Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BL] Người Mà Tôi Yêu Bị Cả Thế Giới Hãm Hại

Quyển 1: Gào thét

Người làm
Người làm
1: Nè.. nghe bảo thiếu gia nhà họ Tống.. kia bị thế rồi à?
Người làm
Người làm
2: Im đi, ngài ấy là người chúng ta đụng được sao..
Người làm
Người làm
1: Nhưng mà, không phải thật kì lạ sao? Không biết tại sao ngài ấy lại..
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Đeo tai nghe, những âm thanh của người làm chỉ tựa như vươn qua mang tai hắn /
.
Tống gia, gia tộc lớn bậc nhất và lâu đời nhất của Huân quốc nắm giữ rất nhiều toà biệt thự lớn
Trong đó, căn biệt thự nằm trung tâm là nổi tiếng nhất
Từng lọn hoa oải hương và hoa huệ thơm ngát và đẹp đẽ trải dài khắp căn biệt thự
Người ta bảo nơi này chỉ dành cho người thanh tao quả dục, cho mĩ nhân dịu dàng và cao cả nhất
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Tay đặt trên bệ cửa sổ, đôi mắt đen không có tiêu cự nhìn xuống /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Từng đoá hoa oải hương lất phất theo gió làm em mơ màng /
Tống Nhiên là thiên tài trăm năm có một mà rất rất nhiều người công nhận
Đầu óc nhanh trí, nói năng êm tai, tư duy kinh doanh cực kì mạnh mẽ
Từ nhỏ, cậu đã thể hiện vô số thiên phú nghệ thuật
Và nổi bật nhất, là gương mặt kinh thiên động địa, bất kì ai cũng phải ngơ ngẩn ngoái lại nhìn kia
Từng chi tiết trên khuôn mặt nhỏ như được thân tiên khắc hoạ, đẹp đến mức nức nở lòng người
Đáy mắt mỏng của mắt phượng dài nhưng không hẹp, mũi cao chóp hồng, lúc nào cũng trở thành tâm điểm
Người làm
Người làm
.. Thiếu.. Thiếu gia
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Đôi mắt đen không thấy đấy nhìn qua tên người làm /
Người làm
Người làm
/ Rùng mình sợ hãi, chân run run quỳ rạp xuống /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Môi chợt hé mở / Ta.. / Giọng nói khàn đặc làm cậu khựng lại, dừng nói /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Sau đó vài phút, cậu mới phất tay tỏ ý bảo người làm rời đi /
Người làm
Người làm
/ Mặt tái nhợt, cơ thể run bần bật vội vàng rời đi /
Từ những năm trước, ai ai cũng biết
Vị thiếu gia có vẻ ngoài dịu dàng ấm áp, có giọng nói mềm mại êm tai, có nơi ở là nơi chứa những bông hoa mang ý nghĩa bình yên kia là người tàn nhẫn vô bờ
Cậu hãm hại chính anh em mình, để họ tự mình siết cổ tự sát, ép chết chính ba mẹ ruột của mình
Đến cả bạn thân lâu năm cũng phải đi ra nước ngoài sống
Những người bên cạnh Tống thiếu gia cứ ngày ngày từ từ biến mất, lúc thì chết, lúc thì chuyển nơi sống không liên lạc nữa
Dần dà, cậu cũng chẳng còn ai bên mình, chỉ cô đơn lẻ bóng nơi biệt thự rộng lớn
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Tự giễu, tay nhẹ cong lại /
Gần đây, còn có tin đồ Tống thiếu gia mắc phải bệnh tâm lí, tâm lí méo mó không ổn định nên bị tuyệt đường thừa kế
Đây tựa như một màn hài kịch, những điều và vị thiếu gia ấy làm cũng vì quyền thừa kế không phải sao? Nhưng kết cục là
Ngay từ ban đầu, em chả phải người thừa kế rồi
.
Quyển 1: Gào thét
“Em ấy chưa từng giết ai, chưa từng nặng lời cũng chưa từng đuổi ai ra khỏi cuộc sống của mình”
“Em chỉ gào thét trong đau đớn”

Rất lâu

Gió thu kéo đến hỗn tạp, làm tóc của ai cũng phải phất lên theo gió
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Vươn tay che lấy gương mặt nhỏ, mắt nhắm lại theo bản năng /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Mở mắt ra, chớp chớp mắt nhìn con đường đi bộ đầy lá vàng dài thăm thẳm /
Từng kí ức cứ tựa như rực rỡ xuất hiện bên cạnh cậu
Mẹ
Mẹ
[ Nắm tay tiểu Nhiên, mắt cong cong dắt em đi qua từng cây phượng đỏ thắm ấy, tiếng cười lách khách cứ vang mãi không ngừng ]
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Nhắm mắt, lắc đầu /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Đôi mắt đen sâu hoắc ngước lên nhìn bầu trời hoàng hôn /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ánh hoàng hôn đỏ cam hắt lên bờ má cậu /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Ở phía con đường bên kia, vừa đi từ xe xuống /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Lần sau không cần chở tôi, bảo với bố mẹ rằng tôi không cần tài xế
Người làm
Người làm
Tài xế: / Gượng gạo / Vâng..
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Đóng cửa xe, liếc nhìn quán ăn bên cạnh mình /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Vừa đánh mắt sang, cả cơ thể chợt cứng đờ /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khăn choàng ấm áp che đi nửa khuôn mặt của cậu /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Nhưng có lẽ vì vẻ ngoài quá đỗi xuất sắc, nên ai cũng vô thức ngước nhìn /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
“.. Đó là, vị tiểu thiếu gia tàn nhẫn nọ sao?” / Rời mắt /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
“Quả thật rất đẹp..”
Cố Tinh Thời
.
Người làm
Người làm
Thiếu gia, gia chủ nhà họ Cố bắt đầu rẽ hướng sang con đường Thước Đô, liệu..
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Hướng về phía vị cộng tác với Tống gia kia /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Ta không phải gia chủ Tống gia
Người làm
Người làm
Xin ngài hãy cho tôi một ý kiến thôi ạ / Như muốn quỳ xuống đến nơi /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. Kệ họ
Người làm
Người làm
/ Ngớ người /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Cố gia bẩm sinh ngoại giao tốt, họ không bao giờ gây hấn với các gia tộc khác
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Họ làm ăn chính đánh, chưa bao giờ đụng chạm đến lợi ích của bên khác
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Nhớ lại / Vị gia chủ mới của Cố gia tính tình cũng.. không xấu lắm? Nên họ sẽ không làm gì mối làm ăn của chúng ta đâu
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Họ kinh doanh thuốc men, ta kinh doanh sản phẩm điện tử
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Không va chạm vào nhau được đâu / Chống cằm /
Người làm
Người làm
Vâng ạ! / Vui vẻ rời đi /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Nhìn người kia bóng lưng đã sáng suốt rời đi, mắt rũ xuống /
Lần đầu tiên cậu gặp gia chủ Cố gia, chắc là.. rất.. rất lâu về trước
Còn trước khi người đó lên làm gia chủ
.
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Nắm lấy cổ tay Tống Nhiên / Chờ đã, dưới đó có rắn
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Nghiêng đầu /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Rắn?
Lúc đó là một yến tiệc của Cố gia,
Yến tiệc chẳng lớn là bao, nhưng có sự cố
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Mới lúc nãy có người bắt gặp, bây giờ đang bắt
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Thu chân lại, ngoan ngoãn đi qua chỗ khác /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Cảm ơn cậu / Cười nhẹ, đôi mắt lúc này hắc lên ánh sáng tiêu cự đẹp đẽ /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Đôi mắt Tống Nhiên sáng rỡ, vì màu đen tuyền và những đốm lấp lánh trong đó rõ ràng hơn /
.
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ngơ ngẩn ngồi trên ghế dựa, bàn tay nổi lên những khớp xương rõ ràng trắng bệch /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Mắt nhìn chằm chằm vào một điểm, trong đôi mắt ấy, đến cả một đốm sáng còn không tồn tại /

Đôi mắt này không có ánh sáng

Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Mở cửa sổ /
Người làm
Người làm
Thiếu.. Thiếu gia, để tôi..
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Nhìn người làm đang run rẩy, đôi mắt cũng không muốn mở nữa /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
“.. Mình thật sự trông rất đáng sợ sao?” / Nâng tay lên, nhìn lòng bàn tay /
Người làm
Người làm
/ Vội vàng rời đi /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Nhìn lòng bàn tay mình thật lâu.. lâu đến mức chân tê rần vì đứng /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ánh đỏ của máu lập loè trên lòng bàn tay cậu, khung cảnh đó chợt nhoáng trong tầm nhìn /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Đồng tử chọt co rút, lao vào nhà vệ sinh /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Ực.. oẹ .. / Siết chặt bồn rửa mặt, cúi đầu nôn khan /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Tống Nhiên chưa ăn sáng gì cả, chưa có gì trong bụng, nên chỉ nôn ra dịch dạ dày chua loét làm cổ họng cậu rát đau mà thôi /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Rửa mặt súc miệng xong, Tống Nhiên nhìn mình trong gương /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Tay nhẹ vo lại.. /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
“Tống tiểu Nhiên, không được—..”
.
.
.
Chiều hôm ấy, Tống Nhiên đi dạo quanh khu phố
Tống Nhiên
Tống Nhiên
“Đường Thước Đô?.. Là nơi mà đang khai thác đấy à?” / Nhìn tên đường /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ghé vào /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
“Đường đẹp thật.. Có tiềm năng trở thành một phố mua sắm đông đúc mà.. sao đến bây giờ mới được chú ý nhỉ..”
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Đẩy cửa từ tiệm thuốc bước ra / “Tạm, chắc nên thay đổi nhân sự một chút..”
Hai người họ chạm mắt ngay khi vừa mới ngẩng đầu
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Đôi mắt đen sâu thẳm không rõ ý vị /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Đáy mắt nhuốm sự mệt mỏi, đôi đồng tử màu xám tro gợi lên chút vẻ bạc tình /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
A? / Vô thức khẽ phát ra tiếng /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Nhận ra / Là Tống thiếu chủ phải không? / Nhẹ cong mắt, cười xã giao /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Môi cứng ngắt, đôi mắt cũng không linh động để nở ra một nụ cười nhẹ /
Cố Tinh Thời nhìn gương mặt Tống Nhiên trước sau như một, lúc này mới thấy những tin đồn đó có khi phải 7 phần sự thật
“Tống thiếu gia bị bệnh tâm lí, cách biệt với xã hội”
“Tống thiếu gia bị trầm cảm, nhân cách phân liệt, sợ sẽ đưa ra những quyết định sai lầm nên Tống gia đang canh chừng cậu ấy”
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Nhẹ đánh mắt qua nhìn hướng khác, sau đó lại cúi đầu nhìn Tống Nhiên /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
“Nhưng, làm gì có người cùng đi với cậu ấy?”
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Môi mím lại, không tính bắt chuyện /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Cậu nhận ra tôi không?
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Hành động chững lại, tay miết nhẹ lòng ngón tay trỏ /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Gật nhẹ /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Cố gia chủ
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Tên cơ
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Ngớ người /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Hơi hạ người, để tầm mắt hoàn toàn đối diện với Tống Nhiên /
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
“.. A, không giống lúc đó”
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
.. “Đôi mắt này không có ánh sáng”
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Tên cậu là Tống Nhiên, còn tên tôi cậu có nhớ không?
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Rời tầm mắt /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Đúng vậy, tôi là Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
Cố Tinh Thời
/ Vươn tay muốn bắt tay / Hân hạnh gặp mặt
Tống Nhiên
Tống Nhiên
/ Theo bản năng bắt tay /
Tống Nhiên
Tống Nhiên
.. / Gật nhẹ /
.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play