[ Nguyên Thụy -Văn Hàm ]Đơn Phương Cũng Có Tình Yêu Sao
Nhói/1/
Quế Nguyên_anh
Cậu có thể nào bớt làm phiền người khác được không
Quế Nguyên_anh
Bám người khác không thấy PHIỀN à/ 💢/
Tuấn Minh / em/
Cậu cứ đeo theo cái loại người như vậy thì không tốt đâu
Hàm Thụy /cậu/
nhưng tớ yêu cậu ấy, tớ theo đuổi cậu ấy 9 năm rồi
Tuấn Minh / em/
ôi cậu bạn ngốc nghếch của tôi ơi, mau tỉnh lại nào
Tuấn Minh / em/
thôi nào/ dỗ cậu/
Tuấn Minh / em/
tớ không biết trong năm nay cậu khóc bao nhiêu lần rồi đấy
Lỗ Kiệt / hắn/
Lại vứt đồ người khác tặng
Quế Nguyên_anh
nó không phải món đồ tao thích
Quế Nguyên_anh
RÁC /thẳng thắng /
Lỗ Kiệt / hắn/
/ trầm mặt/
Lỗ Kiệt / hắn/
/tiến lại chỗ sọt rác nhặt món đồ anh mới ném/
Lỗ Kiệt / hắn/
*không biết là cậu nghĩ gì mà lại đi đơn phương một người không hề yêu mình*
Lỗ Kiệt / hắn/
*mà đơn phương thì làm gì có tình yêu*
Cậu thức từ sáng sớm chuẩn bị một khay cơm rất ngon và thịnh soạn. Hôm nay có vẻ cậu đến trường sớm hơn mọi khi nhỉ
Cậu lén lút đến lớp anh, tiến lại bàn học của anh bỏ khay cơm ngăn nắp trong hộp bàn rồi cũng ra khỏi cổng truờng như là về nhà
Quế Nguyên_anh
cht/💢 / lại là cậu ta
Lỗ Kiệt / hắn/
sao vậy / nhìn anh /
Lỗ Kiệt / hắn/
/ để ý khay cơm/
Quế Nguyên_anh
Cậu ta đúng thật là Phiền mà / vừa nói xong thì nhìn ra cửa sổ/
lần này anh thẳng thắng bước qua lớp cậu.
Quế Nguyên_anh
Trương Hàm Thụy!!!
Tuấn Minh / em/
chuyện gì /đi ra/
Quế Nguyên_anh
/đặt khay cơm xuống bàn một cách mạnh tay/
Quế Nguyên_anh
tôi không cần thứ rác này đâu
Tuấn Minh / em/
Cậu nói không thấy nghẹn trong lòng sao.
Quế Nguyên_anh
sao tôi lại phải nghẹn chứ, tôi và cậu ta đã là gì đâu
Quế Nguyên_anh
Cậu ta dù gì cũng là kẻ bám chân tôi thôi, cũng không là gì để tôi phải luyến thương cả
Tuấn Minh / em/
cậu đúng thật là không ai quản được cậu rồi.
Quế Nguyên_anh
Nó đâu, hôm nay nhục quá trốn à
Tuấn Minh / em/
Tôi muốn thay cậu ấy nói không được à
Quế Nguyên_anh
một người ăn bám người yêu như cậu không có tư cách nói chuỵen với tôi đâu
Tuấn Minh / em/
C... ậu /💢/
Quế Nguyên_anh
sao nào / khiêu khích/
Em tức tối đóng cửa lớp lại một cái Rầm !!
Lỗ Kiệt / hắn/
*cậu sai rồi Quế Nguyên à*
Tuấn Minh / em/
/lấy khay cơm hất vào mặt hắn /
Quế Nguyên_anh
Này... cậu /hoang mang/
Tuấn Minh / em/
Hôm nay Tiểu Thụy không đi học, nên khay cơm này không phải của cậu ấy / 💢/
Quế Nguyên_anh
*vậy là của ai chứ*
Hàm Thụy /cậu/
Khụ... khụ / ho/
Hàm Thụy /cậu/
không... biết c.. ậu ấy có ăn không nhỉ / thầm nghĩ/
Hàm Thụy /cậu/
Ai... l.. ại đến giờ n.. ày / bước từng bước nặng nề ra mở cửa/
Vân Tịch_cô
Là mình nè , không cần nhìn nữa /đưa mặt sát vào cửa/
Hàm Thụy /cậu/
Tịch nhi / mở cửa/
Vân Tịch_cô
mình nghe cậu ốm là mình vọt sang đây liền đó
Hàm Thụy /cậu/
sao cậu biết mình ốm mà sang đây chứ /giọng khàng/
Vân Tịch_cô
còn ai ngoài Minh Minh của chúng ta, cậu ấy nghe cậu ốm là hét dậy trời lên làm mình muốn thót tim ra vậy đó
Vân Tịch_cô
mà nè cậu tự dưng đang khỏe cái ốm ngang vậy / tay bê chào, miệng nói/
Hàm Thụy /cậu/
à tại tớ tắm lâu thoii / nói gượng/
Vân Tịch_cô
không tin / nhìn cậu/
Hàm Thụy /cậu/
thật mà / mắt long lanh/
Vân Tịch_cô
hoi hoi dẹp cái con mắt đóa đi, ta đây không tin là không tin
Vân Tịch_cô
Cậu đây sợ nước mà còn tắm lâu, cho ta tiền ta cũng không tin mi đâu
Hàm Thụy /cậu/
đúng là dấu cậu không được mòa
Vân Tịch_cô
nào ăn đi rồi uống thuốc
Hàm Thụy /cậu/
ùm/ gật xong rồi cũng cầm thìa lên mút cháo ăn/
Cứ thế ăn xong rồi cậu uống thuốc. Bị Vân Tịch bắt ngủ sớm nên cậu cũng vô giấc lâu rồi
Nhói /2/
Vân Tịch_cô
Tội thật đấy, sao phải vì một người con trai mà hy sinh bản thân, thanh xuân như vậy chứ /nhìn cậu nói/
Vân Tịch_cô
Thương cậu sao cho hết đây /rưng rưng/
Tịch chuồn lẹ vào nhà vệ sinh để không phát ra tiếng nấc làm cậu phải thức giấc
hôm nay cậu đã đỡ được một chút nên xin Vân Tịch cho đi học
Tuấn Minh / em/
A Thụy / chạy lại /
Hàm Thụy /cậu/
Minh /dang tay như ôm Minh/
Tuấn Minh / em/
mày khỏe rồi
Tuấn Minh / em/
mới khỏe sau không ở nhà nghỉ mà còn lên trường học vậy
Hàm Thụy /cậu/
không sao còn học được mà
Tuấn Minh / em/
tin đươc không
Tuấn Minh / em/
lên lớp thoii
mọi cảnh mừng vui của cậu và em hầu như được 2 con mắt nào đó cứ nhìn đăm đăm vào đó
Quế Nguyên_anh
Nhìn Mà Tởm đấy
Nói vậy mà mắt vẫn cứ nhìn theo cậu
Quế Nguyên_anh
Đúng là những đứa vô tích sự /chán nản bỏ đi/
Tuấn Minh / em/
Thụy ơi ~~
Tuấn Minh / em/
Có tẩy hok cho bé yêu mượn
Hàm Thụy /cậu/
hây... này /đưa cục tẩy cho em/
Tuấn Minh / em/
Ơn~ /cười tươi rối/
Hàm Thụy /cậu/
/thở dài bất lực/
Quế Nguyên_anh
Cuối cùng cũng được ra chơi /vươn vai/
Quế Nguyên_anh
/lắc đầu/+/để tay xuống hộp bàn định lấy gì đó/
Lỗ Kiệt / hắn/
có gì vậy /nhìn anh/
Quế Nguyên_anh
C.. ơ ... à không có gì/bỏ đi/
Lỗ Kiệt / hắn/
*Cơm sao, cậu cũng cần thứ rác rưỡi đó à *
Quế Nguyên_anh
/đi ngang lớp cậu/
Hàm Thụy /cậu/
/đang nói chuyện với Minh/+ / Cười tươi/
Quế Nguyên_anh
/nhìn thấy/
Quế Nguyên_anh
*Cậu ta cười*
Quế Nguyên_anh
Đi đứng kiểu gì đấy /lớn tiếng/
Hoàng Đan
này cậu kia là do cậu đứng chặn đường tôi mà
Hàm Thụy /cậu/
/nghe thấy/+/ nhìn ra/
Cậu cùng em bước ra, nhưng hầu như không phải quan tâm anh mà là cô gái đó.
Hàm Thụy /cậu/
Cậu có sao không /đỡ Đan/
Hoàng Đan
à tớ không sao/phủi người/
Hàm Thụy /cậu/
/nhìn anh rồi bỏ vào lớp /
Tuấn Minh / em/
*hôm nay nó không thèm nhìn luôn sao*
Cậu mặc kệ cho anh đứng đó, cũng không nói đỡ cho anh hay là hỏi anh có sao
Vì thường ngày cậu hay bám theo anh nên mỗi lần anh không làm đúng cậu cũng nói đỡ cho anh. nhưng lần này có vẻ không ổn
Quế Nguyên_anh
*Cậu ta không quan tâm mình sao*
Lỗ Kiệt / hắn/
ngơ người làm gì về lớp thôi /kéo anh đi/
Quế Nguyên_anh
cậu ta bơ tao đó
Lỗ Kiệt / hắn/
vậy tốt rồi, không còn ai có thể bám theo mày được /đọc sách/
Quế Nguyên_anh
ờ... cũng đúng /nhớ ra/
Quế Nguyên_anh
*nhưng sao mình nhói thế này*
Đúng Kiệt nói không sai, Suốt ngày cậu chỉ bám theo anh làm phiền anh, bây giờ cậu không còn bám anh nữa không theo anh cũng không làm cơm bỏ khay bàn cho anh, cũng không quan tâm anh như trước.
Nhưng tại sao anh có cảm giác không quen vậy, Lại còn thấy NHÓI có khi nào anh đã động lòng cậu rồi
Tuấn Minh / em/
sao cậu lại bơ Quế Nguyên vậy
Hàm Thụy /cậu/
hả là sao tớ không hiểu
Tuấn Minh / em/
cậu không hiểu hay là giả vờ như không hiểu vậy
Tuấn Minh / em/
Thụy à trả lời đi
Hàm Thụy /cậu/
ahaaaaaaa.... /cười thật lớn /
Hàm Thụy /cậu/
Cậu nói vớ vẩn gì vậy Bơ ai chứ /chạy thật nhanh ra cổng/
Tuấn Minh / em/
Thụy à, cậu bị sao vậy
Tuấn Minh / em/
C.. ậu /nhớ ra gì đó/
Tuấn Minh / em/
Vân Tịch!!!
nhói/3/
Vân Tịch_cô
Minh cũng qua sao
Hàm Thụy /cậu/
/ quay đầu lại /
Vân Tịch_cô
cậu không bt cậu ấy đi theo cậu à
Hàm Thụy /cậu/
ùm / gật đầu/
Tuấn Minh / em/
Vân Tịch tớ muốn nói chuyện riêng với cậu
Vân Tịch_cô
Thụy nè cậu lên phòng vscn rồi xuống dùng bữa nhé
Hàm Thụy /cậu/
ờ tớ đi nha
bây giờ chỉ còn em và Vân Tịch
Vân Tịch_cô
có gì cậu nói đi
Tuấn Minh / em/
cậu đã làm gì bé Thụy của tôi
Vân Tịch_cô
làm gì là làm gì chứ
Tuấn Minh / em/
đừng có đánh trống lãng nữa
Vân Tịch_cô
cậu nói nhảm gì vậy
Tuấn Minh / em/
cậu đừng nghỉ cậu được Thụy nhi chấp nhận làm bạn thân thì muốn làm gì làm nha. dù cậu là bạn thân cậu ấy, thì tôi cũng là bạn của cậu ấy nhá
Vân Tịch_cô
tôi đã làm mọi cách để cậu ấy chấp nhận tôi là bạn thân
Vân Tịch_cô
còn các cậu chỉ là bạn bình thường thôi
Tuấn Minh / em/
cậu nên nhớ câu nói của người đó
Vân Tịch_cô
câu nói của cậu ta tôi không bao giờ quên
kỳ Hàm_em
không quên vậy sao vẫn cứ muốn xen vào chuyện của cậu ấy vậy/xuất hiện bất ngờ/
Tuấn Minh / em/
K.. Kì Hàm /bất ngờ/
Vân Tịch_cô
cậu về lúc nào đấy
Vân Tịch_cô
để tớ lấy nước
dù cô có thô bạo thật nhưng cô vẫn rất quan tâm nhóm các cậu
Tuấn Minh / em/
cho tôi một ly nữa
Tuấn Minh / em/
tới nhà nảy h không lấy
Tuấn Minh / em/
bây giờ có thằng này là lấy liền à
Hàm Thụy /cậu/
/ đi xuống/
Hàm Thụy /cậu/
Hàm / phóng xuống /
kỳ Hàm_em
/ nghe thấy /+ / quay đầu lại/
kỳ Hàm_em
ấy, cẩn thận chứ / đỡ lấy cậu/
Hàm Thụy /cậu/
/nhào tới ốm em/
Hàm Thụy /cậu/
nhớ cậu chết đi được ák
Vân Tịch_cô
Thụy cậu uống gì không
Hàm Thụy /cậu/
à thoii ko cần đâu
Hàm Thụy /cậu/
cậu làm gì tân 4 năm vậy
Hàm Thụy /cậu/
du học 4 năm
Hàm Thụy /cậu/
dốc, tớ không tin cậu
Hàm Thụy /cậu/
tớ nói ko tin là ko tin / rưng rưng/
kỳ Hàm_em
à thôi thôi, tớ định ở bển luôn ấy
kỳ Hàm_em
nhưng vì nhớ cậu quá nên tớ về đó
Hàm Thụy /cậu/
vậy là cậu còn ý định đi nữa
Hàm Thụy /cậu/
ghét cậu /quay chỗ khác /
kỳ Hàm_em
từ khi nào cậu ấy biết nhõng nhẻo vậy / quay sang Minh/
Tuấn Minh / em/
đừng nhìn tao, hãy hỏi ai kia / liếc sang Tịch/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play