Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

DÙ RA SAO THÌ CHÚNG TA VẪN LÀ BẠN NHÉ !!!

Chap 1

Trong trung tâm thành phố nói riêng và cả thế giới nói chung , không ai là không biết đến sự uy quyền của một gia tộc.
Nhưng một tên đã làm một chuyện ngu ngốc khiến hắn sống không bằng ch€t.
Phía khu xưởng bỏ hoang
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 1: Mày làm thật hả ?
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 2: Một món hời như này mày nghĩ tao chỉ nói xuông ư ?
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 1: N..nhưng đó là con gái của...
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 2: Mày sợ cái mẹ gì ? Đến g.i.ế.t n.g.ư.ờ.i mày cũng đã làm rồi sao giờ mày lại không dám ?
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 1: Đúng vậy nhưng làn này người bị bắt là con gái Ôn gia đó mày hiểu không ?
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 2: Thì sao chứ ?
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 2: Xong vụ này chúng ta sẽ giàu to. Tao đã gọi điện đòi tiền chuộc rồi. Tao còn nghe nói con nhóc này là bảo bối của chúng nó. Chắc chắc sẽ làm theo nhưng gì tao nói để mang nó về.
Trong khi hai tên bắt có nói chuyện cô đã tỉnh lại từ lúc nào. Với bộ óc thiên tài của cô và thân thủ nhanh nhẹn thì thoát khỏi dây trói cũng vô cùng đơn giản.
Tuy mới chỉ là đứa nhóc năm tuổi nhưng cô lại có khá nhiều kinh nghiệm trong việc tự mình cởi trói trong những lần bắt cóc trước :))
Nhưng lần này , vì là phía bên ngoài thành phố , nơi mà cô không biết và cũng chưa nhìn thấy , cô cứ chạy cho tới khi cơ thể mệt mỏi và ngất ngay trên đường. Sau sự kiện đó , cô đã lạc mất gia đình mình.
Bên phía Ôn gia , sau khi mang tiền tới và kêu hai tên bắt cóc ra và họ nghe một câu nói như ngàn mũi dao đâm và tim.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Ngươi nói sao ? // hắc tuyến nổi lên gằn giọng nói //
NVP NAM
NVP NAM
Tên bắt cóc 2: C...chúng tôi không biết....l..lúc đó trói con nhóc trong đó....sau đó quay lại thì...aaa
ÔN KĨ LY ( CHỊ HỌ CÔ )
ÔN KĨ LY ( CHỊ HỌ CÔ )
Mày còn già mồm // đạp tên đó //
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
Ha , chúng mày không giữ con tin mà lại dám cả gan gọi để đòi tiền chuộc. Người đâu , lôi chúng về , cho đến khi khai hết ra thì mới tha.
Thuộc hạ Ôn gia
Thuộc hạ Ôn gia
Rõ. // kéo hai tên kia đi //
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Chết tiệt , con bé đâu rồi // đấm bức tường //
ÔN KĨ LY ( CHỊ HỌ CÔ )
ÔN KĨ LY ( CHỊ HỌ CÔ )
// kéo tay Hàn lại // chú biết em bị thương nữa là điên lên đấy
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Người đâu , tìm tiểu thư về đây , cho dù phải lục tục cả thế giới cũng phải tìm được con bé.
Thuộc hạ Ôn gia
Thuộc hạ Ôn gia
Sau đó họ bắt đầu tìm kiếm , nhưng câu trả lời của nhóm thuộc hạ vẫn là không.

Chap 2

Sự tuyệt vong đỉnh điệm , sự tức giận xen lẫn lo lắng khiến Ôn gia không khác gì cái xác không hồn.
Cô luôn là sự tự hào của họ. Cô là đứa con mà cả dòng họ yêu thương. Vậy mà giờ , vì một phút lơ đễnh họ đã làm mất cô.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Vợ ơi , anh xin lỗi.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Anh...anh làm lạc mất con bé rồi....anh đã không giữ lời...anh...
ÔN LONG GIA ( ANH BA )
ÔN LONG GIA ( ANH BA )
Ba à , không phải lỗi do ba. Em ấy sẽ về mà. Ba đừng lo.
Đúng , đây là lần đầu tiên họ thấy người ba đáng kính của họ khóc. Dù mẹ của họ mất ông ấy cũng không khóc vì lời dặn dò của bà. Nhưng đến lần này , họ thấy được một hình Ôn Kiệt hoàn toàn khác. Quần áo thì xộc xệch, đôi mắt đỏ ngầu cơ thể gầy đi trông thấy.
Những thành viên khác trong nhà cũng không kém. Ai ai cũng như người mất hồn.
Năm năm sau
Họ vẫn vậy khi nghĩ đến đứa con gái của họ.
Nhưng vì Ôn gia , học không thể không làm việc xây dựng vững chắc Ôn thị. Họ quay lại cuộc sống thường ngày nhưng vẫn âm thầm tìm tung tích của cô.
KÉTTTTTT
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Chuyện gì vậy chú ?
BÁC TÀI XẾ
BÁC TÀI XẾ
Xin lỗi con , bác thấy một đứa bé ngã bên đường nên phanh gấp.
BÁC TÀI XẾ
BÁC TÀI XẾ
Con có sao không ?
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Con không sao ạ. Con xuống xem
BÁC TÀI XẾ
BÁC TÀI XẾ
Bác xuống cùng con.
Sau khi xuống xe , hai người nhìn thấy một cô bé chậc 8-12 tuổi.
Quần áo rách rưới cơ thể rất nhiều vết thương. Không suy nghĩ nhiều họ liền đưa cô bé đến bệnh viện.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Bạch Giang , giúp em
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Có chuyện gì vậy ?
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Em thấy cô bé này trên đường về. Anh khám cho con bé giúp em với.
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Em nổi tiếng là rất ít khi ra đường hay đi đâu ngoại trừ đến trười thôi mà.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Em sẽ trả lời sau. Anh khám cho cô bé giúp em.
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Rồi rồi tiểu thiếu gia của tôi. // bẹo má Hàn //
Sau 30 phút , Bạch Giang ra khỏi phòng và trên tay cầm thêm một tờ giấy.
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
À...ừm.....anh hỏi em nha , nhà em có đứa con nào thất lạc hay mất tích gì không ? ( chưa hề biết chuyện và sự hiện diện trước đây của cô )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
K..không có. Sao anh lại hỏi vậy ? // lo sợ //
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Lạ thật. Hay là sai nhỉ.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Sao vậy ạ ?
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
// Đưa cho Hàn giấy xét nghiệm ADN//
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
// Ngạc nhiên //
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
K..không thể nào....// khụy xuống //
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Anh kiểm tra chính xác không vậy ? // kích động //
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Anh kiểm tra kĩ rồi mới ra hỏi em. Nếu câu trả lời của em đúng thì chắc do anh kiểm tra sai.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Hức...anh ơi...hức...em...em...tìm được em ấy rồi...hức....oa.....
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
E....em...đừng khóc // luống cuống // anh không biết dỗ con nít đâu.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Hức...Anh con trêu em...

Chap 3

Sau khi kiểm tra lại thêm lần nữa , lần này Hàn chắc chắc và gọi về gia đình.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
B...ba ơi...
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Sao vậy ? Hợp đồng có sai sót gì hả ?
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Con...con tìm được em rồi...hức
Nói đến đây , Hàn không cầm được nước mắt. Còn Ôn Kiệt thì ngạc nhiên đứng bật dậy trong bữa cơm.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
C..con nói thật. Đã kiểm tra kĩ chưa ?
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Hức...đã kiểm tra hai lần rồi. Vả lại..vết bớt đó...
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Con bình tĩnh. Ba với mọi người sẽ đến ngay.
Sau đó , Ôn Kiệt tức tốc đến bệnh viện.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Phong Hàn.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Ba ơi
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Ngoan , nín đi con.
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
ÔN PHONG HÀN ( ANH HAI )
Hức....
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
Ngoan nào. // Xoa đâu Hàn //
Vì sau khi biết tin cô mất tích , cơ thể Hàn đã yếu đi nên gia đình ai cũng quan tầm chăm sóc Hàn rất kĩ.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Bác sĩ đâu ?
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Dạ con ăn bơ nãy giờ đây chú // cười như không cười //
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Con bé đâu ?
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Cô bé bên trong. Cháu biết mọi người rất muốn gặp em ấy nhưng hiện giờ chưa thể ạ.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Tại sao ?
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Y tá đang băng bó cho em ấy. Lúc đưa đến đây , cơ thể em ấy bị thương rất nhiều. Sau khi khám , cả nội thương lân ngoại thương đều có. May mắn là nội thương không nghiêm trong.
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Nghiêm trong là cơ thể em ấy chằng chịt vết thương. // Nói đến đây liền trầm năt xuống //
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
// tức giận xiết chặt tay //
NVP NỮ
NVP NỮ
Y tá : Bác sĩ Bạch , đã thay băng xong rồi. Vết thương rất nhiều nhưng cũng may là không quá sâu. Nhưng khả năng cao là vẫn để lại sẹo.
NVP NỮ
NVP NỮ
Y tá : Không nguy hiểm đến tính mạng là may rồi. Sẹo có thể hết mà. // trấn an mọi người //
NVP NỮ
NVP NỮ
Y tá : Mọi người có thể vào thăm bệnh nhân nhưng hãy nhớ đừng làm ồn.
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
ÔN KIỆT ( BA CÔ )
Được. // bước vào phòng bệnh //
ÔN LONG GIA ( ANH BA )
ÔN LONG GIA ( ANH BA )
Anh ấy ngủ mất tiêu rồi.
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
BẠCH GIANG ( BÁC SĨ )
Để tôi đưa cậu ấy vào phòng làm việc tôi nghỉ. Mọi người cứ thăm em ấy trước đi. Hàn dậy thì tôi đưa Hàn sang.
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
ÔN HẢI TIÊU ( ANH CẢ )
Được vậy nhờ cậu.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play