Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

GIA, KHẨU VỊ NẶNG

Chương 1. Thề chết không cúi đầu

_Yến hội_
/ Chát! /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Hai má đau đến phát run, trong miệng tràn đầy vị máu /
Đám người vây xem quần áo lụa là, tay cầm vang đỏ, lẳng lặng quan sát, hoàn toàn không có chút đồng tình, trên môi đều là nụ cười lạnh lùng mỉa mai.
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
Nói lại lần nữa ta xem!
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Tức giận đến toàn thân run rẩy /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Đôi mắt đỏ như máu vì tức giận /
Người không biết còn tưởng Mộc Như Lam là kẻ thù không đội trời chung với hắn chứ không phải con gái ruột thịt.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Đồng phục cùng mặt đã bị rượu nhuộm hồng nhưng vẫn một mực thẳng lưng tựa như đoá bạch hoa /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Đôi mắt sáng ánh vẻ quật cường /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Tay nắm thành đấm /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Con làm đúng!
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
Mày...
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Ba... Không, Mộc thúc thúc, là tại con không tốt, đừng trách chị, đều tại con không biết lượng sức…
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Giọng nhu nhược nói /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Trên gương mặt khiến người thương tiếc còn hằn rõ một dấu tay /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Ả ta lắc lắc đầu khiến tóc không cách nào che đậy dấu vết kia /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Nhìn thấy vết tát /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Lửa giận dâng lên /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
- Cháttt -
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Hung hăng tát Mộc Như Lam /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Ngã nhào ra đất /
Tại nơi đông người như vậy, hắn cũng không chút lưu tình, vì một người ngoài đánh mắng con gái ruột thịt của hắn.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Ngồi dưới đất, cười nhẹ /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Khoé mắt không khống chế được đỏ lên /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Cô tủi thân, Bạch Tố Tình đến nhà cô cùng lắm chỉ có nửa năm ngắn ngủn, lại đoạt mất cha mẹ của cô, em trai của cô, cũng cướp đi người cô yêu. Cô cứ tưởng mình đã sai ở đâu, Bạch Tố Tình lại chính miệng thừa nhận, tất cả đều là do ả ta tính kế. Cô sững sờ nghĩ lại quả là mình có đứa em gái thật tốt: tính kế hại cô bị luân phiên cưỡng gian ngay tại trường học, sau đó giả bộ như người tốt đến an ủi, khiến cô mang ơn, ngày hôm sau thì lại tung video lên mạng làm cô mất hết mặt mũi, gia đình vị hôn phu cũng ghét bỏ cô không sạch sẽ… }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Cô giải thích với bạn bè, giải thích với cha mẹ, giải thích với em trai, kết quả chỉ đổi lấy ánh mắt lạnh lùng mỉa mai của bọn họ. Bọn họ nói: “Mộc Như Lam, cô quả là đáng khinh bỉ, Tố Tình đối với cô tốt như vậy, cô lại chửi bới sau lưng cô ấy, chẳng trách cô gặp chuyện như vậy, đúng là trời phạt, đáng kiếp!” }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Đúng vậy, cô đáng kiếp, đáng kiếp bởi vì cô không có mắt nhìn người. Cô từ nhỏ đã quật cường, không chịu được chuyện bạn bè xa lánh, sau khi giải thích không có ai tin tưởng, cô liền bắt đầu khinh thường. Cô ít nhất cũng sẽ không để Bạch Tố Tình cướp đi tôn nghiêm của mình. Cô tin tưởng một câu: Người trong lòng có mình, không cần mình phải đi giải thích; còn kẻ trong lòng không có mình, giải thích cũng vô dụng. }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Nếu bọn họ không tin, cô liền tống họ ra khỏi trái tim. Vẫn như cũ là một cô gái nhỏ quật cường với lòng tự trong cao ngút trời, đấu không lại kẻ tiểu nhân thì có thể chạy trốn. Cái gia đình này, cô không cần, thứ người yêu bạn bè như thế, cô cũng không thèm. Chẳng ngờ, đoá sen trắng ruột đen kia lại không để cho cô một con đường sống. Khi cô trở về lấy hành lý, ả ta lại tiếp tục dây dưa, nói không ngờ cô còn mặt mũi trở về. Mộc Như Lam đáp rằng cô trở về là đương nhiên, thứ chim trĩ không cha mẹ thì đi cướp của người khác như ả cho dù vào cửa Mộc gia cũng không thể nào biến thành phượng hoàng. }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Vì thế, đóa hoa sen trắng này sắp xếp để cho bạn bè của ả nhìn thấy mình bị Mộc Như Lam tát rồi khóc oà lên. Sứ giả chính nghĩa kể ra cũng thật nhiều, nhiều đến nỗi cả gia đình của cô cũng ở trong số đó. }
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
/ Khinh thường cười lạnh /
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
{ Quả là cậu xui tám đời mới phải làm em trai của một người như thế }
Mộc Như Lâm
Mộc Như Lâm
/ Đứng sau đám người /
Mộc Như Lâm
Mộc Như Lâm
/ Ánh mắt lạnh lùng tựa hồ đang xem chuyện người xa lạ /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
Mày có xin lỗi hay không!?
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Tức giận /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
{ Đứa con gái này còn ngại hắn mất mặt chưa đủ hay sao? Thực hối hận năm đó sinh ra không bóp chết nó, đỡ cho hôm nay phải xấu hổ! }
Khả Uyển Tình
Khả Uyển Tình
Như Lam, mau xin lỗi Tình Tình, nói thế nào con cũng là chị, làm sao có thể đánh em gái như thế? Xin lỗi nhanh!
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Mẹ cô – Kha Uyển Tình ôm Bạch Tố Tình mà an ủi }
Khả Uyển Tình
Khả Uyển Tình
/ Ánh mắt nhìn Mộc Như Lam lại sắc bén lạnh băng chứa vài phần uy hiếp /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Ánh mắt lạnh nhạt /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Cô đứng lên, không thèm nhìn ai liền một đường đi thẳng ra ngoài /
Bóng lưng cô thẳng tắp, gầy yếu nhưng tinh tế
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Ai cũng đừng mơ có thể khiến cô cúi đầu xoay người, cho dù là cha mẹ có công sinh dưỡng. Hôm nay cô mới nói thật một câu thì đã bị cha mẹ nhục nhã trước mặt mọi người, nếu còn tiếp tục đánh Bạch Tố Tình, dám cá là bọn họ chỉ còn nước đem cô băm thây vạn đoạn. }
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
Mày hôm nay bước ra ngoài một bước, Mộc gia sẽ không còn một đứa con gái!
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
/ Tức giận đến mức muốn vác gậy ra đánh /
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
{ Đứa con này đang khiêu khích uy nghiêm của người làm cha, của kẻ đứng đầu gia đình như hắn! Dám không nghe lời hắn! }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Siết chặt nắm đấm /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Không hề trì hoãn tiếp tục hướng ra cửa /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Cái nhà như vậy, không cần, Mộc Như Lam cô có tay có chân, kiếp này dù đi ăn xin cũng không bước vào nơi này một bước! }
Phía sau truyền đến vài tiếng mắng đầy tức giận
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Xem như không nghe thấy /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Ánh trăng chiếu sáng bóng dáng cô làm lộ lên vẻ cô đơn yết ớt.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Vừa đi đến bên đường /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Ở phía sau truyền đến tiếng kêu lo lắng /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Chị! Chị đừng xúc động! Là em không tốt, chị đừng đi, để em đi! Chị…
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Không để ý tới ả /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Đèn xe phía trước sáng lên, chiếu vào mắt làm cô có chút đau. /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Mày gấp cái gì?
Tiếng nói vốn mảnh mai, đột nhiên trở nên bén nhọn chói tai
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Giữ chặt tay Mộc Như Lam, tươi cười trào phúng /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Tao còn chưa chơi đã đâu.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Mày còn muốn làm gì? Tao đã hai bàn tay trắng, mày còn muốn gì nữa?
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Giật tay ra lạnh lùng nhìn ả ta /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Vẻ mặt quật cường, tựa như cô không cần những thứ đã bị cướp đi kia. /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Híp mắt /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Tao muốn xem mày khóc! Tao muốn xem mày quỳ dưới đất cầu xin tao như một con chó, muốn xem mày dơ bẩn ti tiện như con kiến, nhưng mà, vì sao mày vẫn không khóc?
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
{ Ả vô cùng chán ghét vẻ thanh cao thánh khiết của Mộc Như Lam, cho dù bị luân gian, cho dù thân thể không còn trong sạch nhưng vẫn như cũ trong sáng như một đứa bé. Dáng vẻ ấy khiến ả chán ghét! }
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Nở nụ cười khinh bỉ /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Gương mặt lạnh băng /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Thế thì vô cùng xin lỗi, mày đời này vĩnh viễn đều đừng mơ được như ý.
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
Vậy mày đi chết đi!
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Đáy mắt hiện lên sát ý /
Bạch Tố Tình
Bạch Tố Tình
/ Cứ như vậy đẩy Mộc Như Lam xuống đường /
Rầm!!!
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Biểu tình kinh ngạc đọng trên mặt Mộc Như Lam, xương cốt toàn thân đều đau đớn, máu đỏ tươi ngay lập tức tràn ra, cô ngẩng đầu, đôi mắt mê man nhìn về phía trước. /
Động tác đẩy rõ ràng như vậy, chỉ cần có mắt đều nhìn thấy được.
Nhưng mà, bọn họ hình như rất vui vẻ nhìn cô chịu chết.
Mộc Chấn Dương
Mộc Chấn Dương
Đừng áy náy, đây không phải lỗi của con.
Khả Uyển Tình
Khả Uyển Tình
/ Ôm Bạch Tố Tình bộ dạng như bị kinh hãi liên tục an ủi /
Khả Uyển Tình
Khả Uyển Tình
Không sao cả, mẹ còn có con, so với đứa con gái ruột kia ngoan ngoãn hơn.
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
Hừ, loại phụ nữ này nên chết sớm hơn, sống chỉ tổ làm em mất mặt!
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
/ Hai tay đút túi quần, miệng nhai kẹo cao su /
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
/ Nhìn Mộc Như Lam nằm trên đường như đang nhìn một đống rác. /
Người đàn ông
Người đàn ông
Trước giờ anh chỉ yêu mình em.
Tên đàn ông giây trước đâm chết cô, giây sau lại thâm tình chân thành thổ lộ cùng Bạch Tố Tình.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Ý thức của cô dần mơ hồ, giây phút cuối cùng trước khi chết, trong nỗi oán hận có xen lẫn chút hâm mộ bội phục /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
{ Giết người công khai trước bao nhiêu nhân chứng lại còn được an ủi, làm người như vậy thực thành công… }

Chương 2. Thiên sứ của bóng đêm kinh hoàng

Xa xa phía chân trời, vầng trăng tròn như nhiễm một tầng màu đỏ, toà biệt thự xám với lối kiến trúc đặc biệt trông tựa động quỷ, âm trầm đáng sợ.
Nơi này là ngoại ô, ít người qua lại, đồng thời cũng là chỗ tấc đất tất vàng. Bởi vì không khí ở đây trong lành, cứ vài chục thước lại thấy một căn biệt thự vô cùng phong cách, huống chi không lâu về sau, nơi này còn được xây dựng thành một khu nghỉ dưỡng.
Làn gió lạnh lẽo khẽ thổi, một bóng người lảo đảo chạy ra khỏi căn biệt màu xám. Đó là một cô gái, đầu tóc rối bù, quần áo không chỉnh tề, tay cầm dao, trên khuôn mặt và thân thể đều có vết máu, không biết là của chính cô ta hay người khác.
Bốn phía nhìn không thấy vết chân, cô ta hoảng sợ hãi hùng giống như phía sau có quỷ đuổi theo, ngã trên đất, lại lập tức đứng lên chạy ra ngoài, đống lá khô rơi trên đất bị dẫm lên phát ra tiếng lạo xạo.
Cô gái
Cô gái
{ Cửa sắt ngay trước mắt, chỉ cần chạy ra, chỉ cần cố thêm chút nữa, nhất định có thể chạy thoát khỏi chốn quỷ quái này. }
Phía sau, lại một bóng dáng chậm rãi xuất hiện. Bước chân cô rất chậm, tựa như dạo chơi dưới trăng. Cô thong thả đi về phía cô gái đang nghiêng ngả chạy đến cửa sắt. So ra, bước chân của cô thực sự rất chậm.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Trên môi cô là một nụ cười hiền lành xinh đẹp, trong hoàn cảnh này quỷ dị đến cực điểm. /
Cô gái
Cô gái
{ Đừng, đừng lại đây! }
Cô gái
Cô gái
/ Khoé mắt ngấn lệ vì hoảng sợ, quay đầu nhìn thấy bóng dáng kia, nhất thời sợ hãi đến nhũn cả chân. /
Cô gái
Cô gái
{ Nhưng cô ta phải trốn, cô ta không muốn lại rơi vào tay kẻ biến thái này, thà chết cũng không. Vì thế cầm theo dao, nếu chẳng may chạy không thoát vậy đành tự sát. }
Cô ta đã chạy đến cửa sắt, nhưng người kia vẫn cứ chậm chạp đuổi theo, cách cô có hơn mười thước. Lá cây phát ra tiếng sàn sạt, đêm tối, trăng mờ, bóng dáng phía sau tựa như cái lồng không thể thoát ra, bất cứ lúc nào cũng có thể đem cô ta bắt trở về để làm chuyện đáng sợ ấy.
Cô gái
Cô gái
{ Trời ơi! Đừng! }
Cô gái
Cô gái
/ Hộc hộc… /
Cô gái
Cô gái
/ Cô ta bị ngã, dao trên tay văng xa nửa thước /
Cô gái
Cô gái
/ Hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn thấy thiếu nữ cách đó không xa đang chậm rãi hướng mình đi tới thì sợ run người /
Cô gái
Cô gái
{ Kẻ này đáng sợ hơn cả ác quỷ! }
Cô gái
Cô gái
{ Cô ta nhất định là kẻ biến thái nhất, tàn nhẫn đáng sợ nhất trên đời. Vậy mà trong mắt toàn thế giới thì nó lại trở thành… }
Một tràng cười sang sảng vang lên kèm theo tiếng con gái làm duyên, tại nơi yên tĩnh âm trầm này càng thêm động lòng người.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
{ Thật là… }
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
{ Thật là không ngoan chút nào. Con rối càng không ngoan, càng phải mắc thật nhiều dây đấy. }
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Thiếu nữ nhàn nhã ung dung, tươi cười nơi khoé miệng càng sâu, ánh trăng rọi lên gương mặt trắng trẻo tinh khiết, xinh đẹp hiền lành, trong suốt tựa thiên sứ. /
Có đôi tình nhân tựa vào thân xe đậu ven đường uống bia đùa giỡn, nghe được tiếng bước chân dồn dập. Vừa quay đầu thì thấy một cô gái tóc rối bù tay cầm dao, mặt dính máu xuất hiện. Dưới ánh trăng nơi này, quả thực cứ như quỷ đột ngột xuất hiện, doạ chết bọn họ.
Cô gái
Cô gái
Cứu mạng!
Con quỷ này lại lộ ra biểu tình vui mừng cùng khẩn cầu, lảo đảo chạy tới chỗ bọn họ, ngữ điệu lo lắng kinh hoảng, thường xuyên nhìn phía sau
Cô gái
Cô gái
Cứu mạng, xin các người cứu tôi!
Chàng trai sợ tới mức muốn mang bạn gái lên xe chạy trốn. Hơn nửa đêm nhìn thấy một người như thế ai mà không sợ, bọn họ cũng không phải cao thủ võ lâm.
Cô gái
Cô gái
Đừng! Cầu xin các ngươi cứu tôi. Tôi là người! Tôi là người không phải quỷ! Cứu tôi với! Có kẻ muốn giết tôi!
Cô gái nhìn ra bọn họ sợ hãi, vội vàng quỳ xuống khẩn cầu, toàn thân mãnh liệt run rẩy
Nhìn phía sau thấy thiếu nữ chậm rãi từ góc tối đi ra, gương mặt cô hoảng sợ đến vặn vẹo. Cô ta nắm chặt cửa xe, liều mạng kéo cứ như muốn gỡ luôn cái cửa ra
Cô gái
Cô gái
Các người xem! Kẻ kia muốn giết tôi! Nó muốn giết tôi! Cứu tôi! Cầu xin các người cứu tôi!
Đèn xe rất sáng, đôi tình nhân ngồi trong xe nghe được có kẻ muốn giết người, mà người sắp bị giết này đều đã chạy đến trước mặt mình xin giúp đỡ, tất nhiên không thể thấy chết không cứu. Nhưng cô gái kia trên tay cầm dao, cho nên trước tiên gọi anh em gần đó đến hỗ trợ. Thế nhưng thời điểm họ nhìn đến “kẻ giết người” thì bị giật mình rồi tỏ ra chần chừ.
Nếu thiếu nữ như vậy lại là tội phạm giết người, vậy xã hội này thực sự làm người ta vô cùng tuyệt vọng.
Ánh trăng sáng ngời, đèn xe lại càng sáng, mà thiếu nữ bị đèn xe chiếu sáng mặc một chiếc váy liền màu trắng tươm tất, thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, có vẻ còn vị thành niên. Mái tóc đen hơi dợn sóng, là cong tự nhiên, bàn tay cùng khuôn mặt nhỏ nhắn có chút hồng, vẻ ngoài cực kỳ tinh tế thanh tú, tinh khiết đến ngoài sức tưởng tượng. Thật tinh khiết, khí chất của cô vô cùng tinh khiết, hệt như một thiên sứ giáng trần.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Chị.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Bước chân cô nhanh hơn, mày nhíu lại, nhìn vô cùng lo lắng. /
{ Chị? Bọn họ kỳ quái nhìn hai người. }
Mà cô gái được gọi chị nhìn thiếu nữ thoải mái hướng nhanh đến chỗ mình thì hoảng sợ vô cùng, điên cuồng giật cửa tay xe
Cô gái
Cô gái
Đừng! Đừng bị mặt của nó lừa! Nó là kẻ lừa đảo, là một đứa biến thái! Trong phòng nó có rất nhiều con rối thi thể cực kỳ đáng sợ! Nó cũng muốn đem tôi làm thành con rối! Cứu tôi! Làm ơn cứu tôi với!
Trên mặt dính máu, trên tay cầm dao, lại liều mạng giật cửa xe bọn họ, biểu tình hoảng sợ vặn vẹo, cô ta rống lớn làm cô gái trong xe kinh hãi.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Chị, bình tĩnh một chút…
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Cô lo lắng nói, biểu tình vô cùng chuẩn mực là em gái lo lắng chị, ai cũng không nhìn ra sơ hở gì. /
Nhưng cô vừa tới gần, cô gái liền sợ hãi nâng dao muốn đâm tới. Giờ phút này đầu óc cô gái trống rỗng, mọi động tác làm ra đều xuất phát từ bản năng muốn sống của con người.
Dao chỉ cách cổ thiếu nữ mấy li thì bị ngăn lại. Chàng trai vốn ngồi trong xe tay mắt lanh lẹ bắt được tay cô gái
Lúc này thiếu nữ áo trắng có chút lo lắng
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Anh gì ơi, anh phải cẩn thận một chút, chị của tôi tinh thần có vấn đề, xin anh tạm thời đừng buông cô ra, tôi…tôi…
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
* Cô cũng không biết phải làm sao. *
Cô gái
Cô gái
A a a a! Buông! Buông ra! Tinh thần tôi không có vấn đề! Có vấn đề là nó! Tâm lý của nó bị biến thái! Nó thích xác chết! Nó mới bị thần kinh! Bằng không thì đưa tôi đi bệnh viện tâm thần đi, xin đưa tôi đi bệnh viện tâm thần, thì báo cảnh sát cũng được, trăm ngàn đừng giao tôi cho nó! Van anh!
Sợ chàng trai không tin, cô ta một bên muốn giãy thoát, một bên cố gắng trốn phía sau chàng trai, hoảng sợ dồn dập nói.
Cô gái
Cô gái
{ Cô ta tình nguyện bị đưa vào bệnh viện tâm thần, bị đối xử như kẻ điên còn hơn bị tên biến thái này mang đi! }
Thiếu nữ đối với tiếng rống sợ hãi này không có phản ứng gì nhiều, ra vẻ đã thấy nhưng không có cách nào, chỉ là có hơi bất đắc dĩ. Mà chàng trai cũng không tin lời cô ta nói. Thiếu nữ trước mắt thanh khiết như vậy, làm sao có thể là biến thái. Trông bộ dạng này, cô ta mới là người có bệnh.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Thực xin lỗi đã quấy rầy đến hai người. Ba mẹ em mấy ngày nay vắng nhà, để em lại chăm sóc chị, nhưng là hôm nay hình như chị quên uống thuốc rồi…
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
* Thiếu nữ ảo não nói. *
Cô gái
Cô gái
Nói láo! Đừng nghe nó nói láo! Nó gạt người! Đừng nghe lời nó, xin anh!
Thiếu nữ bất đắc dĩ nhún vai, khuôn mặt dịu dàng sạch sẽ, ánh mắt ấm áp bao dung làm cho chàng trai trẻ không khỏi mềm lòng
Chàng trai
Chàng trai
Anh giúp em gọi điện đến bệnh viện tâm thần nhé.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Thiếu nữ lắc đầu /
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Không được, chị không thể đi chỗ đó. Tự em có thể chăm sóc tốt. Có thể giúp em mang chị ấy về nhà không? Nhà bọn em ở ngay trên sườn dốc kia.
Cô gái
Cô gái
Đừng!
Cô gái
Cô gái
/ Cô gái thê lương gào lên, điên cuồng giãy dụa thoát thân. /
Chàng trai
Chàng trai
/ Chàng trai cau mày, đem tay cô ta bẻ hẳn ra sau /
Chàng trai
Chàng trai
Em chắc chắn là có thể chăm sóc tốt cô ấy?
Chàng trai
Chàng trai
{ Nửa đêm gặp phải một người bệnh thần kinh thật sự rất xui xẻo, anh ta chỉ ước có thể rời đi càng nhanh càng tốt. Hơn nữa thiếu nữ trước mắt cũng không giống như đang nói dối. }
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Vâng.
Thiếu nữ cảm kích nở nụ cười, dịu dàng ấm áp lại có chút đáng yêu, tựa như con mèo nhỏ lông xù, làm người ta muốn đưa tay xoa đầu cô. Thế nhưng khí chất quý phái trên người cô lại làm người thấy đường đột, chỉ có người thật thân thiết mới có thể làm động tác đó với cô.
Cô gái
Cô gái
A! Đừng ——!
Cô gái
Cô gái
Buông! Buông ra!
Cô gái
Cô gái
Vì sao không tin tôi?! Nó không phải người tốt! A a a a a!
Cô gái
Cô gái
Tiếng thét thê lương bén nhọn vang lên không dứt.
Cô gái
Cô gái
{ Nhìn bản thân đang càng ngày càng tới gần biệt thự màu xám tối tăm, cô ta vừa hoảng sợ lại tuyệt vọng. Nhưng mà không ai chịu tin cô ta! }
Cô gái
Cô gái
{ Thế giới này điên rồi, bởi vì bọn họ đều yêu kẻ biến thái này! }
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Cảm ơn, hẹn gặp lại.
Cô đứng ở cửa tươi cười ôn hoà đáng yêu hướng chàng trai vẫy tay, chàng trai cũng hướng cô phất phất tay rồi dần khuất khỏi tầm mắt
Một hồi lâu, cô xoay người, nhìn về phía cô gái bị trói chặt tay chân trong đại sảnh, nụ cười vẫn như trước dịu dàng ấm áp, chậm rãi đóng lại cánh cửa lớn nặng nề.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Vì sao lại muốn chạy trốn chứ?
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Cô đi đến bên bàn, mở ra chiếc hộp trang điểm tinh xảo. /
Bên trong không phải đồ trang điểm đủ màu mà là một cuộn tơ màu xanh biển, cùng một cây đinh màu đen đầy mùi máu tươi.
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
/ Cô rụt rè lễ phép hỏi, miệng tươi cười vô hại giống như con mèo nhỏ /
Cô gái bí ẩn
Cô gái bí ẩn
Tôi còn chưa đem cô chế thành con rối mà, cô muốn chạy đi đâu?
Cô gái
Cô gái
/ Cô gái sợ hãi, trên mặt đầy vẻ oán hận /
Cô gái
Cô gái
Mộc Như Lam, mày còn đáng sợ hơn cả ác quỷ…
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Ha ha…
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Cô nhẹ nhàng cười ra tiếng /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Biết làm sao, tôi làm oan quỷ lâu lắm rồi, giờ đành phải thành ác quỷ vậy.

Chương 3. Mọi người đều yêu cô

Ánh mặt trời rạng rỡ phủ lên căn biệt thự màu xám, vào ban đêm nhìn âm trầm khủng bố nhưng bây giờ trông lại rất sạch sẽ. Trước cửa, lá vàng rơi đầy mặt đất, một chiếc xích đu yên lặng nằm dưới tàng cây trụi lá. Phía trước có một bồn phun đã cạn nước từ lâu, trên đó đầy những mảnh lá héo úa quanh một tầng dày nước bùn khô.
Két…
Cánh cửa nặng nề mở, một thiếu nữ mặc đồng phục học viện Lưu Tư Lan màu trắng đi ra. Mái tóc đen đẹp đẽ dợn sóng tự nhiên, khuôn mặt vô cùng tinh xảo bắt mắt, khí chất thập phần thánh thiện.
Một chiếc xe hơi màu đen đậu trước cửa, người lái xe mặc đồng phục phẳng phiu bước xuống xe khẽ khom người, gương mặt luôn luôn lạnh lùng nghiêm túc cũng dịu dàng lên một chút
Tài xế Trần Hải
Tài xế Trần Hải
Tiểu thư, đêm qua rất vui à?
Đây là toà nhà bà ngoại đã mất trước đây tặng cho Mộc Như Lam. Mộc Như Lam vô cùng thích nơi này, đồng thời cũng không cho phép ai vào. Ngay cả hai đứa em trai cô yêu thương nhất cũng không. Mà công chúa Mộc gia từ nhỏ đến lớn đã được mọi người bảo bọc trong lòng bàn tay, nuông chiều vô bờ bến, hiển nhiên chẳng người nào muốn làm cô không vui. Hơn nữa bọn họ thấy Mộc Như Lam mỗi lần từ nơi này trở về tâm trạng đều rất tốt thì càng thêm mặc kệ.
Dù sao ở khu vực này, an ninh vẫn rất bảo đảm.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Cô gật đầu, mỉm cười /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Vâng.
Tài xế Trần Hải
Tài xế Trần Hải
/ Tài xế giúp Mộc Như Lam mở cửa, nghe vậy nét cười trên mặt lại sâu thêm /
Tài xế Trần Hải
Tài xế Trần Hải
Cô vui là tốt rồi.
Tài xế tên Trần Hải, là thân tín của ông ngoại Mộc Như Lam, ông biết võ, hơn nữa còn rất đáng tin cậy. Ông ngoại yêu thương Mộc Như Lam, liền điều Trần Hải qua làm tài xế riêng kiêm vệ sĩ cho cô.
Tài xế Trần Hải
Tài xế Trần Hải
Đi Lâu Lan các ăn bữa sáng trước sao ạ?
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Đến trường học luôn đi. Đêm qua hơi hưng phấn, quên mất hôm nay học viện bề bộn nhiều việc.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Mộc Như Lam nói, nhẹ nhàng cười ôn hòa. /
Cô chỉ cần nhìn như thế này, người ta liền có cảm giác như được tắm nắng xuân, ấm áp lại thánh khiết.
Trần Hải hiểu ý, ông liếc nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy Mộc Như Lam đang hướng mắt ra cửa kính, hai má trắng nõn tinh thuần, hàng mi cong khẽ động, trông vô cùng đáng yêu. Nụ cười ấm áp đọng trên môi cô, tựa như thiên sứ…
Tài xế Trần Hải
Tài xế Trần Hải
/ Đây là công chúa của Mộc gia và Kha gia, thiên sứ trong lòng vô số người. Bọn họ mọi người đều yêu cô. /
_____________
Học viện Lưu Tư Lan.
Đây là một học viện quý tộc danh tiếng quốc tế, có vốn từ cả trong và ngoài nước, địa vị đứng đầu trong hàng ngũ các học viện.
Mộc Như Lam năm nay mười sáu tuổi, là hội trưởng hội học sinh khối trung học do toàn bộ học sinh Lưu Tư Lan bầu chọn ra. Đúng vậy, là toàn bộ, không có lấy một phiếu chống, cho dù trong khối trung học có rất nhiều người lớn tuổi hơn cô.
Xe dừng trước cánh cổng lớn màu vàng kim hoa lệ của học viện Lưu Tư Lan, Mộc Như Lam xuống xe liền thu hút ánh mắt mọi người, sau đó tất cả vây lên vui vẻ chào hỏi cô.
Ở học viện Lưu Tư Lan, thậm chí là ở tam đại học viện quý tộc, thanh danh Mộc Như Lam cực kì vang dội. Đầu tiên là thành tích, thứ hai là nhân phẩm, thứ ba là dung mạo và gia thế. Cho dù vẫn có những đứa con gái vì ghen tị mà ngầm nói xấu sau lưng cô, đem ra so sánh đều kém Mộc Như Lam, cộng thêm không hiểu biết nhân cách Mộc Như Lam thì lấy đâu lá gan mà kiêu ngạo thẳng mặt nói xấu, nếu dám cũng sẽ bị răn dạy thích đáng.
Không hiểu con người Mộc Như Lam, không có tư cách nói xấu cô.
Thứ hai tuần sau là kỷ niệm ngày thành lập học viện Lưu Tư Lan tổ chức ba năm một lần, vô cùng long trọng. Bởi vì Lưu Tư Lan thiên hướng về hệ thống giáo dục nước ngoài nên từ bố trí trường học đến tiết mục, hết thảy đều do hội học sinh tổ chức, sau đó các ban phân sẽ chia nhiệm vụ thực hiện để bồi dưỡng năng lực công tác thực tiễn.
___________
Văn phòng Hội trưởng
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Xử lý công vụ /
Trần Thanh
Trần Thanh
/ Vội vội vàng vàng xông vào /
Trần Thanh
Trần Thanh
Hội trưởng!
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Ngẩng đầu nhìn người mới tới /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Mắt đeo cặp kính tròn tinh xảo, cô nhàn nhạt nở nụ cười nhã nhặn /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Làm sao vậy?
Trần Thanh
Trần Thanh
/ Lúc này mới lấy lại bình tĩnh, ôm đầu sốt rột /
Trần Thanh
Trần Thanh
Hội trưởng, có người đánh nhau ở sân bóng rổ B. Là Như Sâm, Như Lâm cùng học sinh mới chuyển trường tới hai ngày trước. Đánh rất hăng, ai cũng ngăn không được, hễ lên cản là bị đánh lây! Cậu mau đi xem một chút!
Người ở Lưu Tư Lan đều biết, hội trưởng Mộc Như Lam rất tốt với hai em trai song sinh, thậm chí có thể nói là vô cùng yêu chiều.
Cho nên lời này vừa dứt,
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Liền thay đổi sắc mặt /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Vội vàng buông sổ sách trong tay chạy ra ngoài. /
___________
Sân bóng rổ B
Sân bóng rổ B là sân bóng rổ thuộc khu nhà B khối trung học. Lúc này nơi đây tụ tập không ít học sinh vây xem, vài học sinh còn cầm hộp, bên trong là băng gạc cùng đồ cứu thương.
Mà trong vòng người, ba thiếu niên xông vào nhau quần ẩu, nói đúng hơn là, một cặp song sinh đang vây đánh một thiếu niên. Những cú đấm không chút kiềm lực, từng cú một hạ xuống không hề lưu tình. Bên cạnh có mấy học sinh mặt bầm tím, đều là người muốn ngăn cản nhưng lại bị đánh oan.
{ Hai vị thiếu gia họ Mộc này lúc lên cơn, bọn họ e là đến giết người cũng dám. }
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
Tao đánh chết mày! Chết mẹ mày! Xem mày có còn dám nói bậy hay không!
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
/ Lửa giận trong mắt Mộc Như Sâm cơ hồ đều phun ra, đỏ sòng sọc, hận không thể giết người. /
Mộc Như Lâm
Mộc Như Lâm
/ Không nói chuyện nhưng cũng mím chặt môi /
Mộc Như Lâm
Mộc Như Lâm
/ Nắm chặt đấm hết đánh lại đá người phía dưới. /
Rất nhanh, Mộc Như Lam đã tới, mọi người vội vàng nhường đường. Mộc Như Lam vừa thấy trận này, băng qua đám học sinh không dám nhúc nhích, vội vàng chạy tới ngăn cản.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Như Sâm, Như Lâm! Dừng tay! Mau dừng tay!
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Giữ chặt tay hai người /
Hai người chưa lấy lại tinh thần nghĩ tới là kẻ phiền phức nào, thiếu chút nữa mỗi người một đấm vào Mộc Như Lam, cũng may phản ứng mau, dừng tay kịp lúc.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Cô vừa kéo cả hai ra vừa nói với học sinh phía sau /
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
Ai có rảnh mau gọi xe cứu thương.
Lập tức có học sinh đáp lại, lấy điện thoại di động ra.
Mộc Như Lam đã đến, mọi người đều tự đi làm việc của mình, sân thể dục trống trải liền chỉ còn Mộc Như Lam và hai anh em cùng thiếu niên mặt mũi bầm dập nằm trên mặt đất.
Mộc Như Sâm
Mộc Như Sâm
/ Mặt Mộc Như Sâm bầm tím rất nhiều, khoé miệng còn dính máu. /
Mộc Như Lâm
Mộc Như Lâm
/ Như Lâm cũng chẳng khá hơn là bao /
Chính là lúc này hai thiếu niên hít sâu, bày ra một bộ dạng quật cường, cứng đầu cứng cổ không nhìn chị gái.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Sắc mặt Mộc Như Lam u ám /
/ Cô trầm mặc chờ tới khi xe cứu thương đến thì dẫn bọn họ đến văn phòng hội trưởng kiểm điểm. /
/ Mộc Như Lam tự mình đi theo bác sĩ đem người bị thương đưa đến bệnh viện, xác định không có nguy hiểm tính mạng mới trở về /
/ Vào văn phòng liền nhìn thấy hai thiếu niên vẫn không nhúc nhích nhìn tường kiểm điểm, trên người bẩn thỉu, tóc rối bù, nhưng khí chất cùng vẻ ngoài vẫn vô cùng hút hồn. /
Dù gì thì, có người chị hoàn mỹ như vậy, em trai lớn lên có thể kém cỏi sao?
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Đóng cửa lại /
Văn phòng hội trưởng rất lớn, có sô pha, có bàn công tác, còn có máy tính, rèm cửa màu vàng nhạt lặng yên phiêu đãng trong gió, thật sự rất yên tĩnh.
Mộc Như Lam
Mộc Như Lam
/ Cô lẳng lặng quan sát hai đứa em trai, ánh mắt sâu kín khiến người nhìn không thấu. /

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play