Người Gác Lời Nói
1
Có những đứa trẻ được sinh ra giữa tiếng vỗ tay của thế gian.
Có những đứa trẻ được sinh ra giữa tiếng gào khóc của trời đất.
Và có những đứa trẻ… sinh ra giữa im lặng.
Cô bé không câm nhưng lại luôn im lặng
Giữa cánh rừng Colubo rậm rạp, nơi gió cuốn lá như thầm thì điều gì đó không ai hiểu, cô bé đứng đó – nhỏ bé và lặng lẽ, như thể chỉ cần một làn gió thổi qua là sẽ tan biến
Người ta chưa bao giờ nghe thấy tiếng nói ấy từ khi cô bé đặt chân lên hòn đảo này
Họ không nghe thấy tiếng khóc, cũng chẳng thấy tiếng cười
Chỉ có đôi tay nhỏ xíu ấy luôn siết chặt – như muốn giữ lấy điều gì đó đang vỡ vụn trong lòng
Chỉ có đôi mắt đen sâu như vực thẳm, chứa đựng cả một mùa đông chưa từng tan
???
Con bé như tro than sau một đám cháy
???
Vẫn còn ấm, nhưng chẳng ai dám chạm vào
Ngoại trừ một người.
Ace – ngọn lửa bất kham giữa núi rừng, là người duy nhất hiểu rằng
Đằng sau cái tên “Asha” không chỉ là một đứa bé bị lãng quên… mà là một cơn bão đang ngủ quên trong làn khói
Thế giới chưa sẵn sàng nghe tiếng nói của em
Và có lẽ… chính em cũng chưa sẵn sàng để nói
Portgas D. Ace
Nhanh lên nào!
Em lẽo đeo theo sau anh trai mình, dù Ace đang chạy trước cũng vẫn dừng lại đợi em
Monkey D. Luffy
Anh Ace chạy nhanh quá đi!
Portgas D. Ace
Mấy đứa này thật là!
Portgas D. Ace
Chúng ta phải nhanh chân kiểm tra lại kho báu chứ
Ace chống tay sang 2 bên hông, cau mày lại nhìn 3 đứa nhóc bị chạy tụt lại đằng sau
Em cố gắng leo qua cành cây cao chắn ngang đường, mặt mũi lấm lem dính bẩn
Portgas D. Ace
anh đã bảo là ở nhà mà Asha
Portgas D. Ace
mặt mũi bẩn hết rồi
Portgas D. Ace
lên lưng anh cõng thì chẳng chịu cơ
Portgas D. Asha
( ╹▽╹ )
Monkey D. Luffy
Thế Asha lên tớ cõng cậu đi
Luffy ngây ngô đứng cạnh nêu ý kiến, dù gì cậu ta hơi tẻn tẻn tí thôi nhưng được cái hay báo 2 anh
Portgas D. Ace
Không được!
Portgas D. Ace
Luffy ngốc lắm
Monkey D. Luffy
anh Aceeeee!!!!
2
Portgas D. Ace
đợi anh 1 tí
Sabo
Em ấy nói cái gì vậy?
Sabo
Nay làm mất quyển sổ ghi rồi nên không hiểu gì hết
Monkey D. Luffy
ọc ọc ọc /tiếng bụng kêu/
Monkey D. Luffy
hehehe (・∀・)
Sabo
Vác mấy con thú này về cho dì Dadan nấu thôi
Portgas D. Ace
2 người vác đi, tôi bế Asha
Portgas D. Asha
⊂(´・◡・⊂ )∘˚˳°
Portgas D. Ace
Về là đi rửa mặt ngay đấy rõ chưa
Portgas D. Ace
Đồ nhóc thối
Portgas D. Asha
⊂(・▽・⊂)
1 cô bé im lặng như vậy nhưng lại có 1 khoảng thời gian vẫn như những đứa trẻ bình thường khác nô đùa và vui chơi
Ánh hoàng hôn trải dài trên cánh rừng như một tấm khăn mỏng nhuộm sắc cam đỏ. Cơn gió nhẹ cuối ngày thổi qua, lùa vào từng kẽ lá
Asha ngồi giữa bãi cỏ, chiếc váy trắng nhỏ xíu của em bị vương đầy đất, nhưng khuôn mặt vẫn rạng rỡ
Một đàn bướm trắng bay vòng quanh em, như vũ công múa bên ánh mặt trời
Ace đứng đằng xa đang nghịch cây gậy của mình, nhưng mắt vẫn thỉnh thoảng lại đảo về phía em
Portgas D. Ace
Đừng đuổi theo lũ bướm Asha
Nhưng em cũng không định bắt, suy nghĩ chỉ muốn chúng dừng lại để em ngắm thêm chút nữa
Portgas D. Asha
Dừng lại đi…
Nhưng thời gian như khựng lại
Ngay khoảnh khắc đó, cánh bướm đầu tiên rơi xuống. Rồi cái thứ hai. Rồi cả đàn
Chúng rơi một cách nhẹ nhàng như những cánh hoa... nhưng khi chạm đất, chúng không bay lên nữa
Chúng nằm bất động, cánh co lại, như bị bóp nghẹt bởi một thứ vô hình
Một vài con quằn quại rất nhẹ, nhưng rồi cũng tắt hẳn. Không máu. Không tiếng động. Chỉ là… lặng lẽ chết
Em nhìn quanh. Bãi cỏ giờ lấm tấm xác bướm. Những cánh trắng giờ đây như dính bệt xuống nền đất, nhàu nát, nhòe màu dưới ánh nắng đang tắt dần.
Một làn hơi lạnh trườn qua gáy em
Asha rụt vai lại, không phải vì gió, mà vì cảm giác lạ lùng... nhột nhạt, khó chịu trong bụng
Ace đã đứng sau lưng lúc nào không hay. Cậu nhìn đàn bướm, rồi nhìn em gái. Nhưng trước khi Ace kịp bước lại gần…
Trẻ con có thứ sợ rất kỳ lạ – không rõ ràng, không có lý do, nhưng lại sâu đến rợn người
Cảm giác như em vừa mở một cánh cửa mà lẽ ra không nên mở
Em nhìn 1 con bướm gần nhất, cúi xuống chạm nhẹ vào đôi cánh kia
Ngay khi đầu ngón tay vừa chạm nhẹ vào cơ thể mong manh ấy, cánh bướm rụng ra từng mảnh
Portgas D. Asha
Anh...ơi...
Ace cũng run không kém, nhưng phần lớn là bất ngờ
Portgas D. Ace
Không sao đâu Asha
Portgas D. Ace
không có việc gì đâu
Portgas D. Ace
mình về thôi
Ace nói không sao, nhưng tận sâu trong cùng thâm tâm em lại là 1 hồi chuông cảnh báo
3
Asha bước lặng lẽ giữa con đường mòn dẫn về ngọn đồi, hai tay ôm chặt chai rượu quấn trong vải cũ
Chiếc áo khoác rộng thùng thình của Ace trùm kín gần quá gối, khiến em trông càng nhỏ hơn trong sắc chiều âm u
mặc dù vụ đàn bướm kia đã trôi qua khá lâu nhưng vẫn để lại 1 dư chấn trong lòng em
1 nút thắt chẳng thể gỡ bỏ
Tiếng bước chân lạo xạo vang lên phía sau khiến em giật mình
Trước khi Asha kịp quay đầu, một bàn tay thô ráp đã tóm lấy vai em kéo giật lại
Gã đàn ông lạ mặt, mặt mũi lờ mờ dưới vành nón rách, cười khùng khục
Asha mở to mắt, định lùi bước nhưng hắn đã giữ lấy chai rượu, tay còn lại vòng ra sau lưng em
Gã giữ chặt chai rượu, ánh mắt long lên sòng sọc khi nhìn em từ dưới lên trên
Hơi rượu và mùi người nồng nặc trùm lên mặt cô bé
???
mày..cũng được phết đấy
Cánh tay kia của hắn bắt đầu lôi kéo cổ tay mảnh khảnh của em
Asha vùng vẫy, bàn tay nhỏ đấm vào ngực hắn như mèo con cào gố
Tim em đập dồn, cổ họng nghẹn lại, toàn thân run bắn lên như co giật
Portgas D. Asha
Dừng lại… đừng chạm vào tôi!
Em hét lên sau chuỗi ngày im lặng
Câu nói vang vọng qua từng kẽ lá
Thời gian cũng ngưng đọng trở lại
Gã đàn ông đứng khựng lại
Đôi mắt hắn mở to. Miệng vẫn há ra nửa chừng như định nói gì đó, nhưng không còn âm thanh nào phát ra
Cơ thể hắn cứng đờ, lạnh ngắt
Hắn giữ nguyên 1 tư thế, như 1 pho tượng đá
Không run rẩy. Không ngã xuống. Chỉ đứng bất động giữa đường đất ẩm, tay còn giữ hờ mép áo em
Tay run lẩy bẩy, trái tim dội lên từng nhịp nặng như đá
Cô bé thở gấp, mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt gã – nơi da thịt dần tái nhợt, không phải vì máu chảy, mà như thể… sự sống đã bị lấy đi, sạch trơn
Portgas D. Asha
*Mình… đã làm… nữa rồi...*
Lần này, không phải bướm. Không phải côn trùng. Không phải trò chơi
Là một người. Một mạng sống
Download MangaToon APP on App Store and Google Play