[ĐN Kimetsu No Yaiba/KNY] Cô Gái Năm Ấy?
Ep1. Tai Hoạ Bắt Đầu
abc: nói chuyện bình thường
ABC: nhấn mạnh ( nói lớn )
còn gì khác sẽ bổ sung sau!
T/g
này là truyện đầu tui viết mong mọi người sẽ ủng hộ nhé, giờ vào truyện nào
Hôm nay như ngày thường lệ cô và cả gia đình luôn hạnh phúc, cô nhận được đủ tình yêu của cả cha lẫn mẹ họ yêu thương cô lắm nhưng không gì là mãi mãi bánh răng số phận đời cô đã bắt đầu xoay
Nareda Hiroko(nhỏ)
baba ơi món này là gì thế à?
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô nhón chân nhìn món ba mình đang nấu*
Ba của Nareda
lâu rồi ta không nấu món này cho con nhỉ
Ba của Nareda
là Ramen đấy
Ba của Nareda
dạo này ta không rảnh để nấu cho con
Ba của Nareda
*nhẹ nhàng xoa đầu Nareda*
Mẹ của Nareda
hai cha con đang nấu mì à?
Mẹ của Nareda
*mỉm cười bước vào bếp*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô quay nhanh ra hướng phát ra âm thanh*
Nareda Hiroko(nhỏ)
ah! mừng mẹ về!
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô chạy lại chỗ mẹ*
Nareda Hiroko(nhỏ)
mẹ có mua bánh cho con không ạ?
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ôm lấy chân mẹ mình nũng nịu*
Mẹ của Nareda
à có chứ bánh con yêu thích này!
Mẹ của Nareda
*giơ túi bánh mitarashi dango*
Nareda Hiroko(nhỏ)
đúng là chỉ có mẹ là số một!!!
Nareda Hiroko(nhỏ)
*hởn hở ôm chặt lấy mẹ*
Ba của Nareda
ớ còn ba thì sao chứ, nói thế ba tổn thương đấy nhé
cả gia đình cười đùa với nhau thật hạnh phúc làm sao
khi đêm xuống lại thay đổi tất cả
trong màn đêm u tối của ngôi làng
Nhân vật ẩn
“hửm nơi đây có làng sao..?”
Nhân vật ẩn
*cười nhếch mép khi thấy có người đang lang thang vào đêm khuya thế này*
Nhân vật ẩn
*lao xuống ngôi làng*
một âm thanh lớn giữa màn đêm khuya
nửa ngôi làng của cô đã cháy ..
gia đình cô cũng bất chợt tỉnh giấc chỉ riêng cô vẫn còn ngủ li bì không biết chuyện gì
Ba của Nareda
tch có chuyện gì thế chứ?
Mẹ của Nareda
em nghe thấy âm thanh lớn lắm..
Mẹ của Nareda
*nhìn xuống Nareda*
Mẹ của Nareda
con bé vẫn ngủ ngon lành..
Ba của Nareda
anh sẽ đi kiểm tra, em ở đây với con bé nhé
Ba của Nareda
*chạy đi ra ngoài để kiểm tra*
Kukoshibou
hửm..có kẻ nộp mạng sao?
Ba của Nareda
*chân run rẩy..*
Ba của Nareda
“quỷ..quỷ sao..?”
Kukoshibou
*chỉ cần một nhát đã giết ba của Nareda *
Mẹ của Nareda
*khi nghe thấy tiếng la thất thanh cơ thể run rẩy ôm lấy Nareda *
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô dụi mắt và dần thức dậy*
ngọn lửa đã dần lan đến nhà ở của cô
Nareda Hiroko(nhỏ)
sao ..sao nóng thế mẹ?
Nareda Hiroko(nhỏ)
có chuyện gì sao
Nareda Hiroko(nhỏ)
sao mẹ run thế ạ
Nareda Hiroko(nhỏ)
*hồn nhiên hỏi và nhìn xung quanh*
Nareda Hiroko(nhỏ)
ba đâu rồi ạ?
Mẹ của Nareda
“mình không thể để con bé chết ở đây”
Mẹ của Nareda
*bế cô lên và chạy ra khỏi nhà thật nhanh*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*bất ngờ trước hành động của mẹ mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
h-hửm mẹ ơi..có chuyện gì thế ạ
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngạc nhiên nhìn mọi thứ xung quanh cháy*
tiếng la thất thanh từ mọi phía của từng người khiến cô run rẩy
Kukoshibou
có người ở đây sao?
Kukoshibou
*dừng bước trước mặt mẹ của Nareda *
Mẹ của Nareda
*dừng lại và thả Nareda xuống*
Nareda Hiroko(nhỏ)
mẹ ơi..?
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô quay lại thì thấy trước mặt mình là một con quỷ 6 mắt khiến cô run rẩy*
Nareda Hiroko(nhỏ)
quỷ..quỷ sao?
Mẹ của Nareda
HÃY CHẠY ĐI NARE-CHAN *chặn trước mặt Nareda *
Nareda Hiroko(nhỏ)
*đã rưng rưng vì sợ và chạy về hướng ngược lại *
Mẹ của Nareda
ựt..Nare-chan…
Kukoshibou
*đã giết mẹ của Nareda *
Kukoshibou
bỏ chạy rồi sao..chỉ là một con nhóc không đáng để ăn để nó đi cũng chẳng sao nhưng mái tóc đó quen thật..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chạy thục mạng và cố gắng để không khóc*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“ba..mẹ..mọi người”
*cô cố gắng chạy về hướng mặt trời mọc*
chẳng biết đã bao lâu cô cũng đã chạy rất xa..chân cũng chai sần vì chạy quá lâu
ngôi làng của cô là ở nơi xứ lạnh quanh năm cô cũng dần quen với nhiệt độ ấy
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nhìn lại hướng ngôi làng của mình và khuỵu xuống oà khóc *
Nareda Hiroko(nhỏ)
ba..mẹ..
Nareda Hiroko(nhỏ)
mọi người…
Nareda Hiroko(nhỏ)
con quỷ ấy..
mặt trời cũng dần ló dạng
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô nhìn về hướng mặt trời*
Nareda Hiroko(nhỏ)
mặt trời mọc rồi ư..?
Nareda Hiroko(nhỏ)
nếu như nhớ không lầm tụi quỷ sợ ánh nắng mặt trời..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*đi từng bước trở về ngôi làng của mình*
ngay trước mặt cô là ngôi làng đã cháy rụi và mùi máu loãng hoà trong không khí
cô chạy xuống và mong rằng sẽ có ai đó sống sót
hy vọng của cô như bị dập tắt
Nareda Hiroko(nhỏ)
làm ơn..LÀM ƠN AI ĐÓ TRẢ LỜI ĐI
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cố gắng chạy đi tìm kiếm người sống sót*
nhưng kết quả vẫn là con số không
rất nhiều người đã bị con quỷ đó ăn thịt
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ánh mắt mờ hồ đi về nhà của mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
ba mẹ..
Nareda Hiroko(nhỏ)
không thấy ở đây
Nareda Hiroko(nhỏ)
*đã về tới nhà và cũng không thấy bóng dáng ba mẹ của mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cơ thể cô run run gục xuống *
Nareda Hiroko(nhỏ)
không phải như vậy mà..
Nareda Hiroko(nhỏ)
không phải như vậy..
vài tiếng sau cô cũng im lặng lại và soạn những món đồ còn sót lại ở căn nhà của mình
cô cũng dựng mộ cho mọi người mong họ an lòng siêu thoát
Nareda Hiroko(nhỏ)
*quỳ trước mộ mọi người khá lâu*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*loạn choạng đứng dậy*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“nơi ấy..chắc chắn sẽ có cách”
nơi ấy: là SQĐ đã có vài người ghé thăm làng của cô nên cô khá ấn tượng
những ngày sau đó cô đi lang thang
cô vẫn cố gắng xoay sở khi chỉ còn nhỏ
cô cũng luyện tập kiếm gỗ do chính cô làm và cô cũng đem theo những vũ khí phòng ngừa
bây giờ cô đang ở ngôi làng và bán chút thịt cô săn được để kiếm thêm tiền
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nhìn những đồng tiền và ngồi một gốc đếm chúng*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“vẫn còn ít..”
Nareda Hiroko(nhỏ)
*bụng cô kêu lên*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“kiếm gì đó ăn bỏ bụng mới được”
cô mua chút đồ ăn để bỏ bụng qua ngày và không ăn uống đầy đủ được
cứ như thế cuộc sống của cô như một vòng lặp..
T/g
à với đây là lần đầu tui viết truyện
T/g
mọi người cần gì cứ nói cho tui biết nhaaa
T/g
cũng mong được mọi người ủng hộ nên tui sẽ cố gắng
T/g
khoái mấy ảnh này của anh sẹo nên share xíu:)))
Ep2. Gặp gỡ
T/g
chúc các bạn một ngày tốt lành
T/g
à quên nữa tui viết theo trí nhớ của tui nên sẽ có những cảnh thay đổi hoặc chỉ là giả thôi 🥺
hiện tại đang là buổi đêm khuya nhưng hôm nay cô lại không có chỗ để ngủ qua đêm
Nareda Hiroko(nhỏ)
*thở dài nhẹ*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“nay ngày gì xui thế”
Nareda Hiroko(nhỏ)
<- đã trốn để không đối mặt với tụi quỷ
một âm thanh không quá nhỏ nhưng khiến cô tò mò
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngó ra xem*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*mở to mắt* “quỷ sao..?”
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô im lặng nhìn lên bầu trời*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“sắp sáng rồi..”
trong lúc đấy cô nhìn thấy con quỷ đang hướng tới chỗ một nhà dân
lòng nhân từ của cô không cho phép cô bỏ qua
cô nhanh chóng chạy theo con quỷ và cố gắng không gây ra tiếng động
à, cô cũng đã cố luyện tập để nâng cao kĩ năng của mình rất nhiều và khả năng nhớ về những kí ức từ kiếp trước của cô cũng dần dần rõ hơn
cô đuổi theo con quỷ và đến một nhà
nhưng không lâu sau cô thấy một bóng người đè con quỷ ra khỏi nhà
Nareda Hiroko(nhỏ)
“hửm..mùi máu, tch không được”
Nareda Hiroko(nhỏ)
*cô nhảy vào căn nhà để kiểm tra*
Genya(nhỏ)
n-này cậu là ai vậy?
Genya(nhỏ)
*run run nói tay vẫn ôm đứa em của mình*
Không biết tuổi nên xưng như vậy nhé
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nhìn Genya*
Nareda Hiroko(nhỏ)
người liều mình đẩy con quỷ ra ngoài là anh cậu à
Nareda Hiroko(nhỏ)
liều lĩnh thật..
Nareda Hiroko(nhỏ)
còn cậu lo tìm người đến cứu người thân cậu đi
Nareda Hiroko(nhỏ)
tôi sẽ đi theo anh cậu
Nareda Hiroko(nhỏ)
cẩn thận nhé tuy trời sắp sáng rồi..
*phóng đi nhanh theo hướng con quỷ bị đẩy ra khi nãy*
Genya(nhỏ)
*ngơ ngác nhìn cô quay đi nhưng rồi cũng nhanh chóng chạy đi tìm người giúp đỡ *
khi cô đến trước mặt cô là một cảnh..
đầy máu me nhưng cô cũng chẳng còn cảm xúc sợ hãi nữa
Nareda Hiroko(nhỏ)
*xuất hiện sau lưng*
Nareda Hiroko(nhỏ)
bất ngờ thật đấy..tự tay giết quỷ luôn sao
Sanemi(nhỏ)
này..cậu là ai vậy
Nareda Hiroko(nhỏ)
à tôi chỉ đi ngang qua ngôi làng này nhưng không ngờ lại gặp cảnh này đấy..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*quỳ xuống xác con quỷ xoa nhẹ*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“an nghỉ nhé..”
Sanemi(nhỏ)
*nhìn cô và nhìn xác con quỷ dần tan biến dưới ánh mặt trời*
Nareda Hiroko(nhỏ)
à..gia đình cậu hình như chỉ còn một cậu bé sống sót
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngước lên nhìn anh*
Sanemi(nhỏ)
“ánh mắt ấy sao có thể..dịu dàng với cả quỷ sao?”
Sanemi(nhỏ)
*sững người một lúc*
Nareda Hiroko(nhỏ)
này cậu nghe gì không đấy?
Nareda Hiroko(nhỏ)
và cậu không định gặp em trai mình sao?
Nareda Hiroko(nhỏ)
*quơ tay để gọi cậu*
Sanemi(nhỏ)
nhưng cho hỏi tên cậu
Nareda Hiroko(nhỏ)
Nareda Hiroko
Sanemi(nhỏ)
Sanemi Shinazugawa
vừa nói dứt câu thì Genya xuất hiện trước mặt họ
Genya(nhỏ)
*quỳ xuống ôm xác mẹ của mình ( con quỷ Sanemi đã giết)*
Genya(nhỏ)
*vừa nói vừa khóc nức nở*
Genya(nhỏ)
TẠI SAO LẠI GIẾT MẸ VẬY HẢ
Nareda Hiroko(nhỏ)
e-eh.. k-không phải..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chỉ vừa kịp lí nhí đã bị chặn miệng lại*
Sanemi(nhỏ)
<- người chặn miệng
Genya(nhỏ)
TẠI SAO VẬY HẢ..
Genya(nhỏ)
*vẫn còn khóc nức nở không kiểm soát được lời nói của chính mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*tại sao..? không nói cho cậu ấy biết chứ..*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngước nhìn Sanemi*
mặt trời dần mọc và thân xác của con quỷ cũng dần tan biến..
nhưng Genya vẫn nó những lời thậm tệ với anh mình
cuối cùng cô vẫn là người ngoài nên không thể biết hai anh em họ nói chuyện với nhau như nào hết
cô cũng chỉ biết tên của họ..
có duyên chắc sẽ gặp lại nhỉ..?
Nareda Hiroko(nhỏ)
lại một người nữa ra đi vì đám quỷ nhưng nói vậy cũng không đúng
Nareda Hiroko(nhỏ)
*thở dài nhẹ và nhìn vào mái tóc của mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
cậu khi nãy cũng có mái tóc giống mình..?
Nareda Hiroko(nhỏ)
“Sanemi Shinazugawa”
Nareda Hiroko(nhỏ)
tên gì dài thế trời
Khi cô suy nghĩ thì một luồn kí ức không biết từ đâu xẹt qua mắt cô
Nareda Hiroko(kiếp trước)
Hơi thở của tuyết..những luồng gió tuyết ư?
Nareda Hiroko(kiếp trước)
thức thứ nhất..
Nareda Hiroko(kiếp trước)
Thích Liệm Bạch Trảo*
*: Tạo ra một nhát tích tụ từ những luồng gió tuyết và chém một đường thật mạnh vào đối phương
lưu ý: hơi thở này do chính cô tạo ra từ kiếp trước và bản thân nó được xin ra để không làm đau tụi quỷ nhưng vẫn giết hạ, gây xác thương lên chúng thay vì cảm thấy đau thì chỉ có cảm giác giác lạnh buốt xuyên qua cơ thể
chỉ thoáng qua một lúc nhau
Nareda Hiroko(nhỏ)
khi nãy là gì thế
Nareda Hiroko(nhỏ)
một hơi thở ư?
Nareda Hiroko(nhỏ)
thú vị thật đây!
Nareda Hiroko(nhỏ)
hơi thở của tuyết..thức thứ nhất Thích Liệm Bạch Trảo
Nareda Hiroko(nhỏ)
*lấy giấy ra viết lại*
à hiện tại cô đang ở một khu nào này trong ngôi làng của Sanemi
lúc cô đang ngồi đấy thì thấy bóng dáng Sanemi lướt qua
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngước lên nhìn Sanemi và nhanh chóng thu dọn đồ và chạy theo cậu*
Nareda Hiroko(nhỏ)
chậm chút đi
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chạy theo cậu sau lưng*
Sanemi(nhỏ)
*dừng lại và quay ra sau*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*thở như sắp chết đến nơi*
Nareda Hiroko(nhỏ)
cậu..cậu định đi đâu thế?
Sanemi(nhỏ)
cần mày biết à *khó chịu*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nhìn xung quanh cậu*
Nareda Hiroko(nhỏ)
cậu bé kia đâu không đi cùng cậu à?
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngước nhìn Sanemi*
Sanemi(nhỏ)
tch- phiền quá đấy
Sanemi(nhỏ)
*khó chịu nhìn nhỏ*
Nareda Hiroko(nhỏ)
<- lần đầu bị nói là phiền
Nareda Hiroko(nhỏ)
ểh? cậu nói..
Nareda Hiroko(nhỏ)
tôi à? *chỉ vào bản thân*
Sanemi(nhỏ)
không mày chả lẽ tao nói ma
Nareda Hiroko(nhỏ)
*mỏ giật giật lắm rồi nhưng nhìn anh có vẻ lớn hơn mình*
Nareda Hiroko(nhỏ)
mà cậu bao nhiêu tuổi thế?
Nareda Hiroko(nhỏ)
à ..à..“lớn hơn thật”
Sanemi(nhỏ)
còn mày? *nhìn nhỏ* “có vẽ vẫn còn nhỏ”
Nareda Hiroko(nhỏ)
dạ..em mới 6 tuổi..
Sanemi(nhỏ)
tch..không có ba mẹ sao mà lại đi lang thang như thế này?
Nareda Hiroko(nhỏ)
ba mẹ..em mất cách đây vài tháng trước rồi..
Sanemi(nhỏ)
*không nói gì thêm mà đi luôn*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*ngỡ ngàng chưa kịp đuổi theo thì có giọng nói*
Sanemi(nhỏ)
không theo nữa à
Nareda Hiroko(nhỏ)
DẠ VÂNGGGGG
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chạy đến chỗ anh và đi cùng*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“lâu lắm rồi mới có cảm giác không cô đơn đấy”
Nareda Hiroko(nhỏ)
*mỉm cười nhẹ*
Sanemi(nhỏ)
*liếc nhìn nhỏ*
Sanemi(nhỏ)
“nhỏ con như vậy mà kiên trì thật đấy”
T/g
đón xem chap tiếp theo nhéeee
T/g
à quên nói tui viết truyện dựa theo cách nghĩ của tui và cách tưởng tượng nên nhiều thức sẽ khác với cốt truyện chính
T/g
ảnh này đáng iu điên luonnnn share vs mấy xíu
Ep3. Ngày Đặc Biệt
cô đeo theo tên cọc cằn này cũng gần 1 năm rồi
trộm vía là con nhỏ không bị tha hoá với chiếc mỏ siêu hỗn đến từ Sanemi
Sanemi(nhỏ)
MÀY MAU RA ĐÂY ĐỪNG TRỐN NỮA NARE
nare là tên gọi thân mật mà ba mẹ đã gọi nhỏ và nhỏ đã cho phép Sanemi kêu mình như vậy
Nareda Hiroko(nhỏ)
*xuất hiện sau lưng anh*
Nareda Hiroko(nhỏ)
đừng có cọc cằn như thế chứ
Nareda Hiroko(nhỏ)
như ông kẹ luôn ấy chứ..
Nareda Hiroko(nhỏ)
nói ổng là quỷ cũng tin *lí nhí*
Sanemi(nhỏ)
TAO NGHE ĐẤY NHÉ
Sanemi(nhỏ)
*trán nổi gân, mỏ giật giật mà chẳng nở đánh nhỏ*
nhỏ hay trốn để chọc Sanemi dần anh cũng đã quen
trong một năm gần đây nhỏ và anh dần có thói quen luyện tập kiếm với nhau
và may mắn làm sao khi nhỏ và anh đã ghé tạm vào nhà của cựu Phong Trụ
ông cũng nhìn thấy được tài năng của 2 đứa trẻ này nên đã ngõ lời mời chúng luyện tập
Cựu Phong Trụ
có muốn luyện kiếm không
Nareda Hiroko(nhỏ)
*khi nghe đến luyện kiếm mắt nhỏ sáng lên*
Nareda Hiroko(nhỏ)
dạ có ạ!
Nareda Hiroko(nhỏ)
ông biết kiếm thuật sao ạ?
Nareda Hiroko(nhỏ)
ông biết gì về SQD không?
1001 câu hỏi đến từ Nareda
Cựu Phong Trụ
à ..con biết đến SQD sao
Cựu Phong Trụ
thế tốt rồi
Cựu Phong Trụ
còn cậu bé kia?
Cựu Phong Trụ
*nhìn Sanemi*
Cựu Phong Trụ
*Mỉm cười, sau đó giải thích cho cả hai hiểu về SQD*
Cựu Phong Trụ
và ta cũng từng là một trụ cột nhưng về hưu lâu rồi
Cựu Phong Trụ
ta thấy được tiềm năng ẩn sau trong 2 đứa
Cựu Phong Trụ
“đặc biệt là đối với con bé này..lạ thật đấy nhưng không sao..nó không xấu”
Cựu Phong Trụ
*nhìn Nareda*
Nareda Hiroko(nhỏ)
khi nào mình sẽ học kiếm thuật ạ?
Cựu Phong Trụ
Giờ thì ăn gì đó chứ nhỉ cách con khá ốm yếu đấy
Nareda Hiroko(nhỏ)
Ehhhh thật sao ạ!!!
Nareda Hiroko(nhỏ)
con cảm ơn ông
cả hai đứa trẻ ăn rất ngon lành để lấy sức đối mặt với những buổi tập tiếp theo
à..nói buổi luyện tập gì chứ
sau một ngày luyện tập kết thúc
Nareda Hiroko(nhỏ)
ợ..cái chân ..cái người của tui..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nằm ừ trên giường*
Sanemi(nhỏ)
<- mệt chết cụ mà giả vờ
Sanemi(nhỏ)
*nhếch mép nhìn nhỏ*
Sanemi(nhỏ)
ngon ngồi dậy quậy nữa tao xem
Nareda Hiroko(nhỏ)
*tức tới mức sắp ói máu ra rồi nhưng cơ thể ê ẩm nên cũng đanh chịu*
Cựu Phong Trụ
*Cười lớn* tốt lắm thể lực rất tốt
Nareda Hiroko(nhỏ)
ông ơi..chúng ta sẽ luyện tập như này đến khi nào ạ..
Cựu Phong Trụ
ta không biết tuỳ theo sức của mấy đứa
Nareda Hiroko(nhỏ)
h-hả..?
Cựu Phong Trụ
ta đi nấu ăn đây nghỉ ngơi đi mai chúng ta tiếp
Cựu Phong Trụ
*rời đi vào bếp*
Sanemi(nhỏ)
tch..mày phiền phức quá đấy
Sanemi(nhỏ)
*khó chịu nói nhưng xoa bóp nhẹ nhàng cho nhỏ*
Nareda Hiroko(nhỏ)
eh Sanemi-san vẫn như vậy nhỉ
Nareda Hiroko(nhỏ)
nhưng anh không mệt sao
Nareda Hiroko(nhỏ)
*nhìn Sanemi*
Sanemi(nhỏ)
Tao bình thường
Sanemi(nhỏ)
đỡ rồi thì đi tắm mau đi
Sanemi(nhỏ)
*giọng vẫn khó chịu không hạ tone nào xuống *
Nareda Hiroko(nhỏ)
vâng vângg em đi tắm trước đây
Nareda Hiroko(nhỏ)
*lon ton đi lấy đồ rồi vào phòng tắm*
Sanemi(nhỏ)
*thấy nhỏ đi rồi thì nằm ừ ra để cơ thể nghỉ ngơi*
Sanemi(nhỏ)
“đúng là không dễ..”
Nareda Hiroko(nhỏ)
<- tắm ra xong như con người khác
Nareda Hiroko(nhỏ)
đúng là tắm xong thoải mái thật đấy
Nareda Hiroko(nhỏ)
*giãn cơ như chưa có chuyện gì*
Nareda Hiroko(nhỏ)
anh mau đi tắm..
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chưa nói dứt câu thì thấy Sanemi lao thẳng vào phòng tắm*
Nareda Hiroko(nhỏ)
“ma hay gì mà nhanh dữ thần vậy..?”
Sanemi(nhỏ)
*thấy nhỏ tắm xong khoẻ re nên tưởng mình cũng vậy*
bé iu nhà tui từ nhỏ nó chơi mà hơn luyện tập nữa
dáng vẻ nó vậy mà đừng để bị đánh lừa nhe mậy
Nareda Hiroko(nhỏ)
*chạy lon ton đi đến chỗ của sư phụ (cựu phong trụ) để giúp*
Sanemi(nhỏ)
<- tắm xong và chẳng thấy giảm bớt xíu nào
Sanemi(nhỏ)
*mắt với mỏ giật giật nhưng cũng bất lực*
Nareda Hiroko(nhỏ)
Sanemi-san xong rồi đấy àaa
Nareda Hiroko(nhỏ)
mau mau ra ăn đii
Nareda Hiroko(nhỏ)
nay ông nấu món ngon lắm
Nareda Hiroko(nhỏ)
<- món nhỏ thích nên mắt sáng hơn cả sao
Nareda Hiroko(nhỏ)
có cả..
Sanemi(nhỏ)
*thấy ohagi thì phóng lại bịt mỏ nhỏ lại*
Nareda Hiroko(nhỏ)
o ha i nh ích ( ohagi ảnh thích )
Sanemi(nhỏ)
mày không im là mày không chịu nổi à
Sanemi(nhỏ)
*ngồi vào bắt đầu ăn*
Nareda Hiroko(nhỏ)
*giữ hơi thở bình tĩnh lại*
Nareda Hiroko(nhỏ)
cảm ơn vì bữa ănnnn
Nareda Hiroko(nhỏ)
*sau đó bắt đầu ăn*
Cựu Phong Trụ
*cười nhẹ* “hai đứa khác nhau thật”
Cựu Phong Trụ
*bắt đầu ăn cũng tụi nhỏ*
T/g
chap nì tới đây thuiiiiii
T/g
người yêu mèo như tui nhìn ảnh này của ren mà xao xuyến
T/g
huhu nma ảnh của chòng vẫn là gì đấy tinh hoa
T/g
à quên nữa hẹn gặp các bạn ở chap sau nheee
Download MangaToon APP on App Store and Google Play