Đôi Mắt
Chap 1: Giới thiệu
vào 1 ngày đẹp trời, ở 1 nơi nào đó , có 2 cô gái ngồi trên một chiếc xích đu dưới giàn thiên lý , trước mặt họ là
1 khoảng sân rộng được bày biện nhiễu chậu kiểng trông thật vui mắt
Thùy Dung
Thanh Ngọc ! Nếu bồ đi thi đại học , bồ sẽ chọn ngành nào ?
Thanh Ngọc
Mẹ muốn Ngọc đi luật . Còn Ngọc , Ngọc thik đi tổng hợp văn , ngành báo chí kia
Thùy Dung
Ghê vậy à ! Bộ mún làm phóng viên hả ?😱😱😱
Thanh Ngọc
/cười lơ đãng /Chưa biết , Ngọc thik thì cứ học , đến lúc ra trường hẵng hay .
Còn Thùy Dung đi khoa nào ?
Thùy Dung
Dung hả ?
Mik chọn ngành pháp lý
Thùy Dung
À , nè Ngọc ! Ta có 1 chuyện bí mật ....
Câu chuyện bị cắt ngang bởi 1 chú mèo tam thể . Chú mèo tam thể
với bộ lông óng mượt , đôi mắt mèo thật tròn và trong veo
Thanh Ngọc
Miu ... miu ... lại đây với chị nào , cưng
Thùy Dung
/hơi bơ tý đấy😒/
Thanh Ngọc
Sao rồi miu , bộ đói bụng rồi hả ? Rồi , tý nữa chị cho ăn
Thanh Ngọc
Sao , bồ định bật mí chuyện gì vậy ?
Thùy Dung
Thôi đi , bồ đi mà trò chuyện với chú mèo nhỏ của bồ😡😡
Thanh Ngọc
/nói với con mèo/ Miu ơi ! Xin lỗi chị Thùy Dung hộ chị đi miu
Thùy Dung
Dẹp ! Ai mà thèm chơi vs mèo . Dơ quá đi
Thùy Dung
Thôi Dung về đây , chúc bồ ngủ ngon
Thanh Ngọc
Ơ ! Ngồi chơi đã Dung , bồ giận Ngọc hả ?
Thùy Dung
Giận gì đâu . Khuya rồi để Dung về kẻo mẹ mong
Thanh Ngọc
Còn chuyện bí mật thì sao ?
Thùy Dung
Chuyện đó hả ? Từ từ đã vội gì . Bây giờ bồ có con miu kia bầu bạn được rồi
Thanh Ngọc
Thì ở nhà 1 mik , Ngọc thường chơi vs con miu cho có bạn vậy mà . Đừng buồn Ngọc nha Dung
Thùy Dung
Thôi , ta ko buồn mi đâu . khuya rồi , ta về nhé . Còn chuyện bí mật, hôm sau ta bật mí cho bồ nghe . Good bye !!👋👋
Thanh Ngọc
Trời , may quá con nhỏ này nó ko giận mik , haizzz
Đây là lần đầu tiên mik viết chuyện mong các bạn bỏ qua nha
Nếu đọc thấy nhạt hãy kiên trì đọc nhé vì càng vào chap sau càng hay
Chap 2: Tình cờ gặp gỡ
Thanh Ngọc
Xin lỗi ông hỏi ai ?
Ngọc ngắm chàng thanh niên trc mặt và đoán chừng chàng
khoảng độ dưới 30 . Khuôn mặt chàng trai rắn rỏi đầy vẻ cương nghị ,
chiếc miệng vừa phải và hình như luôn mím lại mỗi khi đụng chuyện không
vừa ý . Chiếc mũi cao thẳng tắp dưới vầng trán rộng thông minh .
Đặc biệt mắt chàng thanh niên rất sáng
Vĩnh Phúc
/nhìn thách thức/( Nè ! Cô bé đừng có mà kênh kiệu như thế chứ .
Tôi không phải đến đây để tán tỉnh cô đâu , đừng lầm nhé )
Thanh Ngọc
( sao hắn cứ nhìn mik kiểu nửa soi mói , nửa giễu cợt vậy )
Thanh Ngọc
/bực mik/ Ông muốn gì , sao im lặng vậy ?
Vĩnh Phúc
À , đây có phải nhà ông Phước Thành ko vậy , hả cô ?
Thanh Ngọc
/lạnh lùng/ Ông là ai ? Xin lỗi , ông có thể cho tôi biết để tôi nói lại với ba tôi không ?
Vĩnh Phúc
Được , cô cứ nói vs ba cô rằng , có Vĩnh Phúc , con của
ông Vĩnh Đạt cần gặp ba cô , có việc cần lắm
Thanh Ngọc
Vậy thì phiền ông đợi 1 chút , tôi vào báo với ba tôi
Vĩnh Phúc mím môi nhìn ngôi biệt thự như ngão nghệ , thách thức anh
và anh ghét nhất là hai cánh cổng sắt kia , sao mà cứ đóng im ỉm lạnh lùng làm sao
Đáng lẽ chuyện này ko phải là chuyện của Vĩnh Phúc . Trog khi ba chàng
muốn nhờ một " phái viên " đi , thì chàng chặn lại và muốn lãnh " trách nhiệm " , vì chàng
biết rất rõ ông Phước Thành có 1 cô gái như tiên giáng trần mà Vĩnh Phúc đã thầm yêu trộm nhớ
Thanh Ngọc
/một tiếng lanh lảnh vang lên/
Thanh Ngọc
Xin mời ông vào , ba tôi đang đợi ông ông ở phòng khách
Vĩnh Phúc
( Chao ôi ! Gần nửa thế kỷ mới mời vào , sao sớm thế cô bé ?)
Thanh Ngọc
( Người đâu mà dễ ghét thế )
Thanh Ngọc
/Liếc thấy chiếc Toyota/ Xe kia của ông à ?
Thanh Ngọc
Không sao cả , ông nên đem xe vào trog sân nhà tôi tiện hơn
Vĩnh Phúc
Chẳng sao , tôi đi ngay đấy mà
Thanh Ngọc
Vậy mời ông vào . Đây , ông đi theo lối trải sỏi đó để đến phòng khách
Vĩnh Phúc
/Bước đều như chàng đã thành thạo lắm rồi/
Thanh Ngọc
/lẩm bẩm / ( Hứ ! Người gì mà kệch cỡm , thấy khó ưa quá )
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
Ồ ! Chào cháu . Cháu là Vĩnh Phúc hả ?
Vĩnh Phúc
Thưa bác , ba cháu bảo mang đến đây
cho bác mấy bản hợp đồng này để bác xem lại ạ
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
/lật qua liếc sơ/
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
Tốt ! Mấy khoản này , bác đã bàn kĩ vs ba cháu rồi
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
/gọi điện , nói chuyện một lúc/
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
Vậy là xong , bác đã điện cho ba cháu
Vĩnh Phúc
Thưa bác , cháu xin phép về ạ
Phước Thành ( bố Thanh Ngọc )
Khoan! Uống nước đã cháu
Vĩnh Phúc
Vâng , cháu cảm ơn , để cháu về ạ
Ông Phước Thành tiễn Vĩnh Phúc ra cửa , vừa ngẫm nghĩ ra 1 điều , mặt ông tự nhiên tươi rói khó ai đoán nổi
Chap 3: Sự thù hận
Cơn mưa gần như thác đổ thoáng chốc bỗng tạnh hẳn , ánh nắng lại rực rỡ .
Không biết từ bao giờ , Ngọc có thói quen thik đi bách bộ trên con đường có
nhiều lá me rụng này ? Còn hơn thế nữa , Ngọc muốn đi chân trần giẫm lên
trên xác lá ấy hẳn êm biết bao . Ngặt nỗi , Ngọc ngại những người đi đường
cho Ngọc là điên
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Ồ , cô bé ! Xe đâu mà lội bộ vậy ?
Thanh Ngọc
/lúng túng một hồi/ Anh Tuấn đó hả ? Ngọc thik đi như thế này vui hơn
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Vậy nếu Ngọc không chê , anh sẽ tình nguyện.... làm
tài xế đưa Ngọc về nhà , được chứ ?
Thanh Ngọc
/lắc đầu nguây nguẩy/ Không dám . Đi như thế này , Ngọc thấy thích hơn
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Vậy Ngọc có cho phép anh
làm bạn đồng hành với Ngọc chờ vui không ?
Chợt Ngọc bật cười thành tiếng , giọng cười trong trẻo
vang lên trong bầu không khí êm ả . Giọng cười tắt hẳn đi ,
tiếp theo là tiếng của Thanh Ngọc :
Thanh Ngọc
Tùy anh Tuấn , con đường này đâu phải của
riêng Ngọc mà bảo Ngọc bằng lòng hay không ?
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Thế Ngọc cười gì vậy ?
Thanh Ngọc
/đáp tảng lờ/ Cười vì tức cười , thế thôi .
Bộ anh thấy khó chịu về chuyện Ngọc cười lắm hả
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Đâu có , Ngọc đừng nghĩ anh như vậy
Thanh Ngọc
Chứ sao anh thắc mắc về cái cười của Ngọc ?
Tại anh hỏi nên Ngọc mới trả lời , chứ Ngọc có nghĩ ngợi gì đâu
Và cô bé ngồi xuống gốc cây bị đốn nhẵn bên vệ đường khiến Tuấn ngạc nhiên :
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Ơ ! Sao vậy , về chứ bé ?
Thanh Ngọc
/nghiêm mặt/ Cái gì , ai cho phép anh ra lệnh với tôi như vậy chứ ?
Anh đi đi , phần tôi mặc tôi
Nét mặt Tuấn trở nên vô cùng khổ sở , đủ biết Tuấn say đắm Thanh Ngọc đến mức nào rồi
Từ hai năm nay , Tuấn đã tốn bao công sức theo đuổi Ngọc . Theo Tuấn , chắc chắn Thanh Ngọc
biết rõ sự theo đuổi này chứ chẳng không , vậy mà Ngọc cứ bỏ đi một cách vô tâm
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
Đúng ! Là ta đã quá si tình
Nếu Tuấn đã tự hào , đã coi thường những cô gái đẹp , giàu sang đến với Tuấn bao nhiêu
và đã làm khổ những cô gái đó bao nhiêu thì lúc này đây , chính Tuấn đã bị " trả giá " trầm trọng
Tuấn nghiến răng nuốt lấy đau khổ của mik đánh ực rồi phóng vụt xe đi , gã lẩm bẩm chỉ đủ mik gã nghe :
Tuấn ( thik Thanh Ngọc )
/lẩm bẩm / Thanh Ngọc ! Được thôi , em sẽ phải trả giá .
Tôi không cho phép bất cứ người con gái nào khinh dẻ tôi.
RỒI EM SẼ THẤY.....
Tuấn nhếch môi , nụ cười nham hiểm hiện ra trên nét mặt bảnh trai của gã.
Chỉ có trời mới biết nổi gã đang toan tính điều gì ?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play