Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

【Đn One Piece】Bạch Mai Trong Tuyết

|001| Chuyến này khó sống

Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Theo Wikipedia, suốt gần 40 năm, từ 1690 đến 1730, là thời kỳ mà mọi người cho rằng đây là kỷ nguyên vàng của cướp biển.
Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Thời đại hải tặc và nhiều các cướp biển lừng danh đã được bác Oda lấy cảm hứng đưa vào One Piece.
Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Nên truyện "Bạch Mai Trong Tuyết" lấy bối cảnh của thế giới One Piece và một chút kiến thức lịch sử của nhân loại nhé.
Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Like và tặng quà cho tui có nhiều động lực viết truyện nữa nheee (⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~
NovelToon
|𝟎𝟎𝟏| 𝐂𝐡𝐮𝐲𝐞̂́𝐧 𝐧𝐚̀𝐲 𝐤𝐡𝐨́ 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠
─────────────────────
Năm 2030, thế giới chứng kiến một bước ngoặt chưa từng có. Những hòn đảo rải rác giữa đại dương không còn bị chia cắt bởi sóng nước. Nhờ vào công nghệ địa kiến tạo nhân tạo và hệ thống cầu ngầm siêu bền, các đảo dần liên kết thành những cụm đất liền khổng lồ, từ đó mọc lên những siêu đô thị trải dài từ chân trời này đến chân trời khác.
Sau cuộc Cách mạng Khoa học - Công nghệ lần thứ năm, năm 2030 trở thành mốc son trong lịch sử nhân loại. Các hòn đảo lớn nhỏ không còn tồn tại như những mảnh ghép rời rạc của đại dương.
Bằng công nghệ kết hợp địa chất nhân tạo và cầu năng lượng nổi, hàng trăm hòn đảo hợp nhất thành những siêu quần đảo, và từ đó mọc lên những thành phố ven biển hiện đại nhất lịch sử.
Mỗi thành phố đều tiếp giáp với biển xanh ngút ngàn, vừa tận dụng nguồn tài nguyên biển, vừa trở thành trung tâm giao thương toàn cầu.
Đây được xem là một bước tiến khổng lồ không chỉ đối với giới khoa học mà còn đối với toàn nhân loại. Khi các hòn đảo hợp nhất thành những đô thị ven biển phồn thịnh, các nhà khoa học vẫn chưa dừng lại.
Họ tiếp tục tiến hành những cuộc thám hiểm xuống đáy đại dương, nơi vẫn còn vô số bí ẩn chưa được khai phá.
Và rồi, trong những chuyến lặn sâu xuống lòng biển thẳm, họ đã phát hiện hàng loạt di tích kỳ vĩ... những dấu tích còn sót lại của một thời kỳ được mệnh danh là kỷ nguyên vàng của hải tặc, kéo dài tận đến năm 2000.
Những thông tin trên được đưa vào sách giáo khoa, học sinh từ lớp 5 tiểu học đều đã bắt đầu học về chúng.
Kenyo Kotoha – một nhà khảo cổ học tài năng, cùng với các đồng đội của mình, đã trở thành biểu tượng cho ngành nghiên cứu lịch sử đương đại. Họ không chỉ đơn thuần khai quật di tích mà còn khéo léo tái hiện lại những câu chuyện bị chôn vùi dưới lớp bụi thời gian, đưa chúng trở lại với ánh sáng và công chúng.
Tin rằng dưới lớp sóng đại dương vẫn còn vô vàn bí mật chưa từng được khai phá, Kenyo Kotoha cùng các cộng sự của mình một lần nữa chuẩn bị lên đường.
Với vai trò là trưởng nhóm, Kotoha quyết định ở lại trên tàu chỉ huy để giám sát toàn bộ chiến dịch.
Trước khi các đồng đội lần lượt lặn xuống biển sâu, nàng cẩn thận kiểm tra từng thiết bị, đặc biệt là những chiếc camera thu nhỏ gắn trên mũ lặn, đảm bảo mọi hình ảnh dưới đáy biển đều được truyền về màn hình điều khiển trước mặt.
Qua hệ thống tai nghe tích hợp AI, Kotoha có thể trò chuyện trực tiếp với từng người, vừa đưa ra chỉ dẫn, vừa lắng nghe nhịp tim và hơi thở của họ.
Kotoha đứng trên boong tàu, gió biển thổi tung những lọn tóc đen óng ả. Dưới chân nàng, các thành viên trong nhóm đang khẩn trương kiểm tra bộ đồ lặn và bình oxy lần cuối.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Mọi người đã sẵn sàng xong chưa?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Nhất định phải cảnh giác để ý xung quanh, coi chừng các loại cá nguy hiểm.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Đừng làm mình bị thương, máu sẽ thu hút cá mập vì chúng ta đang ở giữa đại dương đó!
Kotoha vẫn đứng trên boong, ánh mắt căng thẳng dõi theo từng động tác chuẩn bị. Bất chợt, một bàn tay ấm áp đặt nhẹ lên vai nàng. Kotoha hơi giật mình, quay lại và bắt gặp ánh mắt bình thản của Chiyo – chàng kỹ sư trẻ trong nhóm.
•••
•••
|Chiyo|: Thôi nào Kotoha - san, cậu lo sợ gì chứ, chúng ta đã làm việc này nhiều lần rồi, đương nhiên có kinh nghiệm!
•••
•••
|Minako|: //Gật đầu// Chiyo nói phải, cậu yên tâm!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Cười khẽ gật đầu// Ừm, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà!
•••
•••
|Ruby|: Chuyến lặn lần này coi chừng chúng ta sẽ lại tìm thấy kho báu của các hải tặc xưa đó!
•••
•••
|Ruby|: //Nhìn Kotoha// Coi chừng là kho báu để lại của các Tứ Hoàng đó Kotoha (⁠ ⁠/⁠^⁠ω⁠^⁠)⁠/⁠♪⁠♪
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Phì cười// Ừm!
Nghe vậy, Kotoha chợt nhớ đến quyển sách lịch sử mà nàng vừa lật giở ngày hôm qua, trong đó ghi lại đôi thuật ngữ lạ lẫm. Những danh xưng như “Tứ Hoàng”, “Shichibukai”, “Thế hệ tồi tệ”, “Thế hệ mới”, hay “Haki”… Từng dòng chữ ấy như vẫn còn vương trong trí óc, gợi ra bao điều huyền bí chưa thể lý giải.
Nhất là Haki, nàng khi đọc xong liền tự hỏi. Haki là gì? Chúng có tác dụng gì? Hay Haki là tên của một người nào đó?
Mọi thứ vẫn còn là một bí ẩn.
Chính vì nó vẫn còn bí ẩn, nên cô sẽ phải cố gắng moi móc nó ra.
Nàng biết mình phải tìm cho ra sự thật, rồi đưa nó ra trước công chúng. Chỉ khi ấy, lũ trẻ mới có thể mở mắt nhìn rộng hơn, hiểu thêm về thế giới mênh mông này, thay vì mãi sống trong bóng tối của những điều bị che giấu.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Cầm trên tay áp phích truy nã cũ kĩ// "Người thời xưa cũng đẹp trai phết nhỉ?"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Giá như mình được xuyên không về quá khứ, rồi tìm hiểu sẽ dễ dàng hơn."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Song, ghi chép tất cả lại và giấu ở một nơi nào đó, con cháu sau này đào lên sẽ biết được sự thật không chừng...!"
Trên tay Kotoha là một tấm áp phích cũ rách, giấy ố vàng như sắp vụn ra theo từng nhịp gió. Hơn năm trăm năm trôi qua, nó vẫn còn tồn tại, chính là tấm truy nã của một trong những Tứ Hoàng huyền thoại, cái tên mà người đời vẫn truyền miệng mãi đến nay — Shanks Tóc Đỏ.
Tấm hình ấy được nhóm của Kotoha tìm thấy trong một lăng mộ cổ, nơi yên nghỉ của một kẻ bí ẩn đã mất đi cánh tay trái. Theo sự khẳng định của nàng, người nằm trong quan quách kia không ai khác chính là Shanks Tóc Đỏ.
Bên trong lăng, châu báu và kim cương chất thành núi, ánh sáng lấp lánh tựa sao sa. Kotoha đưa tất cả vào viện bảo tàng, như muốn để lại cho đời sau một chứng tích của huyền thoại.
Tấm áp phích truy nã ấy, Kotoha đã cẩn thận sao ra hai bản. Theo lẽ thường, bản gốc phải được trưng bày trong viện bảo tàng cho khách thưởng lãm, còn nàng chỉ mang theo bản sao. Thế nhưng, chẳng hiểu do sơ suất hay số mệnh an bài, lúc này trên tay Kotoha lại chính là tấm áp phích gốc, chứng tích hơn năm trăm năm tuổi.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Cau mày// "Shanks Tóc Đỏ, Râu Trắng, Vua Hải Tặc, Sengoku..."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Rốt cuộc các cụ còn bao nhiêu thứ mà chúng tôi chưa tìm ra vậy?"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Mà..."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Hơi đỏ mặt nhẹ// "Shanks Tóc Đỏ tuy là hải tặc dầm mưa dầm gió nhưng cũng đẹp trai gớm..."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Mà... Tại sao lại xoá bỏ hết ghi chép về hải tặc chứ? Để lại không phải tốt hơn sao?"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Kể cả tân Vua Hải Tặc là ai cũng không có ghi chép ngoài cựu Hải Tặc... Roger."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Nhưng mà không có hình ảnh, vãi thật."
Kotoha còn đang miên man trong dòng suy nghĩ thì giọng Ruby bất chợt vang lên, kéo nàng trở về với thực tại.
•••
•••
|Ruby|: Này! Kotoha - san, chúng ta chuẩn bị xong rồi!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Hoàn hồn, nhìn mọi người// Ah ừm, camera, máy phát tín hiệu và mọi thứ đã ổn hết chứ?
Mọi người gật đầu, Kotoha mỉm cười sau đó đi vào bên trong buồng lái, kiểm tra hết các camera và thử máy ghi âm, tất cả đều đã sẵn sàng.
Ruby cùng 3 người bạn nhanh chóng lặn xuống biển, bắt đầu tìm kiếm nhiều di tích lịch sử đã để lại.
Nếu chuyến đi này nếu không thu nhập được gì, họ sẽ đến một thành phố, được cho là quê hương của Tứ Hoàng Râu Trắng lừng lẫy một vùng.
100 mét, 200 mét, 300 mét, 400 mét, 500 mét... Với sự tinh tiến của công nghệ, máy thở của thời hiện đại đã có thể cho phép người dùng sài hơn 5 tiếng và trang phục không làm ảnh hưởng với cơ thể khi lặn quá sâu, bị áp suất không khí dưới đáy biển làm cho ngộp thở.
Đến độ sâu 700 mét, bỗng Chiyo hét lớn một cách đau điếng, thanh âm thê thảm như trải qua chuyện gì đó hết sức nghiêm trọng, khiến mọi người ở đó đêù bàng hoàng.
Kotoha nói qua máy nghe với thái độ khẩn trương.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
🎧Này, Chiyo - kun! Cậu sao vậy?!
Ruby và Minako lặn tới gần Chiyo thì thấy cậu ta đang bị một con cá mập nhỏ cắn ở bàn chân phải khiến cậu ta hét lên đau đớn, hai cô nàng cùng nhau dùng gậy phát sáng để đuổi con cá mập con bơi đi chỗ khác.
Máu từ vết thương chảy xuống như suối, hoà tan vào trong nước biển mặn nồng.
Với sự chỉ huy của Kotoha, e ngại sẽ xuất hiện cá mập và vết thương của Chiyo không cầm cự được liền kêu gọi mọi người lên lại trên tàu.
Ruby và Minako hai người hai bên, đỡ lấy hai bên vai của Chiyo và cùng nhau đưa anh lên tàu.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Con cá mập vừa rồi bị điểm mù ngăn chặn tầm nhìn..."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Biết trước chuyện này xảy ra, mình đã mua thêm nhiều camera khác rồi."
Bỗng từ đâu một con cá mập mẹ hay bố gì đó mà to lớn như cá mập trắng liền bơi thẳng tới chỗ của 3 người, Kotoha chưa kịp thông báo cho mọi người biết thì Chiyo bị cắn từ phần dưới lên rồi bị nó kéo xuống đại dương sâu.
Ruby và Minako kinh hãi, nhanh chóng bơi thẳng lên tàu.
Nhưng kết quả hai cô nàng cũng bị con cá mập trắng khác ăn thịt đi, nửa người còn lại của Chiyo thì nổi lềnh bềnh trên mặt biển.
Kotoha chứng kiến nãy giờ qua màn hình, giờ đây chết sững, không cử động được.
Cô bước từng bước chân nặng nề ra ngoài boong thuyền xem, chứng kiến nửa xác chết của Chiyo nổi lềnh bềnh trên biển, cô kinh hãi đến mức không nói nên lời.
5 năm... 5 năm rồng rã tìm hiểu về lịch sử, đội của Kotoha chưa bao giờ chịu lấy trường hợp kinh dị này...
Cô lấy bộ đàm ra, điện lên cấp trên, thanh âm run rẩy.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Báo cáo... Kenyo Kotoha đây... Chúng tôi cần sự hỗ trợ từ máy bay trực thăng...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Miwako Minako, Minamoto Ruby, Matsuda Chiyo bỏ mạng bởi nhiều con cá mập không rõ giống loài.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Tựa tựa như cá mập trắng, tôi hiện tại đang gặp nguy hiểm, xin hãy đưa viện cứu trợ càng sớm càng tốt...
Cô nói xong, lập tức ngã khụy xuống gặp nức nở khi biết rằng xung quanh con tàu đang bị bị cá mập bơi lội xung quanh.
Cô bây giờ khó mà thoát được.
Ngoài biển không có sóng, cô không tài nào gọi điện được cho cha mẹ nói lời từ biệt lần cuối.
Nhưng ý chí sống của cô rất mãnh liệt, đến cuối cùng cô cũng đã gọi điện cho cấp trên bằng bộ đàm dù biết rằng bản thân sẽ sống được lâu.
***
Vào những năm 1690 – 1730, biển cả dậy sóng. Lời trăn trối của Vua hải tặc Roger về kho báu bí ẩn mang tên One Piece như ngọn lửa gieo vào lòng người, khiến biết bao hải tặc giăng buồm ra khơi, khát vọng cháy bỏng tìm kiếm giấc mơ vô tận.
Giữa đại dương cuồng nộ, một chiến hạm hải quân sơn màu nâu trầm sẫm nổi bật trên sóng. Con tàu đồ sộ ấy lướt đi hiên ngang, oai phong như dãy thành đồng di động, hiên ngang oai phong, không sợ bố con thằng nào.
Dẫn dắt chính là Phó Đô Đốc - Anh Hùng Hải Quân - Idol Giới Trẻ - Người truyền cảm hứng cho nhiều người - Monkey D. Garp.
Gió biển bắt đầu trở lạnh, từng cơn quất vào da thịt khiến nhiều sĩ quan hải quân đứng gác bên ngoài cũng không khỏi rùng mình, chỉ mong được vào trong sưởi ấm.
Thế nhưng, giữa làn gió buốt ấy, chỉ có Garp vẫn đứng thẳng, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc như đinh đóng, dõi về phía Tổng Bộ Hải Quân đang dần hiện ra nơi đường chân trời.
NovelToon
Trước đó, Garp vừa trải qua một trận thừa sống thiếu chết với hai băng hải tặc liên minh cùng nhau. Máu lửa ngập tràn, gươm súng chan hòa, tử khí dày đặc đến độ tưởng chừng chẳng ai còn sống sót. Thế nhưng, kết cục cuối cùng, kẻ đứng vững vẫn là hải quân.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Ô là la~ Hình như sau ngày hôm nay ta được nghỉ phép phải không nhễ ? //Cười tươi sảng khoái//
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
NovelToon
Chưa kịp nếm trọn niềm vui chiến thắng, bỗng mây đen ùn ùn kéo đến, dày đặc như lớp thép giăng ngang trời.
Chúng tụ lại thành một điểm, xoay tròn cuồn cuộn, tựa như vực đen đang mở ra giữa không trung.
Từng hồi sấm nổ vang rền, chấn động cả biển cả, báo hiệu điềm dữ sắp giáng xuống.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
"Ủa rồi tự nhiên có hiện tượng thời tiết lạ vậy thế...?" //Khoanh tay ngước nhìn lên bầu trời//
Hải Quân
Hải Quân
|Hải quân dưới trướng Garp|: P...Phó Đô Đốc Garp, chúng ta nhanh chóng vào Tổng Bộ thôi...—!
Garp thừa hiểu, trong lòng đám sĩ quan thủy thủ lúc này cũng đang thấp thỏm bất an. Trời vốn xanh ngắt, mây trắng thong dong, cớ sao bỗng dưng lại hóa thành cảnh tượng quỷ dị thế này?
Từ trong hố đen xoáy tròn đáng sợ ấy, bất chợt có bóng hình một con tàu hiện ra. Thân tàu khổng lồ ấy không đi bằng mũi sóng, mà dần dần thò ra trong tư thế quái dị... bị úp ngược hoàn toàn.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
...
Hải Quân
Hải Quân
|Hải quân dưới trướng Garp|: ...
Trong tòa nhà tráng lệ của Tổng Bộ Hải Quân, ba vị Đô Đốc cùng Nguyên Soái Sengoku đứng im lặng sau lớp cửa kính. Từ nơi cao ấy, họ trông rõ mồn một cảnh tượng bên ngoài, ánh mắt bốn người giao nhau, chẳng ai thốt nên lời.
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
//Đẩy kính// Ôh...?
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
...
Aokiji [Kuzan]
Aokiji [Kuzan]
...
Sengoku
Sengoku
...
Sau một hồi, nhiều người hoảng loạn nhận ra chuyện chẳng lành, liền kinh hãi hét lớn.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Heh? ! ?
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
NovelToon
Hải Quân
Hải Quân
|All|: !!!
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
//Chắp tay niệm Phật//
─────────────────────
Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Vì đây là truyện đồng nhân, nên việc OOC là không thể tránh khỏi.
Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Mỗi chap số chữ trên dưới 2000 nhé (T/g sẽ cố gắng) <⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>
NovelToon

|002| Tiểu thiên thần nhà ai đây?

Người đẹp bị khờ
Người đẹp bị khờ
Sai chính tả chỗ nào thì hú tui nhe để tui sửa nè, tui viết xong vẫn sẽ có kiểm tra đàng hoàng nhưng chắc vẫn còn thiếu sót vài chỗ.
NovelToon
|𝟎𝟎𝟐| 𝐓𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐭𝐡𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐡𝐚̂̀𝐧 𝐧𝐡𝐚̀ 𝐚𝐢 đ𝐚̂𝐲?
─────────────────────
Con tàu khổng lồ treo lơ lửng giữa không trung, chung quanh vần vũ những đám mây đen tích điện, ánh chớp lóe lên tựa nanh vuốt của thiên địa. Ai nấy chỉ sợ nó sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào. Chưa để mọi người kịp hoàn hồn, bỗng những đám mây kia tan biến vào hư vô, như chưa từng tồn tại. Và ngay khoảnh khắc đó, con tàu kia nặng nề rơi xuống, tựa thiên thạch giáng trần, khiến cả biển trời chấn động.
Ngay khoảnh khắc con tàu khổng lồ sắp đâm sầm xuống boong chiến hạm của Garp, tất cả thủy thủ gần như không kịp suy nghĩ. Họ lao thẳng xuống biển, hy vọng ít nhất còn giữ được mạng sống.
Tiếng nước vỡ tung hòa cùng tiếng gỗ rạn nứt chát chúa. Garp cũng không ngoại lệ, thân hình to lớn của ông biến mất trong làn sóng bạc trắng ngay khi cú va chạm kinh hoàng xảy ra.
TỦM—!
BÙM—!
Một tiếng tủm vang lên chát chúa khi hàng loạt thân người rơi xuống biển, ngay sau đó là tiếng bùm rung chuyển mặt nước khi hai con tàu khổng lồ đâm sầm vào nhau.
Cú va chạm dữ dội khiến boong gãy rạn, thân tàu nghiêng ngả, tạo ra những cột sóng khổng lồ cuốn tràn ra xung quanh. Làn nước dậy sóng va vào các con tàu neo gần đó, làm chúng chao đảo dữ dội, dây neo kêu rít từng hồi như sắp đứt tung.
Trong tổng bộ Hải quân, nhiều sĩ quan khi chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp qua ống nhòm liền lập tức huy động lực lượng cứu hộ.
Những chiếc xuồng nhỏ được thả xuống liên tiếp, rẽ sóng lao tới khu vực va chạm. Garp được kéo lên đầu tiên, nước biển còn chảy ròng ròng từ mái tóc bạc.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
//Xoa xoa cái đầu, bật cười ha hả// Chuyện này thú vị à nghen!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Mà con tàu kia từ đâu xuất hiện mà trong kiểu dáng độc lạ quá vậy?
Kiểu dáng tàu từ năm 2030 hoàn toàn khác biệt so với những chiến hạm thô kệch của kỷ nguyên vàng hải tặc cách đó hàng trăm năm.
Chính vì vậy, con du thuyền khổng lồ màu trắng của Kotoha hiện ra giữa biển như một kỳ quan hiện đại giữa thế giới cổ xưa, bóng bẩy, tinh xảo, và khác lạ đến mức khiến ai nhìn thấy cũng phải sững người.
Khoảnh khắc nó đâm sầm xuống chiến hạm của Garp, cú va chạm khủng khiếp đã nghiền nát cả hai con tàu thành đống hỗn độn.
Không còn gì ngoài những mảnh gỗ vỡ vụn và những thanh kim loại cong queo nổi lềnh bềnh trên mặt biển.
Tam Đại Đô Đốc cùng Nguyên Soái đích thân bước ra boong chỉ huy, theo sau là hàng loạt sĩ quan cấp cao. Tất cả đều sững sờ trước cảnh tượng kỳ lạ diễn ra trước mắt, một điều chưa từng được ghi trong bất kỳ báo cáo nào của Hải quân.
Sengoku
Sengoku
//Nhìn Garp// Này, ông vẫn ổn đó chứ Garp?
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Đương nhiên, ông đây còn khoẻ lắm ƪ⁠(⁠˘⁠⌣⁠˘⁠)⁠ʃ
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
Ooh, chuyện này độc lạ thật nha...
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
Đừng để cho đám báo chí kinh tế thế giới biết được vụ này, chúng sẽ làm lớn chuyện cho coi, ne~!
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
NovelToon
Sengoku
Sengoku
//Gật đầu// Ừ, cũng là chuyện nhỏ, không nên để chuyện bé xé ra to!
Aokiji [Kuzan]
Aokiji [Kuzan]
//Xoay lưng rời đi// Mau giải quyết cái đống tàn dư này đi, buồn ngủ quá rồi!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
//Xoay lưng theo sau Aokiji// Hừ, toàn chuyện gì đâu không!
Khi nhiều người bắt đầu xoay lưng bỏ đi, cho rằng đống tàn dư kia sẽ sớm được đội cứu hộ xử lý, thì bất ngờ một sĩ quan Hải quân hét lớn, giọng vang dội át cả tiếng sóng.
Hải Quân
Hải Quân
|1|: NHÌN KÌA!! TRÔNG GIỐNG NHƯ MỘT CÔ BÉ!?!
Anh ta run tay chỉ về một hướng xa xa, nơi mặt biển đang nổi lên thứ gì đó bất thường…
Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng chỉ tay của người kia, thì quả thực có trông thấy một hình dáng của một đứa bé gái với mái tóc trắng bạch kim đang bất tỉnh với cơ thể đang tựa vào một thành gỗ để không bị chìm xuống biển.
Lập tức có người nhảy xuống cứu. Có người xuất hiện ở đây ngay sau khi xảy ra vụ việc quả thực rất bất thường, nhưng là bạn hay là địch, cũng nên đưa vào phòng y tế chữa trị trước.
Vì bộ đồ cô bé đang mặc lại quá rộng thùng thình so với kích thước, còn đã ướt đẫm do tiếp xúc với nước biển nên đã được thay ra ngay sau khi đến phòng y tế và được chữa trị.
Một đứa nhóc thì có thể làm gì được gì? Vì trông rất vô hại nên Sengoku giao trách nhiệm hỏi cung cô bé đó để biết được sự thật về chuyện xảy ra ngày hôm nay.
***
Sau một ngày một đêm bất tỉnh, Kenyo Kotoha khẽ tỉnh lại. Hàng mi dài run rẩy như cánh bướm, để lộ đôi đồng tử xanh lam lấp lánh tựa phỉ thúy. Một tiếng rên nhẹ thoát ra từ đôi môi tái nhợt. Kotoha đưa mắt quan sát xung quanh, mọi thứ trắng toát, mùi thuốc sát trùng thoang thoảng. Trông như một phòng bệnh viện. Nàng chậm rãi chống tay, nương lưng vào thành giường, hơi thở còn phảng phất mệt nhọc.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Khẽ cau mày// Gì thế... Nơi đây là đâu, rồi mình đang làm gì ở đây...?
Rồi bỗng kí ức về những người bạn của mình bị cá mập tàn sát, bản thân cũng không qua khỏi...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ơ nhưng...—
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Xoa cằm// Nói không qua khỏi thì cũng không đúng tại...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Tại... //Ngơ ra//
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Hình như có một hố đen, giống hố đen vũ trụ hút cả mình và con tàu của mình vào trong...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Sau đó cũng không còn nhớ gì nữa, hình như mình bị bất tỉnh...! //Mơ hồ//
Sau cơn hoảng loạn, Kotoha chợt nhớ đến chiếc điện thoại. Bàn tay run rẩy sờ soạng khắp người, tìm kiếm chút hy vọng kết nối với thế giới bên ngoài.
Nhưng thứ nàng cảm nhận chỉ là chất vải mềm mại lướt qua đầu ngón tay, một chiếc váy trắng đơn giản, hoàn toàn xa lạ, thay thế cho bộ đồ trước đó mà nàng từng mặc.
Tim nàng đập mạnh, lạnh buốt chạy dọc sống lưng.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Sao mình nhỏ vậy?
Kotoha thấy bản thân không khác gì một đứa trẻ tám đến mười tuổi cả!
Chưa kịp hoàn hồn thì bỗng từ bên ngoài căn phòng phát lên tiếng giày lộp cộp, sợ rằng bản thân đang ở Trung Quốc, rồi căn phòng này chính là căn phòng sẽ phẫu thuật nàng ra lấy nội tạng! !
Không! Nàng phải trốn thoát khỏi đây!
Kotoha phóng nhảy ra khỏi chiếc giường, nhìn xung quanh thì thấy có một khẩu súng trường được cất ở trên một tấm kính, dường như nó để đó để phòng hờ.
Kotoha nhanh chóng phóng tới và dùng tay đập mạnh vào cửa kính để nó bể mà lấy khẩu súng kia ra để tự vệ.
Đập "rầm rầm" mấy tiếng nó mới thực sự bể, Kotoha không chút chần chừ liền lấy đi, nhưng cô không lấy để bắn... nàng lấy để đánh, vì có biết dùng súng đâu?
Kotoha cầm súng như cầm gậy bóng chày, nàng tiến tới và núp ở bức tường bên cạnh cửa ra vào, đợi khi người vừa mở cửa ra thì tấn công và nhanh chóng thoát khỏi đây.
Cạch—
Cánh cửa phòng được mở ra, Garp niềm nở tươi cười với trên tay cầm một dĩa thức ăn ngon miệng, nói.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Cô bé ơi, cháu tỉnh chưa, ta có mang đến...—!
Bụp...—
Còn chưa để Garp nói dứt câu, Kotoha thấy vóc dáng mình thua xa người đàn ông này quá nên đã phóng lên và đánh thẳng cây súng vào mặt của Garp với lực tay y chang người lớn chứ nói là sức của trẻ con thì không đúng.
Sau đó Kotoha nhanh chóng vứt cây súng xuống sàn và tức tốc chạy đi, để mặt Garp xịt keo và làm rớt dĩa thức ăn.
Ông tuy ngữ khí đơn giản, biểu cảm đang cười của ông cũng thật đáng sợ.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
//Khoé môi giựt giựt// Cô bé ra tay, cũng thật không nhẹ...
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
//Xoay lưng, hô to// BẮT CON BÉ ĐÓ LẠI CHO TA! ! !
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
NovelToon
Kotoha chạy xa gần hơn 70 mét nhưng vẫn còn nghe thấy tiếng la lớn của Garp, truy hô đòi bắt sống mình.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"BẮT MÌNH ĐỂ LẤY NỘI TẠNG BÁN RA CHỢ ĐEN CHỨ KHÔNG LẪN LỘN VÀO ĐÂU ĐƯỢC! ! !"(⁠┛⁠◉⁠Д⁠◉⁠)⁠┛
Nàng trên đường chạy thì thấy có một đám lính hải quân đang chạy đuổi theo mình, nhưng trên tay họ không mang theo vũ khí.
Kotoha tuy khó hiểu vì sao nhưng cô cũng không quá để tâm, chỉ muốn nhanh chóng thoát ra chỗ kì lạ này.
Hải Quân
Hải Quân
|3|: Giờ cái tổng bộ thành cái nhà trẻ rồi à...? //Vừa chạy vừa thở//
Hải Quân
Hải Quân
|4|: //Nhún vai// Không biết nhưng bây giờ bắt cô bé đó lại kia kìa, đụng mặt với các Đô Đốc là không hay!
Hải Quân
Hải Quân
|4|: Mà tại sao phải chạy chứ, tụi mình đâu có bắt nạt nó?
Kotoha lao đi như một mũi tên, băng qua con đường này rồi rẽ gấp sang con đường khác. Những bước chân mạnh mẽ dội vang trên nền đất.
Còn ở cơ thể của một đứa nhóc, càng lại lợi thế cho nàng vì sức của một nhóc luôn tràn đầy năng lượng hơn người lớn.
Hải Quân
Hải Quân
|5|: //Chỉ tay về phía Kotoha; Hô lớn// Con bé kia kìa! Mau bắt lấy nó! ! !
Một toán hải quân ập đến từ bên trái, Kotoha lập tức đổi hướng sang phải, nhưng tim nàng chợt thắt lại khi bên đó cũng có một nhóm đàn ông khác đang tiến đến.
Xoay người về sau, vẫn là những bóng áo trắng dày đặc. Không còn lựa chọn, nàng siết chặt nắm tay, lao thẳng về phía trước, hướng duy nhất chưa bị chặn.
Chưa đắc ý được bao lâu, thì bỗng Kotoha cảm thấy cơ thể mình như bị nhấc đi cao... Cao lắm... Cao lớn 1m80 cơ...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ặc—?!
Cổ họng khô khốc, Kotoha khẽ nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi xoay người lại. Và rồi… tim nàng khựng lại.
Đập vào mắt là gương mặt bặm trợn của một người đàn ông trung niên. Đôi mắt hắn ghim chặt vào nàng, lạnh lẽo và dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Khóc ròng trong tuyệt vọng// “Xong rồi… 27 năm thanh xuân của mình… kết thúc tại đây sao…?”
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
//Chau mày// Ngươi là đứa nào? Chạy nhảy lung tung, làm loạn hết cả tổng bộ.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Ta đứng ngoài xa còn nghe thấy tiếng động kia kìa!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Xem tổng bộ là nhà trông trẻ hả?!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
NovelToon
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
... //Mím môi sợ hãi nhìn Akainu//
Bỗng có một bàn tay của một người đàn ông khác bế lấy cô từ tay của Akainu, cười cười thân thiện với cô.
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
Tiểu thiên thần nhà ai đây, ne~?
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
NovelToon
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Vũng vẫy// Buông tui ra! Các người đều là những người xấu xa!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Trẻ con mà còn định mổ nội tạng luôn ư .⁠·⁠´⁠¯⁠`⁠(⁠>⁠▂⁠<⁠)⁠´⁠¯⁠`⁠·⁠.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Đồ xấu xa!!
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
Ê nè nè!
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
//Vỗ vỗ nhẹ vài cái vào má của Kotoha// Con cái nhà ai mà hỗn thế này?
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
Nhóc là đứa con riêng của Garp hà?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
...?!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Garp nào? Tui không biết...!
Akainu mạnh bạo giựt lấy Kotoha từ tay Kizaru, nắm lấy cổ áo sau gáy của cô bé, hỏi, ánh mắt hung tợn như dọa con nít.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Vậy thì ngươi là ai?
Kizaru [Borsalino]
Kizaru [Borsalino]
//Đẩy kính; Mắt lóe lên tia sáng// Ooh... Đây hình như là cô bé xuất hiện ở hiện trường náo loạn khi ấy đúng không, ne~?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Giọng nhỏ dần// Ý là... Có thể cho tui xuống được không... Rồi tụi mình bàn bạc nói chuyện...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Nội tạng bao nhiêu tiền, để tui trả cho, rồi thả tui ra đi ha... Chứ đừng mổ nội tạng của tui được không? //Chắp tay//
Akainu và Kizaru im lặng nhìn nhau, đến cuối cùng con nhóc này vẫn xem họ là kẻ xấu kia kìa, đau lòng quá đi.
─────────────────────
NovelToon

|003| Cơ hội thay đổi lịch sử

NovelToon
|𝟎𝟎𝟑| 𝐂𝐨̛ 𝐡𝐨̣̂𝐢 𝐭𝐡𝐚𝐲 đ𝐨̂̉𝐢 𝐥𝐢̣𝐜𝐡 𝐬𝐮̛̉
─────────────────────
Akainu vẫn nắm chặt cổ áo Kotoha, nhấc bổng nàng lên mà không chút nương tay.
Bước chân hắn vang lên nặng nề dọc hành lang, thẳng hướng về phòng làm việc của Garp, trong đầu mặc định lão già ấy chắc chắn đang ở đó. Thế nhưng khi cánh cửa bị đẩy ra, căn phòng lại trống không, không một bóng người.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
//Tặc lưỡi; Cau mày// Tch...— Lão ta đi đâu rồi không biết?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Thả tui xuống dưới không? Tui có chân tự đi được! (⁠ノ⁠ಠ⁠益⁠ಠ⁠)" //Nội tâm gào thét//
Akainu thô bạo xoay người Kotoha lại, buộc nàng phải đối diện với hắn. Đôi mắt hắn như hai ngọn lửa ngùn ngụt, ghim chặt vào nàng không buông.
Dù thời tiết hôm nay lạnh đến buốt da, nhưng trên thái dương Kotoha, từng giọt mồ hôi lạnh vẫn đang chảy dài, như thể cơ thể nàng đang phản bội sự bình tĩnh vốn cố gắng giữ lấy.
Đối diện với người đàn ông cao lớn với gương mặt bặm trợn, Kotoha có cảm giác như sát khí đang bốc lên hừng hực từ mỗi câu nói, từ ánh mắt rực lửa của ông ta.
Tim nàng đập loạn nhịp, từng tế bào như gào thét chạy trốn… nhưng sợ rằng chỉ một biểu cảm sai lầm cũng đủ để mất mạng, Kotoha buộc mình phải nuốt trọn mọi hỗn loạn, giữ gương mặt bình thản đến mức gần như vô cảm nhưng không đáng kể.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Này nhóc. Ngươi là ai? Vì sao lại nổi lên từ đáy biển thế này?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Giọng run run; Đôi mắt mở to vô tội// T... Tôi… Tôi cùng nhóm bạn xuống biển khảo sát… rồi bị đàn cá mập tấn công—
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Sau đó… tôi chẳng nhớ gì nữa, chỉ biết khi tỉnh dậy thì ở đây… Là… là chú cứu tôi sao?
Chuyện bị một thứ tựa như hố đen vũ trụ nuốt chửng, Kotoha nuốt xuống tận đáy lòng.
Nghe qua thôi đã quá hoang đường, huống hồ người đàn ông trước mắt với gương mặt lạnh như thép, ánh mắt sắc tựa như dao, nhìn chẳng phải kiểu sẽ bật cười trước một câu chuyện khó tin.
Nàng biết, nếu nói ra, có khi còn rước thêm họa vào thân, nên đành im lặng, giấu kín tất cả.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Xuống biển khảo sát? Gặp cá mập? //Nheo mắt nhìn Kotoha//
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Kịch liệt gật đầu// Đúng đúng (⁠・⁠–⁠・⁠;⁠)⁠ゞ
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Rồi tại sao ngươi vẫn còn sống?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Mím môi lắc đầu// Tôi không biết gì hết...!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ehe...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Đại nhân, ngài là đã cứu tôi sao? Vậy thì tôi gặp may rồi!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Vì ngài đã cứu sống cái mạng nhỏ này của tôi, cứ như đấng thần linh trên cao vậy!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Mặc dù tui không theo đạo."
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Tôi biết ơn vô cùng tận.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ngài là thần linh, là một vị anh hùng, lịch sử sẽ ghi nhận công lao của ông! Tôi đến cuối đời sẽ không quên sự cứu mạng này của ngài!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Đời đời con cháu sau này của tôi sẽ biết đến công lao này của ngài, đại nhân!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
...?
Akainu nãy giờ nghe Kotoha hết lời nịnh nọt mình, thậm chí còn tâng bốc quá đà. Cứu mạng có một người bình thường thì lịch sử ghi nhận kiểu gì?
Mà cũng chẳng phải là hắn cứu, mấy lời nói trẻ con này thật chọc cười người khác.
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Ta sẽ đưa ngươi đi gặp Nguyên Soái, quyết định ngươi như thế nào là do ngài ấy quyết định!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ây ây! //Mỹ nữ hỏn lọn//
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Nguyên Soái gì?!"
Bỗng từ đâu, một bàn tay của một người đàn ông khác giựt lấy cổ áo của Kotoha từ tay của Akainu.
Khi nhìn thấy người đó, Kotoha mặt tái đi không còn chút nguyên khí, kinh hãi.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ô...Ông...Ông còn sống á?! Ta tưởng cú đánh ông đã ngủm rồi chứ!!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
//Khoé mắt, môi giựt giựt// Ngủm cái đầu ngươi, ông đây vẫn bất tử! ! !
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
...
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Giọng nhỏ dần, tỏ ra yếu đuối// Ta xin lỗi mừ... Chỉ là, tôi tưởng ông là người xấu nên cảnh giác xíu thôi...!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Á à, biết ta là ai không mà kêu ta là người xấu!?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Hong... //Lắc đầu//
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Ta đây chính là Monkey D. Garp, là anh hùng hải quân!
Kotoha ngay khi nghe được người đàn ông kia giới thiệu bí danh của mình là Monkey D. Garp là nàng đã hoảng rồi. Garp... Người đàn ông trước mặt này tên Garp, người đàn ông trong lịch sử sách ghi nhận cũng tên Garp, họ và tên y chang nhau.
Giờ nhìn kĩ, Kotoha sao mà thấy cả hai giống nhau quá vậy?
Nàng nhớ lại trang sách lịch sử có ghi chép những thông tin có thể biết về Garp.
Là một công dân yêu sử, Kotoha làm sao quên được danh tiếng của người đàn ông mạnh mẽ và huyền thoại này.
Chẳng lẽ... Là người thiệt sao?!
Hay là... Một đoàn ekip nào đó quay phim giã sử?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Nheo mắt nhìn Garp// Ông là... Garp? Monkey D. Garp?
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Ừ!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Đang quay phim sao?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Nhìn xung quanh// Camera giấu ở đâu? Hay các người định bắt tôi đóng phim mà không chịu thảo luận trước hay sao chứ!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Nè nhóc, nói chuyện nghiêm túc với ta đây này!
Thấy Garp vẻ mặt nghiêm túc, Kotoha cũng dừng hành động cựa quậy như con nít của mình, nhìn Garp và lắng nghe.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Nhóc có nhà không?
Nhớ lại bản thân cùng con tàu của mình bị hố đen hút vào và thả xuống nơi kì lạ này, Kotoha không hiểu sao lại lắc đầu.
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Vậy thì được!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Cú đánh vừa nãy của nhóc rất tốt, rất có phúc khí!
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
Ta quyết định nạp nhóc vào làm đồ đệ của ta, ta sẽ dạy dỗ nhóc trở thành một hải quân chân chính, chịu không?!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
...!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
What...?!
Akainu [Sakazuki]
Akainu [Sakazuki]
Này, ngươi nghiêm túc đấy à?
Monkey D. Garp
Monkey D. Garp
//Mỉm cười gật đầu// Ý ta đã quyết, nhóc định trả lời sao đây?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Trở thành... Đồ đệ của ông ta á? Mà ông ta là ai? Rồi rốt cuộc thế giới này là sao?!"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Mình không hiểu!"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Hay... Thử gật đầu đồng ý lấy lòng, rồi tìm cách trốn xem sao?"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Ý tưởng không tồi!"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
"Dù gì cũng là con nít, lão ta dám ăn hiếp sao? Nhưng coi bộ không phải bọn Trung Quốc định moi nội tạng mình bán ra chợ đen rồi!"
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Gật đầu, cười tươi// Ta đồng ý trở thành đồ đệ của ông!
***
Kotoha gục xuống giường, tay run rẩy siết chặt tấm chăn trắng, đôi mắt mở to như không tin nổi những gì vừa tìm hiểu được. Sự thật phũ phàng ập vào đầu nàng như một búa tạ.
Xung quanh, bốn bề là biển… và những kẻ đang đi lại ngoài kia, không phải diễn viên, cũng không phải cosplay, mà là… người thật! Người bằng xương bằng thịt bước ra từ lịch sử!
Monkey D. Garp, Sakazuki – Akainu, Borsalino – Kizaru, Kuzan – Aokiji. Sengoku… Toàn những cái tên mà nàng từng đọc trong sách, tưởng chừng chỉ có trong những trang ghi chép vàng son của kỷ nguyên hải tặc. Vậy mà giờ đây, họ đang hiện hữu ngay trước mắt nàng!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Hít sâu; Nuốt khan rồi thì thầm tự trấn an// Được rồi… bình tĩnh Kotoha… đây chỉ là… giấc mơ. Đúng! Chắc là mơ thôi! Ha ha…
Nhưng tiếng cười yếu ớt tắt ngấm khi nàng nhéo mạnh vào má mình và… đau thật!
Và lúc đó, một suy nghĩ lạnh lẽo như nước biển tràn vào đầu Kotoha... Nàng đã xuyên không về… thời kỳ kỷ nguyên vàng của hải tặc… và… và còn biến thành nhóc con tám tuổi?!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Hai tay ôm đầu; gào thét trong tuyệt vọng// Trời ơi! Hai mươi bảy năm thanh xuân của tui!!! Đời ơi, trả lại tui cái dáng người mét sáu mươi lăm với số đo chuẩn chỉnh đi màaaa!!!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Suy sụp// Ủa rồi hồi nãy mình đồng ý trở thành đồ đệ của cụ Garp là như thế nào...?
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Sao lúc đó mình ngu vậy?! (⁠┛⁠◉⁠Д⁠◉⁠)⁠┛
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Thở hổn hển// Ủa rồi mình biết sống sao đây?
Nhịp tim Kotoha bỗng đập nhanh vì một ý tưởng điên rồ lóe lên một điều... nếu nàng trở thành đồ đệ của một nhân vật huyền thoại thì sao? Được huấn luyện haki, được biết sự thật về Tứ Hoàng, Shichibukai, Thiên Long Nhân… và cả những bí ẩn mà lịch sử đã che giấu! Trời ơi… đây chẳng phải… giấc mơ của mọi nhà khảo cổ học sao?”
Một nụ cười đầy… nguy hiểm hiện lên trên gương mặt búng ra sữa.
Nàng ngửa mặt nhìn trần nhà, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ điên rồ nhưng đầy phấn khích.
Có lẽ… đây chính là cơ hội mà ông trời ban cho nàng. Cơ hội để chứng kiến lịch sử thật sự… và thậm chí… thay đổi nó.
Thay đổi không phải là làm đảo loạn thế giới này, mà là khắc ghi những điều chưa từng ai biết. Ghi lại tất cả, chân dung của những hải tặc khét tiếng, sự thật về Chính Quyền Thế Giới, bí mật của những vùng biển cấm… tất cả sẽ được nàng viết nên bằng chính đôi mắt mình.
Rồi một ngày nào đó… con cháu thời hiện đại sẽ tìm thấy những điều này, và chúng sẽ biết… lịch sử thật sự đã diễn ra thế nào.
Lịch sử sẽ ghi tên cô!
Một nhân vật đáng tin cậy du hành thời gian về mấy trăm năm trước!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ô hô hô... Mong chờ đến khoảng khắc đó quá (⁠ ⁠´⁠◡⁠‿⁠ゝ⁠◡⁠`⁠)! !
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
//Ngồi bật dậy// Thôi được! Trở thành đồ đệ của một huyền thoại khiến mình cũng mạnh hơn.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Rồi sau này phiêu lưu trên khắp biển cả rồi chụp hình và ghi chép lại tất tần tật mọi thứ sẽ thuận lợi và dễ dàng hơn.
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Có khi bị tấn công cũng sẽ có thể tự mình bảo vệ mình khỏi bọn hải tặc!
Kenyo Kotoha
Kenyo Kotoha
Ehehee... Đây là thời của Kenyo Kotoha này! !
Nhưng mà... Khi xuyên không về đây, còn trở thành đồ đệ của một huyền thoại hải quân quả thực không dễ dàng chút nào.
─────────────────────
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play