Bạch Tử Hoạ phụng lệnh sư phụ mình xuống trừ yêu, diệt ma. Chàng một thân bạch y, dung mạo tuấn mĩ ,cao lãnh thoát tục như vị thần lạc giữa chốn nhân gian.Chàng đi qua một thôn trang nhỏ, nơi ấy Tuyết rơi phủ trắng xóa , chung quanh lại không một bóng người, lặng lẽ đến kỳ lạ. Ở nơi ấy chàng nghe thấy nghe tiếng khóc của đứa trẻ.Đứa trẻ ấy phấn ngọc điêu trác , nó được quấn trong tã ,dáng vẻ như vừa sinh ra yếu ớt vô cùng nhưng rất đáng yêu ,dễ thương. Đứa trẻ ấy trong tay còn cầm miếng ngọc trên đó khắc một chữ Hoa .Chàng cảm kỳ lạ liền dùng linh lực kiểm tra lại phát hiện đứa bé ấy mang tiên cốt .
Đứa bé ấy khi thấy chàng liền nở nụ cười.Chàng ôm nó lên dịu dàng nói :
- "Sau này con đi theo ta ."
-"A ...a......a...." Đứa bé nở nụ cười,nhìn chàng.
-"Vậy sau này con đệ tử của Bạch Tử Hoạ ta."Bạch Tử Hoạ nói.
-"A...a....a....a..."Đứa bé tươi cười nhìn chàng.
-"Sau này, gọi con là Hoa Thiên Tuyết." Chàng nhìn đứa bé hiền từ nói.
-"A...a....a...a...a..."
Nói xong ,chàng bế con bé bay về Trường Lưu.
Tại Trường Lưu.
Chàng đem mọi chuyện nói với sư phụ. Chàng đem chuyện gặp được Thiên Tuyết với ngài.Ngài nói với chàng:
-"Đứa bé này là phúc duyên của con nhưng cũng là sinh tử kiếp của con. Con phải nuôi dạy nó cho thật tốt."
-"Vâng ." Bạch Tử Hoạ đáp.
Chàng nghe người nói vậy liền bế bé con trở về Tuyệt Tình điện của mình.
Ngài nhìn đứa rồi nhìn chàng ánh mắt muốn nói lại thôi. Đợi chàng bế con bé đi người mới nói một câu.
-"Thôi vậy. Là hoạ không phải phúc, là phúc không phải hoạ. Tùy duyên vậy!"
Tại Tuyệt Tình điện
Chàng ôm bé con về giường hàn ngọc còn dùng lông hoả hồ lót ở dưới. Bé con cười vui vẻ với chàng, bé con dùng đôi bé nhỏ nắm lấy tay chàng. Chàng dùng dịu dàng nhìn bé con, cũng tự hứa với mình phải nuôi dạy bé con thật tốt. Chàng chẳng nghĩ rằng sau này bé con sẽ trở thành người quan trọng nhất của chàng.Chàng từ đây bắt những tháng ngày gà bay chó sủa.
Năm bé con năm tuổi đã dám đem dược thảo chàng bao công sức trồng cho cá ăn. Chàng vô cùng tức giận.
- "Hoa Thiên Tuyết, ta bảo con cho cá ăn hả? Con còn dám hại cả đám dược thảo của ta không còn cây nào?"
- "Sư phụ con không cố ý. Con không đó dược thảo mà." Ánh mắt nàng chút hối hận , nói.
Hai tay nàng nắm lấy tay áo chàng, ánh mắt vô cùng ngây thơ cùng vô tội. Chàng bảy phần bất lực ba phần nuôi chiều, lửa giận không tiêu biến lúc nào. Đành ôm nàng lên , nuông chiều nói.
-"Ta thật hết cách với con."
Nàng vui vẻ ôm lấy cổ y ,hôn mặt y chẹp một cái, nũng nịu nói.
- "Con biết người thương con nhất a." Đôi mắt của cô bé toát ra ý cười.
Nói xong chàng bế bé con lên, ánh dịu dàng và nuông chiều vào trong.
Cùng lúc đó tại Hoa Đào Trấn.
Ở Hoa gia, một bé gái cất tiếng khóc chào đời, khi đứa bé ấy sinh ra toả ra dị hương khiến hoa cỏ mười dặm héo tàn, khiến cho khác nơi yêu ma bị dẫn dụ tới. Tình cờ lúc ấy, Thanh Hư đạo trưởng ( trưởng môn Thục Sơn) đi qua . Thành Hư đạo trưởng nhìn đứa bé nói với hoa phụ.
- "Ta lập ra kết giới có thể bảo vệ con bé tới năm 16 tuổi, đến năm 16 tuổi nhất định phải đưa con bé đến Thục Sơn bái sư." Thanh Hư đạo trưởng nhìn đứa bé trong lòng ngũ vị tạp trần.
Nói xong đạo trưởng liền thi pháp.Hoa phụ nhìn đạo thi pháp liền nói.
- "Vâng . Xin đạo trưởng ban cho con bé một cái tên."
- "Con bé sinh ra khiến mười dặm hoa cỏ héo tàn vậy gọi là Hoa Thiên Cốt đi."
Nói xong Thanh Hư đạo trưởng liền trở về Thục Sơn.Trong nhà vọng ra bà đỡ nói Hoa phụ,Hoa mẫu đã mất rồi.Hoa phụ thương tâm vô cùng, nhìn đứa con trước mặt mà lo lắng vô cùng. Hoa phụ chỉ mong con mình có thể vui vẻ lớn lên , một đời vô ưu.
16 năm sau, Tuyệt Tình điện.
Một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt sắc đang luyện kiếm dưới gốc cây hoa đào ở sân điện Tuyệt Tình. Bóng dáng yêu kiều, uyển chuyển lại mang kiếm khí thanh lãnh, bức người. Làn da nàng trắng như ngọc lấm tấm những giọt mồ hôi , mái tóc vấn nhẹ tung bay cùng bạch y thêu vân hoạ lấy lánh. Trên eo nàng có chiếc cung linh kêu lên theo từng đường kiếm, từng cánh hoa rơi xuống tạo vẻ đẹp thơ mộng. Lúc đó, Bạch Tử Hoạ bước tới, một thân bạch y phiêu dật.Nàng thấy người tới là chàng , liền quay đầu thu kiếm lại chạy về phía chàng, mắt phượng khẽ cong lên ,vui vẻ gọi:
- "Sư phụ người tới rồi."
- "Ừ. Con tiến bộ hơn rồi." Chàng xoa đầu thiếu nữ nhẹ nhàng nói.
- "Vâng." Nàng đáp.
Ánh mắt chàng ngập tràn cưng chiều cùng vui vẻ. Nàng khi được lời khen ấy thì vui vẻ vô cùng, liền khẽ cười.
- "Sư phụ, con muốn xuống núi lịch luyện, lần con đi một tháng rồi về." Thiên Tuyết nói.
- "Ừ." Bạch Tử Hoạ nhìn bóng dáng ấy mà cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh cô nhóc năm nào nay cũng đã trưởng thành.
-" Vậy con đi thu dọn hành lý nha."
-" Ừ."
Nói xong nàng liền chạy đi, bỏ mặc chàng ở lại nhìn theo bóng dáng ấy. Chàng chậm rãi bước vào chính điện. Trong chính điện được bày biện vô cùng trang nhã, nơi này mang vẻ tiên phong đạo cốt. Chàng vào trong nhắm mắt dưỡng thần . Chàng cũng chẳng hay biết nàng trong vô thức đã trở thành người quan trọng nhất trong lòng mình cũng nghĩ tới một ngày tình cảm sẽ thấy đổi tất cả.
Nàng trở về phòng của thu dọn hành lý, trong phòng nàng bày vô cùng tinh tế, cũng chẳng thiếu những vật quý giá. Nàng cầm theo kiếm Hàn Vân xuống núi. Hàn Vân là thanh kiếm bị chôn vùi trong mộ kiếm được nàng lấy ra khi phi thăng thượng tiên, nó cũng là bản mệnh kiếm của nàng.
Nàng đi tới rất nhiều nơi , sau dừng chân một nơi gọi là Hoa Đào Trấn, ở nơi này nàng cứu một cô nương bị yêu thú truy đuổi và giết chết yêu thú rồi đưa cô ấy về. Cô nương ấy vô cùng biết ơn nói:
- "Đa tạ đã cứu muội.Tỷ Tỷ, tỷ thật đẹp. Tỷ Tỷ. Tỷ tên gì vậy ? Muội tên Hoa Thiên Cốt ."
- "Ta tên Hoa Thiên Tuyết. Muội ở đâu vậy. Ta đưa muội về."
- "Muội ở cách đây không xa. Tới nhà muội rồi."
ở nơi này, nàng trông thấy một căn nhà tranh đơn sơ, mộc mạc. Nàng bước theo Thiên Cốt vào nhà, nàng nhìn chung quanh, thấy một ông lão tầm ngũ tuần, mái tóc hoa râm, gương mặt già nua, quanh nhà chỉ một cái bàn cùng vài vật dụng nhỏ.Về tới nhà Thiên Cốt liền chạy vào sắc thuốc cho cha . Nàng trông thấy Hoa phụ liền thi lễ rồi giúp hoa phụ bắt mạch rồi dùng tiên phát cứu Hoa phụ một mạng.Hoa phụ nói:
-"Đa tạ cô nương cứu mạng ta , nếu cô nương không chê ở lại đây vài ngày."
- "Cảm ơn bá phụ, vậy tiểu nữ xin làm phiền vậy."
.Hoa phụ vô cùng nhiệt tình cảm ơn nàng, còn mời nàng ở lại.Thiên Cốt săc thuốc xong ra thấy cha không sao vô cùng vui vẻ, còn đáng rơi chén thuốc. Hoa phụ đem toàn bộ chân tướng và sự thật khi Thiên Cốt sinh ra năm đó cùng chuyện Thành Hư đạo trưởng nói năm đó cho nàng biết.
- "Năm đó Thiên Cốt sinh trên người đã mang theo dị hương khiến hoa cỏ héo tàn, khi ấy Thanh Hư cứu giúp, dặn lão phu nhất định phải đưa con bé đến Thục Sơn."
- "Đường đi Thục Sơn hiểm trở hay để tiểu nữ đưa hai người đi."
Nàng biết chuyện liền bảo với Hoa phụ sẽ đưa Thiên Cốt đến Thục Sơn và muốn Hoa phụ đi cùng.Hoa phụ từ chối nói rõ :
-"Lão phu chỉ là người phàm, hơn nữa đã sống ở đây cả đời người, nơi này còn mộ phu nhân . Lão phu sẽ không rời khỏi đây."
Thấy vậy, nàng tạo ra kết giới bảo vệ Hoa phụ rồi ,cùng Thiên Cốt lên đường.Thiên Cốt tạm biệt cha rồi cùng nàng lên đường.
Hai người xuất phát đến Thục Sơn, trên đường đi hai người đều lấm lem bùn đất , tiếp theo hai người dừng chân tại một con suối nhỏ để tắm rửa. Thiên Cốt nhanh chân tới nói với nàng:
-" Tỷ tỷ muội muốn tắm rửa."
- "Ừ."
Nàng giọng điệu nhàn nhạt đáp lại. Nói xong Thiên Cốt liền xuống nước. Nàng liền ấy cang chừng, trong lúc đó nàng phát hiện kẻ rình trộm, liền đánh hắn một trận hắn kêu gào xin tha.
- "Tha cho ta . ...Đau ... Đau.. . Tha cho ta .Tại không cố ý. Tại hạ tên Đông Phương Úc Khanh là thư sinh đang lên kinh ứng thí. Tại hạ nguyện cô nương ấy."
Nghe hắn kêu gào xin tha nàng liền dừng tay.
Thiên Cốt hai đỏ ửng vô cùng ngại cùng bất lực từ chối y.
- "Ta không cần. Ngươi đừng đi theo ta nữa."
Y thấy Thiên Cốt như vậy cũng đàng thôi còn nàng đứng ở đó nhìn bọn họ. Sau một lúc, y nói:
"- Nếu vậy chúng ta kết bạn được không?" Đông Phương Úc Khanh hỏi.
Thiên Cốt hết cách liền đồng ý.
"- Được. Muội tên Hoa Thiên Cốt. Tỷ ấy tên Hoa Thiên Tuyết." Hoa Thiên Cốt nói.
"- Tên của hai muội thật giống nhau , hai người tỷ muội à?" Đông Phương Úc Khanh hỏi.
- "không phải."
Nàng cùng Thiên Cốt cùng nhau nói. Y thấy vậy liền đưa cho Thiên Cốt một sợi dây chuyền hình giọt nước còn đưa cho nàng cho nàng một cây sáo.
"- Đây quà gặp mặt ta tặng hai muội."
Hai nàng nhận lấy, rồi cảm ơn y .
-" Cảm ơn huynh Đông Phương."
Ba người đi chung một đoạn rồi chia tay.
Đến Thục Sơn , nàng liền cảm hơi thở của yêu ma , liền rút Hàn Vân kiếm ra ,vô cùng cẩn thận bảo vệ Thiên Cốt sau lưng, Thiên Cốt mặc dù không hiểu nhưng vô cùng phối hợp. Nàng nhìn thấy kết giới của Thục Sơn suy yếu, khi bước vào nàng nhìn thấy khắp nơi đầy máu, xác chết la liệt. Thiên Cốt thấy cảnh này vô cùng sợ hãi nắm chặt lấy tay nàng ấy run lên không ngừng. Đến chính điện, xác chết cũng nằm la liệt ,hai người gặp Thanh Hư đạo trưởng đang hấp hối, nàng đỡ Thanh Hư đạo trưởng ngồi đậy,ngài nắm lấy tay nàng nói:
-"Thất Sát điện đã tấn công Thục Sơn, đây là tín vật trưởng môn Thục Sơn với lục giới toàn thư mong con giao cho đại đồ đệ Vân Ẩn."
Ngài vừa nói vừa ho, giọng nói ngài suy yếu vô cùng.
Nói xong ngài liền tắc thở, đôi tay nắm lấy tay nàng dần buông lỏng,nàng nhận lấy, rồi dẫn Thiên Cốt xuống núi.
Lúc này, Bạch Tử Hoạ cũng nhận được tin Thục Sơn bị đồ sát liền ngự Kiếm tới. Lúc chàng tới thì thấy nàng đang đáng nhau người của Thất Sát điện, liền giúp nàng. Thiên Cốt vô cùng sững sờ khi chàng,vị tiên thoát tục không nhiễm bụi trần. Sau khi tiêu diệt kẻ địch chàng hỏi nàng:
- "Sao con ở đây, chuyện Thục Sơn bị đồ sát con có biết."
- "Sư phụ,chuyện của Thục Sơn là do Thất Sát điện làm. Sư phụ, lúc con chỉ còn Thanh Hư đạo trưởng còn sống, lúc lâm chung ngài ấy đưa tín vật chưởng môn cùng lục giới toàn thư cho con mong giao cho Vân Ẩn sư huynh.Trên đường con gặp Tiểu Cốt muội cốt cách kì lạ lại mang mệnh hung sát con muốn đem nàng về Trường Lưu".
"-Ừ . Hai đứa theo ta về Trường Lưu trước.Ta sẽ cho xuống tìm Vân Ẩn."Bạch Tử Hoạ nói.
- "Vâng."
Nàng thi lễ với chàng. Thiên Cốt im lặng không dám nói gì,lẳng lặng đi theo hai người. Chàng lấy ra một thanh kiếm rồi ngự Kiếm đưa hai người về Trường Lưu. Thiên Cốt lần đầu ngự Kiếm nên vô cùng phấn khích, còn nàng bình tĩnh ngồi tu luyện.Đến nơi , chàng liền gọi một đệ tử sắp xếp cho Thiên Cốt, không ngờ người tới là Thập nhất sư huynh đồ đệ của Thế Tôn sư bá nàng, nàng thi lễ với huynh ấy, rồi theo chàng về Tuyệt Tình điện.Thiên Cốt được dẫn lội qua nước tam sinh trì , Thiên Cốt lúc lội qua tam sinh trì lại vô cùng thoải mái. Thập nhất cũng không tiểu cô nương như Thiên Cốt này lại không có thất tình lục dục đều mà cả thần tiên cũng hoàn toàn có thể buông bỏ. Thập Nhất cũng tán dương nàng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play