[Tường Lâm] Tôi Là Vật Gán Nợ Ư?!
#Chap 1
Lại là Nghiêm Nhi
há luuuu
Lại là Nghiêm Nhi
Lại là 1 bộ truyện mới
Lại là Nghiêm Nhi
thì như mn đã biết, Nghiêm Nhi vẫn đang viết 1 bộ truyện tên là [Tường Lâm] Bạn thân! Yêu không?
Lại là Nghiêm Nhi
thì đã có một vài bạn đọc giả phản ánh về lời thoại nhân vật nói tục khá nhiều
Lại là Nghiêm Nhi
Nghiêm Nhi rất xin lỗi về điều đó
Lại là Nghiêm Nhi
nên sẽ tạm dừng viết bộ truyện kia và sẽ ra một bộ mới hoàn thiện hơn
Lại là Nghiêm Nhi
Mong mn sẽ đọc và góp ý để Nghiêm Nhi hoàn thiện hơn trong việc viết truyện
Lại là Nghiêm Nhi
xin cảm ơn *cúi đầu*
*.....* hành động
/...../ suy nghĩ
^.....^ nói thầm
Trong một căn phòng có diện tích vô cùng lớn nhưng chẳng hiểu tại sao không khí trong đó lại rất ảm đạm....
Một chàng trai với khuôn mặt vô cảm đang tựa lưng trên ghế sofa nhâm nhi ly rượu vang của chính mình.Nhìn bề ngoài có lẽ đã 30 tuổi....Ánh mắt sắc bén lần lượt quan sát cơ thể cậu thanh niên nhỏ đang say giấc trên chiếc giường lớn kia...
Hắn ta là một người có tiếng nhất nhì trong Trung Quốc và cũng là 1ng chuyên cho vay nặng lãi.
Đúng....không sai! Hắn chính là Nghiêm Hạo Tường - một người máu lạnh khiến ai cũng phải rùng mình khiếp sợ khi nhắc đến tên,nếu dám cả gan đụng đến,chỉ cần một cái búng tay của hắn người đó sẽ lập tức được đưa về suối vàng.
Hắn cũng là lão đại của Hắc bang đứng đầu thế giới ngầm,nhưng có một điều đặc biệt hắn chưa bao giờ làm lộ mặt thật trong thế giới ngầm và đến cả tên thật hắn cũng không cho người ta biết mà chỉ lấy vỏn vẹn 1 chữ Y (viết tắt cho chữ Nghiêm trong Nghiêm Hạo Tường) làm biệt danh riêng.Công ty hắn đang nắm giữ chức chủ tịch tên là XL do chính tay ba hắn xây nên và để lại...Ba mẹ hắn vì bị bệnh không may đã qua đời nên hiện chỉ một mình hắn sống trong biệt thự Nghiêm gia.
Còn cậu thanh niên kia là Hạ Tuấn Lâm, cậu sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ đã thiếu tình yêu thương của be mẹ.Ba cậu vì rượu chè nhậu nhẹt nên đã lâm bệnh qua đời cách đây vài năm, còn mẹ cậu thì suốt ngày cắm đầu vào cờ bạc rồi nợ nần chồng chất, bắt cậu đi làm kiếm tiền trả nợ cho bà ta.Cậu buộc phải nghỉ năm 3 đại học rồi đi làm thêm từ chỗ này sang chỗ kia để trả nợ.Nếu đã hết nợ bà ta cũng trấn hết tiền của cậu để đi chơi bạc, phải nói cậu bất hạnh vô cùng...
Lại là Nghiêm Nhi
Chap 1 giới thiệu nhẹ nhàng thui ạ
Lại là Nghiêm Nhi
Mong mn sẽ đọc nha
Lại là Nghiêm Nhi
Và hôm nay 16-5-2024 Tiểu Hạ caca sinh nhật vui vẻ và em chúc anh tất cả🎊🎉
Lại là Nghiêm Nhi
Tạm biệtt *vẫy tay*
#Chap 2
ánh nắng sớm len lỏi vài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt trắng trẻo đó, cậu trai nhỏ nhau mày rồi nhẹ đưa tay dụi mắt nhìn xung quanh sau đó bản thân bị làm cho giật mình ngồi phắt dậy
Hạ Tuấn Lâm_cậu
sao phòng mình nay lạ vậy ta
Hạ Tuấn Lâm_cậu
to vậy hay là mơ *vỗ vỗ má*
Cậu dụi mắt thêm vài lần rồi ngước lên nhìn quanh căn phòng thêm một lần nữa mà sao nó vẫn vậy, rồi cậu lại nhìn thấy thứ làm cậu khiếp hồn khiếp vía hơn nữa đó là đâu ra một người đàn ông ngồi thù lù trên ghế sofa nhìn chằm chằm vào cậu nãy giờ
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chú là ai? Sao tôi lại ở đây?
Nghiêm Hạo Tường nhấp một ngụm rượu bình tĩnh nói
Nghiêm Hạo Tường_hắn
chủ nợ của cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chủ nợ? Ý chú đang nói mẹ tôi?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
nhóc cũng thông minh * nhếch một bên lông mày*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
bà ta nợ thì liên quan đếch gì tới tôi, tôi chỉ đi làm trả nợ dùm chứ đâu phải là con nợ?!
Nghiêm Hạo Tường_hắn
bà ta lấy cậu ra gán nợ đấy, nhóc con *trầm giọng*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
gán nợ gì? Bà ta úng não hả, lấy tôi ra gán nợ thậy á
Hạ Tuấn Lâm_cậu
ayyy thật không thể tin *vò đầu bứt tóc*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
là bà ta giao tôi cho chú trước hay chú lại bắt tôi rồi bày chuyện
Nghiêm Hạo Tường_hắn
là bà ta muốn giao nhóc trước mà tôi cũng đâu rảnh bắt một đứa nhóc còn thơm sữa về làm gì *thả lưng ra ghế*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
má nó chú nói gì vậy chứ *bực*
Mẹ Hạ Tuấn Lâm
N....Nghiêm tổng ngài tha cho tôi lần này đi mà, tôi hứa 1 tháng sau sẽ trả đủ cho ngài
hình ảnh một người phụ nữ quỳ gối dưới đất hai tay ôm chặt lấy chân người ngồi trên sofa đối diện luôn miệng van xin tha thứ
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Hạn 3 ngày bà đòi tận 1 tháng? *hất tay bà ta*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
tiền của tôi, tôi không đủ kiên nhẫn chờ 1 tháng *lạnh*
Mẹ Hạ Tuấn Lâm
T..tôi có con trai đấy ngài có muốn....
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Bà muốn lấy cả con trai bà ra làm gán nợ?!
Mẹ Hạ Tuấn Lâm
tôi nuôi nó từ nhỏ tới lớn bây giờ tới lúc nó báo hiếu
Nghiêm Hạo Tường_hắn
vậy người đâu?
Mẹ Hạ Tuấn Lâm
n..nó đã đi làm rồi ngày mai ngài có thể đến lấy
Nghiêm Hạo Tường_hắn
nhỡ bà trốn luôn? *lạnh*
Mẹ Hạ Tuấn Lâm
tôi đâu dám chứ Nghiêm tổng
Nghiêm Hạo Tường_hắn
vậy ngày mai tôi đến rước người và coi như bà hết nợ *lạnh*
Hắn thở ra một hơi lạnh rồi đi ra khỏi nơi đó...
Hạ Tuấn Lâm bực bội sau khi nghe hắn kể lại. Khi cậu đã giúp đỡ, lăn lội đi làm kiếm tiền trả nợ cho bà ta, coi bà ta là người mình yêu quý nhất rồi bà lại thẳng tay lấy cậu ra làm vật gán nợ cơ chứ?!
Hạ Tuấn Lâm_cậu
Hừ....vậy giờ tôi phải ở đây? * nhìn hắn*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
*nhếch lông mày*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
đến khi nào?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
đến khi trả đủ số tiền cần trả
Hạ Tuấn Lâm_cậu
vậy tôi ở đây để làm gì?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
làm người hầu cho tôi
Nghe xong câu cậu liền nhăn nhó đến khó coi
Hạ Tuấn Lâm_cậu
người hầu! chú đây là đang mơ hả? Mắc gì tôi phải làm người hầu cho chú
Nghiêm Hạo Tường_hắn
tùy nhóc
hắn nói xong rồi chậm rãi rời khỏi sofa ra khỏi phòng không quên để lại một câu
Nghiêm Hạo Tường_hắn
mau đứng dậy vscn xuống ăn sáng
Hạ Tuấn Lâm_cậu
Cậu liếc hắn một cái sắc lẹm rồi tung chăn đi vào vscn
sau khi vscn xong cậu mò đường xuống phòng ăn sáng
Trước mặt cậu bây giờ là một bàn ăn vô cùng thịnh soạn với các loại thức ăn mắc tiền mà trước giờ chỉ dành cho hạng giàu sang. Cậu bất ngờ chỉ vào bàn ăn
Hạ Tuấn Lâm_cậu
này chú, nhà chú giàu tới mức ăn sáng cũng phải lố vậy hả
hắn nghe thì cười khích một cái
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Đúng! Nhà tôi giàu lắm, giàu đến nỗi có thể lấy tiền đè chết nhóc đó
Hạ Tuấn Lâm_cậu
hừ...đồ ấu trĩ
cậu quăng cho hắn một câu rồi cũng ngồi xuống. Cậu cặm cụi ăn chén cơm mà hắn xúc cho ban nãy
Nghiêm Hạo Tường_hắn
này nhóc
Hạ Tuấn Lâm_cậu
nhóc? chú gọi ai? *gác đũa một cái thật mạnh rồi quay sang nói*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
tôi gọi cậu đó, nhóc con *hất mặt về phía cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu
hừ...tôi lớn rồi, nhóc nhóc cái gì
Nghiêm Hạo Tường_hắn
lớn? Mặt thì non nớt, hai cái má búng ra sữa, thân hình thì nhỏ bé lại còn trắng nõn. Rồi lớn chỗ nào
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chú...chú làm gì tôi rồi hả *hai tay che thân*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
làm gì là làm gì, bộ muốn lắm hả *mặt nham hiểm*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
má nó, vậy sao chú biết thân tôi trắng
Nghiêm Hạo Tường_hắn
*cười lớn*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
haha, nhóc nhìn xem. Nhóc mang cái áo sơ mi rộng như trùm cái bao lên người vậy thì chỉ liếc qua ai chả biết thân nhóc trắng
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chú...chú hừ đồ biến thái
Nghiêm Hạo Tường_hắn
ăn đi chút xíu tôi chở đi mua quần áo
Hạ Tuấn Lâm_cậu
mua? chú khônh đem đồ tôi sang đây?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
ai biết đồ nhóc để đâu mà tôi rảnh hơi đâu dọn đồ cho người hầu như nhóc
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chú quá đáng! Vậy sao chú rảnh đem tôi đi mua đồ mới làm gì
Nghiêm Hạo Tường_hắn
còn trả treo! * trừng mắt*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
đáng ghét! Ăn thì ăn làm gì căng *nhấc đũa ăn tiếp*
sau cái trừng mắt của hắn thì làm cậu hơi run run, trong lòng thầm nghĩ ông chú này có an toàn hay không rồi hàng nghàn câu hỏi chạy qua đầu cậu
Lại là Nghiêm Nhi
chap này đến đây
Lại là Nghiêm Nhi
mn đọc vui vẻ
Lại là Nghiêm Nhi
nhớ like😘
#Chap 3
sau khi ăn xong cậu cùng Nghiêm Hạo Tường đi mua quần áo
hắn mở gara ô tô chọn một con lamborgini đen tuyền bản giới hạn rồi chở cậu đến TTTM. Đến nơi hắn và cậu như một hào quang bước vào TTTM khiến bao người phải trầm trồ. Đám con gái quanh đó nhìn đắm đuối Nghiêm Hạo Tường rồi nhận thấy có cậu đi bên cạnh thì liền xúm lại bàn tán,người thì ngưỡng mộ, khen ngợi vì vẻ đẹp cuốn hút của cậu, người thì buông lời ghen ghét, đố kị đã vậy còn chỉ chỉ trỏ trỏ, thấy ghét hà
Hạ Tuấn Lâm_cậu
này chú *giật góc áo hắn*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
sao? *quay sang*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
thường ngày ra đường người ta gặp chú là phải hú hét om sòm vậy hả?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Cả cái Trung Quốc này không ai là không biết đến tôi
Nghiêm Hạo Tường_hắn
nhưng cậu thôi quan tâm mấy người đó, đi sát vào kẻo lạc
Hạ Tuấn Lâm_cậu
vậy mấy nhỏ đó làm gì mà cứ chỉ chỉ tôi thế. Muốn đấm cho phát *nhăn*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
ghen tị chứ gì
Hạ Tuấn Lâm_cậu
có gì mà ghen tị, hay tại tui đi chung với chú?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
ha, hiếm khi có người được đi cạnh tôi thế này, mà không phải là hiếm khi đúng là không ai có thể đi cạnh như cậu bây giờ
Hạ Tuấn Lâm_cậu
phát ớn, chú nghĩ chú là ai *cười khẩy*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
tôi? nhóc không biết tôi?
Hạ Tuấn Lâm_cậu
ừm hứm...không biết *nhún vai*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm_cậu
Nghiêm Hạo Tường? nghe quen quen
Nghiêm Hạo Tường_hắn
thôi quan tâm đi, tôi là ai không quan trọng
hắn nói xong liền đẩy cậu vàoo cửa hàng quần áo nam trước mặt
sau một hồi đi quanh TTTM cuối cùng hắn cũng đã mua xong áo quần cho cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu
này chú, tôi đói *nhăn nhó ôm bụng*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
heo hả? Mới ăn lúc nãy giờ than đói
Hạ Tuấn Lâm_cậu
chú bắt tôi đi lui đi tới trong TTTM nên tiêu hết thức ăn lúc nãy rồi đó. Hựmmm chả bít đâu tôi đói mừuu
vì miếng ăn nên Hạ Tuấn Lâm bất chấp làm nũng rồi dãy dụa trước mặt Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường_hắn
này nhóc có hai mặt đấy à? vừa nãy còn kiệm lời giờ đói thì nũng nịu?
Hạ Tuấn Lâm_cậu
thế giờ có dẫn đi ăn không? *chống hong*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
đấy đấy lại bày ra cái mặt thế ai mà dẫn đi cho được
Hạ Tuấn Lâm_cậu
hừ...không thì thôi tôi tự đi *định đi*
Nghiêm Hạo Tường_hắn
rồ rồi đi thì đi *giữ cậu lại*
Hạ Tuấn Lâm_cậu
yaaaa đi thuii *vui vẻ*
cậu vui vẻ cười híp mắt rồi khoác tay Nghiêm Hạo Tường kéo đi. Cậu lúc này thật sự phải nói là rất đáng yêu đó a~~
Lại là Nghiêm Nhi
chap này hơi ngắn
Lại là Nghiêm Nhi
chúc mn đọc truyện vui vẻ~
Lại là Nghiêm Nhi
nhớ like a~~
Download MangaToon APP on App Store and Google Play