Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hàng Nhuận] Xin Một Lần Cuối...

1

T/g: Lần đầu viết nếu có sai sót mong mọi người bỏ qua..
Cậu là Trần Thiên Nhuận,gia đình cậu gặp tai nạn khi cậu còn 5 tuổi bởi gia đình cậu là gia đình hào môn nên có rất nhiều kẻ xấu muốn ám sát gia đình cậu. Bame cậu đều bị kẻ xấu giết còn cậu thì may mắn sống sót được một gia đình nhận nuôi. Ông Dư Hăng ông ta cũng có một cậu con trai tên là Dư Vũ Hàm. Ông sau khi biết bame cậu bị người ta ám sát thì không khỏi lo lắng nên đã đưa cậu tới nước ngoài sinh sống.
Ở đó cậu có một người bạn là Đông Vũ Khôn là bạn hồi cấp 1cho đến bây giờ cậu ta cũng nói là sẽ về nước nên hai người cũng đi chung. Ở nước ngoài được 23 năm bây giờ cậu cũng muốn về Trung Quốc để thăm ba nuôi
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Về nước rồi đừng quên người bạn này nhé Tú Nhi
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Tất nhiên nếu rảnh tớ có thể tới nhà cậu chơi
Hai người đang kéo vali vừa đi vừa nói thì bỗng có 2 chiếc xe đi tới.
1 Trong số sẽ đó có người đã đi ra... không ai khác là Dư Vũ Hàm.
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
(nhìn thấy) Anh hai...
Cậu để vali một chỗ sau đó liền chạy tới ôm Dư Vũ Hàm.
NovelToon
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Lâu rồi không gặp Tú Nhi nhà ta lớn nhanh quá (xoa đầu cậu)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Anh hai cũng vậy, càng lớn càng đẹp trai quá đó
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Quá khen rui (nhìn người phía sau cậu)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Cậu ta là ai thế là bạn của em a?
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Vâng... để em gọi bạn ấy tới đây (chạy tới chỗ Đông Vũ Khôn)
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Sao vậy, cậu không định đi về a
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Anh trai tớ muốn gặp cậu (kéo Vũ Khôn đi tới chỗ Vũ Hàm)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Đây là bạn em ...Đông Vũ Khôn
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Anh tên Dư Vũ Hàm là anh hai của Tú Nhi (đưa tay)
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
(bắt tay)
Đang nói chuyện thì xe bên kia có tiếng gọi
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Ấy chết... tớ phải đi rồi,bai nha (kéo vali + chạy về xe phía trước)
Tả Hàng
Tả Hàng
Bị điếc a... người ta gọi nãy giờ mà không trả lời (kí đầu Vũ Khôn)
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Au đau... về em méc ba (cau mày)
Tả Hàng
Tả Hàng
Mày méc đề chắc tao sợ
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Hứ... không nói chuyện với anh nữa (vào trong xe)
Nói rồi hai người cũng bắt đầu đi về
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Người hồi nãy là ai vậy anh?
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
A... là bạn anh tên Tả Hàng cũng là anh trai của bạn em
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Thôi mình đi về đi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Đi thôi (kéo tay cậu đi)
Về tới nhà.
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Ba...ba ơi con về rồi đây (vui vẻ chạy vào nhà)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Về rồi đó a (cười)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Sao ba không đi cùng anh đón con chứ (lắc qua lắc lại tay ông)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Ta bận bao việc mà Tú Nhi (vỗ vỗ lên tay cậu)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Con đã ăn gì chưa hay mình ra ngoài đi ăn
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Con không đói (lắc đầu)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Vậy con lên phòng nghỉ ngơi đi
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Con xin phép
Nói xong cậu đi thẳng lên lầu
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Mau mang hành lý của cậu chủ lên lầu đi
Nữ hâu: Vâng (kéo vali)
Bên kia
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Ba... hồi nãy anh hai dám đánh con
Tả Hàng
Tả Hàng
Tao có đánh hồi nào đâu?
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Rồi rồi
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Mới lần đầu em con về mà đã vậy rồi hả
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Đúng đó hồi ở sân bay anh ấy dám kí đầu con đó ba (biễu môi)
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Được rồi vậy con muốn làm gì đây
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Hay mình ra ngoài đi ăn nha ba
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Được... vậy chúng ta đi
Đông Vũ Khôn
Đông Vũ Khôn
Lêu lêu (lè lưỡi)
Tả Hàng
Tả Hàng
(Tức không biết làm gì)
Hắn cũng không rảnh rỗi nên đã ra ngoài đi tìm thú vui
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Ba vẫn chưa muốn nói cho Tú Nhi biết sao?
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Nhưng mà bây giờ vẫn chưa phải lúc, nếu nói ra sợ thằng bé sẽ không đồng ý đâu
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Để em ấy thay thế chẳng phải cũng được sao,em ấy cũng bằng tuổi em của con mà
Thật ra ông Dư Vũ Hăng có hai cậu con trai, người đầu tiên là Dư Vũ Hàm còn người thứ hai không may đã chết, lúc đó là cậu vừa 5 tuổi, cậu ta cũng bằng tuổi cậu. Ông và Ông Tả là bạn thân nên đã cho hôn ước giữ hai bên nhưng không may bây giờ cậu con trai thứ hai của ông đã không còn, nên ông đã thử nghĩ gã cậu vào bên đó.
Bỗng có chuông điện thoại vang lên.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Con nghe điện thoại
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
📲Alo
Tả Hàng
Tả Hàng
📲Mày rảnh không đến đây chơi cùng tao đi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
📲Rảnh... mày đang ở đâu
Tả Hàng
Tả Hàng
📲Quản bar xxx
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
📲Được rồi tao tới ngày (cúp máy)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Có chuyện gì sao
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Không có gì chỉ là bạn con rũ đi chơi ...con đi đây (đứng dậy đi)
Tại quản bar xxx
Tả Hàng
Tả Hàng
Sao tới lâu quá vậy
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Chưa được 5p mà mày than thở rồi (ngồi xuống ghế)
Tả Hàng
Tả Hàng
Đây uống đi (đưa li rượu)
Hai người cứ như thế bắt đầu uống li này đến li khác. Đang uống thì kế bên có tiếng đám người con trai đang quấy rối một cô gái.
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Đừng mà... xin các anh đó...tôi không uống được (nức nở)
???: Sao lại không thử uống một ngụm đi, sẽ không sao đâu (vuốt má cô)
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Đừng mà... làm ơn (lắc đầu)
Tả Hàng
Tả Hàng
(Tức giận bóp chặt li trong tay)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Tả Hàng...mày sao thế??
Tả Hàng không nói gì sau đó liền đứng dậy tới chỗ đám người đó. Không một lời liền cho mấy người đó một cái đấm.
???: Nè... mày là thằng nào mà dám đánh tao hả (tức giận+ sờ chỗ bị đấm)
Tả Hàng
Tả Hàng
Bị đánh vậy rồi mà mạnh miệng ghê nhỉ
Tả Hàng
Tả Hàng
Tôi cho các người 1s mau ra khỏi đây nếu không thì đừng trách
Đám người đó thấy vậy liền đứng dậy chạy ra ngoài.
Tả Hàng
Tả Hàng
Cô không sao chứ (đưa tay trước mặt cô)
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Tôi không sao (nắm tay hắn đứng dậy+ lắc đầu)

2

Tả Hàng
Tả Hàng
Cô đang làm việc ở đây sao?
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Vâng... tôi làm việc ở đây để kiếm tiền
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Thật ra thì tôi cũng cảm ơn anh đã giúp tôi
Tả Hàng
Tả Hàng
Không có gì đâu bây giờ cô mau về đi
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Thật ra tôi... (cuối mặt xuống)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Nè Tả Hàng (đi tới)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Ủa cô này là ai (nói người trước mặt)
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Tôi tên Li Miêu Phắn,năm này 20 tuổi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Cô và bạn tôi có quen nhau sao?
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Cái đó...
Tả Hàng
Tả Hàng
Hồi nãy có người quấy rối nên tôi giúp thôi mày hỏi kì
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Nếu vậy mau đi về thôi
Tả Hàng
Tả Hàng
Cô không về sao
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Thật ra tôi không có nhà
Tả Hàng
Tả Hàng
Được rồi... vậy cô theo chúng tôi về nhà đi, tôi có căn biệt thự riêng nên cô cứ yên tâm
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Vậy phiền anh quá rồi
Nói xong ba người cũng đi ra ngoài quản bar hắn và cô đi xe riêng còn Dư Vũ Hàm cũng đi xe riêng, hắn và cô đi trước còn Dư Vũ Hàm đi sau.
Bên phía hắn và cô thì cũng đã tới căn biệt thự riêng của hắn.
Tả Hàng
Tả Hàng
Cô mau lên lầu nghỉ ngơi trước đi để tôi gọi người mang đồ tới.
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Cảm ơn anh vậy tôi xin phép (quay người đi lên lầu)
Tả Hàng
Tả Hàng
Người đâu
Hâu nữ: Có chuyện gì sao cậu chủ
Tả Hàng
Tả Hàng
Cô mau lấy đồ nữ mang lên lầu cho cô Miêu đi
Hâu nữ: Vâng thừa cậu chủ
Bên Dư Vũ Hàm thì hắn cũng đã về tới nhà .
Bây giờ là 10h tối.
Dư Vũ Hàm cũng vào tới phòng khách thì thấy ba của mình đang ngồi sofa thưởng thức nước ấm.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Ba vẫn chưa ngủ sao?(đi tới + ngồi sofa)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Bây giờ vẫn đang suy nghĩ chuyện của em con
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Sao ba không nói cho em ấy biết,du gì chuyện này cũng không thể dấu lầu vậy đâu ba a
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Vũ Hàm a...ta biết sẽ không dấu được chuyện này, nhưng mà sẽ sớm thôi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Tú Nhi đâu rồi
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Con muốn gặp nó thì cứ lên lầu đi chắc bây giờ nó ngủ rồi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Vậy con xin phép (đứng dậy)
Dư Vũ Hàm lên lầu đang từng bước đi tới phòng cậu. Còn cậu bây giờ đã ngủ từ hồi nào không biết .
Trong mơ.
???: Tất cả là tại cậu ta... cậu ta đã làm em nông nỗi này cậu ta còn nói nếu có làm người hâu thì cũng chả sao
Trần Thiên Nhuận: Không... không có mà cô nói dối, tôi không có hãm hại cô
Tả Hàng: Cậu còn dám chối a... nhìn tay của em ấy đã bị cậu làm bỏng đến nỗi này rồi mà còn không chịu thú nhận.
Trần Thiên Nhuận:Tôi không có... Tả Hàng anh phải tin em em không có làm (quỳ xuống cầu xin hắn)
???: Chẳng phải hồi nãy cậu mạnh miệng lắm sao, còn nói là muốn làm người hâu hơn là làm người của Tả Hàng, chắc tại cậu thấy anh ấy quan tâm tôi quá nên ăn tức ở ghen đứng không (nức nở)
Trần Thiên Nhuận: Không... tôi thật sự không có làm những chuyện như vậy mà, Tả Hàng anh phải tin em, chính cô ta cô ta đã tự làm tay mình bỏng sau đó đỗ tội cho em (khóc bất lực)
Tả Hàng: (ngồi xuống + giật tóc cậu ra sau) Cậu nói là muốn làm người hâu đúng không... được.. nếu cậu đã muốn thì tôi sẽ cho cậu làm (thả tóc cậu + đứng dậy)
Tả Hàng: Các người nghe cho rõ đây, tất cả việc nhà các người không được làm hay là động vào khi tôi chưa cho phép. Cậu ta đã muốn làm thì để cậu ta làm nếu ai dám động tay động chân giúp cậu ta thì biết hậu quả rồi đó
Trần Thiên Nhuận:Tả Hàng...em thật sự không có làm mà, tất cả là tại cô ta, tại sao anh lại tin những lời nói của cô ta chứ (uất ức)
Hắn không nói lời nào liền kéo cậu vào nhà kho nhột cậu trong đó, rõ là cậu đã rất sợ bóng tối lại bị nhốt như vậy nữa khiến cậu sợ hãi đập cửa xin hắn thả mình ra.Du cậu có cố gắng đập cửa cầu xin hắn thì hắn lại làm ngơ như không có chuyện gì. Kể từ đó hắn nhốt cậu không cho cậu ăn gì.
Trần Thiên Nhuận: Anh hai em sợ lắm... hức... cứu em .. hức...
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Trần Thiên Nhuận (lay lay người cậu)
Trần Thiên Nhuận: Hức...anh..hai ... cứu em... hức...
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Tú Nhi...tỉnh lại đi (vỗ vỗ má cậu)
Dư Vũ Hàm làm vậy không có tác dụng nên đã lay người cậu mạnh hơn. Cậu cũng có cảm giác ai đó đang lay lay người mình nên đã tỉnh dậy, áo cậu đều đã bị mồ hồi làm cho ướt hết, khuôn mặt thì sợ hãi,những hời thở nặng nề.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Tú Nhi...sao em lại khóc ?
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Anh hai.. (ôm Vũ Hàm)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Không sao rồi... có anh ở đây đừng sợ ( vuốt vuốt lưng cậu)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Hức...anh hai.. liệu giấc mơ đó nó có thật không em sợ lắm
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Nào đừng khóc... giấc mơ chỉ là giấc mơ là những suy nghĩ của chúng ta thôi nên không có thật đâu (lau nước mắt)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Hức... nhưng em rất sợ..
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Anh sẽ ở đây mà, nên em cứ yên tâm. Em xem áo em ướt hết rồi này .Em ngồi đây để anh lấy đồ nha
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Anh hai..em tự thay được anh chờ em ở đây đi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Ừm... vậy em đi thay đi
Cậu xuống giường sau đó chạy tới phòng đồ để thay quần áo.Thay xong thì cậu đi ra ngoài tới chỗ giường,Dư Vũ Hàm thấy cậu đã thay xong liền bảo cậu đi ngủ
Nghe vậy cậu cũng nằm xuống giường mà nhắm mắt. Sau một hồi thì không có động tĩnh Dư Vũ Hàm liền đắp chăn cho cậu, làm xong liền đứng dậy ra ngoài.

3

Sáng hôm sau cậu đã thức dậy sớm. Vừa xuống lầu đã thấy nữ hâu đang chuẩn đồ ăn sáng thấy vậy cậu đi xuống chờ bàn ăn.
Chưa được mấy phút thì Dư Vũ Hàm, và ông Dư cũng đi tới bàn ăn
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Sao con không ăn trước đi (kéo ghế + ngồi xuống)
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Con chờ hai người ăn chung cho vui ạ (cười)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Vậy con mau ăn đi không là đồ ăn nguội hết đó
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Vâng... vậy con mời ba ăn cơm anh hai nữa
Nói xong ba người cũng bắt đâu vào ăn cơm.
Còn bên phía Tả Hàng hắn và cô đang ăn cơm thì có cuộc gọi đột xuất nên hắn phải đi.
Tả Hàng
Tả Hàng
Cô cứ ăn đi tôi lên công ty có việc tí (đứng dậy)
Li Miêu Phắn
Li Miêu Phắn
Vâng vậy anh đi đi
Hắn cũng đi về phía trước sau đó lấy áo khoác mặc lên người rồi lại ra ngoài
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Vũ Hàm...sao em con cứ im ru không vậy
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Chắc tại hôm qua gặp ác mộng nên vậy đó ba
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Chắc thằng bé bị áp lực khi đang ở nước ngoài chăng?
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Cái đó con cũng không rõ lắm
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Thôi cũng sắp muộn rồi con lên công ty đây
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Vậy ba con mình đi chung,ba cũng lên đó có chút chuyện cần làm
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Vậy mình đi
Vậy là hai người liền đứng dậy đi. Thấy vậy cậu thắc mắc hỏi hai người họ định đi đâu.Nghe cậu hỏi vậy Dư Vũ Hàm liền hỏi cậu có muốn lên công ty không. Nhắc đến phải lên công ty thì cậu lại quay xuống mặt đọc sách.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Sao... không đi hả?
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Thôi hai người đi đi em không thích
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Chẳng phải hồi nãy còn hỏi người ta đi đâu sao, bây giờ lại cắm đầu vào đọc sách?
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Đã bảo không muốn đi rồi mà (biễu môi)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Thôi đừng chọc em con nữa vào xe rồi còn đi làm
Dư Vũ Hàm cũng không nói gì thêm liền đi ra ngoài sau đó vào trong xe, chiếc xe cứ như thế từ từ lăn bánh. Thật ra cậu cũng muốn đi lắm chứ bởi vì từ nhỏ cậu đã sợ ở chỗ đông người thế nên cậu bị cô lập, chỉ có Đông Vũ Khôn đã bầu bạn với cậu khi còn ở nước ngoài đến bây giờ cậu vẫn không dám ra ngoài vì sợ ở ngoài đó sẽ có người nhìn vào cậu
Bên Dư Vũ Hàm và ông Dư cũng đã tới công ty.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Ba lên trước đi còn có việc cần phải đi
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Được rồi...
Dư Vũ Hàm đã đi còn ông thì đi tới phòng mình để làm việc. Vừa mở cửa bước vào đã thấy ai đó đang ngồi lên ghế làm việc của ông còn không quên quay mặt lại phía sau. Ông Dư chầm chậm đi tới. Vừa định tới thì đối phương đã quay lại nhìn ông.
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Chào anh bạn già (cười)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Thì ra là anh sao (bất ngờ)
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Còn ai nữa chứ (đứng dậy tới ôm đối phương)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
(Ôm)
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Được rồi vậy chúng ta ngồi xuống ghế nói đi
Cả hai cũng đi tới ghế ngồi
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Anh tới đây có chuyện gì không
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Thì... chuyện của Tả Hàng nhà tôi và con của anh,anh tính như nào
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Chuyện này tôi vẫn chưa nói cho thằng bé biết,hay là đợi ba tháng nữa đi rồi hãy tổ chức
Đông Tả Minh
Đông Tả Minh
Tôi nghĩ ý này cũng được vậy để về tôi nói cho Tả Hàng. Du sao chuyện này nếu muốn hủy hôn thì cần phải có chữ ký của người lớn
Dư Vũ Hăng
Dư Vũ Hăng
Cứ vậy đi
Nói chuyện được hồi lâu thì ông Tả cũng đã đến lúc phải đi về. Còn Dư Vũ Hàm bây giờ cũng đang định lên công ty thì chặm mặt với Tả Hàng cũng đang định gặp hắn.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Tới đây nhanh vậy
Tả Hàng
Tả Hàng
Tôi đến để đưa hợp đồng thôi (đưa)
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
(cầm lấy) Tả Hàng này... thật ra cô gái hôm qua mà chúng ta gặp vẫn đang ở nhà mày a
Tả Hàng
Tả Hàng
Đúng rồi chả nhẽ mày muốn cô ấy đi đâu?
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Không đi đâu cả tôi chỉ muốn nói là cậu nên giữ khoảng cách với người ta một chút,du sao nếu ông Tả biết chuyện này thì sẽ không hay đâu
Tả Hàng
Tả Hàng
Tao biết chứ...thôi tao đi đây (nói rồi quay người đi)
Thấy Tả Hàng đã phóng xe đi xa. Dư Vũ Hàm liền quay người vào công ty

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play