Chẳng Thể Thấy Ánh Dương
Chương 1
Đêm hôm ấy sẽ là một đêm bình thường
Bình thường như bao đêm khác
Nhưng địa điểm là ở tại nghĩa địa
Những đứa trẻ miền núi đã quen sống với điều này, nên chúng vẫn ra chơi như bình thường
Tiếng gọi vọng từ xa của một bé gái, là giọng nói quen thuộc với cậu bé
Cậu bé đi tới chỗ cô không một chút ngần ngại
Cậu bé
Roly, chị bị làm sao vậy...sao hôm nay giọng chị có vẻ trầm hơn mọi khi
Cậu bé lúng túng, hỏi cô bé
Cậu bé
Mình chưa từng thấy Roly khóc bao giờ
Ruly
Chỉ có đồ mít ướt như em mới suốt ngày mè nheo thôi nhé
Câu này chọc cho cậu bé khóc oà lên
Vang vọng cả một khu nghĩa địa
Cậu bé
Chị lại bắt nạt em!
Ruly
Ai bảo nhìn bé dễ thương quá làm chi
Cậu bé nắm lấy gấu áo và tiếp tục nước mắt nước mũi
Cậu bé
Nhưng cũng không được bắt nạt em
Cô bé mỉm cười dịu dàng và bế cậu bé lên
Ruly
Có muốn khóc, thì phải tìm chỗ nào kín hơn nghe chưa
Ruly
Con trai khóc là xấu lắm đó
Cậu bé
Nhưng chị nhìn thấy em khóc hàng ngày mà...
Cô bé dịu dàng bồng đứa bé trở về nhà
Mẹ
Ôi, con trai của mẹ đã về rồi~
Cậu bé
(Nhảy xuống khỏi vòng tay của chị và nhào vào lòng mẹ)
Mẹ
Chúng ta cùng vào ăn cơm thôi nào
Hai người họ đi vào nhà, mặc nhận cô là người vô hình
Đêm hôm đó, không một ai để ý
Thực ra trước khi cậu bé tìm thấy cô
Cô đã bị dính phải một cái bẫy ngầm
Cô đã tuyệt vọng ở đấy khóc khàn cả tiếng, cho đến khi tự gỡ được cái bẫy thú đó ra thì em cô mới xuất hiện
Nhưng cô vẫn phải bế cậu bé về
Pà tác
Like ik đừng xem chùa mờ
Chương 2
Cho đến khi về đến nhà, chân trái của cô ấy đã sưng vù một cục to như trái táo
Cô bé ôm lấy cái chân và khóc một mình
Mẹ
(Ném thuốc vào và đóng cửa lại)
Ít nhất thì cô bé có thứ để chữa thương
Cậu bé
Mẹ mẹ ơi, hôm nay nhà chúng ta ăn gì vậy
Mẹ
Hmm...bí mật nhé con, mẹ cũng chưa biết
Cậu bé
Có thịt kho không mẹ
Mẹ
Hmm...hôm nay con muốn ăn thịt kho?
Cậu bé
Vâng ạ, con thích lắm
Chuyện gì đang xảy ra vậy...
À vâng, đó là một gia đình hai người (ba người)
Nhưng không hiểu sao, cậu bé lại được mẹ yêu thích hơn
Cậu bé
Mẹ ơi, chị Ruly đâu ạ
Mẹ
Nhà mình không có ai tên Ruly cả, con đã nhớ chưa
Cậu bé
Ẻh...tại sao lại như vậy ạ...chị ấy vẫn ở kia mà
Cô bé đứng nép ở cánh cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào cậu bé
Mẹ
Nó không có thật, hiểu chứ
Nghe lời mẹ, cậu bé kể từ ấy cũng không để ý tới Ruly nữa
Nhưng không hiểu sao, mỗi bữa, mẹ vẫn sẽ để ra một phần thức ăn
Điều đó khiến cậu bé đã hoang mang lại càng hoang mang nhiều thêm
Rốt cuộc thì chị gái Ruly của cô là thật, hay không phải
Cậu bé lựa chọn nghe lời mẹ
Cậu bé
Rồi hôm nay...mình sẽ chơi với ai...
Ruly
(Cô bé xuất hiện đằng sau cậu bé, chọt nhẹ vào vai)
Cậu bé
Nhưng mẹ nói chị không phải là thật
Ruly
Mẹ nói Ruly không phải là thật, chứ không phải...chị của em
Câu nói này như mang đến niềm vui cho cậu bé
Cậu bé
Chị ơi, đi chơi với em nhé
Chương 3
Và thế là, cậu bé cùng cô bé lén đi chơi với nhau
Cậu bé
Tại sao mẹ lại nói...chị không phải là thật
cô bé rơi vào trầm lặng, vì thực ra cô bé cũng không biết
Ruly
Em có thích chơi với chị không
Cậu bé
...Vì chị là người mà em quen nhất mà
Cậu bé
Đám trẻ trong làng không ai chơi với em...
Ruly
Vậy...sau này bé cũng chơi với chị chứ
Ruly
Vậy thì không còn gì phải lo đâu nhé
Hai đứa trẻ dắt tay nhau đi chơi khắp núi đồi
Nghịch đất, nghịch ngu, nghịch bẩn
Nghịch cho tới khi quần áo dính toàn bùn đất thì mới chịu về nhà
Mẹ
Chậc, hôm nay lại nghịch ở đâu nữa đây
Mẹ
Thôi được rồi, đưa quần áo đây mẹ giặt cho
Mẹ chưa từng phải giặt quần áo cho cô bé
Cô ta... chưa từng thay quần áo...
Ruly
(Nằm bên cạnh cậu bé và chọt chọt vào mặt cậu bé)
Ruly
(Cô bé thì thầm) Ngủ ngon khum
Cậu bé
(Cậu bé gật đầu nhè nhẹ)
Ruly
Chị nằm ở đây với bé nhé
Thế là cô bé nằm bên cạnh cậu bé, ôm ôm và thương thương
Đến sáng thì chắc chắn...cô ta không còn ở đấy nữa
Mọi thứ...như chỉ là một giấc mơ ...
Cô bé nhẹ nhàng đi trong đêm, đó là sở thích của cô bé, cô đi khắp nơi
Thực ra ban ngày cô ta cũng đi... chỉ là...sẽ không ai nhớ cô bé cả
Ruly
Nè mọi người... rốt cuộc... các bạn là ai vậy...
Cô bé che miệng cười và nở một nụ cười khúc khích nhẹ nhàng trong đêm khuya
Download MangaToon APP on App Store and Google Play