Thiên Kim Xấu Tính
Tiểu thư nhà tài phiệt
Tôi tự hào bản thân sinh ra đầy đủ hơn người khác
Dòng họ nhà tôi có truyền thống học cao lâu đời
Cái giàu cứ thế mà bền vững, nắm giữ cả một phần GDP của đất nước tới tận khi tôi được sinh ra
Tôi được học ở trường tốt nhất trong khu vực
Bố mẹ tôi cũng không ngại vung tiền thuê gia sư
Tôi có thể ăn, mặc, chơi bất cứ cái gì tôi muốn, tất cả những gì tôi làm là nói với bố mẹ tôi một cách lịch sự
Tôi phải duy trì thành tích học tập ở mức cao nhất, cao hơn cả những gì tôi có thể
Vì mỗi khi họp gia đình, tôi không hề bị so sánh với những đứa trẻ bình thường
Anh chị em trong nhà tôi đều có sức học khủng khiếp.
Và bố mẹ tôi cũng rất bận rộn để đắp thêm cho gia đình mớ tài sản kết xù.
Họ dường như chỉ mua cái lâu đài này cho mình tôi ở vậy
Số lần tôi thấy họ ở nhà, đếm trên đầu ngón tay
Tôi đã ở nhà một mình từ thuở bé tới giờ, chẳng còn là con nít để mà đòi bố mẹ ở lại
Tôi cũng chẳng muốn ảnh hưởng tới công việc của họ
Ở nhà cũng chẳng phải chỉ có mình tôi.
Bất cứ khi nào tôi cần, chỉ cần gọi, mọi gia nhân trong nhà đều sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu của tôi.
Tôi có thể có bất cứ thứ gì tôi muốn, bất cứ thứ gì.
Lilian
Chị mau lột đồ ra đi.
Chị Ann
Tại sao lại cởi đồ ạ?
Lilian
Em muốn chị LỘT ĐỒ RA
Lilian
Em muốn chị lột đồ ra cơ
Lilian
Sao chị không NGHE HẢ?!!!
Bà Suli
Ann, lại là cô nữa à
Bà Suli
Sao cô lại nói "không phải" trong khi chính cô là người đã làm cô chủ không hài lòng?
Bà Suli
Cô sẽ bị kỷ luật nghiêm chỉnh vào tối nay.
Bà Suli
Đây không phải lần đầu tiên cô gây ra vấn đề.
Chị Ann
Thưa bà, tôi không hề-
Bà Suli
Cô chủ nhỏ muốn gì nào?
Lilian
Muốn chị Ann cởi hết đồ trước mặt con!
Giọng Ann lí nhí rồi im bặt
Chị Ann đã cởi hết đồ, như ý tôi muốn
Tôi cười khúc khích, tận hưởng quyền lực tuyệt đối của bản thân
Dù cho Ann có ức tới phát khóc, mặt Ann đỏ gay vì tủi hờn
Cô ta cũng không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, cũng không dám trái lệnh.
Khuôn mặt tuyệt vọng của Ann khiến tôi càng cảm thấy mình là thánh thần
Có thể quyết định mọi thứ
Không phải là cảm thấy nữa!
Thánh thần của ngôi nhà này
Tôi nhìn cơ thể trần trụi của Ann và đôi mắt đỏ hoe, tôi có thể nhìn thấy Ann đã cố kiềm tiếng nấc trong cổ họng
Tôi chỉ vào chiếc giường của mình
Một chiếc giường lộng lẫy, kiêu sa như trong cổ tích.
Đôi mắt Ann là sự phẫn uất, là sợ hãi, là van xin
Nhưng Ann vẫn lại gần tôi
Lilian
Ann nằm lên giường đi
Tôi không thể ngăn được tiếng cười của mình
Lilian
Chị banh háng ra đi
Nhưng cô ấy không phát ra tiếng
Cô ấy làm theo lời tôi bảo
Tôi cười lớn tới nỗi dây thanh quản như nức ra
Lilian
Bà Suli có máy ảnh không?
Ann thầm tụng kinh, tay cô chấp lại như đang cầu nguyện
Lilian
Ann, banh chân rộng ra nào
Chị Ann
(Hức), amen...
(Hức)...
Ann không thể kìm nổi tiếng nấc của mình
Tiếng tụng kinh của cô ấy lớn hơn một chút
Tôi chụp Ann, đang hướng cái thứ bẩn thỉu của cô ngay trước ống kính
Gương mặt chị méo xẹo với nước mắt nước mũi trộn lẫn vào nhau
Lilian
Bà Suli, nhìn chị Ann này!
Tôi khoe bức ảnh của Ann cho Suli
Suli dường như cố né ánh mắt tôi
Bà cụp người xuống một chút
Dường như cũng chẳng hề vừa mắt hành động vừa rồi của tôi.
Nhưng tôi không muốn bắt nạt Suli
Vì bà là bảo mẫu của tôi, chăm tôi từ bé
và cũng là người trấn áp lũ người hầu
để họ làm theo mọi điều tôi muốn
Lilian
Ann, hay chị làm thử đi
Lilian
Chị cởi đồ lót đi, chị chỉ được thả rông khi mặt đồ hầu gái thôi!
Chị Ann
... Xin hãy để tôi nói.
Ann vẫn không dám to tiếng hay để lộ sự thù địch nào trong giọng nói của cô ấy
chất giọng Ann luôn nhẹ nhàng, dịu dàng
Đôi mắt Ann kiên định, nhìn thẳng vào tôi
vậy nên tôi muốn hủy diệt ý chí của Ann
khiến Ann không bao giờ chống lại tôi nữa
Dù cho ý chí của Ann bị chà đạp bao nhiêu lần
Ann vẫn sẽ tiếp tục định thần lại, và rồi dùng đôi mắt kiêu hãnh đó nhìn tôi thêm lần nữa
Ann như một nữ anh hùng, dù trải qua bao thử thách vẫn vững bước
Khiến cô ấy như nhân vật chính vậy.
Tôi ghét làm nhân vật chính
Tôi chỉ muốn trở thành một nhân vật đặc biệt ngay bên cạnh nhân vật chính
Để khiến mọi người chuyển ánh nhìn thứ họ sang tôi.
Cảm giác có thể chiếm đoạt được mọi thứ làm tôi vô cùng thoả mãn.
Những kẻ hầu khác luôn thiếu chính kiến, hùa theo mọi lời tôi bảo.
Sự thống trị cứ như thế mà mất đi thú vị
Riêng Ann luôn cố gắng biện hộ, luôn cố gắng chống lại
khi Ann sụp đổ, không biết tôi sẽ sung sướng tới mức độ nào
Như tôi đã leo núi trong một quãng thời gian và không gian chìm trong khổ hạnh và rồi chạm tới đỉnh núi vậy
Ann cụp mắt xuống, lâu lâu khi cô ấy nhìn lên, đôi mắt ấy cứ như của Lucifer trong "Fallen Angel" của Alexandre Cabanel vậy
Chị Ann
Tôi không muốn làm theo những gì người bảo nữa.
Chị Ann
Nó thật sự khủng khiếp
Chị Ann
Tôi muốn nghỉ việc.
Lilian
Chị nói xong rồi à?
Lilian
Còn mẹ chị thì sao? Chị nghĩ sao khi nghỉ việc ở đây? Nghỉ việc chỉ vì cái tôi, sự kiêu hãnh của chị?
Lilian
Chị sẵn sàng bỏ rơi mẹ chị chỉ vì "phẩm giá" với cả đạo đức à?
Lilian
Với trình độ của chị, không ai nhận chị với mức lương cỡ đó đâu
Lilian
Nhưng tiền đâu phải dễ kiếm.
Lilian
Chị được trả lương để làm hài lòng tôi cơ mà
Lilian
Chị phải làm theo những gì tôi bảo, vô điều kiện,
Lilian
đổi lại, tôi cho chị bao nhiêu tiền chị muốn
Lilian
Hợp lí rồi chứ? Công bằng rồi chứ?
Ann mỉm chặt môi, hay tay cô ấy đang chặt vào nhau.
Chị Ann
Hợp lí rồi ạ. Tôi sẽ chuyên tâm làm việc, thưa cô.
Căn phòng là tiếng nấc và tiếng cười đan xen đầy hỗn loạn
Cô chủ sẽ về nhà
Đó là 1 buổi tối hiếm hoi cả nhà tôi có đủ người
Chúng tôi cùng ngồi trên bàn ăn rộng lớn
Trên bàn không thiếu thứ xa xỉ gì
Lilian
Chị Ann ơi em muốn ăn ghẹ
Lilian
Chị lột ghẹ cho em!
Ann cầm lấy con ghẹ, gặm vỏ của nó
Lilian
Chị Ann? Chị làm gì vậy?
Tất cả ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía Ann
Bà Suli
Xuất thân không tốt
Bà Suli
Không được dạy dỗ cẩn thận
Bà Suli
Tôi sẽ cố gắng thay đổi cô ấy
Bà Suli
Mong các ông, bà thông cảm!
Lilian
cứ để Ann làm như thế đi
Bố mẹ tôi nhìn tôi đầy hài lòng
Ông David
Hai con dạy bảo nó tốt thật
Bố
Lilian từ nhỏ đã hay quan tâm người khác
Bố
Nó gần gũi với gia nhân trong nhà lắm! Thưa cha
Ông David
Vậy Georgia nhà mình phải học theo rồi
Ông David
Nó chả quan tâm tới ai cả.
Ông David
Nhà có người ốm cũng chả thèm đi thăm
George
Dạ thưa cha, thật đáng tiếc!
George
Con bé chỉ cắm đầu vào bài vở
George
Điểm mạnh của con bé không phải là hỏi han hay động viên
George
Con bé luôn cố gắng chứng minh bằng hành động
George
Nó đã luôn cố gắng để có thể mua cho gia đình những thứ tốt nhất!
George
Khi chú Peter phải nằm viện, con bé chỉ có thể gửi những loại quả, thuốc bổ tốt nhất tới
George
Con bé quá bận để có thể ghé thăm...
Ông David
Quả thật Georgia là người như vậy.
Ông David
Ta say nên bốc đồng, trách nhầm con bé
Lông mày của Georgia giãn ra khi nghe bố bên vực cho mình.
Cô ta vẫn vờ như không để ý tới lời bàn tán của hai người lớn
Ông David
Nhà mình phải học hỏi Georgia
Ông David
Học tập thật chăm chỉ
Ông David
Học là con đường tốt nhất để giành lấy vinh quang.
Bố và chú tôi tranh nhau rót rượu vào ly cho ông.
Ông David
Vậy, ngoài biết quan tâm người khác
Ông David
Lilian còn có tài năng gì nữa nào?
Bố
Ô tài năng gì nhỉ.... ờ...
Bố tôi dường như á khẩu khi nhìn vào Georgia
Bố
Con gái ta có tài năng gì nhỉ!
Ông cố gắng chuyển áp lực sang mẹ
Mẹ
Nó mới chơi bài Violin Concerto No.2 in B Minor của Paganini thành thạo
Mẹ
Nó tuy không học hành tốt mấy môn lí thuyết khô khan
Mẹ
Nhưng hoạt động ngoại khóa, tình nguyện và các cuộc thi nghệ thuật đều giành giải nhất
Ông David
Con bé có tiềm năng làm nghệ sĩ nhỉ
Ông nhìn tôi, đôi mắt ông sâu thẳm, không biết đang nghĩ gì
Bố tôi là nhà đầu tư lớn, luôn thau tóm một phần nền kinh tế của cả quốc gia
Mẹ tôi là nhà khoa học về gen, đã từng có cả giải nobel
Tôi nhìn sang mẹ, nhìn bà bằng ánh mắt sợ hãi và đáng thương
Như thời còn bé, bà xoa đầu tôi
Mẹ
Con định cho nó theo ngành thiết kế chip bán dẫn
Mẹ
Khả năng hội họa và điểm số của nó khá phù hợp cho công việc này
Ông David
Ta nghĩ con bé hợp với ngành marketing hơn
Người lớn bắt đầu rì rầm với nhau về chuyện thương trường và chính trị
Ban đầu tôi vẫn còn nghe được, khi họ nói quá nhiều thuật ngữ chuyên ngành, tôi quyết định bỏ cuộc
Mẹ liếc sang tôi rồi ngoắc một người hầu lại
Mẹ
Cho mấy đứa con nít về phòng hết đi
Georgia đưng dậy, cúi đầu
Bàn ăn bắt đầu lộn xộn tiếng kéo ghế đứng dậy
Chắc bữa ăn nhàm chán này tới đây là kết thúc rồi
Sau đó bà Suli dẫn tôi về phòng
Tôi bắt đầu ôm lấy bà Suli
Tôi thấy bà giống người mẹ hơn là mẹ tôi
Luôn luôn dịu dàng với tôi
Tôi nghĩ đó chắc là do bà ta là góa phụ
Tôi bĩu môi, bắt đầu màn ăn vạ mà đã thành công lấy lòng bà không biết bao nhiêu lần
Lilian
Con muốn chơi với chị Ann
Con ngươi của Suli giật lên
Suli cúi đầu, vờ như không nghe thấy
Bà nhìn tôi một lúc, rồi lại đảo mắt xung quanh
Bà Suli
Tiểu thư thức khuya quá, phu nhân sẽ giận đấy
Tôi trừng mắt nhìn bà Suli
Nhưng ngay sau đó tôi vội vàng đổi thành đôi mắt thất vọng
Lilian
Con chỉ chơi với Ann một chút thôi
Đôi mắt Suli như chất chứa nỗi niềm gì đó khó giãi bầy
Bà Suli
Cô chủ có thể chơi sao cũng được
Lilian
Ah! Chơi sao cũng được!
Tôi cười lớn, hài lòng bước về phòng
Để lại Suli đang nhìn tôi bằng một đôi mắt lạ
Cảm xúc từ đôi mắt ấy thật sự khó hiểu được
Suli về phòng ở của những hầu gái
Bà Suli
(cô chủ sẽ về nhà)
Suy nghĩ của Suli bắt đầu hỗn loạn
Chị Ann
Suli, bà ghét tôi tới thế sao
Bà Suli nhìn Ann đầy thương hại
Bà Suli
Tôi ghét cô? Khi nào?
Bà Suli
Tôi lo lắng nữa là đằng khác
Bà Suli
Cô không biết ngày tiếp tới sẽ kinh khủng tới đâu đâu
Bà Suli
Mới 2 ngày đầu đi làm
Bà Suli
Đã bị nó quấy rối, chụp ảnh nhạy cảm trái ý muốn
Bà Suli
Cô không nghĩ tới 1 tháng, 1 năm sau nữa thì cô sẽ ra sao à?
Chị Ann
Suli, tôi chỉ làm trong 1 năm thôi
Chị Ann
1 năm là đủ tiền rồi
Bà Suli
Cô không nghĩ cho bản thân cô sau 1 năm sẽ thành thứ quái gì à?
Chị Ann
Bà cũng làm được 12 năm còn gì
Chị Ann
TÔI CHỈ LÀ MỘT CON NÔNG DÂN NGU NGỐC NGHÈO KHỔ
Chị Ann
VỚI MỘT MỤ MẸ GIÀ TÀN PHẾ NẰM CHỜ CHẾT TRONG BỆNH VIỆN
Chị Ann
VẬY NÊN TÔI MỚI VÀO ĐÂY
Chị Ann
VÀO CÁI NƠI CHẾT TIỆT NÀY
Chị Ann
BÀ NGHĨ TÔI CÒN LỰA CHỌN NÀO KHÁC À?
Chị Ann
TÔI CÒN LỰA CHỌN NÀO KHÁC NHƯ BÀ À?
Bà không thể phản đối bất cứ điều gì
Bà Suli
Từ nay, cô không được phép phản kháng con bé đấy
Bà Suli
phải luôn tỏ ra mình ủng hộ nó dù nó khốn nạn tới đâu
Chị Ann
Ý bà là như thế nào?
Bà Suli
Tôi ở với con bé đủ lâu để hiểu nó muốn gì
Bà Suli
Tôi thật sự có thiện ý
Chị Ann
Tôi xin lỗi đã gắt gỏng, Suli
Lông mày của Suli dãn ra, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhõm
Bà Suli
Ngày mai sẽ là một ngày rắc rối đấy.
Cả hai người chúc nhau ngủ ngon
Ngay khi cả lâu đài chợp mắt
Câu chuyện khủng khiếp phía sau trở nên càng khó đoán
Cô chủ đã về nhà
Những tạp âm hỗn loạn bên ngoài đã khiến tôi phải tỉnh dậy
Tôi nổi điên xông ra ngoài
Lilian
Mấy người làm gì vậy?!
Mấy người hầu hoảng hốt nhìn tôi
"Cô chủ đây rồi, đưa cô ấy ra chỗ phu nhân"
Bà nhìn tôi, đôi mắt vẫn như mọi khi, nhẹ tênh và trung dung
Bà đặt hai tay lên vai tôi, quỳ xuống để mặt bà đối diện tôi
Tôi cố ra hiệu cho mẹ rằng tôi thấy khó hiểu
Khi bà bước ra ngoài cổng
Mẹ tôi nhìn chăm chăm vào chúng tôi
Có lẽ bà đang mong đợi một cuộc trò chuyện hòa bình và nghiêm túc
Tôi khó chịu kinh khủng nhưng vẫn phải cố gắng làm hài lòng mẹ tôi
Tôi chợt nhận ra mình vừa để lộ giọng nói chua ngoa
Tôi lại dùng giọng điệu ngây thơ hồn nhiên như mọi khi để điều chỉnh
Lilian
Ý là bố mẹ cậu là ai?
Lilian
Cậu xuất thân ra sao?
Lilian
Sao lại giống tôi vậy?
Lilian
Là Emma Anderson và ông William Anderson
Lilian
Tôi là tiểu thư của nhà Anderson
Lilian
Cậu nghĩ cậu là người duy nhất được phép có ngoại hình đó sao?
Lilian
Cậu tưởng cậu đặc biệt lắm sao?
Lilian
Tôi đã từng gặp chừng 10 người có ngoại hình giống cậu rồi
Lilian
Cậu cứ như con chim được nuôi trong lồng
Lilian
Nhưng cứ luôn nghĩ mình biết mọi thứ trên đời
Lilian
Sao cậu nói vậy với tôi?!
Mẹ tôi không đáp, ánh mắt bà hiện lên một vẻ gì đó quỷ dị
Suli ở đằng xa có vẻ như không để ý
Hoặc có thể là bà ta bơ tôi
Lilian
Thưa mẹ. Lilian xin được phép vào nhà
Tại sao mẹ tôi lại dẫn nó về?
Tại sao bà muốn tôi gặp nó?
Tại sao? Tại sao? Tại sao?
Cô ta giống tôi, được học lễ nghi
Đầu và lưng luôn thẳng, khi bước thướt tha như lướt trên đất
Khi tôi luôn giương đôi mắt to tròn đảo quanh đầy hiếu kỳ
Thì cô ta chỉ ngẩn cao đầu, nhìn thẳng về phía trước
Khi tôi năng động múa mây
"Lilian" ngồi cứng ngắt như một con búp bê
Thậm chí còn không cựa quậy
Sau đó tôi kéo mẹ tôi sang một bên chất vấn
Lilian
Con bé đó là ai vậy?!
Lilian
Con không muốn nó ở trong nhà!
Mẹ
Con đã hứa sẽ không bao giờ làm mẹ thất vọng phải không?
Mẹ
Như thế mới là con gái ta chứ
Mẹ
Con hãy chứng minh rằng con giỏi hơn nó đi
Mẹ
Hãy chứng minh ra con là con của mẹ đi
Đây là lúc tôi phải chiến đấu dữ dội hơn cả
Không phải chỉ để ganh đua với anh chị em trong gia đình
Mà là để khẳng định và giành lại danh tính bản thân
Mẹ
Con vẫn sẽ luôn có ích dù con có ra sao
Mẹ
Con thật sự đặc biệt đấy
Mẹ
Cứ tự tin vào bản thân đi
Tôi bỗng thấy biết ơn vì mẹ vẫn còn đứng về phía mình
Mẹ
Đồ đạc trong nhà này, hư thì cần gì sửa chứ!
Mẹ
Chỉ cần thay mới là xong.
Mẹ tôi cứ thế thả một câu nói khủng khiếp rồi thản nhiên bỏ đi
Để lại tôi đứng như trời trồng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play