Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Văn Hàm ] Ngủ Ngoan Sẽ Có Kẹo

Chương 1

Trong một gian phòng lớn
Có một thiếu niên vẫn còn đang mải mê đọc sách thì...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
TẢ KỲ HÀM !!!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
( Lục cục chạy vào )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
( Giật mình- cuốn sách tuột khỏi tay )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
( Tức giận ) MÀY BỊ ĐIÊN HẢ. Có thấy tao đang bận không hả?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Hay là mày ngứa đòn ( Bẻ khớp tay )
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
( rén ) Kh..không có. Tao chỉ muốn nói với mày là tao nhớ mày thoi à!( cười cười )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy ư, tao cũng nhớ mày lắm đó, lại đây cho tao ôm một cái đi nào! ( dang rộng tay ra )
Nghĩ thì tui sẽ để trong ".." ngoặc kép như này nha :))
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
" Hả? nay đòi ôm mình, thật không vậy"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
( Tiến lại gần ) Được thôi !
Và khi anh gần sát người cậu... Một thảm họa đã xảy ra...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
( Dùng tay tát vào mặt anh ) Mày nghĩ cái gì vậy hả? Nghĩ rằng tao thích mày, tao sẽ ôm mày à. Tao chưa bao giờ, không phải vì cái hôn ước vớ vẩn của pama thì mày đừng hòng chạm vào một cọng tóc của tao
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tao cho mày biết: TAO KHÔNG THÍCH MÀY Ở QUÁ KHỨ, HIỆN TẠI VÀ CẢ TƯƠNG LAI. VĨNH VIỄN KHÔNG BAO GIỜ !!!
Cậu chỉ để lại cho anh một cái cười khẩy rồi bước ra khỏi phòng sách và đi về phòng..
Nhưng cậu nào đâu biết, nãy giờ vẫn có một chàng thiếu niên đứng im ở đấy, bất động ở đó.
Bóng cậu khuất xa là lúc giọt lệ trong anh tuôn trào
Từng giọt nước mắt cứ thế theo thời gian chảy dài trên khuôn mặt ấy..
Dưới màn đêm mờ ảo, trong một gian phòng rộng lớn, qua khe cửa sổ, ánh trăng yếu ớt nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt đẹp trai ngấn lệ ấy. Khuôn mặt ấy đẹp một cách lạ lùng..
Nhưng tiếc rằng ai đó chẳng thể nhìn thấy nó...

Chương 2

Sáng hôm sau, tại phòng ăn Dương gia
Hầu nữ 1: Thiếu gia, Thiếu phu nhân xin mời xuống dùng bữa sáng ạ!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đây đây, bây giờ em xuống đây rồi ạ!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mà chị dặn mấy người khác đừng gọi em là Thiếu phu nhân nữa nha ạ!
Hầu nữ 1: Vâng, chúng em nhớ rồi ạ!
Quản gia: Thiếu gia, mời ngài xuống ăn sáng để còn đi học ạ!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Kệ nó đi, nó giở chứng ý mà, xíu nữa nó xuống thôi.
20 phút sau...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Hửm? thằng này hôm nay không muốn đi học sao? "
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn !!! Mày có xuống không thì bảo?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tao để mày ở nhà nha ( giọng đùa cợt )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tao đi thật đó, mày tin không?
Cậu khó chịu, nhíu mày, lên phòng anh kiểm tra...
Ngay lúc cánh cửa ấy mở ra, một luồng khí lạnh thoáng chốc thổi qua người khiến cậu rùng mình
Phòng anh rất tối, rèm che kín tới nỗi cứ ngỡ đây là ban đêm
Mò mẫm một hồi cuối cùng thấy được công tắc đèn
Giây phút ánh đèn sáng lên chính là lúc gian phòng nguy nga ấy hiện ra
nhưng....
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Hả...ng..người đâu rồi"
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bác Văn mày có ở đây ko
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Có thì trả lời tao rồi tao cho ôm một cái. Lần này không lừa mày đâu..
Tiếng cậu vang lên nhưng chẳng ai đáp lại
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Thiếu gia của mấy người ko thấy trong phòng kìa, mau đi tìm các phòng khác nhanh. ( Hét lớn )
Tất cả các người hầu đều gấp rút đi tìm.. Sau đó một lúc
Người hầu 9: Aaaa...
All: Có chuyện gì vậyy ?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
( Chạy đến ) Tìm thấy Bác Văn rồi a.. ạ..
Người hầu 9: Th...thi..thiếu gi...gia ( Chỉ tay )
All: ( nhìn theo hướng tay )
Trên sàn đất của phòng sách lạnh lẽo, có một chàng trai nằm ở đấy, trên khóe mắt vẫn vương vấn vài giọt tinh túy...

Chương 3

Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dươ...DƯƠNG BÁC VĂN !!! Ma..mày làm sao vậy, tỉnh dậy đi, đừng có diễn như thế nữa mà..( Lay lay người anh )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
GỌI BÁC SĨ TỚI ĐÂY NHANH !
Những lời cậu nói không thích anh, có lẽ chỉ là lời nói bồng bột phát ra lúc nóng giận
Bởi thành thật mà nói, sống với nhau từ nhỏ thì việc phát sinh tình cảm với nhau là điều ko thể tránh khỏi
Ngay giây phút thấy thân thể của người thiếu niên tuổi mới lớn trước mắt, linh hồn cậu như muốn rời khỏi xác, đôi chân mềm nhũn, trái tim gần như khựng lại..
Bác sĩ 1: Rất xin lỗi...
Bác sĩ 1: Thiếu gia cậu ấy... ( vẻ mặt buồn rầu )
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
( Túm lấy cổ áo vị bác sĩ ) Ông nói dối
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu ta thân thể rất tốt, không thể nào xảy ra chuyện đó được..
Lúc nghe được câu nói ấy, đầu cậu trống rỗng, bất giác tức giận, hoàn toàn ko tin vào sự thật trước mắt
Người con trai ấy chẳng thể vì một cuộc cãi vã với cậu mà ra đi như thế được
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi không tin
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn cậu tỉnh dậy cho tôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn !!
Trong gian phòng rộng lớn tiếng hét của chàng thiếu niên vang vọng, ko gì có thể lấn áp được nó
Tiếng khóc nấc đan xen những âm thanh nhè nhẹ của gió từ khung cửa sổ tạo nên một bầu không khí vô cùng đau thương
Ba mẹ của Bác Văn và Kỳ Hàm đã ngồi lại với nhau để bàn bạc về vấn đề c.h.ô.n c.ấ.t cũng như hôn ước của hai người
Một lúc sau..
Mẹ Kỳ Hàm
Mẹ Kỳ Hàm
Kỳ Hàm à..
Mẹ Bác Văn
Mẹ Bác Văn
Cả hai mama biết con rất đau buồn, hai mama cũng vậy
Mẹ Bác Văn
Mẹ Bác Văn
Mama rất sốc, rất buồn nhưng thằng bé đã đi rồi..
Đúng cả hai mama rất rất buồn. Mất đi đứa con trai do chính bản thân mình sinh ra, ai mà không đau chứ
mất đi chàng rể quý ai mà chẳng buồn
Nhưng bây giờ la hét, khóc lóc thì ai nghe
....
Ko ai cả
Mẹ Bác Văn
Mẹ Bác Văn
Kỳ Hàm à, về chuyện hôn ước..
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mama, xin đừng hủy hôn...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play