[Lan Ngọc - Trang Pháp] Làm Nũng
#Rò rỉ nước
“-“: suy nghĩ
*-*: hành động
Trong căn phòng tối tăm không một ánh đèn, một cô gái với đầu tóc luộm thuộm, khắp phòng đều là giấy rác, đồ ăn dư thừa. Đây như một cái bãi rác, cô gái ấy nằm ở trên giường, bấm điện thoại chơi trò chơi điện tử.
Cô gái ấy thở dài một hơi, đứng dậy và rời khỏi phòng. Ở ngoài phòng khách như một thế giới khác, nó rất sạch sẽ, được bố trí và thiết kế rất bắt mắt, tông màu ấm, dành cho những người trải qua một ngày cực kỳ mệt mỏi để về đây và thư giãn vậy.
Người lạ: Cô là người đặt gà rán phải không ạ?
Ninh Dương Lan Ngọc
Đúng rồi, là tôi
Người lạ: Đây ạ *đưa đến*
Ninh Dương Lan Ngọc
Cảm ơn
Ngọc nói xong, đóng cửa ngay và luôn. Cô khá không thích tiếp xúc với người lạ, không phải là sợ đối phương là người xấu, chỉ là không thích tiếp xúc thêm một người nào sau biến cố đó nữa.
Nghe nói, gần đây có một ca sĩ nổi tiếng chuyển đến đây sống, khách sạn ở đây thì khỏi phải nói, cực kỳ tiện lợi cho những người sống một mình, rất an toàn. Đến những người giao hàng mỗi khi lên đưa hàng phải bắt buộc gửi chứng minh nhân dân rồi mới được lên, thế nên ở đây khá an toàn.
Lan Ngọc không mấy quan tâm về vấn đề truyền hình, ca hát hay chương trình gì hết. Cô chỉ thích game, vốn kiếm tiền bằng cách chơi game, cày level sau đó bán ra kiếm tiền. Mặc dù nghe có vẻ cồng kềnh, nhưng với tài năng suy nghĩ và làm ăn của Ngọc, cô đã hoàn tất những đơn làm ăn với số tiền khá khủng.
Đa số Ngọc chỉ giao dịch với những bạn nước ngoài, nên số tiền quy đổi sang Việt Nam cũng là một số tiền khá lớn. Những người họ thì bởi vì tài ăn nói của Ngọc trên mạng, đã chính thức bị lay động và mua hàng.
Mọi thứ dường như rất dễ dàng đối với cô, nên giờ đây mới có thể mua một căn hộ ở khách sạn này.
Sau khi ăn xong và tiếp tục giao dịch thành công một đơn hàng, nhìn số tiền trong tài khoản của mình, Ngọc cười khẽ, đứng dậy và bắt đầu thu dọn, dọn phòng.
Ninh Dương Lan Ngọc
Xong, sạch sẽ!
Phòng ngủ như được đổi mới hoàn toàn, không có một miếng rác hay lon nước nào, Ngọc thật sự dọn dẹp rất giỏi.
Thế là rời khỏi nhà và đi đến ngân hàng, cô quyết định sẽ quy đổi số tiền Mỹ này sang tiền Việt rồi sau đó chuyển một phần vào ngân hàng và một phần giữ để két sắt.
Cô quy đổi 5000USD thì được khoảng 123 triệu tiền Việt mình. Gửi ngân hàng 100 triệu, giữ 23 triệu để vào két sắt.
Khi thang máy đã đưa Ngọc lên đúng tầng, vài bước là đến phòng, nhưng lại cảm thấy có chút gì đó ướt ướt, nhìn xuống chân mình, một đống nước đang tràn từ phòng còn lại.
Lầu này chỉ có đúng 2 phòng, phòng của cô và một người nữa, Ngọc nhanh chóng gọi đến cho tiếp tân, gọi người sửa chữa đến. Nhưng vì đây là cuối tuần, họ không thể liên lạc được cho bên sửa chữa và phải cần có sự đồng ý của chủ căn hộ 207 mới có thể mở cửa.
Ninh Dương Lan Ngọc
Đưa tôi số điện thoại, tôi sẽ trực tiếp gọi đến
Ngọc nói với người tiếp tân đang đứng bên cạnh mình, sau đó anh ta cũng nhanh chóng gửi đến số điện thoại của người đó cho cô.
Ninh Dương Lan Ngọc
Alo? Tôi là chủ căn hộ số 208, tôi điện để nói về phòng bạn đang bị rò rỉ nước nghiêm trọng
Ninh Dương Lan Ngọc
Nó đã gần như ngập cả hành lang, bạn hãy cho phép tôi mở khoá cửa và sửa chữa!
“Rò rỉ nước sao? Tôi cho phép, làm ơn hãy giúp đỡ tôi, ngày mai tôi mới về tới.”
Ninh Dương Lan Ngọc
Được rồi, đừng lo lắng, tôi sẽ cố gắng hết sức
Lần này, không hiểu sao cô lại nổi hứng giúp người, dù sao nếu cô không làm, cô chắc chắn sẽ ngủ trên giường đầy nước.
Thế nên hôm nay sẽ làm người nhiều chuyện và người tốt một phen.
Lan Ngọc chạy đến cửa phòng, cùng với chìa khoá mà tiếp tân đưa đến, mở cửa và bước vào phòng.
Cảnh tượng trong đây còn hỗn loạn hơn, nước bị rò rỉ từ nhà tắm, nó đã gần như ngập cả nhà tắm.
Tiếp tân đã dùng một miếng chắn nước rất khoẻ để chắn không cho nước lan đến phòng của cô.
Sau khi thực hiện vài thứ, rồi sau đó dùng tài năng sửa chữa vật dụng trong nhà, cô cuối cùng cũng đã giữ nước thành công không rỉ nữa. Nhưng vì đây chỉ là bước đầu, bắt buộc không thể tháo miếng dán này, nếu không nó sẽ tiếp tục rò rỉ, thậm chí còn nặng hơn.
Ninh Dương Lan Ngọc
Phù, giờ là…
Sau một hồi bận rộn, Lan Ngọc đã hoàn thành xong việc dọn dẹp nhà, lau sàn, rút nước, mọi việc cô đều làm hết. Giống như là có ma xui quỷ khiến, chứ không đời nào cô lại đi làm việc nhà không công cho người khác.
Ninh Dương Lan Ngọc
Tôi đã ngăn nước không để bị rỉ nữa, ngày mai hãy đến phòng 208 để lấy chìa khoá mới, họ đã cung cấp ổ khoá mới cho bạn
“Tôi cảm ơn bạn rất nhiều, về đến tôi sẽ hậu tạ sau, thật sự rất cảm ơn bạn.”
Ninh Dương Lan Ngọc
Không có gì đâu, chuyện nên làm mà
_Kết thúc cuộc gọi thoại_
Lại là một câu nói khá bất thường của Ngọc khi nghe thấy giọng nói vô cùng ấm áp và dễ nghe kia, cô rất thích giọng nói của người này, luôn mang lại cho cô một cảm giác an toàn, chỉ muốn ở bên và không bao giờ lìa xa.
#Cô ấy khá dễ thương
Lan Ngọc nằm trên giường sau khi trở về từ ngân hàng, cô đã giao dịch thành công thêm một đơn hàng nên đã ghé vào một tiệm quần áo, sắm sửa cho mình vài bộ đồ để tiện ra đường mặc và ở nhà.
Ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà, cô thở dài một hơi với cuộc sống quá đỗi chán nản này, giờ cô chỉ có biết kiếm tiền và kiếm tiền, lâu lâu thì mới hẹn gặp bạn bè đi chơi, nhưng thời gian đó đã trôi qua rất lâu rồi.
Đang ngẩn ngơ được một lúc, một tiếng gõ cửa vang lên, nằm ở trong phòng, không khỏi bật dậy một cách lười biếng và đi ra mở cửa.
Trước khi mở, cô lại làm thủ tục xem mắt mèo trước, sau khi thấy đó là một cô gái với mái tóc hồng, đeo khẩu trang đen, trông thật kỳ lạ.
Ninh Dương Lan Ngọc
Là ai vậy?
Trang Pháp
Tôi là chủ phòng 207, tôi đến để nhận chìa khoá
Ninh Dương Lan Ngọc
Oh, được rồi
Lan Ngọc nghe tới đây, nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy người trước mắt, mùi thơm đột ngột tấn công vào mũi cô. Mùi hương không nồng nàn, một mùi hương nhẹ nhàng, dịu dàng. Nó mang lại cảm giác quen thuộc khó tả, không thể hình dung thêm.
Ninh Dương Lan Ngọc
Đây là chìa khoá mới
Ninh Dương Lan Ngọc
À mà, vòi nước của cô vẫn chưa được sửa hoàn toàn, bởi vì hôm qua không thể gọi cho thợ sửa nên tôi đã chặn nước trước
Ninh Dương Lan Ngọc
Tuyệt đối đừng tháo băng dính trên đó ra
Trang Pháp
Được rồi, cảm ơn cô rất nhiều
Lan Ngọc sau khi hướng dẫn vài đường, cô đã nhận được lời cảm ơn của cô gái trước mắt, sau đó ai về nhà nấy.
Ninh Dương Lan Ngọc
Cô ấy cứ như một ca sĩ ấy nhỉ? Cứ toát lên cái khí chất sang chảnh
Ngọc suy đoán, nhưng vẫn thôi dẹp bỏ suy nghĩ đó qua một bên.
Trở về với cuộc sống chán nản, lại tiếp tục làm một số động tác trên mạng, cày level rồi nói chuyện buôn bán, sau một hồi, mắt nhắm mắt mở, thiếp đi.
Tiếng động ngoài cửa khiến Ngọc tỉnh giấc, cô ôm lấy đầu mình, nó đau như búa bổ, chưa từng có cảm giác đau đến như vậy, thật ra là cũng có vài lần nhưng hiện tại nó rất đau.
Từng bước từng bước đi đến, lại thấy bóng dáng tóc hồng đang lúi húi trước cửa, cô trực tiếp mở cửa không nghĩ nhiều, nhìn cô gái đứng trước mắt, e thẹn với cái khẩu trang trên mặt.
Ninh Dương Lan Ngọc
Có chuyện gì vậy?
Trang Pháp
Nhà tắm nhà tôi, thợ nói phải sau hai ngày mới có thể dùng được..
Ninh Dương Lan Ngọc
Vậy hãy dùng nhà tắm của tôi
Chưa kịp đợi cô ấy nói xong, Lan Ngọc đã mở lời trước, không khí lúc này cũng đã bớt ngại ngùng đi, cô dẫn cô ấy đến nhà tắm, nơi thoải mái thư giãn của cô.
Ninh Dương Lan Ngọc
Đây là sữa tắm, sữa rửa mặt nếu cô có thể dùng
Trang Pháp
Được rồi, cảm ơn cô
Lan Ngọc sau khi giới thiệu xong, nghe tiếng đóng cửa, cô thở một cái ra, đây là lần đầu tiên có người lạ đến nhà cô, lại thản nhiên dùng nhà tắm như thế. Nhan sắc, chân dung vẫn chưa mường tượng ra, nhưng cô chắc chắn đây là một người rất xinh đẹp.
Tiếng nước chảy tí tách trong nhà tắm, cô lại căng thẳng đến lạ thường, cảm thấy xung quanh mọi thứ đang nóng dần lên, mồ hôi đã nhễ nhại trên cổ.
Không thể chịu đựng được, trực tiếp phi đến tủ lạnh, cầm một chai nước trong tủ ra ừng ực uống hết.
Ninh Dương Lan Ngọc
Cái quái gì vậy
Sau một lúc lâu đấu tranh với tâm lý, cô đã chiến thắng cái ác, đã giữ vững tâm trí của mình.
Ninh Dương Lan Ngọc
“Mình là gái thẳng gái thẳng gái thẳng.”
Ninh Dương Lan Ngọc
“Điều gì quan trọng nhắc ba lần.”
Tiếng mở cửa truyền đến, một làn hương thơm lại lập tức xộc thẳng lên mũi, cô cực kỳ thích mùi hương này, chỉ muốn ôm hôn cả ngày cùng với cô ấy. Nhưng khoan đã, giữ vững lập trường, gái thẳng.
Trang Pháp
Tôi tắm xong rồi, cảm ơn cô
Trang Pháp
Nếu tối nay rảnh, tôi mời cô đi ăn, được chứ?
Bấy giờ, Lan Ngọc mới có thể nhìn rõ được nhan sắc của đối phương, một nhan sắc quá đỗi động lòng, đôi môi đỏ mọng, mặt mày tươi như hoa, luôn luôn hồng hào.
Trang Pháp
“Không phải đó chứ, nhận ra mình rồi sao?”
Ninh Dương Lan Ngọc
D-được, tối nay tôi rảnh!
Trang Pháp
Vậy tốt, hẹn gặp cô vào tối nay, tạm biệt *cười, rời đi*
Sau khi cửa đã hoàn toàn được đóng lại, Lan Ngọc mới nhớ lại vụ làm ăn vào buổi tối của mình.
Ninh Dương Lan Ngọc
AISHHHH, MÀY BỊ GÁI ĐẸP LÀM CHO MÙ MẮT RỒI NGỌC ƠI!
Nhanh chóng chạy vào phòng, đổi thời gian, thành sáng ngày hôm sau, cô bắt buộc phải dậy sớm để trả lại những gì mình đã nói vào lúc nãy.
Sau khi thay bộ đồ mới mua phù hợp với buổi đi ăn tối nay, cô rất hào hứng, chưa bao giờ có cảm giác chờ đợi như lúc này, thường thường thì cô chỉ chờ đợi tiền vào túi, chứ chưa từng đợi một cô gái nào đến dẫn mình đi ăn.
Tiếng gõ cửa, cô nhanh chóng chạy đến, xác định được người ngoài cửa rồi mở cửa.
Trang Pháp
Ừm thì…việc là tối nay tôi không thể ra ngoài ăn vì có một chút việc
Trang Pháp
Tôi đã lấy một số đồ ở nhà tôi có thể nấu, nhưng vì không thể dùng nước nên tôi muốn nấu ở đây…
Ninh Dương Lan Ngọc
Không thể dùng nước, ý cô là sao?
Trang Pháp
Tôi quên mất, căn hộ của tôi không thể dùng nước trong hai ba ngày gì đó, chứ không chỉ có mỗi nhà tắm
Ninh Dương Lan Ngọc
Được rồi, cô mau vào trong đi
Ninh Dương Lan Ngọc
Cô có thật sự là biết nấu không?
Ninh Dương Lan Ngọc
Tại sao cô lại nhúng dâu vào dầu ăn vậy…
Trang Pháp
Hả? Cái này là dầu ăn á hả?
Ninh Dương Lan Ngọc
Vừa nãy cô vừa đổ dầu ăn vào chén này…
Ninh Dương Lan Ngọc
Này, vì sao lại bỏ siro vào gạo? Dừng lại dừng lại
Ninh Dương Lan Ngọc
Thôi được rồi, cô ra ngoài ngồi đi, tôi nấu cho *sợ hãi*
Trang Pháp
Vậy, tôi ra ngoài ngồi *ngơ ngác*
Trang Pháp trước đây vốn rất tự tin về tài nấu nướng của mình, chỉ là khi còn nhỏ, được tham gia vào một câu lạc bộ nấu nướng, cô ấy đã phá huỷ cả một nhà bếp.
Nào là đổ trứng, vắt tắc và soda. Nấu cơm với ‘muỗng’, nếu giáo viên không phát hiện kịp, chắc chắn lần đó đã xảy ra một vụ nổ.
Lan Ngọc không khỏi lắc đầu ngán ngẩm về cô gái mặc dù sang chảnh và tỏ ra biết nấu ăn này nhưng thực chất không biết này, nhưng ngẫm nghĩ một chút lại tự cười thầm.
#Ôm nhau
Khoảng hai tuần sau buổi tối hôm đó, cả hai người để lại ấn tượng khá tốt về nhau. Lan Ngọc nói về công việc của mình, cứ ngỡ cô ấy sẽ cười chê, nhưng đột nhiên lại khen ngợi, khiến cô thắc mắc khó hiểu vô cùng.
Họ cũng đã biết tuổi với nhau, Trang lớn hơn Ngọc tận 3 tuổi nên hiện tại xưng hô cũng đã rõ.
Ninh Dương Lan Ngọc
Nguyễn Phạm Thuỳ Trang…
Lan Ngọc lầm bầm trong miệng, không khỏi suy nghĩ về cô gái ấy. Cô không hiểu vì sao bản thân mình lại tốn cả đống thời gian chỉ để suy nghĩ về người đó, nghĩ lại tối hôm đó, cách mà cả hai người vừa ăn rồi vừa rửa chén cùng nhau, đùa giỡn cùng nhau trong bếp, điều đó khiến cô càng muốn ở bên cạnh chị ấy hơn.
Ninh Dương Lan Ngọc
Aishhhh, tại sao mày lại phải nghĩ đến…
Ninh Dương Lan Ngọc
Mày là gái thẳng…Lan Ngọc à!
Ngoài trời đổ mưa một cách dữ dội, sấm chớp nổ đùng đùng, khiến cả toà nhà mất điện, đây là lần đầu tiên sấm mạnh đến mức phải khiến khách sạn này cúp cầu dao, đề phòng cho tình huống xấu nhất.
Lan Ngọc vốn đang làm ăn giao dịch ở trong phòng với cái máy tính của mình, đột nhiên điện tắt một cái, xung quanh mọi thứ tối mù. Nhưng cũng thật may mắn, bởi vì sống ở trong bóng tối quá lâu, Ngọc cũng đã dễ dàng tránh những vật dụng bên dưới sàn, chỉ vài đường nét tránh né đơn giản đã rời khỏi phòng mình.
Cô mở cửa ra, định đi ra ngoài xem tình hình, thấy một người đang đứng trước mặt mình, vì ngoài hành lang quá tối, cô không thể nhìn được khuôn mặt cô ấy ngoại trừ mái tóc hồng.
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị Trang?
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị sao vậy? *lo lắng*
Trang như tìm thấy vị cứu tinh của mình, ôm lấy cơ thể gầy gò trước mắt, không ngừng run rẩy trong vòng tay cô.
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị sao vậy? Chị nói em nghe
Ngọc ôm chị vào lòng, dùng tay vỗ vỗ lưng.
Trang Pháp
C-chị sợ tối…hức *khóc*
Ninh Dương Lan Ngọc
Kh-không sao, có em ở đây rồi, đừng sợ
Không biết vì sao, lời nói đầu tiên cô có thể thốt ra là an ủi, dỗ dành chị. Sau đó ôm chị vào phòng và đóng cửa lại, đặt chị lên sofa và định đi tìm nến.
Trang Pháp
N-Ngọc…đừng có bỏ chị *kéo lấy*
Ninh Dương Lan Ngọc
Ngoan, em đi lấy nến, chị ở yên đây
Trang Pháp
Kh-không…không mà
Ninh Dương Lan Ngọc
Vậy chị đi theo em, nhớ cẩn thận bước chân
Trang Pháp
N-Ngọc ơi…nhà em có ma không.. *sợ*
Ninh Dương Lan Ngọc
“Cái người này..”
Ninh Dương Lan Ngọc
Không, nhà em có mỗi em thôi
Ninh Dương Lan Ngọc
À không, thật ra còn có một người
Ninh Dương Lan Ngọc
Không phải một người, mà là một đống người *doạ*
Ngọc doạ Trang khiến chị sợ hãi hơn, lại tiếp tục khóc trong cái tối mù mịt. Chị nắm chặt lấy tay Ngọc, mười ngón tay đan vào nhau, cả hai bên đều cảm thấy ấm áp.
Ninh Dương Lan Ngọc
Nến đến đây *thắp lên*
Bấy giờ, nhà mới sáng hơn được một chút, cô thắp thêm bốn cái nến, đặt nó trên bàn để chiếu sáng. Cả hai người ngồi ở sofa, cảm nhận được cái lạnh lẽo của ngôi nhà, mặc dù không có một chút gió nào, điều này khiến Trang sợ, lại tiếp tục quấn lấy cô.
Lắc lắc đầu, cô trực tiếp ngồi phía sau chị, hai chân vòng ra đằng trước, ép hai chân chị vào, cánh tay ôm lấy bụng chị.
Ninh Dương Lan Ngọc
Giờ không có con ma nào dám làm hại chị nữa, chỉ có em mà thôi
Ninh Dương Lan Ngọc
Đỡ lạnh hơn chưa?
Trang Pháp
Đỡ..h-hơn rồi *ngượng*
Tư thế này, giúp cho cô có thể ngửi được vẹn toàn mùi thơm trên cổ, tóc và áo của chị.
Trang Pháp
E-em đừng đừng có thở nữa…
Ninh Dương Lan Ngọc
H-h-hả?
Một câu nói thốt ra từ miệng chị, khiến Ngọc khó hiểu vô cùng, khuôn mặt khó hiểu lúc ấy nếu có ánh đèn chiếu vào, Trang chắc chắn sẽ bị chọc cười cho mà xem.
Trang Pháp
Ý là..em đừng có thở vào cổ chị nữa
Ninh Dương Lan Ngọc
*thổi*
Ninh Dương Lan Ngọc
Phùuuuu
Trang bị khoá trong lòng cô, không có cách nào thoát khỏi, chỉ cựa mình để kế hoạch của cô không thành.
Ninh Dương Lan Ngọc
Haha, em đùa em đùa *cười*
Ninh Dương Lan Ngọc
“Cái giọng nói này, dễ thương quá.”
Lan Ngọc bây giờ, thật sự đang đắm chìm vào lưới tình mà cô gái này giăng ra, đây không được gọi là bị ép, mà là tự nguyện nhảy vào cái lưới này. Từ giọng nói, mùi hương, khuôn mặt, mái tóc, mọi thứ trên người chị, cô đều thích hết.
Danh hiệu gái thẳng của cô đang dần bị gỡ bỏ, đến chính cô cũng không thể nhận ra.
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị sao lại dễ dãi đến như vậy
Ninh Dương Lan Ngọc
Không chị chứ còn ai
Ninh Dương Lan Ngọc
Ai đời lại để người mới quen được hai tuần ôm ấp như thế này
Trang Pháp
Vậy, bỏ ra! *giãy giụa*
Ninh Dương Lan Ngọc
Yo, ngồi yên nào
Ninh Dương Lan Ngọc
Một khi chị tự nguyện ngồi ở đây rồi, buộc chị phải nghe theo ý em thôi
Trang Pháp
Bỏ ra! Em nói chị dễ dãi mà?
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị dễ dãi thật ấy, chắc cũng ngồi vào lòng bao nhiêu người rồi ấy nhờ
Trang Pháp
Không có! Đừng có nghĩ bậy
Ninh Dương Lan Ngọc
Xinh đẹp, tài sắc vẹn toàn
Trang Pháp
Sao em nói được câu đó khi em chẳng biết gì về chị?
Ninh Dương Lan Ngọc
Chị là Trang Pháp, Nguyễn Phạm Thuỳ Trang, ca sĩ nổi tiếng, làm sao em không biết được?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play