" Under The Lamp'S Glow "
Chương Một : Gặp Gỡ Dưới Ánh Đèn
*Minh Trần luôn yêu thích những buổi tối yên tĩnh trong con phố nhỏ, nơi ánh đèn vàng mờ ảo chiếu sáng từng góc phố. Đó là lúc anh có thể thoải mái vẽ những bức tranh của mình mà không bị quấy rầy. Hôm đó, như thường lệ, Minh ngồi bên bức tranh chưa hoàn thiện, cọ vẽ trong tay, và ánh đèn đường làm cho mọi thứ xung quanh thêm ấm áp *
* h.ảnh mang tính chất minh họa *
* Trong khi Minh tập trung vào công việc, Duy Nguyễn – một nhân viên văn phòng với lịch trình làm việc bận rộn – thường đi ngang qua con phố này trên đường về nhà. Duy đã nhiều lần thấy Minh ngồi vẽ và cảm thấy bị cuốn hút bởi sự chăm chú và đam mê của anh *
" Một tối nọ, khi ánh đèn vàng bao phủ khắp con phố, Duy không kìm được sự tò mò và quyết định dừng lại. Anh đứng gần Minh, chăm chú nhìn vào bức tranh. "
Duy Nguyễn
Chào bạn / giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự hào hứng .
Duy Nguyễn
Bức tranh của bạn thật đẹp. Bạn thường vẽ ở đây sao?
* Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt mờ nhạt bởi ánh đèn , nhưng nụ cười của anh lại tươi sáng *
Minh Trần
Cảm ơn , tôi thường vẽ ở đây mỗi tối . Ánh đèn tạo ra không gian tuyệt vời cho tôi.
Duy Nguyễn
* Mỉm cười , không thể rời mắt khỏi bức tranh *
Duy Nguyễn
Tôi rất thích cách bạn nhìn thế giới qua tranh. Tôi cảm thấy có điều gì đó rất đặc biệt trong những tác phẩm của bạn .
" Những buổi tối tiếp theo, Duy bắt đầu ghé qua thường xuyên hơn, và mỗi lần đều trò chuyện với Minh. Họ chia sẻ với nhau về sở thích, ước mơ, và những câu chuyện hàng ngày. Minh cảm nhận được sự kết nối ngày càng sâu sắc với Duy, và Duy cũng thấy sự bình yên khi ở bên Minh. "
" Ánh đèn vàng đã trở thành chứng nhân cho sự gắn kết của họ, và dần dần, mỗi buổi tối dưới ánh đèn đó trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của cả hai."
Chương Hai: Những Ngày Đầu Bên Nhau
Một tối khi cả hai đang ngồi trên bờ sông : Minh Trần phá vỡ sự im lặng.
Minh Trần
Duy Nguyễn, anh biết không, em chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu như này khi ở bên ai đó.
Duy Nguyễn
" Nhìn Minh Trần, hơi bất ngờ nhưng cảm động: "
Duy Nguyễn
Tôi cũng thế. Những buổi tối như thế này thật sự làm anh thấy thoải mái.
*Khi Duy Nguyễn có chút lo lắng, Minh Trần mỉm cuời *
Minh Trần
Anh không phải lo lắng quá đâu. Cùng nhau chơi guitar đi, em sẽ dậy anh.
Duy Nguyễn
" Bất giác mỉm cười "
Duy Nguyễn
Tôi khá mong chờ , khi được học từ em / khẽ lại gần
*Hôm khác Minh Trần bị cảm lạnh, Duy Nguyễn đến thăm, cũng như chăm sóc.*
Duy Nguyễn
Em đỡ hơn chưa? / ngồi sát giường , tay cầm bát cháo.
Minh Trần
Đỡ..hơn nhiều rồi ạ / gắng, mỉm cuời
Duy Nguyễn
Để tôi giúp em ăn cháo nhé , sát lại đây! / vùa nói vừa tiến gần lại Minh Trần.
Minh Trần
Em tự ăn được ạ , anh cứ để đó. / theo phản xạ lùi ra góc giường.
Duy Nguyễn
" Suy tư một lúc, rồi làm theo lời Minh Trần. "
Minh Trần
Cảm ơn anh ạ, Duy Nguyễn, anh thực sự rất tốt!
Duy Nguyễn
Không có gì. Tôi chỉ muốn cậu mau khỏi bệnh thôi.
Minh Trần
" Cảm thấy ấm áp, Nhìn Duy Nguyễn, biết ơn. "
Minh Trần
L..ần. sau em sẽ giúp lại ạ!
Minh Trần
em sẽ giúp anh, trong khả năng bản thân có thể làm / giọng nói khàn đặc.
Duy Nguyễn
" Mỉm cười khó đoán "
Duy Nguyễn
Tôi sẽ làm cậu hối hận vì điều mình đã nói. / Nham hiểm
Minh Trần
Sao cũng được bởi anh là người bạn rất quan trọng đối với em...
Duy Nguyễn
" Xoa đầu Minh Trần " Sớm nghỉ ngơi đi , Tôi đi đây hẹn gặp lại.
Cạch, sau tiếng đóng cửa , chỉ nhìn thấy bóng hình rắn rỏi đứng im , đưa tay đặt lên ngực.
Duy Nguyễn
* Sao thế này?... *
. Đây là giai đoạn quan trọng để hai nhân vật hiểu rõ hơn về nhau và cảm nhận sự ấm áp từ tình bạn chuyển thành tình yêu.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play