Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ánh Sáng Của Thần Minh

Chương 1

Thần linh?
Những kẻ bề trên đứng trên thần giới, ngước mắt nhìn con người diệt vong.
Thần linh?
Ánh sáng phủ qua đầu, trong tim lại tối tăm không ánh sáng.
Tại vương quốc Selena, người ta luôn đồn đại rằng khi ngước mắt lên bầu trời sẽ thấy nữ thần mặt trăng đang mỉm cười.
Nàng gảy đàn hạc, hát lên khúc nhạc xoa diệu tâm hồn những đứa con thân yêu.
Triêu Trì An tuy ngụ tại vương quốc Selena nhưng cậu lại không thờ phụng nữ thần mặt trăng.
Cậu là một kẻ tiêu dao tự tại, từng là một nhà thám hiểm đi khắp mọi vùng đất, đối với thần linh không có tín ngưỡng cũng không có xúc phạm.
Phải, tuyệt đối không xúc phạm.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Cậu vươn vai, ánh mắt lờ mờ, khẽ ngáp // Trời nóng quá, có phải thần ánh sáng té gãy chân rơi xuống rồi không?
Tiêu Trì An đang ngủ trưa, đôi mắt híp dính vào nhau mở không lên.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Gật gà gật gù, bước xuống mang vào dép gà bông // Phải đóng cửa sổ, hoa sắp héo chết rồi.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Bước lại gần cửa, đưa tay kéo cái gầm // Chết tiệt, lại không khống chế được lực tay.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Đưa tay xoa xoa thái dương, cảm thán nói // Con lai quả thật khổ sở.
Tiêu Trì An là con lai giữa tinh linh và chủng loại nào đó.
Ba cậu là một vị tướng lĩnh của tộc tinh linh, quanh năm chiến chinh, thân hình cao lớn mạnh mẽ. Còn mẹ thì cậu không biết là ai.
Vừa sinh ra đã đem cậu đặt ở cây mẹ hay còn gọi là Thụ Đằng của tinh linh tộc, ông còn nói Tiêu Trì An lúc đó chỉ quấn lá cây trên người.
Mẹ cậu có thể là thú nhân, người lùn, nhân loại hay thậm là giao nhân, huyết tộc hoặc là những chủng tộc ít ỏi.
Nhưng năm nay Tiêu Trì An mười tám tuổi, cậu vẫn chưa có biểu hiện gì khác thường giữa những chủng loại đặc biệt, có khi mẹ cậu là nhân loại.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Mắt lim dim ngủ, cuộn tròn trong chăn bông // Mình sắp bị nướng chín rồi.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Lăn qua lăn lại trên giường, nhất quyết không đặt chân xuống mặt đất // Ngủ rồi sẽ không nóng nữa.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Chắc chắn là thế.
Tinh linh tộc sinh sống ở rừng Kavan rộng lớn.
Nhiều cây cỏ, quanh năm thoáng mát. Ngoài hoa cỏ, trái cây cùng nhiều tài nguyên khác vương quốc Kavan hay còn gọi là rừng Kavan luôn là nơi nhiều người hướng đến.
Chỉ là tinh linh tộc quá thuần khiết, sạch sẽ cũng như xa cách mọi chủng loài.
Họ thông minh, thiện chiến nhưng lại sống trầm lặng.
Tại thế giới này ma thú vẫn hoành hành, khác với nhân thú bọn chúng không hề có lý trí, lúc nào cũng điên cuồng chém giết.
Vậy nên cũng dần xuất hiện kỵ sĩ, sứ thần, ma pháp sư...
Họ là sứ giả của thần linh, mang trong mình sức mạnh trảm yêu diệt ma, nuôi dưỡng nên cây thế giới bảo vệ toàn bộ các chủng loài.
Trở lại với Triêu Trì An, sau mười lăm phúc giằng co cuối cùng cậu cũng bước chân xuống được giường.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Chân lắc lư qua lại, bàn tay trắng nõn gác lên bàn, mái tóc xanh nhẹ lay lay // Haven tao cắn mày một cái nhé?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Nhìn mầm cây đong đưa trước mặt, cậu đưa tay định với lấy // Chậc chậc, mày nhìn ngon quá.
Thật ra Triêu Trì An chỉ trêu trêu mầm cây nhỏ, tinh linh vốn thân cận với thiên nhiên, cũng là loài ăn chay thường thấy.
Mà Triêu Trì An không ăn chay.
Cậu thích ăn thịt.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Nhìn mầm cây co rụt lại, mím môi bật cười // Mày cũng biết sợ hả?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Hôm trước còn cấu tao cơ mà.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Trời nóng như vậy ăn rau giải nhiệt cũng tốt.
Triêu Trì An nở nụ cười tà ác, đôi mắt như bầu trời đầy linh động, sáng như sao.
Mầm cây nhỏ trong chậu đất nghe hiểu lời của Triêu Trì An, tức giận bấu lấy tay cậu.
Lực đạo không nặng, cứ như gãi ngứa.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Kéo kéo lá mầm cây // Mày trông ngốc quá.

Chương 2

Sau khi nhìn mầm cây nhỏ tức đến lá sắp úa vàng, Triêu Trì An mới dừng trêu nó.
Cậu thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ bị gió mở tung.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Đưa tay chạm vào ánh sáng màu xanh nho nhỏ trong không khí // Sự sống thật mỏng manh.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Dòng chảy ma pháp càng ngày càng rối loạn, với cái đà này thế giới này sớm ngày cũng diệt vong.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Cậu cười cười, bâng quơ nói // Ánh sáng của thần linh có chiếu đến lần nữa không?
Trong không khí rất nhiều ánh sáng nhỏ xuất hiện, sau đó liền không tiếng động mất tích.
Thứ gọi là dòng chảy ma pháp cho dù là ai nhìn cũng không thấy, nhưng Triêu Trì An thì khác, từ lúc nhỏ cậu đã thấy được.
Cũng hiểu rõ điều này đồng nghĩa với việc trên lưng vác một gánh nặng, tất cả chủng loại đều dựa vào ma pháp để sinh tồn.
Mà dòng chảy ma pháp lại là điều thiết yếu nhất cho việc sử dụng ma pháp, nếu không có dòng chảy ma pháp tương đương với việc diệt vong.
Triêu Trì An không phải thần linh sức mạnh cậu có hạn, cậu cũng từng đi khắp nơi gia cố dòng chảy, ngăn chặn những lỗ hổng để ma pháp tràn lan dẫn đến rối loạn.
Mà càng gia cố Triêu Trì An càng cảm thấy đây nhất định là một trò đùa của thần linh.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Gục mặt xuống bàn gỗ, cả người như bong bóng bị xì hơi // Thần linh có phước thì ban, vãn bối lực bất tòng tâm.
Nói xong Triêu Trì An liền trước gió từ cửa sổ mát mẻ mà ngủ mất.
Trong giấc mộng có người hôn lên trán cậu, hôn rất nhẹ, không rõ thực hư.
Tựa như chuồn chuồn lướt nước, lại như nắng nhẹ phủ xuống.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Mí mắt nặng trĩu, mờ mờ như có tầng sương phủ xuống // Là... ai?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
" M* nó, khứa nào dám hôn lén ông? "
Triêu Trì An trong suy nghĩ muốn chửi bậy, tức đến nghẹn họng, mắt lại không tài nào mở được.
Tinh linh tộc hiền hòa nhã nhặn, có một hậu bối như Triêu Trì An quả thật là phản tổ phản tông.
Nhưng Triêu Trì An chịu rồi, cậu gì cũng có thể chỉ là nhẹ nhàng diệu dàng lại có chút khó khăn.
Nếu người quen gặp hãy giả vờ không nhìn thấy, Triêu Trì An ở nhà rất ngoan ngoãn.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Bật dậy nhìn trời đã tối đen, đôi mắt tức tối không nói thành lời // Cái trán tôi mất nụ hôn đầu rồi.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Ôm mặt đau khổ // Nếu không phải cảm nhận được một ít ma pháp mỏng manh, còn tưởng mình bị ảo tưởng rồi.
Triêu Trì An muốn thôi miên mình quên đi.
Lại không thể quên đi được việc mình trong lúc ngủ bị hôn trộm.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
" Hi vọng là mỹ nữ ngực bự mông cong. "
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Tôi chỉ để cho mỹ nữ hôn thôi.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Tôi thẳng.

Chương 3

Triêu Trì An sau khi nói sâu sắc mình thẳng liền tự tin hơn hẳn.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Đứng trước gương chải chải tóc //
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Hôm nay có lễ hội gì ấy nhỉ?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Cất lược, bước ra cửa mang giày vào // Ra ngoài là biết chứ gì.
Thế là Triêu Trì An vác thân ra ngoài.
Không phải cậu tò mò, cậu đói bụng.
Buổi sáng làm hỏng chảo, hiện tại không thể nấu ăn.
Bầu trời lấp lánh những vì sao, lung linh động lòng người.
Nhiều sạp hàng mở ra khắp nơi, cùng tiếng hát đàn ca của đoàn biểu diễn.
Hôm nay là ngày tế trăng.
Triêu Trì An đi vòng vòng thu được không ít đồ.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Tay cầm xiên que há miệng ăn // Chị gái huyết tộc xinh đẹp quá.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Tóc đỏ mắt đỏ, hừng hực như lửa ấy nhỉ?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Ngước mắt lên trời // Hôm nay trăng tròn quá nha.
Triêu Trì An vừa nói vừa gặm hết mười lăm xiên thịt, ăn xong còn đi dạo một vòng.
Mãi đến khi tiếng nhạc ngừng, mọi người đều tụ tập đến sảnh trung tâm.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Ngồi trên cây lắc lư chân // Hôm nay sẽ vui lắm đây.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Cười híp mắt // Sẽ có rất nhiều người.
Đúng vậy, rất nhiều người.
Tiếng trang sức bạc leng keng vang lên, một cô gái tóc đỏ ngồi xuống bên cạnh Triêu Trì An.
Hạ Y
Hạ Y
// Mỉm cười // Xin chào, chúng ta có thể nói chuyện không?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Gật gật đầu // Chỉ nói chuyện không đánh nhau.
Hạ Y
Hạ Y
Đánh nhau?
Hạ Y
Hạ Y
Sao tôi lại đánh cậu được.
Cô gái cười, lấy tay mình đặt lên tay Triêu Trì An.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Khẽ né tránh // Em chỉ thích con gái thôi.
Hạ Y
Hạ Y
// Đưa tay câu lấy cổ cậu // Cậu chê tôi?
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Lắc lư lắc lư // Được rồi chị gái, nguy hiểm lắm.
Nhìn độ cao không hề nhỏ, Triêu Trì An không muốn té xuống.
Hạ Y lại không nhường nhịn cậu trực tiếp treo cả người lên.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Nắm tay kêu răng rắc // Cmn né ra cho tôi.
Hạ Y
Hạ Y
// Áp sát vào mặt cậu // Không được đánh phụ nữ nha.
Cô ta câu lấy cổ cậu, đôi môi đỏ mọng hàm ý muốn hôn lên, đôi mắt đẹp đẽ câu nhân.
Trông rất quyến rũ, chỉ là...
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Cậu bạn này, tôi thẳng.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Thở dài, không cẩn thận ngã người ra sau // Hôm nay nhiều kỵ sĩ, cũng không thiếu ma pháp sư, đừng làm loạn.
Hạ Y
Hạ Y
// Ôm chặt lấy Triêu Trì An, cọ cọ vào cổ cậu // Không sợ, cậu sẽ bảo vệ tôi mà.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Miệng giật giật // Người ta cũng sợ.
Triêu Trì An bị Hạ Y ôm chặt, tốc độ rớt xuống ngày càng nhanh, gió hai bên ù ù không nghe rõ.
Cậu không muốn mình ngã xuống bẹp nhép.
Bèn đưa tay hạ chú bao bọc mình lại.
Hạ Y bên kia lần nữa không yên phận.
Hạ Y
Hạ Y
Cậu là ma pháp sư à? Tôi cắn một cái nhé.
Hạ Y
Hạ Y
// Liếm liếm môi // Máu ma pháp sư rất ngon.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Chờ đến khi đáp đất lập tức đẩy người ra // Không được nha.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
Máu tôi uống vào sẽ co giật đó.
Hạ Y
Hạ Y
// Cong mắt // Cưng thích đùa thật đó.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
" Thật đó, ai mà đùa. "
Triêu Trì An không nói, cậu chỉ nhìn dòng chảy ma pháp ào ạt kéo tới.
Triêu Trì An
Triêu Trì An
" Nữ thần mặt trăng ban phước? "
Triêu Trì An
Triêu Trì An
// Trầm ngâm // " Hỗn loạn quá. "
Triêu Trì An lẳng vào đám người, mặc kệ Hạ Y đang đứng đối diện mình.
Hạ Y
Hạ Y
Xinh đẹp thật đó.
Hạ Y
Hạ Y
Cứ như loài hoa gì ấy nhỉ?
Hạ Y
Hạ Y
// Chắp tay ra sau lưng bước đi // À là hoa ottelia biểu tượng của tộc tinh linh.
Hạ Y
Hạ Y
Nhìn là muốn vò nát.
Làn khói đen bốc lên, ma pháp sư cùng kỵ sĩ cảm nhận được sức mạnh cường đại đầy uy áp của vực bóng tối liền kéo đến.
Chỉ là lúc tới kẻ khi nãy đã biến mất.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play