[ Tokyo Revengers ] Tái Sinh: Mở Ra Bước Ngoặt Lớn !
Tiền Kiếp
Đây đã là kiếp thứ ba của cô rồi.
Cô đã sống với một thân phận khác ở mỗi kiếp và đều có kí ức của kiếp trước, cụ thể hơn cô có thể nhớ được hai kiếp trước của mình.
Kiếp thứ nhất của mình, cô là một cô nhi. Mất cha mẹ khi còn nhỏ vì thế mà bị đưa vào trại mồ côi ở vùng nông thôn hẻo lánh. Một nơi hầu như không có vị khách nào ghé thăm, gần như không ai biết đến sự tồn tại của trại trẻ mô côi này.
Một hôm nọ có một cặp vợ chồng ghé thăm trại mồ côi. Ai cũng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cặp vợ chồng giàu có này. Sở dĩ trên người họ toàn là món đắt tiền như vòng vàng, nhẫn, v...v...
Nên nhìn vào ai cũng nhận ra là cặp vợ này rất giàu có nhưng tại sao lại xuất hiện ở đây thì không ai biết lí do. Và khi đó họ bàn bạc với Sơ mong muốn nhận nuôi một đứa trẻ trong số chúng, kể cả cô.
Có lẽ là may mắn đã mỉm cười với cô khi cô là người được họ chọn lựa. Cuối cùng cô theo cặp vợ chồng về thành phố Tokyo sinh sống, những năm đầu tiên cô đều nhận được sự yêu thương của hai người, điều đó khiến cô rất hạnh phúc vì từ lâu cô đã luôn ao ước có được tình yêu thương của cha mẹ.
Nhưng có lẽ thần may mắn đã hết khi năm thứ 3 cô sống ở đó. Mẹ nuôi của cô đã mang thai một đứa bé gái. Từ rất lâu về trước, mẹ nuôi cô đã bị sảy thai một lần nên khả năng mang thai là rất thấp, vì thế mà họ mới quyết định nhận nuôi một đứa trẻ khác và đó là cô. Trong suốt thời gian dưỡng thai, cha nuôi và cô luôn ở đó chăm sóc cho mẹ nuôi. Rồi đến lúc lâm bồn, cô và cha nuôi vừa lo lắng vừa chờ đợi và kết quả là mẹ tròn con vuông.
Nhưng vẫn chưa dừng lại, từ khi gia đình có thêm một thành viên mới là đứa bé gái, cũng là em gái của cô xuất hiện thì cô không khác gì là người ngoài. Mẹ nuôi cô đã bắt đầu thay đổi tính tình, mỗi khi có chuyện là cáu gắt với cô, em gái khóc thì mắng cô. Còn cha nuôi thì cũng như vậy, không khác gì. Chỉ khác ở chỗ bạo lực gia đình với cô, xem cô như một nơi để trút giận.
Rồi cứ thế cuộc đời cô chìm vào bế tắt của bạo lực gia đình. Những người cô từng xem là cha mẹ, là gia đình giờ đây lại là ác quỷ luôn ám ảnh cô cho đến chết.
Tái sinh, kiếp thứ hai. Cô là một xã hội đen. Từ nhỏ may mắn được ông trùm băng đảng nhận làm con nuôi rồi huấn luyện cho cô để cô trở nên mạnh mẽ và dứt khoát hơn khi ra tay.
Ông luôn nói đã là một kẻ bị xã hội xem là rác rưởi thì khi ra tay thì phải thật dứt khoát. Không do dự, không lưỡng lự, và không bao giờ có cảm xúc, cũng không được tin tưởng bất kì ai. Đó là những gì mà ông bắt tôi phải khắc cốt ghi tâm. Lúc nhỏ có lẽ tôi không hiểu nhưng khi lớn hơn tôi mới hiểu ra lời ông nói.
Không do dự hay lưỡng lự có nghĩa là không được khoan dung, nhân từ với kẻ địch. Không bao giờ có cảm xúc cũng có nghĩa là không được để cảm xúc chi phối, là không được tin tưởng một ai, kể cả ông. Cha nuôi của cô. Điều đó đã dạy nên tính cách vô tình, vô tâm, vô cảm của cô. Vì đã được huấn luyện từ nhỏ nên nó đã trở thành thói quen của bây giờ.
Chỉ tiếc là, năm đó một cuộc bạo loạn giữa các băng đảng nổi lên. Đó là một thời điểm mà con dân đều sợ sệt khi bước ra đường. Rồi trong đêm đó, cô nhận được cuộc điện thoại từ người thân cận của cha nuôi mình báo tin ông đã chết. Khi đến nơi, xung quanh là một mớ hỗn độn, những tên tay sai của ông đều nằm lai liệt dưới đất, còn ông thì đã bị giết một cách dã mang.
Điều đó ám ảnh cô và cô quyết không tha thứ cho kẻ đã giết cha nuôi mình. Dù ông ấy là một ông trùm xã hội đen nhưng lại là một người cha yêu thương con gái của mình, ông khắc khe với cô vì muốn cô mạnh mẽ trong thế giới khắc nghiệt của ông. Ngoài ra, hầu như ông đã luôn dành thời gian của mình để giúp đỡ cô, vậy nên cái chết của ông khiến cô hoàn toàn không phục.
Ý nghĩ trả thù đã có nhưng thật nực cười là không thể ra tay vì cô đã bị người thân cận của cha nuôi bắn chết. Khi cận kề với cái chết cô mới nhận ra toàn bộ bản mặt đen tối của hắn ta, và cô sẽ không bao giờ tha thứ.
Cô sẽ trở lại báo thù cho cha mình và cả bản thân cô kiếp này.
Tái Sinh Thành Reyna
Trong một căn phòng rộng rãi nhưng lại rất xa lạ đối với cô.
Cô tỉnh dậy sau hôn mê hai ngày do bị đuối nước ở hồ bơi trong trường. Có lẽ vì thế nên cô mới được tái sinh vào thân xác này.
Bên trong căn phòng rộng rãi được trang trí bắt mắt với những nội thất đắt tiền. Bộ bàn ghế sofa được đặt sẵn trong phòng ở bên trái gần ban công. Phía đối diện là bên phải là chiếc giường to cô đang nằm. Mọi thứ đều thoáng mát và yên tĩnh.
Sau khi được bác sĩ tư kiểm tra tình hình sức khoẻ thì mọi thứ đã ổn hơn.
Mẹ Reyna
/đi vào/ Rey à, con đã thấy đỡ hơn chưa?
Tên của cô bây giờ là Suzuki Reyna.
Đó là mẹ cô, người giúp việc trong nhà gọi bà là phu nhân. Theo cô được biết, cha của Rey đã mất do căn bệnh ung thư, qua đời vào 1 năm trước, mới gần đây thôi.
Suzuki Reyna
/gật đầu/ Rồi.
Itou Jinma - Quản Gia
/đóng cửa rồi đi vào/ Tiểu thư, cô tỉnh rồi.
Itou Jinma, là quản gia của gia đình Rey. Đã sống trong nhà này hơn 20 năm. [ Đến nay, thân thế thật sự của Jinma vẫn là ẩn số. ]
Mẹ Reyna
Rey à, rốt cuộc hôm đó đã có chuyện gì mà tại sao con lại rơi xuống hồ bơi trong trường vậy? /ngồi xuống mép giường/
Bà ân cần hỏi han, trên gương mặt thoáng hiện lên chút lo lắng, nhưng cô người vừa được tái sinh lại không biết hay nhớ gì về chuyện trước đó của Rey.
Jin đứng ở phía sau, âm thầm quan sát tình huống này với gương mặt tao nhã của mình nhưng bên trong lại bắt đầu suy đoán.
Itou Jinma - Quản Gia
"Sao trông cô ta đờ đẫn như bị mất trí nhớ vậy, bộ đầu cô ta va vào đâu dưới hồ bơi à?" /âm thầm quan sát/
Suzuki Reyna
/im lặng bất thường/ "Giờ thì nên trả lời thế nào đây trong khi mình chẳng nhớ gì?"
Suzuki Reyna
"Nói mất trí nhớ liệu họ có tin không?" /nhìn bà hồi lâu/
Dường như nhận ra việc cô im lặng không nhớ được gì khiến bà lo lắng hơn trước.
Mẹ Reyna
Có...có khi nào con mất trí nhớ thật không?
Mẹ Reyna
Ôi trời đất ơi, con gái tôi...sao lại khổ thế này, đã bị đuối nước còn bị mất trí nhớ nữa chứ. /rưng rưng/
Itou Jinma - Quản Gia
"Cô ta thật sự mất trí nhớ hay là chỉ giả vờ như mình không nhớ gì cả?"
Itou Jinma - Quản Gia
"Không biết đây lại là vở kịch nào của cô ta nữa đây." /ngờ vực/
Suzuki Reyna
/im lặng là xác nhận/ "Vậy đi, rồi từ từ mình sẽ tìm hiểu lại về Rey."
Cô cúi xuống nhìn vào bàn tay đang được mẹ Rey nắm, bà ấy vẫn còn đang than khóc cho số phận khổ sở của cô khiến cô lần đầu tiên cảm nhận được tình mẹ sau ngần ấy thời gian.
Sau một lúc thì mẹ Rey rời khỏi phòng để cho cô dưỡng bệnh. Ngay khi Jin định rời đi thì cô lên tiếng ngăn anh lại.
Suzuki Reyna
Chờ đã. /ngẩng lên nhìn anh/
Itou Jinma - Quản Gia
/dừng bước/ Cô có chuyện gì cân dặn sao?
Suzuki Reyna
Anh sống ở đây lâu như vậy nên chắc cũng hiểu được phần nào về con người của tôi.
Suzuki Reyna
Anh có thể giúp tôi giải thích một chút về tình hình hiện tại được không?
Itou Jinma - Quản Gia
/quay người lại nhìn cô/ Tôi không hiểu ý của cô cho lắm...
Suzuki Reyna
Đừng giả vờ ngu ngơ nữa, anh chỉ là đang cố giấu giếm điều gì đó mà thôi.
Suzuki Reyna
Nhưng thật lòng tôi không có ý gì khác ngoài việc nhờ anh giải thích.
Jin đã cảm thấy bất ngờ khi bị cô vạch trần trước mặt, cũng may là phu nhân không có ở đây. Anh nhìn cô chằm chằm suy nghĩ thật kĩ rồi mới nói.
Itou Jinma - Quản Gia
Cô bị ai đó đẩy xuống hồ bơi trong trường và khi cô ngất đi thì mới có người vớt lên.
Itou Jinma - Quản Gia
/xoa gáy/ Tôi chỉ nghe nói như vậy thôi.
Suzuki Reyna
Vậy ai là người vớt tôi lên? /nghiêng đầu/
Itou Jinma - Quản Gia
Là một học sinh nam.
Suzuki Reyna
Không có đặc điểm gì khác à? /nhướn mày/
Itou Jinma - Quản Gia
Không có, nếu không còn gì nữa thì tôi đi đây. /rời khỏi phòng/
Sau khi Jin rời khỏi phòng, cô vẫn ngồi đó trầm ngâm một lúc rồi mới nằm xuống, định chớp mắt một lúc nữa.
Môi Trường Toxic
Chiếc xe hơi đen bóng loáng dừng lại trước cổng trường mà Rey học trước đó. Nhưng bây giờ Rey không còn nữa nên cô sẽ sống tiếp dưới thân phận Reyna.
Itou Jinma - Quản Gia
/mở cửa xe/ Mời cô.
Suzuki Reyna
/bước xuống xe/ Sau này không cần trang nghiêm với tôi như vậy.
Cô nói xong thì đi thẳng vào trong trường luôn, Jin đứng đó ngơ người rồi ngẩng lên nhìn thì cô đã đi mất hút từ lâu.
Itou Jinma - Quản Gia
"Cũng phải cảm ơn, dù sao tôi cũng sắp đến giới hạn chịu đựng rồi."
Sân trường rộng rãi, học sinh đông đúc khi cô tiến vào bên trong trường. Và khi xuất hiện ở hành lang tầng hai của khối 11 thì bắt đầu nổ ra những lời bàn tán về cô.
Đi ngang qua bọn học sinh nhiều chuyện kia cô nhận ra Rey có lẽ quá nổi tiếng hoặc có chuyện gì đó xảy ra nên mới nổi rần rần như vậy trong trường. Chính cô cũng phải thắc mắc.
Suzuki Reyna
"Rey à, cô làm gì mà nổi tiếng quá đấy."
Suzuki Reyna
/bước vào lớp/ "Đây là lớp học của mình."
Khi cả lớp nhìn thấy cô xuất hiện thì liền im bật, không khí trong lớp liền trở nên căng thẳng như sợi dây đàn đang sắp đứt.
All - Trừ những người cần trừ
/im lặng nhìn cô chằm chằm/
Nhân vật nữ
Q: Gì vậy, cậu ta tỉnh rồi sao?
Nhân vật nữ
H: tao cứ tưởng nó ngủm luôn rồi cũng nên.
Từ từ tiếng xì xào của họ cất lên và không hay là nó lọt vào tai cô hết.
Những lời nguyền rủa, châm biếm được thốt ra từ miệng của bọn họ trong khi cô vẫn chọn cách im lặng mà không quan tâm đến.
Suzuki Reyna
"Nổi tiếng trong môi trường toxic." /ngồi đại chỗ trống nào đó trong lớp/
Nhân vật nữ
L: Sao hôm nay cậu ta im lặng quá vậy, ngày thường khi nghe vậy là bật lại liền.
Nhân vật nữ
T: Sao mà biết được, chắc lúc đó rơi xuống nước nên đầu va vào đâu nên thành như vậy.
Nhân vật nữ
H: Mà dù nó có bị gì đi nữa thì cũng đáng đời lắm, những kẻ hiểm ác như nó thì đáng bị như vậy.
Lớp học lại bắt đầu xôn xao, ồn ào đến mức cô cũng phải nhăn mặt. Không phải vì bị nói xấu mà là vì sự ồn ào đó nên mới khó chịu như vậy.
Có lẽ họ không biết nên lại mở miệng nói cô đang rất tức giận, đang rất muốn bật lại nhưng phải nhịn, đủ kiểu vì họ đều thêu dệt lên mà nói.
Sano Shinichiro
/bước vào trong/ Chào cả lớp.
Đó là Sano Shinichiro, một trong những giáo viên của trường. Hiện tại anh là giáo viên chủ nhiệm của lớp 11 - D này.
Sano Manjiro - Mikey
/im lặng theo sau/ "Học hành đúng là phiền phức thật đấy."
Sano Manjiro, còn được gọi với biệt danh là Mikey. Mọi người trong trường đều biết đến cậu, đồng thời cậu là em trai của Shinichiro.
Suzuki Reyna
"Hai người đó nhìn không thấy giống anh em gì cả." /nhận xét/
Sano Shinichiro
Mikey, em về chỗ cho thầy, suốt ngày chỉ biết cúp học trốn đi chơi mà thôi.
Sano Manjiro - Mikey
/không phục mà về chỗ của mình/
Khi cậu về chỗ của mình, cô mới nhận ra cả hai là bạn cùng bàn. Nhận ra điều đó, trong lòng cậu dấy lên cảm giác khó chịu khi gặp cô, lại còn là bạn cùng bàn nữa chứ.
Sano Manjiro - Mikey
"Cái quái gì vậy, tại sao nó lại ngồi ở đây, lại còn ngồi ngay bên cạnh mình nữa!?"
Sano Manjiro - Mikey
"Đúng là quá khó chịu, mình muốn đổi chỗ!"
Suzuki Reyna
"Có vẻ như cậu ta không thân thiện lắm, vậy chắc nên tránh xa ra nhỉ."
Khi thấy lớp học đã ổn định hơn thì giáo viên chủ nhiệm lớp mới bắt đầu vào tiết học.
Sano Shinichiro
Vậy thì thầy bắt đầu giảng đây, các em nhớ phải trật tự nghe giảng đấy.
Sano Shinichiro
/bắt đầu giảng bài cho học sinh/
Thời gian trôi qua, nhanh chóng đã đến giờ nghỉ trưa. Các học sinh ùa ra lớp học để chạy thật nhanh đến căn tin, nếu không đồ ăn ở đó sẽ hết sạch trước khi họ tới.
Suzuki Reyna
/thu dọn đồ vào hộp bàn/ "Bị ma đuổi à?"
Cô liếc nhìn sang bàn bên cạnh sớm đã trống không không còn bóng người của Mikey đâu. Cảm thấy cậu đúng là lười học nhanh chơi.
Giáo viên chủ nhiệm lớp đang sắp xếp lại sách giáo khoa thì để ý thấy cô vẫn còn chưa rời khỏi lớp. Rồi nhớ lại sự việc hai ngày trước cô ngã xuống hồ bơi mà cất giọng nói trước.
Sano Shinichiro
Reyna, hai ngày trước em bị ngã xuống hồ bơi bây giờ đã đỡ hơn chưa?
Suzuki Reyna
/ngẩng lên, gật đầu/ Vâng, đỡ rồi.
Sano Shinichiro
/ngạc nhiên trước sự thờ ơ của cô/
Sano Shinichiro
"Con bé này nó bị sao vậy, thờ ơ như thể không liên quan đến mình vậy."
Suzuki Reyna
/nghĩ gì đó/ Mà thầy có biết ai là người cứu em lên không?
Sano Shinichiro
Hả...à hình như là Hanagaki Takemichi.
Suzuki Reyna
Hanagaki Takemichi à.../lẩm bẩm/
Suzuki Reyna
Vậy cậu ấy học lớp nào vậy? /nhìn anh/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play