“ Bảo bối nhỏ chỉ nên ở trông lồng, cả đời làm người sở ái ” - Trình Hâm.
“ Em nghĩ với cơ thể thế này, em có thể trốn đi xa được sao? Chỉ có thể ở bên cạnh tôi, tôi cho em đặc dược khắc chế mùi hương ” - Chân Nguyên.
“ Cục cưng của tôi ơi, búp bê ngoan yêu của tôi, em có đi xuống đị.a ngụ.c tôi cũng tìm ra em ” - Á Hiên.
“ Cậu là đồ ngốc à, tớ không muốn cậu phải chịu đau đớn nữa! Nghe lời tớ, nào, chúng ta cùng quay về? ”- Hạo Tường.
“ Không được hư, cậu hư tôi sẽ phạt đấy ” - Diệu Văn.
“ Sau này em sẽ quay về tìm anh, chúng ta cùng nhau đánh thêm một ván nhé học trưởng? ”- Vũ Hàm.
“ Ngốc, anh không sao, anh biết nếu đổi lại là em, em cũng sẽ làm vậy mà, có đúng không? ” - Cảnh Nguyên.
“ Anh ở đây từ rất lâu rồi, anh... đã tìm em từ muôn vàn kiếp trước..! ” - Ngao Tử Dật.
“ Hạ Nhi, làm nũng đi em cho anh kẹo ” - Chí Hâm.
“ Anh vốn thuộc về nơi này, chỉ cần anh ngoan ngoãn là tốt rồi, cũng sẽ không phải bị đau như vậy ” - Tân Hạo.
“ Em đến vì nơi này có anh. Anh biết không, em thích anh từ rất lâu rồi, không phải ba năm trước, cũng không phải ba năm sau, em rất thích anh, muốn bảo vệ anh cả đời. ” - Trương Cực.
“ Em trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình nhưng anh đã không còn ở, anh nhìn xem, bây giờ gặp lại em đã đủ sức bảo vệ anh rồi! ” - Giai Hâm.