[BL/ Thú Nhân] Thỏ Béo! Về Đây, Bọn Tôi Thương!
Mở Đầu
títt
mấy nay hè ở nhà chán he
títt
vì chán nên bộ này mới được ra đời đó
títt
mấy bà đọc chơi chơi giết thời gian nhó
títt
nay tui giới thiệu nhẹ nhàng tình củm thoi
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
tên: Hạ Tri Nhạc
tuổi: 22
loài: thỏ trắng pha xíu xiu nâu nhạt tai dài
chiều cao: 1m63
cân nặng: 43kg
Phó Tần Lạc [sói]
tên: Phó Tần Lạc
tuổi: 25
loài: sói xám
chiều cao: 1m98
cân nặng: 87kg
Thời Thiên Bảo [báo]
tên : Thời Thiên Bảo
tuổi: 25
loài: báo đen
chiều cao: 2m
cân nặng: 89kh
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
tên: Thiên Minh Dạ
tuổi: 23
loài: chim ưng
chiều cao: 2m10
cân nặng: 88kg
Lâm Thành [sư tử]
tên: Lâm Thành
tuổi: 23
loài: sư tử
chiều cao: 1m97
cân nặng: 87kg
Tề Khang [rắn]
tên: Tề Khang
tuổi: 22
loài: rắn
chiều cao: 1m95
cân nặng: 85kg
Hứa Gia Khiêm [cá mập]
tên: Hứa Gia Khiêm
tuổi: 19
loài: cá mập
chiều cao: 2m07
cân nặng: 89kg
títt
úi chà coi bộ bé con đứng dưới nách đã he đã he=)
títt
thôi dô nè bà, văn tui hơi yếu nên có gì mấy bà chỉ giáo thêm nhóo yêu
một nghệ sĩ piano thành công khi chỉ vừa 20 tuổi mà lại chấp nhận bỏ cả sự nghiệp đang trên đỉnh cao của mình để lui về xây tổ ấm
năm đó điều này làm chấn động dư luận của trong và ngoài nước
họ không thể chấp nhận rằng, Hạ Tri Nhạc là vì tình yêu mà từ bỏ cả một sự nghiệp âm nhạc của mình
nhưng dư luận dậy sóng, ồn ào cũng chỉ được dăm ba bữa rồi lại ủng hộ cậu, chúc mừng không ngơi khi ngày tổ chức đám cưới đang đến gần
hôm đó cậu khoác trên mình bộ vest trắng tinh, tóc tai chải chuốt gọn gàng, tay cậu cầm chặt bó linh lan hồi hộp khi đã đứng trước cánh cửa dẫn ra lễ đường
khi cánh cửa ấy mở ra, ai nấy đều phải ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của cậu, cậu như sáng bừng cả một khoảng trời khiến ai cũng phải trầm trồ
ngày hôm đó có lẽ đối với cậu chính là ngày vui nhất trên đời, nụ cười rạng rỡ không hề tắt dù chỉ một giây
chỉ mới kết hôn được chưa tới 5 tháng thì dân cư mạng lại được một phen bất ngờ với tin tức cậu mất tích
chồng cậu cũng không lên tiếng giải thích
cảnh sát cũng không tiếp tục truy tố
cứ vậy một khoảng thời gian rồi chuyện này cũng chìm vào quên lãng
títt
=)xin lỗi mấy bà nếu nó dở nha tui cũng chỉ nghĩ tới đâu viết tới đó nên có phần lủng củng
títt
đọc dui dẻ dui dẻ thoi mấy bà nha
chap 1
NVP
Kính chào các vị quan khách đang có mặt tại cuộc đấu giá của chúng tôi
NVP
hứa hẹn hôm nay sẽ là một phiên đấu giá nảy lửa bởi các mặt hàng hôm nay của chúng tôi đều rất độc đáo và hiếm có
NVP
và chúng tôi còn chuẩn bị cho các vị một món hàng rất đặc biệt
NVP
không lòng vòng nữa, mời các vị quan khách đến với món hàng đầu tiên...
cứ hết món này đến món hàng khác trôi qua, quả thật phiên đấu giá hôm nay rất nảy lửa
nhưng đối với hắn thì lại nhàm chán vô cùng vì chẳng có gì làm hắn ấn tượng
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
về thôi
hắn nói với thuộc hạ rồi đứng dậy chuẩn bị bước đi
bỗng tiếng ồ lớn vang lên trong khán phòng khi món hàng cuối được đưa lên
với chút tò mò hắn cũng đưa mắt nhìn xuống sân khấu
nơi dáng vẻ nhỏ bé đang cố gắng ôm đầu che tai trốn tránh những ánh đèn chói lóa
hắn đứng sững cố xác định lại rồi bỏ ngay suy nghĩ đi về mà ngồi lại
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
*tìm thấy rồi*
giá bán dần được đẩy cao lên
ai cũng muốn dành lấy món hàng nhỏ này
nhưng đến khi chuẩn bị chốt được giá, hắn lại giơ bảng lên thốt ra cái giá mà ai nghe cũng phải ngoái đầu lại nhìn
cả khán phòng im lặng, tiếng gõ búa thứ ba vang lên
hắn thành công dành lấy vật nhỏ này về cho mình
phiên đấu giá cũng kết thúc
hắn vòng ra sau sân khấu để đón vật nhỏ mà mình đã dành được
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
/đến trước lồng/...lâu rồi mới gặp..Tri Nhạc
vật nhỏ trong lồng không khỏi run rẩy, vài tiếng nấc nhỏ phát ra liên tục, vật nhỏ vẫn giữ nguyên tư thế mà không dám ngóc đầu lên
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
tới lúc phải về rồi, thỏ nhỏ
hắn định đưa tay vào đón cậu thì..
trước mặt hắn bây giờ là một cục bông nhỏ đang run rẩy khiến hắn cũng không khỏi bật cười
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
tôi không nhai cậu đâu, thỏ con /cởi áo khoác ra quấn quanh cậu rồi bế cậu lên/
trên xe Minh Dạ không ngừng xoa dịu cục bông nhỏ đang run rẩy trong áo khoác hắn bằng cách vuốt ve
phải một lúc lâu vật nhỏ mới ngừng run rẩy, an tĩnh mà ngủ trong áo khoác của hắn có lẽ đã cảm nhận được sự quen thuộc
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
/nhìn cục bông nhỏ đang ngủ/ thỏ con, hơn 1 năm nay cậu đã đi đâu vậy
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
có phải chịu rất nhiều uất ức không...đáng ra khi đó tôi không nên nhường cho cậu ta
/trầm mặc/
lúc sau xe dừng bánh tại một ngôi nhà phải gọi là dinh thự rộng lớn xa hoa
hắn chậm rãi ôm lấy chiếc áo khoác có cục bông nhỏ đang ngủ ngoan ra khỏi xe rồi bước vào dinh thự
Quản gia Mạt
cậu Thiên, mừng cậu về
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
/gật nhẹ/ chú Mạt, nhờ chú bảo người ra ngoài mua giúp cháu vài bộ đồ cho nam...size S nhé
quản gia cung kính gật đầu rồi đi ngay
hắn sải bước vào bên trong
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
về rồi đây
hắn cẩn thận đặt nhẹ chiếc áo xuống ghế sofa rồi ngồi xuống đó nới lỏng cà vạt
Lâm Thành [sư tử]
về rồi còn tha gì về đấy /tia thấy cục bông trắng trong áo/
Lâm Thành [sư tử]
đồ chơi mới à
Lâm Thành cuối xuống xách hai tai cậu lên ngắm nghía đủ đường
vì tai thỏ là phần nhạy cảm nhất nên khi vừa bị xách lên cục bông nhỏ liền giật mình tỉnh giấc, lại bắt đầu run rẩy liên tục
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
này, thả cậu ấy xuống /với tay lên định đón lấy cậu/
Lâm Thành [sư tử]
ây dô chú em, làm gì gấp vậy, chỉ là một con thỏ thôi mà /tránh hướng tay của Minh Dạ/
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
đã bảo là đừng /lấy cậu lại từ tay Thiên Bảo/
Lâm Thành [sư tử]
keo kiệt /bĩu môi/
Thời Thiên Bảo [báo]
hai thằng mày không im được vài giây à
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
...
Lâm Thành [sư tử]
đấy im rồi
Thiên Bảo thiếu điều muốn dọng cho Lâm Thành một phát nhưng rồi lại đưa sự chú ý lại cục bông nhỏ đang không ngừng run rẩy trong tay Minh Dạ
Thời Thiên Bảo [báo]
mày đem ai về vậy?
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
Tri Nhạc/thản nhiên nói khi vỗ về cậu/
Thời Thiên Bảo [báo]
à..Tri-....?????
Lâm Thành [sư tử]
nói sảng à?
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
không thật đấy, con thỏ nhỏ này là Tri Nhạc
Thời Thiên Bảo [báo]
sao lại..
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
tôi mua cậu ấy ở chỗ bán đấu giá lậu hôm nay
hai con mèo lớn ngồi đó nhìn cục bông nhỏ rồi lại nhìn Minh Dạ
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
không đùa
hai con mèo lớn phải gọi là bất ngờ bật ngửa, nhốn nha nhốn nháo lên, khiến vật nhỏ càng sợ hơn
Phó Tần Lạc [sói]
cái gì mà ồn vậy?
hắn ngó đầu ra từ bếp rồi bước ra bới cốc nước lạnh trên tay
Lâm Thành [sư tử]
Tri Nhạc
Thời Thiên Bảo [báo]
Tri Nhạc
hai con mèo lớn không ngừng chỉ vào cậu rồi nhìn Tần Lạc với ánh mắt không thể tin được
Phó Tần Lạc [sói]
chỉ là Tri Nhạc thôi mà /nói rồi uống nước/
Phó Tần Lạc [sói]
lắm mồm-/chợt nhận ra rồi phun cái phèo/ cái gì?!? Tri Nhạc??
Hứa Gia Khiêm [cá mập]
cái gì? ai, anh Tri Nhạc hả?
thằng nhóc vừa vào tới cửa đã nghe thấy tiếng của Tần Lạc liền chạy vào
đập vào mặt của Gia Khiêm là hình ảnh ba con người đang vây quanh đùi của Minh Dạ
Hứa Gia Khiêm [cá mập]
*wtf?? ba thằng cha này làm cái mẹ gì vậy??*
vì tò mò nên cũng ráng chui cái đầu vô rồi hỏi
Hứa Gia Khiêm [cá mập]
anh Tri Nhạc thật hả? hay anh lụm đại về rồi nói vậy
nghe cũng đúng vì trong dạng thỏ thế này thì sao mà biết được
thế là ba con người kia ngóc dậy nhìn Minh Dạ
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
tôi có nói đùa bao giờ, tại các người làm cậu ấy sợ nên mới không trở lại dạng ban đầu thôi
hắn đinh ninh là do vật nhỏ sợ nhưng nhìn xuống đã thấy ẻm ngửa bụng ra mà ngủ
hẳn thở dài rồi liên tục thủ thỉ rồi dỗ dành cho vật nhỏ thức giấc rồi quay lại hình dạng đầu
cũng được một lúc rồi, hắn cũng khô hết cả họng
ngay trước mắt họ dáng vẻ nhỏ xinh quen mắt hiện ra
có lẽ vẫn hoảng nên cậu cứ thút thít mãi trong lòng Minh Dạ
đúng thật là Tri Nhạc, cậu nhạc sĩ mất tíc vào hơn 1 năm trước
Thời Thiên Bảo [báo]
vậy....có nên báo với Tề Khang không?
Lâm Thành [sư tử]
đường nào cũng là vợ cậu ta
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
muốn thì báo, nhưng lần này tôi không nhường như lần trước nữa
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
đường nào nhà cậu ta cũng đã ép kí giấy ly hôn sau khi Tri Nhạc mất tích
đúng thật lần đó khi cả bọn đều theo đuổi nhưng Tề Khang đã đi trước một bước mà cầu hôn cậu, họ thấy cậu đồng ý thì cũng ngầm rút lui khi họ thấy được vẻ mặt hạnh phúc của cậu
thế mà chỉ được vài tháng lại nghe cậu mất tích, Tề Khang lại chỉ im lặng kí giấy ly hôn không điều tra hay gì cả
Phó Tần Lạc [sói]
cậu ta không bảo vệ được Tri Nhạc thì không cần nhường với nhịn nữa
vừa bỏ giày ra hắn đã định lao đầu lên phòng
từ sau khi vợ mất tích hắn ta cũng chỉ ru rú trong phòng, có lẽ việc cậu mất tích cũng khiến hắn vô cùng tự trách
Lâm Thành [sư tử]
Tề Khang, lại đây
cho bà nào đang không hiểu vì sao ẻm chấp nhận lời cầu hôn của Tề Khang trong khi cả bọn cùng theo đuổi là do liên hôn giữ Tề gia và Hạ gia, chứ Tề Khang không định đi trước
bọn họ là anh em có phước cùng hưởng có vợ là đéo chia=)
títt
thấy cái nào nó cấn thì cmt cho tui biết nhé, then kiuu
chap 2
Lâm Thành [sư tử]
ngồi xuống, muốn hỏi cậu chút chuyện
Tề Khang [rắn]
càm ràm vụ gì nữa nhanh đi /gắt gỏng nhưng vẫn ngồi xuống/
Lâm Thành [sư tử]
nghe này
Lâm Thành [sư tử]
nếu Tri Nhạc còn sống và quay về thì sao
Tề Khang [rắn]
mẹ, anh đừng có hỏi mấy câu vô lý thế được không? hôm nay lại điên à?!? /cau mày rồi đứng phát dậy/
cứ mỗi lần nhắc tới cậu hắn mười lần như một liên tục gắt lên, rít lên vài cầu chửi rủa cứ như ai đang cố chọc vào vết đau của hắn
Lâm Thành [sư tử]
bình tĩnh chút đi
Tề Khang [rắn]
bình tĩnh cái đéo, đã hơn một năm rồi Lâm Thành, cậu ấy mất rồi đừng có mà suốt ngày như vậy, bộ anh nghĩ nhắc tới cậu ấy là tôi sẽ vui vẻ lắm à! /hầm hầm/
Tề Khang [rắn]
mẹ nó, đừng có làm phiền tôi nữa! /bỏ lên phòng/
có lẽ ở đây hắn là người day dứt nhất
hắn biết rõ vì sao cậu lại mất tích như vậy
nhưng người làm ra chuyện đó lại khiến hắn không thể làm gì ngoài việc im lặng làm thinh
hắn biết chứ, Tề gia với Hạ gia chỉ liên hôn vì lợi ích làm ăn riêng chứ chẳng tốt đẹp gì
khi vừa đạt được mục đích mẹ hắn ngay lập tức thay đổi thái độ rồi đòi hắn và cậu ly hôn
vì ép không được mà lợi dụng ngày hắn đi công tác mà đưa Tri Nhạc của hắn đi
từ lúc sự việc xảy ra tới giờ hắn vẫn chưa về lại căn nhà đó một lần
dường như là muốn đoạn tuyệt hoàn và họ
trên phòng của Tần Lạc, họ vừa thay đồ xong cho cậu rồi để cậu ngồi xuống giường
lúc này Lâm Thành cũng bước vào
Thời Thiên Bảo [báo]
sao rồi thằng nhóc đó chắc phải kích động lắm
Lâm Thành [sư tử]
gào mồm lên xong về phòng rồi, có vẻ không tin /nhún vai/
Lâm Thành [sư tử]
kệ nó đi /chuyển sự chú ý lại cậu/
Lâm Thành [sư tử]
Tri Nhạc nhà ta đã thoải mái hơn chút nào chưa nhỉ /cười cười định xoa đầu cậu/
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
/giật mình rồi lui lại, che đầu rồi lại run rẩy/
Lâm Thành [sư tử]
gì vậy /ngạc nhiên bỏ tay xuống/
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
từ từ đi, hiện tại đừng động em ấy
Phó Tần Lạc [sói]
/lơ bọn kia/ Tri Nhạc em nhớ bọn anh chứ? /nhỏ nhẹ/
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
/tai nhỏ vểnh lên, hé mắt nhìn rồi lắc đầu ngầy ngậy/
Hứa Gia Khiêm [cá mập]
Tri Nhạc anh ráng nhớ lại chút đi, em Gia Khiêm mà /kéo tay cậu/
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
/giật mình hoảng, run hơn/
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
đã bảo từ từ /xoa nhẹ lưng trấn an cậu/
do khi nãy, từ lúc mua về đến giờ cậu liên tục đựng hắn xoa dịu lại còn ngủ trong áo khoác hắn nên quen mùi mới an tâm hơn chút
Thiên Minh Dạ [chim ưng]
Tri Nhạc, ngoan...bây giờ em ổn hơn rồi chứ? /nhỏ giọng, xoa xoa các thứ/
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
/khẽ gật/
lúc này cậu mới dám ngóc cái đầu nhỉ của mình lên rồi nhìn từng người một
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
tôi...tôi có quen mấy chú hả /ngơ ngác hỏi/
Thời Thiên Bảo [báo]
chú?!?
cả bọn đều ngơ ra trước câu hỏi của em
Phó Tần Lạc [sói]
khoan đã, bây giờ em bao tuổi?
Hạ Tri Nhạc [thỏ]
15 ạ /thản nhiên/
có lẽ kí ức của ẻm chỉ dừng ở tuổi mười lăm sau một tai nạn nào đó
tức cái là ẻm lên năm nhất đại học mới gặp cả bọn nên giờ không biết là phải
títt
đọc vui vẻ nha mấy bàa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play