[Dammy X Chiếm Hữu] Giam Cầm Em Mãi Mãi~
chap 1 (H nhẹ)
Châu Minh Nhật
Hah…ở đây là đâu? “Ngồi dậy”
Châu Minh Nhật
M..mình thấy đau đầu quá…”ôm đầu”
Hàn Lục Khanh
Mày thấy đau là phải , đó là do tác dụng phụ của thuốc “Mở cửa bước vào”
Châu Minh Nhật
Cậu..là..ai vậy?
Hàn Lục Khanh
Chắc mày quên tao rồi nhỉ?
Hàn Lục Khanh
Tao là thằng mọt sách bị mày bắt nạt vào 3 năm trước đây
Nói tới đây cậu khựng lại 1 lúc rồi mới nhận ra
Châu Minh Nhật
Là..là mày!? “Lắp bắp”
Châu Minh Nhật
Mày tính trả thù tao vì tao đã bắt nạt mày ư?
Hàn Lục Khanh
Không hẵn là trả thù..nhưng nó đại loại như vậy~ “áp sát”
Châu Minh Nhật
Vậy rốt cuộc thứ mày muốn là gì!? “Lùi lại”
Hàn Lục Khanh
Thật ra tao khá thích mày đó~ nhưng mà tao cũng không thể bỏ qua chuyện lúc trước cho mày được đâu~
Vừa nói anh vừa hôn vào cổ cậu
Châu Minh Nhật
Ưm…Thằng chó!? “Đẩy anh ra”
Châu Minh Nhật
Đồ gay bệnh hoạn!?
Hàn Lục Khanh
Sao, anh nói vậy tôi cũng viết buồn đó~nhưng mà bây giờ anh là của tôi rồi mà HAHA
Châu Minh Nhật
Câm miệng đi thằng chó!? Mau thả tao về nhanh lên!!? “Ném đồ”
Hàn Lục Khanh
Hết cách với anh “liếc sang chỗ khác”
Khi thấy cậu quậy phá không nghe lời anh liền lấy dây xích cậu lại
Châu Minh Nhật
Mau thả tao ra !? Thằng súc vật!! “La hét”
Hàn Lục Khanh
Mày cứ hét đi chẳng ai đến cứu đâu , vì ở đây bị bỏ hoang lâu rồi với lại mày đang ở tầng 20 đó~”chế giễu”
Châu Minh Nhật
Má!? Mày đang đùa tao đấy à , đây là mày đang trả thù tao chứ gì!!?
Hàn Lục Khanh
Haiz mày khá ồn đó “cầm súng lên”
Châu Minh Nhật
M..mày tính làm gì?
Hàn Lục Khanh
Nếu mày không im miệng lại thì tao sẽ bắn chết mày “đặt súng xuống”
Hàn Lục Khanh
Ngoan lắm “xoa đầu cậu”
Hàn Lục Khanh
Giờ tao có chút việc nên tao sẽ để mày ở đây nhớ ngoan ngoãn nhé “hôn cậu”
Châu Minh Nhật
Ư..ưm “chống cự”
(Chống cự coi chừng bụng bự đó)
Hàn Lục Khanh
Ngon nhỉ hah..~ “nhả ra”
Châu Minh Nhật
Hah..”thở hổn hển”
Châu Minh Nhật
Thằng biến thái…
Hàn Lục Khanh
Tao đi nhé bé cưng~
Châu Minh Nhật
*cút luôn thì càng tốt* “nhìn anh”
Hàn Lục Khanh
Này Lâm Đồng anh nghĩ cảnh sát khi nào sẽ đi tìm em ấy?
Nhất Lâm Đồng
Tôi không biết nữa thưa cậu…
Hàn Lục Khanh
Chắc vài ngày nữa cảnh sát sẽ đến đây
Hàn Lục Khanh
Có gì phiền anh giúp tôi giải quyết họ nhé?
Nhất Lâm Đồng
Vâng thưa cậu!
Hàn Lục Khanh
Hm..à mà còn chuyện tôi giao anh đã làm chưa?
Nhất Lâm Đồng
Tất cả điều ổn thỏa , tôi đã làm theo những lời cậu dặn rồi
Hàn Lục Khanh
Tốt vậy tôi làm chút việc anh về trước đi “Quay đi”
Nhất Lâm Đồng
Vâng tạm biệt cậu chủ “cuối người”
Sau khi Lục Khanh làm xong việc thì liền chạy về nhà kím Minh Nhật
Châu Minh Nhật
Má nó ! Thằng chó chết tiệt này , dám bỏ bố mày ở đây!! “Quậy phá”
Cậu đang chửi thì anh đột ngột bước vào , lúc nào trên người cậu chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi mỏng manh cùng chiếc quần đùi ngắn sát mông~
Hàn Lục Khanh
Bé iu của tôi , tôi về rồi đây~ liệu em có nhớ gương mặt đẹp trai này không~“Bước vào”
Châu Minh Nhật
a-đjtme nhớ cái con khỉ khô…”nói nhỏ”
Hàn Lục Khanh
Này Minh Nhật ~ ăn mặc mỏng manh thế này là muốn câu dẫn tôi sao~ ah..không nghĩ mày lại như vậy đó “áp sát”
Châu Minh Nhật
Nè..nè đưn..đừng có nghĩ bậy!! “Sợ hãi”
Châu Minh Nhật
Ma..mày tính làm gì tao hả thằng chó kia!?
Hàn Lục Khanh
Mông căn nhỉ~tuyệt đó “sờ soạn”
Châu Minh Nhật
Ư..hức , buông bố mày ra “giãy dụa”
Tay anh liên tục sờ soạn cậu , một tay thì b*p n*n ngực cậu còn miệng thì hôn cậu tới tấp khiến cậu không tài nào thở được
Châu Minh Nhật
Ưh..~um “đánh mạnh”
Châu Minh Nhật
*Thằng não lợn này chỉ sống bằng mỗi thân dưới thôi à , đồ gay đáng chết!!*
Lưỡi anh liên tục khoáy đảo trong miệng cậu còn tay thì không yên thần mà mò mẫm~
Châu Minh Nhật
Đjtme thằng chó!! Chán khống rồi hả!? “Nằm dài mà chửi”
Hàn Lục Khanh
Nhìn lại cậu đi bây giờ cậu chẳng khác 1 con đàn bà là mấy nhỉ? “Đỏ mặt”
Cơ thể cậu nóng ran lên như bị thứ gì đó thiêu đốt
Châu Minh Nhật
Hah..hah..”thở hổn hển”
Hàn Lục Khanh
Vẻ mặt cậu damdang thật đó~ “đỏ mặt + cương cứng”
Châu Minh Nhật
Im cho tao nhờ..”lịm đi”
Vì là lần đầu nên cậu mệt quá mà ngủ thiếp đi
Hàn Lục Khanh
Hửm ? Ngủ rồi sao? Tôi vẫn chưa bắn mà.. “hụt hẵn “
Không thể để cậu em trai cứ dựng đứng lên như vậy được!!
Hàn Lục Khanh
“Cởi quần” ah~Minh Nhật tao thích mày.. rất thích mày đó , sao mày không chịu hiểu vậy?..hah~ “đỏ mặt”
Anh lấy cậu em chà sát vào cậu 1 lúc thì..
Hàn Lục Khanh
Arg- “giật bắn”
Hàn Lục Khanh
Hah..”thở hổn hển”
Hàn Lục Khanh
Mà Cơ thể này thon thả thật đó~….
chap 2
Châu Minh Nhật
Ư…”tỉnh dậy”
Châu Minh Nhật
Đầu mình đau quá…
Hàn Lục Khanh
Tỉnh rồi sao “Đi tới”
Châu Minh Nhật
Sa..sao tao lại ngủ ở đây rồi hôm qu-
Châu Minh Nhật
Ư..um..ah~..dừng..lại đi!! thằng chó!!
Châu Minh Nhật
A-đjtme..”đỏ mặt”
Hàn Lục Khanh
Hah…mày là đang nhớ đến chuyện hôm qua sao hihi “cười điểu”
Châu Minh Nhật
Má!! Thằng bệnh hoạn!! “Ném đồ”
Hàn Lục Khanh
Mệt mày quá..
Hàn Lục Khanh
Đừng quậy phá nữa , không thì tao sẽ đập gãy tay mày!! “hâm doạ”
Châu Minh Nhật
Tao..tao xin lỗi..“Quay đi”
Hàn Lục Khanh
Oh…ngoan lắm để tao vệ sinh cho M nhé~”cởi dây xích x bế cậu”
Châu Minh Nhật
Này tao tự làm được mà! “Vùng vẫy”
Hàn Lục Khanh
Thôi nào “bế cậu vào nhà tắm”
Ở trong nhà vệ sinh anh liên tục sờ mó cậu nhưng được 10ph thì trở ra
Châu Minh Nhật
Ức..đồ biến thái “hậm hực”
Hàn Lục Khanh
Ừm tao là đồ biến thái , bây giờ để đồ biến thái này đút mày ăn~“cầm đồ ăn lên”
Châu Minh Nhật
Không đừng , để tao tự ăn “né”
Hàn Lục Khanh
Ngoan~”đút”
Châu Minh Nhật
Ư- *tên chó đẻ!! Nếu mày không cầm súng tao đã bóp chết mày lâu rồi*
Châu Minh Nhật
Tao không ăn! “Né tránh”
Hàn Lục Khanh
Này đừng làm trò trẻ con đó “tát”
Châu Minh Nhật
A..đa..đau..
Hàn Lục Khanh
Mau ăn đi !?
Châu Minh Nhật
a..”há miệng”
Hàn Lục Khanh
Tốt , thế mới ngoan chứ “cười”
Châu Minh Nhật
Hừm… “sợ hãi”
Châu Minh Nhật
T..tao muốn đi v..vệ..sinh..”ấp úng”
Hàn Lục Khanh
Hửm… “suy nghĩ”
Châu Minh Nhật
Cho ..tao đi..“nhịn”
Hàn Lục Khanh
Vậy để tao bế mày đi “bế lên”
Châu Minh Nhật
A-này thả ra “bất ngờ”
Châu Minh Nhật
M..mày có thể đi ra chỗ khác được không.. “ngại”
Hàn Lục Khanh
Sao vậy? Mau đi đi tao sẽ ở đây đợi “bình tĩnh”
Anh đứng trước cửa còn cậu thì ngại ngùng không chịu đi
Châu Minh Nhật
Ma..mau đi ra chỗ khác cái thằng này..”sắp không nhịn được”
Hàn Lục Khanh
Tao đã nói sẽ ở đây đợi~ mau lên đi , tao thấy mày không nhịn được lâu đâu~ “kích điểu”
Châu Minh Nhật
M..mày!! “Đỏ mặt”
Hàn Lục Khanh
Để tao giúp mày nhé~“Đi lại”
Châu Minh Nhật
Mày tính làm gì! “Hốt hoảng”
—chuyện gì thì cũng biết rồi đó , anh giúp cậu đi vệ sinh—
Châu Minh Nhật
Mẹ..!! Thằng dâm tặc “đỏ mặt”
Hàn Lục Khanh
Hah…thằng bé của mày có chút xíu vậy”đỏ mặt”
Châu Minh Nhật
Kệ mẹ tao!! Đỡ hơn cái loại như mày chỉ dùng cái thứ to lớn ấy để chjch !“Quê”
Hàn Lục Khanh
Nhưng tao chỉ có hứng thú chjch mỗi mày thôi~khè khè “vẻ mặt biến thái”
Châu Minh Nhật
*đúng là thằng bệnh hoạn*
Châu Minh Nhật
Mà này tao muốn ra ngoài ở đây riết tao phát bệnh
Hàn Lục Khanh
Hm mày nghĩ câu trả lời sẽ là có hay là không?
Châu Minh Nhật
Mày hỏi cho có à?
Châu Minh Nhật
Dù tao có trả lời thế nào thì mày vẫn sẽ không đồng ý
Hàn Lục Khanh
Oh- mày đoán chính xác rồi đó hihi
Hàn Lục Khanh
Thế nên dừng suy nghĩ đó lại nhé~
Châu Minh Nhật
Djtme tao biết mà
Hàn Lục Khanh
Mày nên coi lại cách dùng từ của mày đi
Châu Minh Nhật
Không thì sao?
Hàn Lục Khanh
Không thì tao sẽ chjch mày để mày không thể chửi được nữa
Hàn Lục Khanh
Hah chỉ là đùa thôi
Châu Minh Nhật
Mà này , điện thoại tao đâu?
Hàn Lục Khanh
Tao cất rồi chứ để mày gọi cảnh sát hay ai đó đến giúp thì phiền lắm
Châu Minh Nhật
Đúng thật là..
Bên phía gia đình và bạn bè cậu ai cũng lo lắng mà đi tìm kím , tính đến nay cậu bị anh bắt cũng đã được 2tuần rồi
Châu Ngọc Lan
Minh Nhật à nếu em còn sống thì sao chị lại không tìm thấy em chứ…
Châu Ngọc Lan
Điện thoại vẫn còn sóng nhưng tại sao chứ? Thật ra em đang ở đâu vậy…
Châu Dương Bắc
Chị đừng buồn mà….
Châu Dương Bắc
Em nghĩ anh ấy sẽ không sao đâu mà
Châu Ngọc Lan
Dương Bắc à…
Cha mẹ của ba anh em Mình Nhật đều đã mất đi một vụ đánh boom trên tàu điện khi đi công tác , khi đó có một người đã đem hàng chục trái boom lên tàu
Khung cảnh khi đó rất khinh khủng , ai nấy điều bỏ của chạy lấy người
Cha mẹ ba người không may mắn đã tử vong trên chuyến tàu đó , khi ấy tin tức về vụ đánh boom đã lên hẳn trang đầu tin
chap3
Châu Minh Nhật
a-con mẹ nó!!
Châu Minh Nhật
Không có điện thoại thì chán chết
Châu Minh Nhật
Rồi mình còn phải ở nơi tồi tàn này bao lâu đây!?
Châu Minh Nhật
Hay là mình bỏ trốn nhỉ..
Khi cậu đang tính trèo tường ra ngoài thì anh bước vào
Cậu vội vàng về giường rồi giả vờ như không có gì
Hàn Lục Khanh
Bé iu của tao ơi~ liệu mày có nhớ gương mặt không góc chết này của tao không~ “cầm đồ ăn”
Châu Minh Nhật
Hah…*gương mặt không góc chết gì chứ , mày thì góc nào chẳng chết* “kinh bỉ ra mặt”
Hàn Lục Khanh
Tao có mua đồ ăn cho mày nè~ “giơ ra”
Hàn Lục Khanh
Là đùi gà chiên đó
Châu Minh Nhật
Ý gì đây tao bị dị ứng với gà “cau có”
Hàn Lục Khanh
Vậy giờ mày muốn ăn cái gì nào
Châu Minh Nhật
Tao không đói , có đói cũng chẳng ăn đồ ăn mày đưa
Hàn Lục Khanh
Ý mày là sao
Lúc này anh vẫn còn bình tĩnh
Châu Minh Nhật
Ý của tao là sẽ không bao giờ ăn đồ của tên gây bệnh hoạn như vậy
Châu Minh Nhật
Tao chỉ đang nói những gì mà tao đang suy nghĩ thôi
Anh mở điện thoại xem lại camera thì thấy cậu tính bỏ trốn
Hàn Lục Khanh
mày thành công chọc tức tao rồi đó thằng đi*m “đánh”
Sau đó anh liên tục đánh vào bụng cậu rồi tát cậu vào phát kiến cậu khóc nấc lên
Châu Minh Nhật
Ah..hức..hức…”khóc”
Hàn Lục Khanh
Mày tính bỏ trốn khi tao không có ở đây à?
Châu Minh Nhật
Kh..hức..không..không có “mếu máu”
Hàn Lục Khanh
Không có? “Đánh mạnh”
Châu Minh Nhật
Áa-huh..không có mà..
Hàn Lục Khanh
Ồ thế cái này là gì nhỉ?~
Anh giơ chiếc điện thoại đang phát video cậu bỏ trốn trong camera
Châu Minh Nhật
H…hả…”ngước nhìn”
Châu Minh Nhật
Tha..tha cho tao hức- tao cầu xin mày…
Châu Minh Nhật
Ta..tao không cố ý
Châu Minh Nhật
Chi..chỉ là
Hàn Lục Khanh
Chỉ là mày không muốn ở nơi tồi tàn này , không muốn ở bên tao , không muốn ở đây với tao “nắm đầu cậu mà kéo”
Châu Minh Nhật
Á-đau…tao xin lỗi
Châu Minh Nhật
T…tao tao hứa , tao sẽ không bỏ trốn nữa…đưn..đừng đánh tao..”khóc”
Hàn Lục Khanh
Hửm, đừng đánh mày? Làm sao tao có thể không đánh mày được….
Châu Minh Nhật
Tao sẽ ngoan…
Châu Minh Nhật
Chỉ là t muốn ra ngoài hít thở không khí…
Hàn Lục Khanh
Để tao nghĩ nhé~
Hàn Lục Khanh
Đi thì cũng được nhưng mà mày có thật sự ngoan không thì tao không biết..~
Châu Minh Nhật
C..có tao sẽ ngoan ngoãn nghe lời mày…
Hàn Lục Khanh
“Đỡ cậu dậy”
Hàn Lục Khanh
Đừng để có lần sau , nếu có lần sau thì cái chân này của mày tao không chắc nó còn lành lặn
Châu Minh Nhật
Hả!..được…..”ấp úng”
Hàn Lục Khanh
Tốt “cười rồi xoa đầu cậu”
Châu Minh Nhật
Hah..”thở phào”
Châu Minh Nhật
* có còn là con người không vậy..*
Hàn Lục Khanh
Được rồi tao sẽ mua cái khác cho mày ăn nhé
Châu Dương Bắc
//em nghe đây chị//
Châu Ngọc Lan
//ừm họ nói sao rồi//
Châu Dương Bắc
//họ nói là ******** vậy đó chị//
Châu Ngọc Lan
//vậy kiêu họ sắp xếp cho ổn thỏa vào//
Châu Ngọc Lan
//mà cũng là dỗ mẹ em tranh thủ công việc rồi về//
Châu Dương Bắc
//…em vẫn chưa biết xin lỗi chị//
Cô trầm ngâm 1 lúc rồi nói
Châu Ngọc Lan
//không sao miễn có về là được//
Châu Dương Bắc
//vâng chị//
Hai người nói chuyện 1 hồi thì cũng tắt máy
Châu Dương Bắc
Liệu chị ấy biết được sự thật chưa..
Châu Dương Bắc
Về chuyện..
Download MangaToon APP on App Store and Google Play