Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Trùng Sinh] Lần Này Tôi Sẽ Sống Thật Tốt

Chap 1

____________
Trong một căn nhà hoang mục nát
Có một cô gái đang ngồi chễm trệ trên một chiếc ghế gỗ mục
Đang ung dung tận hưởng vẻ mặt hoảng loạn và đau đớn của hai người trước mắt đang quỳ rạp xuống
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Ức-
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Rốt cuộc-
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Rốt cuộc là cô đã biết từ khi nào
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Mày có quyền gì để hỏi tao câu đó
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Rõ ràng tôi đã tính toán kỹ lưỡng
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Vậy tại sao cô biết được những việc đó chứ
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ai mượn chúng mày ngu làm gì
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Muốn người khác không biết
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Một là đừng làm
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hai là phải giấu thật kỹ
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chứ đừng trách người khác như vậy chứ~
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ức-
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"đau đớn"
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Rốt cuộc cô đã cho chúng tôi uống thứ gì
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Có gì đâu
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nước lọc thôi mà
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
MÀY NGHĨ BỌN TAO NGU SAO
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"gào lên"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Aiza
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Bất lịch sự quá đó
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Ahh
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"quằn quại đau đớn"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đã nói hết câu đâu
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao chỉ cho chúng mày uống nước lọc
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tiện tay bỏ vào hai viên thuốc
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Kịch độc mà tao tự tay luyện chế đấy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vinh hạnh lắm mới được làm thí nghiệm đấy nhé
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"cười tươi"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"trợn trắng mắt"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
S-sao chứ
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*thuốc độc mà cô ta tự tay luyện chế*
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*chưa bao giờ có tiền lệ sống sót*
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*nếu thứ cô ta thật sự cho vào lát kịch độc*
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*một là thuốc giải*
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*còn không là chỉ có chết bằng cách đau đớn nhất*
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Mẹ nó mày điên rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Điên ?
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hahaha
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"cười phá lên"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ai nói~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao điên sao~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Không
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao không điên
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Mà ngược lại
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao tỉnh hơn chúng mày rất nhiều
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chúng mày thật sự cho rằng...
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Phúc gia và Đồng gia cùng lúc phá sản
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hai bên gia đình sảy ra xích mích
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Trở mặt thành thù
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nợ nần chồng chất
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đấu đá lẫn nhau
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Để rồi đi vào kết cục tự sát và vào tù
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tất cả chỉ là một sự tình cờ thôi sao
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"kinh hãi"
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ý cô là sao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Là~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ừm hứm~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tự suy đoán đi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ai rảnh mà nói
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Mày chính là người đứng sau mọi chuyện
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Bing boong
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chính xái
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"nháy mắt"
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Mày đúng là con đàn bà độc ác
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Sủa gì vậy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ai ác
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Mày nên nghĩ kỹ lại đi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Âm thầm hạ thuốc tao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cưỡng chế thôi miên xoá bỏ và thay đổi ký ức của tao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Điều khiển tao như một con rối
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Khiến tao tự tay phá hoại hết những thứ tốt đẹp thuộc về tao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Và khiến tao phản bội lại những người tao yêu thương nhất
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tất cả những gì chúng mày phải chịu hôm nay là những điều chúng mày xứng đáng phải nhận được
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
À
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nhân tiện thông báo luôn nhé
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Lý do cha mẹ mày tự tay hãm hại lẫn nhau là do tao "vô tình" cho họ thưởng thức thứ thuốc mà chúng mày cho tao uống để thanh tẩy ký ức đấy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"nháy mắt với ả"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Sao cơ
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Nói vậy ý là-
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Là tất cả đều nằm trên bàn cờ của tao cả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Và chúng mày...
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đều là quân cờ trên ván cờ ấy~
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Thứ tao làm chỉ là thôi miên xoá bỏ ký ức và đoạt lấy Hàn gia
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Vậy mà vì thế mày khiến cả gia tộc tao sụp đổ
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Khiến cha tao phải vào tù
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Mẹ tao phải tự sát
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
HỌ THÌ LIÊN QUAN GÌ ĐẾN VIỆC NÀY CHỨ
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"gào lên"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
//dùng gậy đập mạnh vào đầu hắn//
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ahh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
//gục xuống//
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ngây thơ vậy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Thật sự nghĩ ông bà già đó vô tội à
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vậy để tao khai sáng cho nhé
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Mẹ mày
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"chỉ ả"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Là người đã đẩy mẹ tao xuống cầu thang khiến bà phải nằm liệt trên giường dẫn đến mất mạng
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Với lý do là vì bà đã cướp đi ba tao khỏi tay bà già đó
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Còn ba của chúng mày thì hợp lực chèn ép
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nhân lúc gia đình tao đang gặp chuyện mà khiến ông phải dốc hết sức lực
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Làm việc đến kiệt sức
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cuối cùng
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Lại bày ra một vụ tai nạn mà cướp đi sinh mạng của ông
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Nhưng mẹ tao không làm gì sai cả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vậy á
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Thật luôn
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vậy tao lại nói tiếp cho mày biết
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Bà ta chính là người hạ độc vào ly rượu của mẹ tao trong tiệc rượu hôm đó
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Bà ta tinh vi đến mức chọn loại độc không màu không vị và thời gian phát tác rất lâu
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Sau đó cài cắm người vào Hàn gia
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Để ả bỏ độc vào sữa của mẹ tao mỗi ngày
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vốn dĩ mẹ tao sẽ không sao sau cú ngã đó
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cùng lắm là nằm viện vài ngày
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nhưng chính vì bà ta mà mẹ tao phải chết
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Như vậy là không làm gì à
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"cứng họng"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
À đúng rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hàn gia mà mày lao tâm nhọc sức chiếm lấy á
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chỉ là một phần nhỏ của cổ tộc Hàn thị thôi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tin tức phá sản cũng là giả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đều là tao bày ra cả đấy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"giễu cợt"
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Gì chứ
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Là-là giả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chính xác
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vui không
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Áhhh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Tao giết mày
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Con khốn nạn
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
//lao lên//
BẰNG
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ah-
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
//ngã xuống//
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Áhhhhh
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"sợ hãi"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Thôi được rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chơi nấy thôi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chá rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Kết thúc nhé~
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Ý mày là là
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ưc-
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Chẳng lẽ mày tính
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Chết chung đi~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"cười tươi"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"trợn trắng mắt"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Không
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Làm ơn
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Tôi xin cô
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
//dập đầu đến mức chảy máu//
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Làm ơn
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Tha cho chúng tôi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tha
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Với những việc làm đấy mà chúng mày kêu tao tha
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao là bồ tát à
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Làm ơn
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Có giết thì hãy giết hắn ta
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Tôi không biết gì hết
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Tất cả là kế hoạch của hắn
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Tôi-
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Tôi chỉ là bị hắn sai khiến thôi
Chát
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Áhh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Mẹ nó con khốn
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Tao làm tất cả đều vì ai
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Làm như kế hoạch là một mình tao bày ra vậy
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Mày cũng có phần trong đó đấy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ha
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Một màn chó cắn chó này cũng thú vị thật
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Rất tiếc là đã hết giờ chơi rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Để tao kéo chúng mày xuống dưới đấy tạ tội cùng Hàn gia nhé
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Dù sao thì mày cũng có tội
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Chính mày đã giết hắn và cô ta
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Là tự tay mày hại chết họ đó
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ha ha ha ha
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"cười điên loạn"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"khựng lại"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cũng đúng
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Là tao tự tay hại họ
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"loé chút hy vọng"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"mỉm cười"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
//dùng giao đâm bụng hắn//
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Ahh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"hộc máu"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Áhhh
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"kinh hãi"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vậy nên tao mới bảo là cùng xuống
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao sẽ xin lỗi họ
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Còn tha hay không là do họ quyết định
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nhưng chúng mày
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cũng chẳng thoát được đâu
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Bởi vì~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tao đã cài bom quanh khu nhà này rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Dù sao quanh đây toàn đất trống
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đây cũng là căn nhà duy nhất
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Có nổ cũng chả sao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Quan trọng là nó đẹp
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Cái gì
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Cài bom sao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ừm hứm~
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cùng đếm ngược nào
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
"tuyệt vọng"
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"muốn chạy chốn"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Không thoát được đâu
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vùng vẫy cũng vô ích
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Cô đúng là quái vật
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Là đồ điên
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"không mảy may để ý"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
3
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
2
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
1
BÙM
Tiếng nổ như rung động một mảnh trời
Từng làn khói đen trắng bốc lên ngùn ngụt
Căn nhà hoang đó tan tác
Cuốn trôi theo cả những mảnh linh hồn đầy tội lỗi
.
.
.
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"mở mắt"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ơ-

Chap 2

__________
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*đây....là đâu*
Khi mở mắt ra cô thấy mình đang ở một căn phòng sang trọng
Xung quanh có rất nhiều người mặc những bộ đồ quý phái, lộng lẫy
Hiện cô đang ngồi ở một bàn ăn và ngồi bên cạnh cô là một chàng trai khôi ngô tuấn tú với vẻ mặt lạnh lùng vô cảm cùng với khí chất thanh cao,lãnh đạm của một vị lãnh đạo
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"ngạc nhiên"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*A Phong*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*chuyện gì vậy,không phải anh ấy đã...*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*mà khoan,tại sao mình lại ở đây chứ*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*còn cả hai người họ nữa*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*tại sao lại ở đây*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*mà..nhìn chỗ này quen quen nhỉ*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
!!!
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*đây không phải là nhà hàng JK sao*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*là nơi tổ chức những sự kiện trọng đại*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"vô tình bật điện thoại lên"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"kinh ngạc"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*năm 2024...gì vậy,đáng lẽ ra phải là 2034 chứ*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*không lẽ...mình đã được trọng sinh về 10 năm trước sao*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*ôi vãi*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*thật luôn á hả*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*vậy là nạp vip sịn hai mạng à*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*không biết trụ hồi sinh nằm ở đâu ta*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*có gì sau chếch hồi sinh típ*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*đỡ lo mất mạng*
Khi nhìn thấy cô như người không hồn
Người ngồi bên cạnh lên tiếng
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Linh Linh à
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
Cậu sao vậy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"hoàn hồn"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hả...à..không
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Tay của Hàn tổng đây có vẻ không được tốt lắm nhỉ
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Không cần Phúc tổng đây bận tâm
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
Hừ
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*tay ?*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"nhìn xuống bàn tay đang bị thương của anh*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"nhíu mày"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
//cầm tay anh lên xem//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
"nhíu mày vì đau"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tsk
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
//rụt tay lại//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Tôi sẽ đi xử lý vết thương
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Sẽ không để em cảm thấy ghê tởm nữa
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hả
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*ghê tởm gì cơ ???*
Lúc này đầu cô chợt nhớ lại
------
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
"khó chịu"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đang trong lúc ăn mà anh để tay mình chảy máu vậy sao
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Định làm tôi thấy ghê tởm chết à
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
...
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Xin lỗi
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Giờ tôi sẽ đi xử lý vết thương
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Sẽ không làm em cảm thấy ghê tởm nữa
-------
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*áhhh*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*con mẹ nó mình thật sự đã nói như vậy trước đó*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*thôi xong*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
//đứng dậy kéo tay anh đi//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
"bất ngờ"

Chap 3

__________
Khi cô đứng dậy kéo tay anh đi thì những người ngồi ở đó kể cả anh cũng trở nên bất ngờ
Bởi vì họ biết rằng cô rất ghét anh nên chưa bao giờ chủ động chạm vào người anh dù chỉ một chút
Phúc Lâm Minh
Phúc Lâm Minh
*chuyện này là sao chứ*
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
*con nhỏ đó dám đụng vào Phong ca của mình*
Đồng Hiểu Giai
Đồng Hiểu Giai
"tức giận"
Bên ngoài nhà hàng
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
//đứng lại//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Rốt cuộc thì em muốn làm gì vậy
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Về nhà
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Nhà ?
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ừm
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Nhà ai
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Nhà của mình
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
...
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
*của mình sao...*
Hàn gia
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Chào thiếu gia
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Chào Vương tiểu thư
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Mừng hai người về nhà
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Dì Giang
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Dì lấy hộ cháu hộp cứu thương
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Vâng
Giang Liễu Ân là bảo mẫu của anh và đã chăm sóc anh từ khi còn rất nhỏ nên anh coi bà như là người mẹ thứ hai của mình
Bà là người từng ngày chứng kiến anh lớn lên nên rất hiểu tính anh
Anh là một người độc đoán
Cố chấp
Chưa từng hạ mình trước bất kì ai
Ấy vậy mà lại phải cúi đầu nhu nhược trước người con gái đó
Nhưng cô vẫn không quan tâm đến điều đó
Dù anh có làm gì đi nữa thì cô cũng chẳng để ý ,đã vậy lại còn chà đạp lên tấm chân tình của anh
Chứng kiến cảnh này bà rất đau lòng và thường cảm nhưng cũng chẳng thể làm gì được
Cho đến ngày hôm nay khi thấy cô cầm tay anh dắt anh vào nhà khiến bà cảm thấy mừng rỡ
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Đây thưa cô
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Cháu cảm ơn ạ
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
Không có gì
Giang Liễu Ân
Giang Liễu Ân
//lui đi//
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
//cẩn thận băng bó vết thương cho anh//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
"chăm chú nhìn cô"
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Anh làm gì mà để bị thương như vậy
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Không cẩn thận quẹt tay vào lưỡi dao thôi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
*rõ ràng là do tên kia cố ý mà*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Xong
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
"nhìn bàn tay đã được băng bó cẩn thận"
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Cảm ơn
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Không có gì
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
*em ấy có ý đồ gì đây*
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
*sao lại hành xử lạ lùng như vậy*
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
*chắc là vì chuyện đó nhỉ*
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
À đúng rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Em có chuyện muốn nói với anh
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
...
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Em nói đi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Về chuyện hủy hôn
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
"tối sầm mặt"
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
*ha...biết ngay mà*
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
//đứng phắt dậy//
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Tôi nói rồi
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Chuyện gì cũng được
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
Trừ chuyện hủy hôn
Hàn Dạ Phong
Hàn Dạ Phong
//bỏ đi//
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Đợi đã
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Ơ-
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Anh ấy đi mất rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Hiểu nhầm rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Mẹ nói cái tên này chả chịu nghe hết câu đã bỏ đi rồi
Vương Nhã Linh
Vương Nhã Linh
Tức thiệt chứ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play