Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Nghiêm Văn/文严文] Săn Mồi

Chương 1: Nhiệm vụ mới

Năm 2022
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Diệu Văn!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hửm?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Anh nghe nói nhóc có tình cảm đặc biệt với Hạo Tường?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
....
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
....
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đại ca à, anh ăn dưa ở đâu vậy?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Chẳng qua là lời bóng gió vui đùa của anh em trong tổ chức thôi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nhưng chú là thành viên cấp cao của tổ chức anh dĩ nhiên phải tò mò rồi.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ừm. Anh thấy chú đối xử với cậu ấy cũng có chút khác biệt.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hai anh quan tâm em ghê~~
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được rồi đừng đánh chống lảng nữa chú trả lời câu hỏi của anh khi nãy đi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nếu em nói phải thì hai anh tính thế nào?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
...
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
...
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tại sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
//Nhún vai// Em cũng không biết nữa
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có chút cảm giác với cậu ấy, muốn quan tâm, gần gũi thôi, à cậu ấy xù lông rất đáng yêu nha
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Từ lúc nào?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừmmm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không nhớ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nó là em trai anh, vậy chú nghĩ anh sẽ làm gì chú?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em là em trai Đinh Ca, vậy anh nghĩ anh sẽ làm gì được em?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nhóc con còn dám dựa hơi anh à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đuợc rồi vào chuyện chính đi, đừng bảo hai anh gọi em đến đây chỉ để nói chuyện này thôi đấy.
Lạch cạch
Cửa phòng mở ra
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh có chuyện gì gọi em à?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
//Ngồi xuống cạnh Diệu Văn//
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Có nhiệm vụ này cần một trong hai đứa ra tay đây
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Toà nhà chính phủ gửi thư đến tổ chức nhờ chúng ta giúp.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Các em biết viên đá vĩnh cửu Liff không?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Biết chứ, cái viên đá được đồn có sức mạnh điều khiển không gian thời gian đó hả.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ừm, vào đêm hôm qua viên đá đã không cánh mà bay, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Vì tính chất nghiêm trọng của sự việc nên chính phủ không thể công khai chuyện này, ngay trong đêm tìm một viên đá giả thế chỗ đồng thời gửi thư đến tổ chức chúng ta.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy họ muốn chúng ta tìm viên đá đó?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Phải
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Một trong hai đứa sẽ nhận nhiệm vụ này
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
//Nhìn Diệu Văn//
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy em nhận, chẳng qua chỉ là một vụ trộm đá quý chuyên nghiệp thôi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em cũng đi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh ở nhà được rồi, không cần nhớ em đâu mà.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
???
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ai nhớ cậu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được rồi, Diệu Văn chiều nay lên đường đến nơi xảy ra vụ trộm, trong vòng 1 tháng phải có tiến triển
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nếu không Hạo Tường sẽ giúp đỡ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng
-----
Hết chương 1

Chương 2: Xuất phát

Năm 2024
Nghiêm Hạo Tuờng nằm mơ, mơ thấy cuối cùng cậu cũng gặp lại nguời đã biến mất suốt 2 năm nọ trong khung cảnh ngổn ngang, lộn xộn.
Nguời đàn ông cao ráo đẹp trai đứng truớc mặt cậu, tay kẹp đuối thuốc hút dở, đôi mắt sâu thẳm như biển khơi.
Nghiêm Hạo Tuờng nhìn anh vài giây, tiếp đó liền lao đến đấm vào mặt anh.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sao cậu không chết ở đâu luôn đi!
Giây tiếp theo, cậu bị đánh thức bởi tiếng động bên ngoài.
Cậu mơ màng, khoác áo rồi buớc ra ngoài.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chuyện gì vậy?
Diễn viên quần chúng
Diễn viên quần chúng
Nguời được phái đi tìm kiếm cậu Lưu lại mất tích rồi ạ.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
...
Phải rồi, cái tên thối tha đó biến mất 2 năm rồi.
Từ cái nhiệm vụ tìm viên đá Liff đó, anh ta cũng biến mất cùng nó luôn, không một tin tức nào cứ như là chưa từng tồn tại.
Tổ chức đã phái biết bao người đi tìm nhưng đều tay trắng, người thì mất tích, nguời thì chết bất đắc kì tử.
Hết cách rồi. Cậu nghĩ.
Lạch cạch
Cửa phòng mở ra, Mã Gia Kỳ cùng Đinh Trình Hâm đang trầm ngâm trên ghế liền ngẩng đầu lên.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh, em có chuyện muốn nghe ý kiến hai anh.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em nói đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em muốn đích thân đi tìm Lưu Diệu Văn.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không đư..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đuợc.
Mã Gia Kỳ không thể tin quay sang nhìn Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Cậu đi đi. Tìm Diệu Văn về đây cho anh.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh sẽ gọi thêm người có kinh nghiệm đi cùng cậu, nhớ cẩn thận.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Được, tạm biệt.
Nói rồi cậu liền bước ra khỏi phòng.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đinh nhi, em nghĩ gì vậy, chẳng phải lúc trước nguời đầu tiên ngăn Hạo Tuờng đi tìm Diệu Văn là em à?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đã hai năm rồi bảo bối à, chỉ còn thằng bé có thể làm được việc này thôi.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Em không tin Hạo Tuờng không có tình cảm với Diệu Văn. Nếu về đuợc thì coi như thành toàn cho hai đứa luôn, còn truờng hợp xấu nhất...
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Dắt tay nhau biến mất luôn?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
....
Nói rồi Mã Gia Kỳ đi đến bế cậu đặt lên đùi, dựa sát đến cắn vào thuỳ tai cậu.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ngứa //Đẩy ra//
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ngoan nào bảo bối.
----
Nghiêm Hạo Tường về phòng thu dọn đồ lên đường, một chiếc balo nhỏ chứa đồ dùng hàng ngày.
Cậu lấy chìa khoá mở một ngăn bí mật trong két sắt. Bên trong đặt ngay ngắn một chiếc hộp bằng bạc sáng loá.
Cậu mở nó ra, một con dao găm sắc bén còn mới tinh nằm im lìm trong hộp.
Đưa tay vuốt ve nó, cậu nhớ đây là món quà Diệu Văn tự tay làm tặng sinh nhật cậu, chỉ là cậu luôn cất kỹ nó, lưỡi dao chưa từng ra khỏi vỏ.
Nghĩ đến đây cậu lấy con dao ra giắt bên hông
Chuẩn bị xong mọi thứ, cậu buớc ra ngoài, dù trong lòng hiểu rõ nhiệm vụ lần này không đầu, không đuôi, không rõ phương hướng nhưng ít ra cậu muốn gặp lại nguời đó dù cho...
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nghiêm Hạo Tuờng, phải cẩn thận.
Cậu cuời không đáp
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em đi đây.
Cậu buớc ra xe chờ sẵn ở cổng, bên cạnh xe có một thanh niên nhàn rỗi dựa vào, lưng đeo balo dài như cây đàn, tay còn bấm điện thoại.
Chờ cậu đến gần, người đó ngẩng đầu lên, nở một nụ cuời chào cậu.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chào cậu, tôi là Trương Chân Nguyên.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tay bắn tỉa số 1 của tổ chức ở chi nhánh S.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chào, tôi là Nghiêm Hạo Tuờng.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chúng ta lên đường luôn?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừm
Màn chào hỏi kết thúc, cậu và Chân Nguyên lên xe. Cậu đưa mắt nhìn khung cảnh trụ sở quen thuộc đang xa dần, trong đầu trống rỗng.
----
Hết chương 2

Chương 3: Thế giới mới

Chiếc xe địa hình lao vun vút trên đường đi đến nơi để lại dấu vết cuối cùng của Diệu Văn ở sa mạc Sahara.
Xe chạy trong gió cát suốt 2 ngày, phía truớc vài trăm mét, trận gió cát bốc cao mịt mù.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cứ đi xuyên qua bão cát đi.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Này, tôi có cảm giác không ổn lắm.
Trương Chân Nguyên vừa dứt lời, chiếc xe lao vào bão cát, một ánh sáng bạc lấp loé trong tâm bão.
Xung quanh toàn cát, tầm nhìn giảm vì thế mà ánh sáng kia vô cùng kỳ lạ, bắt mắt.
Truơng Chân Nguyên cảm thấy không ổn liền xoay vô lăng nhưng chiếc xe vẫn lao thẳng vào tâm bão không chút do dự.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chết tiệt, chuyện gì xảy ra thế này.
Nghiêm Hạo Tường xiết chặt quai balo, tỉnh bơ đón nhận mọi thứ, Chân Nguyên thấy vậy cũng im lặng chờ đợi.
Giây tiếp theo, tai hai nguời không còn nghe thấy tiếng cát quen thuộc mấy ngày nay nữa, xung quanh yên lặng, ánh sáng bạc lan rộng bao phủ cả tầm nhìn.
Hai người chói mắt, theo bản năng nhắm mắt lại, lúc này cơ thể nhẹ cảm thấy nhẹ bỗng như đang trôi lơ lửng.
Nghiêm Hạo Tuờng mở mắt nhưng như có cái gì đè lên, mắt cậu nặng trĩu, đau rát.
Ruỳnh
Hai người tiếp đất, không hẳn là tiếp đất... hình như là lao ra từ một cánh cửa. Họ ngã sõng soài ra đất, cơ thể lết xa vài mét.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Shhh
Chân Nguyên có vẻ ngã đau hơn Hạo Tường, khuỷu tay, khuỷu chân rơm rớm máu lẫn lộn đất cát.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu sao không? //Vuơn tay ra đỡ Chân Nguyên dậy//
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Không sao, rách da thôi, cậu thì sao?
Vừa nhìn mặt cậu trai bên cạnh mình, Chân Nguyên liền im bặt. Cậu trai điềm nhiên như không, mặt còn dính chút đất còn lại đều nguyên vẹn.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
...
Lúc này, Hạo Tường đưa mắt nhìn xung quanh. Mọi thứ khác biệt hoàn toàn so với quang cảnh sa mạc lúc nãy.
Hình như đây là một cái hang động lớn, xung quanh toàn là cây xanh, hoa cỏ tuơi tốt thậm chí có con thằn lằn nhìn thấy hai người liền chạy biến vào bụi hoa.
Tác giả- quần chúng ăn dưa
Tác giả- quần chúng ăn dưa
Mấy người cứ tuởng tượng thế này đi chứ văn phong miêu tả kém quá=))
Tác giả- quần chúng ăn dưa
Tác giả- quần chúng ăn dưa
NovelToon
Cậu nhìn đến nơi hai nguời vừa chui ra.... À, một cái cây cổ thụ khổng lồ, ở trên thân nó có một cái lỗ lớn, chắc lúc nãy họ từ đó mà ra
Cậu bước tới sờ tay lên chiếc lỗ đó, không có gì xảy ra.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Đây là đâu? Giờ làm sao?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ra khỏi hang đã
Hai người men theo ánh sáng ra khỏi cửa hang mà không để ý đằng sau có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình rồi biến mất.
Ra khỏi hang, cả hai cùng sững sờ truớc cảnh tượng trước mắt, cảnh vật như tranh vẽ, hoàn toàn không chút chân thật.
Quá kinh diễm, trong phút chốc Hạo Tuờng có suy nghĩ mình đã chết rồi có phải đây là thiên đường không?
----
Hết chuơng 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play