( Paper Bride ) Tơ Hồng
tương lai, quá khứ
Tại một cánh đồng nhỏ có bà lão đang ngồi cùng nhau ngắm nhìn mặt trời đang lặn xuống. cả 2 trò chuyện với nhau nói vu vơ về những kỉ niệm trong quá khứ, rồi bất chợt 1 trong 2 người lên tiếng. mạc lê chị nghĩ xem sau khi chết đi liệu em có thể gặp lại chị ở trên cầu nại Hà hay không, nếu có thể chị nhất định phải đợi em không được phép bỏ đi nếu không em sẽ không quang tâm chị nữa. lúc đó cô chỉ nhìn nàng cười rồi bảo: " được chị sẽ đợi em bao lâu cũng được " kết thúc câu chuyện cả 2 cứ nhìn nhau cười.
cuộc sống vốn là vậy thay vì cứ mãi chạy theo tìm kiếm đến mỏi mệt thì chỉ cần ngồi lại cùng nhau hưởng thức niềm vui
trở lại câu chuyện cách đây 42 năm về trước
tại 1 thành phố nọ có 2 người con trai đang trò chuyện
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
anh à hay là chúng ta tạm dừng lại có được không
bố lớn (thẩm trạch)
sao tự nhiên em lại muốn dừng lại ?
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
anh biết đó bố mẹ anh sẽ ko chấp nhận em dù em có cố gắng đến thế nào đi nữa//khóc//
bố lớn (thẩm trạch)
ngoan đừng để những giọt lệ quý giá này rơi trên khuôn mặt của em//lấy tay và lau đi những giọt lệ ấy//
bố lớn (thẩm trạch)
nếu người nhà đã không chấp nhận vậy mình cùng nhau trốn đi, trốn đến nơi chỉ có 2 đứa mình//cười tươi//
bố lớn (thẩm trạch)
em thấy thế nào?
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
được vậy chúng ta sẽ cùng nhau trốn//ôm lấy nhau cùng đứng dưới ánh đèn//
2 người con trai cứ thế ôm trầm lấy nhau cùng nhau tiến về phía trước bỏ lại bộn bề ở sau lưng.
cùng nhau
sau khi đứng ôm nhau được một lúc.
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
vậy chúng ta đi đâu?
bố lớn (thẩm trạch)
chúng ta sẽ cùng nhau sang trung quốc sống em thấy thế nào?
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
được em nghe theo anh hết vậy, ngày mai mình gặp nhau ở sân bay anh nhé//cười tươi//
bố lớn (thẩm trạch)
nhớ đừng đến trễ đấy nhé mèo nhỏ//lấy tay chạm vào mũi cậu//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
em mới ko thèm đi trễ//dỗi//
bố lớn (thẩm trạch)
rồi rồi anh thương//cười sủng nịnh//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
tạm tha cho anh đấy quay//mặt đi chỗ khác//
bố lớn (thẩm trạch)
vậy chúng ta cùng nhau về nhà nào ngủ sớm mai còn xuất phát nữa//nắm tay cậu//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
được rồi về nhà thôi nào//nắm tay anh cùng đi trên đường//
cả hai cùng nắm tay nhau về nhà đi trên con đường đầy tuyết trắng nụ cười trạng rỡ như mùa hạ khiến con người ta xao xuyến.
trở về lại ngôi nhà đã gắn bó với cả 2 suốt 5 năm thật khiến con người ta phải hoài niệm
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
anh định đi đâu vậy?
bố lớn (thẩm trạch)
em khờ quá ngày mai mình đi rồi em không định chuẩn bị đồ sao mèo nhỏ//dùng ngón tay chọc vào má cậu//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
ừ nhỉ vậy chúng ta đi chuẩn bị thôi//cười ngây ngô//
bố lớn (thẩm trạch)
đúng là mèo nhỏ hay quên//chọc tiếp vào má//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
em không phải mèo nhỏ, có giỏi thì anh gọi lại xem//ông đây dỗi//
bố lớn (thẩm trạch)
mèo con xù lông rồi//cười cười//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
hừ không nói chuyện với anh nữa tôi đi chuẩn bị đồ//đi vào phòng lấy đồ//
bố lớn (thẩm trạch)
thôi xong mạc Vũ đợi anh với//chạy theo//
bố lớn (thẩm trạch)
mạc Vũ đừng giận anh mà tha cho anh lần này đi mà//giọng đáng thương//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
được rồi tạm tha cho anh lần này//yếu lòng//
bố lớn (thẩm trạch)
vợ anh là nhất//nhào lên ôm chặt lấy cậu//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
được rồi đừng nháo nữa mau chuẩn bị đồ cho ngày mai nữa//mỉm cười đưa tay lên xoa đầu anh//
bố lớn (thẩm trạch)
được được cùng chuẩn bị thôi//vui vẻ đi soạn đồ//
cả hai cùng nhau soạn lại đồ đến gần 1,2 giờ sáng mới ngủ được chút rồi rời nhà mà đi ra sân bay.
cuộc sống mới
tại sân bay đông kịt người 2 người cùng nhau dắt tay nhau cùng lên chuyến bay lúc 7:15p.
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
sau khi sang trung quốc anh có dự định gì chưa?
bố lớn (thẩm trạch)
mở một cửa hàng nhỏ, mua một căn nhà be bé là được//cười ôn nhu//
bố lớn (thẩm trạch)
còn em thì sao có dự định gì chưa?
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
chắc em sẽ xin vào một bệnh viện nào đó để làm dù sao trước đó em cũng là một bác sĩ mà//cười tươi//
bố lớn (thẩm trạch)
phải rồi dù sao mèo nhỏ nhà anh cũng là bác sĩ mà//cười trêu chọc//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
đi thôi đến giờ rồi//nắm tay đối phương thật chặt//
bố lớn (thẩm trạch)
được cùng đi nào//tay nắm lại thật chặt//
trên máy bay lúc này cả hai tìm được một chỗ khá yên tĩnh ích nhất sẽ yên lặng một chút , tiếp viên đến và thông báo vài thứ rồi rời đi.
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
//yên tĩnh ngắm trời ngắm đất//
bố lớn (thẩm trạch)
//ngồi ngắm cậu//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
nhìn từ đây xuống dưới khung cảnh thật tuyệt anh nhỉ//quay qua cười khẽ//
bố lớn (thẩm trạch)
phải rất đẹp và cậu cũng vậy//đưa tay khẽ chạm vào mặt cậu//
cả hai cùng trò chuyện cùng cười đùa cùng nhau đi đến đất nước mới và một cuộc sống mới
bay cả một ngày cuối cùng thì cũng đến cả hai phải mất thêm vài tiếng để tìm khách sạn qua đêm
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
ôi cái eo của tôi//vặn eo vì sáng giờ phải ngồi trên máy bay//
bố lớn (thẩm trạch)
có cần anh xoa bóp hộ không//cười ranh mãnh//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
tự nhiên hết thấy nhức rồi//khuôn mặt chê nặng//
bố lớn (thẩm trạch)
vậy anh đi kêu nhân viên mang đồ lên em ngồi nghỉ ngơi đi//vỗ lên giường rồi đứng lên đi ra cửa//
bố nhỏ (trương mạc Vũ)
vậy em nghỉ ngơi chút đây anh cũng tranh thủ nghỉ ngơi đi//vẫy tay tạm biệt//
bố lớn (thẩm trạch)
được vậy anh đi đây//cười cười rồi rời đi//
thẩm trạch xuống sảnh của khách sạn dặn dò vài câu với nhân viên rồi cũng lên lại phòng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play