Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chanh Xanh

Chỉ là chút tâm sự nhỏ nhỏ

[Lần này tớ xin giữ kín về cái kết]
[Tớ sẽ hoàn thành bộ này trong tháng 8]
[Bộ này không có ngoại truyện nhé, vì chỉ viết về nhân vật chính thôi]
[Sẽ có ngoại truyện nếu mọi người yêu cầu và tất nhiên tớ sẽ xem xét rồi]
[Truyện dựa trên thực tế, chỉ khác một chút ở chỗ đây là thế giới ABO thôi]
[Mọi người đọc thì đọc, đừng toxic gì nhá]
[Tớ sẽ viết thời gian ở 17 đến 27 tuổi thôi]
[Nếu hạnh phúc thì là cả hai kết hôn, hoặc cũng có thể là kết mở, hoặc là một kết buồn]
[Giới thiệu một chút hai nhân vật chính nhé]
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh tuổi chạy chương trình là 17 đến 27.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Giới tính nam, là beta nhe.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Có chút đặc biệt là tuy là beta nhưng ngửi được mùi của alpha và omega.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mấy mùi đó gây choáng nhưng không ảnh hưởng gì lớn lắm.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Bắt đầu với năm tui 17 tuổi nhaa
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Chạy nhanh cho được nghỉ sớm.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Còn kia là Tiêu Vũ Kỳ.
Tiêu Vũ Kỳ
Tiêu Vũ Kỳ
Tiêu Vũ Kỳ cũng chạy tuổi từ 17.
Tiêu Vũ Kỳ
Tiêu Vũ Kỳ
Giới tính Nam là Enigma phân hóa chậm hiểu nôm na giống mấy bé beta bị phân hóa thành omega sau này ý, thì anh này từ alpha phân hóa chậm thành Enigma nhen😆
[Ban đầu tui tính là alpha nhưng motip này hơi quen nên tui đổi thử xem sao👉👈]
Trình Nhất
Trình Nhất
Tuổi là từ lúc 24 tuổi
Trình Nhất
Trình Nhất
Tui cũng là người trong giàn nhân vật không thể thiếu nha
Trình Nhất
Trình Nhất
Còn là chính hay không là do con nhỏ tác giả.
Trình Nhất
Trình Nhất
Là alpha luôn chứ không có phân hóa gì đâu.
[Không thể nói thêm vì sẽ lộ tình tiết😕]
[Chuyển thể nên có thể sẽ hơi khác khác chút]
Truyện sẽ đăng khoảng 10 đến 20 chương đầu vào ngày 10/08/2024.
Sẽ cố gắng chạy chương trình 👉👈
Mọi người đọc ủng hộ nha, không cần quà tớ cần sự yêu thích của mọi người.
Không phải kiêu ngạo gì đâu, nhưng quà cáp khiến mọi người tốn kém lắm á.
Tớ ra chap đều đều nên đừng lo nha.
Cũng đừng giục nha, giục cái là tớ sợ tớ áp lực tớ không ra đều được👉👈
Mọi người thông cảm nha
Yêu yêu yêu.

Chương 1

"...Cần bình yên sau cơn mưa Cần nắng lên xua tan đêm đông Ta cần nơi cho con tim tư thêm yêu đời..."
Ngô Thanh đi trên đường, miệng cậu lẩm nhẩm lời bài hát mà mình thích.
Tay cậu đong đưa theo nhịp bài hát, chân dậm dậm lâu lâu lại xoay nhẹ người trông rất hưởng thụ lời bài hát.
Chiếc tai nghe cũng đong đưa theo hành động của cậu, nó lắc qua lắc lại trông cũng tinh nghịch không khác cậu mấy.
Hành động của cậu thu hút vài ánh mắt của người khác.
Mọi người bắt đầu nhìn vào cậu, và vô tình bị cậu tác động vào mà vui vẻ lên hẳn.
Một vài người vô thức cũng nhún nhảy theo cậu, bổng chốc nơi cậu đi qua tựa như có thần tiên vui vẻ hạ phạm, thúc đẩy quá trình vui vẻ của cả một tập thể.
Cậu đang trên đường đến tiệm mua ít đồ về để ăn.
Cuộc sống một mình khiến cậu có phần tự lập và trưởng thành hơn so với bạn bè cùng chan lứa.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Xem nào....
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mì tôm.... trứng..... rau..... bắp cải....
Cậu loay hoay vừa nhìn vào màn hình điện thoại vừa chăm chỉ tìm kiếm những món đồ cậu đã ghi chú vào trong đấy.
Bên trong siêu thị mát mẻ hơn là ngoài trời với cái thời tiết gần 40 độ của mùa hè, bởi lẽ đó bây giờ cậu có chút không muốn đi ra khỏi siêu thị này.
Nhưng đành thôi cậu phải về nhà, nếu không e là một lúc nào đó cậu sẽ bị chặn đánh đến chết lúc nào đó trên đường mất.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Rời đi lâu như vậy, liệu bọn người kia có đến chờ hay không?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Hay là đang đập đồ trong nhà rồi.
Tay cầm bịch đồ mà mình đã mua, cậu rời khỏi nơi đó. Một lần nữa giọng cậu ngân lên một lời bài hát khác có chút buồn hơn rất nhiều.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mùa hạ năm ấy cứ ngỡ nắm chắc đôi tay sẽ bên nhau đến trọn đời...
Cậu vẫn trong tinh thần vui vẻ mà hát dù lời bài hát chẳng mấy vui.
Giọng cậu rất hay, tuy là con trai nhưng chất giọng ngọt ngào, nhẹ nhàng.
Đôi khi cậu cũng có thể nâng lên để nó bay bổng hơn nhiều khi lại hạ xuống và rồi sẽ có một chất giọng trầm trầm.
Vừa hát cậu vừa lê đôi chân nhỏ thon dài bước từng bước chậm về căn nhà cũ kĩ có phần muốn đổ sập đi.
Đang đi thì cậu bổng dưng ngửi thấy một mùi thơm nhẹ của hương chanh.
Sự tươi mát của chanh như xoa dịu đi cơn nóng nực của mùa hè đang độ tháng 6.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Sao lại có mùi chanh thơm ở cái nói khỉ gió này?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mùi này...ừm có chút chua nhẹ nha...
Sự tò mò khiến cậu lần theo mùi hương thoang thoảng rất nhẹ ấy, cả đầu óc cứ như bị mê hoặc, cậu cẩn thận đi từng bước và rồi như cậu mong muốn, nguồn phát ra mùi ấy đã xuất hiện trước mặt cậu.
Trong con ngõ nhỏ tối tăm, cậu nhìn thấy một thiếu niên mặc đồng phục của trường cậu, tên đó ngồi dựa vào bức tường bên cạnh, xung quanh là một mớ hỗn độn.
Người nằm phục phía dưới quằn quại vì đau đớn, bên cạnh là mớ rác bị xới lên.
Nhưng cái mùi tạp nham ấy lại không hề xoá đi mùi chanh của thiếu niên. Ngược lại, mùi chanh càng lúc càng nồng lên từng chút một.
Ngô Thanh là một beta khá đặc biệt. Sự đặc biệt không muốn ai biết vì nó vô dụng hoặc vì nó sẽ mang rắc rối đến cho cậu, hoặc là vì nó nên cậu trở thành cá thể khác biệt với những beta khác, hoặc vì nó mà cậu bị cô lập.
Dù là gì thì cậu cũng muốn giấu bởi cậu là một beta có thể ngửi được mùi hương đặc trưng của các giới tính khác mà không bị chúng ảnh hưởng đến bản thân giống cách alpha có thể áp chế omega bằng pheromone.
Nhìn cậu thiếu niên đang khó thở vì kỳ nhạy cảm, cậu bổng dưng như kẻ mất hồn mà nhìn chằm chằm vào.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Cậu ta trông quyến rũ thật, còn rất đẹp nữa...
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Nhưng nhìn là biết, cậu ta không phải là người cùng thế giới với mình rồi.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Học sinh trường mình nhỉ?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Xem nào là alpha...
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Lớp 12-1
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Lớn hơn mình một tuổi à....
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ò ra là hội trưởng hội học sinh, bảo sao lại mặc đồng phục vào thời gian đang nghỉ hè như này.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Chắc là đang duyệt danh sách học sinh lớp 10 rồi.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mà một hội trưởng như cậu à...anh ta thì ở đây làm gì nhỉ?
Lần đầu tiên Ngô Thanh nảy sinh ý nghĩ với một người khác, cậu vốn dĩ trước giờ chưa từng thấy kích động trước ai dù có omega có xinh đẹp đang trong kỳ phát tình cậu cũng chỉ nhíu mày vì mùi hương có phần quá nồng của omega ngoài ra không có thêm gì khác.
Bước lại gần chàng trai đang thở dốc kia, cậu cúi người vòng tay người kia lên vai mình rồi cố gượng dậy để đưa người kia về nhà mình.
Dù căn nhà kia của cậu cũng chẳng khác ở đây mấy.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Nặng thật, anh ta rốt cuộc là nặng bao nhiêu vậy, ban nãy trông cũng có to con mấy đâu.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Này, nếu anh tỉnh lại thì nhớ trả ơn cho tôi đấy.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Mấy tên công tử nhà giàu mấy anh đúng là hết chuyện để làm mà.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Học hành cho tốt rồi làm người giàu tiếp thì có sao đâu, rảnh quá nên đi kiếm người đánh rồi nằm như này à?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi mà.
Cậu vừa đỡ người ta dậy vừa lẩm bẩm.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tiêu Vũ Kỳ, tôi nhớ tên anh rồi đấy tên nặng trịch.

Chương 2

Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tiêu Vũ Kỳ, tôi nhớ tên anh rồi đấy tên nặng trịch.
Cố sức kéo thanh niên đầy máu kia nhưng không được, cậu buộc phải cõng.
Nhưng cái sức nặng ấy đúng là như muốn dìm chết cậu vậy.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Nếu anh tỉnh lại mà thái độ với tôi, tôi nhất định sẽ đánh chết anh.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tên nhà giàu đáng chết.
Cậu nhìn thấy chứ, trên người của thiếu niên toàn đồ đắt tiền.
Dây chuyền, bông tai, nhẫn và cả cái đồng hồ nữa hẳn cũng mấy vạn tệ một chiếc.
Dù không am hiểu mấy với những món đồ hiệu nhưng cũng không phải là không nhận ra.
Cứ nhìn lũ bạn trong lớp cậu hay khoe được bố được mẹ mua cho cái này cái kia là hàng hiệu mấy vạn tệ, mấy chục vạn tệ, cậu xem như cũng là biết chút đỉnh đi.
Nhưng kẻ chưa từng chạm vào chúng lại chẳng dám mơ tưởng đến nó như cậu mãi cũng chỉ biết nhìn.
Phải rồi đống nợ ấy trả hết thì chắc cậu cũng già mất rồi. Lúc đó, hẳn chẳng cần đến những thứ như thế.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Hơn mười mấy triệu tệ, con số có nhỏ nhoi gì đâu.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Hơi đâu mà mơ mộng mấy cái món đồ không ăn được chứ.
Ngô Thanh cố gắng cõng người con trai ấy về nhà, không quên ghé qua tiệm thuốc mua cho thiếu niên hai liều thuốc ức chế.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Chị ơi...
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Cho em hai ống tiêm thuốc ức chế.
Y tá
Y tá
Em lấy thuốc ức chế cho alpha hay omega?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Dạ em lấy cho alpha.
Y tá
Y tá
Em đợi chút nhá.
Chị nhân viên quay vào trong, tay lục vào tủ thuốc lấy ra hai ống tiêm trắng trong nhỏ nhỏ rồi đưa cho cậu.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Của em bao nhiêu vậy à?
Y tá
Y tá
Năm mươi tệ.
Cậu đưa tay vào túi móc ra mớ tiền lẻ, tay đếm đếm số tiền có bên trong.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Bốn tám, bốn chín, năm mươi....
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Em gửi chị ạ.
Y tá
Y tá
Chị cảm ơn nhé.
Tay cầm lấy hai ống thuốc, cậu một lần nữa cố gắng cõng tên to xác về nhà mình.
Lần này là về luôn không la cà lại đâu nữa.
Vừa về đến nhà, cậu đã nhìn thấy lũ đòi nợ đứng sẵn ở trước cửa. Tay chúng còn cầm cả mấy khúc côn, gậy sắt,...và chúng chặn cửa của cậu.
Tên cầm đầu mà bọn chúng hay gọi là đại ca là một tên lớn hơn cậu 7 tuổi, mặt mũi rất đẹp trai, cũng là một alpha, và hắn mang một cái mùi mà cậu cực kỳ khó chịu, là mùi của một loại rượu nào đó mà cậu cũng chẳng biết tên.
Cậu chỉ biết nó là rượu vì cậu từng say vì nó.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Các anh để tôi vào nhà, tôi cất đồ xong sẽ trả tiền cho các anh.
Tên đại ca thấy cậu cõng tên oách con nào đó thì lên tiếng.
???
???
Thằng nào trên lưng mày đấy?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tôi không biết
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tôi thấy cậu ta như vậy ngoài đường nên cõng về.
???
???
Bản thân lo chưa xong
???
???
Bây giờ lại lo cho người khác luôn à?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Hết cách rồi, tôi vốn không phải là người có thể nhìn người khác trước mặt mình.
Cậu mở cửa, tiện nhờ tên thiếu gia xã hội đen đỡ tên nặng con kia vào trong nhà giúp.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Anh có thể giúp tôi đưa cậu ta vào phòng tôi giúp tôi được không?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Trình Nhất?
Trình Nhất
Trình Nhất
Gọi tên tao càng lúc càng thành thục rồi đấy thằng nhãi.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Anh có thể giúp tôi được chưa?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tôi thấy anh ta sắp đè chết tôi rồi.
Trình Nhất
Trình Nhất
Mày có vẻ thấy thản nhiên khi nhờ vả chủ nợ nhỉ?
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
Tôi cũng hết sức để kéo tên to xác kia vào trong rồi.
Tên đại ca cũng không từ chối, hắn định đưa tay đỡ lấy thiếu niên thì vô thức sợ hãi lùi lại. Cậu nhìn thấy nên có chút thắc mắc dù không nói ra.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
*Chắc là phản ứng của lũ alpha*
Tiết sinh lý, dù là beta cậu vẫn rất chăm chú nghe giảng.
Hết cách rồi cậu là trường hợp đặc biệt mà.
Và cậu cũng hiểu trường hợp trên là gì, tên đại ca kia đang sợ sự áp chế của người trên lưng cậu.
Ngô Thanh-Tư Thanh
Ngô Thanh-Tư Thanh
...Thôi, để anh ta ở cửa chắc cũng không sao.
Hắn là chủ nợ, cậu sợ hắn sẽ tìm cớ tăng nợ, cậu đã khổ sở đến tận cùng thế nào mới cầu xin được hắn đừng tăng lãi quá nhiều.
Bởi số nợ ấy quá lớn với một cậu học sinh như cậu. Mười mấy triệu tệ chỉ là một sự nói dối mà thôi.
Cậu đã chứng kiến cảnh bọn đòi nợ đến đây và phá nhà phá cửa rất nhiều lần khi ba mẹ cậu còn sống.
Họ chẳng những không yêu thương cậu mà còn cờ bạc nợ nần.
Mẹ cậu là gái điếm bị ba cậu hạ nhục mang thai rồi sinh ra cậu.
Ban đầu họ là yêu thích nhau nhưng cái nghèo làm bọn họ cãi vả liên tục rồi xem cậu như sản phẩm lỗi cho cuộc tình của họ.
Hết lần này đến lần khác họ đổ trách nhiệm lên cậu, chửi mắng, đánh đập là điều cậu luôn nhận từ họ.
Cậu ở trong cảnh đó dường như cũng máu lạnh đến khó tin khi vào năm cậu học lớp 6 bố mẹ cậu vì trốn nợ mà tai nạn. Họ chết nhưng nội tạng vẫn có cái gì đó dùng được.
Cậu vậy mà kí giấy hiến cho người cần dùng và nhờ thế số tiền nợ được giảm đi rất rất nhiều nữa. Nhưng số nợ sau đó vẫn là cậu trả.
Cậu nhìn hắn rồi thả đại thiếu niên mình đã vất vả khiêng về ở trước cửa. Vội chạy đi kiếm dưới gối mớ tiền mà tuần này cậu kiếm được đưa cho tên đòi nợ. Bọn chúng mở ra rồi nhếch miệng hỏi.
Trình Nhất
Trình Nhất
Sao chỉ có bao nhiêu đây?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play