Mùa xuân năm ấy, triều đình tổ chức một yến tiệc lớn để chúc mừng chiến thắng của quân đội tại biên cương. Khắp kinh thành, người người đều hân hoan, cờ hoa rực rỡ, tiếng nhạc vang lên từ các con phố lớn nhỏ. Yến tiệc được tổ chức tại hoàng cung, nơi các quan lại và danh gia vọng tộc tụ họp để mừng công và tận hưởng những phút giây vui vẻ.
Lý Ngọc Thanh, tiểu thư nhà họ Lý, cùng gia đình được mời tham dự yến tiệc. Ngọc Thanh nổi bật giữa đám đông với vẻ đẹp tinh khôi, đôi mắt sáng ngời và nụ cười dịu dàng. Nàng mặc một bộ y phục lụa trắng thêu hoa phù dung tinh tế, phản chiếu ánh đèn lấp lánh, khiến bao ánh mắt phải ngẩn ngơ.
Khi bước vào đại điện, Ngọc Thanh cảm nhận được sự trang nghiêm và hào hoa của hoàng cung. Tiếng nhạc cầm trầm bổng, hòa quyện với hương thơm của hàng trăm loại hoa, tạo nên một bầu không khí lãng mạn và thần tiên. Nàng theo gia đình tiến vào, kính cẩn chào hỏi các quan lại và những người quen biết.
Ở phía đối diện, Triệu Vân Phong, tướng quân trẻ tuổi vừa trở về sau chiến thắng vẻ vang, đứng cùng các chiến hữu của mình. Anh cao lớn, vạm vỡ, với đôi mắt sắc lạnh và phong thái uy nghiêm. Vân Phong là niềm tự hào của triều đình, người đã dẫn dắt quân đội vượt qua biết bao gian khó để bảo vệ biên cương.
Khi ánh mắt của Ngọc Thanh chạm vào Vân Phong, trái tim nàng như ngừng đập trong giây lát. Không phải vì vẻ ngoài tuấn tú của anh, mà bởi cái nhìn kiên định và mạnh mẽ toát lên từ anh. Ngọc Thanh cảm thấy có một điều gì đó rất đặc biệt ở người tướng quân này, một sự thu hút khó tả mà nàng chưa từng trải qua.
Trong khi đó, Vân Phong cũng không thể rời mắt khỏi Ngọc Thanh. Nàng tiểu thư xinh đẹp ấy khiến anh cảm thấy như mình đang nhìn thấy một vì tinh tú giữa đêm đen. Cảm giác kỳ lạ và đầy sức hút này khiến anh không thể không chú ý đến nàng.
Buổi yến tiệc bắt đầu với lời chào mừng từ Hoàng thượng. Ngài ca ngợi công lao của các tướng quân và quân sĩ, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc vì sự hy sinh của họ. Tiếp theo là các tiết mục múa hát và trình diễn nghệ thuật của các vũ công và nhạc công nổi tiếng, tạo nên một không khí náo nhiệt và sôi động.
Ngọc Thanh ngồi cạnh cha mẹ mình, nhưng tâm trí nàng vẫn còn vương vấn hình ảnh của Vân Phong. Nàng không ngờ rằng, trong một buổi yến tiệc như thế này, trái tim mình lại có thể rung động một cách bất ngờ và mạnh mẽ đến vậy.
Khi bữa tiệc đang diễn ra, một thị nữ tiến đến bên cạnh Ngọc Thanh, thì thầm gì đó vào tai nàng. Ngọc Thanh gật đầu, đứng dậy và theo thị nữ ra ngoài. Đi qua các hành lang dài và yên tĩnh, họ đến một khu vườn nhỏ bên cạnh hoàng cung. Tại đây, một cây phù dung trắng đang nở rộ, ánh trăng chiếu xuống tạo nên một cảnh tượng đẹp mê hồn.
Ngọc Thanh bước đến gần cây phù dung, ngắm nhìn những cánh hoa tinh khiết và thơm ngát. Nàng cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhàng và thanh thản hơn bao giờ hết. Bỗng nhiên, một giọng nói trầm ấm vang lên từ phía sau:
"Tiểu thư Lý, nàng cũng thích ngắm hoa phù dung sao?"
Ngọc Thanh giật mình quay lại, nhìn thấy Triệu Vân Phong đang đứng đó, ánh mắt anh chứa đựng sự dịu dàng và quan tâm. Nàng hơi bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và mỉm cười:
"Đúng vậy, tướng quân Triệu. Hoa phù dung là loài hoa yêu thích của ta. Nó không chỉ đẹp mà còn mang ý nghĩa sâu sắc."
Vân Phong bước đến gần hơn, cùng nàng ngắm hoa. Anh nói:
"Ta cũng rất thích hoa phù dung. Nó nhắc nhở ta về sự trong sáng và tinh khôi, giống như nàng vậy."
Ngọc Thanh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi nghe những lời này. Nàng chưa từng nghĩ một người tướng quân dũng mãnh như Vân Phong lại có thể nói những lời dịu dàng và chân thành đến vậy. Họ cùng nhau ngắm hoa và trò chuyện, chia sẻ về những điều mình yêu thích và những ước mơ trong tương lai.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, yến tiệc đã gần kết thúc. Ngọc Thanh và Vân Phong quay trở lại đại điện, nhưng trong lòng cả hai đều cảm thấy một sự kết nối đặc biệt. Dù mới gặp nhau lần đầu, nhưng họ đã có những giây phút gần gũi và hiểu nhau hơn.
Buổi yến tiệc đêm đó không chỉ là một lễ mừng công đơn thuần, mà còn là khởi đầu cho một mối quan hệ đặc biệt giữa Lý Ngọc Thanh và Triệu Vân Phong. Từ đây, họ sẽ cùng nhau trải qua những thử thách và sóng gió của cuộc đời, để tìm thấy tình yêu và hạnh phúc đích thực.
Khi rời khỏi hoàng cung, Ngọc Thanh không thể ngừng nghĩ về Vân Phong. Nàng cảm thấy như mình đã gặp được một người rất đặc biệt, một người có thể làm thay đổi cuộc đời nàng. Và quả thật, cuộc gặp gỡ định mệnh này đã mở ra một chương mới trong cuộc đời của cả hai, đầy hứa hẹn và thách thức.
Triệu Vân Phong cũng không thể quên hình ảnh của Ngọc Thanh. Anh cảm thấy như mình đã tìm thấy một điều quý giá, một người có thể hiểu và chia sẻ với anh những niềm vui và nỗi buồn. Và anh quyết tâm sẽ bảo vệ và chăm sóc cho nàng, dù có phải đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.
Trong ánh trăng sáng tỏ của đêm xuân, dưới những cánh hoa phù dung trắng ngần, một câu chuyện tình yêu đẹp đã bắt đầu.
### **Chương 2: Lạc Đường và Cứu Giúp**
Sau đêm yến tiệc định mệnh, Lý Ngọc Thanh và Triệu Vân Phong dường như không thể quên hình bóng của nhau. Mỗi người đều mang trong lòng những cảm xúc riêng, những suy nghĩ về cuộc gặp gỡ bất ngờ và kỳ diệu ấy. Ngọc Thanh thường ngồi bên cửa sổ, nhìn xa xăm về phía hoàng cung, tưởng tượng về những cuộc gặp gỡ tiếp theo. Trong khi đó, Vân Phong luôn mang trong lòng hình ảnh dịu dàng của nàng tiểu thư với nụ cười tỏa sáng.
Một ngày nọ, Ngọc Thanh quyết định đi thăm một ngôi chùa cổ nổi tiếng nằm ở ngoại thành để cầu bình an cho gia đình và chính mình. Đường đi đến chùa khá xa và hiểm trở, nhưng Ngọc Thanh không ngại khó khăn. Nàng mang theo vài thị nữ và binh lính bảo vệ, cùng nhau lên đường từ sáng sớm.
Con đường dẫn đến chùa ngoằn ngoèo qua những cánh đồng xanh mướt và rừng rậm um tùm. Đoàn người đi qua nhiều làng mạc, gặp gỡ những người dân chất phác và hiếu khách. Tuy nhiên, khi trời bắt đầu ngả về chiều, một cơn bão lớn bất ngờ ập đến. Mưa gió dữ dội khiến con đường trở nên trơn trượt và khó khăn.
Trong lúc đoàn người đang tìm cách tìm nơi trú ẩn, Ngọc Thanh bất ngờ bị lạc khỏi đoàn do một nhánh cây gãy đổ chắn đường. Nàng và một thị nữ tên Lan cố gắng tìm đường quay lại, nhưng cơn mưa lớn và trời tối dần khiến họ mất phương hướng.
Ngọc Thanh và Lan lang thang trong rừng, lạnh lẽo và ướt đẫm, không biết đi về hướng nào. Trong lúc tuyệt vọng, họ bất ngờ nghe thấy tiếng vó ngựa và tiếng gọi lớn:
"Tiểu thư Lý! Tiểu thư Lý!"
Ngọc Thanh nhận ra đó là giọng của Vân Phong. Anh đã đến tìm nàng! Vân Phong đã nghe tin Ngọc Thanh đi thăm chùa và nhận thấy trời đổ mưa lớn, anh lo lắng cho sự an toàn của nàng nên đã tức tốc cùng vài binh lính lên đường tìm kiếm.
Khi nhìn thấy Vân Phong, Ngọc Thanh như trút bỏ được mọi lo lắng. Nàng cảm thấy an toàn và được bảo vệ. Vân Phong vội vã xuống ngựa, tiến đến bên nàng:
"Tiểu thư Lý, nàng có sao không? Ta lo cho nàng lắm!"
Ngọc Thanh mỉm cười, dù trong lòng vẫn còn chút hoảng sợ:
"Ta không sao, chỉ là bị lạc đường và hơi mệt. Cảm ơn tướng quân đã đến tìm ta."
Vân Phong nhìn Ngọc Thanh với ánh mắt chứa đầy sự quan tâm và lo lắng. Anh nhanh chóng dẫn nàng và Lan lên ngựa, tìm đường trở về làng gần nhất để trú ẩn qua đêm. Dưới mưa gió dữ dội, Vân Phong và Ngọc Thanh cưỡi ngựa cùng nhau, cảm nhận hơi ấm và sự an toàn từ nhau.
Họ đến một ngôi làng nhỏ ven rừng, nơi người dân địa phương đón tiếp nồng hậu và sẵn sàng giúp đỡ. Ngọc Thanh và Lan được sắp xếp ở trong một căn nhà gỗ ấm cúng, trong khi Vân Phong cùng binh lính bảo vệ bên ngoài. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Ngọc Thanh cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết.
Suốt đêm ấy, Ngọc Thanh không thể ngủ được. Nàng nhớ lại những giây phút bên Vân Phong, cảm nhận sự quan tâm và bảo vệ từ anh. Trong lòng nàng dâng lên một cảm xúc mãnh liệt, một tình cảm mà nàng chưa từng trải qua. Nàng biết rằng, trái tim mình đã dành cho người tướng quân dũng mãnh và nhân hậu ấy.
Sáng hôm sau, cơn bão đã qua đi, trời lại trong xanh và yên bình. Ngọc Thanh và Lan cùng Vân Phong lên đường trở về kinh thành. Trên đường đi, họ trò chuyện vui vẻ, chia sẻ về những trải nghiệm và cảm xúc của mình. Ngọc Thanh cảm thấy như mình đã tìm thấy một người bạn đồng hành đáng tin cậy, một người mà nàng có thể dựa vào trong mọi hoàn cảnh.
Khi trở về đến kinh thành, Ngọc Thanh chia tay Vân Phong với lòng biết ơn sâu sắc. Nàng không ngờ rằng cuộc hành trình lần này lại mang đến cho nàng nhiều cảm xúc và trải nghiệm đặc biệt như vậy. Từ đây, nàng và Vân Phong sẽ tiếp tục khám phá và hiểu nhau hơn, cùng nhau vượt qua những thử thách của cuộc đời.
Vân Phong cũng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và vui vẻ. Anh biết rằng Ngọc Thanh là một người rất đặc biệt, và anh sẽ luôn sẵn sàng bảo vệ và chăm sóc cho nàng. Tình cảm của anh dành cho nàng ngày càng sâu đậm, và anh quyết tâm sẽ làm mọi điều có thể để mang lại hạnh phúc cho nàng.
Những ngày sau đó, Ngọc Thanh và Vân Phong thường xuyên gặp gỡ và trò chuyện. Họ cùng nhau chia sẻ những ước mơ và dự định, cùng nhau đối mặt với những khó khăn và thử thách. Mỗi lần gặp nhau, tình cảm giữa họ lại càng trở nên sâu đậm và chân thành hơn.
Ngọc Thanh nhận ra rằng, cuộc gặp gỡ định mệnh trong yến tiệc và cuộc hành trình lạc đường đã mang đến cho nàng một tình yêu đẹp và đầy ý nghĩa. Nàng tin rằng, với tình yêu và sự chân thành, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và tìm thấy hạnh phúc đích thực.
Vân Phong cũng nhận thấy, Ngọc Thanh không chỉ là một tiểu thư xinh đẹp mà còn là một người con gái mạnh mẽ và dũng cảm. Anh cảm thấy mình may mắn khi có nàng bên cạnh, và quyết tâm sẽ làm mọi điều để bảo vệ và yêu thương nàng.
Mối quan hệ ngày càng thắm thiết giữa Lý Ngọc Thanh và Triệu Vân Phong không chỉ khiến họ cảm thấy hạnh phúc mà còn trở thành đề tài bàn tán của những người xung quanh. Tuy nhiên, tình yêu của họ lại không hề suôn sẻ khi phải đối mặt với những rào cản từ gia đình và xã hội.
Lý gia là một trong những gia đình danh giá bậc nhất kinh thành, nổi tiếng với truyền thống lâu đời và sự giàu có. Cha của Ngọc Thanh, Lý Thừa Nguyên, là một quan đại thần uy quyền trong triều đình, người luôn đặt danh dự và lợi ích của gia tộc lên hàng đầu. Ông mong muốn gả Ngọc Thanh cho một gia đình quyền thế để củng cố vị thế của dòng họ.
Một buổi chiều, sau khi biết tin về mối quan hệ của Ngọc Thanh và Vân Phong, Lý Thừa Nguyên đã gọi nàng đến thư phòng. Ngọc Thanh bước vào, cảm thấy không khí trong phòng nặng nề và căng thẳng.
"Ngọc Thanh, con hãy ngồi xuống," Lý Thừa Nguyên nói, giọng trầm và nghiêm nghị.
Ngọc Thanh nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện cha, lòng không khỏi lo lắng về cuộc trò chuyện sắp tới.
"Ta nghe nói con có quan hệ đặc biệt với Triệu Vân Phong, tướng quân trẻ tuổi của triều đình. Điều đó có đúng không?" Lý Thừa Nguyên hỏi, ánh mắt sắc lạnh.
Ngọc Thanh hít một hơi thật sâu, rồi trả lời với giọng nhẹ nhàng nhưng kiên định:
"Thưa cha, đúng vậy. Con và Vân Phong đã gặp nhau và cảm thấy có sự gắn kết đặc biệt. Chúng con đều rất chân thành và nghiêm túc về mối quan hệ này."
Lý Thừa Nguyên nhíu mày, rồi nói:
"Ngọc Thanh, con là con gái duy nhất của ta, là niềm tự hào của gia đình. Ta luôn mong muốn con có một cuộc hôn nhân tốt đẹp, mang lại lợi ích cho gia tộc. Triệu Vân Phong dù là một tướng quân tài giỏi, nhưng xuất thân của anh ta không thể so sánh với dòng họ Lý chúng ta."
Ngọc Thanh cảm thấy lòng mình đau đớn, nhưng nàng biết mình phải bảo vệ tình yêu của mình. Nàng nói:
"Cha, con hiểu những điều cha lo lắng. Nhưng con tin rằng tình yêu và sự chân thành của Vân Phong là điều quan trọng nhất. Con không muốn một cuộc hôn nhân chỉ vì lợi ích gia tộc, mà muốn được sống hạnh phúc bên người con yêu."
Lý Thừa Nguyên nhìn con gái mình, cảm nhận được sự quyết tâm và tình cảm sâu đậm trong lời nói của nàng. Ông biết rằng không dễ để thuyết phục Ngọc Thanh thay đổi ý định. Tuy nhiên, ông vẫn kiên quyết:
"Ngọc Thanh, con hãy suy nghĩ kỹ về những gì ta nói. Tình yêu có thể là quan trọng, nhưng gia đình và danh dự cũng không kém phần quan trọng. Ta mong con sẽ hiểu và đưa ra quyết định đúng đắn."
Ngọc Thanh rời khỏi thư phòng với lòng nặng trĩu. Nàng biết rằng con đường phía trước sẽ rất khó khăn, nhưng nàng quyết tâm không từ bỏ tình yêu của mình.
Ngày hôm sau, Ngọc Thanh quyết định gặp Vân Phong để chia sẻ về cuộc trò chuyện với cha nàng. Họ gặp nhau tại một quán trà nhỏ, nơi yên tĩnh và kín đáo.
Ngọc Thanh nhìn Vân Phong với ánh mắt đầy tâm sự, rồi nói:
"Vân Phong, cha ta đã biết về chúng ta và ông ấy không đồng ý. Ông ấy muốn ta kết hôn với một gia đình quyền thế để củng cố vị thế của dòng họ."
Vân Phong cảm thấy lòng mình chùng xuống, nhưng anh vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. Anh nắm lấy tay Ngọc Thanh, nói:
"Ngọc Thanh, ta hiểu tình thế khó khăn mà nàng đang phải đối mặt. Nhưng ta tin rằng tình yêu của chúng ta đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi thử thách. Ta sẽ làm mọi điều có thể để chứng minh tình yêu và lòng trung thành của mình."
Ngọc Thanh cảm thấy lòng mình ấm áp khi nghe những lời nói chân thành của Vân Phong. Nàng biết rằng họ sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, nhưng với tình yêu và sự kiên định, họ sẽ vượt qua tất cả.
Trong những ngày tiếp theo, Vân Phong không ngừng nỗ lực chứng tỏ bản thân. Anh không chỉ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ trong quân đội mà còn dành thời gian giúp đỡ người dân, tham gia các hoạt động từ thiện và tạo dựng uy tín trong triều đình. Anh muốn cho mọi người thấy rằng, dù xuất thân của anh không cao quý như gia đình Lý, nhưng anh có đủ tài năng và đức hạnh để xứng đáng với Ngọc Thanh.
Ngọc Thanh cũng không ngừng ủng hộ Vân Phong. Nàng thầm lặng đứng sau anh, luôn động viên và khích lệ anh mỗi khi anh gặp khó khăn. Tình yêu của họ ngày càng trở nên mạnh mẽ, vượt qua mọi rào cản và thử thách.
Một ngày nọ, khi Ngọc Thanh đang ngồi bên cửa sổ, nhìn xa xăm về phía hoàng cung, nàng bỗng nhận được một bức thư từ cha. Trong thư, Lý Thừa Nguyên viết:
"Ngọc Thanh, ta đã suy nghĩ rất nhiều về tình cảm của con và Triệu Vân Phong. Dù ta vẫn còn nhiều lo lắng, nhưng ta không thể phủ nhận sự quyết tâm và lòng chân thành của hai con. Ta sẽ cho phép con và Vân Phong tiếp tục mối quan hệ, nhưng ta mong rằng cả hai sẽ cẩn trọng và biết trân trọng những gì mình có."
Ngọc Thanh cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và hy vọng. Nàng biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên, nhưng nó đã chứng tỏ rằng tình yêu và sự kiên định của họ đã bắt đầu có hiệu quả. Nàng vội vàng chạy đến gặp Vân Phong để chia sẻ niềm vui này.
Khi gặp Vân Phong, Ngọc Thanh không thể kiềm chế được niềm hạnh phúc. Nàng ôm chặt lấy anh và nói:
"Vân Phong, cha ta đã đồng ý cho chúng ta tiếp tục mối quan hệ! Chúng ta đã vượt qua được rào cản đầu tiên!"
Vân Phong cũng không giấu được niềm vui và hạnh phúc. Anh ôm chặt lấy Ngọc Thanh, nói:
"Ngọc Thanh, ta biết rằng con đường phía trước còn nhiều thử thách, nhưng với tình yêu và sự kiên định, chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Ta hứa sẽ luôn bên cạnh nàng, bảo vệ và yêu thương nàng mãi mãi."
Dưới bầu trời xanh trong và ánh nắng ấm áp, tình yêu của Lý Ngọc Thanh và Triệu Vân Phong ngày càng trở nên vững chắc và mạnh mẽ. Họ đã chứng minh rằng, dù có phải đối mặt với bất kỳ khó khăn nào, tình yêu chân thành và sự kiên định sẽ luôn chiến thắng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play