhẹ nhàng quan tâm hỏi , nhưng trong lòng lại cười thầm
"Tôi nói , cô ! đi ra ngoài" hắn cố gượng nói từng chữ
cô nghe theo , lặng lẽ đi ra khỏi cửa phòng tắm , đi đến cửa phòng ngủ cô khẽ chốt cửa lại
" Lăng Tổng , anh xong rồi " cô vừa cười ngơ ngác vừa nghĩ . Đang mải cười ngơ ngác thì thấy người kia ướt sũng đi từ trong phòng tắm ra
"Lăng Tổng, anh như vậy sẽ bị cảm lạnh đó" rồi cô vội chạy lấy khăn quàng lên người cho hắn , đang lau qua lau lại thì hắn chợt dùng hai tay đẩy cô xuống giường . Chiếc giường êm ái lún xuống một khoảng, hắn nằm đè lên người cô, hai mắt đầy tia máu nhắm nghiền , nơi đũng quần hắn phồng lên một khoảng , chiễm chệ ở giữa hai chân cô , lúc này thật không biết nên làm thế nào . Người hắn ướt nằm lên người cô làm cô cũng ướt theo , cô định đẩy hắn ra thì hai tay hắn siết chặt tay cô đưa lên đỉnh đầu , cô có hơi sợ
" Tôi xin lỗi" hắn thì thào vào tai cô, đôi môi hắn quẹt qua tai đưa đến môi cô hôn từng chút một rồi liếm, thấy không đủ để thỏa mãn hắn còn cắn , từng hơi thở hắn phả vào mặt cô.
Bỗng nhiên môi có thứ mềm dán vào rồi cắn, cô thật không biết làm sao , chỉ đành để người đó làm càn.
Tay anh cũng bắt đầu bỏ tay cô ra rồi từ từ đi xuống, gỡ bỏ chiếc áo đang vướng víu trên người cô ra cảnh xuân liền lộ ra trước mắt hắn , nơi nào đó càng chướng đau, trước mặt là bộ ngực được bao trọn trong chiếc áo ngực, miệng hắn cũng từ từ đi xuống, hơi thở nóng rực của hắn phả vào khe ngực cô , hắn khẽ hôn , tay vòng ra sau cởi nút áo ngực, chiếc áo được cởi ra hoàn toàn, phía trên của cô trần trụi trước mắt hắn, không nhanh không chậm hắn vừa cởi chiếc áo của mình vừa hôn nơi đầy đặn của cô, từng chút chiếm tiện nghi , phía dưới thật sự không chịu nổi, nhưng bên trên vẫn hôn từng nơi một, từng chiếc quần, chiếc áo của hai người được hắn lột hết , đôi môi hắn đi xuống đùi non của cô hôn từng chút một đi lên
Căn phòng nóng rực như hai thân thể trần trụi nằm trên chiếc giường kia
Cả người cô nóng rực theo từng nụ hôn của hắn . Nơi nào đó của hai người đều đang gào thét , hắn đưa cự vật đặt ở nơi riêng tư của cô , đưa vào từng chút một
Bổng có thứ gì đó đi vào, chọc thủng làm cô thật đau kêu lên một tiếng, cô hướng mắt nhìn xuống
" thật to" cô thầm nghĩ
Hắn thấy người phía dưới kêu , thật không biết nên làm thế nào , chỉ còn cách làm thật nhẹ nhàng, đưa ra đưa vào từng chút một , như vậy thật kích thích, với tình hình hiện giờ, hắn thật không chịu nổi , thấy cô không còn kêu nữa, hắn dần tăng lực đạo dưới thân , hai thân thể va vào nhau đưa đẩy không biết bảo nhiêu lần . Trời gần sáng, thuốc trong người hắn đã vơi dần, hai thân thể trần trụi ôm lấy nhau ngủ
Ngoài cửa sổ là một khu vườn đầy hoa được chăm sóc tỉ mỉ . Hiện tại là 9h sáng , ánh mặt trời chiếu vào căn phòng vẫn còn thoang thoảng mùi của một đêm hoan hái . Trên giường là một cô gái đang ngồi ngơ ngác nhìn ánh nắng chiếu vào người mình , cô nhìn sang bên cạnh , người nọ vẫn đang ngủ say . Đêm qua cô bị hắn làm đến nửa đêm , thân dưới đau nhức làm mặt cô nhăn lại . Đang mải suy nghĩ nên làm sao thì bên cạnh bỗng có tiếng động , cô giật mình vội nằm xuống
"A" đầu cô đập vào thành giường nhưng cô không giám kêu lớn , cô vội túm lấy chiếc chăn chùm kín người.
Người bên cạnh đã tỉnh lại , thấy một màn vừa rồi cũng không có phản ứng gì . Hắn bước xuống giường , khuôn mặt đẹp hơi nhăn lại . Hắn nhặt lấy đồ của mình cầm lên , còn quần áo của người kia hắn cầm lấy vứt về phía cô rồi bước vào phòng tắm thay đồ.
Cô nghe thấy tiếng đóng cửa thì lộ nửa khuôn mặt của mình ra , thấy quần áo của mình ở đó cô cầm lấy vội vàng mặc vào. Được một lúc thì cô nghe thấy tiếng hắn từ trong phòng tắm
" Mặc đồ xong chưa"
"a , xong rồi" cô đáp
Nghe vậy hắn mở cửa đi ra rồi bước về phía giường , hai tay đút túi quần đứng trước mặt cô
"Cô muốn gì "
" Hả " nghe hắn hỏi cô có hơi ngơ ngác
"Tôi hỏi cô muốn gì "
" uhm, Lăng Tổng, anh cưới tôi nhé " giọng cô nho nhỏ trả lời
Mày hắn nhăn lại , đôi mắt hai mí nhìn về phía cô đầy nghi hoặc
" cưới cô "
Hai tai cô đỏ lên cùng với khuôn mặt nóng bừng như muốn nổ tung.
"Hừ" hắn nhẹ thở bằng mũi tỏ ý khinh thường
Đầu cô cúi gằm xuống gần như sắp chạm đến đùi , đúng lúc đó điện thoại hắn kêu lên . Không biết trong đó nói gì mà cô thấy mặt hắn có vẻ hơi trầm xuống
" Chuyện này chờ tôi có thời gian rồi nói sau " hắn nói xong rồi quay người đi ra khỏi phòng.
Cô thấy vậy cũng không nán lại , chờ hắn đi được một lúc cô cũng vội vàng rời đi . Chân cô lúc bước đi có hơi run .
Đi bộ ra khỏi biệt thự gần một tiếng cuối cùng cô cũng thấy trạm xe buýt , cô vội chạy đến chào hỏi với bác tài rồi đi vào tìm chỗ ngồi. Đi được một lúc cũng đến bệnh viện . Vào đầu năm nay , mẹ bỗng nhiên bị đột quỵ liệt hơn nửa người , phải nhập viện chữa trị , cũng được gần một năm rồi mẹ mới chỉ nhấc được một tay , đến nói chuyện cũng khó khăn.
Năm nay cô 23 tuổi vừa tốt nghiệp được một năm, mồ côi từ nhỏ , tới năm 12 tuổi thì được mẹ nhận nuôi . Lúc đầu hai người khá xa lạ nên ít nói chuyện với nhau , hàng ngày mẹ đưa cô đi ăn cơm , mỗi ngày ngủ một chỗ . Hai người cứ sống nương tựa vào nhau từ ngày này qua ngày khác đến lúc cô vào đại học mới thuê được một căn phòng nhỏ trên thành phố . Tới giờ cũng đã 11 năm . Còn hắn ở đây là Lăng Minh Dương, năm nay 32 tuổi , ông sếp của cô , là một người sống nội tâm cụ thể là sống như bà nội và không quan tâm ai hết . Với một vẻ ngoài phong độ , lịch lãm , trưởng thành chuẩn quý ông không biết đã làm bao nhiêu cô nguyện làm cái móng chân của hắn . Cô chỉ biết về hắn vậy thôi. Làm ở công ty hơn nửa năm , công việc trợ lí của cô lúc nào cũng bận rộn.
Đang mải chìm trong suy nghĩ của mình thì cô cũng đã đi đến phòng bệnh. Cô mở cửa nhẹ nhàng bước vào , trong phòng bệnh có bốn người mẹ cô nằm trong cùng , ngồi cạnh là người mà cô thuê để chăm sóc cho mẹ , tạm gọi là gì ninh . Giờ cũng đã trưa nên mọi người trong phòng đều đang ngủ
" Mẹ cháu sao rồi ạ" cô đến gần chào gì rồi hỏi
" Trưa nay ăn được lưng bát cháo " gì thở dài rồi nhẹ nhàng nói
" Hôm nay con không đi làm à mà sao lại đến đây"
" Nay công ti được nghỉ nên con mới đến" nói xong mà hai tai cô đỏ cả lên . Lúc trên xe buýt cô đã gọi trưởng bộ phận xin nghỉ hôm nay , kết quả là bị ông mắng một trận .
Gì nghe vậy cũng không nói thêm
Lời tác giả: sắp giao thừa rồi, chúc năm 2024 thật vui vẻ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play