[Dã Sử_Chiêu Hoàng] Chiêu Dương Xuân Thu
Văn án
Ngockhanhs
Tôi ngẫu hứng viết, ngẫu hứng đi
Ngockhanhs
Mong đọc phần giới thiệu ở ngoài
Ngockhanhs
Truyện tôi viết fic về Chiêu Hoàng nhưng thuộc thể loại Dã Sử
Ngockhanhs
Nếu mọi người yêu thích có thể đọc, không thích có thể đi
Ngockhanhs
Nếu bạn thích ta có thể coi là duyên phận. Cảm ơn bạn
Ngockhanhs
Và ta có thể đi với nhau dài hơn
Ngockhanhs
Chúng ta hảo tụ hảo tan
Ngockhanhs
Tôi viết truyện vì muốn thỏa mãn về cuộc đời của Thiên Ninh. Nếu mọi người yêu thích tôi vẫn khích lệ là nên đọc chính sử để biết rỏ hơn!
Năm 1224, Lý Huệ Tông vì không có con trai nối dõi, đã truyền ngôi cho con gái là Chiêu Thánh công chúa khi ấy mới bảy tuổi, sau đó quy y cửa Phật.
Chưa đầy một năm sau, dưới sự sắp đặt của Điện tiền chỉ huy sứ Trần Thủ Độ và Thái hậu Trần Thị Dung, Lý Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng mình là Trần Cảnh. Mở ra 1000 năm huy hoàng của nhà Trần
Năm 1237, lấy lí do là Chiêu Hoàng không sinh được con nối dõi, Trần Thái Tông (Trần Cảnh) giáng nàng xuống làm công chúa, lại đem chị ruột của nàng, cũng là chị dâu của y, Thuận Thiên công chúa, phong làm hoàng hậu
Năm 1258, sau chiến thắng vang dội trước quân Mông Cổ, Trần Thái Tông ban Lý Chiêu Hoàng cho vị tướng đã lập công lớn là Lê Phụ Trần (Lê Tần), thành toàn cho nàng 20 năm cuối đời yên ổn.
Lý Chiêu Hoàng là vị nữ đế đầu tiên và là duy nhất của dòng lịch sử Việt Nam, nhưng chỉ tại vị 1 năm và chôn vùi 20 năm đầy oan ức vào trong lãnh cung
Hỏi rằng: nàng có hận không?
Hỏi rằng: còn yêu hay không?
Phú quý chẳng bình an nếu có kiếp sau mong gặp chàng lần nữa
Chương 1
Thiên Ứng Chính Bình năm thứ sáu
Thái giám
Phụng Thiên thừa nhận, Hoàng đế chiếu viết, Chiêu Thánh hoàng hậu vì không sinh được con nối dõi nay bị giáng xuống làm công chúa, đày vào lãnh cung
Ngươi hỏi ta làm sai chuyện gì?, ta thực sự không biết mình làm sai chuyện gì
Khi ấy ta chỉ mới 19 tuổi đã bị cho là không có con. Đúng là chuyện lạ
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Chiêu Thánh xin nhận Thánh chỉ
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
//dập đầu tạ ơn//
Ta đón nhận Thánh chỉ của hoàng thượng với thái giám với thái độ rất bình tĩnh. Trước mặt Thái sư và Thiên Cực công chúa, nếu ta hốt hoảng, nghĩa là ta đã thua. Vì thế ta rất bình tĩnh đón lấy thánh chỉ, rất bình tĩnh dập đầu tạ ơn
Thái giám
//nhìn về phía sau, phẩy phẩy tay//
Sau đó ta bị tịch thu hết gấm vóc, châu báu trang sức, mặc bộ váy thô, chân trần bước vào lãnh cung dưới sự giám sát của hai hàng thị vệ
Ta sinh ra đã là công chúa, lớn lên trong những lụa, nay nếm vị chân trần bước đi trên nền đá dưới cái nắng chính ngọ giữa mùa hè. Kể ra cũng có chút thú vị
Trước khi ta ra khỏi điện Thiên An có chạm mặt Trần Cảnh,hắn nhìn ta,với ánh mắt âm trầm khó đoán
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Quan gia nhìn ta như vậy là đang thương sót cho một kẻ như ta sao?
Trần Cảnh (Trần Thái Tông)
Chiêu Thánh công chúa, từ nhỏ đến lớn đã quen với việc có người hầu hạ,đặc ân ban cho phế hậu ta mười hai người cung nữ
Chắc lúc này ta nên tiếp tục quỳ xuống dập đầu tạ ơn Thánh điển mênh mông. Đáng tiếc chân có hơi đau, không muốn quỳ
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
//cười khẩy//
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Chi bằng đổi lại thành mười hai thanh niên trai tráng,sức khỏe tốt,hầu hạ cũng tốt hơn
Sau khó ta ra khỏi điện Thiên An, liền nghĩ lại ánh mắt của những người ở đó, ánh mắt của mẫu hậu lúc đó như đang nhìn xuống một bề tôi dưới váy mình mà không lấy một tia thương sót, Thái sư thì cũng không nghĩ nữa ông ta chính là người sắp đặt cho việc này xảy ra kia mà, nếu ông ta tỏ ra một chút thương hại ta đúng là chuyện lạ
Thứ ra nực cười nhất là tên Thái giám đọc thánh chỉ, riêng hắn luôn nhìn cho ta một tia thương sót nhưng buồn cười làm sao hắn là người ngoài còn dành cho ta như vậy, còn mẫu hậu ta người vẫn chưa từng nhìn về phía ta
Chương 2
Sau đó ta sống một mình ở lãnh cung
Nói sống một mình cũng không đúng, vẫn có một người ở trong bếp hằng ngày nấu cơm cho ta ăn. Nhũ Mẫu nuôi ta từ nhỏ đến lớn thương hơn con đẻ. Lúc nhận được Thánh chỉ ta vẫn ăn ngon, ngủ kỹ. Còn bà ở bên gối ta đã không biết khóc bao nhiêu nước mắt
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Nhũ mẫu không nên đi theo con, người nên ở lại điện Thiên An đi, dù sao Tân hậu cũng là tỷ tỷ ruột của ta, nhất định không bạc đãi người
Gương mặt bà lúc ấy nhè nhoẹt nước mắt, run rẩy hỏi ta
Nhũ Mẫu
Nhũ nuôi công chúa từ nhỏ đến lớn, giờ nhũ già rồi, tay chân vụng về chậm chạp, công chúa muốn đuổi nhũ đi sao?
Ta cụp mắt xuống nhìn đôi bàn tay run rẩy đầy vết nức nẻ của bà
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Mùa đông ở lãnh cung rất lạnh, người mà đi chắc chẳng qua nổi năm nay đâu
Bàn tay bà chầm chậm vuốt trên mặt ta, nâng mặt ta ngang với bà, ánh mắt bà hơi đục nhưng vẫn lần tỏa sự dịu dàng
Nhũ Mẫu
Vậy thì coi như công chúa tiễn bà lão này đoạn đường cuối đời vậy
Lúc đó ta nghĩ, có vẻ đây là dáng vẻ thật sự của một người mẹ
Đáng tiếc mẫu thân ta không như thế. Có khi ta chưa chết ngày nào, bà ấy còn ăn không ngon ngủ không yên ngày ấy
-Qua hai tháng, Trần Cảnh đột ngột ngự giá tới thăm hỏi-
Thái giám
Hoàng thượng giá đáo
Tiếng eo eo của bọn thái giám cứ vang lên inh ỏi, khi ấy ta đang giặt chăn ở trong sân. Nhìn thấy góc long bào rực rỡ chói chang của hắn, ta không nói lời nào hắt thẳng chậu nước bên cạnh lên người hắn
Đám quan nội hầu[1] bên cạnh được phen hốt hoảng, loạn cào cào như kiến vỡ tổ, rói rít lấy khăn lau mặt lau áo cho hắn, Thượng phẩm phụng ngự[2] còn trừng mắt lên nhìn ta. Nhìn xem một nội thị cũng dám trừng mắt với ta này
Trần Cảnh ngược lại rất bình thản, hắn vừa rủ tay áo cho bớt nước, vừa cười cười nhìn ta. Ta ghét nhất bộ dạng này của hắn, như thể ta ở trước mặt hắn chỉ là một con ngốc thích làm trò mèo, còn hắn thì đại nhân đại lượng không thèm chấp
Lý Thiên Hinh (Lý Chiêu Hoàng)
Quan gia này tới đây, không biết có điều gì chỉ giáo
Hắn hơi cụp mắt xuống, mấy hạt nước đọng trên hàng mi dài của hắn rơi xuống. Nếu đổi lại là mấy tháng trước ta nhìn thấy cảnh này sẽ liền cảm thán “đúng là hồng nhan họa thuỷ”, còn giờ, thật muốn dùng nước rửa chân hồi nãy dùng để tưới cây đổ cả lên đầu hắn
Trần Cảnh (Trần Thái Tông)
Ta tới xem nàng có sống tốt hay không
[1] Thái giám lo việc nội cung
[2] Thái giám chức cao thời Lý, được hầu cận vua trong nội cung hoặc lúc xuất thành
Download MangaToon APP on App Store and Google Play