Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BL-Đa Công] Vệ Sĩ Độc Quyền Của Tiểu Thiếu Gia

chương 1:lần đầu gặp gỡ

*abc*:suy nghĩ. [abc]:thì thầm. (abc): hành động. 📞:gọi điện
Chương 1: lần đầu gặp gỡ
Trong căn phòng bệnh viện nồng nặc mùi thuốc sát trùng có một người đàn ông trung niên đang ngắm nhìn một bức ảnh
Trong bức ảnh là hình ảnh một đứa trẻ khoảng 4-5 tuổi gì đó với mái tóc vàng chanh và đôi mắt xanh lam đặc trưng của người ngoài quốc đang tươi cười đứng dưới ánh nắng ban mai cười ngọt ngào kế là một người phụ nữ màu tóc và mắt khá giống em đang cùng nô đùa bên hồ nước
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
*thật tội nghiệp cho con sinh ra mà không có mẹ,đứa trẻ tội nghiệp ta sẽ thay mẹ bù đắp nhưng khoảng trống đó mong con sẽ hiểu cho ta,con yêu*
Cốc cốc
Từ cánh cửa trắng nơi phòng bệnh tiếng cốc cốc vang lên đánh bay mọi suy nghĩ của Từ lão gia trợ lý Trần từ cửa bước vào dắt theo hai đứa trẻ khoảng 10 tuổi bước vào
Trợ lý trần
Trợ lý trần
Chủ tịch theo ý ngài tôi đã đưa đại thiếu gia và nhị thiếu gia đến
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Được rồi cậu ra ngoài đi * vẫy tay*
Từ Thiên Minh
Từ Thiên Minh
Cha người gọi con
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Đúng vậy,hôm nay ta có điều dặn dò hai đứa
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Ta có một đứa con trai ruột từ lúc sinh ra đã được chuyển đến nước H sinh sống và và chữa bệnh nhưng vì bị tai nạn nên vợ ta đã qua đời thằng bé được chuyển về đây
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Nó kém các con 5 tuổi hiện tại khá ám ảnh sau tai nạn đó nên ta mong hai đứa sẽ thay ta chăm sóc yêu thương em trong lúc ta đi vắng hoặc có điều gì đó xảy ra được chứ?
Hai đứa trẻ nhìn nhau mà khống nói một lời,sau vài giây suy nghĩ họ cũng đưa ra quyết định mà tương lai họ coi nó là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Vâg con đồng ý ạ *đồng thanh*
Từ Giản
Từ Giản
Vậy bọn con có thể gặp "em trai" bất cứ lúc nào được không ạ?* ngước nhìn ông với khuôn mặt không có bất kì biểu cảm nào*
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Tất nhiên là được rồi,tuy nhiên đừng làm em sợ nhé và hãy nhớ tên thằng bé
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
Nó tên là Từ Ngọc An nhớ rồi chứ
Đa nhân vật
Đa nhân vật
*đồng thanh* dạ
Sau khi cuộc đối thoại kết thúc Từ gia chủ cùng hai người con trai nuôi cùng nhau đến một phòng bệnh khác nằm ở tầng trên cùng của bệnh viện
Còn tiếp
Tác giả
Tác giả
Lịch ra chap là tối thứ 3 và thứ 7 nhé các độc giả thân yêu 🫶

lần đầu gặp gỡ 2)

Trên tầng cao nhất của bệnh viện thuộc quyền sở hữu của Từ gia chỉ có một phòng bệnh duy nhất
Trong phòng bệnh một màu trắng chủ đạo lại nổi bật lên một đứa trẻ có mai tóc vàng canh đôi mắt xanh lam nổi bật đang bất động suy nghĩ
Trong đầu em hiện lên hình ảnh người mẹ xinh đẹp đang dùng thân mình che trở cho em khỏi thanh sắt đâm vào người từng giọt máu đỏ thẫm nhỏ tí tách vào gò má xinh đẹp của em,người mẹ luôn yêu thương chiều chuộng em giờ đây đã không còn đến lúc ra đi mẹ vẫn con nhắc nhở em nhưng cứ nghĩ đến là đầu lại đau em không thể nhớ lại mẹ đã nói với em điều gì
Cạch
Tiếng mở cửa vang lên Từ gia chủ cùng 2 người con trai bước vào
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
An An cha mang anh trai đến chơi với con này * giọng trìu mến +từ từ bước đến cạnh em*
Em sững lại một chút nhưng sau vài giây đáp lại giọng em nghẹn ngào,đôi mắt xanh ngập nước
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Con không cần anh trai,cha mang mami đến cho con được không?
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
An An con đừng buồn mẹ chỉ đi đến nơi khác thôi mẹ vẫn sẽ âm thầm bên cạnh bảo vệ con mà, An A..
Chưa kịp để ông nói hết câu em đã bật khóc
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Con không cần biết cha mang mami đến cho con đi mà....hức..*bật khóc nức nở*
Từ lão gia-Từ Sơn
Từ lão gia-Từ Sơn
* vội vàng chạy đến ôm em vào lòng* An bảo của cha đừng khóc con mà khóc cha cũng sẽ khóc theo con đó
Trong lúc Từ sơn< từ lão gia> an ủi đứa con út đang bật khóc nức nở của mình thì hai người là Từ Giản và Từ Thiên Minh thì sững người vì họ chưa bao giờ thấy một ai đẹp như vậy cả từ khi cánh cửa được mở ra đập vào mắt họ là một đứa em trai quá đỗi xinh đẹp mái tóc vàng mềm mại được nắng chiều vào lấp lánh như sao trời,đôi mắt phượng mang nét dịu dàng ấm áp đến lạ
Lúc thấy em bật khóc đôi mắt đỏ ửng,từ gò má đến chóp mũi cũng hồng lên nước mắt nhuốm đầy mặt không chỉ Từ Sơn xót mà họ cũng xót
Từ Thiên Minh
Từ Thiên Minh
* tiến đến đặt vào tay em một viên kẹo nho,mỉm cười nhẹ * An nhi đừng buồn mẹ em không sao cả bà chỉ đang đến nơi khác sinh sống thôi
Từ Giản
Từ Giản
*tiếp lời* mẹ em vẫn đang âm thầm ở đâu đó bên cạnh bảo vệ em nên em đừng khóc nữa bà ấy thấy được sẽ buồn lắm đó
Em dùng giọng mũi có hơi khàn do vừa khóc đáp lời
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Anh nói thật chứ ạ
Từ Thiên Minh
Từ Thiên Minh
* nắm lấy tay em* đương nhiên rồi,nếu em vui thì mẹ em cùng sẽ vui nhưng bây giờ em đang khóc bà ấy trong thấy chắc sẽ buồn lắm đó
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
* dùng tay nhỏ quệt nước mắt * vậy...vậy em không khóc nữa ạ
Nói rồi em mỉm cười ngọt ngào ngồi trong lòng cha còn hai tay thì nắm chặt lất tay của Từ Giản và Từ Thiên Minh
Còn tiếp
Tác giả
Tác giả
Chap 2 he
Tác giả
Tác giả
Nói qua một chút vì từ bé thụ sinh non nên hay bị bệnh vặt và bị bệnh tim đến năm 3 tuổi thì có một gia đình ở nước H,con của họ bị tại nạn lại có trái tim phù hợp với em nên trước khi đứa bé đó ra đi đã đồng í hiến tim có em và gia đình đó nhận em làm con nuôi
Tác giả
Tác giả
Gia đình đó về sau sẽ có cảnh khá quan trọng

ánh hoàng hôn

Sau khi cùng trò chuyện với Minh và Giản khá lâu thì em đã thiếp đi trong vòng tay của cha mình và đã gặp một giấc mộng
Trong giấc mơ em thấy mẹ em với mái tóc vàng mắt xanh lam giống em đang khoác lên mình bộ váy trắng dưới gốc tử đằng đang dịu dàng mỉm cười vẫy gọi em đến bên mình
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
M..mami à *từ từ nhấc chân lao vài lòng mẹ*
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
*bật khóc nức nở* mami à,sao mami lại bỏ An An lại chứ!!
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Bây giờ An An phải làm sao đây,An thật sự rất nhớ mami đó
Mẹ em vẫn không nói gì chỉ dịu dàng xoà đầu em,đợi đến khi chỉ còn tiếng thút thít mẹ mới từ từ đưa tay đặt lên gò má lau đi giọt nước mắt còn đọng lại,bà cất giọng
Mẹ em
Mẹ em
An An ngoan
Mẹ em
Mẹ em
Mami không có bỏ con lại đâu,mami chỉ đến nơi khác trở thành một tinh linh sẽ mãi ở bên con và gia đình mình bảo hộ mọi người
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Mami lừa An,nếu mami nói vậy thì sao An không thể thấy được mami chứ
Càng nói tay em càng siết chặt eo mẹ vì em nghĩ nếu buông lỏng ra một chút có lẽ em sẽ chẳng con cảm nhận được hơi ấm của mẹ nữa
Mẹ em
Mẹ em
Nếu An An muốn thấy được mẹ thì chỉ cần trồng một cây Tử Đằng trong vườn của Từ Trạch Gia< nhà chính Từ gia>là được rồi mẹ sẽ mãi bên trong của cây Tử Đằng mãi lắng nghe che trở cho con
Mẹ em
Mẹ em
Được chứ An An của mẹ*xoa nhẹ mái tóc em*
Em chần chừ một lâu sau mới ậm ừ trả lời
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
D..dạ An An biết rồi ạ
Từ Ngọc An
Từ Ngọc An
Vậy trước khi mami đi mami có thể hôn lên trán như trước kia được không ạ* ngước đôi mắt xanh trong veo nhìn mẹ*
Mẹ em
Mẹ em
Tất nhiên là được chứ,con yêu
Rồi điều gì đến cùng phải đến mẹ em hôn lên trán em một nụ hôn ấm áp rồi hoá thành những cánh hoá Tử đằng tan vào trong gió,để lại em với đôi mắt ngập nước dõi theo
Khi tỉnh dậy khỏi giấc mộng,em lau đi giọt nước mắt đọng lại nơi khoé mắt,từ từ rời giường bện tiến tới cửa sổ tầng cao nhất của bệnh viện hưởng thụ ánh hoàng hôn ấm áp cảm tưởng như mẹ em đang ôm em trong lòng vậy
Còn tiếp
Tác giả
Tác giả
Chap này đến đây là hết rồi nha
Tác giả
Tác giả
Mong mọi người đọc xong sẽ ủng hộ và góp í tích cực cho mình nha
Tác giả
Tác giả
🥲🥲

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play