Ngày 30/06/2023
Thời tiết hôm nay có chút se lạnh, cũng phải thôi hiện tại cũng đang gần cuối thu rồi,
Thật may mắn vì trước đó cô đã chuẩn bị thêm một chiếc áo hoodie bên ngoài.
Thân ảnh mỏng manh kéo lê 2 chiếc vali lớn bước vội ra cổng sân bay, nơi này hiện vẫn còn đông đúc người qua lại. Cô đứng đợi một lúc tranh thủ hưởng thụ hít hà khí hậu mát mẻ.
Thơ thẩn thêm vài giây, cô bình tĩnh nhìn nhận lại mọi thứ,check lại đống hành lý của mình, đưa tay vẫy chiếc taxi vừa mới đến. Cô đứng đợi bác ấy chất hành lý vào cốp, rồi cũng xoay người mở cửa xe bước vào.
Không phải nghi ngờ, chỉ là 2 chiếc vali đó chứa những món đồ rất quan trọng với cô vì vậy “Phòng bệnh hơn chữa bệnh “ bản thân cô không thể có sai sót hay lơ là được.
Đưa cho tài xế địa chỉ nơi mà tôi muốn đến rồi yên tĩnh dựa lưng vào ghế mắt lê mơ nhìn về phía cửa.
Đây là lần đầu tiên cô đến với Hàn Quốc, cô chưa từng nghĩ sau lần cô nói với gia đình cô sẽ không yêu thích ca hát nữa rồi tự quyết định sẽ học theo ngành mà anh trai cô đã học, lấy ước mơ cô anh trở thành của mình để bố mẹ không buồn vì sợ cô vì tai nạn trước kia mà không vui nữa.
Đây là lần đầu cô đến, cũng là lần đầu cô xa nhà, cũng là lần đầu cô khát khao đến đất nước này như vậy, ở đây cô có thể tiếp xúc với cái mà cô vẫn luôn yêu thích, âm nhạc, nhảy và làm nhạc, cô có thể làm mọi thứ mà không phải lén lút sợ ba mẹ phát hiện rồi lo lắng cho cô nữa.
Mãi suy nghĩ cô bắt gặp vẻ đẹp của hàng cây bên đường lung linh trong dải nắng vàng ươm, những chiếc lá đang rơi nhẹ nhàng đung đưa trong gió. Cô thật sự là đang rất tượng hưởng nơi này...
-. Lần đầu cháu đến đây phải không .(bác tài xế cẩn thận cất giọng nhẹ nhàng hỏi)
-. Dạ vâng, là lần đầu ạ. (cô thôi nhìn ra bên ngoài tập trung hơn vào cuộc trò chuyện của bác ấy)
-. Hmm, thật ra thì ta xin nhắc cháu một chút, dạo gần đây Seoul khí hậu có đôi chút thất thường, nên cháu chú một chút nhé. ( lần nữa bác vẫn dùng thanh âm nhẹ nhàng đó nhắc nhở tôi)
-. Thật ra con gái bác vừa đi công tác nước ngoài, vừa về tuần trước đã bị sốc nhiệt bởi thời tiết dạo gần đây , đón khách từ sân bay ta đều sợ họ đi xa hoặc mới tới lần đầu chưa biết nên ai ta cũng nhắc nhở, được biết cháu
là khách nước ngoài cũng vừa đến nên phải nhắc để đề phòng kẻo đi chơi mà ốm thì lại tiếc HA HA.
-. Dạ, cảm ơn bác đã nhắc nhở cháu ạ, Thật ra cháu đến để làm việc ạ, không phải đi chơi nên chắc sẽ không bị thời tiết làm hạ gục đâu ạ.
( sau khi bác giải thích cô vui vẻ mỉm cười đáp lại người bác tốt bụng kia)
-. À phải rồi thế chị đã khỏe chưa ạ ?
-. Đã khỏe rồi cháu ạ, nó đã đi làm lại từ ngày hôm qua rồi nó là cũng là con gái cũng đã sống ở
đây 20 mấy năm còn bị thời thiết làm quật ngã, cháu là lần đầu đến đây, đề phòng vẫn hơn cháu gái ạ.
-. Hì hì, cháu cảm ơn vì lời nhắc nhở của bác ạ, cháu sẽ ghi nhớ và giữ gìn sức khỏe ạ.
....
Sau một lúc chia sẻ thì bác nhắc nhở cô đủ điều, nào là con gái phải như này, như kia ở đây một mình phải biết cách tự vệ, bác còn tặng cho cô chai xịt cay bác ấy tự chế ,.. cũng nhờ vậy mà cô có thêm một người nhà ở nơi xa lạ này.
Được một lúc đã đến nơi, nhìn lại địa chỉ tôi đã đưa trước đó, rồi nhìn nơi mà tôi cần đến. Bác có phần hơi lo lắng.
-. Tới nơi rồi, cháu có chắc là xuống ở đây không, đây là khu vực đang sửa chữa cơ mà?
-. Dạ vâng ạ, họ cho cháu địa chỉ là ở đây, một lát chắc sẽ có người đến đón ạ.
Sau khi dỡ 2 chiếc vali to tướng của tôi ra khỏi cốp .Thở dài một hơi sau câu nói vừa rồi của cô, bác đứng nhìn xung quanh một chút rồi bảo cô đi theo mình, bác đi trước kéo 2 chiếc vali.
-. Thật ra để an toàn cháu hãy đứng ở cửa hàng tiện lợi ở kia đợi họ, cháu là con gái còn là người ngoại quốc,đứng đây một mình sẽ không an toàn.
-. Cháu đứng đây đi, ở đây có CCTV sẽ an toàn hơn, còn nữa đây là danh thiếp các số điện thoại khẩn cấp mà con ta đã làm riêng để có thể gửi đến các khách du lịch khác, nhớ hãy giữ kỹ nhé, không thì hãy lưu lại phòng khi
cần thiết nhé.
-. Mặt sau là số điện thoại của ta và con rể ta cháu có thể liên lạc nếu cần
-. Dạ, cháu cảm ơn ạ, bác về cẩn thận nhé cháu sẽ giữ kỹ ạ. Cảm ơn bác rất nhiều, tạm biệt ạ,
Sau khi đưa tấm danh thiếp cho cô, bác ấy liền vội chạy về xe của mình, vì hình như khu vực ấy không cho đậu xe quá lâu, bác ấy tốt bụng thật cô nghỉ bụng,...
Sau khi nhìn xe của bác ấy khuất tầm nhìn, cô vội cầm điện thoại báo địa chỉ mình đang đứng cho người của công ty thì phát hiện vấn đề lớn
’ Điện thoại hết pin, aissi , có cần phải xui đến như vậy hay không? ‘ không tự chủ cô phát ra tiếng chửi.
Nhìn ngó xung quanh vô tình bắt gặp thanh niên ngồi phía bên trong CHTL, có thứ gì đó nằm yên vị trên bàn cạnh chai nước người nọ đang uống dở.
-. Thôi thì liều vậy, mượn một chút để gọi rồi trả lại chắc người ta cũng không ít kỹ đến mức bảo Không đâu nhỉ ?
Dứt câu cô đi thẳng vào bên trong hỏi thử thì may quá người ta cho mượn thật nhưng có cần phải thần bí vậy không cà?
Người nào đó cảm nhận được có ai lại gần ba phần sợ hãi bảy phần như ba, vội kéo nón xuống che gương mặt, kéo khẩu trang lên chỉ để lộ cho đối phương thấy cặp mắt đen đang có đôi ba phần hoảng sợ.
-. Xin chào, xin lỗi vì làm phiền, nhưng bạn có thể cho mình mượn thứ này một chút được không, điện thoại mình hết pin và mình đang thật sự rất cần đến.( tay chỉ vào thứ đang nằm trên bàn, đôi mắt to long lanh hướng về phía người nọ đợi câu trả lời)
-. Uhm,nhưng mà nó sắp... hết pin ( người kia gật đầu đồng ý hơi lấp bấp trả lời cô)
-. Không sao, miễn sao lên nguồn gọi được là ok a~.
Vội lấy điện thoại gắn sim mà công ty cung cấp từ trước lấp vào điện thoại, sau khi lên nguồn nhanh chóng gửi tin nhắn và vị trí cho đối phương nơi cô đang đứng, hạnh phúc vì ít ra cũng lên được 5% rồi cái cục kia mới
hết a~~ thật may mắn’
-. Gửi lại bạn, cảm ơn nhé, vì mình vừa tới nên không chưa có card cá nhân, thôi thì tặng bạn hộp sữa chuối con như quà đền đáp.
-. Tôi muốn thứ kia có được không? (tay người kia chỉ về hướng điện thoại của cô rụt rè đáp)
-. Nae? Điện thoại là tài sản không thể cho cậu được đâu a~~, có thể trả bằng cái khác không? Cậu thích ăn gì tôi mua cho...
-. Không phải, ý là cái dây đeo ấy. Cho tôi cái đó được không ? vì nó cũng dễ thương á.
-. Nhưng này là thiết kế độc quyền của tui á ! mà thôi để tui lấy cái mới cho tui có nhiều lắm. Nè
-. Nhiều ? vậy hai cái!
-. Nè! Đừng có được voi đòi hai bà trưng nha -.-
-. Vậy thì đưa cái điện thoại đây.
-. À thôi thôi , cho hai cái , này là độc quyền á nha, không phải thấy đẹp rồi đem bán đâu đó.
-. Xì bán ai mua.
-. Gì ? không cho nữa bây giờ.
Rm rm rm rm ( điện thoại của Hye Won)
-. Nae, yo bo se yo, Hye Won xin nghe ạ.
-. Nae, em ra liền ạ, đợi em một chút.
-. Tạm biệt nha, nhớ đó đừng có mà đem bán đồ tui tặng à nha
(Nói rồi Hye Won quay người chạy đi)
-. Hye Won là tên của cậu à ?
-. Oh, đúng rồi, tôi đi đây, cảm ơn nhé. Hẹn gặp lại
-. Tạm biệt, cảm ơn vì món quà, hẹn gặp lại cậu Hye Won ah~.
Sau khi chào tạm biệt người nọ, cô bước ra cửa nơi chiếc Starex Van màu đen chuyên chở nghệ sĩ đang đậu phía bên ngoài, một chị gái ăn mặc khá gọn gàng bước xuống nhìn ngó xung quanh, vẫy tay về phía cô. Sau một lúc xác nhận Mail từ Hype, chị ấy lịch sự kèm theo sự hối thúc mời cô lên xe.
-. An nyeong ha se yo, em là Hye Won ạ,
-. Em lên xe trước chúng ta trao đổi trên đường nhé. Chị có đang hơi gấp một chút, mong em thông cảm vì sự gấp rút này.
-. Chị là Kang Mina 30 tuổi, Em cứ gọi chị mà Mina chị là 1 PD phụ trách Quản lý những staff riêng của nghệ sĩ, cụ thể là quản lý các stylist, các makeuptist , nói đơn giản là sẽ tìm người hỗ trợ hoặc trực tiếp sẽ hỗ trợ khi các nhân viên khác của các nghệ sĩ có vấn đề.
-. Dạ, còn em là Kim Hye Won 24 tuổi ạ, vừa tốt nghiệp Đại học, trong thời gian tới mong chị giúp đỡ ạ.
Sau khi giới thiệu về bản thân chị Mina đưa tay hướng về phía cô, cô cũng vui vẻ nắm chặc tay chỉ kèm theo đó là nụ cười tươi roi rói :)) . Tiếp đó là người mà nảy giờ bật chế độ im lặng đang lái xe kia cũng lên tiếng.
-. Anh là Nam Do Hyun , anh 32 tuổi em cứ gọi là anh Do Hyun, anh cũng là PD của công ty, cùng bộ phận với Mina, rất vui được gặp em nha.
Sau khi giới thiệu qua một lượt, Chị Mina cũng giải thích một số quy định của công ty, chị có nhắc lại sơ qua về vấn đề cô sẽ được hỗ trợ chỗ ở và phương tiện đi lại cho nv người ngoại quốc như cô. Vì cô được trực tiếp mời đến làm việc bởi một người nổi tiếng biết đến tài năng thiết kế của cô, nên cô được hưởng 80-90% một số trợ cấp không giống một số nhân viên khác.
-. Nói sơ qua thì là như vậy, trước hết chị sẽ chở em tới công ty , em cứ việc tìm hiểu với người em sắp gặp mặt, người đó sẽ nói cụ thể với em nhé.
-. Nae .
-. Được rồi đi thôi, chị đưa em vào trong lấy tạm thẻ thực tập trước.
Sau khi xe đậu trước công ty, anh Do Hyun ngồi trên xe đợi, cô và chị Mina xuống trước bước vào sảnh, cô bị choáng ngợp bởi mọi thứ xung quanh, không gian dường như có chút gì đó khiến cô rung động, ánh mắt không thể
không chuyển động bởi những thiết kế chỉn chu mà Hype đã gây dựng.
Có lần cô lướt Fb phát hiện một số bài đăng về trụ sở mới của các Hype, cô đã luôn ước có thể một lần được đến nơi này nhìn ngắm, chứ chưa bao giờ nghĩ đến bản thân có thể bước vào nơi này với tư cách là một nhân viên
của công ty.
-. Đi thôi, lối này, chị sẽ hướng dẫn em cách vào thang máy của nhân viên. ( Chị Mina đưa cho cô một tắm thẻ bảo cô đem vào cổ rồi kéo cô đi về hướng cổng vào)
-. Dạ , vâng ạ.
-. Đây nhé, đối với thẻ TTS em phải quẹt hai lần ở cổng vào như này , thì cửa mới mở, sau này em có thẻ nhân viên chính thức chỉ cần quẹt một lần là được. Nhớ chưa nè.
-. Dạ, em nhớ rồi, vậy thẻ nhân viên chính thức khi nào em có vậy ạ?
-. Chắc xíu nữa ‘ người đó’ sẽ đưa cho em , hoặc có thể ngày mai chị sẽ là người đưa, chị cũng không chắc .
-. Dạ. ( sau lời nhận được lời giải thích cô lẻo đẽo đi theo phía sau bước đến trước thang máy.)
-. Rôi , bây giờ em sẽ lên một mình nhé. Chà. Quẹt hai lần ở đây bấm thang máy lên tầng 08 , em hãy đợi ở phòng họp số 02. Ngồi đợi một chút người đó sẽ đến .
-. Dạ? Chị không lên chung với em ạ ? ( mặt cô hơi hoang mang sau khi chị nói cô sẽ lên đó một mình)
-. Không ! chị xin lỗi nhé, giờ chị phải chạy qua showroom chụp ảnh của TXT rồi, ở đó thiếu staff chị phải sang hỗ trợ, em cứ lên đợi ở đó nhé , chị sẽ liên lạc sau. Tạm biệt
-. ( ngơ) nae, tạm biệt chị ạ.
TING ! CỬA ĐANG ĐÓNG.
Nói xong chị Mina cũng chạy đi mất , mặt kệ cho con người đang có phần hơi đơ kia không bận tâm rằng cô có nghe rõ những gì chị thông báo cứ mặc kệ rồi chạy đi vậy ' Trễ rồi a ~' , thất thần đứng tại chỗ, rồi cũng đáp lại lời chị Mina trước khi chị ấy khuất bóng.
-. (thở dài) giờ thì hay rồi, cứ tưởng chị ấy sẽ đi chung, nào ngờ lại đem con bỏ chợ, hoang mang quá a ~~’ cô nghỉ thầm , hai tay bất giác đưa lên ôm đầu khiến tóc có phần hơi xù nhẹ, mà cô nào có quan tâm, cho đến khi thang máy dừng lại ở tầng 05 cô mới nhận thức được bản thân đang làm gì,chưa kịp chỉnh trang lại đầu tóc, cửa thang máy đã vội mở ra.
‘ Thôi xong , quê như này, trốn đâu cho thoát!! Lại là người mà cô thần tượng a ~ '
' Giờ ở đây thì lấy đâu ra đất mà đào chỗ chui xuống đây !!! '
TING ! CỬA ĐANG MỞ.
Phía ngoài cửa có hai người Nam đang ồn lắm nha, không để ý là bên trong có người cho đến khi cô cuối đầu chào hai người nọ . Nhưng mà cách xưng hô của cô có hơi kì kì.
- an neyong ha se yo! xin chào tiền bối ạ.
TING ! CỬA ĐANG MỞ.
Phía ngoài cửa có hai người Nam đang ồn lắm nha, không để ý là bên trong có người cho đến khi cô cuối đầu chào hai người nọ . Nhưng mà cách xưng hô của cô có hơi kì kì.
- an neyong ha se yo! xin chào tiền bối ạ.
-. O~, hyung còn sáu tháng nữa là chúng ta nhập ngũ cơ mà có cần phải nghiêm túc vậy không, về Busan chơi với em và mọi người đi, năng nỷ ó.
-. Không, anh mày còn đóng dự án sẽ phát hành sau nhập ngũ,nên 3 đứa cứ đi chơi đi, khi nào hết tiền thì anh mày chuyển cho mà dùng.
Sau khi nghe tiếng nói chuyện cô vội vàng nép vào 1 bên thang máy nhường bên còn lại cho hai người con trai kia. hai con người ấy một nhõng nhẽo đang đu bám cánh tay của con người nghiêm túc còn lại. Sau khi nghe nhìn thấy cô cuối đầu chào hỏi thì hai người kia mới biết bên trong có người a ~ . Thanh niên kiađang làm nũng bỗng hắng giọng đứng nghiêm lại tỏ vẻ ngầu ngầu
-. ừ hừm, an nyeong ha se yo ( thanh niên kia cuối chào rồi bước vào chỗ trống nơi cô vừa nhường chỗ ).
-. an nyeong ha se yo, bạn là thực tập sinh mới sao ( người con trai định cười bởi sự quê của em mình thì cũng bình tĩnh đáp lại lời chào kèm câu hỏi sau khi nhìn tấy tấm thẻ nơi cổ áo cô).
-. À, dạ không em là PD mới ạ , à không em là Stylist mới ạ, rất vui được gặp ạ (Tôi rung rẫy đáp, 2 con người đang đứng trước mặt tôi là Bangtan, những con người mà tôi hâm mộ và muốn làm việc cùng đây mà )
‘oa~ ở ngoài nhìn đẹp trai voãi đạn~’
-. ( thở dài ) công ty tánh cũng kì gần đi nghĩa vụ thì lại có thêm Stylist mới, tuyển sớm một chút thì không cần đau não khi cái thằng nhóc kia đòi làm stylist cho nhóm bằng được.
-. Giờ thì hay rồi, có người mới dễ gì nói chịu cho về làm, thế nào cũng nhảy đành đạch nói hyung không thương em , không tin tưởng tài nằng nghệ thuật của em cho xem .
. NamJoon thở dài một hơi thường thượt sau khi nghe cô giới thiệu, vẻ mặt tỏ vẻ đầy luyến tiếc.
-. ầy, Hyung em thấy V hyung thiết kế trang phục cho hyung cũng ok quá chừng còn gì ( JK đáp lời)
-. Đẹp cái đầu mày, ngon thì đi mà mặt đồ của nó ấy. (RM lườm nguýt JK đáp)
Jeon JungKook sau khi cảm nhận được Nam Joon hyung của anh ta đang lên máu thì chỉ cười cười rồi vờ hát vu vơ tỏ vẻ không quan tâm. Còn cô sau khi nghe một tràng nói chuyện giữa hai người thì mắc cười gần chít nhưng phải cố không bật lên thành tiếng.
‘Nhưng cũng có hơi tiếc nha. Ước gì được làm nhân viên của BangTannie nhỉ ‘ cô suy nghĩ.
TING, cửa đang mở.
Bên ngoài dường như có hơi tối nhỉ. Hơi lạ!!!
RM tính nhường đường cho cô gái đứng bên trong nhưng khi nhìn lại hoá ra đã quên mất bản thân dùng thẻ ưu tiên riêng của nhóm vì vậy mà đặt cách xuống thẳng tầng hầm, vì thấy ấy náy, nên đã quẹt lại lần nữa cho người
kia sau đó xin lỗi rối rích, còn hẹn lần sau sẽ bao Cafe khi gặp lại , rồi cả hai nam thanh niên tình tứ kéo tay nhau đi mất ,
-. Ơ , thôi chết, thật xin lỗi em nhé , bọn anh dùng thẻ của nhóm nên xuống tầng hầm mất rồi, để anh quẹt lại em lên tầng nào bấm giúp anh nó sẽ không bị gián đoạn nữa đâu.
-. Dạ vâng ạ.
-. Hẹn gặp lại vào lần tới a ~ bọn anh sẽ bao nước nhé! Tạm biệt em.
Tôi lần nữa chôn chân đứng im nơi thang máy ,tôi vừa gặp BangTan của mình còn được hứa hẹn cho lần gặp tới.” Ôi Hye Won ơi, giữ hàng ngàn hàng vạn ARMY cưng lại được Namjoon đại nhân nợ chầu nước. Thôi thì Hye Won sẽ không cầu mong gì hơn , cảm tạ ông trời , ha ha ha”
TING ! CỬA ĐANG MỞ
Đây rồi tầng 08 , nơi bắt đầu công việc của cô!!!
-. ẻn, quả thật là không có gián đoạn, lên cái quèo , cảm ơn nha NamJoon oppa, Jung Kook oppa kkk ..
............
Download MangaToon APP on App Store and Google Play