『Đồng Nhân Doraemon. 』・Kiều Mị.
[ 𝟷 ]
-".𝙶ọ𝚒 𝚎𝚖 𝚕à 𝙲𝚊𝚗𝚊𝚍𝚊 𝚗ă𝚖 𝟷𝟾𝟼𝟽.."-
-".𝓥𝓲 𝓮𝓶 𝓭𝓪 𝓽𝓾𝓷𝓰 𝓽𝓱𝓾𝓸𝓬 𝓿𝓮 𝓐𝓷𝓱."-
Bạn có biết, nghĩa của nó là gì không..?
Đó là một cái kết viên mãn, một kết thúc hạnh phúc và xứng đáng để bù đắp nơi những vết nứt tâm hồn trong quá khứ của mỗi Nhân vật chính.
Và điều hiển nhiên rằng, nó chỉ dành cho những nhân vật chính thôi..
Thứ gọi là Sad Ending thì có lẽ nó thuộc về em rồi.
Mỗi ngày mỗi giờ, em đã quen với những trận đánh thảm biết bao, em chịu đủ mọi loại tra tấn.
Tâm hồn em cũng vì thế mà trở nên méo mó, xấu xí hơn bao giờ cả. Em bị dày vò bởi những cơn đau từ tâm hồn.
Và từ chính những vết thương ngoài da thịt.
Nhưng đối với em, những điều chẳng là gì cả. Bởi em chỉ muốn bảo vệ người mẹ của mình mà thôi..
Em đã chịu đựng rất nhiều.. Rất nhiều..
Em đau lắm.. Em rất ghét đau... Em cũng chỉ là một con nhóc thôi mà..
Nhưng em muốn bảo vệ mẹ, em muốn mẹ được hạnh phúc... Nhưng trớ trêu thay mẹ lại luôn là người bảo vệ em.
Em lại bị đánh nữa, mỗi đòn đánh đều sắt ra máu thịt em, từng giọt nhỏ cứ rỉ thấm đẫm cả tấm lưng bé nhỏ ấy.
Vòng xoáy của bạo lực gia đình và bạo lực học đường khiến em khóc hằng đêm.
Mỗi lần nấc là một lần tim em thắt lại vì đau đớn bởi giờ mẹ em chẳng còn an ủi em nữa.
Bố em lại bạo hành em rồi...
Con ả đàn bà chắc cũng xấp xỉ tuổi tôi thường được bố tôi cưng nựng gọi là "sugar baby" của ông cứ suốt ngày õng ẹo trước mặt em. Thật chướng mắt !
".Ai trông cũng thật đáng ghét, đáng ghét, đáng ghéttt !! Mình ghét tất cả."
nvp
: Này em làm gì thế, Zamaki !
nvp
: Lên phòng giáo vụ ngay cho tôi.
Zamaki Seikun.
Nó đáng bị vậy. [ Nói nhỏ. ]
Chậc, xem kìa. Khinh người nhỉ ? Chỉ vì chút tiền mà ko phân biệt nổi trái phải sao.
nvp
: Em xem em đánh bạn ra nông nỗi gì rồi kìa.
nvp
: Thật đúng là không có giáo dưỡng.
nvp
: Mẹ em chắc thất vọng về em lắm !!
nvp
:Ngày mai gọi phụ huynh lên cho tôi
Một cú tát giáng xuống khuôn mặt nhỏ của em. Nước da xanh xao cũng dần đỏ lên vì lực mạnh mẽ ấy.
nvp
: Thật đúng là một đứa trẻ vô học.
nvp
: Tao hẳn hết phước mới rước phải mày đó Sei à.
Em im lặng khi nghe những lời nói ấy.
-".Tôi không cần một người bố như vậy, tôi thà biến thành âm hồn vất vưởng chứ chả phải chịu cái kiếp như này."-
nvp
: Mày dám không thèm để ý đến tao à.? Gan nhỉ. [ Cầm roi. ]
nvp
: Con nhỏ phản động này. [ Đánh mạnh. ]
Những trận đòn roi cùng tiếng chửi rủa cứ liên tiếp dáng xuống thân hình nhỏ bé của em.
Em đau lắm.. Em sợ đau lắm.. Nhưng làm sao giờ, số phận đã định em ở nơi này.. Có lẽ em đã lầm khi được sinh ra..
Em chỉ có thể khóc lóc mà cầu xin trong vô vọng mà thôi..
Zamaki Seikun.
Hức..Hức con xin lỗi... Con ..Con Đau, cha ơi..
Zamaki Seikun.
Đừng đánh con nữa ...Hức .. Làm ơn đó cha..
Zamaki Seikun.
Vết thương cũ vẫn chưa lành.. Hức..Giờ chồng chất thêm những vết thương mới..
Ông ta chẳng thèm mảy may quan tâm lời nói của em, vẫn cứ đánh, đánh và đánh một cách mạnh bạo vào cơ thể em.
Zamaki Seikun.
Con xin lỗi con biết sai rồi.. [ Lẩm nhẩm. ]
Ông ta đánh em cho đã rồi bỏ đi theo người tình nhân mới của ông ấy.
Để em chỉ biết ngồi co mình lại trong căn phòng u tối với tâm trí rồi bời biết bao.
Vết thương vẫn rỉ máu, nhưng em chỉ ngồi đó mà nhìn chăm chăm ngoài cửa sổ.. Một cảm xúc mãnh liệt dâng trào trong em.
Khi nhìn vào nơi chân trời tít tắp ngoài khung cửa.
Ngày hôm sau, những thiên sứ ngày Hạ ấm áp được phái xuống khắp nhân gian.
Em bước đi trên con đường tràn ngập tiếng cười nói của những bạn cùng trang lứa.
Giờ ăn trưa, khi mà tất cả toàn thể người trong trường đều được thả lỏng bản thân sau giờ học và tiết giảng dạy, em chạy một mạch lên tầng thượng, lũ người thường xuyên bắt nạt em thấy vậy cũng đuổi theo em.
Đến nơi em trèo ra phía sau hành rào thép, họ thấy vậy mới hoảng hốt, định ngăn em lại.
Nhưng.. Làm sao có thể ngăn được một người đang khao khát chết với tình trạng ấy được..
Trước ánh mắt và lời bàn tán của biết bao người em ngả người ra sau, buông thả bản thân, dang hai tay như một chú chim được giải thoát khỏi chiếc lồng sắt.
Dần dần rơi xuống một cách vô định..
Em mệt.. Em mệt.. Nhắm nghiền đôi mắt lại mà lẩm nhẩm lời cuối dành cho thế giới.
Zamaki Seikun.
Tự do và hạnh phúc..
Zamaki Seikun.
...Thật khó biết bao với em.. [ Nhắm nghiền. ]
Âm thanh to lớn va chạm bằng một lực tác động nhanh khiến cả sân trường náo động. Máu văng khắp nơi, xác của em nằm sõng soài trên sân với dòng máu vẫn cứ chảy.
Có lẽ, cái chết của em sẽ khiến nhiều người phải hằn sâu trong tâm can đây..
[ 𝟸 ]
Xung quanh em hiện tại được bao phủ bởi một lớp khói sương mờ ảo, đôi mắt em nặng trĩu, lờ mờ cố gắng mở mắt ra.
Nhưng, làm thế nào em cũng không thể mở mắt ra được. Như thể bị bóng đè vậy, vừa khó thở, lại chẳng thể cử động.
Đang chật vật, một giọng the thé vang lên bên tai em:
? ? ?
" Bình tĩnh nào, Iris. "
: " Bình tĩnh thế đeos nào được. Ngài không thấy cô ấy sắp bị linh hồn xấu xa kia hấp thụ mất à. "-
? ? ?
" Không, ngược lại mới đúng. "
-" Hả.. [ Nghiêng đầu. ] "-
? ? ?
" Em lo lắng thái quá rồi đấy. "
? ? ?
" Chỉ cần có em ấy, thì thế giới sẽ được khôi phục lại như cũ. "
Nói xong, anh ta liền nhìn thẳng vào đôi mắt em mà trầm ngâm. Cảm giác lạnh lẽo và bất an dâng lên trong lòng em, phủ kín mọi ngóc ngách.
Sau bao lần trấn an bản thân đó là giấc mơ, em bật dậy, ngã xuống sàn. Mồ hôi nhễ nhại lăn dài trên má, em hoảng hồn vì những gì bản thân vừa gặp phải.
Zamaki Seikun.
Ah. [ Nhăn mặt. ]
Zamaki Seikun.
Hộc hộc.. [ Ôm ngực. ]
Zamaki Seikun.
M-Một giấc mơ đáng ghét. [ Vò đầu. ]
Ngay khi em chống tay đứng dậy. Bỗng nhiên, Cảm giác tê buốt truyền khắp cánh tay em. Nhìn kỹ hơn thì..
Zamaki Seikun.
K-Không có giỡn.
Trên cổ tay em, Dấu vết một bàn tay in hằn làm thâm tím một phần... Như thể, có một ai đã siết chặt lấy nó.
: Alo Sei ơi !! Dậy đi học vì một tương lai lấy chồng giàu nào.
Zamaki Seikun.
Ah.. Cậu ấy đến rồi..Đi học thôi. [ Đứng dậy đi vào phòng tắm. ]
Chính là của một người trùng họ tên với em ở kiếp trước. Và hiện tại thân xác này đang ở thời điểm 9 tuổi.
Đây chính là kiếp thứ 2 của em. Nghe có vẻ phi lí nhỉ?
Em không biết nữa nhưng mỗi đêm em lại luôn bị những cuộc trò chuyện kỳ lạ của hai người đàn ông thì thầm chuyện gì đó bên tai... Và có lẽ chủ đề bàn tán chính là em.
Zamaki Seikun.
[ Mở cửa. ]
Minamoto Shizuka.
[ Khoác tay. ] Chào buổi sáng Seii, ngày mới vui vẻ nhé.
Zamaki Seikun.
Ừm.. Buổi sáng vui vẻ Shizuka .. [ Cười. ]
Minamoto Shizuka.
Ưm, mình đi học thôi. * Seii nhà mình đáng iu vcL. 🙆😛💯✨💖⁉️⁉️😝🙍🏼♀️🙍🏼♀️🥰😋🐧☝️💨😧😧😏✨😏✨😰😧💨*
Em cùng Shizuka đi trên con đường ngập nắng, hai cô bé cứ vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, không biết bàn tán điều gì nhưng trông khung cảnh mới dễ thương làm sao !
Minamoto Shizuka.
Nhưng mà..
Minamoto Shizuka.
Tớ luôn buồn bởi chúng ta lại chẳng thể học chung với nhau..
Zamaki Seikun.
Etou...
Để tớ suy nghĩ đã, nhưng chắc đến lớp 5 tớ sẽ tới.
Minamoto Shizuka.
Yaa !! Vậy thì tớ với cậu sẽ có thể cùng ăn cơm trưa và ngồi cạnh nhau rồi. [ Hớn hở. ]
Zamaki Seikun.
.. [ Cười. ]
Zamaki Seikun.
Mà chúng ta phải chia tay nhau thôi, ta khác đường rồi !!
Minamoto Shizuka.
Hể ?!..Nhanh thế ! Vậy tạm biệt Sei nhé. [ Chán nản. ]
Zamaki Seikun.
[ Xoa đầu Shizuka. ] Tạm biệt cậu. Chúc Shi một ngày an.
Rảo bước trên con đường tới trường, vừa đi vừa ngắm cảnh vật nên thơ của đường phố Nhật Bản vào tiết xuân không khiến em khỏi hoài niệm.
Zamaki Seikun.
Nhanh thật ...
Đông mới đây vẫn còn, mà Xuân đã sang chiếm spotlight mất rồi.
Những nhành anh đào khẳng khiu mà xơ xác trước đây cũng đã bung hoa từ ngày nao? Cơn gió cứ khẽ bông đùa trên từng bông từng lá
Cánh hoa rơi lả tả tựa tấm thảm hồng trải dài cả mọi khung đường, mỏng manh đến mức, dù chỉ là một tác động nhẹ cũng đủ làm nó vỡ tan.
Zamaki Seikun.
Dễ chịu ... Cũng rất bình yên...
Đôi chân nhỏ nhắn cứ bước đi trên con đường ấy, Chắp tay đôi mắt giương lên ngắm nhìn cảnh vật mà thỏ thẻ.
Mái tóc em động bay theo từng làn gió, phất phơ màu vàng nhạt bơ.
"Chỉ mong.. Mọi thứ sẽ mãi tiếp diễn như này.."
[ 𝟹 ]
-".𝗀ặρ 𐓣à𐓣𝗀 𝗍ô𝗂 ᑲỗ𐓣𝗀 𝗍ɦấ𝗒 𝗏ộ𝗂.."-
“.Chap này tặng nànq thơ Hanako diahuogg nhé !!.”
Cổng trường ngày nào cũng thật tấp nập và ồn ào, vừa bước vào trường, em khẽ thủ thỉ với bản thân.
Zamaki Seikun.
Hôm nay thời tiết thật tốt... Mình mong sẽ không có điều gì xảy ra...
? ? ?
AHH SEII-CHANNN !!! [ Lao tới. ]
Có người gọi to tên em, to đến nỗi ai cũng phải ngoái nhìn về phía này.
Zamaki Seikun.
* Chết tiệt, mình quên còn thằng nhóc này..*
Zamaki Seikun.
Này cậu bỏ tay tôi ra đi chứ. [ Ghét bỏ. ]
Zamaki Seikun.
Reddo !! [ Gằn giọng. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Ơ, thôi tớ bỏ tay ra rồi nè, đừng gọi xa cách như thế chứ.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Zamaki Seikun.
Haizz, hết nói nổi. [ Bước đi. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Á nè nè, chờ tớ với. [ Chạy theo. ]
Zamaki Seikun.
Con trai con đứa..
Đây chính là cậu bạn thanh mai trúc mã của Zamaki.
Shizuka được gọi là bạn thuở nhỏ của Seikun nhưng em và cô gặp nhau lúc một tuổi còn Masuta gặp em từ khi vừa mới lọt lòn.
Bởi vì mẹ cô và mẹ của cậu cũng chính là bạn thuở nhỏ. Họ thường xuyên rủ nhau tới nhà nhau chơi và cũng như dẫn em tới chơi với cậu.
Bởi thế nên cậu dính cô vô cùng tận.
Tiếng chuông trường vang lên, học sinh hối hả bước vào lớp và chuẩn bị cho một buổi học mệt mỏi.
Zamaki Seikun.
[ Bước vào lớp. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
[ Bước vào lớp. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Ơ sao đánh tui ??
Reddo Masuta.--< Engel. >
Zamaki Seikun.
Lớp cậu bên kia cơ mà.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Kệ đi học đây bữa cũng được.
Zamaki Seikun.
Thầy sẽ quát cậu đấy.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Vậy tui sẽ xin thầy giáo cho sang học cùng Seikun.
Zamaki Seikun.
Cút [ Đá. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Ét, Seii-chann.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Nhi nhăn nhoii.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Seii-chann !!
Reddo Masuta.--< Engel. >
Cậu ăn gì khogg ??
Reddo Masuta.--< Engel. >
Tui bao, cậu trả tiền.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Seii-chann !!!
Reddo Masuta.--< Engel. >
Hú hú, Seii ơi !!
Reddo Masuta.--< Engel. >
Hic, tui muốn học cùng cậu cơ.
Reddo Masuta.--< Engel. >
nvp
..: Hai em kia vào lớp cho tôi, hết ra chơi rồi vẫn còn nhông nhông ngoài này thế à.
Zamaki Seikun.
* Mắ, ngày nào cũng như ngày nao, cái tên này luôn làm phiền mình.. *
Zamaki Seikun.
Hic mệt mỏi ghê gớm. [ Vươn vai. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Cậu mệt sao, sao mệt vậy. [ Lo lắng đồ. ]
Zamaki Seikun.
Tại cậu á, ko hôm nào được yên, haizz..
Reddo Masuta.--< Engel. >
Ểh..
Reddo Masuta.--< Engel. >
Đến khúc rẽ, đường đi về nhà của hai người lại đối ngược nhau.
Zamaki Seikun.
Đến đây thôi, tạm biệt nhé ! * Thoát kiếp. *
Đi được một đoạn, quay ngang quay ngửa thế nào vẫn thấy cậu đang làm điều gì mờ ám và có vẻ như đang giấu diếm ở sau lưng em.
Zamaki Seikun.
[ Quay lại. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
[ Núp. ]
Zamaki Seikun.
Làm cái trò gì khó coi, tôi thấy cậu rồi đó. Khỏi núp !!
Zamaki Seikun.
Ra đây mẹ biểu coi.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Zamaki Seikun.
Rồi có chuyện gì nói luôn đi.
Reddo Masuta.--< Engel. >
[ E thẹn ngại ngùng. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Um.. Nè Sei.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Tớ nói cậu nghe cái này nhé.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Hỏng được nghĩ xấu tui à.
Zamaki Seikun.
Kể lẹ về trễ mom đánh chết tớ.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Nhớ nha !!
Zamaki Seikun.
Biết rồi hỏi quài. [ Girl cọc tính. ]
Reddo Masuta.--< Engel. >
Cậu...
Reddo Masuta.--< Engel. >
Um.. Cậu không phải..
Reddo Masuta.--< Engel. >
.. Không phải người thuộc về nơi này nhỉ ?
Zamaki Seikun.
Wtf.? Cậu nói cái gì vậy , bộ hôm nay cậu chập mạch hả tên khùng này.
Zamaki Seikun.
* Sao cậu ta biết ?! Chết cha nậu má tổ tiên rồi. *
Reddo Masuta.--< Engel. >
...
Reddo Masuta.--< Engel. >
..Tớ biết đó Seii à.
Reddo Masuta.--< Engel. >
Xin lỗi vì đã không nói sớm hơn. Bởi vì tớ tới nơi này với trách nghiệm giúp cậu ..
Reddo Masuta.--< Engel. >
* Má cha nội kia cũng rảnh rỗi vc. Đang yên đang lành đang cùng với Seii vui vẻ tự nhiên cho tiến trình sớm hơn.*
Khi em vẫn còn đang hoang mang trong đống suy nghĩ của bản thân thì đột ngột cậu đưa tay lên chạm vào trán em.
Cảm giác mơ hồ lan truyền khắp cơ thể, em bủn rủn tay chân mà từ từ mất thăng bằng ngã xuống.
Reddo Masuta.--< Engel. >
[ Khẽ chạm vào trán. ] Haiz xin lỗi cậu.
Reddo Masuta.--< Engel. >
.. Bởi vì đây là mệnh lệnh..
Reddo Masuta.--< Engel. >
[ Bế em. ]
Ánh nắng ấm áp nhẹ nhàng vờn trên những cành hoa, chiếu rọi vào ngũ quan thanh tú xinh đẹp đến động lòng người của một bé gái.
Chợt cô nhóc tỉnh giấc, Em ngồi thất thần rồi khẽ liếc nhìn ngoài cửa sổ một lúc lâu mới chợt la lên.
Zamaki Seikun.
[ Tỉnh dậy. ] MÁAAAA–...
Zamaki Seikun.
Đây vậy mà là xuyên vào Doraemon sao !!!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play