〘 All VietNam 〙Trái Tim Tan Vỡ
Chap 1 : Sự Tổn Thương
Tác giả
Tự nhiên trong đầu tôi vừa nảy ra ý tưởng để làm một truyện mới các bác ạ
Tác giả
Mong truyện này sẽ đỡ nhạt hơn truyện kia một xíu •́ ‿ ,•̀
Tác giả
Và cuối cùng là mong các bác ủng hộ 👍 ♡( ◡‿◡ )
Là con út của một gia tộc
Không ai khác đó chính là gia tộc Đại Việt một gia tộc với những thành tựu nổi tiếng và được mang danh khắp nơi
Nhưng mọi người nghĩ nó sẽ là một gia tộc hạnh phúc ư ?
Bên ngoài nhìn vào sẽ thấy gia tộc Đại Việt rất là yêu thương nhau nhưng....đó chỉ là một mặt giả tạo
Không ai biết được sự thật bên trong nó tàn khốc một cách quái gởn
Ở đâu đó có một cậu bé với làn da đỏ có ngôi sao năm cách trước mặt mái tóc đen óng ả đang ngồi vẽ một bức tranh...không ai khác đó chính là...
Việt Nam
Xong!! // giơ lên //
Việt Nam
Chắc chắn cha sẽ rất thích cho mà xem // phấn khởi + ôm bức tranh //
Sau đó em liền chạy đến phòng cha mình và gõ cửa
Việt Nam
Dạ là con ạ // nói vọng vào bên trong //
??? : Vào đi cửa không khóa ...❄️
Việt Nam
Người xem nè nó có đẹp không ạ // cười tươi //
Đại Nam
Tsk phiền phức....// không thèm liếc một cái //
Đại Nam
Mày chẳng được tích sự gì cả chỉ có vẽ với vẽ thì làm được gì ❄️
Đại Nam
Im miệng tao chưa cho mày lên tiếng // nhìn bằng ánh mắt ghét bỏ //
Việt Nam
// im + run rẩy //
Đại Nam
Vô dụng mày còn chẳng bằng một góc của con nhà người ta // liếc //
Đại Nam
Sinh mày ra nuôi mày chỉ tốn cơm tốn gạo...
Việt Nam
// lí nhí // C-con..xin lỗi...ạ
Đại Nam
Cút ra đi đừng để tao ngứa mắt // quay lại làm việc //
Việt Nam
Vâng...thưa cha con xin phép..// lủi thủi + rời đi //
Lúc đó em cảm thấy rất buồn tủi vì sự ghẻ lạnh của cha mình
Tại sao lại đối xử với em như vậy
Em cũng chỉ là trẻ con còn non dạ thôi mà
Tại sao cha không dành cho em tình yêu thương vậy
Chỉ cần một tí thôi...cũng được mà
Khi đang đi trên hành lang em đã gặp một người
Việt Nam
Anh ba...buổi sáng an lành // đứng lại //
Việt Hòa
Không cần mày chào lo mà cút về phòng đi đừng ở đây chỉ tổ ngứa mắt // liếc //
Việt Nam
// Giật mình + run rẩy // V-vâng
Việt Hòa
Hừ chả hiểu sao cha lại chấp nhận cho mày ở lại căn nhà này nữa // rời đi //
Việt Nam
// cúi gầm mặt + đi nhanh //
Việt Nam
// dựa vào cửa // Hức..hức tại sao vậy..// cầm bức tranh lên xem //
Việt Nam
Tại sao...không ai yêu thương con vậy...hức...chỉ cần một tí thôi cũng được mà..// bắt đầu khóc //
Việt Nam
Hức..tại sao..hức... cơ chứ // ngồi bệt xuống //
Em chỉ biết khóc trong phòng không ai an ủi không ai dỗ dành
Sự tổn thương đã khiến con tim của em dần bị ăn mòn
Chả ai coi em ra gì cả kể cả người hầu đi chăng nữa
Họ coi em như một con s*c v*t vậy nhiều lúc còn không cả bằng...
Trong ngôi nhà không có tình yêu mái ấm này đã khiến trái tim em như bị dao cứa vậy
Việt Nam
// đứng dậy + đi lại bàn cất đồ //
Việt Nam
..// nhìn qua cửa sổ //
Khi nhìn qua cửa sổ ở dưới sân là các anh đang cùng nhau vui đùa
Em chỉ có thể tiếc nuối đứng từ xa mà nhìn
Việt Nam
" Liệu sau này...mình có được như họ ?"
Mọi sự đau đớn tổn thương mới thực sự bắt đầu
Người Hầu
Này thằng kia lo mà làm cho hẳn hoi
Việt Nam
D-dạ..// lau chùi //
Người Hầu
Vô dụng nhanh cái tay cái chân lên // đi lại //
Việt Nam
E-em xin..lỗi- A !! // bị đạp //
Người Hầu
Có mỗi lau cũng không xong // đạp //
Việt Nam
Khụ khụ...l..làm ơn e-em..xin lỗi ạ // đau đớn + ôm bụng //
Người Hầu
Ăn hại như mày thà chết đi còn hơn cho đỡ chật đất // khinh //
Việt Nam
..// run rẩy sợ hãi //
Người Hầu
// cầm bình hoa lên // Ha~ Ngài ấy mà biết thì tao đổ tại mày cũng không sao nhỉ
Việt Nam
// Cứng đờ // .....
Người Hầu
ÁHHH // giả vờ //
Mặt Trận
Chuyện gì mà ồn ào thế ?// tức giận //
Người Hầu
Thưa thiếu gia cậu út đã làm bể bình hoa ạ // cúi người //
Mặt Trận
Hở ? // quay qua nhìn //
Việt Nam
K-không phải em....là cô ấy // lắc đầu lia lịa + hoảng sợ //
Mặt Trận
Mày còn chối ? Mày hay đấy làm vỡ cái bình hoa mà cha yêu thích nhất rồi // mỉa mai //
Việt Nam
K-không...em không có-
Mặt Trận
Người đâu lôi nó xuống hầm giam
Vệ sĩ : Vâng thưa thiếu gia // tiến đến //
Việt Nam
A-anh hãy...tin em đi mà // khóc nức nở + bị lôi đi //
Mặt Trận
Phiền phức // quay qua // còn cô đứng đấy làm gì ? ❄️
Người Hầu
À dạ thần đi ngay // cúi người + rời đi //
Việt Nam
Hức...hức // cuộn tròn trong một góc //
Trên người em giờ đây chi chít vết thương do bị đánh đập bởi người cha mà em coi là kính mến và quan trọng đối với em
Nếu đánh em thì không sao em cũng sẽ không trách nhưng đừng nhốt em vào nơi tối om với bốn bức tường chứ
Vì sự việc này nó đã khiến cho em bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề
Đó là những gì em nhận được
Họ nhốt em vào nhà giam liên tiếp 4 tuần
Thức ăn không bằng cả người ăn xin
Những vết thương thì băng bó lệc lạc vẫn còn chỗ hở chưa băng kín sự đau nhói này đã khiến em bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề và có thể sẽ bị tramkam (nhẹ)
Việt Nam
// được thả ra //
Khi em được thả ra thì cũng chỉ biết nhốt mình trong phòng không dám ra ngoài dù chỉ một bước thức ăn thì được bê lên nhưng cũng chỉ có bánh mỳ khô cho em ăn
Nếu không ai để ý thì ở ngôi nhà này căn phòng nào cũng rất lộng lẫy và đẹp đẽ riêng chỉ phòng em trái hoàn toàn một căn phòng đơn giản không cầu kì
Hiện tại bây giờ em cũng đã 15 tuổi nhưng cũng chỉ biết ở nhà dọn nhà làm việc và nấu ăn
Thường ở lứa tuổi này ai ai cũng được đi học nhưng em thì không , em chỉ ở nhà làm việc nhà chứ không bao giở được cất sách tới trường như bao bạn bè chăng lứa khác
Bởi vậy khi ở nhà là sự ám ảnh đối với em nhưng em vẫn tha thứ cho họ và luôn đổ lỗi về mình cho rằng mình sai...
Việt Nam
// ra vườn tưới hoa //
Việt Nam
// tưới // " Hoa vẫn đẹp như ngày nào "
Em cũng đẹp tựa như bông hoa đó vậy
Em là một bông hoa mất đi sự tươi tắn
Nó thì nở rộ em thì héo tàn
Việt Nam
" Xong rồi " // dọn đồ + đi vào nhà //
Khi vừa tưới hoa xong em chuẩn bị đứng dậy thì có một lực đẩy mạnh em xuống
Việt Nam
A-...// bị gai đâm vào //
Người Hầu Trưởng
Làm gì mà lề mề thế có mỗi tưới cũng không xong lo mà làm nhanh còn vào nấu cơm cho ông chủ và các thiếu gia // thủ phạm đẩy em //
Việt Nam
V-vâng...// đứng dậy+ nhăn mặt // " Đau quá "
Người Hầu Trưởng
Nhanh lên đấy // rời đi //
Việt Nam
" Mình lại làm bác ấy giận rồi..." // tự trách //
Khi em đang nấu ăn và đang làm món súp nóng hổi nhìn rất ngon nhưng..
Người Hầu
2: Ấy chết ! Tôi lỡ tay // cười khinh //
Việt Nam
D-dạ không sao đâu ạ chị cứ vào đi để em dọn cho..// nhịn đau + lấy khăn //
Người Hầu
Ha~ làm nhanh đấy ông chủ mà về thì mày chết chắc // rời đi //
Em cũng chỉ biết im lặng và lau dọn món súp bị đổ ra sàn và đổ lên tay em
Mọi người cũng biết rằng món súp khi vừa nấu xong sẽ rất nóng mà nó còn đổ vào tay em những vết thương chưa lành nay lại thêm những vết thương mới
Vì sự bất cẩn nên tay em đã bị bỏng và đỏ lên
Việt Nam
// nhịn đau + tự trách // ' Mình thật vô dụng..đáng ra mình không nên có trên đời này...'
Và cứ thế ngày này qua tháng nọ mọi chuyện cứ lập đi lập lại các vết thương trên người em cũng dần nhiều hơn
Không phải người hầu đánh thì cũng là các anh và người cha kính mến đánh
Cứ thế mà quật vào người em
Họ quật để thỏa mãn những ngày bị stress
Em thì cũng không phản kháng chỉ biết cắn răng chịu đựng nhưng nhìn bọn họ vui thì em cũng hạnh phúc nếu đó là cách cuối
Trái tim em nó...mong manh lắm
Mọi sự tổn thương ắp đặt lên em
Nhưng em không vì thế mà lùi bước
Em vẫn cố sống đến ngày hôm nay là do một lời hứa từ người đã mất
Lời hứa em không bao giờ quên
Tác giả
Hãy nêu cảm nhận của các bác khi đọc xong :>
Chap 2 : Lời hứa
Việt Nam
Mẹ ơi mẹ ơi! // vui vẻ chạy lại //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Ồ con chạy từ từ thôi ngã bây giờ // ngoảnh lại //
Việt Nam
Mẹ ! Mẹ xem nè // giơ tranh lên //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Woa con trai của mẹ giỏi quá nà // xem ảnh + bế cậu lên //
Việt Nam
Hì hì tặng mẹ đó // cười tươi //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Haha con vẽ đẹp quá ta
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Liệu con có thể cho mẹ không nè
Việt Nam
Có chứ cái này con vẽ tặng mẹ đó // cười cười //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Cảm ơn con nhiều nhé con trai ! // hôn má //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
À mà mẹ có cái này phải dặn con trước khi đi nữa // thả cậu xuống //
Việt Nam
Chuyện gì vậy ạ ? // nghiêng đầu // mà mẹ đi đâu cơ ?
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Hì // cười mỉm // con nghe cho kỹ nhé // ôn nhu //
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Trước tiên hãy hứa với mẹ một điều nhé // đưa ngón út ra //
Việt Nam
// ngoắc nghéo // Vâng ! Con hứa
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Vậy nếu sau này mẹ đi con hãy nhớ phải nghe lời mọi người trong nhà nhé nếu có chuyện gì xảy ra hãy luôn coi đó là lỗi mình để mọi chuyện không rắc rối hơn được chứ
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
Tạm biệt con nhé ! Yêu con // ôm vào lòng + thả ra nhanh chóng rời đi //
Việt Nam
Con cũng yêu mẹ nhiều lắm // vẫy tay // chúc mẹ về sớm ạ !
Nhưng em đâu biết rằng chuyến đi lần này mẹ của em sẽ MÃI MÃI không quay trở lại
Nguyễn Vân Liên ( mẹ Việt Nam )
// rời đi đứng sau gốc cây // Hức..mẹ xin lỗi con..
Việt Nam
// không tin vào mắt mình //
Giờ đây trước mặt em chính là ngôi mộ của người mẹ mà em yêu thương nhất
Việt Nam
M-mẹ...MẸ ƠI! // lao tới //
Việt Nam
Hức..hức mẹ..// khóc nức nở //
Sau cú sốc đó em dường như đã không còn vui vẻ như trước nữa sự hồn nhiên của một đứa trẻ đã không còn trong em
Nhưng vì chính lời hứa đấy em vẫn luôn ghi nhớ trong đầu không bao giờ quên
Nhưng cũng chính lời hứa đấy đã tự tay giết chết con tim mỏng manh của em
Để giờ đây em phải chịu khổ như này
Việt Nam
Xong rồi ! Lên phòng thôi // dọn đồ ra + đi lên phòng //
Việt Nam
// đi lại bàn lấy hộp y tế //
Việt Nam
Đau quá...// nhìn + băng lại //
Việt Nam
Mà chắc không sao đâu họ vui vẻ là được rồi // cười mỉm //
Bây giờ nhìn em lớn vậy thôi chứ trong tâm hồn trong sáng kia vẫn chỉ là trẻ con mà thôi một đứa trẻ hiểu chuyện đến đau lòng
Mặc dù em không được đi học nhưng em cũng có thể đọc mấy quyển sách trong phòng của mình
Tuy cuộc sống khổ vậy em vẫn luôn tươi cười như một đứa trẻ vậy sự hồn nhiên trong sáng sẽ không bao giờ bị vấy bẩn
Việt Nam
Chắc...mình nên nghỉ thôi đợi mọi người về ăn xong xuống dọn chắc không sao đâu nhỉ
Việt Nam
// bước xuống nhà //
Việt Nam
// nhìn nơi bàn ăn không còn ai // phù may quá họ đi rồi // tiến tới dọn dẹp //
Khi em đang dọn bát đũa thì có một bóng hình đứng sau lưng khiến em rùng mình sợ hãi
Việt Nam
// run rẩy + toát mồ hôi //....
Này? Em bị sao vậy // đặt tay lên vai //
Việt Nam
// Hoảng sợ + quay lại // A-anh...Việt Minh...b..buổi trưa r-rồi anh đi ngủ đi chiều còn đi học nữa chứ
Việt Minh
Anh biết nhưng em ở đây dọn đồ làm gì ? Chả phải có người hầu sao // nheo mắt //
Việt Nam
D-dạ h..họ đi nghỉ hết rồi ạ // không dám ngẩng lên //
Việt Minh
// nhìn chằm chằm // Vậy rửa đi // rời đi //
Việt Nam
V-vâng // bình tĩnh lại //
Sau khi anh đi em cũng quay lại rửa với gương mặt có phần vui vẻ
Việt Nam
L-lần đầu tiên..anh ấy nói chuyện với mình // Vui vẻ + có vài vệt hồng phấn khích //
Việt Minh
// đứng sau tường // " Chỉ vì một lời nói cũng khiến thằng bé vui thế sao ? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra khi mình đi học vậy " // nhìn //
Việt Nam
// vui vẻ rửa bát //
- Khi rửa xong và lên phòng -
Việt Nam
Cuốn sổ cuốn sổ // hấp tấp tìm cuốn sổ //
Việt Nam
Đây rồi !! // cầm lên vui vẻ //
Ngày X tháng X năm XXXX
Thật vui quá đi lần đầu tiên trong cuộc đời mình được anh cả ra bắt chuyện thật hạnh phúc làm sao !
Ngày hôm nay chính là ngày vui vẻ nhất của mình ^^
Việt Nam
// Gấp sổ ôm vào lòng + cười mỉm // Hôm nay có lẽ là một ngày vui của mình ^^
Việt Nam
// Cất sổ + đi vào nhà vs //
Khi đứng trước gương nhìn khuôn mặt mang một nét đẹp nhưng cũng có phần gầy gò vì ăn ít của em
Mặt em mang 7 phần nét giống mẹ 3 phần giống cha nhất là đôi mắt vàng như những ngôi sa lấp lánh hoàng kim trong mắt em
Và mái tóc dài đã lâu không được cắt tỉa
Việt Nam
Mái tóc...dài quá chắc phải cắt bớt thôi // sờ lên phần mái //
Việt Nam
// với lấy kéo //
Việt Nam
Cũng trưa rồi // nhìn lên đồng hồ //
Việt Nam
Có lẽ mình cũng nên đi ngủ một tí vậy // leo lên giường //
Khi đi ngủ em luôn có một thói quen là cuộn tròn người lại vì sự ám ảnh từ lúc bị nhốt vào nhà giam đến bây giờ
Nhưng em không dám nói với ai cũng không dám chia sẻ với ai
Em chỉ im lặng và cất giữ nó vào trong bởi vì nếu nói ra cũng chả ai an ủi hay cho em một chỗ tựa người duy nhất cho em một chỗ tựa thì đã mất từ lâu rồi
Việt Nam
// chìm sâu vào giấc ngủ //
Chap 3 : Liệu có sự thay đổi
Việt Nam
// lơ mơ tỉnh dậy //
Việt Nam
// nhìn đồng hồ // 1h rồi sao
Việt Nam
// xuống giường + đi ra ngoài //
Người Hầu Trưởng
Này // ném chổi // quét nhà đi đừng có mà ngủ nướng nữa biết mấy giờ rồi không💢
Việt Nam
C-cháu xin lỗi...cháu đi ngay ạ // vội vã cầm đồ chạy đi //
Người Hầu Trưởng
Hừ 💢 // quay người bỏ đi //
Ở ngôi nhà này à không phải nói là căn biệt thự này nó rất rộng một mình em làm thì chắc phải đến tối mới xong
Việt Nam
// đang quét dọn //
Mỗi lần em làm việc nhà và dọn dẹp ít khi được yên bình lắm nên em rất sợ
Người Hầu
3 : Này thằng kia dọn xong chưa // đi tới //
Việt Nam
A..// ôm má bị tát //
Người Hầu
3: Có mỗi quét cũng lâu // phủi tay //
Việt Nam
E-em x..xin lỗi ạ // run rẩy + sợ hãi //
Người Hầu
3 : Ha~ mà đã không làm xong việc thì phải bị phạt nhỉ // cười khẩy //
Người Hầu
3 : Ê 2 mày mang roi ra đây để tao trừng phạt nó nhanh lên // gọi //
Người Hầu
2 : Đây đây // đi lại đưa //
Người Hầu
3 : Ha~ đến giờ trừng phạt rồi nhỉ
Việt Nam
K-không e..em xin lỗi...em s-sẽ làm mà // run rẩy + lùi lại //
Người Hầu
3 : Mày nghĩ xin lỗi mà xong à // khinh //
Việt Nam
N-nếu như em làm chị tức giận....vậy chị cứ làm đi nếu nó làm chị cảm thấy thoải mái hơn ạ..// chịu đựng //
Người Hầu
3 : mày còn biết điều nhỉ vậy qua đây xoa bốp chân cho bọn tao đi
Việt Nam
D-dạ...// đi lại //
Em cứ để họ hành hạ em lúc này đến lúc nọ nhưng em lại không hề phản kháng
Sự nhu nhược của em đã ăn sâu vào máu mình rồi rất khó để có thể bỏ được
Người Hầu
3 : Tốt đấy // cười //
Việt Nam
// im lặng + xoa bóp chân cho cô //
Người Hầu
3 : // tận hưởng //
Việt Nam
S-sắp đến giờ nấu cơm rồi....c-chị cho em vô nấu được không ạ
Người Hầu
3 : Vô đi nay mày làm tốt tao tha mày
Việt Nam
V-vâng e..em cảm ơn chị // cười //
Người Hầu
3 : Vô nhanh đi không tao đổi ý đấy // rời đi //
Việt Nam
// đi vô nấu cơm //
Việt Hòa
Haiz cuối cùng cũng học xong // vươn vai //
Mặt Trận
Mày có học đell đâu // khinh //
Việt Hòa
Douma mày muốn đánh nhau à 💢
Mặt Trận
Hơ ai rảnh // nhìn qua chỗ nếp // hửm ?
Mặt Trận
Này! Thằng kia // đi lại //
Việt Nam
// hơi run // d-dạ...
Mặt Trận
Làm gì mà run thế tao có làm gì mày đâu
Việt Nam
// run + không dám ngẩng lên //....
Mặt Trận
Này // gằn giọng // anh mày đang hỏi mày đấy
Việt Nam
N-nhưng anh bảo là mặt mày xấu xí nhìn ngứa cả mắt ...// cúi gầm //
Mặt Trận
" Vãi...cái đó từ 6 năm trước rồi mà nó vẫn nhớ "
Mặt Trận
Tsk ngẩng lên xem nào // nâng cằm //
Việt Nam
A-.. // giật mình //
Mặt Trận
Oh~ mới cắt tóc sao nhìn rạng sáng quá nhỉ
Việt Hòa
Này mày làm cái gì lâu thế // bước vào bếp //
Việt Nam
// run bần bật //
Mặt Trận
Nó mới cắt tóc này // né qua bên //
Việt Hòa
Nhìn mày chẳng khác nào mẹ mày cả chỉ là một con đ**m mà thôi // khinh //
Việt Nam
// Chạm đúng nỗi đau //
Nếu mọi người đánh em hay chửi em , em đều bỏ qua được
Nhưng cứ nhắc đến mẹ em , em sẽ thực sự phẫn nộ
Việt Nam
Này ! Anh thì biết cái gì mà nói chứ mẹ em không phải như vậy mẹ em không phải như anh nói // cầm đĩa + ném //
Việt Hòa
Ouch // bị ném trúng đầu //
Mặt Trận
Oh~ nghiệp đấy // cười khẩy //
Việt Nam
Anh muốn xúc phạm em cũng được đánh em cũng được nhưng không được xúc phạm đến mẹ của em // hét lên //
Việt Hòa
Nay gan mày to nhỉ // nổi gân //
Việt Nam
Tại anh nói mẹ em ,em không cho phép ai nói đến mẹ em cả
Việt Hòa
Hừ 💢 nay tao đang mệt nên tha cho mày cẩn thận đấy // rời đi lên phòng //
Mặt Trận
// rời đi ra phòng khách //
Việt Nam
// lủi thủi nhặt đĩa bị vỡ lên //
Việt Nam
" Mình..có hơi quá đáng không ? "
Việt Nam
" A-anh ấy...bị chảy máu đầu là...do mình " // lo lắng //
Việt Nam
" Tối nay chắc lên xin lỗi anh ấy vậy..." // vẫn suy nghĩ không để ý những mảnh vỡ va phải tay //
Khi dọn dẹp xong em cũng đi về phòng mà băng bó lại các vết thương của mình sau đó liền lấy hộp cứu thương và qua phòng anh để xin lỗi
Việt Hòa
Hửm ? // mở cửa //
Việt Hòa
Mày sang đây làm gỉ ? Sao không lo nấu ăn đi
Việt Nam
D-dạ em..em muốn băng bó cho anh ạ em cũng xin lỗi anh ạ..// lúng túng //
Việt Hòa
Ơ hay lạ đời ném người ta xong giờ đòi băng lạ nhỉ
Việt Hòa
Vào đi // quay vào phòng //
Việt Nam
// băng một cách nhẹ nhàng nhất có thể //
Việt Hòa
" Ủa, băng như này thì..." Này
Việt Nam
D-dạ..// giật mình //
Việt Hòa
Sao mày băng lạ thế // khó hiểu //
Việt Nam
Tại em sợ anh đau ạ // thẳng thắn trả lời //
Việt Hòa
.....// cạn lời //
Việt Hòa
Mà mày cũng lạ thật tao đánh mày xúc phạm mày không nói mà nói đến mẹ mày lại đánh tao
Việt Nam
Tại mẹ chính là chỗ dựa cuối cùng của em....em không muốn ai nói xấu đến mẹ em // bước xuống + quỳ //
Việt Nam
Dạ để anh phạt ạ tại nay em đã lỡ làm anh bị thương
Việt Hòa
// bước tới chỗ tủ + lấy kẹp tóc // Này cho mày đấy nay mày ngoan nên tao không phạt đứng dậy đi
Việt Nam
D-dạ // ngơ ngác //
Việt Hòa
Nhanh lên tao đổi ý bây giờ // đưa //
Việt Nam
// nhận lấy // " Anh ba tặng mình "
Việt Nam
Em cảm ơn ạ // cười cười //
Việt Hòa
" Có mỗi thế cũng vui sao ???"
Việt Hòa
Được rồi ra khỏi phòng đi
Việt Nam
Vâng // rời đi //
Việt Nam
" H-hôm nay là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời mình "
Việt Nam
" Mình phải giữ nó cẩn thận mới được " // nhìn chiếc kẹo trên tay //
Việt Nam
" Hôm nay anh Việt Minh bắt truyện với mình còn được anh Hòa tặng kẹp tóc nữa " // Vui vẻ + Hạnh phúc //
Nhìn em bây giờ như một đứa trẻ đang vui vẻ khi mới nhận được một món quà quý giá gì đó vậy
Tuy không đắt đỏ nhưng đối với em những món người khác tặng em luôn luôn coi trọng và bảo quản nó tốt nhất có thể
Người Hầu
Này thằng kia mau xuống nhà ông chủ gọi
Việt Nam
Dạ em ra liền " Nay cha gọi mình sao..."
Việt Nam
" Mong không có gì xảy ra "
Việt Nam
// bước xuống nhà //
Vừa xuống nhà ở chỗ phòng khách có một người đang ngồi đọc báo và uống trà rất nhàn nhã
Việt Nam
// đi lại // Vâng
Đại Nam
Tí có khách đến nhớ tiếp đãi đoàng hoàng cấm gây sự không thì đừng trách // liếc //❄️
Việt Nam
Vâng // cúi người + đi vào bếp //
Sau này liệu...có sự thay đổi gì đến với em không
Tác giả
Hế nhô các bác // xuất hiện //
Tác giả
Các bác thử đoán xem khách lần này là ai
Tác giả
Ai đoán trúng tặng 2 Chap nè muahahah // dần biến mất //
Download MangaToon APP on App Store and Google Play