Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

CÔ GÁI NGỐC ,TÔI YÊU EM

C1 . Tố Di e thẹn rồi

Ngày hôm nay thời tiết đầy nắng và gió ,chim bay khắp ở bầu trời,các cành cây tản lá thì đua nhau mà đung đưa .Tố Di đang học tiết thể dục mà cô cứ lo ngắm trời ngắm đất mà thôi và kết quả là đã bị thầy thể dục đuổi ra ngoài..

Bạn bè ai nấy cũng nhìn cô bằng một con mắt khác thường cả ,và có cả tiếng cười đùa bỉu môi của tất cả mọi người ở nơi đây .

Bị thầy đuổi thì cô cũng phải rời khỏi lớp của mình rồi đi tìm một chỗ khác để ngồi, ngày hôm nay bị đuổi thì thế nào cô cũng bị ghi tên vào sổ đầu bài cho mà xem.

Tố Di tìm đại một băng đá để ngồi và chờ hết tiết học . Cô thấy ở đây có một cái balo chắc là của bạn nào đó đã để quên ở đây , nhưng mà khi cầm lên thì cô lại cảm thấy có chút quen quen hình như đây là balo của nam thần của mình thì phải .

Tố Di đang nhìn chằm chằm vào cái balo thì đột nhiên có người đi lại rồi trợn mắt lên nhìn cô .

" Này ,sao cô lấy balo của tôi .."

" Em ..em ..xin lỗi.."

" Hừ ,đúng là đồ vô ý thức mà ,lần sao mà cô làm như vậy nữa thì đừng có trách tôi "

Nói xong thì anh liền cầm balo của mình lên rồi rời đi ,Tố Di cảm thấy có chút buồn ở trong lòng .Dù sao thì cô cũng chỉ mới cầm lên thôi mà ,tại sao anh ấy lại mắng chửi cô thậm tệ như thế chứ ,anh ấy không thể nói nhẹ nhàng từ tốn một chút được hay sao chứ .

Tử Nam vốn dĩ là cậu ấm của nhà họ Mạc cho nên tính cách của anh từ trước giờ đã như vậy rồi,lúc nào cũng lạnh lùng khó tính như thế Nhưng mà cô đã thích anh từ năm lớp 10 rồi , nhưng cuối cùng thì cô cũng không dám nói ra mà cố giữ ở trong lòng chỉ cho một mình mình biết thôi,..

Nữ sinh ở đây theo đuổi anh ấy nhiều như vậy thì làm sao đến lượt mình được chứ ,có người là con của giáo viên , người thì gia đình khá giả nhưng mà vẫn không được anh ấy để ý nữa ,chứ nói gì là một cô gái tầm thường như cô đây ,chắc có lẽ cô đang mơ mộng viễn vông rồi .

Năm nay cô đã là học sinh lớp 12 rồi và chỉ còn vài tháng nữa cũng sẽ lên đại học nhưng mà cô chẳng biết được mình nên học ngành gì nữa ,bởi vì học lực của cô rất là tệ cho nên cũng không biết định hướng cho tương lai của mình .

Tố Di thở dài một cái rồi ngồi ngã người ra ghế đá ,sau đó thì nhìn lên bầu trời cao .Cô ước gì mình cũng học giỏi như anh ấy ,tại sao con người ta lại hoàn hảo như vậy chứ ,còn cô thì chẳng làm được gì ngoài cái sự làm biếng của chính mình .Cô làm cái gì cũng không ra ngô ra khoai gì cả .

Một lát sau thì mọi người cũng học tiết thể dục xong ,cô cũng đi vào trong lớp bắt đầu tiết học thứ hai .

Buổi chiều học không có nhiều như buổi sáng , chủ yếu là làm bài tập toán và tiếng anh mà thôi .Hai môn này cô học cũng tàm tạm ,mỗi lần thi thì cũng trên điểm trung bình mà thôi,..

" Tố Di cậu sao thế,mặt mày giống như đi đưa đám vậy. ."_ Phỉ Hân xoay cây bút bi trên tay rồi quay qua hỏi cô bạn của mình .

" Mình mới bị Tử Nam mắng một trận te tua luôn .."

" Nam thần sao ? Chuyện là sao vậy ,rốt cuộc sao anh ấy lại mắng cậu thế "

" Lúc nãy mình cầm balo của anh ấy lên và kết quả là bị anh ấy mắng luôn .."

" Thôi nào cậu đừng có buồn nữa ,tính tình của cậu ấy là như vậy mà .Cả cái trường này thì ai mà không biết chứ , tính tình lúc nào cũng ngông cuồng nhưng mà được cái đẹp trai và nhà giàu cho nên ai cũng thích anh ấy cả. ."

" Vậy Phỉ Hân ,cậu có thích anh ấy không "

Tố Di cô không muốn vì một người đàn ông mà cả hai người phải gây nhau đâu , thật sự là cô không muốn như thế đâu .

" Đương nhiên là không rồi, người mình thích là Lê Âu Tuấn..."

Lê Âu Tuấn là bạn thân của Tử Nam , hai người này tính tình vô cùng trái ngược nhau ây vậy mà lại chơi chung với nhau mới ghê chứ. Tử Nam thì lạnh lùng thờ ơ với mọi thứ xung quanh và trong đầu anh chỉ có việc học và chơi thể thao mà thôi. Còn Âu Tuấn thì tính tình cởi mở và vui vẻ hơn ,anh ấy cũng dễ bắt chuyện hơn và cũng hay cười nữa.

" Tố Di cậu thấy mình và Âu Tuấn có hợp với nhau không"

" Rất là hợp luôn..."

Phỉ Hân nghe bạn mình nói như vậy thì liền nở một nụ cười như hoa ,trên gương mặt còn có chút e thẹn nữa. .

" Cậu và nam thần cũng rất xứng đôi .."_ Phỉ Hân nói xong thì liền nháy mắt với Tố Di .

" Cậu đừng nói như vậy lỡ như mà người khác nghe thấy thì không hay đâu .."

" Mặc kệ bọn họ đi ,cậu chỉ cần thấy thích là được "

" Cậu thích Tử Nam mà đúng không"

" Mình .. mình...cậu đừng nói nữa .."

E thẹn rồi,Phỉ Hân thấy bạn mình bắt đầu ngại rồi thì cô cũng không nói nữa chứ cô mà nói nữa chắc Tố Di sẽ giận cô cho mà xem .

" Thôi mình không chọc cậu nữa đâu .."

" Ừm ,vậy thì được _

Sau đó thì Tố Di mới ngước mặt lên rồi bắt đầu học bài ,tiết này là giờ tự học cho nên mọi người cũng tự thân mà học bài. .

Ngồi học bài mà tâm hồn của Tố Di cứ ở trên mây ,tay thì cầm bút xoay xoay rồi nhớ lại hình ảnh lúc nãy .Mạc Tử Nam anh ấy lạnh lùng quá cũng khiến cho cô có chút sợ hãi ,từ năm lớp 10 thì cô đã thích anh rồi, nhưng mà cô chỉ lén đi theo anh mà thôi chứ đâu có dám đi lộ liễu như mấy người khác đâu . Ngày hôm nay là cô được nhìn anh với cự ly gần như vậy , nhưng mà sau lần gặp đầu tiên lại có chút khó coi như vậy chứ ,cô chưa kịp nói cái gì từ đã bị anh tất cho một thao nước lạnh rồi,đúng là nam thần lạnh lùng có khác mà .

C2. Sân bóng rổ

Buổi chiều khoảng tầm 4 giờ 40 phút thì mọi người cũng ra về , Tố Di và Phỉ Hân phải ở lại trực nhật cho xong thì mới về nhà ,và hai người họ là người về sau cùng ....

" Tố Di chúng ta đi uống trà sữa rồi hả về "

" Ừm vậy cũng được "

" Lát nữa mua thêm đồ ăn vặt luôn "

" Được"

Tố Di đi ngang sân bóng rổ thì thấy có mấy người con trai đang chơi bóng rổ và trong đó cũng có crush của cô nữa .Bỗng dưng cô dừng chân của mình lại rồi nhìn một hồi lâu và Phỉ Hân cũng như vậy ..

" Ah ..Âu Tuấn của mình kìa ,anh ấy ngầu quá đi .."

" Tụi mình đứng xem bọn họ chơi một chút đi "

" Ờ cũng được "

Sau đó thì cả hai người liền đi lại ghế đá ngồi xuống ,ở đằng kia cũng có rất nhiều nữ sinh cổ vũ cho hai người họ .

Lát sau thì mấy cô gái kia cũng đi lại đưa nước suối cho Tử Nam ,Phỉ Hân thấy vậy cũng đứng dậy đưa nước cho Âu Tuấn .Còn Tố Di thì cũng đi theo cô bạn của mình .

" Anh Âu Tuấn nước của anh ."

" Ừm ,anh cảm ơn em nha ..."_ Âu Tuấn nhận lấy chai nước rồi cũng mở ra uống cạn .

Còn Tử Nam thì đang uống nước mà Vân Kiều đưa cho mình , thường thì sau khi đánh bóng rổ xong thì sẽ có mấy bạn nữ mua nước cho anh cho nên anh cũng không cần chuẩn bị nước trước nữa .

Từ nãy giờ Tố Di vẫn nhìn Tử Nam chằm chằm nhưng mà anh lại không thèm để ý đến cô nữa .

" À em tên là Phỉ Hân ,em hâm mộ anh từ rất lâu rồi"

" Ừm ,anh cám ơn em .."

" Sau này em có gặp chuyện gì thì nói với anh ,anh sẽ giúp đỡ em .."

" Âu Tuấn mau về nhà thôi.."

" Cậu gấp thì về trước đi .."

Âu Tuấn liếc nhìn bạn mình một cái rồi sau đó thì cũng quay đầu lại tiếp tục nói chuyện với Phỉ Hân .

Hơn 5 phút sau thì hai ngươi họ mới nói xong ,Tố Di thì cũng ra cổng đứng chờ cô bạn của mình .

" Tố Di xin lỗi cậu nha từ nãy giờ cậu chờ có lâu không"

" Không có ''

" Tại lúc nãy mình thấy có cơ hội nói chuyện với Âu Tuấn cho nên mới tranh thủ một chút .."

" Ừm , mình biết mà .."

" À mà sao lúc nãy cậu không thử nói chuyện với Tử Nam thử xem. "

Lúc nãy anh ấy không thèm nhìn cô một cái nữa chứ nói gì là bắt chuyện,cộng thêm việc lúc trưa bị anh mắng cho 1 trận nữa chứ . Mới nghĩ đến thôi mà cô cũng đã sợ lắm rồi .

" Anh ấy có thành kiến với mình cho nên mình không dám nói chuyện"

" Haiz ,cậu này .."_ Phỉ Hân thở dài một cái rồi khoác tay lên vai của bạn mình .

" Cậu yếu đuối quá à ,mới có một chút mà đã nản rồi sao ."

" Mình sợ anh ấy lắm "

" Tử Nam sẽ không ăn thịt cậu đâu ,cho nên cậu đừng có quá lo lắng.."

" Thật sao .."

" Ừm ,lúc nãy mình đã xin được số điện thoại của Âu Tuấn rồi nè ,cậu đợi mình kết thân với cậu ấy đi rồi sẽ xin thêm số điện thoại của Tử Nam.."

" Ừm ,vậy mình cảm ơn cậu trước "

" Không có gì đâu .."

Sau đó thì hai người cũng đi vào trà sữa ,Tố Di vừa bước vào thì đã thấy Vân Kiều ngồi cùng với hội bạn của mình .Vân Kiều là lớp trưởng của lớp cô nhưng mà cô không có chơi chung với ai ngoài Phỉ Hân cả .

" Cậu uống cái gì"

" Mình uống trà sữa ô lông "

" Được ,vậy cậu ngồi ở đây đi mình đi order trà sữa .."

Nói xong thì Phỉ Hân cũng đứng dậy rồi đi lại quầy order , ngày hôm nay quán hơi đông cho nên Phỉ Hân cũng đành tự mình phục vụ vậy .

Vân Kiều ngồi ở bàn đối diện cứ liếc nhìn Tố Di liên tục rồi sau đó thì cũng đứng dậy đi lại chỗ của Tố Di .

" Tố Di sao hôm nay mày lại ra sân bóng .."

" Tôi có chân thì tôi tự đi thôi,cô có quyền gì mà cấm cản tôi chứ .."

" Hừ ! Hôm nay tao thấy mày gặp anh ấy tận 2 lần luôn ,sau này mày tránh xa Tử Nam ra một chút .Tao và anh ấy là thanh mai trúc mã của nhau đấy .."

" Tôi không quan tâm mối quan hệ của hai người là gì nhưng mong cô cũng đừng uy hiếp tôi như vậy. ."

" Tố Di sao lúc nào mày cũng bày ra cái vẻ mặt ngây thơ hết vậy ,đúng thật là buồn nôn mà .."

" Cô ..cô ăn nói đàng hoàng vào đó .. ""

" Tố Di cậu nói với hạng người này làm gì chứ ? Ở trong lớp là lớp trưởng ,nhưng mà ra đây thì cũng chẳng có chức vụ gì mà khiến cho chúng ta phải nghe lời .."

" À mà Vân Kiều lúc nãy tôi thấy Tử Nam cũng đã chịu uống nước cô đưa sau mấy tháng đuổi theo 1 người đàn ông rồi mà .Cô và Tử Nam là thanh mai trúc mã nhưng sao tôi lại không thấy giống nhỉ ,tôi thấy cô đang cố chấp thì đúng hơn .. "

" Mày ..mày .. Phỉ Hân hôm nay mày dám ăn nói như vậy với tao à .."

" Có gì mà không dám chứ ,từ trước đến giờ tôi vẫn luôn như vậy mà .."

" Tại cô tự nhiên đi lại muốn kiếm chuyện với bạn của tôi cho nên bị chửi cũng đáng đời mà thôi, nhưng mà cuối cùng thì tôi cũng đã biết vì sao lúc nào cô cũng có thành kiến với bạn của tôi rồi, là bởi vì cô thấy Tố Di

xinh đẹp hơn mình và cũng sợ Tử Nam bị cướp đi chứ gì .."

" Tao mà xấu hơn bạn mày hả ,bộ hai đứa bây đang nằm mơ à. ."

" Ừ vậy tôi sẽ chờ xem cô có cưa đổ được thanh mai trúc mã của mình hay không nha .."

" Tố Di chúng ta đi về thôi mình thấy ngồi chung với lớp trưởng thì trà sữa sẽ không ngon đâu ,chúng ta vừa đi vừa uống vậy .."

" Ừm "

Rồi sau đó thì hai người họ cũng đi ra khỏi quán trà sữa , Kiều Vân đứng đó chỉ biết bậm môi tức giận mà thôi .Phỉ Hân cô ta nói đúng Tố Di thật sự rất đẹp hơn mình,đã vậy còn da trắng môi đỏ nữa chứ . Nhưng còn bản thân mình thì không xinh đẹp đã vậy tay chân cũng không trắng và mềm mại nữa ..

Nếu không được đẹp tự nhiên vậy thì mình sẽ làm đẹp nhân tạo vậy , mình phải đi đến spa chăm da hoặc là đi đến thẩm mỹ viện trùng tu lại nhan sắc mới được,dù gì thì nhà mình cũng có tiền mà .

C3. Không muốn về nhà

Tử Nam rất ít khi ăn cơm ở nhà lắm mà đa số anh chỉ ăn bên ngoài mà thôi,về nhà thì cũng có một mình cho nên việc ăn uống cũng không quan trọng lắm .

Ở nhà ăn cơm thì đa số ba mẹ anh chỉ nói chuyện công việc mà thôi cho nên anh cũng không muốn đoái hoài gì đến .

 Ba mẹ anh đã ly thân rồi cho nên cuộc sống của ai thì mạnh nấy sống còn anh thì vẫn sống ở nhà chính .Mẹ và ba thì ở phòng riêng lâu lâu hai người họ còn dẫn bạn trai và bạn gái của mình về nữa .

Càng lúc thì anh lại càng không muốn về căn nhà này nữa rồi,thật sự mà nói thì nó vô cùng ngột ngạt và khó thở .

Khoảng chừng 7 giờ tối thì anh mới về đến nhà ,anh bước Bảo thì thấy có đôi giày cao gót ở trước cửa .Mẹ anh thường sẽ không mang những đôi giày sặc sỡ như vậy ,chắc có lẽ là của người phụ nữ kia rồi và đích thị là tình nhân của ba anh .

" Tử Nam ngồi xuống ăn cơm luôn đi .."

" Con không ăn đâu ba và cô ta ăn đi .."

" Con đứng lại cho ba, Tử Nam con sao lại dám ăn nói với người lớn như vậy hả. ."

" Vậy ba bảo con gọi cô ta bằng mẹ hay là bằng dì đây .Ba à cô ta chỉ lớn hơn con có mấy tuổi thôi đấy .."

"Nhưng mà Uyển Linh lớn tuổi con cho nên con phải tôn trọng cô ấy . Trước sao gì thì Uyển Linh sẽ là vợ của ba mà thôi cho nên con cứ tập làm quen đi .."

" Vậy còn mẹ thì sao .."

" Mẹ của con đã cùng nhân tình của mình đi qua Singapore định cư luôn rồi ..Sau này con sẽ ở đây với ba và Uyển Linh .."

Tử Nam nghe xong thì vô cùng thất vọng,cuối cùng thì bà ấy cũng đã bỏ anh ở lại rồi .

" Là ba ép mẹ có đúng không"_ Tử Nam gằn giọng lên .

" Ba và mẹ con từ đầu đã không có tình cảm cho nên sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn mà thôi,bây giờ ba đã tìm được tình yêu thật sự của mình rồi "

" Hừ ,đúng là nực cười mà .Ba thử ba nghèo xem thì cô ta có chịu nhìn mặt ba không chứ nói gì mà yêu với chả đương .."

" Tử Nam con ăn nói cho đàng hoàng một chút .."

" Thôi mà anh thằng bé nó còn nhỏ mà "

" Thôi mặc kệ nó đi , Uyển Linh em ăn tôm đi "

" Dạ "

Sau đó thì Tử Nam cũng đi thẳng lên lầu ,anh đạp cửa phòng thật mạnh và súyt chút nữa thì nó đã hư cái bản lề luôn rồi .

Tử Nam quăng balo qua một bên rồi đi vào trong tắm rửa cho nó tỉnh táo .Đúng thật là mệt chết mà ,cái nhà này anh cũng không muốn về nữa rồi .

Thay quần áo xong thì anh cũng lấy điện thoại nhắn bạn mình đến quán bar uống rượu .

8 giờ tối ở quán bar Tử Nam cứ ngồi trong phòng bao uống thật nhiều rượu,một lát sau Âu Tuấn đi đến thì thấy bạn mình đã say mất rồi nhưng mà Tử Nam vẫn muốn uống tiếp tục .

" Tử Nam sao hôm nay mày uống nhiều thế rốt cuộc là đã có chuyện gì rồi"

Rõ ràng là anh thấy lúc chiều nó rất bình thường mà , nhưng không hiểu tại sao bây giờ lại thành một con ma men như thế .

" Mẹ tao đi qua nước ngoài cùng tình nhân rồi đã vậy ba tao còn dắt cô ta về nữa ,ba tao còn khẳng định cô ta là vợ lương lại nữa chứ ,cái nhà này cuối cùng cũng đã nát rồi"

" Haiz , thôi ráng lên mày ạ ..Chắc là ba mẹ mày không có duyên với nhau rồi "

" Tao mệt mỏi với cái gia đình này lắm rồi,đến cả một bữa cơm cũng không có nữa .."

" Chắc là hai người họ thấy tao đủ 18 tuổi rồi cho nên mới bung xoã ra như vậy .."

" Tử Nam mày đừng có uống rượu nữa ,mày uống thì cũng đâu có giải quyết được cái gì đâu .."

" Nhưng mà chỉ có say thì tao mới không buồn nữa .Thứ gì tao cũng có nhưng chỉ có tình yêu thương của gia đình là tao thua người ta .."

Tử Nam uống hết ly này rồi đến ly khác ,Âu Tuấn nhìn thấy bạn mình uống mà anh cũng sợ theo ,anh sợ Tử Nam sẽ bị ngộ độc rượu .

Người ta nói nhà là nơi để trở về nhưng mà bây giờ anh không có nhà nữa rồi,nơi đó đâu còn thuộc về anh nữa đâu .Ánh mắt của anh nhìn về một nơi vô định không có vị trí cụ thể, lâu thì anh lại cười nhếch môi một cái và đó cũng là sự cười nhạo của chính mình .

Âu Tuấn khuyên can không được thì anh cũng chỉ biết uống rượu mà thôi,anh cũng bắt đầu hoà nhập vào cuộc vui cùng với Tử Nam .

Đúng là mỗi nhà mỗi cảnh mà không ai giống ai được, Tử Nam là công tử nhà giàu lúc nào cũng tỏ ra mình lạnh lùng nhưng sâu bên trong thì trái tim của anh đã rỉ máu mất rồi .

Sống mà không có tình yêu thương từ ba mẹ khiến cho chúng ta ngột ngạt lắm ,ba mẹ mỗi người một nơi không ai quan tâm đến anh cả ,họ chỉ biết đến công việc mà thôi .Và từ từ thì Tử Nam cũng đã vô cảm với mọi thứ xung quanh ,anh trở nên lạnh lùng và khó gần hơn ..

Sự thờ ơ của ba mẹ cũng giống như một nhát dao đâm vào người của con mình vậy ,và chúng ta cũng sẽ không biết là con của mình sẽ chết lúc nào không hay .Tử Nam chính là một ví dụ điển hình,anh cảm thấy cuộc sống của mình nó chẳng có gì vui vẻ cả ,giống như là anh sống cũng chỉ vì tồn tại qua ngày mà thôi chứ cuộc sống của anh không có màu hồng như mọi người hâm mộ cả ,thật sự mà nói thì đây nó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi,vỏ bọc được che chắn một cách kỹ càng .

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play