Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Trùng Sinh Làm Lại Cuộc Đời

Chapter 1

Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Ca...Ca...Chuyện hôm đó ko phải muội làm. Đừng giết muội...
Cô cố gắng quỳ xuống đưa tay nắm hoàng bào người trc mặt, chỉ hy vọng người ấy đừng lấy kiếm xiên tim mình
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
Buông tay của ngươi ra . Ko phải ngươi. Vậy hôm đó ai đưa cho ta chén trà?
Vương Thiên Hạo liếc mắt khinh Bỉ nhìn cô.
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Thật sự...không phải muội. Muội vô tội. Ca...Ca
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
Ngươi bao h cũng nói ngươi vô tội. Vậy thì ngươi hãy chết và sự vô tội của ngươi đi.
Vừa dứt lời Thiên Hạo vung thanh kiếm xiên tim cô.
Cô vẫn trừng trừng nhìn lên Thiên Hạo, đôi mắt ấy từ từ khép lại.
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
[ Thật sự muội ko biết. Chuyện năm đó, thật sự muội ko có làm. Mấy năm nay, muội luôn cố gắng bảo vệ ca ca để chuộc lỗi. Vậy mà....Tại sao ca ca lại tuyệt tình thế. Kiếp sau, ko muốn sống ở hoàng cung đâu]
———————-
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Công chúa....Hoàng thượng giá đáo....Công chứa tỉnh dậy đi a
Nha hoàn lay lay cô dậy
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Chuyện gì...Không phải ta chết rồi sao?
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Công chúa ngài bị gì vậy. Hoàng thượng đang đợi ngươi kìa. Để nô tì sửa lại soạn đồ cho ngài
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ta hiện mấy tuổi?
Cô nghi hoặc hỏi
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Người ms ngủ tí mà quên rồi à? Năm nay người mới 8 tuổi ó.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
[ 8 tuổi? Không phải...]
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
“Buông tay của ngươi ra . Ko phải ngươi. Vậy hôm đó ai đưa cho ta chén trà?”
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Chén trà....
Cô lẩm nhẩm rồi sau đó cô đã hiểu.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
[ Phụ Hoàng ông ta đã trở nên tha hóa và đầy háo sắc. Nam nữ đều không tha. Thật đáng kinh tởm. Và h mình hiểu lí do tại sao ngày hôm ấy trong biệt viện của ca ca vang lên tiếng khóc. Thật kinh tởm. Cho dù hôm nay ông có giết tôi. Tôi cũng ko làm việc đó. Mắc hoá chết thêm 1 kiếp để sớm siêu sinh]
Khuôn mặt cô từ từ biến sắc. Vị nha hoàn cũng ko để ý lắm. Bận lo vấn lại tóc của cô.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Công chúa đã xong. Vậy mình ra ngoài nha.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Cô từ từ bước ra . Đập vào mắt cô là một người trung niên mặc hoàng bào thật chói rực và cũng đầy giả tạo.
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Lệnh Nhi, lâu quá mới gặp con?
Ông ta giả tạo cười nhìn cô
Cô nheo mắt lại, cúi người hành lễ
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Bái kiến phụ hoàng
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Lệnh nhi, đừng xa lạ thế. Ta vs con đều là cha con cả. Đừng như vậy. Lại đây ngồi nói chuyện vs ta đc ko?
Cô đi lại ngồi xuống ghế theo lời ông ta.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Đã để phụ hoàng đợi lâu. Hôm nay, ko hiểu ngọn gió nào đã đem phụ hoàng đến đây?
Cô nhếch miệng cười nói
Khi lời cô nói ra, ai cũng trừng mắt nhìn cô. Lão ta có chút ko vui nhưng vẫn gắng gượng cười nói
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Mấy hôm nay, nghe người trong cung nói con ko khoẻ và cả ca ca con cũng vậy.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
À...Ca ca con vẫn rất khoẻ. Con nhớ cách đây 2 hôm con và ca ca quánh đến độ sứt đầu mẻ trán luôn á
Cô che miệng cười cười nói
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Vậy à ....
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Phụ hoàng người nói dối rất tệ á. Có chuyện gì muốn con giúp thì nói thẳng đi
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Khụ...Ừm thì là...
Ông ta háo hức nói, ko để ý đến những lời có chút thiếu lễ nghi đối vs ông. Người hầu xung quanh ai cũng muốn lên tiếng trách cô. Nhưng nhìn cô trừng mắt lại. Ai cũng im lặng giả bộ nhìn chỗ khác
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Thật ra thì ta có thuốc bồi bổ cho ca ca con. Mà con cũng hiểu rồi đấy. Ta và ca ca con ko thể hoà thuận.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Phụ hoàng...Con ko thể giúp đc. Con xin lỗi
Cô chắp tay đứng lên cúi đầu nói
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Lệnh nhi....
*Rầm* tiếng đập bàn vang lên khiến mọi người hoảng hốt. Còn cô vẫn bình tĩnh nói.
Hoàng thượng đập bàn đứng lên nói
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Lệnh nhi...Lớn rồi đã biết cãi lời ta
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Tình cha con phụ hoàng phải tự bù đắp. Ko ai có thể giúp đc
Cô cũng ko kém cãi lại
...: Gắt rồi đây, tiểu công chúa từ nhỏ đến lớn ko bao h cãi hoàng thượng
....: Ừ, hôm nay thấy tiểu công chúa sao sao ta
Tiếng bàn tàn xì xầm lên.
Thái giám
Thái giám
Hoàng thượng, hôm nay tấu chương nhiều lắm
Vị thái giám lên tiếng giải vây nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Nếu phụ hoàng có nhiều tấu chương như vậy. Thì phụ hoàng nên về tẩm điện của mình đi ạ. Tránh để...
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
để dân chúng lầm than
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Hồi cung...Ta sẽ ghi nhận ý kiến con
Ông ta ko để ý câu sau.
Nhưng vị thái giám liếc nhìn cô. Sau đó, ông ta cười lại.
Một nụ cười thật khó nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
[Cười cái gì mà cười...Ủa sao ông ta cười ta?]
Cô nghi hoặc
Sau một hồi, mọi người tản đi. Việc ai thì làm ấy. Cô vẫn nhìn theo bóng lưng của đoàn người hộ tống hoàng thượng cho đến khi khuất bóng.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Công chúa ngài có gì ko?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ngươi tên gì?
Cô quay qua nhìn cái vị nha hoàng chăm sóc mình từ 5 tuổi đến h
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Công chúa...Thần..
Cô ta ấp úng nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Nói?
Cô hét lớn
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Thần tên....tên Quế Hoa
Vị nha hoàn run rẩy quỳ xuống nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Quế Hoa tên hay lắm,
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Cảm ơn công chúa đã khen. Nhưng tại sao công cháu hỏi tên thần? Thường thì ngài ít khi hỏi tên mấy nô tì lắm
Quế Hoa lén lén nhìn cô nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Đột nhiên ta nhớ đến một chuyện
Trong khí ức của cô hiện lên một bóng nha hoàn đưa ra cây dao đâm cô. Hình như ko lầm vị ấy là cái cô nha hoàn hiện h.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Dạ...
Cô ta cảm nhận đc không khí xung quanh lạnh xuống
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
À ko có gì. Chỉ là ta muốn nói với ngươi rằng.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Có gì công chúa cứ nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Nếu ngươi thù hận vs phụ hoàng ta chuyện gì. Cứ tìm ông ta mà tính sổ. Nếu ngươi cứ muốn giết ca ca và ta thì ta rất sẵn lòng giết người diệt khẩu 😊😊😊
Cô nở nụ cười thân thiện đe dọa
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Dạ...Thần làm gì có.
Vị nha hoàng kia chột dạ lắp bắp nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Đừng sợ. Ta ko có bạc đãi ngươi, hay giết ngươi. Khuôn mặt ngươi thật đẹp
Cô vuốt ve khuôn mặt của cô ta.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Vâng thần biết rồi ạ
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Đứng lên đi. Chuẩn bị cho ta đồ ăn vặt và trà hoa hồng rồi cho mời ca ca ta đến.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Vâng ạ *Phù*
Cô ta thở phào nhẹ nhàng chạy đi
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko bt đây có phải mộng ko. Hy vọng đây đừng là giấc mộng. Nếu là mộng thì mình ta mãi mãi đắm chìm cũng đc.
Cô nhìn ra ngoài bầu trời xa xa kia. Nhớ về những kí ức muôn thuở nọ

Chapter 2

Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi kêu ta đến có việc gì?
Vương Thiên Hạo đi vào tẩm cung cô hùng hồ hỏi
Cô đang ngắm cảnh . Đột nhiên quay qua nhìn thấy thân ảnh của vị ca ca mình
Tim cô như nghẹn lại
Bất chợt cô đứng lên, đi lại gần cửa , nhéo má vị ca ca mình
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Thật sự là Vương Thiên Hạo?
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi khùng à. Tự nhiên nhéo má ta?
Vương Thiên Hạo né tránh cô nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
[ A~Cho dù từ nhỏ hay lớn. Ca ca đều ghét bỏ ta]
Nụ cười của cô có chút cứng đờ. Sau đó, cô liền điều chỉnh lại nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Năm nay, ca ca 12 tuổi
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ừ. Ngươi bị khùng à. Mấy nay ngươi là người thông báo sinh Nhật ta. Tự nhiên nay quên tuổi ta.
Thiên Hạo nghi hoặc nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ca ca vô phòng khách nói chuyện. Mời ca ca thưởng trà và bánh.
Cô quay lưng đi vào trong
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
[ Hôm nay, muội muội ta lạ quá. Thường ngày muội ấy mỗi lần gặp ta ko cãi lộn thì quýnh ta. Ko dịu dàng và yên tĩnh như vậy đâu]
Thiên Hạo nghi hoặc càng lớn , nhìn cô vào trong
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mời ca ca ngồi
Cô đi đến bàn mời ca ca ngồi
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Hôm nay, biết lễ nghi rồi à?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Lễ nghi?
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
“ Tại sao ngươi ko bao h biết giữ lễ nghi vậy? Ngươi thật ko giống đến Minh Tuyết tiểu thư vây? Thật là một người vô phép tắc.”
....: “ Ê...cái vị công chúa vô phép tắc kìa”
....: “Công chúa vô phép tắc trong lời đồn hả”
...: “Ừ. Một người ngay cả lễ nghi cơ bản vẫn thua cả đứa trẻ nhỏ”
Những câu nói kí ức cứ vang vọng đến cô
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Thiên Lệnh....
Thiên Hạo hét lớn nhìn cô
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ủa ca ca ngồi rồi à?
Cô giật mình nói
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi ngồi xuống đây. Ngươi cứ bần thần vậy. Có mệt gì thì kêu thái y
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko. Muội vẫn khoẻ. Xin lỗi vì để ca ca lo
Cô giật mình ngồi xuống
Ko để Thiên Hạo cầm bình trà gót ra chén trà. Cô nhanh tay cầm bình trà ra ưu nhã gót
Từng động tác cô rất uyển chuyển và nhìn từ xa thì có vẻ việc này rất quen thuộc
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
[ Thường ngày muội muội ta có bao h tự gót trà cho ta và làm những việc này? Toàn là đc người hầu phục vụ]
Sự nghi hoặc của Thiên Hạo càng tăng dần
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mời ca ca thưởng trà
Cô đưa chén trà cùng vs cái đĩa bánh ra trước mắt Thiên Hạo
NovelToon
NovelToon
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Hôm nay, ngươi có chuyện gì?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko có chuyện gì cả
Cô mỉm cười che đậy sự chua xát trong lòng
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Thật sự ko có?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ta nghe mấy cung nhân rằng. Lần đầu, ngươi dám cãi lại phụ hoàng.
Thiên Hạo ngước xem khuôn mặt cô có chút biến sức ko. Nhưng có vẻ cô rất bình thản
Thiên Lệnh cúi xuống nhìn chén trà trong tay một hồi rồi sau đó đưa lên miệng uống một ngụm nhỏ
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
[ Quái lạ, cùng làm từ hoa hồng nhưng sao vị này nó khác vậy. Có chút vị chát, chút ngọt.]
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Có chuyện gì?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Sao trà này ngộ dợ ko giống như trà hoa Hồng khác?
Thiên Hạo nghe vậy liền ngửi một chút hương trà liền bức xúc nói
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ko cần uống ta cũng biết trà hoa Hồng đó do ta làm. Ngươi bị điên à? Thường ngày ngươi rất thích uống trà do ta làm. Nay ko biết vị?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Trà do ca ca làm?
Cô suy nghĩ một hồi. Sau đó chỉ biết thở dài
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Hầy...[ Kể từ khi mình hại ca ca năm 12 tuổi. Ca ca ko bao h làm trà hoa hồng cho ta uống nữa. Nhưng sau đó chỉ có duy nhất một người mà ca ca làm cho uống. Vị ấy là Minh Tuyết tiểu thư]
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi ổn chứ?
Thiên Hạo lo lắng nhìn cái vị muội muội của mình đang thở dài suy nghĩ
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ổn🙂
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi kêu ta đến đây có việc gì?
Nhận ra ý muốn về của ca ca. Cô liền nói nhanh và nhấn mạnh từng chữ sợ rằng vị ca ca của mình sẽ quên
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
CA CA, PHỤ HOÀNG-ÔNG TA CHO BẤT CỨ THỨ GÌ ĐỪNG SỬ DỤNG. ĐẶC BIỆT LÀ THỨC ĂN, NƯỚC UỐNG. MUỘI XIN ĐẤY.
Cô đưa hai bàn tay nhỏ nhắn của mình lên bao trọn bàn tay của ca ca. Cô cuối mặt xuống nói như sắp khóc
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Tại sao ta phải tin ngươi?
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
[Muội hôm nay thật lạ]
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Muội có giải thích thì ca ca vẫn sẽ ko tin
Cô ngước lên chua xót cười.
Thiên Hạo nheo mắt lại nói
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ngươi ko giống thường ngày. Rốt cuộc ngươi là ai?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vẫn là muội muội, mời ca ca về cho
Cô đuổi khách bước sâu vào trong
Thiên Hạo đứng lên đi ra khỏi cửa đầu ngoảnh lại nhìn bóng lưng khuất sâu vào trong
—————————-
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Quế Hoa: Công chúa sao người cứ thất thần trc gương vậy?
Quế Hoa sau một hồi bị cô nhìn thấu tâm tu liền e dè, sợ hãi cô
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko có gì. Ngươi lui ra khỏi đây đi. Cứ làm việc của ngươi.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Nhớ đóng cửa sổ và cửa chính kĩ. Nếu ko có sự cho phép của ta thì đừng có mở cửa.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Quế Hoa: Vâng thưa công chúa. Nô tì xin lui
Vị nô tì đi xung quanh đóng cửa sổ lại , từ từ lui ra . Cửa chính bắt đầu khép lại.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Thật ngột ngạt.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Thật sự ko thể tin đc mình đã trùng sinh lại.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Thật sự vẫn có thể nhìn thấy ca ca
Những giọt nước mắt cô thi nhau rơi xuống
Kiếp trc, sau khi xảy chuyện đó, cô đã dần dần hiểu ra. Vốn dĩ, phụ hoàng mình chẳng phải là minh quân. Ông ta chính là hôn quân. Cô luôn ăn năn ko biết phải đối mặt vs ca ca như thế nào. Nên sau chuyện đó, cô liền né ca ca như tránh tà. Hại ca ca hiểu lầm cô đến khi cô chết.
Trong những năm đó, cô luôn cố bù đắp. Ca ca kêu cô đi hoà thân , cô đều làm theo. Kêu cô giết người, cô đều giết người. Ca ca kêu cô bảo vệ vị Minh Tuyết tiểu thư, cô đều tận lực bảo vệ. Đều dành cả tính mạng đều bảo vệ vị ấy. Nhưng vì sơ suất 1 lần, vị ấy....đã ở Hoàng Tuyền. Sau đó thì ca ca dùng 1 kiếm xiên chết cô. Khi ấy, chỉ ms có 16 tuổi. Chưa đến tuổi trưởng thành.
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Nếu ông trời cho ta sống lại, ta nhất định phải bảo vệ ca ca và cố gắng sống đến 18 tuổi. Nhất định
Cô nói vs giọng quyết tâm. Sau đó cô đi lại chiếc giường thả mình thư thái nằm lên
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mệt mỏi thật. Hy vọng khi ta tỉnh lại lần nữa thì mọi thứ ở đây đừng tan biến
Đôi mắt Thiên Lệnh dần dần khép lại. Xung quanh căn phòng mọi thứ dường như ngưng đọng lại

Chapter 3

Người hầu
Người hầu
Ảnh:Hoàng tử, thần thấy hôm nay tiểu công chúa rất lạ
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ta cảm giác rằng có điều gì rất khó nói nên nàng ta mới vậy.
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Nhắc ms nhớ. Hồi nãy, tiểu công chúa có dặn ngài ko đc lấy đồ ăn, thúc uống mà Hoàng Thượng đưa
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Hôm nay, tẩm cung của ngài cũng có nhận đc chén trà bổ do hệ hạ ban
Hai người vừa đi vừa nói
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Xuỵt....Về tẩm cung của ta hả nói. Nơi đây có tai mắt. Chúng ta nên đi nhanh
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Vâng
————————————
Sau khi về tẩm cung mình, Thiên Hạo ngồi xuống nhìn chén trà trc mặt mình
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ông ta ko bao h có lòng tốt vậy đâu. Huống chi đây là trà Ô Long Thành Vị, dinh dưỡng rất nhiều. 10 năm mới tiến cống một lần. Đây cx là trà mà ông ta thích.
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Hoàng thượng ko bao h tốt cả? Có khi hoàng thượng đang âm mưu gì đó 🤔
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Nhưng điều ta tò mò ra là sao nàng ta sao biết đc?
Người hầu
Người hầu
Ảnh : Thần nghe mọi người nói vị tiểu công chúa đó sau khi ngủ trưa thức dậy, tiểu công chúa liền đổi tính, nàng ta trở nên yên tĩnh hơn, nhưng điều đáng ngờ là nàng ta lại dám cãi hoàng thượng.
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Mấy hôm nay, cứ quan tâm đến nàng ta. Ngươi cứ giả làm tai mắt tại tẩm cung của nàng ta
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Nhưng ai sẽ ở bên chăm lo cho ngài?
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ko sao, còn có một người. Ngươi đi đi
Người hầu
Người hầu
Ảnh: Vâng ạ
Sau khi nhận lệnh, ảnh liền nhanh nhạy mà đi
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Tôn, ngươi lăn ra đây. Núp trên nóc nhà nghe lén chuyện là xấu
Vừa dứt lời, có một thân ảnh phóng xuống từ nốc nhà
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Hạo tiểu tử, cậu cầm tinh như cẩu ấy.
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Quá khen😎. Tôn “ thái giám” đến đây có việc gì?
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ai là thái giám. Ta vẫn có thể nói dỗi tông đường 😡
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ko nhờ có bổn hoàng tử ta thì ngươi chắc h thành thái giám thật ấy
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Mà... ngươi có nghe về chuyện nàng ta chưa?
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
À...là cái vị muội muội của ngươi à?
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Ừ.
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Lúc ta đến tẩm cung của muội muội ngươi thì nàng ta đang đứng lên cãi lại lão ta. Hình như là ko đồng ý đưa chén trà gì đó. Còn nói lão ta phải tự bồi dưỡng tình cha con 🤨
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Biết câu chuyện như thế nào nữa ko?
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ta đến sau có phải trực tiếp xem đâu. Sao rõ?
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Để ngươi điều tra, ngươi Ko bt việc gì. Ta có chút hối hận khi giúp ngươi vô cung 😞
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ngươi làm cái vẻ mặt đó là sao. Tiểu tử ta đây là nam tử hán, đầu đội trời, chân đạp đất. Ta cũng có thể làm việc mà
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Nhưng vẫn là thái giám.
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ngươi 😡😡😡
Tôn Thiên Diêu tức giận trừng mắt nhìn cái kẻ khịa mình từ nãy h
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
[ Nếu ngươi ko là hoàng tử ta liền lấy dao khứa cổ người ]
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Nè, Tôn tiểu tử ngươi đừng hòng mà giết ta. Nếu ko ta liền nói ra thân phận ngươi. Kêu người xem....
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ngươi im đi. Ta thua ngươi.
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
À, ta nhớ rồi. Sau khi kết thúc câu chuyện nàng ta khinh Bỉ cười nói rằng ‘tránh để dân chúng lầm than’
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Rồi, lão ta có nghe thấy r. Có làm gì nàng ta ko?
Thiên Hạo suốt xắn hỏi
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ko, lão ta nghe ko rõ, nhưng hình như cái lão thái giám thân cận nhà vua giúp tiểu công chúa . Đang lúc căng thẳng, vị thái giám lên tiếng giải vây. Cái câu đó công chúa nói ra, ta và thái giám ấy chỉ nghe đc. Dường như nàng ta nói nhỏ lắm. Nhưng nếu lão ta nghe kĩ thì hiểu đấy.
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vị thái giám đó có thân phận gì? Ngươi tra đc ko?
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Để ta quay về hỏi. Ta nghĩ rằng chén trà này ko ổn. Ngươi nên đề phòng
Tôn Thiên Diêu liếc nhìn chén trà
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Biết r, để ta đổ đi. Giả làm chén trà khác uống. Dù sao, trong tẩm cung ta vẫn có tai mắt. Nhưng bọn họ đều đc ta phân làm việc xa rồi
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Tôn Thái giám *fake* (nhỏ-Tôn Thiên Diêu)
Ừ, càng nhanh càng tốt
Bóng dáng của Tôn thái giám liền biến mất
—————————————-
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Người đâu, đem đổ chén trà này đổi thành nước trà mới trong đây y như vậy
Người hầu
Người hầu
Vâng ạ
Người hầu vô lấy chén trà ra đổi thành chén khác
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Vương Thiên Hạo (nhỏ)
Mấy hôm nay, phải cảnh giác lão ta và phải bảo vệ muội muội
——-Tại tẩm cung của cô———
Những kí ức của kiếp trc hiện lên trước mắt cô
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
“Ca ca, hôm nay là Tết nguyên tiêu,muội có làm bánh trung thu ấy. Là loại mà ca ca thích nhất”
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
“Ngươi tự ăn đi. Ta ko thèm.”
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
“Ko có độc hay gì đâu. Muội ăn cho ca ca xem”
Cô cầm chiếc bánh bỏ vào miệng nhai một miếng
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
“Cho dù ngươi có ăn thử. Ta cũng ko tin”
Thiên Hạo quay mặt ra chỗ khác
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
“Ca...Ca”
Vương Thiên Hạo(lớn)
Vương Thiên Hạo(lớn)
“Người đâu đem cô ta ra ngoài”
Vương Thiên Lệnh (lớn)
Vương Thiên Lệnh (lớn)
“Ca...Ca”
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ca...Ca...Muội ko có làm sai
Cô vừa nằm mơ vừa khóc
Đột nhiên trong mơ liền đổi ra cảnh khác. Trong đó, cô gặp mẫu thân mình
Mẫu thân
Mẫu thân
“Lệnh nhi, đừng khóc. Con khóc xấu lắm”
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Con con sợ lắm, con mệt lắm.
Cô càng khóc to
Mẫu thân
Mẫu thân
“Ta xin lỗi vì đã bắt con và ca ca phải gánh chịu tất cả. Nếu lúc đầu, ta ko chấp nhận việc đó thì mọi việc đâu phải vậy”
Mẫu thân nhẹ nhàng xoa đầu cô
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mẫu thân, con thực sự...
Khi cô tính nói tới việc trùng sinh lại thì cổ họng cô ko lên tiếng đc
Mẫu thân
Mẫu thân
“Chuyện gì?”
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko chỉ là thực sự muốn chết lắm
Mẫu thân
Mẫu thân
“Bậy. CON KO ĐC CHẾT, HÃY NHỚ CHO DÙ MỌI CHUYỆN XẢY RA NHƯ THẾ NÀO THÌ VẪN PHẢI CỐ GẮNG SỐNG.HÃY NHỚ...”
Chưa kịp nói hết, bóng hình của mẫu thân cô tan biến. Cô cố gắng đưa tay ôm mẫu thân mình
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mẫu thân, đừng đi con sợ
Cô hét lớn, sau đó choàng tỉnh dậy
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Quế Hoa: Công chúa, chuyện gì?
Vị nha hoàn hoảng hốt đẩy cửa vào ko chờ lệnh cô nữa
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko có chuyện gì.
Cô xoa xoa mái tóc của mình để che dấu những giọt nước mắt
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Sao ngươi ko nghe lời ta?
Cô khó chịu nói
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Quế Hoa: Thần...Thần nghe ngài la lên. Sợ ngài bị gì
Quế Hoa quỳ xuống nói
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Ko có gì. Mấy nay, ngươi cứ để ý đến tẩm cung của ca ca. Nếu phụ hoàng xuất hiện thì báo ta. Ta mệt r.
Nha Hoàn
Nha Hoàn
Quế Hoa: Vâng ạ [ Công chúa kể từ khi thức dậy lúc trưa liền trầm mặt ít nói còn có chút đáng sợ]
Quế Hoa từ từ lui ra, đóng cửa chính lại. Để cô 1 mình trong phòng
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Tại sao trong mơ khi mình nói với mẫu thân mình trùng sinh lại ko đc nhỉ?
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Vương Thiên Lệnh (nhỏ)
Mình phải thử với người khác ms đc.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play