Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Cực Hàng) Mười Phần Chu Đáo Đều Dành Cho Em

Chapter 1

________
Tả Hưng Sâm
Tả Hưng Sâm
Tả Hàng à, xong chưa con?
Ông Tả đứng bên ngoài nói vọng vào để thăm dò tình hình của con trai. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên cậu đến trường mới để làm thủ tục nhập học.
Tả Hàng đối với chuyện này căn bản không hề có thái độ gì đặc biệt, bởi hơn ai hết, cậu hiểu rõ được tính chất công việc của ba mình.
Từ năm Tả Hàng học lớp hai, ba đã thường xuyên phải chuyển công tác đến nhiều nơi, cho nên có thể nói số trường cậu từng học qua cũng không dưới năm cái.
Có lẽ vì vậy mà Tả Hàng dần dần khép mình hơn, cậu không còn dám kết giao với nhiều bạn bè trong lớp nữa. Trong lòng Tả Hàng từ trước đến nay vẫn rất sợ hãi một chuyện.
Cậu sợ phải tập tành làm quen và kết bạn với ai đó để rồi một ngày không xa cậu lại phải chuyển đến một nơi khác biệt hoàn toàn.
Cái cảm giác phải bắt đầu mọi thứ ở vạch xuất phát đã làm Tả Hàng dần dần trở nên lãnh đạm hơn, bây giờ thật ra đến nhu cầu kết bạn cậu cũng không cần.
Tả Hàng cùng ông Tả đến trường mới, một nơi được đánh giá là có chất lượng đào tạo tốt nhất trong thành phố.
Khỏi phải nói ông Tả đã đặt kì vọng vào đứa con của mình đến nhường nào, trong mắt ông ấy, Tả Hàng là một người rất ngoan ngoãn, lễ phép nhưng cũng là người có đầy tham vọng. Từ lâu rồi cậu vẫn luôn mong muốn mình được đứng nhất.
Tả Hưng Sâm
Tả Hưng Sâm
Chủ nhiệm xếp con vào lớp 12-1. Đây là lớp có thành tích cao nhất trong khối, con càng phải cố gắng nhiều hơn
Ông Tả bước dọc hành lang, nói vài lời với cậu rồi rời khỏi. Dù sao chuyện này Tả Hàng cũng quen rồi, khi nãy cậu cũng đã một mình đi xem sơ đồ của ngôi trường này. Việc đi lên lớp có lẽ cũng không làm khó được cậu.
Lại nói đến tập thể 12-1, một lớp học có thành tích học tập cao nhất trong khối. Còn có một vài thành viên luôn xuất sắc dẫn đầu bảng thi đua thành tích cá nhân trong trường.
Nhưng nổi tiếng nhất có lẽ phải kể đến Trương Cực, người mà ai ai cũng ngưỡng mộ, còn luôn xem hắn là thần tượng mà phấn đấu. Hắn học rất giỏi, thành tích luôn đứng đầu đến độ chỉ cần nghe đến tên của hắn đi thi thì các đồng học khác sẽ chính thức rơi vào tuyệt vọng.
Nhưng ở ngôi trường này, rất ít ai gọi hắn bằng tên thật. Người ta sẽ gọi hắn là Jeremy, một biệt danh mà hắn thường xuyên dùng từ hồi còn học cấp một. Nhiều lúc Trương Cực còn xém quên mất tên thật của chính mình.
Cái tên 'Jeremy' truyền kỳ từ cấp một, cấp hai rồi đến cấp ba. Không có đồng học nào là không nghe qua tên này. Thành tích tốt tới nỗi mà trong mơ người ta còn chẳng dám nghĩ đến.
Bởi vì thành tích tốt như vậy, cho nên rất nhiều người muốn tìm hiểu thông tin về hắn. Trương Cực luôn miệng nói mình sinh ra trong một gia đình bình thường, ba mẹ đều là người làm công ăn lương.
Ba hắn làm thầy giáo nhưng đã không còn đứng lớp nữa, mẹ hắn làm việc ở văn phòng. Tuy nhiên sau khi các nữ sinh vì yêu thích hắn nên đã điều tra đủ các loại thông tin, họ mới phát hiện được vô số sự thật kinh điển đằng sau đó.
Ba của Trương Cực là thầy giáo, nhưng đã không còn đứng lớp nữa. Bởi vì sao? Bởi vì ông ấy đang bận làm Hiệu trưởng rồi. Còn là Hiệu trưởng của trường cấp ba mà hắn đang theo học.
Mẹ của Trương Cực nói đơn giản thì là làm việc ở văn phòng. Còn nói sâu xa và cụ thể hơn thì chính là chủ tịch của một tập đoàn nổi tiếng nhất nhì thành phố.
Điều tra đến đây, nữ sinh càng thêm ái mộ hắn hơn!
Mặc dù Trương Cực trước nay được họ theo đuổi như vậy, nhưng chưa lần nào đồng ý nhận thư tình của nữ sinh, thậm chí còn bảo họ nên nhanh chóng ném chúng vào sọt rác.
Bởi vì hắn cảm thấy tư duy của con gái rất khó hiểu, cái gì mà 'nói không giận tức là giận thật, rồi 'nói giận có nghĩa là giả vờ giận thôi' hoặc là 'nói giận cũng là giận thật...
Hắn chửi thầm trong đầu: Thế mấy cô có giận không để anh đây còn biết đường mà dỗ?!
__________
Tác giả
Tác giả
Hố mới nè🌷

Chapter 2

___________
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
Hôm nay lớp chúng ta có bạn mới nhé các em. Vào đi em!
Chủ nhiệm nhanh chóng giới thiệu cậu với tập thể, mọi người dĩ nhiên là có chút bất ngờ. Vì suốt hai năm qua, lớp này vốn không có thay đổi sĩ số.
Tả Hàng
Tả Hàng
Chào mọi người, tôi tên Tả Hàng
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
Được rồi, bây giờ cô sẽ sắp chỗ ngồi cho em. Lớp chỉ còn mỗi bàn của Trương Cực là trống, em xuống đó đi
Cô chủ nhiệm vừa nói xong, hàng loạt ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía bàn chót của dãy một. Nơi học bá đang ngồi, đối với nữ sinh ngoài lớp mà nói, đây một học bá lạnh lùng đến độ bắt chuyện cũng không có ai dám. Dĩ nhiên cũng chỉ là đối với người ngoài, Trương Cực vốn là người rất hòa đồng với bạn bè trong lớp.
Tả Hàng
Tả Hàng
Vâng
Tả Hàng lạnh giọng đáp lại. Cậu không có hứng thú dò hỏi người khác, cô giáo muốn sắp cậu ngồi chỗ nào thì cậu sẽ ngồi ngay chỗ đó.
Trong lòng Tả Hàng vẫn luôn chuẩn bị sẵn tâm thế chuyển trường bất cứ lúc nào, cho nên cũng có thể nói việc ngồi ở đâu hay với ai, căn bản Tả Hàng không đặt vào mắt.
Thế nhưng không ai nói cho Tả Hàng biết rằng, người ngồi chung bàn với cậu là học bá Jeremy nổi tiếng khắp trường.
Trương Cực không có ý kiến với người bạn mới này, đối với hắn mà nói, dù sao người ta cũng chỉ chân ướt chân ráo bước đến đây. Bất quá từ từ hắn sẽ chỉnh đốn lại.
Nhìn bộ dạng tự nhiên của cậu, Trương Cực có lẽ cũng đoán được rằng Tả Hàng không biết hắn là ai, không biết hắn rất có uy phong ở nơi này.
Lần đầu tiên trong giờ học Trương Cực nhỏ giọng hỏi khẽ.
Trương Cực
Trương Cực
Ngồi cùng bàn với cậu được không? Sẽ không phiền chứ?
Hỏi xong đến chính hắn cũng không biết vì sao mình lại hỏi câu này. Rõ ràng bàn này lúc trước là của hắn mà, tại sao phải hỏi ngồi với cậu ấy được không? Người bị phiền cũng là hắn chứ đâu phải Tả Hàng? Điên à?
Cũng đúng, hắn cũng đang tự thấy mình bị điên rồi.
Tả Hàng
Tả Hàng
Phiền!
Tả Hàng không nhìn hắn mà thốt ra một chữ không đầu không đuôi làm Trương Cực đơ ra một lúc.
Con mẹ nó, cậu không nên quá thẳng thừng như vậy chứ?
Trương Cực
Trương Cực
Tôi thấy cậu không giống như là đến đây để học, nhìn xem, kiến thức trên bảng cậu còn chép trước nữa kìa!
Trương Cực vừa nói vừa không nén được sự ngạc nhiên trong lòng. Bạn cùng bàn của hắn có cái gì đó trông giống hắn ngày trước thì phải. Trước giờ Trương Cực rất ít khi quan tâm chuyện bên ngoài. Chỉ là đột nhiên lúc Tả Hàng mở tập của cậu ra, hắn không ngăn được mà liên tục hứng thú.
Tả Hàng
Tả Hàng
Đến đứng nhất!
Trương Cực
Trương Cực
...
Đứng nhất? Cậu ta không phải đang nói cho vui chứ?
Lời nói thẳng thắn đến mức không thể thẳng hơn...
Hắn nghĩ thầm sau đó lại nhìn thoáng qua trang vở, có thể thấy nét chữ của Tả Hàng rất đẹp, ngay ngắn và thẳng hàng. Trương Cực vì vậy mà nhìn cậu bằng đôi mắt khác biệt hơn một chút. Và có lẽ Tả Hàng cũng không phải là 'nói cho vui'.
Trương Cực
Trương Cực
Vậy cậu cố lên!
Tả Hàng sau đó không nói gì nữa, mà cậu cũng chẳng có gì để nói. Chỉ riêng Trương Cực là có khá nhiều suy nghĩ, hắn đâu đó cũng cảm thấy hứng thú với cậu bạn này.
Trước giờ đến trường, có lẽ vì quá nổi tiếng nên những người xung quanh ít nhiều cũng sẽ sinh ra cảm giác e dè, không được tự nhiên dành cho hắn. Và cũng chẳng có ai dám đứng trước học bá Jeremy mà hùng hồn tuyên bố rằng mình sẽ đứng nhất.
Trương Cực
Trương Cực
Tả Hàng? Cậu tên Tả Hàng sao? Tên đẹp lắm!
Trương Cực khen ngợi. Nhưng Tả Hàng chẳng có vẻ gì gọi là để tâm, trên gương mặt của cậu lúc này cùng lắm chỉ hiện lên mấy chữ vừa lạnh lùng, vừa kiêu ngạo. Giống như là 'câm mồm cho ông học'.
Trương Cực
Trương Cực
Cậu học giỏi như vậy hay là dạy kèm cho tôi đi. Tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu đâu
Dạy kèm?
Trương Cực
Trương Cực
Thấy sao hả? Chỉ cần học kỳ tới tôi có thể trên 50 điểm là được.
Trương Cực nói thêm, mặc kệ giáo viên trên bảng đang thao thao bất tuyệt giảng bài. Hắn chỉ tập trung dò hỏi ý kiến của cậu.
Tả Hàng
Tả Hàng
Được
Trương Cực
Trương Cực
- Để tôi xem cậu sẽ dạy kèm cho Jeremy thế nào?! Chắc là đáng mong chờ lắm.
___________

Chapter 3

_________
Trong giờ ra chơi, thông thường Trương Cực sẽ chỉ ngồi yên một chỗ nghịch điện thoại, đến di chuyển hắn cũng cảm thấy rất lười.
Lâu lâu có đến sân bóng rổ chơi đùa một chút với anh em rồi cuối cùng cũng quay về lớp. Nhưng hôm nay Trương Cực lại cảm thấy nên làm một vài chuyện, đầu tiên là tìm cách giấu danh tính của hắn đi.
Tả Hàng nhận dạy kèm bởi vì cậu nghĩ Trương Cực là một học sinh yếu, tốt nhất là không nên để cậu chứng kiến cảnh tượng một loạt mấy trăm nữ sinh vây quanh gọi hắn là 'học bá Jeremy'!
Trương Cực đi đến sân bóng rổ tìm Chí Hâm, cậu bạn thân nối khố của hắn. Cũng là một người có thành tích học tập tương đối, chơi thể thao cũng rất tốt.
Trương Cực
Trương Cực
Chí Hâm!
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Sao đấy?
Trương Cực
Trương Cực
Nhờ mày một chuyện
Cũng không biết bọn họ nói với nhau cái gì, chỉ là cuối buổi học hôm đó, Trương Cực thong dong cùng Tả Hàng đi ra tới cổng trường mà không một bóng hình nữ sinh nào quấn quanh hắn.
Tả Hàng thì đương nhiên là thấy cảnh tượng này không có gì đặc biệt, nhưng đối với Trương Cực, đây là khoảnh khắc mà nhiều năm qua hắn vẫn luôn ao ước mà đến giờ mới trở thành hiện thực.
Có điều Trương Cực vốn dĩ không biết được, cậu bạn thân của hắn đang ở nơi nào đó không ngừng kêu tên hắn mà chửi rủa.
Trước nay Chí Hâm vẫn thường được nữ sinh tặng quà, nhưng cũng chỉ là số ít thôi. Anh vẫn luôn thấy mình ngang ngửa Trương Cực, tại sao nữ sinh vẫn chỉ cố chấp bao vây lấy hắn chứ?
Giờ thì Chí Hâm đã trải nghiệm nỗi thống khổ đó rồi, trong lòng liền muốn ngưỡng mộ Trương Cực kiên cường, dũng cảm, sau lại thấy nên chửi rủa hắn còn hơn.
Không biết hắn nói làm sao, rốt cuộc Chí Hâm chấp nhận thân phận làm 'trợ lý' cho hắn, còn nói học bá Jeremy không thích nhận quà trực tiếp, bảo mọi người gửi riêng cho trợ lý này, đảm bảo tất cả sẽ đến tay hắn.
Rồi cái gì đây?Chí Hâm trong lúc ra về bị mấy trăm nữ sinh vây quanh thiếu điều muốn ngộp thở mà ngất đi tại chỗ.
Anh lần đầu tiên cảm thấy mình quá sai khi làm bạn với Trương Cực!
__
Chiều hôm đó, Tả Hàng cũng là lần đầu chủ động nói muốn hắn đến nhà sách cùng mình.
Tả Hàng
Tả Hàng
Mua sách bài tập cho cậu
Tả Hàng cũng chỉ nói có bấy nhiêu, không biết Trương Cực đang thầm cười trộm trong lòng. Sách bài tập sao? Nói không ngoa thì mấy quyển đó chiếm hơn nửa giá sách của hắn rồi.
Tả Hàng
Tả Hàng
Cuốn này, cuốn này và cả cuốn này. Rất phù hợp với năng lực của cậu
Trương Cực nhìn cậu tỉ mỉ chọn sách, dáng vẻ chăm chú này dĩ nhiên là thấy hài lòng rồi, nhưng mà mấy cuốn này có phải đơn giản quá hay không?
Bây giờ hắn mới nhận thức được, hóa ra Tả Hàng nghĩ hắn học kém đến mức mua sách bài tập dành cho học sinh yếu. Chỉ đáng tiếc là nó có hơi phí, vì mấy cuốn này...quá dễ.
Trương Cực
Trương Cực
Bạn cùng bàn, cậu thấy mình đã mua đủ chưa? Nhìn xem, một, hai, ba, bốn...mẹ nó gì mà tới mười quyển vậy?
Tả Hàng
Tả Hàng
Bấy nhiêu là còn ít
Tả Hàng lập tức ném chồng sách đang ôm trong tay sang cho hắn, rồi cùng nhau đến quầy tính tiền. Cậu nhìn hắn.
Tả Hàng
Tả Hàng
Sao không trả?
Trương Cực
Trương Cực
...
Con mẹ nó, còn không phải sách do cậu lựa à?
Trương Cực
Trương Cực
Ngăn nhỏ ngoài cùng
Trương Cực bận bịu cầm hai túi sạch nặng trịch, xoay người hướng balo về phía Tả Hàng, bảo cậu tự lấy.
Tả Hàng
Tả Hàng
Được rồi, về làm bài tập đi
Trương Cực
Trương Cực
Ơ? Không phải cùng nhau làm à?
Tả Hàng nheo mắt nhìn hắn, ẩn sâu trong đó có mang theo cả một chút ý cười.
Tả Hàng
Tả Hàng
Tự học mang lại hiệu quả cao hơn
Nói xong liền xoay người đi, bỏ lại cho ai kia một rổ chấm hỏi nằm lơ lửng trên đỉnh đầu. Trương Cực trưng ra gương mặt đơ đến phát ngố, trên tay hiện tại còn cầm hai túi sách bài tập chất chồng lên nhau.
Trương Cực
Trương Cực
- Mày điên rồi Trương Cực!
____________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play