Thanh Mẫn vừa nhận được đơn trúng tuyển của trường đại học Luật danh tiếng ở trời âu, vô cùng vui mừng mà hét toáng lên rồi nghĩ đến khoảng thời gian tự do tự tại sau này của cô khi học đại học ở xa nhà, cô có thể làm mọi điều cô thích mà không phải xin phép cha mẹ. Thanh Mẫn có những suy nghĩ này trong đầu vì từ lúc sinh ra đến giờ cô luôn được mẹ cô kèm cặp đến nghẹt thở từ cách đối nhân xử thế đến việc học trên trường, còn cha cô thì bận bịu công việc ít khi quan tâm cô.
Bây giờ khi nhận thông báo trúng tuyển thì mọi mất mát cực khổ trước kia đã vơi bớt dần, cô liền lao vào bếp chuẩn bị một bữa thịnh soạn trước khi cha mẹ cô tan làm trở về nhà, mượn cớ thông báo về chuyến đi xa sắp tới và hôm nay cũng là kỉ niệm ngày cưới của cha mẹ cô.
Trong lúc nấu ăn vì mãi suy nghĩ nên làm những gì trước khi Thanh Mẫn rời khỏi quê hương...Cô đã vô tình bị d.a,o c,ắ.t trúng tay cô đau đớn nhìn vào v.ết thươ,ng và tự nhắc nhở bản thân nên tập trung vào việc nấu nướng hơn.
_Đến tối_
Thanh Mẫn bày trí thịnh soạn các món ăn lên bàn, khi vừa mới bày trí xong thì tiếng ting ting phát ra từ điện thoại cô cách đó không xa vang lên, mở điện thoại thấy tin nhắn của mẹ cô:
"Tối nay con tự lo nhé"
"Hôm nay kỉ niệm ngày cưới, mẹ cùng cha đi hẹn hò chút về sau".
Thanh Mẫn liền úp điện thoại xuống mặt bàn ngồi xuống thưởng thức thành quả mà nãy giờ cô cất công làm, cô cảm thấy ăn một mình rất vô vị nên kêu các dì giúp việc trong nhà ngồi vào bàn ăn cùng cô. Cô quá mệt mỏi không để tâm đến cha mẹ nữa.
_Sáng hôm sau_
Thanh Mẫn đã dậy sớm, mặc áo quần chỉnh tề, chỉnh tóc tai gọn gàng xuống nhà báo với cha mẹ về việc cô đã trúng tuyển đại học Luật danh tiếng, cha mẹ rất tự hào, cha cô hỏi:"Con gái muốn cha tặng gì cho con nào"
Thanh Mẫn cười đáp:"Để con nghĩ thử đã nha, bây giờ con qua nhà ông nội đây".
Thanh Mẫn không ăn sáng mà qua thăm ông nội, cô báo tin trúng tuyển cho ông, ông nội vui mừng không kiềm chế được mà nhảy lên như một đứa trẻ rồi ôm lấy cô chúc mừng.
Cả buổi sáng Thanh Mẫn ở nhà ông nội tán gẫu vì sau này khi ra nước ngoài cũng không thể nói chuyện cùng ông được nữa, trong lúc nói chuyện ông để ý thấy v,ết th,ương trên tay cô đứng dậy vừa lục tìm băng gạt cá nhân vừa hỏi thăm:"Vế,t thươ.ng trên tay cháu là sao vậy?"
Cô nhìn vết thương trên tay đáp:"Cháu nấu đồ ăn đêm vô tình bị thương thôi ạ"
Ông đưa băng cá nhân cho cô:"Cháu nên thay đổi thói quen đi ăn đêm không tốt cho sức khỏe đâu, nếu quá muốn ăn thì chỉ nên ăn trái cây thôi không là bị thừa cân đấy"
"Dạ cháu biết rồi ạ" Thanh Mẫn nghe xong vui vẻ nhận lấy băng gạt.
[...]
_Một thời gian sau_
Thanh Mẫn vừa đáp xuống chuyến bay đến nước ngoài, thở phào và thầm cảm ơn ông nội vì đã xin visa sớm hơn dự kiến rất nhiều cho cô, cô đã được sự tự do như cô muốn, anh hai cô ra sân bay đón cô, anh xoa đầu cô cười nói:"Mẫn Mẫn đã làm rất tốt".
Anh cô chào mừng cô là thói quen xấu khó bỏ của anh, nó khiến cô khó chịu và bất lực vô cùng
Cô hất tay Chí Thanh nói:"Anh làm tóc em rối tung hết rồi, em lớn rồi mà bỏ cái trò xoa đầu đó đi".
Chí Thanh đưa cô về quán ăn của vợ anh để ăn trưa rồi quay lại bệnh viện tiếp tục làm việc, còn Thanh Mẫn đã ngủ nguyên cả chuyến bay và vừa mới được thưởng thức tay nghề của chị dâu cô nên bằng lòng cống hiến cả buổi chiều để ở lại quán ăn của Ánh Ánh, giúp bưng bê phục vụ cho quán ăn nhỏ, mặc dù chỉ là quán ăn nhỏ bình dân nhưng nhờ tay nghề của chị dâu cô và sự độc đáo của món ăn châu Á mà rất được nhiều người ở đây đến quán ăn thưởng thức. Vì thế mà cô đã có một buổi chiều bận rộn ở quán ăn, nhờ có cô nên các nhân viên trong quán đỡ vất vả hơn đôi phần, nhân lúc hiếm hoi vắng khách mà có một nhân viên trong quán đến mở lời với Thanh Mẫn:"Cảm ơn cậu nha"
Thanh Mẫn nhìn chàng trai có nét thư sinh cùng cặp mắt kính dày trước mặt thắc mắc hỏi:"Cảm ơn vì cái gì cơ?"
Chàng trai trông vẻ thư sinh ngại ngùng đáp:"Khi nãy cậu đã giúp tớ xử lý vị khách khó tính kia, tớ rất cảm kích không biết làm gì để trả ơn cho cậu"
"Ồ chuyện khi nãy vì sợ mất khách của chị dâu tôi nên tôi giúp thôi chứ không cần trả ơn như cậu đã nói đâu" Thanh Mẫn cười và trả lời cậu
Anh chàng thư sinh kia thấy thế cũng đỡ ngại đôi chút rồi bắt đầu giới thiệu:"Tớ là Thành Nhân rất vui được làm việc cùng cậu"
Cô lịch sự đưa tay ra bắt:"Còn tôi là Thanh Mẫn, tôi mới đáp xuống vùng đất mới còn nhiều lạ lẫm mong cậu giúp đỡ"
"Chúng ta là đồng hương, dễ nói chuyện có gì cứ nói tớ không ngại giải đáp đâu" Thành Nhân lịch sự đưa tay ra bắt lại tay cô.
Bỗng tiếng chuông leng keng ở cửa kêu lên báo thị có người vào quán hai người liền thu tay mình lại bật ngay chế độ phục vụ tưởng rằng có khách vào quán nhưng đó là Chí Thanh anh hai cô vừa tan làm ở bệnh viện về, anh không đi một mình mà có một người đàn ông trông vô cùng cường tráng cùng dáng vẻ lịch thiệp chuẩn thiếu gia con nhà giàu bước vào quán, anh hai cô thấy dáng vẻ phục vụ chuyên nghiệp của cô mà đi đến trêu chọc:
"Em gái à trong giờ làm không nên nói chuyện riêng chứ, hay muốn tôi trừ lương đây"
Thanh Mẫn đáp trả ngay:"Anh mới vào quán sao biết Mẫn Mẫn nói chuyện riêng vậy, hay anh chỉ đánh đồng một lý do vô cớ thôi, với lại lương của Mẫn Mẫn cũng do chị dâu trả chứ tới lượt anh chắc".
Chí Thành cứng họng nói không lại trước lời nói đanh thép của Thanh Mẫn.
Người đàn ông đi cùng Chí Thanh đến xoa đầu Thanh Mẫn nói:"Đừng hơn thua với thằng đó làm gì vô giúp chị dâu em nào bé", rồi Thanh Mẫn bị anh chàng kia kéo đi, cô bị bắt vào bếp dọn dẹp đủ thứ.
Lúc sau Thanh Mẫn kéo tay Chí Thanh hỏi:"Anh kia là ai vậy ạ?"
Chí Thanh lại vò đầu cô mạnh hơn trước nói:"Đầu Mẫn Mẫn chứa gì trong đây vậy cậu ta là bạn anh thân anh đó, đây đâu phải lần đầu em gặp đâu mà đã gặp rất nhiều lần rồi, hồi còn nhỏ ấy mà thôi em làm việc".
Huống chi cô thấy quen quen nhưng vẫn không nhớ ra đã gặp người đàn ông đó trước đây.
Nhờ sự giúp đỡ của Thanh Mẫn và bạn của Chí Thanh mà việc dọn dẹp cuối ngày ở quán nhanh hơn mọi khi nhiều, bốn người cùng nhau đến một nhà hàng tây lâu đời nghe bảo nổi tiếng lắm để ăn một bữa nhỏ mừng Mẫn Mẫn đậu trường đậu đại học.
Tại nhà hàng họ ăn uống nói chuyện với nhau, nhờ cuộc trò chuyện đó mà Thanh Mẫn biết được người đàn ông đó tên là Phi Hùng, anh làm bất động sản và anh ta chỉ đến đây công tác một thời gian chứ không ở lại lâu.
Thanh Mẫn công nhận là Phi Hùng rất điển trai, lúc ở quán ăn của Ánh Ánh vì bận rộn với việc phục vụ nên không mấy để ý đến khuôn mặt tuấn tú của Phi Hùng, nên trong lúc ăn tối ánh mắt Thanh Mẫn không kiềm được mà liếc trộm không biết bao lần.
_Sáng hôm sau_
Khi Thanh Mẫn đang say giấc ở nhà Chí Thanh, thì bị anh đánh thức bằng cách mở nhạc pop rồi để loa bên cạnh tai cô, Thanh Mẫn bực dọc bật dậy khỏi giường lườm anh, rồi vào nhà vệ sinh đóng sầm cửa.
Sau khi ăn sáng xong, Chí Thanh đưa cô đến một căn chung cư khá gần trường đại học của cô hỏi :"Mẫn Mẫn thích ở đây không?"
Thanh Mẫn không hiểu Chí Thanh nói gì thắc mắc hỏi:"Là sao hả anh????"
Anh vừa lấy trong túi ra một cái sổ đưa cho cô vừa trả lời:"Đây là căn chung cư mà ông nội nhờ anh mua cho Mẫn Mẫn để tiện việc học hành ở đây, dù gì anh và chị Ánh cũng mới cưới, tụi anh cần không gian riêng á bé".
Cô mở cái sổ mà anh đưa đọc kĩ từng nội dung một, cô vồ ôm lấy Chí Thanh vì quá phấn khích.
Thanh Mẫn đi quanh căn nhà thăm thú rồi bảo với Chí Thanh:"Tính ra ông nội sộp ghê ha, mua cho Mẫn Mẫn nguyên một tầng chung cư luôn thế lại còn mua tivi và ghế sofa nữa"
Trong thâm tâm Chí Thanh biết là do Phi Hùng mua cho cô nhưng Phi Hùng không cho anh nói với ông nội và Mẫn Mẫn nên anh chỉ bèn đáp:"À sofa và tivi là được công ty bất động sản tặng kèm đó không phải ông mua đâu".
Sau đó Thanh Mẫn đã điện thoại cảm ơn ông nội và sắp xếp đồ đạc qua ngôi nhà mới của cô, dù căn nhà còn chưa hoàn thiện, dù ở một mình còn hiểm trở nhưng cô cũng không ngại đối mặt và vượt qua những thử thách đầu trong cuộc sống tự lập của mình vì cô biết rằng sau này còn biết bao trở ngại trước mắt cô.
Buổi đầu nhận nhà Thanh Mẫn đã thuê người dọn và mua vài đồ cần thiết như: Nệm, ga giường, dụng cụ bếp,...Thế nhưng cô chưa dọn vào ở hẳn ngôi nhà mới của cô mà vẫn ở nhà của anh hai cô qua đêm vì cô rất sợ, chưa quen việc ở nhà một mình trong căn nhà to như thế.
Những ngày sau Thanh Mẫn vừa làm quen với đất nước mà mình đang sống vừa làm thêm ở quán ăn của Ánh Ánh, ở quán ăn mọi người đều rất thân thiện gần gũi khiến cho tâm hồn cô có chút lạnh lẽo khi ở đất khách đã trở nên ấm áp hơn nên cô cũng chăm chỉ đi làm hơn cũng một phần vì luôn được ăn ngon một phần vì muốn kiềm chút tiền để tân trang lại ngôi nhà mới của cô.
Phi Hùng mặc dù không phải nhân viên chính thức của quán mà chỉ là bạn thân của Chí Thanh nhưng anh luôn đến quán đúng giờ và giúp đỡ mọi người rất nhiệt tình cùng với vẻ ngoài điển trai của anh mà đã lôi kéo không ít khách quay lại quán vì bổ mắt giúp cho doanh thu của quán ăn tăng lên không ít. Ánh Ánh rất vui vì điều đó cô hào phóng mời mọi người trong quán đi nhậu ở một quán hải sản khá nổi tiếng ở thành phố mà họ đang sống.
Thanh Mẫn không nhậu được nhưng vẫn đến đó ngồi nói chuyện, ăn hải sản và uống coca chứ không nhậu cùng mọi người nên cô chỉ ngồi ở cuối góc vì thấy mọi người nhậu sung quá cô ngồi giữ đó sẽ gây cản trở và khó mà từ chối lời mời bia, Phi Hùng sau khi đi từ nhà bếp ra thấy cô đang ngồi một mình định đi lại thì Thành Nhân đến ngồi cùng Thanh Mẫn trước, mặt anh nghiêm túc lạ thường đi tới bảo với Thành Nhân:"Chí Thanh gọi cậu qua đó bên kìa"
Thành Nhân không biết gì chỉ nghe theo lời Phi Hùng qua chỗ Chí Thanh.
Phi Hùng ngồi xuống cạnh Thanh Mẫn hỏi:"Bình thường thấy em nhiệt tình lắm mà, sao đến khi đi ăn lại ngồi một góc thế này"
Thanh Mẫn đáp lời anh:"À em không nhậu được nên ra đây ngồi để không cản trở mọi người, anh không có việc gì để làm hả? sao lúc nào em cũng thấy anh tới quán làm việc chăm chỉ vậy? người ngoài nhìn vào còn tưởng anh là nhân viên chính thức của quán luôn đó"
Phi Hùng cười rồi nói:"Không phải vậy do gần quán mình có một dự án thầu đất khá lớn nhưng lại không thu mua được mà lại không có thông tin gì về chủ nhân miếng đất đó, nên anh bất đắc dĩ phải làm ở quán ăn của Ánh Ánh để thu thập thông tin á"
"Anh diễn nhập tâm thiệt đó, đoạn đầu em còn tưởng anh đang theo đuổi ai trong quán nên hay lui tới để được gặp nữa cơ" Thanh Mẫn bất ngờ
"Anh không dễ thích ai đâu, gu của anh cao lắm à nha" Phi Hùng thấy mình bị đoán trúng tim đen cười ngượng nói
"Gu của anh như nào như nào" Thanh Mẫn quay qua tò mò hỏi anh
Anh thấy mặt cô gần mặt mình quá đỏ mặt rồi quay mặt hướng khác trả lời:"Gu của anh là---------
Chưa nói hết câu thì bị Ánh Ánh nói to cắt ngang, Ánh Ánh đứng ở trung tâm phát biểu về chuyện ở quán ăn và tổ chức một trò chơi nhỏ giao lưu cùng mọi người, Thanh mẫn nghe thấy được chơi hào hứng đứng dậy xung phong dù chưa nghe xong sẽ được chơi trò gì.
Phi Hùng thấy cảnh tượng trước mắt chỉ biết bất lực ngồi nhìn cô cười đùa mà bật giác cũng mỉm cười theo, dáng vẻ si tình của Phi Hùng, đã khiến Chí Thanh để ý, Chí Thanh đến chỗ Phi Hùng vỗ vai trêu đùa nói:"Anh bạn đang si tình này mưu mô thật đấy"
Phi hùng thu nụ cười lại, hất tay Chí Thanh xuống nói:"Mày biến đi cho vừa mắt tao"
Chí Thanh tủi thân nói với giọng nũng nịu:"Này cái ánh mắt này là sao hả? mày phân biệt đối xử thật, trái tim yếu đuối của tao tan vỡ rồi đây này"
Phi Hùng đơ luôn với tính cách ấu trĩ của bạn mình nói:"Tao đã bảo mày biế--------
Đang nói bỗng Phi Hùng đứng bật dậy nhanh chóng đi tới chỗ đang tổ chức trò chơi lấy ly rượu trên tay Thanh Mẫn định uống giúp thì bị cô ngăn lại:"Này em đang chịu phạt mà anh làm gì vậy hả" rồi cô lấy lại ly rượu trên tay Phi Hùng, mọi người đứng bên hò hét cổ vũ cô uống.
"Không phải em không uống được mà, hay anh uống giúp em một nửa nha" Phi Hùng lo lắng.
Cô mặc kệ lời Phi Hùng ngăn cản bên tai nốc hết ly rượu. Hết ly này đến ly khác, anh bất lực nhìn không làm được gì vì đây cũng quyết định của cô.
Thành Nhân ngồi ngoài thấy được cảnh tượng đó thì ngầm hiểu ra được điều gì đó, ánh mắt của cậu cũng trở nên kì quái.
Sau khi kết thúc bữa tiệc nhỏ mà Ánh Ánh đã tổ chức, Phi Hùng đưa Thanh Mẫn về nhà Chí Thanh nhờ anh chị cô chăm sóc vì Mẫn Mẫn say bét nhè.
Phi Hùng bế kiểu công chúa đưa Thanh Mẫn đang say vào phòng, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, vuốt ve mái tóc cô rồi ngắm nhìn khuôn mặt đang say giấc của cô, ánh mắt anh bắt đầu dính chặt vào bờ môi đỏ mọng không nhịn được mà định hôn cô, khi bờ môi hai người chuẩn bị chạm lấy nhau...*Rung Rung* âm thanh của điện thoại anh kêu lên chốc lát anh bực bội thu người lại đi ra khỏi phòng nghe điện thoại rồi cũng rời đi hẳn.
_Hôm sau_
Thanh Mẫn thức dậy đầu cô nhức vô cùng, thấy mình đang ở nhà anh chị cô, mở điện thoại thấy đã muộn và thấy được dòng tin nhắn của chị dâu rằng cho cô nghỉ một hôm, ra khỏi phòng thấy bữa sáng được chuẩn bị tinh tương vẫn chưa nguội lắm được để trên bàn ăn tự nhiên cô thấy ấm lòng đến kì lạ, có cảm giác chị dâu cô giống như người mẹ thứ hai của cô, Ánh Ánh luôn dùng hành động của mình để thể hiện sự quan tâm của mình đối với những người xung quanh cô ấy nhiều khi không tinh ý thì lại tưởng cô ấy vô tâm cơ đấy.
Ăn xong bữa sáng mà chị dâu Thanh Mẫn chuẩn bị, cô quyết định đi dạo quanh khu phố hít thở không khí và để quen hơn với đường xá nơi đây, sau đó cô đã ghé tiệm đồ gia dụng mua một số thứ cho ngôi nhà của cô.
Đến trưa Thanh Mẫn sau khi ăn trưa xong ở nhà mình thì nghĩ rằng quán sẽ đông khách nên qua quán chị dâu phụ mọi người tiếp khách, dù gì cô cũng mới qua đây chưa lâu những người cô quen ở đây đều phải làm việc rồi không thể đi chơi cùng cô được nên quyết định quay lại quán ăn.
Khi đến quán ăn cô không thấy Phi Hùng tới quán thì hỏi anh hai cô:"Anh sao hôm nay không thấy anh Hùn qua đây vậy? Không phải là tìm đủ thông tin rồi đó chứ?"
Chí Thanh không hiểu Thanh Mẫn nói gì anh nghĩ chắc là tên đó lại bày trò gì đó nữa rồi. Bèn trả lời đại:"Thằng đó bận việc nơi công ty nên về xử lý rồi, mà lần sau Mẫn Mẫn đừng uống nữa nha, mọi người (Phi Hùng) lo cho Mẫn Mẫn lắm đó"
Thanh Mẫn trả lời anh:"Mẫn Mẫn biết rồi, anh uống thêm trà không em lấy cho"
Chí Thanh gật gật:"Có chứ trà vợ anh pha là tuyệt nhất".
_Hai hôm sau_
Trong lúc Thanh Mẫn đang đi mua một chút nguyên liệu còn thiếu cho quán ăn khi chuẩn bị bước vào quán, tiếng ồn ào và khói bụi cách quán ăn không xa đã thu hút sự chú ý của cô, một đội công nhân đang thi công xây dựng ở mảnh đất trống, cô nghĩ rằng nếu họ làm như vậy gần quán ăn của chị dâu cô chắc là sắp tới sẽ có ít khách ghé thăm hơn, như vậy chắc cô và anh em trong quán sẽ bị giảm tiền lương, vội vàng tìm chị dâu Thanh Mẫn hỏi han thử:"Chị, em mua đồ về rồi nè, mà họ thi công thế trước quán mình thì bất tiện quá nhỉ"
"Ủa em không biết gì hết hả? em thân với anh ấy thế mà không kể cho em sao? kì ghê!" Ánh Ánh ngạc nhiên
Ánh Ánh vừa nhào mạnh cục bột vừa thấy rất lạ, cô nghĩ rằng chắc họ (Chí Thanh, Phi Hùng)lại bày trò gì đó nữa nên mới giấu diếm chuyện đó với em ấy bèn nói:"Tối Chí Thanh về, em hỏi anh ấy nha".
Thành Nhân thấy Thanh Mẫn bước ra bếp với khuôn mặt ngáo ngơ, tới bắt chuyện:"Cậu bị sao vậy, có chuyện gì không vui hả?"
"Không không không nhiều thứ gần đây quái lạ lắm, cậu bình thường mà đúng không?" Thanh Mẫn nhìn Thành Nhân hoài nghi
"Cậu bị sao vậy tớ luôn bình thường mà, cậu đừng làm tớ sợ chứ, bình tĩnh lại đi rồi kể tớ nghe coi" Thành Nhân chấn an cô
Thanh Mẫn kéo tay Thành Nhân ra ngoài quán chỉ qua hướng những người đang thi công nói:"Cậu thấy họ mà đúng không?"
Thành Nhân gật gật
"Ai cũng thấy cả quán thấy điều đó mà sao trông mọi người bình thường thế, chị dâu còn giấu diếm tớ gì nữa" Thanh Mẫn nói
"Ủa cậu không biết gì hả?" Thành Nhân bất ngờ
Thanh Mẫn buồn nhẹ khi cô nhắc đến công trình họ đều có phản ứng như nhau đều biết có chuyện gì đang xảy ra mỗi cô không biết:"Cậu cũng biết!"
Thành Nhân biểu lộ vẻ mặt dĩ nhiên nhìn thẳng vào mắt cô, nói:"Trong quán mỗi cậu không biết thôi chứ sau này dự án đang thi công đó trở thành quán của mình mà"
Thanh Mẫn ngỡ ngàng khi biết được điều đó huống chi mọi người trong quán ăn thản nhiên thế mà không biết mọi người nói với nhau khi nào mà lại không nói với mình nhỉ, tính ra anh chị làm ăn được quá ha, phải xin tăng lương thôi mà hình như miếng đất đó là dự án mà Phi Hùng đã nhắc ha, vậy sau này anh ta cũng không quay lại quán làm việc nữa sao dù gì cũng chưa xây xong quán mà sao có thể không quay lại được nhưng mà là bạn bè thân thiết cũng phải quay lại chứ nhỉ.
"Này cậu suy nghĩ gì mà đần người ra vậy? có chuyện gì sao?" Thành Nhân thấy cô ngẩn người liền lay cô hỏi thăm
Thanh Mẫn thoát khỏi đống suy nghĩ:"À~ tớ nghĩ linh tinh chút thôi mà".
Download MangaToon APP on App Store and Google Play