Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Dạy Dỗ Dục Vọng

Khởi nguồn mọi cảm xúc nơi em

Ngày mai không đáng mong chờ sắp sửa lại đến, đẩy nàng rơi vào những khoảng trống sâu khôn xiết. Khiết không sao miêu tả được, điều gì bản thân đang trải qua, cũng như tại sao chính mình lại không thể cảm nhận được dù chỉ là đôi chút vỏn vẹn. Sự thật về xã hội khi nào cũng chỉ tồn tại mỗi một màu sắc làm cho nàng thấy phát ốm. Và ngay bây giờ, lại sẽ thêm một ngày bản thân Khiết không muốn cười.
Hoặc buồn. Tất cả đều luôn là con số 0 tròn trĩnh. Khiết nghĩ như vậy. Và chỉ như vậy thôi.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thưa thầy, em sẽ về.
Nàng chẳng thể nào tự miệng nói ra từ muốn được. Bởi "muốn" hơn hết là một ngôn từ quá sức xa xỉ, đặc biệt là với với nàng. Người ta làm sao có thể biểu đạt trọn vẹn ý nói nếu như chính mình còn không hiểu cách từ ngữ hoạt động.
Nhà giáo ngạc nhiên lắm. Mắt thầy mở to đầy thảng thốt và có lẽ sâu trong thầy đột ngột dấy lên thứ cảm xúc giống như bị ai đó đem ra trêu chọc.
Thầy giáo
Thầy giáo
E-Em...?
Thầy giáo
Thầy giáo
Này Bạch Khiết, tôi biết cô không ưa gì tôi. Nhưng đây là tiết học do tôi đứng lớp, tôi hoàn toàn có quyền đuổi cổ cô ra ngoài mà không mượn cô phải lên tiếng.
Giọng thầy run rẩy trông sao thật thảm hại.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vâng, em biết.
Thầy giáo
Thầy giáo
Thế? Lý do gì cô lại muốn về?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Đấy không phải là muốn, thưa thầy. Em chưa bao giờ muốn cả.
Thầy giáo
Thầy giáo
Thế? TẠI SAO??
Đồng tử người đàn ông già cỗi hằn lên những tia máu của nỗi tức bực. Gần như cả đời gã dùng cho việc dạy dỗ nhưng có bao giờ gã gặp phải cô học sinh láo nháo thế này đâu. Có gì đó không đúng ở nàng, nhưng gã nói không được, đúng hơn, gã tức đến nói không xong.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em nghĩ, tiết học của thầy chẳng đem lại chút cảm xúc nào cho em cả. Nên vì đó, em muốn dừng. Người ta không thể nào chấp nhận làm mãi một việc bản thân cho là không có ích, phải chứ?
Tiếng xì xào vang vọng từ tứ phía. Có giọng ai rì rầm như chê trách, lại một ai làm bộ lẩm bẩm như thể ngưỡng mộ. Suy cho cùng, Khiết không hay thấy quan tâm lắm về những chuyện ngoài tai.
Ý Chỉ Lan
Ý Chỉ Lan
N-Này bạn học Khiết, cậu không nên nói vậy với thầy giáo đâu?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Mình tại sao lại không được nói vậy? Mình đi đây.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Tạm biệt và một ngày tốt lành thưa thầy.
Thầy giáo
Thầy giáo
Cô!?? Tôi sẽ gọi điện nói cho phụ huynh cô về điều này! TÔI NHẤT ĐỊNH SẼ LÀM THẾ!
Thầy giáo hét ầm lên khiến đa phần các bạn đều trải qua đôi chút giật mình, nhưng chính Khiết vẫn bình thản đi ra ngoài, lặng lẽ khép cửa vào.
Nàng có chuyện quan trọng hơn, một chuyện quan trọng hơn gấp vài chục lần. Như mọi ngày thứ 6 tẻ nhạt, 3 giờ 42 phút chiều, "hắn" chắc chắn sẽ ở đây.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Mình còn kịp không nhỉ? Hy vọng là vẫn còn.
Tiếng con gái nỉ non rên rỉ theo từng nhịp chợt vọng vang vấy lên mỗi một cuốn sách ngay tại thư viện buổi này. Ai đó đang làm tình, đang dùng thân thể của mình để sa lầy vào khoảng khắc hoan lạc của đàn ông với đàn bà. Bạch Khiết rón rén đi vào, núp qua một góc kệ trong căn phòng đầy rẫy cám dỗ ái ân.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
"Mình thích nó. Khuôn mặt của Lục An Vy."
Bạch Khiết
Bạch Khiết
"Đôi mắt ấy tràn ngập cảm xúc và bờ môi mọng luôn không ngừng nói những lời yêu thương."
Bạch Khiết
Bạch Khiết
"Chắc hẳn nếu mình cũng làm chuyện ấy, mình sẽ có thể lấy được một phần biểu cảm như An Vy."
Bạch Khiết vẫn chuyên tâm dõi theo cử chỉ của hai người nọ. Nàng thậm chí còn bế tắc đến nỗi phải lấy vở ra ghi chép lại cho rõ. 1 giờ 2 giờ đây có chăng là lần làm tình lâu nhất, bình thường tất nhiên cũng không ngắn, tuy nhiên thật sự thì có chút sung sức hơn mọi khi nhỉ? Nàng tự hỏi mình.
Lục An Vy
Lục An Vy
Cục cưng~ Hôm nay anh bạo thật đấy. Có chuyện gì tốt à?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ừ, chuyện tốt.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Phải nói là rất thú vị, rất tốt thì đúng hơn.
Nghe trọn cả câu từ người tình, ngỡ như anh ta đang nói mình, An Vy trông đắc thắng dữ lắm. Hẳn ả đang bận vênh váo nghĩ mình quan trọng kia mà. Nhưng về phía anh chàng yêu dấu của ả, trông ánh mắt anh ta đa phần dường chuyện đó là không đề cập vào ả. Hình như anh ta nhìn thấy Khiết ngồi đấy rồi.
Lục An Vy
Lục An Vy
Vậy nhé, giờ em về đây. Nay nhà em có một bữa tiệc, nếu rảnh Thiên qua chung vui nhé?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Để xem.
Lục An Vy
Lục An Vy
Vâng~ Em đi đây.
Lục An Vy
Lục An Vy
À, thứ 6 tuần sau lại gặp ở đây nhé?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Chắc rồi. Đi thong thả.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
"Giờ thì..."
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Tới con chuột nhắt này rồi. Xem có thích không?
Chẳng biết từ lúc nào, Lôi Chấn Thiên chớp nhoáng tiến đến ngay bên cạnh Khiết làm cô chợt giật nảy mình. Ra đây là cảm giác bị bắt quả tang? "Hồi hộp" phải không? Đâu đó trong lòng nàng ánh lên vẻ thoã mãn.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thích lắm. Hôm nay anh làm nhiệt hơn mọi ngày đấy. 3 tiếng 21 phút.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Hah...Mẹ kiếp. Tiểu thư nhà nào mà lại lén lút xem người ta làm điều xấu thế này chứ?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Bạch gia. Không lớn không nhỏ. Nên là có xem chút cũng không sao đâu.
Mắt liếc thấy cuốn vở nằm chỏng chơ trên bàn, bao gồm toàn bộ các thứ tư thế tình dục dạo gần đây gã thích làm gã lại một phen phấn khích với cô nàng này. Định bụng muốn đem nàng ra trêu ghẹo vài chút.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Viết kĩ như vậy là muốn leo lên giường của tôi à?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Tôi sẽ suy nghĩ về vấn đề đó sau. Nhưng nó cũng không tệ, nhỉ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đừng có hỏi tôi chứ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đương nhiên ngủ với tôi thì em không thiệt thòi. Nhưng con gái thì phải biết giữ thân. Còn lấy chồng nữa đấy.
Gã búng vào trán cô em, rồi chống tay lên má phì cười.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Đẹp trai vậy không trách được mọi người gọi anh là "gậy rung di động" ha Lôi thiếu?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Này, ai bảo đấy?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Mọi người.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
...tôi cũng ấy có chọn lọc mà.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Này, Chấn Thiên. Tôi có ở trong bộ lọc của anh không?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Nói gì thế?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Làm ơn, anh có thể dạy tôi về cảm xúc chứ?
Nàng thoáng rụt rè, với bờ vai mảnh khẽ run lên sau lời yêu cầu vừa rồi, nàng chẳng thiết biết gì nữa. Nàng không nghĩ được tại sao nàng lại muốn làm điều tồi tệ như thế và đồng thời với thoáng chốc, sự thật rằng bản thân nàng đã trông ngóng điều này từ rất lâu. Hay hơn tất thảy những bài giảng dạy tẻ nhạt của vị giáo, lần này, nàng cho là nàng muốn.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Tất cả mọi thứ anh đã làm với An Vy, tôi cũng sẽ thử.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
"Sẽ" à? Không phải "muốn"?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Em nên biết là thái độ đó không phải là để nhờ vả. Em nên ngọt ngào hơn với tôi, bé cưng.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thưa ngài.
Bạch Khiết cương quyết. Nàng nhướn người lên và càng gần hơn với gã đẹp mã trước mặt.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em sẽ làm tất cả mọi thứ vì ngài. Nên bằng tất cả sự chân thành của em, em muốn ngài dạy em về cảm xúc.
Có phải điều này sớm đã không còn nằm dưới tầm kiểm soát của Lôi Chấn Thiên ấy không? Làm sao một thiếu nữ chưa rõ sự đời lại có thể cậy gã điều nhơ nhuốc như kia chứ? Đắm mình cùng cảm xúc với gã, lẽ ra bạn bè em nên nhắc nhở em rằng thỏ con không nên đùa với cáo, trẻ ngoan chẳng thể đi nghịch lửa còn gì?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Em tệ thật đấy.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Không được sao?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không, ổn thôi. Nhớ học cả cái này nhé, mỗi lần tôi nói em tệ sau này, hãy nghĩ đấy là một lời khen.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Ngài sẽ ngủ với em phải không? Hãy hứa đi.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đây, thay cho lời muốn nói.
Chấn Thiên đưa ngón út ra trước mặt, ý chỉ hai người cùng móc nghéo. Và dù là Khiết đã hơi bần chần, chính xác ngày hôm nay giữa bọn họ đã thiết lập ra một mối quan hệ đầy những rối rắm dây dưa kể cả đến sau này.
-END CHAP 1-

[2]: Buổi học tình ái (H+)

"Người sẽ dạy cho em hay về tình yêu. Để em của một ngày nào đó không xa có thể được yêu và thấy yêu." Bạch Khiết vẩn vơ. Đêm nay, nàng ngủ chưa tròn giấc. Tâm tư nàng nửa trống rỗng nửa lửng lơ, thật chẳng biết nên làm gì hoặc phải làm gì. Lôi Chấn Thiên. Nàng ngốc ngơ nghĩ, đôi bàn tay muốt trắng còn phây phẩy lọ sơn móng sắc hồng bóng. Dù chỉ là một chút, nếu có thể trở nên xinh đẹp như An Vy, phải chăng Chấn Thiên sẽ cảm thấy muốn dạy dỗ nàng hơn?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Muốn thân hay chữ thì phải ưu ái thầy mà.
Nghĩ rồi, nàng lại một phen cúi đầu xuống, chăm chú vẽ móng.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Hừm... Thứ 5 nhỉ? Trước ngày anh ta thường gặp gỡ An Vy.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vậy là... mình có thể tiếp tục xem họ bày tỏ cảm xúc nữa rồi.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Tất nhiên, mình không nghĩ điều đó là tốt. Nhưng về chuyện chúng cần thiết cho mình là hoàn toàn không thể bàn cãi được.
Vừa lẩm bẩm lầm bầm, cô nàng vừa cau có nghĩ suy. Bỗng dưng sao cứ nhìn mình khó coi thế này, nàng lấy làm buồn bực. Nỗi khó chịu đột nhiên dâng tràn tới cái ngưỡng lạ lùng. Nàng mau mau khơi gợi những quyết tâm, với tay túm lấy chiếc điện thoại, chóng vánh nhấn dãy số khi chiều Chấn Thiên đã đưa lên màn hình. Dãy số rất đẹp và giọng của kẻ nghe máy hãy còn đẹp hơn cả.
Anh chàng ngáp ngủ thông qua thanh âm có đôi chút rè của hai người bọn họ. Nàng lóng ngóng, vội nói mau như thể đấy là chuyện hệ trọng thực sự.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em được phép nhìn hai người làm tình chứ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Cái đéo gì thế?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thực hành cũng cần lý thuyết mà? Làm ơn.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đừng có nói làm ơn khi em muốn nhìn lén chứ? Tôi đẹp trai như này chẳng lẽ lại đi từ chối em sao?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Đẹp trai thì liên quan gì chứ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đương nhiên là không liên quan. Nhưng tại sao? Thứ 5 với em chưa đủ?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Học tăng cường, thưa giáo sư. Em cần làm quen.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Chậc... Mà này, đêm nay cưng rảnh lắm rồi phải không?
Màn hình cảm ứng tức thì chuyển từ nút cuộc gọi sang phần video call nhấp nháy. Âm vang trầm khàn đầy dục vọng bỗng chốc vọng lên đẫm hết thảy căn phòng. Có gì đó đột ngột giật bắn trong nàng khiến nàng tưởng như mình sắp mất quyền kiểm soát thân thể.
Gã chỉ khẽ cười, tông giọng tựa hồ đưa ra mệnh lệnh.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Mở video nào, chúng ta dùng thời gian rảnh rỗi tới tâm sự.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Và...
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Nếu em đã không chờ được đến ngày lăn giường với tôi, để tôi giúp em ở đây bồi dưỡng thật kĩ.
Học trò ngoan không dây dưa bắt thầy phải đợi, nàng lập tức đưa tay bật ngay.
Hiện trên màn hình nhỏ, thiếu nữ với mái tóc hồng hơi mờ sương, hướng lên phía gã một cặp mắt bóng bẩy đượm vẻ gợi tình, chiềc áo ngủ dây lệch pha hở cả tấm vai trần lẫn miếng quần bé ngắn cũn cỡn trông xa liền y xì đồ lót khiến gã thoáng phảng phất cái ý nghĩ dâm tà. Gã đói tình mất thôi, mắt liếc tới soi vào bộ ngực đàn bà đẫy đà, tròn tròn căng mọng lại vừa bự mới thoã mãn suy nghĩ làm sao. Gã cười nhạt, không dời được, điều chó gì khiến nàng mãi vẫn chưa nổi tiếng nhỉ?
Còn về phần cô gái nhỏ như nàng nghĩ, người ta hẳn sẽ khi nào cũng cau mày bối rối mất, một gã trai quyến rũ tựa Lôi Chấn Thiên gã biết bao nhiêu kẻ mới sót được ra vẻ đẹp này. Khung cảnh hiển thị dưới lớp màn hình mỏng tang là bộ dạng người vừa mới tắm. Tầng thịt săn chắc, bờ môi đẹp mướt sao căng mọng, sự đô con gã có nàng thấy từ chiếc áo bết dính vào bờ ngực vững chãi. Chỉ đợi đến khi gã chỉnh camera điện thoại, phần vải trướng cao dưới đũng quần làm nàng thấy mình chực bối rối.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
To thật.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Cái gì to?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
"Bé cưng" của thầy to thật.
Gã đầu dây bên ấy phải nghẹn cười một phen, ôi chao, cô học trò cưng gã dạy sao lại không có cả một chút e thẹn con gái nào vậy, gã thấy cứ nôn nao cười. Nàng chẳng buồn giấu đi cái ánh nhìn tò mò, lần lượt săm soi mỗi góc nhỏ trên cơ thể trần trụi của gã. Thi thoảng, gã thấy nàng gật gật đầu, tay bé di chuyển ghi chép trên từng trang vở.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
19,5 cm.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vâng... 19,5...Sao ạ? 19,5?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Chắc là thầy đang đùa em.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Nhỉ?
Thầy giáo buổi đêm của nàng chẳng đáp đi đáp lại, gã chỉ bình thản chống tay lên gò má, khuôn miệng xấu xa từ tốn nhoẻn ra một nụ cười ma mãnh như hòng muốn trêu ghẹo nàng.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Thế mà thầy lại nghĩ là em thuộc hết cả rồi đấy.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em trước giờ chỉ nhìn, thưa thầy. Em chưa hề biết.
Nàng chạm tay lên bụng, nhướn mày, vội ngây thơ hỏi nhỏ.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em sẽ vừa của thầy chứ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Chưa đâu, tôi chưa chơi em được. Cô nhóc còn hẹp như vậy, cắn hư hàng mất thì sao em đền.
Yết hầu gã động đậy. Quả ngọt còn chát, thật phiền gã phải đợi. Gã muốn chuyện dạo đầu sẽ sớm trôi qua mau để gã có thể nện cây hàng đâm vào giữa chiếc hang bé xinh thụt nhẹ thụt nặng. Gã đói lắm rồi.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Nào, tôi giúp em làm quen.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vâng.
Khiết như chẳng hề lăn tăn. Nàng gật đầu cái rụp, hồ hởi đón chờ việc dạy dỗ từ gã thầy họ Lôi.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Cởi đồ ra.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Tất cả.
Cử động chợt khựng lại, hết thì chẳng phải là tính luôn cả đồ lót hay sao? Nàng bỗnh hơi chút rợn, cái bụng con đột ngột giật thon thót nhưng rồi khi vừa toan đưa ánh nhìn sang cầu cứu người thầy đức kính, nàng bỗng dưng ép buộc chính mình phải làm. Lôi Chấn Thiên không đùa, gã im lặng, chăm chú dõi mắt theo từng cử động nhỏ nhất của nàng. Ánh mắt như nuốt chửng mọi thứ ấy, khiến nàng sợ.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
...xong rồi.
Nàng đưa tay che chắn, trên người không thừa không thiếu, chỗ cần lồi cần lõm đủ cả. Bạch Khiết mang dáng vẻ hoàn mỹ, e lệ hướng mắt thẳng về phía camera. Gã có thể thấy phía đầu ngực sưng to, bộ núm lại thụt vào, trông rõ là trời sinh gái dâm. Hai bắp đùi cạ sát nhau tạo nên những đường cong tuyệt hảo, hông nàng to lẳng, trắng trẻo tưởng hồ như chỉ cần một cái vỗ, bờ mông ấy liền có thể đỏ au.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ngoan ngoãn lấy đồ trong cặp ra để tôi hướng dẫn.
Gã liếm môi, bên đó túp lều thân dưới đã sớm trướng phồng, nhấp nhô rỉ tiền tinh. "Con ả sao điếm vãi, thế này mà ngoan à? Đợi đến lúc gã dạy hư rồi, không khéo đêm nào cũng đòi gã chơi nát."
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Cái này? Từ đâu... Chấn Thiên, anh bỏ vào đấy ư?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Lần trước làm mua dư, nay cố tình đem tới tặng em.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Sao? Thích chứ?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em rất vui, nhưng mà, em không biết xài.
Nàng loay hoay giữa sắc hồng sắc tím, cái nào cũng vo viên tròn như con nhộng, có cái dây dợ tùm lùm, có cái xâu thành dạng chuỗi vừa lạnh vừa bự lại có nút công tắc vặn tới vặn lui nom rất lạ. Nhiều nhiều nhìn thật thích, thế mà nàng chẳng thể hiểu được, tại sao phải làm quen với nó? Không phải thứ nàng cần là làm quen với khúc thịt nóng to tướng gã có hay sao? Nàng thắc mắc, định bụng hỏi thầy.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đêm học bồi dưỡng chính thức bắt đầu.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Nhớ đừng tã sớm hơn khi thầy chán đấy Bạch Khiết.
Gã cười, một tối thật đẹp.

[3]: Chơi đùa (H+)

Nàng thiếu nữ của một ngày nọ bỗng được lệnh phải phô lên, trình tấm thân người trần trụi để vầng trăng chứng giám. Nàng thậm chí còn chẳng được mang lấy một chút e thẹn nào mà phải lột sạch những váy những vóc đặt sang một bên. Khỏi cần nói cũng đã rõ gã sẽ thích như thế, gã vui vẻ ngắm nghía cơ thể người đàn bà dần lấn sâu vào màn đêm tối tĩnh mịch.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Leo lên giường nằm.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Em đã làm những việc tôi nói với em chưa?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thưa vâng, em nghĩ mình đã làm rất tốt.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ừ, bạn nhỏ này giỏi.Thầy có lời khen đấy.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Cảm ơn thầy.
Vốn rằng tánh gã không thường để bụng nhiều chuyện ngoài lề kia cho lắm nhưng đôi chút nào đó, dẫu nàng hay tự do thể hiện, một vài hành động cứng nhắc lại vô hình chung bán đứng nàng. Như chỉ mới vừa rồi, hầu hết các ả gã từng chơi qua sẽ bày tỏ cảm xúc ngượng ngùng hoặc tệ nhất là thấy vui. Thế mà, nai tơ tựa như Bạch Khiết lại chẳng hề biểu lộ chút cảm xúc nào, gã tự lấy làm lạ.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Này...
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Có vẻ như...
Gã thoáng lúng túng. Việc hỏi han khiến gã chợt nom như thằng bệnh hoạn, còn nàng thì vẫn cứ ngây mặt ra, chằm chặp đợi gã phải tiếp tục.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Sao cơ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Tôi thấy, hình như em đang giấu giếm điều gì?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Đây không phải phòng em.
Quả là điều tất yếu, nàng đột ngột im bặt, đầu nhỏ ngoai ngoái về phía sau và tay khẽ khàng dạt các thứ hộp sang một bên trống.
Đó là một gian phòng hẹp lạ lùng so với mặt bằng chung thường thấy ở các căn hộ xa hoa ngay nơi nàng sống. Nó cũ kĩ và thi thoảng còn có tiếng gỗ mục kêu nghe cót két nhiều đến lạ thường, tưởng chừng như một lúc nào đấy hơi mưa bão, tất cả đều có thể đổ sập cùng một lúc. Cạnh người nàng còn 8 - 9 cái hộp giấy rỗng, bụi bặm lẫn nghéo khó sớm đã dán đầy lên chúng. Nhưng vẻ mặt nàng lại cho rằng đấy là điều hết sức bình thường, thậm chí, câu trả lời của nàng còn khá coi nhẹ chuyện liệu nàng có phải ngủ ở đây hay nàng không.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Nhà kho. Chỗ này là nhà kho.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Dạo gần đây, nhà em đột ngột đón khách. Vậy đó ạ.
Thông tin Bạch Khiết có cho thật tình chẳng nói lên được việc gì. Vớ vẩn thật, khách đến thì sao? Khách quan trọng hơn con gái mình à? Gã thầm nghĩ.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Thế thôi?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không gì hơn?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em không nghĩ nó còn gì.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Đã rất ổn rồi thưa thầy.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
...được.
Tiếng gã nhỏ dần và gã cúi đầu đầy thất vọng. Gã thấy nàng thật lòng chẳng ổn, tất cả mọi thứ nàng bộc lộ hầu hết đều chứa đựng một mặt rối loạn. Nhưng chỉ mới vừa quen, gã cũng không thể nào vồ vập đòi nàng phải tin gã. Bấy giờ, việc duy nhất gã làm được, chính xác hơn, gã cũng muốn làm, ấy là chơi chết cô Bạch Khiết đây. Khiến cô ả đắm say với nhục dục, rồi tiếp theo dời cổ đi đâu mà chẳng kịp. Mà chuyện đó thì dễ lắm, gã làm đã quen rồi.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
"Tập trung nào. Phải theo thứ tự, nhỏ trước lớn sau."
Gã nghĩ, thầm thuyết phục chính mình.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Này, dạng chân cưng ra nào.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
À vâng.
Nàng khẽ vấn mái tóc dài sau lưng qua một bên vai rồi từ từ nằm xuống, hai chân mỗi cái thản nhiên gác hẳn lên một chiếc thùng các tông bự, chậm rãi lộ rõ dưới ánh đèn lờ mờ nơi huyền bí nhất đời người con gái. Thu hút đến diệu kỳ, lỗ nhỏ dọc dài tựa mắt, nhưng nhất mực khép chặt lại kín bưng tới độ gã phải ngạc nhiên. Lông nàng không nhiều, chút ít, lưa thưa nhú. Và dường như, nó cũng bắt được ánh nhìn từ ai khác, chợt phủ lên da thịt mơn mởn một tầng đỏ hồng dụ hoặc.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không được, bé thế này.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Em còn sao?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Không còn sẽ tốt hơn nhỉ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không hẳn.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ngốc ạ, tôi hỏi. Em tự xử bao giờ chưa?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Chưa.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Thật?
Gã nhướn mày, càng lúc càng thấy mình sao sai. Những dự đoán mà gã tin rằng gã đã nắm nàng trong lòng bàn tay, chợt tan biến. Bạch Khiết vẫn còn. Nàng thực chất đúng là kiểu gái ngoan, cả thanh xuân chưa từng một lần nếm vào trái cấm.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em không hề giả dối đâu thầy.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Vậy nhặt cái viên tròn tròn hình quả trứng kia lên đi.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Dịch tay qua, đúng rồi, màu hồng đậm đấy. Còn mớ dây nhợ và bộ điều khiển cũng lấy theo.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Nó? Hừm, nó nhỏ.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ừm, nhỏ thôi. Lỗ của em chưa thích ứng được tốt.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Chúng ta cần làm quen.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Chào cậu.
Nàng nghiêng đầu, bằng một cái điệu bộ rất đỗi ngoan ngoãn và gợi tình, ngây thơ gửi lời chào tới thứ đồ vật vô tri vô giác.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không phải làm quen kiểu đó. Đút nó vào, cách tốt nhất.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Thầy thật thô bạo.
Bạch Khiết nàng ta chợt cau mày, làm bộ ghét bỏ dữ lắm. Điều đó khiến nàng cứ dễ thương, đanh đá tựa như một chú mèo nhỏ. Mỗi tội bé mèo đang tới ngày xuân và cậu chủ đáng mến Lôi Chấn Thiên sẽ cực kì yêu thương em, trao tặng em một cây xúc xích thịt nóng bỏng để em đê mê quên lối về.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Làm thế nào ạ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Trước tiên, một tay xoay nút điều khiển, dịch lên mức số 1 đi.
Nàng bật nút, nút kêu cái tách, viên hồng bỗng rung nhè nhẹ thích thích cả hai đầu ngón tay.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Thấy nó giần giật rồi, em bỏ vào miết hai bên đầu ng*c.
Nàng đảo trứng rung giựt nhẹ xung quanh đầu ng*c, cái cảm giác buồn buồn nhồn nhột chợt lan ra râm ran khắp người nàng. Nàng làm với cả bên kia nữa, trong lòng khẽ dội vang vẻ lâng lâng.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Ưm... Thầy, nó nhột em quá...
Gã chỉ ngồi thưởng thức và im lặng. Nàng ta thấy cái hay rồi, chuyện cần làm tiếp theo nàng sẽ tự thân dẫn được. Bên kia màn hình, gã cũng ngả người ra ghế, tay ve vuốt cây h*ng sớm đã căng cứng của gã. Tiền t*nh đặc sệt rỉ dài xuống đất.
Tiếng nàng r*n ư ử đầy ngọt ngào. Nàng chưa trải qua chuyện này bao giờ, cảm giác lạ lùng lan ấm áp cả người nàng, khiến nàng muốn nhiều hơn thế nữa. Bạch Khiết choáng váng bấm công tắc trong khi chính mình còn tham lam gắn thêm một viên trứng nữa vào đầu ng*c.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ồ, tệ quá đấy. Em có một viên chưa đủ và giờ còn muốn thêm?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vâng...không được sao?...
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Không, cứ tự nhiên nhé bé cưng. Như em muốn.
Cô nàng gật đầu. Cái lành lạnh đặc trưng của chúng khiến nàng tê rần. Thế mà nhiêu đó vẫn chưa đủ, một lần nữa, nàng muốn trải nghiệm xúc cảm ấy một lần nữa. Khiết đột ngột đẩy nút vặn lên cao. Nàng không thể kìm chế bản thân. Đối diện với lớp phòng vệ cuối cùng, nàng biết chắc sớm muộn gì nàng cũng sẽ thích việc này thôi.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
C-Cái!? Sướng quá...ah... em chết mất...ah! Ng*c em...ôi Chúa ơi!
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Mẹ kiếp... Cưng nóng vãi...
Khe nhỏ dần tí tách nước, chỉ mới là ngực đã thế, nếu đút cả vào không biết não nhỏ nó còn đi về đâu. Gã nghĩ bụng, cái tay tiếp tục xoa nắn. Nhìn trên màn hình một buổi uốn éo dục vọng, gã phấn khích nhếch môi cười. Tựa hồ loài cáo chờ đợi miếng mồi ngon, gã cố giữ bình tĩnh để không tìm đại một cô em nào đến thế chỗ. Thật tục tĩu mà, cô học trò ngoan đây mới biết chữ dục lần đầu lại sinh ra cùng thân hình đàn bà đầy thèm thuồng như kia. Gã không tưởng được, bấy lâu qua em đã sống như thế nào mà chẳng có nổi lấy 1 thằng bồ?
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Lạy Chúa! Em ra mất!
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Chậc...hah...
Gã gầm nhẹ đi kèm là tiếng la oai oái lần đầu của cô ả. Chân nàng mềm nhũn và nàng chỉ còn biết thở dốc từng đợt. Cô bé "khóc nhè" ướt đẫm cả tấm đệm. Nàng ra rồi. Nàng thấy sao mệt mỏi, và mắt thì cứ buồn díp lại đòi ngủ. Trăng lên cao, cảnh vật từ ồn ã nhục dục bỗng chốc im bặt.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Mấy giờ rồi ạ?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
...11*20.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Vậy sao?
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Lần đầu.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Nhỉ? Bé thấy như nào?
Nàng dựa lưng vào tường, chiếc má khẽ phồng ra phụng phịu. Nàng lại nhớ đến âm thanh r*n rỉ cầu khát vọng vang từ cổ. Một đêm không xoá được và nàng chắc rằng điều ấy chỉ có thể quên bằng cách ghi đè lên thôi.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
...Tuyệt.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Em sẽ làm nữa.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Hư hỏng. Em làm nữa với ai?
Gã cười nhạt. Rút khăn giấy thấm nhẹ vào chỗ ướt trên bắp đùi lẫn phần thân gã. Một đêm thèm dục.
Bạch Khiết
Bạch Khiết
Với Lôi Chấn Thiên, thầy ạ.
Đúng, với gã. Và chỉ có thể là gã.
Lôi Chấn Thiên
Lôi Chấn Thiên
Ồ, tôi sẽ nhớ dặn Lôi Chấn Thiên rằng hắn nên nhẹ nhàng với em, cưng nhỉ?
Nàng không đáp, và dường như thoảng qua, trong giây lát, Chấn Thiên đã trông thấy nàng cười. Nhàn nhạt, dịu dàng, một đêm trăng thanh lặng.
Chấm hết tiết học đầu.
- END CHAP 3 -
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Ôi, là mình. Chào mọi người.
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Đây có lẽ là lần đầu chúng ta gặp nhau nên mình không hề muốn thông báo một cái gì đó quá nặng nề. Hãy nhẹ nhàng, oke chứ?
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Đầu tiên, chắc chắn là hai người họ chưa yêu nhau. Không thể nhanh thế được, một công tử ăn chơi trác táng, và một cô gái đi tìm cảm xúc. Không thể nhanh quá.
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Cùng mong chờ nhé. Những câu truyện về sau.
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Cảm ơn và chúc ngủ ngon.
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tatsukimomoi (Tác giả)
Tạm biệt. (♥´∀`)/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play