Chương 1: Gặp Gỡ Định Mệnh
**Giảng đường âm nhạc, Đại học Nghệ thuật Hà Nội**
Minh, một cậu sinh viên năm cuối với đôi mắt sáng và nụ cười hiền hậu, đang chăm chú nghe giảng về lịch sử âm nhạc. Mái tóc đen nhánh của cậu hơi rối, nhưng điều đó chẳng làm giảm đi sự quyến rũ toát ra từ cậu. Mỗi khi Minh trả lời câu hỏi của giảng viên, cả lớp đều lặng im lắng nghe, bởi ai cũng biết cậu là một trong những sinh viên xuất sắc nhất khoa.
Giảng viên đặt câu hỏi về sự phát triển của nhạc cụ cổ điển trong thời kỳ Baroque. Minh giơ tay, trả lời bằng một giọng nói trầm ấm và tự tin:
“Trong thời kỳ Baroque, các nhạc cụ như đàn harpsichord và đàn violin trở nên phổ biến hơn. Nhạc sĩ nổi tiếng như Johann Sebastian Bach đã sáng tác nhiều tác phẩm cho những nhạc cụ này, góp phần làm phong phú thêm nền âm nhạc cổ điển.”
Giảng viên gật đầu hài lòng, khen ngợi sự hiểu biết sâu rộng của Minh. Các bạn trong lớp nhìn Minh với ánh mắt ngưỡng mộ, nhưng Minh chỉ khiêm tốn mỉm cười và ngồi xuống.
**Ký túc xá sinh viên, buổi chiều**
Sau buổi học, Minh trở về ký túc xá. Cậu ngồi trước cây đàn piano cũ trong phòng tập, lướt ngón tay trên phím đàn, say sưa sáng tác một bản nhạc mới. Cậu vừa hoàn thành một đoạn nhạc đầy cảm xúc thì điện thoại reo lên. Đó là tin nhắn từ trưởng ban tổ chức của dự án âm nhạc lớn mà cậu sắp tham gia:
“Minh, chuẩn bị nhé. Ngày mai chúng ta sẽ có buổi họp với khách mời đặc biệt của dự án. Là ngôi sao Khải đấy!”
Minh ngỡ ngàng nhìn vào điện thoại. Khải, ngôi sao nổi tiếng mà cậu hâm mộ bấy lâu nay, sẽ là khách mời của dự án. Minh không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào: vừa hân hoan vừa lo lắng. Cậu ngồi thẫn thờ một lúc trước khi bắt đầu luyện tập lại bản nhạc của mình, quyết tâm gây ấn tượng với Khải.
**Phòng họp dự án âm nhạc, sáng hôm sau**
Minh đến sớm, lòng hồi hộp khi nghĩ đến việc gặp Khải. Phòng họp rộng rãi, được trang trí đơn giản nhưng tinh tế với ánh sáng dịu nhẹ. Cậu chọn chỗ ngồi ở góc phòng, cố gắng giữ bình tĩnh. Đúng lúc đó, Khải bước vào, với phong cách lịch lãm và ánh mắt sắc sảo. Anh ta mặc một bộ vest đen hoàn hảo, khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía anh.
Khải là một ngôi sao nổi tiếng trong giới giải trí, nổi bật với gương mặt điển trai và tài năng không thể phủ nhận. Anh đã đóng vai chính trong nhiều bộ phim bom tấn và giành được nhiều giải thưởng danh giá. Khải bước vào phòng họp với sự tự tin, nhưng không kém phần lịch sự.
Minh cố gắng tập trung vào buổi họp, nhưng không thể không để ý đến Khải. Khi đến lượt Minh trình bày ý tưởng âm nhạc của mình, cậu cảm thấy ánh mắt của Khải đang nhìn mình chăm chú. Cậu hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói, giọng cậu vang lên rõ ràng và tự tin:
“Dự án của chúng ta sẽ kết hợp giữa âm nhạc cổ điển và hiện đại, tạo ra một tác phẩm mới lạ và độc đáo. Tôi đã sáng tác một bản nhạc mà tôi nghĩ sẽ phù hợp với concept này.”
Khải gật đầu, nụ cười nhạt trên môi:
“Nghe rất thú vị. Tôi rất mong chờ được làm việc cùng các bạn, đặc biệt là với Minh.”
Minh ngạc nhiên khi nghe tên mình từ miệng Khải, cảm thấy tim đập nhanh hơn. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh và nở một nụ cười đáp lại.
**Sau buổi họp, hành lang trường đại học**
Minh bước ra khỏi phòng họp, Khải bất ngờ xuất hiện bên cạnh cậu. Ánh nắng buổi trưa chiếu vào hành lang, tạo ra một không gian ấm áp và dễ chịu.
“Minh này,” Khải bắt chuyện, “tôi rất ấn tượng với bản nhạc của cậu. Cậu có thể cho tôi nghe thử không?”
Minh ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng đồng ý:
“Tất nhiên, anh Khải. Tôi sẽ rất vui khi được chia sẻ với anh.”
Khải nở nụ cười ấm áp, và cả hai cùng đi về phòng tập của Minh. Trên đường đi, họ trao đổi về âm nhạc và những đam mê của mình. Khải chia sẻ:
“Anh luôn muốn tìm kiếm những tài năng mới và những ý tưởng sáng tạo. Khi nghe ý tưởng của cậu, anh cảm thấy có điều gì đó rất đặc biệt.”
Minh đỏ mặt trước lời khen ngợi, cố gắng khiêm tốn:
“Cảm ơn anh. Tôi chỉ mong có thể đóng góp chút gì đó cho dự án này.”
**Phòng tập, chiều tối**
Minh ngồi trước cây đàn piano, Khải đứng bên cạnh, chăm chú lắng nghe từng nốt nhạc. Bản nhạc vang lên, đầy cảm xúc và tinh tế, khiến Khải không khỏi thán phục. Anh nhìn Minh, ánh mắt đầy ngưỡng mộ và chân thành.
“Thật tuyệt vời,” Khải nói, giọng chân thành. “Cậu có tài năng rất đặc biệt, Minh.”
Minh đỏ mặt trước lời khen ngợi, cúi đầu cảm ơn:
“Cảm ơn anh, Khải. Tôi sẽ cố gắng hết mình cho dự án này.”
Khải nhìn Minh, ánh mắt đầy cảm xúc, dường như nhận ra điều gì đó rất đặc biệt ở chàng trai này. Đó là khởi đầu cho một mối quan hệ đầy hứa hẹn, giữa hai con người đến từ hai thế giới khác nhau.
### Chương 2: Cơ Hội Đổi Đời
**Giảng đường âm nhạc, Đại học Nghệ thuật Hà Nội**
Một buổi sáng như bao buổi sáng khác, Minh đến giảng đường với một tâm trạng bình thường. Cậu không biết rằng hôm nay sẽ là một ngày thay đổi cuộc đời mình. Giảng viên bước vào lớp với vẻ mặt phấn khởi, khiến cả lớp không khỏi tò mò.
"Chào các em, hôm nay thầy có một tin rất đặc biệt muốn thông báo," giảng viên nói, ánh mắt sáng lên. "Trường chúng ta đã được chọn để tham gia vào một dự án âm nhạc lớn, và chúng ta cần những sinh viên tài năng nhất để tham gia."
Cả lớp xôn xao, ai cũng hy vọng sẽ được chọn. Minh lắng nghe một cách chăm chú, nhưng cậu không dám kỳ vọng quá nhiều.
“Dự án này sẽ có sự hợp tác của một ngôi sao lớn trong giới giải trí. Các em chắc hẳn đều biết Khải, đúng không?” Giảng viên nói tiếp.
Minh như bị đóng băng. Khải, ngôi sao mà cậu ngưỡng mộ, sẽ tham gia vào dự án này sao? Cậu cảm thấy tim đập nhanh hơn, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
“Và chúng tôi đã quyết định chọn một số sinh viên xuất sắc để tham gia vào dự án này. Minh, em là một trong số những người được chọn,” giảng viên tuyên bố.
Minh ngỡ ngàng, không tin vào tai mình. Bạn bè xung quanh vỗ tay chúc mừng cậu, nhưng Minh chỉ cảm thấy mọi thứ như mơ. Cậu đứng lên, cảm ơn giảng viên và các bạn, nhưng trong đầu vẫn chưa hết bàng hoàng.
**Ký túc xá sinh viên, buổi chiều**
Minh trở về ký túc xá với tâm trạng phấn khích. Cậu ngồi trước cây đàn piano, nhưng lần này không phải để sáng tác, mà để giải tỏa những cảm xúc hỗn độn trong lòng. Cậu không thể tin rằng mình sẽ có cơ hội làm việc cùng Khải, người mà cậu luôn ngưỡng mộ.
Điện thoại Minh reo lên. Là tin nhắn từ trưởng ban tổ chức dự án:
“Chúc mừng Minh! Buổi họp đầu tiên của dự án sẽ diễn ra vào tuần sau. Chuẩn bị thật tốt nhé!”
Minh đọc đi đọc lại tin nhắn, cảm giác như một giấc mơ trở thành hiện thực. Cậu quyết định dành cả buổi tối để luyện tập, chuẩn bị cho buổi họp quan trọng sắp tới.
**Phòng họp dự án âm nhạc, một tuần sau**
Minh đến phòng họp sớm, lòng hồi hộp như lần đầu bước vào một cuộc thi lớn. Phòng họp được trang trí trang nhã, ánh sáng dịu nhẹ tạo nên không khí trang trọng nhưng cũng rất thân thiện. Cậu ngồi vào chỗ của mình, chăm chú lắng nghe từng lời giới thiệu và hướng dẫn của trưởng ban tổ chức.
Cửa phòng họp mở ra, và Khải bước vào. Minh cảm thấy tim mình ngừng đập trong giây lát. Khải vẫn lịch lãm và quyến rũ như lần đầu gặp. Ánh mắt sắc sảo của anh quét qua phòng, dừng lại ở Minh một chút trước khi anh nở nụ cười thân thiện với mọi người.
“Chào mọi người, tôi là Khải. Rất hân hạnh được làm việc cùng các bạn trong dự án này,” Khải nói, giọng ấm áp và tự tin.
Minh cúi đầu chào, cố gắng giữ bình tĩnh. Khi đến lượt Minh giới thiệu bản thân, cậu đứng dậy, hít một hơi sâu và nói:
“Chào anh Khải, em là Minh. Em rất vinh dự khi được làm việc cùng anh và mọi người trong dự án này. Em hy vọng có thể học hỏi nhiều từ anh.”
Khải nhìn Minh, ánh mắt đầy hứng thú. “Anh cũng rất mong chờ được làm việc cùng em, Minh. Anh đã nghe về tài năng của em và rất ấn tượng.”
Minh đỏ mặt, nhưng cảm thấy tự tin hơn khi nhận được sự khích lệ từ Khải. Buổi họp tiếp tục với các thảo luận về ý tưởng và kế hoạch cho dự án. Minh cảm thấy mọi thứ diễn ra suôn sẻ và bản thân cậu cũng đã đóng góp được nhiều ý kiến hữu ích.
**Hành lang trường đại học, sau buổi họp**
Sau buổi họp, Minh và Khải bước ra khỏi phòng họp cùng các thành viên khác. Khải tiến lại gần Minh, nụ cười ấm áp trên môi.
“Minh này, anh thật sự rất ấn tượng với ý tưởng của em về bản nhạc kết hợp giữa âm nhạc cổ điển và hiện đại. Anh có thể nghe thử bản nhạc đó không?” Khải hỏi.
Minh ngạc nhiên nhưng nhanh chóng đáp lại, “Tất nhiên rồi anh Khải. Em sẽ rất vui khi được chia sẻ với anh.”
Khải gật đầu, “Vậy thì tốt. Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở phòng tập chiều nay nhé?”
Minh đồng ý và cảm thấy một luồng cảm xúc phấn khích lẫn lo lắng tràn ngập. Cậu biết rằng đây là cơ hội để cậu chứng tỏ bản thân và học hỏi từ người mà cậu luôn ngưỡng mộ.
**Phòng tập, chiều tối**
Minh ngồi trước cây đàn piano, Khải đứng bên cạnh, chăm chú lắng nghe từng nốt nhạc. Bản nhạc vang lên, đầy cảm xúc và tinh tế, khiến Khải không khỏi thán phục. Anh nhìn Minh, ánh mắt đầy ngưỡng mộ và chân thành.
“Thật tuyệt vời,” Khải nói, giọng chân thành. “Cậu có tài năng rất đặc biệt, Minh.”
Minh đỏ mặt trước lời khen ngợi, cúi đầu cảm ơn, “Cảm ơn anh, Khải. Em sẽ cố gắng hết mình cho dự án này.”
Khải nhìn Minh, ánh mắt đầy cảm xúc, dường như nhận ra điều gì đó rất đặc biệt ở chàng trai này. Đó là khởi đầu cho một mối quan hệ đầy hứa hẹn, giữa hai con người đến từ hai thế giới khác nhau.
Chương 3: Ấn Tượng Đầu Tiên
**Phòng họp dự án âm nhạc, sáng hôm sau**
Minh đến phòng họp sớm, như thường lệ, mang theo tập bản nhạc đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Cậu cảm thấy căng thẳng nhưng cũng đầy quyết tâm. Đây là cơ hội để cậu chứng tỏ khả năng của mình và có thể tiến xa hơn trong sự nghiệp âm nhạc. Khi đến nơi, cậu thấy các thành viên khác của dự án đã có mặt, tất cả đều hồi hộp và phấn khích.
Cửa phòng họp mở ra và Khải bước vào, với phong cách lịch lãm và ánh mắt sắc sảo. Anh mặc một bộ vest đen hoàn hảo, khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía anh. Khải nổi bật với vẻ ngoài cuốn hút và phong thái tự tin, tạo ra một không khí ngưỡng mộ xen lẫn dè dặt trong phòng.
Khải chào mọi người một cách thân thiện, nhưng Minh nhận ra một chút lạnh lùng trong giọng nói và cách anh cư xử. Khải bắt đầu buổi họp với những lời giới thiệu và mục tiêu của dự án. Khi đến lượt Minh trình bày ý tưởng của mình, cậu hít một hơi sâu và bắt đầu nói:
“Dự án của chúng ta sẽ kết hợp giữa âm nhạc cổ điển và hiện đại, tạo ra một tác phẩm mới lạ và độc đáo. Tôi đã sáng tác một bản nhạc mà tôi nghĩ sẽ phù hợp với concept này.”
Khải lắng nghe nhưng không biểu lộ nhiều cảm xúc. Khi Minh kết thúc, Khải chỉ gật đầu nhẹ và nói, “Ý tưởng nghe rất thú vị. Tuy nhiên, để thành công, chúng ta cần có sự đột phá hơn nữa.”
Minh cảm thấy hơi chạnh lòng trước phản ứng của Khải. Cậu không ngờ Khải lại có thái độ khá lạnh nhạt như vậy. Nhưng Minh không bỏ cuộc, cậu biết rằng cần phải chứng tỏ khả năng của mình bằng hành động.
**Buổi họp kết thúc, hành lang trường đại học**
Sau buổi họp, Minh cố gắng tiếp cận Khải để thảo luận thêm về ý tưởng của mình. Cậu muốn hiểu rõ hơn về mong muốn và tiêu chuẩn của Khải để có thể điều chỉnh bản nhạc sao cho phù hợp. Minh bước nhanh theo Khải ra hành lang và gọi:
“Anh Khải, anh có thể dành chút thời gian để em trao đổi thêm về ý tưởng không?”
Khải quay lại, nhìn Minh với ánh mắt sắc lạnh, “Minh, anh biết em rất nhiệt tình và có tài năng. Nhưng trong giới giải trí, chỉ tài năng thôi là chưa đủ. Em cần phải hiểu và đáp ứng được kỳ vọng của thị trường và khán giả.”
Minh cảm thấy bối rối trước lời nói của Khải. Cậu không ngờ Khải lại có cái nhìn khắc nghiệt như vậy. Minh cố gắng giữ bình tĩnh, trả lời, “Em hiểu điều đó, anh Khải. Em sẽ cố gắng hết mình để học hỏi và phát triển thêm.”
Khải nhìn Minh một lúc, ánh mắt vẫn không thay đổi, “Anh mong là em sẽ làm được. Anh không có nhiều thời gian nên chúng ta cần phải làm việc hiệu quả nhất có thể.”
**Phòng tập, buổi chiều**
Minh ngồi trước cây đàn piano, lòng trĩu nặng những suy nghĩ. Cậu không thể ngừng nghĩ về lời nói của Khải. Dù biết rằng Khải nói đúng, nhưng cậu vẫn cảm thấy buồn vì bị đánh giá thấp. Minh bắt đầu chơi một bản nhạc, từng nốt nhạc vang lên như trút bỏ những cảm xúc hỗn độn trong lòng.
Bất ngờ, Khải bước vào phòng tập. Anh đứng lặng lẽ ở cửa, nhìn Minh chơi đàn. Khi Minh dừng lại, Khải tiến lại gần, giọng nhẹ nhàng hơn, “Minh, anh không có ý làm em buồn. Nhưng anh muốn em hiểu rằng trong thế giới này, chúng ta phải luôn nỗ lực vượt qua chính mình.”
Minh ngước nhìn Khải, ánh mắt đầy cảm xúc, “Em biết, anh Khải. Em sẽ cố gắng hết mình.”
Khải gật đầu, nụ cười nhạt nở trên môi, “Anh tin em có thể làm được. Chúng ta hãy cùng nhau tạo nên một tác phẩm để đời.”
Minh cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn, dù vẫn còn đôi chút căng thẳng. Cậu biết rằng để đạt được thành công, cậu cần phải nỗ lực hơn nhiều và học hỏi từ những người xung quanh, đặc biệt là từ Khải.
**Hành lang trường đại học, buổi tối**
Minh và Khải cùng nhau rời khỏi phòng tập, bước đi trên hành lang yên tĩnh. Cả hai trò chuyện thêm về dự án, chia sẻ những ý tưởng và khát vọng. Khải bắt đầu mở lòng hơn, chia sẻ về những khó khăn và thách thức mà anh đã trải qua trong sự nghiệp.
Minh lắng nghe và cảm nhận được sự đồng cảm, sự ngưỡng mộ dành cho Khải ngày càng lớn hơn. Cậu hiểu rằng để thành công, không chỉ cần tài năng mà còn cần sự kiên trì và nỗ lực không ngừng.
Khải nhìn Minh, ánh mắt dịu dàng hơn trước, “Minh, anh thấy ở em có một sự đam mê và tài năng. Anh hy vọng chúng ta có thể cùng nhau tạo nên điều gì đó thật đặc biệt.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng đầy hy vọng và quyết tâm, “Em cũng hy vọng như vậy, anh Khải. Em sẽ cố gắng hết sức để không làm anh thất vọng.”
Khải gật đầu, cả hai cùng bước đi, để lại phía sau những ấn tượng đầu tiên không mấy tốt đẹp, nhưng cũng là khởi đầu cho một hành trình đầy hứa hẹn và thử thách phía trước.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play