Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ABO]Họ Không Thương Kẻ Bất Hạnh

Chương 1

Trại trẻ mồ côi
Kim Hoa
Kim Hoa
Đây là Tượng Cung, cậu bé là Omega//mỉm cười//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//tiến lại gần cậu// Tóc màu vàng giống em, chọn cậu bé này đi anh
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//xoa đầu cậu// Nhưng tôi thấy có một thứ kì lạ...
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//cười vui vẻ// Papa!
Kim Hoa
Kim Hoa
//thở dài// Cậu bé bị mù bên mắt trái do bị tai nạn từ nhỏ ạ...
Anh(bé)
Anh(bé)
//cau mày// Con không muốn nó là em mình! Thật kinh tởm
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//thở dài// Nhưng con muốn có em mà phải không?
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//đánh vào vai anh// Không được nói em như vậy!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//run rẩy// Cô ơi!
Kim Hoa
Kim Hoa
//bế cậu lên// Xin lỗi gia đình mình ạ, cậu bé khá nhạy cảm
Anh(bé)
Anh(bé)
//cau mày// Nhìn là thấy ngứa mắt, con không muốn nó là em con
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhíu mày nhìn ông// Giờ mà không nhận nuôi thì sẽ không được
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//cau mày// Ta nhận nuôi thằng bé, không nói nữa
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//bế anh lên// Anh làm thủ tục nhé? Em sẽ đưa con ra xe trước
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
Em đi đi,
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//bế anh bỏ đi//
Anh(bé)
Anh(bé)
//tức giận// Con không muốn!!!Nó thật xấu xí!!!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//sợ hãi// Con...
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//xoa đầu cậu// Con từ giờ là Dương Mịch, con trai của ta
Ông sau đó đi làm thủ tục nhận nuôi cậu, cậu đổi tên từ Tượng Cung thành Dương Mịch
Sau khi xong xuôi ông cầm một tập giấy và bế cậu về xe, đây là lần đầu cậu thấy chiếc xe đẹp thế này
Ông vừa mở cửa xe đã thấy anh đang gào khóc, anh không muốn cậu làm em trai mình
Anh(bé)
Anh(bé)
//quậy phá// Không chịu đâu!!!
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhẹ giọng// Thôi con
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//xoa đầu cậu// Con mà còn khóc ta sẽ cho con vào trại mồ côi và chỉ mang em về
Anh(bé)
Anh(bé)
//thút thít// Không chịu đâu!!!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//đưa tay ra// Anh!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Hăm khóc
Anh(bé)
Anh(bé)
//tức giận// Khóc khóc cốn lài
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhíu mày// Dương Thần! Ai dạy con cái tính lưu manh đó hả!?
Anh(bé)
Anh(bé)
//bĩu môi// Mẹ không thương con!!!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//bám chặt tay ông// Anh khóc
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//nhẹ giọng// Không sao đâu, tí anh con rồi sẽ tự nín
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhíu mày// Thằng ch.ó
Về đến biệt thự họ Dương
NovelToon
Căn biệt thự to lớn với khoảng sân rộng, cậu nhất thời ngơ ngác,mắt cậu mở to nhìn căn biệt thự
Anh(bé)
Anh(bé)
//khinh bỉ// Loại như mày chắc chưa bao giờ nhìn thấy
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//đánh vào tay anh// Con dám nói em thế à!? Mẹ đánh con đấy
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//dừng xe lại// Em đưa con vào nhà đi, anh đi có việc rồi
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//mở cửa xe// Vâng ạ
Ông mở cửa xe ra rồi đưa cậu cho bà, bà nắm tay anh vẫy tay tạm biệt ông
Sau khi ông lái xe đi khuất bà liền dẫn cậu và anh vào căn biệt thự, người làm thấy bà về thì đều cúi người xin chào
Anh(bé)
Anh(bé)
//gằn giọng// Không mau đi làm việc!?
Giúp việc
Giúp việc
Cậu chủ, mời cậu lấy cặp sách để đi học thêm ạ//lo lắng//
Anh(bé)
Anh(bé)
//chạy vọt đi// Biết rồi
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhẹ giọng// Giờ mẹ dẫn bé con đi mua đồ nhé?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Anh trai khóc!//lo lắng//
Cậu vẫn lo cho anh mặc dù đã thấy anh nín khóc, bà cũng trấn an cậu rồi dẫn cậu vào nhà
NovelToon
Cái phòng khách to lớn, nhìn khang trang không khác gì một toà lâu đài nguy nga tráng lệ
Bà bế cậu ngồi xuống ghế,anh cũng cần cặp sách chạy qua chào bà rồi đi học
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//xoa đầu cậu// Giờ hai mẹ con mình đi mua đồ rồi mẹ cho con xem phòng nhé? Căn phòng của con rất đẹp đó
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Cảm ơn mẹ//cười rạng rỡ//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//bế cậu lên// Mẹ con ta đi thôi!
Đến cửa hàng thời trang cho trẻ, bà bế cậu vào lựa chọn quần áo, những bộ đồ cậu chỉ được thấy qua TV giờ cậu đã được mặc
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//ướm thử vào người cậu// Bộ này rất đẹp, rất hợp với con
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//chỉ vào bộ đồ khác// Mua cho anh!
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//cười khúc khích// Bé ngoan của mẹ giỏi quá! Giờ mẹ mua cho con và cả anh con nhé?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Dạ vâng ạ//ôm bà//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//cầm mấy bộ đồ// Giờ mẹ con ta ra tính tiền rồi đi mua đồ ăn nhé?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Nấu cho anh và papa ăn//vui vẻ//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//dắt tay cậu đi// Đi thôi
Nhân viên
Nhân viên
A phu nhân, cả đống này là hết 50 nhân dân tệ ạ// cúi đầu//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//đưa tiền cho nhân viên// Tạm biệt cô, ta đi thôi
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Mama ơi! Mua gì đây?//kéo tay bà//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Ta mua thịt bò, rau, gà và bánh kẹo cho con và anh nhé?//vui vẻ//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//vẫy tay với nhân viên// Em chào chị ạ!
Nhân viên
Nhân viên
Chào em!
Trung tâm thương mại
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Em chọn đi, mẹ mua cho em
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//chỉ vào túi kẹo// Mua cho anh trai
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//cầm lấy để vào giỏ hàng// Giờ mama dẫn em đi mua đồ ăn nhé?
Bà dẫn cậu đến chỗ hàng thịt để lựa,bà hướng dẫn cậu chọn những miếng thịt ngon
Giúp cậu nhận biết được thịt nào tươi nên ăn, sau khi xong thịt thì bà dẫn cậu đi lựa rau
Bà dạy cậu lựa rau ngon, cậu giúp đỡ bà lấy những món bà chỉ và giúp bà nhặt những bịch rau
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//vui vẻ// Con mẹ giỏi quá, giờ thì mẹ sẽ-
Bà khựng lại vì có người gọi đến, là bạn của bà đang gọi bà có việc ở công ty
Bà vội bế cậu mang theo giỏ đồ ăn đi đến quầy thanh toán, sau khi trả tiền bà dẫn cậu theo đến công ty
Cậu vừa đến đã được sự chú ý của tất cả mọi người,cậu đáng yêu quá nên những nhân viên đều ra nựng má cậu
Cậu cũng rất ngoan ngoãn, ai cũng chào hỏi, bà ôm cậu vui vẻ để cậu lại cho nhân viên rồi vào phòng ký hợp đồng với đối tác
Cậu bên ngoài ngoan ngoãn chơi với mọi người để đợi mẹ ra,cậu ngoan nên được những nhân viên quý mến và cho kẹo

Chương 2

Tối
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//bê đĩa ra bàn// Papa đỡ hộ con với
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//cúi người cầm đĩa thức ăn// Mịch Mịch ngoan quá, anh Thần học em đi nhé
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhướn mày// Nó học giỏi bằng con không!?
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
À ừ nhỉ, mai con dẫn em lên lớp nhé! Em bé hơn con 2 tuổi//cười vui vẻ//
Anh(bé)
Anh(bé)
Phải dắt nó đi học phiền ch.ết đi được!//tức giận//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//lo lắng// Anh không thích con ạ?
Anh(bé)
Anh(bé)
Ừ đúng rồi, mày giỏi đấy
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//mang đĩa rau lên// Không trêu em nữa, cục cưng ngồi lên ghế đi con
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Dạ vâng ạ~
Cậu dùng hết sức bình sinh cuối cùng cũng trèo được lên ghế,cậu quá thấp so với chiếc ghế cao này
Ông với bà nhìn cậu cười tủm tỉm,anh khi bằng tuổi cậu đã biết làm hết chẳng cần họ quan tâm nên khi nghe anh nói muốn có em họ đã vui vẻ đồng ý và dẫn anh đến trại trẻ mồ côi để mang một em về
Anh thấy họ quan tâm đến cậu thì dần ghét cậu hơn,lúc cậu chưa đến anh là tâm điểm của cả gia đình. Gia đình anh giờ cơm nào cũng nói về kinh doanh nhưng vì cậu mà lại thành Baby Shark
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//cười khúc khích// Anh ăn đi hôm nay em nấu đó
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhè cơm ra// Tao biết ngay mà!Ăn như *beep*
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//rưng rưng// Sao anh nói vậy?
Anh(bé)
Anh(bé)
//chỉ vào mặt cậu// Mày cho thuốc độc vào đúng không? Oẹ~
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//đập bàn// Dương Thần! Mau xin lỗi em nếu không ta sẽ phạt con đấy
Anh(bé)
Anh(bé)
//tức giận// Cha thương nó không thương con nữa rồi!
Anh(bé)
Anh(bé)
//quay qua tát cậu// Tại mày hết!
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//đứng bật dậy tát anh// Mày làm loạn à!?
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//giữ tay ông// Thôi anh, con còn bé
Anh tức giận khoé mắt khẽ giật giật,anh nhìn ông, gương mặt in hằn năm ngón tay đỏ
Anh im lặng không nói gì nữa mà bỏ về phòng, ông ngạc nhiên nhìn theo anh, ông không biết vì sao ông lại tát anh mạnh như vậy nữa
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhẹ giọng trấn an// Không sao đâu anh, thằng bé hiểu chuyện mà
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//ngồi xuống// Cục cưng của papa ăn cơm đi kệ anh nha?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//ngồi xuống// Con mời cha mẹ ăn cơm ạ~
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
Giỏi quá!
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//mỉm cười// Ngoan quá đi, tí mẹ dẫn bé lên phòng nhé?
Dương Chí [Ông/Cha] F
Dương Chí [Ông/Cha] F
//quay qua nhìn bà// Tí tôi đi công tác, bà ở nhà nhớ đừng để thằng Thần đánh Mịch nhé?
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Em biết rồi//cười khúc khích//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//nhìn sang ghế bên cạnh// Anh hai...
Anh lúc này trong phòng đang ngồi ở bàn học bài, gương mặt lạnh tanh vô cảm nhìn đống sách vở
Tay anh run rẩy nắm chặt cái bút,cha anh lúc nào cũng cáu gắt với anh chẳng vì lý do gì
Anh(bé)
Anh(bé)
//để bút xuống// Mình nên đi tắm...
Ở phòng khách, ông tạm biệt cậu và bà rồi bỏ đi, bà bế cậu đến phòng anh gõ cửa
Anh không mở cửa vì đã đi tắm,bà mở cửa ra, cánh cửa không khóa
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//bế cậu đến giường// Con nằm ở đây đợi anh nhé? Giường này là chính tay anh con trang trí để chào đón con đó
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//nói nhỏ// Con sợ anh đói...
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Không sao đâu nè, anh trai con chiều nay đã ăn trước khi đi học rồi! Chúc con ngủ ngon nhé, bye bye//cười rạng rỡ//
Bà tạm biệt cậu rồi rời đi, bà đóng cửa lại. Cậu ngồi trên giường cẩn thận chạm vào con gấu bông
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//ngạc nhiên// Mềm quá đi
Anh(bé)
Anh(bé)
//mở cửa phòng tắm// Bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra!
Anh tức giận lao đến đánh cậu rồi cầm con gấu bông về giường,anh nhìn cậu tức giận gằn giọng quát
Anh(bé)
Anh(bé)
Cái thứ thấp kém, đê tiện tiểu nhân như mày không xứng đáng sống ở đây! Mày là loại mồ côi//tức giận//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//cười khúc khích// Em là em trai anh mà?
Anh(bé)
Anh(bé)
//tức giận// Tao không bao giờ có đứa em như mày! Loại dơ bẩn
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//rưng rưng// Sao anh quát em!?
Anh(bé)
Anh(bé)
Quát quát thằng cha mày//nằm xuống//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//thút thít// Nhưng em là em trai anh mà?
Anh(bé)
Anh(bé)
//cau mày// Em thằng bố mày
Anh nằm xuống tắt điện rồi đi ngủ,cậu cũng nằm xuống không dám khóc sợ sẽ phiền anh
Sáng hôm sau
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//mở cửa// Em cưng của mẹ ơi! Đi vệ sinh cá nhân nà
Anh(bé)
Anh(bé)
//mở mắt// Cái-
Bà đi vào bế cậu lên, miệng bà nở nụ cười hạnh phúc rồi bế cậu rời khỏi phòng
Anh xuống khỏi giường đi vệ sinh cá nhân, anh ra ngoài thay quần áo rồi cầm cặp sách đi ra phòng khách
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//quay qua nhìn anh// Hôm nay con đưa em đi học nhé! Hai đứa đi nhanh lên kẻo muộn
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhíu mày// Thứ con hoang
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//nắm tay anh// Đi học!
Anh(bé)
Anh(bé)
//hất tay cậu ra// Cút!
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Dương Thần! //gằn giọng//
Anh(bé)
Anh(bé)
//kéo áo cậu đi// Biết rồi, biết rồi
Sau khi đến trường anh lôi cậu vào phòng hiệu trưởng nộp giấy xin nhập học mà ông đã chuẩn bị cho cậu
Hiệu trưởng
Hiệu trưởng
Em trai con sẽ học lớp 1A nhé,con dẫn em con đi đi ở đây ta lo
Anh(bé)
Anh(bé)
//kéo cậu đi// Đúng là phiền phức,từ giờ mày đi bộ đi học cho tao!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//sợ hãi// Dạ...
Anh(bé)
Anh(bé)
Dạ dạ cái *beep*
Giờ ra chơi
Tuấn Kiệt
Tuấn Kiệt
Ê Dương Thần, thằng bé nào lớp 1A bị đánh kìa mau xuống xem đi//kéo anh//
Cô(bé)
Cô(bé)
//chạy theo// Chuyện gì vậy?
Dưới sân trường
Cô giáo
Cô giáo
Sao em lại cấu bạn hả Ánh Liên!?//nhíu mày//
Ánh Liên
Ánh Liên
//nũng nịu// Tại bạn ấy nói em trước!
Cô giáo
Cô giáo
Sao em nói bạn hả Mịch!?//tức giận//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//thút thít// Bạn ấy nói em mồ côi còn nói anh trai em là thằng bắt nạt!
Anh(bé)
Anh(bé)
//chạy vào tát cậu// Sao mày đánh bạn!? Chán sống à!?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//khóc nức nở// Bạn ấy trêu em trước!
Anh(bé)
Anh(bé)
//xách cổ áo cậu// Mày mồ côi thì nó nói mồ côi, sai à!?

Chương 3

Anh(bé)
Anh(bé)
//tát vào đầu cậu// Sau nó nói đúng thì cấm mày cãi, tao đánh mày nhừ tử đấy!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//gật đầu// Vâng ạ...
Ánh Liên
Ánh Liên
//cười khểnh// Đã nói rồi, đúng thì cấm cãi
Tuấn Kiệt
Tuấn Kiệt
//nhíu mày// Sao mày đánh em mày vậy?
Anh(bé)
Anh(bé)
Không ưa,.....
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhìn cô giáo// Em xin lỗi vì hành động của em trai em, xin cô tha thứ ạ
Cô giáo
Cô giáo
//xoa đầu anh// Sau em cũng không nên đánh em trai mình như vậy nhé?
Anh(bé)
Anh(bé)
Vầng
Hắn(bé)
Hắn(bé)
//đánh vào tay anh// Sao mày đánh em mày mạnh vậy?
Anh(bé)
Anh(bé)
Không ưa
Hắn(bé)
Hắn(bé)
Em mày bị đánh đó!//tức giận//
Anh(bé)
Anh(bé)
Kệ nó chứ
Anh(bé)
Anh(bé)
//kéo hắn đi// Kệ nó đi
Hắn(bé)
Hắn(bé)
//nhíu mày// Mày quá đáng thật sự đấy
Anh(bé)
Anh(bé)
Nó cũng chẳng phải em trai tao,sao tao phải yêu thương nó cơ chứ?//tức giận//
Hắn(bé)
Hắn(bé)
Thôi được rồi, theo mày hết được chứ?
Tối
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//tức giận// Sao lại bị đánh ra thế này? Con không gọi anh à?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//run rẩy// Dạ...con...bị té chứ không phải bị đánh ạ
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//lo lắng// Có mẹ ở đây con cứ nói thật, ai đánh con!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Dạ là bạn Ánh Liên, bạn ấy nói con là mồ côi nên con mới đánh bạn một cái, xong rồi bạn ấy gọi anh trai ra đánh con//run rẩy//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//tức giận// Cái gì!? Để mẹ gọi cho cô giáo!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//giữ tay bà// Cô đã giải quyết rồi ạ, bạn ấy đã xin lỗi con và con cũng xin lỗi bạn ấy rồi
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//thở dài// Tội nghiệp con trai mẹ quá, nếu mẹ biết con sẽ bị như này mẹ sẽ không dám cho con học ở trường đó
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//mỉm cười// Có anh bảo vệ con mà ạ
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Ừm, vậy được rồi, con vào ăn cơm đi mẹ đi có việc! Ăn xong thì gọi người hầu dọn dẹp nhé?//vội vã chạy đi//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//vẫy tay// Con chào mẹ ạ
Cậu sau đó vào bếp ăn cơm,cậu nghe theo lời mẹ ăn cơm xong gọi giúp việc ra dọn dẹp còn cậu thì về phòng
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//mở cửa// Anh ra ăn cơm đi ạ
Anh(bé)
Anh(bé)
//ném cuốn sách vào mặt cậu// Cút!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//ngã xuống đất// A~ đau quá
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhíu mày// Diễn vừa thôi
Lúc này vết thương ban sáng cô bé kia đánh bị rách toạc ra, m.áu tuôn ra khắp chiếc áo trắng của cậu
Anh lúc này mới ngạc nhiên gọi người làm, cậu được đưa đi cấp cứu ngay sau đó
Bệnh viện
Anh(bé)
Anh(bé)
//thở dài// Thằng khốn, làm tốn biết bao nhiêu thời gian của tao
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//chạy vào// Con trai tôi sao rồi!?
Bác sĩ
Bác sĩ
May là cháu vào viện kịp thời nên không sao ạ, gia đình nhớ chăm sóc cháu cẩn thận hơn//bỏ đi//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//nhìn anh// Sao sáng nay em bị đánh mà con không can?
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhíu mày// Nó lại mách lẻo mẹ chứ gì? Nếu mẹ tin nó thì coi như mẹ mất đi đứa con trai này
Anh(bé)
Anh(bé)
//bỏ đi//
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
Kỳ Lan[Bà/Mẹ] E
//tức giận// Dương Thần!
Biệt thự họ Dương
Anh vừa về đã chạy vào phòng nghỉ ngơi, mẹ anh chưa từng lớn tiếng với anh vậy mà từ khi cậu về đã bắt đầu thay đổi
Anh(bé)
Anh(bé)
//cởi giày ra// Đi ngủ vậy...
Anh(bé)
Anh(bé)
//nằm xuống giường thiếp đi// Mỏi quá đi thôi
Cậu sau khi khâu xong mấy mũi thì được đưa về nhà, cậu về phòng thấy anh đi ngủ không đắp chăn liền đi lại
Cậu kéo chăn lên đắp cho anh rồi quay về giường, cậu trèo lên giường nằm xuống thiếp đi
Vết thương vẫn còn đau nhói khiến cậu cứ ngủ được một lúc lại giật mình mà tỉnh dậy
Sáng hôm sau
Anh(bé)
Anh(bé)
//mở mắt ra// Cái quái gì thế này!?
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//ngồi dậy// Anh em mình dậy cùng lúc nè! Hay quá đi
Anh(bé)
Anh(bé)
//tức giận// Thằng điên
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//im lặng//...
Anh sau đó vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, cậu cũng rời khỏi phòng đến phòng tắm khác để vệ sinh cá nhân và thay quần áo
Hôm nay cả biệt thự chỉ có anh, cậu và người làm. Ông và bà đã đi công tác hết
Anh(bé)
Anh(bé)
//đi khỏi nhà//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//lẽo đẽo theo sau// Hôm nay anh trở em nhé?
Anh(bé)
Anh(bé)
Sang tài xế mà nhờ, bố đ.éo ưa mày//lên xe lái đi//
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//lo lắng// Anh không thích mình à?
Giúp việc
Giúp việc
//chạy lại// Cậu chủ nhỏ, để tài xế đưa cậu đến trường! Đi theo tôi
Cậu(bé)
Cậu(bé)
Dạ...
Ở trường
Hắn(bé)
Hắn(bé)
//nhíu mày// Này Thần Thần, hôm qua em mày bị anh em nhà con Ánh Liên hội đồng đó
Anh(bé)
Anh(bé)
//nhíu mày// Sống h.ãm quá nó ghét nên cho ăn đánh cũng bình thường
Hắn(bé)
Hắn(bé)
Mày có thật sự biết quan tâm không? Em trai mày bị đánh đó//tức giận//
Anh(bé)
Anh(bé)
Kệ con m.ẹ nó cho nó chừa//đảo mắt//
Hắn(bé)
Hắn(bé)
Haizzz hết nói nổi với mày luôn//bỏ đi//
Cô(bé)
Cô(bé)
//chạy đến// Dương Thần ơi! Hôm nay cậu chở tớ về nhé?
Hắn(bé)
Hắn(bé)
Nó chở em trai nó rồi//nhíu mày//
Anh(bé)
Anh(bé)
//cười trìu mến// Ừm tớ chở cậu, em trai tớ có tài xế đón rồi
Cô(bé)
Cô(bé)
//ôm lấy anh// Cảm ơn cậu!
Anh(bé)
Anh(bé)
//ngại ngùng// Không có gì đâu
Hắn(bé)
Hắn(bé)
//nhíu mày// Má thằng điên này!?
Lớp 1A
Ánh Liên
Ánh Liên
//tát vào mặt cậu// Loại mồ côi
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//run rẩy// Tớ xin lỗi cậu...
Ánh Hạo
Ánh Hạo
//tát vào đầu cậu// Cho mày chừa!
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//ôm đầu// Xin lỗi các cậu, cho tớ xin lỗi nhiều
Ánh Liên
Ánh Liên
//cười khểnh// Loại như mày ý, không xứng đáng tồn tại trên cõi đời này! Nên làm ch.ó à không như vậy là đang xúc phạm loài ch.ó á
Ánh Hạo
Ánh Hạo
//phá lên cười// Em gái anh nói chỉ có chuẩn!
Ánh Liên
Ánh Liên
Em mà!
Ánh Hạo
Ánh Hạo
//tát vào mặt cậu// Mày mà muốn sống yên ổn ý thì đừng động vào em gái tao hay phản kháng coi chừng cái mạng ch.ó
Cậu(bé)
Cậu(bé)
//sợ hãi run rẩy// Tớ biết rồi...Tớ hứa từ sau sẽ không thế nữa
Ánh Hạo
Ánh Hạo
//cười khúc khích// Giỏi lắm chó ngoan
Ánh Liên
Ánh Liên
Loại súc vật thấp kém, loại cặn bã của xã hội không xứng đáng được tồn tại
Cậu run rẩy chỉ có thể chịu đựng những lời mắng nhiếc từ chúng,lũ bắt nạt xấu xa khiến cậu có một thời tiểu học toàn nước mắt

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play