Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Bệnh Yêu

Chap 1: trở về lớp 11

Thư Lan
Thư Lan
Chị, em xin chị đó. Bên dưới nhiều người như vậy, dù sao chị cũng không mong rằng sau này em ở trường khó mà sống nổi đấy chứ?
Lúc Mạnh Thính có ý thức trở lại thì đã bị người ta đẩy về phía trước.
Nghe giọng nói quen thuộc này, trong lòng cô run lên, theo bản năng xoay người gắt gao nắm chặt lấy bàn tay cô gái kia.
Thư Lan gần như là hét chói tai:
Thư Lan
Thư Lan
Chị ơi, đau quá, chị buông em ra đi!
Thư Lan
Thư Lan
Mạnh Thính kinh ngạc sờ khuôn mặt mình, trên sống mũi là một chiếc kính râm, đôi mắt có chút đau. Mà người trước mặt là Thư Lan nhìn qua khoảng mười sáu mười bảy tuổi, giọng nói có chút non nớt, Thư Lan liếc nhìn cô một cái, cảnh giác nói:
Trước mắt cô là một mảnh u ám, giống như cả thế giới đều bị che khuất bởi tấm màn sân khấu.
Mạnh Thính kinh ngạc sờ khuôn mặt mình, trên sống mũi là một chiếc kính râm, đôi mắt có chút đau. Mà người trước mặt là Thư Lan nhìn qua khoảng mười sáu mười bảy tuổi, giọng nói có chút non nớt, Thư Lan liếc nhìn cô một cái, cảnh giác nói:
Thư Lan
Thư Lan
Điều chị đều đồng ý với em, chị sẽ không đổi ý chứ?
Mạnh Thính
Mạnh Thính
Đồng ý?
Đôi mắt đau đớn của Mạnh Thính nhìn thoáng qua bốn phía, họ đang ở một nơi rất tối, âm nhạc trên sân khấu vang lên, truyền đến phía sau trở nên rất nhạt nhòa. Mạnh Thính cúi đầu nhìn đôi tay của mình, dưới ánh sáng mỏng manh đôi bàn tay trắng nõn yếu ớt trở nên xinh đẹp tinh tế, hoàn toàn không có vết sẹo dữ tợn sau khi bị bỏng, cô không khỏi sững sờ.
Thư Lan thấy cô khác thường thì trong lòng giật mình, sợ rằng cô phát hiện ra gì đó nên hạ thấp giọng nói:
Thư Lan
Thư Lan
Chị ơi, kỳ sát hạch này rất quan trọng, nếu như không đậu, lỡ mà ba ba biết được rồi đổ bệnh thì làm sao bây giờ..
Mạnh Thính lúc này mới quay đầu nhìn cô ta, cô muốn hỏi Thư Lan một điều: Vì sao lại buông lỏng sợi dây thừng khiến cho cô bỏ mạng trong trận lở đất.
Cô biết bản thân đã chết rồi. Nhưng sau cái cảm giác mất đi trọng lượng đáng sợ kia, mở mắt ra lại trở về năm năm trước. Bây giờ trước mặt là một Thư Lan non nớt, cảnh tượng cũng rất quen thuộc. Mạnh Thính nhớ rõ một chuyện, năm cô học lớp mười một được Thư Lan xin giúp đỡ vượt qua bài sát hạch văn nghệ.
Thư Lan nói nếu cô không giúp đỡ, sau này cô ta ở trường sẽ bị người ta coi thường. Thư Lan chỉ học dương cầm được hai năm, hơn nữa cũng không có tài năng đặc biệt nào, cùng lắm chỉ là một đứa gà mờ, Mạnh Thính bị cô ta năn nỉ thật lâu, vì lo lắng cho sức khỏe của Thư ba ba mà cuối cùng cũng đồng ý giúp em gái lần này
Có lẽ là lần đầu tiên làm chuyện xấu, cuộc đời của cô từ đây trở đi đã trở nên hỏng bét.
Sau này chuyện thay mận đổi đào bị người khác phát hiện, các bạn trong trường đều nhìn cô bằng ánh mắt ý vị sâu xa.
Mà hai tháng sau khi đôi mắt đã tốt hơn, Mạnh Thính bỗng chốc trở thành hoa khôi của trường Thất Trung. Đôi mắt của cô không thấy được ánh sáng đã ba năm, tất cả mọi người đều coi cô là người mù. Nhưng mà vẻ ngoài xinh đẹp của cô ngay trong năm đó không chút nào che giấu cứ vậy mà toát ra sức hút hấp dẫn, rất nhiều nam sinh trong trường thậm chí khi nhìn thấy cô không di chuyển nổi bước chân.
Mạnh Thính lại vì cứu Thư Lan mà bị bỏng hủy đi khuôn mặt, tiếp theo đó Thư ba ba gặp bất hạnh, cô bị người thân xa lánh, cuối cùng chết một cách bi thảm trong trận lở đất.
Nhưng ngay phút này đây, Thư Lan trước mặt cô nhỏ giọng nói:
Thư Lan
Thư Lan
Chị ơi, em cam đoan với chị, đây chỉ là bài sát hạch mỗi ngày, không ảnh hưởng đến các bạn học khác đâu, chẳng lẽ chị mong em sẽ bị người khác xem thường trong suốt ba năm cấp ba hay sao? Nhà chúng ta vốn nghèo, còn vì mắt của chị...
Thư Lan
Thư Lan
(đột nhiên dừng lại, thấp thỏm nhìn Mạnh Thính một chút)
Trong lòng Mạnh Thính khẽ run, trong nháy mắt đã hiểu ý tứ của cô ta – vì chữa trị cho đôi mắt của chị mà bây giờ nhà chúng ta mới trở nên nghèo túng như thế.
Nhưng buồn cười hơn chính là, học phí một năm của Thư Lan ở trường này cao đến đáng sợ.
Hơn nữa sống lại một lần, Mạnh Thính đã biết Thư Lan đang gạt cô.
Cái này sao có thể là vì kỳ sát hạch văn nghệ, rõ ràng là vì Giang Nhẫn bên dưới sân khấu. Trong năm này Giang Nhẫn phạm lỗi bị Giang gia ép buộc đuổi đến trường học, tất cả các nữ sinh làm mọi thứ đều là vì muốn lấy lòng anh
NovelToon

chap 1.5

Cái này sao có thể là vì kỳ sát hạch văn nghệ, rõ ràng là vì Giang Nhẫn bên dưới sân khấu. Trong năm này Giang Nhẫn phạm lỗi bị Giang gia ép buộc đuổi đến trường học, tất cả các nữ sinh làm mọi thứ đều là vì muốn lấy lòng anh
Ở thành phố H này không ai là không biết nhà họ Giang.
Nhà họ Giang là một gia tộc trăm năm, ở thành phố ven biển này, hơn phân nửa bất động sản đều thuộc dưới trướng Giang gia. Biệt thự mới xây ở khu vực ven biển cũng là tài sản của Giang gia. Không ai biết Giang Nhẫn đã làm sai cái gì, nhưng cho dù là giết người phóng hỏa, kẻ có tiền thì suốt đời vẫn luôn luôn giàu có như vậy. Giang Nhẫn là người thừa kế duy nhất của nhà họ Giang, ai nấy đều biết anh không phải là người tốt lành gì, nhưng vẫn luôn tụ năm tụ bảy tiếp cận anh.
Thư Lan cũng không ngoại lệ.
Cũng không biết cô ta từ đâu biết được lão Giang tổng rất yêu người vợ đã mất của mình. Mẹ của Giang Nhẫn cực kỳ xứng đáng với danh xưng "thục nữ quý tộc" tài hoa hơn người, lạnh lùng như tuyết. Mặc dù đã qua đời đã nhiều năm nhưng Giang tổng vẫn không tái hôn.
Vì thế Thư Lan tính dùng tài nghệ lấy lòng Giang Nhẫn.
Mạnh Thính cảm thấy ngơ ngác, sống lại lần nữa khiến cô vừa cảm thấy biết ơn lại vừa ngỡ ngàng. Cô không biết phải nói gì khi người đứng trước mặt cô giờ phút này đây là đứa em gái Bạch Nhãn Lang*, Mạnh Thính cũng không biết đối mặt với cô ta như thế nào.
(Bạch Nhãn Lang: Dùng để chỉ những người vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn)
"Nhưng Giang Nhẫn đâu?"
Cô nhớ kiếp trước cậu thiếu niên trèo tường sang đây gặp cô, đuổi theo chiếc xe buýt ba cây số chỉ vì để cô quay đầu liếc nhìn anh một cái – Giang Nhẫn
Mọi người đều biết Giang Nhẫn rất nóng nảy và không thể kiểm soát được tính khí của mình. Tuy nhiên Mạnh Thính còn biết tình cảm của anh cũng rất bệnh hoạn cố chấp. Kiếp này cô không nên có mối liên hệ nào với anh, theo trí nhớ của cô, mấy năm sau anh sẽ giết người.
Loại người này không thể trêu vào, nhưng chẳng lẽ không thể trốn nổi sao?
mc
mc
Mời bạn Thư Lan, lớp 11-8.
Giọng nói trong trẻo của MC truyền đến, Thư Lan cắn răng, vội vàng đội chiếc mũ ren trắng lên cho Mạnh Thính, đưa tay lấy đi kính râm của cô.
NovelToon
Dưới ánh sáng lờ mờ, Thư Lan nhìn thẳng vào cặp mắt trống rỗng nhưng xinh đẹp sáng sủa kia, hơi thất thần.
Ai mà ngờ được bên dưới chiếc kính râm của người mù lại là một đôi mắt còn xinh đẹp hơn cả sao trên trời. Thư Lan vừa thấy ghen ghét vừa thấy vui sướng, bởi vì trong ba năm trở lại đây, tất cả mọi người đều coi Mạnh Thính là người khiếm thị tàn tật.
NovelToon
NovelToon
cre: Tủ sách xinh xinh

Chap 2

Ai mà ngờ được bên dưới chiếc kính râm của người mù lại là một đôi mắt còn xinh đẹp hơn cả sao trên trời. Thư Lan vừa thấy ghen ghét vừa thấy vui sướng, bởi vì trong ba năm trở lại đây, tất cả mọi người đều coi Mạnh Thính là người khiếm thị tàn tật.
Chỉ là một người mù, làm sao để người ta đem ra so sánh với một mỹ nhân chứ. Vẻ đẹp bị trói buộc, không ai thèm ngắm nhìn.
Thư Lan tỉnh táo lại, cô ta biết tính tình của người chị gái này rất dịu dàng nên nhẹ nhàng nói:
Thư Lan
Thư Lan
Chị ơi, em đã dặn bạn em chỉnh lại ánh sáng cho dịu nhẹ một tí rồi, nếu lát nữa mắt chị bị đau thì hãy nhắm lại. Chị đã nhớ kỹ phím đàn chưa? Chắc là sẽ không sao đâu, nhờ cả vào chị đấy.
Nhớ đến sức khỏe ngày càng suy yếu của Thư ba ba khiến Mạnh Thính ngẩn người, dòng suy nghĩ của cô có phần chậm chạp. Cho đến khi bị Thư Lan đẩy lên sân khấu, trong nháy mắt một luồng ánh sáng chiếu rọi xuống cả người cô.
Thư Lan không có gạt cô, vì đôi mắt của cô không chịu được luồng sáng chói lóa mà ánh đèn sân khấu đã được điều chỉnh sang một tông màu dịu nhẹ. Trong năm này đôi mắt của Mạnh Thính mới làm xong phẫu thuật giác mạc, cô đã đeo kính râm hơn ba năm và luôn luôn chống gậy để đi đường. Vừa mới phẫu thuật xong vào tháng trước, vốn dĩ phải để chừng hai tháng mới có thể tháo kính xuống.
Từ lúc cô bước lên sân khấu thì phía dưới bỗng trở nên lặng ngắt như tờ
Chiếc mũ hoa ren trắng che hầu hết khuôn mặt của cô, lờ mờ có thể nhìn thấy đường nét xinh đẹp và tinh tế của chiếc cằm trắng nõn. Cô mặc một chiếc váy lụa dài màu trắng, bên hông là dây buộc màu đỏ, mái tóc dài xõa tung buông xuống đến phần eo. Bàn chân mang một đôi giày da nhỏ màu đen.
Cô giống như một nữ thần ánh trăng bước ra từ câu chuyện cổ tích.
Mạnh Thính cụp mắt lại, cô biết Giang Nhẫn đang ở phía dưới sân khấu.
Cô tự nói với bản thân không được hoảng hốt, anh ta còn chưa quen biết cô. Bây giờ cô chỉ đang thay thế cho Thư Lan mà thôi.
Cách đó không xa đặt một chiếc đàn piano, màu sắc đen trắng trên phím đàn tỏa sáng rực rỡ mang theo một chút thanh lịch tao nhã.
Mạnh Thính nhìn nó, khoảnh khắc ấy trong lòng có chút dịu dàng.
Cô ngồi xuống ghế, hai tay đặt lên phím đàn, ký ức ấm áp của ngày xưa và khoảnh khắc tiếng đàn piano vang lên, cơ thể cô run rẩy. Rốt cuộc cô cũng cảm nhận được cảm giác sống lại lần nữa một cách chân thật.
Bên dưới là một khoảng tĩnh lặng.
Đây là trường cấp ba, đại đa số mọi người đều sẽ chọn nhảy múa hay đánh đàn ghi-ta, nhưng rất ít người lựa chọn biểu diễn dương cầm.
Sau một lúc lâu, bên dưới có người nhẹ giọng nói: "Nữ sinh lớp tám* à, xinh đẹp quá." Tuy là bóng dáng mờ ảo, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy rất đẹp mắt, không thể diễn tả thành lời là đẹp ở đâu.
NovelToon
quần chúng
quần chúng
Cô ấy biểu diễn bài gì thế?
Có người am hiểu dương cầm đáp: "Bản Sonata viết cho đàn dương cầm số 14 cung Đô thăng thứ của Beethoven*."
( gốc là The Piano Sonata No. 14 in C♯ minor, Beethoven đã đặt tên cho nó là "Sonata Quasi una fantasia". Đô thăng thứ là một cung thứ dựa trên nốt Đô thăng (C#))
quần chúng
quần chúng
Mẹ nó cái tên gì mà dài quá vậy?
quần chúng
quần chúng
Nó còn được gọi là bản Sonate Ánh Trăng.
quần chúng
quần chúng
Cô ấy tên là gì?
quần chúng
quần chúng
Nghe MC giới thiệu, tên là Thư Lan, học ở lớp tám.
Thư Lan lặng lẽ quan sát phía sau bức màn che, vừa vui mừng vừa căm hận. Cô ta biết Mạnh Thính rất lợi hại, biết từ khi còn nhỏ rồi. Nếu không phải đôi mắt bị tổn thương, chỉ bằng vẻ ngoài xinh đẹp hớp hồn của Mạnh Thính, mấy năm nay danh tiếng đã sớm vang xa khắp trường rồi.
Tuy nhiên cô ta đang rất vui sướng bởi vì sau buổi trình diễn này, người nổi tiếng chính là cô ta.
Mạnh Thính có lợi hại hơn nữa thì sao chứ? Vinh dự toàn bộ đều là của cô ta
Hơn nữa, Thư Lan nhìn ra phía sau hội trường.
Phía sau cùng của góc phòng, thiếu niên tóc bạc ném ra đôi K cuối cùng trong tay, tiếng đàn piano cũng vang lên sau đó. Anh ngước mắt nhìn lên sân khấu.
Tim Thư Lan đập nhanh hơn, Giang Nhẫn...
Năm nay Giang Nhẫn để một đầu tóc nhuộm màu khói bạc chói lóa, anh mặc chiếc áo sơ mi và áo khoác ngoài màu đen, áo khoác rộng mở mang theo vài phần ngổ ngược. Anh ngồi không có phép tắc trên ghế, nhưng lại ngồi trên tay vịn phía trên, một chân tùy tiện cong lên, chân kia thì gác lên phần đệm mềm mại trên ghế của một nam sinh ngồi bên.
Chỗ ngồi của bạn học kia bị giẫm đạp dơ bẩn nhưng cũng không dám lên tiếng, chỉ cứng đờ ngồi im.
Hạ Tuấn Minh nhìn lên sân khấu, miệng há lớn, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần:
Hạ Tuấn Minh
Hạ Tuấn Minh
Cô ấy học ở trường chúng ta?
Anh ta lẩm bẩm trong lòng, không giống à nha.
Đám người ở trường trung học Lợi Tài này toàn là lớp con em của mấy kẻ có tiền, một đám có thành tích tồi tệ, chỉ giỏi ăn chơi trác táng, nhưng cái cảm giác nữ sinh kia mang lại thật không giống xíu nào...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play