Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tôi Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Chị Và Anh Ta

Chap1

Nàng đang trên đường đi làm về ,con Hà Anh- hay bắt nạt trấn lột người khác chặn đường nàng
Hà Anh
Hà Anh
Này ! Đi đâu vội vậy?
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Tao đi đâu ,liên quan gì đến mày
Hà Anh
Hà Anh
Ồ~
Hà Anh
Hà Anh
Thế mày giấu diếm cái gì kia
Hà Anh
Hà Anh
Cho tao xem với *giật lấy*
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Không...trả cho tao !
Hà Anh
Hà Anh
Hình như hồi nãy tao thấy mày mới lãnh lương ,cái phong bì này là tiền lương hả
Con Hà Anh ngang nhiên mở phong thư ra nhìn vào trong
Hà Anh
Hà Anh
Nhiều tiền quá nè
Hà Anh
Hà Anh
Tao xin nhé
Không thể mất số tiền này được ,nàng kéo áo tranh giành với cô ta
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Trả tao...đây...tao còn phải đóng tiền trọ nữa...xin mày đấy...được không...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Nếu không có...bà chủ trọ đuổi tao mất...
Hà Anh
Hà Anh
Kệ mày chứ ,liên quan gì tao
Cô ta vừa nói vừa đá vào bụng nàng khiến nàng nhăn mày đau đớn ngã xuống đất
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Hự...đau quá
Hà Anh
Hà Anh
khoanh tay* Nhìn mày cũng đáng thương đấy
Hà Anh
Hà Anh
Cần tiền lắm à
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
gật đầu* trả cho tao đi,xin mày
Hà Anh
Hà Anh
khoanh tay* Hừm,nhưng xin không như thế
Hà Anh
Hà Anh
Không có thành ý lắm
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chứ mày muốn sao?
Hà Anh
Hà Anh
Quỳ xuống đi
Hà Anh
Hà Anh
Tao sẽ trả tiền cho
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Thật sao,chỉ cần tao quỳ...
Hà Anh
Hà Anh
Ừm ,thành tâm vào
Hà Anh
Hà Anh
Mày không muốn lấy tiền à
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Muốn...muốn...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Tao làm liền
Nàng dù cảm thấy thật nhục nhã nhưng so với việc đêm nay phải ngủ ngoài đường thì chẳng là gì ,quỳ hai gối chạm xuống mặt đất lạnh lẽo cầu xin trước sự chế nhạo của cô ta
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Xin mày...trả tiền cho tao
Hà Anh
Hà Anh
Haha,mày quỳ thật đấy à
Hà Anh
Hà Anh
Vậy thì dơ bẩn khác nào con chó đâu
Hà Anh
Hà Anh
Nhìn chán rồi,cảm ơn nhé
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Mày còn chưa trả tiền cho tao
Hà Anh
Hà Anh
Tao đâu có ngu
Hà Anh
Hà Anh
Tiền vào trong tay rồi là của tao
Hà Anh
Hà Anh
Tao đell trả ấy
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Mày nuốt lời * tức giận đứng lên*
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Trả cho tao* nhào tới *
Hà Anh
Hà Anh
*đẩy ra*
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
ngã xuống* Á...
Hà Anh
Hà Anh
Mày nên nhớ
Hà Anh
Hà Anh
Anh tao làm nghề đâm thuê chém mướn đây
Hà Anh
Hà Anh
Tao kêu anh tao chém chết mày bây giờ
Hà Anh
Hà Anh
Dám đuổi theo nữa không
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Tao...tao...
Nàng chẳng thể địch nổi sức mạnh của anh trai cô ta ,đành trơ mắt nhìn cô ta đi mất mà chẳng làm được gì
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
đấm xuống đất* Đáng ghét...lại phải ăn mì sao
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Tối nay,làm sao nói với bà chủ trọ kia đây...bả chắc chắn đuổi mình ra ngoài đường cho coi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Mình biết đi đâu đây ?

Chap2

/cạch /
Tiếng mở cửa làm cô giật mình ,quay ra thấy nàng người đầy vết thương quần áo lấm lem thất thần bước vào liền ân cần hỏi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Phương Ly,sao lại bị thương thế này
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chuyện gì đã xảy ra thế
Nước mắt của nàng rơi xuống ,nhào vào lòng cô khóc nức nở
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Hức...Chị ơi...em bị người ta...cướp sạch hết tiền rồi...phải làm sao đây
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chắc em...sẽ bị đuổi khỏi đây mất
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Phương Ly,em bình tĩnh ngồi xuống đây đã
Cô đỡ nàng ngồi xuống ,sờ lên mặt nàng lo lắng hỏi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Đau lắm không
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Đau~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chờ chút ,chị đi lấy thuốc thoa cho em
Cô quay vào phòng lấy thuốc ra ,nhẹ nhàng dùng bông tăm bôi lên vết thương của nàng.Động tác của cô nhẹ nhàng như sợ nàng đau vậy khiến trái tim nàng không ngừng loạn nhịp
" Thình thịch"
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
" Chị ấy gần quá..."
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
" Nhưng khi nhìn gần như thế này..."
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
mỉm cười* " Chị ấy càng đẹp hơn mức bình thường..."
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
sờ ngực/ " Trái tim mình cũng đập nhanh quá"
Sau khi bôi thuốc,cô cúi đầu dán băng cá nhân vào gò má nàng.Hơi rát nên nàng không chịu được mà rên lên
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
A...~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Sao,đau à
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
gật đầu* ừm,có chút xíu
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
chị sẽ cố nhẹ hơn
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ngoan nha...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
vâng~
Dán băng keo cá nhân xong ,cô lấy từ trong tủ ra một chiếc váy mới đưa cho nàng
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Em đi tắm rồi mặc đồ vào,quần áo của em...dơ hết rồi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
* ngượng ngùng* khụ...còn rách nữa
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Nghe thế ,nàng liền vội cúi xuống nhìn.Đúng là quần nàng rách thật còn lộ ra một chút quần lót hồng của nàng khiến nàng vô cùng ngượng ngùng vội kéo áo che lại
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
" Chị ấy thấy chưa vậy,ngại quá"
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em...em vào tắm liền
Vội giật lấy bộ váy trên tay cô mà chạy vào phòng vệ sinh,cô bật cười trước sự đáng yêu của nàng
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ha...trông mặt cũng nhỏ nhắn,đáng yêu thật~
Chờ nàng mặc váy bước ra ,trên bàn đã có hai tô bún thơm phức
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
bước tới* Đây là...
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
gãi đầu* Chờ em tắm xong thì lâu quá ,nên chị đi mua bún đem về
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Ngồi xuống ăn thử đi,xem ngon không
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị cho em sao
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
chị biết em cũng đói mà
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
* ngồi xuống*
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Cảm ơn chị
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Đúng lúc bụng em đói ,còn hết tiền nữa.Tưởng đêm nay phải nhịn đói chứ
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Ai cho em nhịn đói ,hư bao tử lắm đó
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Sau này chị nấu cho ăn
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
thoáng buồn* Làm gì có " sau này " chứ ,sợ đêm nay em cũng bị đuổi ra.Hạng cuối nộp tiền trọ rồi còn gì
Cô lấy từ trong túi xách ra một cái phong bì đặt lên bàn ,đẩy về phía nàng
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Đây là...
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị mới lãnh lương,em cầm lấy trả tiền trọ đi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Nhưng..sao em có thể lấy tiền của chị được
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị bảo lấy thì cứ lấy đi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Em cần nó hơn chị mà
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khi nào có tiền trả chị cũng được
Nàng nước mắt lưng tròng nhìn cô ,khóe môi mím lại nhìn cô cảm động đến nỗi không thốt nên lời.Cô thở dài lấy khăn tay lau cho nàng
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Con bé này hở chút là mít ướt thế ,đến macara cũng chẳng chịu nổi em mà trôi hết rồi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Tại...tại em cảm động quá
* Rầm*
Đúng lúc này ,cánh cửa bật mở bà chủ trọ bước vào nhăn mặt nhìn nàng
bà chủ trọ
bà chủ trọ
Này con Phương Ly kia ,có tiền đưa tao chưa
bà chủ trọ
bà chủ trọ
Giờ mà không có...ra đường mà ở
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
đưa tiền* Đây ạ,con trả cô
bà chủ trọ
bà chủ trọ
Ừm ,biết điều thế là tốt
bà chủ trọ
bà chủ trọ
Lần sau không được trễ nữa đó
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Con biết rồi ạ
bà chủ trọ
bà chủ trọ
Được rồi,tụi bây ngủ đi.Tao không phiền nữa * đóng cửa lại*
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
thở phào* Phù...chị Đăng Vân...chị đã cứu em một mạng đó
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Có gì đâu
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Tối ngủ có lạnh không ?
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Lạnh lắm ạ
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị có dư cái mền em lấy mà đắp
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị cho em hả ?
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm ,cho em
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
ôm cô* Chị đúng là tốt với em nhất a~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Hừm...bạn cùng phòng tốt thế ,đừng bỏ chị đi nhé
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Không bao giờ đâu ! em muốn ở đây cả đời luôn~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
bật cười* Haha,hứa rồi đó nha
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em nhớ mà
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị ơi ,ngủ thôi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em buồn ngủ rồi.../níu áo cô/
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
cười nhẹ + xoa đầu nàng* Bé Ly ngủ ngoan nha^^
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em cũng chúc chị Vân ngủ ngon~
Rồi hai người cũng về giường của mình.Buổi tối yên tĩnh cứ trải qua bình yên như thế.Chỉ có nàng luôn ngửi mùi hương từ chiếc mền bông mềm mại kia...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
" Thơm quá...đây là mùi của chị ấy sao?"

Chap3

Tại quán cafe XZ
NovelToon
Có khách nên nàng ra phục vụ,nhưng khi thấy Hà Anh ngồi cùng anh trai cô ta liền cảm thấy toàn thân run rẩy
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
mẹ nó ,cái quán này làm ăn kiểu gì vậy
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
Chẳng có khứa nào ra phục vụ cả.Bộ khinh anh mày hay gì
Hà Anh
Hà Anh
Anh bớt nóng ,để em gọi cho
Hà Anh
Hà Anh
*hét lớn * Nè ,nhân viên chết hết rồi à
Hà Anh
Hà Anh
Mau ra đây coi /đá ghế/
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
* tụi nó làm loạn rồi,giờ mình không ra.Lương sẽ bị trừ hết cho coi *
Nàng hít sâu một hơi lấy hết dũng khí bước ra ,giọng nói hơi run rẩy
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Quý khách...dùng gì
Hà Anh
Hà Anh
cho tao...*nhìn nàng + ngạc nhiên*
Hà Anh
Hà Anh
Ủa con nhỏ mà em nói nè ,anh hai
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
Con nhỏ nào nhể
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
à tao nhớ rồi ,con nhỏ không chịu đưa tiền mày hả
Hà Anh
Hà Anh
Phải đó anh
Hà Anh
Hà Anh
Đúng là chẳng nể mặt em chút nào ý
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
Ha~ cho nó một trận là được
Hà Anh
Hà Anh
Em ủng hộ anh
Anh ta vừa định giơ đấm vào mặt Phương Ly.Đã chuẩn bị tinh thần hứng chịu tất cả
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
nhắm mắt* " Sao không cảm giác đau chút nào vậy"
Nàng mở mắt ra đã thấy cảnh tay anh ta bị cô bẻ ra đằng sau ,giọng gằn xuống
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
À thì ra cái lũ bắt nạt chị em tốt của tao là tụi mày à
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
Đau quá...con nhỏ này...thả ra coi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Đell
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Mau mang tiền ra trả cho Phương Ly ,không thì tao cho tụi bây không còn mạng để ra khỏi đây
Hà Anh
Hà Anh
nghiến răng * Chị dám làm thế sao
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Im miệng chó mày lại
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
con nhỏ bố láo kia ,mau móc tiền ra trả
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Không thì tao tát cho trẹo xương hàm đó
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
run rẩy * " cô ta...sẽ làm thật sao...mặt mình...không thể ăn mấy cái tát của cô ta được...nhưng với vẻ mặt kia không nôn tiền...sẽ không để mình yên thân"
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
hét lớn* Nhanh lên
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
Mày mau...móc túi đưa tiền đi...tay tao sắp gãy tới nơi rồi...đau chết đi được
Hà Anh
Hà Anh
Biết rồi...tôi trả
Hà Anh
Hà Anh
*đưa tiền* đưa rồi đấy
Hà Anh
Hà Anh
thả anh tôi ra được chưa
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
nhìn nàng* Đủ chưa ?
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
đếm* Đủ rồi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
* thả ra*
Hà Khang(anh cô ta)
Hà Khang(anh cô ta)
vươn vai* A...đau chết đi được
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Còn không mau cút
Nghe lời răn đe của cô ,hai người kia như con rắn mất đuôi mà co giò chạy mất dép.Nàng nhìn cô đầy ái mộ mỉm cười
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị Vân giỏi quá
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm ,làm việc đi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Ai bắt nạt cứ nói chị
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị xử giúp em
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em biết rồi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
níu áo* Chị...
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
quay lại* hửm
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Em nghe nói tối nay ở Hồ Tây
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
có tổ chức bắn pháo bông á
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
cho nên?
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị...chị có thể đi cùng em không ?
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
mỉm cười * Được chứ
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
mắt sáng rỡ* thật sao
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm,cái gì mà chị không chiều em được chứ
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Bé ngoan à~
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
gãi đầu ngượng ngùng* Không hiểu sao dù lớn rồi
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Nhưng em vẫn thích được chị khen là bé ngoan á
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
vậy sau này chị sẽ khen em nhiều hơn,cho em nghe đã luôn
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Có chê phiền không ?
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
với chị...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
không bao giờ là phiền cả~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Cái miệng em ngọt quá đấy
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Làm cho chị ly bạc xỉu đi ,coi như ủng hộ quán em làm
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
được chị,có ngay thôi (^~^)
Tại Hồ Tây
Từng đợt pháo bông bắn lên khiến cả bầu trời đều bừng sáng rực rỡ trông cực kỳ đẹp.Bên cạnh nàng là cô mỉm cười nhìn ngọn ánh sáng kia ,còn ánh mắt nàng từ lúc nào chỉ dán vào cô không thể xa rời
NovelToon
NovelToon
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Đẹp quá nhỉ
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
chị chưa từng thấy ánh sáng nào đẹp đến mức này
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Nhờ em...chị mới có thể tận mắt nhìn thấy thứ đẹp đẽ này
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Phương Ly,cảm ơn em nhé
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
có gì đâu
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
chị giúp em nhiều hơn ấy chứ ,giúp em lấy lại được tiền.Còn có thể trừng trị bọn kia nữa
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Trong mắt em...
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
Lúc đó chị như tỏa sáng vậy,đẹp đến vô cùng
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
mỉm cười* Em không cần tâng bốc chị đến mức đó đâu
Khuyết Đăng Vân(cô)
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị cũng chỉ là một người bình thường
Hạ Phương Ly(nàng)
Hạ Phương Ly(nàng)
"Có lẽ là chị ấy không biết,giây phút này tôi đã xem chị ấy còn hơn cả người bình thường.Có vẻ giống một người dũng cảm xuất hiện vào lúc tôi cần nhất,từ lúc nào tôi lại cảm giác được một niềm vui khó tả thế này chứ..."
Đêm đó rủ cô đi xem pháo hoa cực đẹp,cô đâu biết rằng đó chính là bí mật của nàng khi ngày hôm nay là lễ tình nhân được cùng cô ngắm pháo hoa tuyệt sắc dưới bầu trời này.Nhưng khi nàng nhìn cô liền có cảm giác...cô còn rực rỡ hơn pháo hoa trên kia !
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play