Cố Du là bị tiếng đập cửa đánh thức , ẩn ẩn còn nghe được tiếng kêu gọi bên ngoài. nàng cau mày ngồi dậy, tùy tiện khoác một kiện y phục liền cất bước đi ra mở cửa. khung cửa lung lay một chút, cơ hồ muốn đổ đến nơi, Cố Du khóc không ra nước mắt.
Này là cái gì địa ngục hình thức a!!!
Vô duyên vô cớ xuyên đến đã đành, không những nhà chỉ có bốn bức tường, lại còn là lọt gió nhà tranh cái loại này thể trạng! thế cũng tạm chấp nhận, chính là vừa xuyên qua đã phu quân hài tử nhiệt đầu giường là cái quỷ gì?
Cố Du vừa nghĩ đến là lại đau đầu.
Ai!!
Cố Du thở dài, đúng lúc này một tiếng nói gấp gáp vang lên bên ngoài viện tử.
“ Có người sao... Tạ gia tức phụ, các ngươi ở sao?!”
Cố Du chịu đựng trên đầu không khỏe, đi ra khỏi phòng, gấp gáp như vậy, phổng trừng đã xảy ra chuyện gì tới.
Cửa vừa được mở ra, liền trước mắt xuất hiện cái thành thật phụ nhân, bà nhìn thấy Cố Nham mở cửa liền gấp không chờ được đi lên kéo nàng tay.
“ Ngươi rốt cuộc ra tới, còn không đi ra ngươi nhi tử liền bị người ta đánh chết!!”
Cố Du sửng sốt, trên gương mặt tái nhợt hiện ra mấy phần hoang mang “ ta nhi tử?”
Phụ nhân gật đầu, chợt mặt lộ ra phiền não “ trước tiên khoan hãy nói này đó, theo ta đi xem ngươi nhi tử đi.”
Cố Du thân mình còn chưa có hồi phục liền bị kéo đi, một đường chạy khiến nàng có chút không xong, đến khi đến nơi đã có không ít người đang vay quanh xem gì đó.
Phụ nhân kia đẩy ra đám người kéo nàng vọt lên. đương nhìn đến nằm hơi thở thoi thóp hai cái tiểu nhân nhi mặt liền tái mét.
Đám người kia thấy có người đến liền tự khắc nhường ra chỗ, phụ nhân nhanh chóng đi lên ôm lấy một cái tiểu hài tử, mặt thoáng chốc tràn đầy nước mắt.
“ Ta ngoan ngoãn, các ngươi như thế nào lại ra tay với hai cái tiểu hài tử, các ngươi còn là người sao!! một đám đại nhân gì cũng chưa phân biệt rõ đã tự ý đánh người, còn là hai cái tiểu nhân nhi, thiên a, này còn vương phát không a..huhu..”
Một cái tiểu hài tử còn chưa có bất tỉnh, bất quá nhìn thấy Cố Du khi mặt liền càng thêm tuyệt vọng.
Này nữ nhân, hắn hận nàng, vì cái gì sinh ra bọn họ lại không yêu thương gì bọn hắn, chỉ hận không thể bọn hắn lật tức đi chết. tuyệt tình đến cùng cực, sao lại có nương như vậy a?
Chết cũng tốt, ít ra có thể thoát khỏi nữ nhân này móng vuốt, từ nay về sau không cầu gặp lại nàng, biết bọn họ sắp chết, nàng phổng trừng sẽ rất vui đi?
Tầm mắt dần dần mờ đi, tiểu hài cảm giác toàn thân vô lực, cuối cùng là mất đi ý thức.
Nhìn hai cái tiểu nhân nhi tràn đầy thương tích trên người, mặt mũi bầm dập, quần áo vốn rách nát càng thêm không nỡ nhìn, Lòng ngực Cố Du chợt co thắt.
Tay bất giác nắm chặt thành quyền, sức lực vốn dĩ không còn giờ lại tràn đầy trong cơ thể, nàng đôi mắt chứa đầy tơ máu nhìn đám nam nhân cường tráng trước mặt, bọn chúng thấy nàng nhìn qua cũng không sợ hãy, ngược lại gân cổ lên cãi lý.
“ Ngươi hai cái súc sinh trộm nhà ta tiền, ta không đánh chết đã là nhân từ rồi, chỉ giáo huấn.... một... một chút ...!!” thấy tầm mắt Cố Du càng thêm đáng sợ, gã chợt ngậm miệng, nuốt một chút nước miếng, có chút hối hận vừa rồi làm người đánh này hai cái gia hỏa, bất quá hai cái tiểu hài, đánh mạnh bạo như vậy quả thật hơi quá mức...
Hôm nay gã đánh bạc bị thua, không những thế còn nợ một đống nợ kếch xù, trong nhà gã vốn nghèo túng, gã lại là một tên ăn chơi ngày ngày đi sòng bạc với trêu chọc tức phụ nhà người cùng trộm cắp là giỏi.
Hôm nay bị thua sạch bạc trên người vốn dĩ tâm tình đã không tốt, lại vừa vặn gặp phải hai cái tiểu quỷ của Tạ gia, trong lúc nhất thời liền vu khống hai bọn nó trộm tiền, vốn nghĩ còn có thể nhanh cơ hội này đòi một chút lợi lộc của tạ gia, không nghĩ đến lại đánh người nặng như vậy.
Trong lòng gã cũng sợ, sợ hai cái tiểu quỷ này chết rồi vậy gã chắc chắn sẽ không thoát khỏi liên quan.
Hết chương 1
Tác giả có lời muốn nói.
Truyện phần lớn là hán việt pha trộn thuần việt) nửa nạc nửa mỡ( một số độc giả đọc không quên sẽ rất khó nắm bắt, từ ngữ sẽ kiểu đi ngược dòng, nếu khó hiểu quá thì xin nhẹ nhàng bỏ, xin nhẹ nhàng bỏ qua, xin nhẹ nhàng bỏ qua!! ( đều quan trọng phải nói ba lần)tg không rành về thuần việt cho nên độc giả nhóm thông cảm ạ.
Cuối cùng, Đa tạ đại gia đã đọc truyện 🌹
Cố Du nhặt lên trên đất gậy gỗ, triều đám hán tử kia hỏi “ các ngươi nói ta hài tử trộm tiền? vậy bằng chứng đâu?”
Âm điệu nàng lạnh nhạt, khi nhìn người khiến bọn gã không tự giác mà run.
“ Chính.. chính là, ta nói bọn hắn.. trộm chính là trộm..... cần.. còn cần cái gì chứng cứ... bọn nó vốn là mấy tên trộm cắp, chẳng lẽ ta còn..vu khống không bằng...” gã hán tử lắp bắp nói. nói xong lại cảm giác không tốt, chính mình như vậy liền thật giống như sợ cái nữ nhân này, liền lại ngẩn đầu, hung hăng trừng mắt Cố Du.
Nghe hán tử nói thế, thôn dân nhóm cũng bắt đầu rì rầm lên.
“ Này Lưu Bệnh Chốc Đầu sẽ không phải nói dối đi? cái gì mà ta nói chính là, đã không có chứng cứ lại đi vu khống người ta, vẫn là hai cái tiểu quỷ, cũng quá khinh thường người đi!”
Đám hán tử này không phải ai khác, bọn chúng chính là lưu manh trong thôn, thường trêu chọc tức phụ người ta không ít, dù bị người khác tấu ( đánh) cũng không biết sợ, vẫn chứng nào tật nấy. cái kia nói bị mất túi tiền chính là Lưu Bệnh Chốc Đầu, cũng là mấy cái lưu manh này lão đại, ngày thường không thiếu trộm cắp ăn quỵt nhà người khác, khổ nỗi không muốn bị làm phiền chỉ có thể tùy ý bọn chúng làm loạn.
Tạ gia hai cái nhi tử này tuy ở trong thôn thanh danh không tốt, dù sao vẫn chỉ là hai cái tiểu hài, bọn hắn cũng biết nhà mình mất đồ là do mấy tên du côn này trộm, lại không dám đắc tội người ta, chỉ có thể đổ lên đầu hai cái gia hỏa này, thường thường đến tạ gia đòi ít phí bồi thường, đảo còn tính rất tốt. bất quá một đám hán tử lại đi đánh hai cái nhân nhi, huống chi nhân gia mới chỉ có sáu tuổi đâu, lại gầy giống bốn tuổi dường như, đây rõ ràng là khinh người trong nhà nam nhân ốm yếu cố ý khi dễ thì có!!
Thấy tìm hình lật tức không giống trong dự đoán, cả đám du côn có ý bỏ đi, dù sao người cũng đánh, bọn gã ở lại cũng không có gì làm , liền giả bộ nói “ coi như lão tử xui xẻo, hôm nay tha cho hai cái súc sinh các ngươi, từ nay nếu còn để lão tử gặp được liền đánh gãy các ngươi chân! chúng ta đi!”
Nói rồi liền đẩy ra đám thôn dân, đang lúc muốn rời đi liền bị một thanh gậy gỗ ngang chặn phía trước người.
Cố Du âm thanh nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc bên trong “ muốn đi? các ngươi đánh ta nhi tạp thiếu đều không có, còn muốn đi đâu?”
Lưu Bệnh Chốc Đầu có chút phiền chán “ ngươi cái này nữ nhân cho lão tử tránh ra, bằng không liền ngươi lão tử cũng đánh, đừng nghĩ lão tử không đánh nữ nhân... nói....áaaaa!! ngươi dám đánh lão tử?”
Lưu Bệnh Chốc Đầu bị đánh đến sinh đau, tức giận nhìn đám tiểu đệ mắng “ còn đứng đó làm gì, mau ngăn lại nàng ta a...áaaa,..đau...!!..”
Mọi người ở đây há hốc, đến Phụ nhân vừa rồi cũng khó tin nhìn một màn trước mặt.
Vừa rồi còn yếu ớt nữ nhân, thế nhưng chỉ chốc lát như biến thành người khác, từng gậy gộc rơi xuống trên người đám hán tử chính là không chút lưu tình, khiến bọn chúng ngao ngao kêu thảm thiết không ngừng.
“ Đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ xảy ra án mạng đó, đừng đánh nữa mà....áaaa....”
Đám thôn dân lúc này mới giật mình, thôn trưởng vừa lúc đuổi tới, thấy Cố Du tay cầm gậy gộc đuổi theo một đám hán tử cao to đánh kêu ngao ngao, cũng là ngây người.
“ Này tạ gia tức phụ cũng quá hung đi! đánh người chính là không chút lưu tình a!! sẽ không thật đáng chết người đi?”
Nghe nói thế thôn trưởng lúc này mới hoàn hồn, vội nói “ mau ngăn lại bọn hắn!”
Nói rồi đại gia cùng nhau đi lên ngăn chặn, Cố Du bị người cản lại hung ác nhìn Lưu Bệnh Chốc Đầu. Lưu Bệnh Chốc Đầu bị đánh sợ, khóc lóc ỉ ôi ôm lấy chân thôn trưởng.
“ Thôn trưởng ngài phân xử dùng ta, rõ ràng là nàng nhi tử trộm ta tiền, ta cũng chỉ giáo huấn một chút hai hài tử của nàng mà thôi, nàng liền không nói lý cầm gậy gỗ đánh ta huynh đệ, này còn vương phát sao??”
Lưu Bệnh Chốc Đầu ôm đau khổ trốn sau lưng thôn trưởng hung tợn trừng Cố Du nói.
Hết chương 2
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Thôn trưởng nhìn Cố Du liếc mắt, thở dài nói “ các ngươi đánh tiểu hài tử vốn dĩ không đúng, dù sao cũng không có chứng cứ hai bọn nó trộm ngươi tiền, liền tính đến quan phủ cũng không làm gì được, ngược lại các ngươi đánh tiểu hài tử, còn sẽ bị gian đại lao vài Ngày, các ngươi muốn như thế à?”
Thôn trưởng là biết rõ, mấy tên du côn này có cái gì tiền a? rõ ràng chính là cố ý vu khống tìm chút lý do đánh người thôi.Tạ gia là ngoại lai hộ, hai năm trước mới chuyển qua đây, tại Tạ gia phía trước tổ trạch, không thiếu bị trong thôn người khinh thường, dù ông có là thôn trưởng cũng không thể giúp được gì.
Lưu Bệnh Chốc Đầu nghe thấy thế lật tức muốn nói gì đó, lại thấy Thôn trưởng mắt sắc nhìn lại, lúc này mới im lặng xuống dưới. dù sao nếu nháo lớn, gã cũng sợ sẽ bị lão già này đuổi ra thôn, chỉ có thể lúc này an phận một chút, tìm cơ hội lại sử lý một nhà bốn người này sau, dù sao người dám đánh gã, trước nay luôn không kết cục tốt.
Lại nhìn Cố Du sắc mặt tuy rằng tái nhợt, lại không giấu được diễn lệ mặt mày cũng thân thể thon gọn, dù hơi gầy chút. gã hơi liếm môi, ánh mắt không chút cố kỵ lộ ra dâm đãng nhìn đăm đăm vào người Cố Du.
Dù sao cũng chỉ là cái nữ nhân chân yếu tay mềm, trượng phu lại là cái ma ốm, gã chỉ cần dùng chút thủ thuật cố Du cái này nữ nhân còn không phải tùy ý gã muốn làm gì thì làm sao?
Hahaha.
Cố Du ánh mắt sắc bén nhìn Lưu Bệnh Chốc Đầu khiến gã phải thu hồi tầm mắt, đẹp là đẹp, cơ mà cũng quá hung điểm, đánh gã giờ còn đau đâu! gã thầm nghĩ.
“ A!! này Tạ gia tức phụ ngươi làm sao vậy??”
Người bên cạnh thấy Cố Du đột nhiên ngất đi cũng là hoảng hốt , vụn về đỡ lấy nàng.
Thôn trưởng thấy thế nói “ các ngươi vài người cùng nhau giúp mang một nhà ba người này trở về đi, ta xem Tạ nương tử sắc mặt cũng thực không tốt, còn nữa, Đại tráng ngươi đến nhà Lý đại phu một chuyến làm ngài ấy đến xem một chút bọn họ tình hình ”
Người được gọi đại tráng nghe vậy lật tức chạy đi, những người còn cũng lục tục rời đi, thôn trưởng làm mấy người giúp cõng theo Cố Du ba người trở về Tạ gia.
...
Cố Du tỉnh lại khi đã là hai ngày sau. nhìn lọt gió nhà tranh cũ nát phòng, Cố Du chống đỡ thân ngồi dậy. cửa vừa lúc bị người nhẹ nhàng đẩy ra.
Cố Du theo âm thanh nhìn lại, phát hiện là một cái tiểu nam hài, mặt mày gày đến thấy da bọc xương, mặc cũ nát quần áo, tóc tai hơi rối, rụt rè đứng ở kia.
Cố Du lòng chua xót, nàng khẽ mỉm cười nhạt, ôn hòa nói “ Ngươi là Tiểu Phong đi? ”
Tiểu hài khẽ giật mình, có chút quẫn bách, cuối cùng vẫn là bước đến gần, lí nhí kêu một tiếng.
“ Mẫu thân!”
Cố Du biết tiểu hài tử phổng trừng là bị nguyên chủ đánh sợ, mới như vậy lo lắng bất an không dám đến gần.
“ Con lại đây!”
Nam hài cắn môi, bước chân dịch một chút đến bên giường. Cố Du tay giơ lên, trong mắt tiểu hài đột nhiên lộ ra kinh hoàng, chợt nhắm chặt đôi mắt, thân thể nhỏ bé không nhịn được run lên.
Tay Cố Du dừng trên không trung, Nàng nhìn xuống gương mặt gầy gò của nam hài, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu cậu, khẽ vuốt hai cái, dịu dàng nói “ con sợ ta?”
Nam hài môi mấp máy, đang lúc muốn trả lời lại nghe âm thanh dịu dàng lần nữa vang lên.
“ Là mẫu thân không tốt, mới hại các ngươi bị người khác khi dễ hãm hại, từ nay trở đi mẫu thân sẽ không như cũ tùy tiện đánh các ngươi nữa, mẫu thân sẽ bảo vệ các ngươi, được không?”
Tiểu Phong Giật mình ngẩn đầu, đôi mắt to tròn mở to, cơ hồ không nghĩ đến nàng sẽ nói như thế.
Nữ nhân này, từ trước tới nay chỉ biết đánh đập huynh đệ hai người, hôm nay lại nói ra những lời như thế tới, là nàng thật sự muốn thay đổi , vẫn là có ý đồ khác?
Hết chương 3 :
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play