[Khoa X Đạt] Điều Ước
Mở Đầu
Hữu Đạt [Phoenix]
K-Khoa! Đạt thích Khoa!
Tấn Khoa [Khoa]
?! Ha…mơ đi rồi ngủ //cười khẩy//
Tấn Khoa [Khoa]
Tôi không thích người như cậu
Hữu Đạt [Phoenix]
//bật dậy// ha…c-chuyện gì vậy?
Hữu Đạt [Phoenix]
Aiss…giấc mơ kì lạ thật…
Hữu Đạt [Phoenix]
Làm sao mình thích cái thằng mọt sách đấy được?//đổ mồ hôi//
Hữu Đạt từ lâu đã nổi tiếng trong trường với cái danh bắt nạt ma mới
Đúng vậy,hắn rất thích bắt nạt những học sinh có vẻ ngoài gầy gò. Đặc biệt là Khoa, mặc dù cao hơn Đạt nhưng cậu vẫn cam chịu để hắn bắt nạt qua từng ngày
Hữu Đạt [Phoenix]
Tch- khốn khiếp! //nắm tóc Khoa//
Tấn Khoa [Khoa]
Đ-đừng đánh nữa…tha cho Khoa đi
Lai Bâng[Bâng]
Đạt,bỏ qua cho nó đi. Mày là người đụng nó trước đấy?
Hữu Đạt [Phoenix]
Anh biết gì mà nói?!
Ngọc Quý[Jiro]
Tao đếm từ một đến ba mày không bỏ tao đập mày!
Hữu Đạt [Phoenix]
Tha cho mày! //rời đi//
Tấn Khoa [Khoa]
//nhìn bóng lưng em//…tch…
Ngọc Quý[Jiro]
Xin lỗi Khoa nhé,em của Quý dại dột rồi…
Tấn Khoa [Khoa]
Không sao…Khoa chịu được…//nhặt kính rồi đeo lên//
Lai Bâng[Bâng]
Thôi ta về lớp đi Quý
Ngọc Quý[Jiro]
Đi trước nhé,giữ gìn sức khoẻ //rời đi//
Sau khi ba người rời đi Khoa liền nở một nụ cười méo mó? Có phải cậu sức chịu đựng của cậu đã đạt tới đỉnh điểm của sự giới hạn rồi không?
Hay là một màn trả thù đầy mãn nhãn đây?
Tấn Khoa [Khoa]
“Nóng tính thật~”
Hữu Đạt [Phoenix]
Bả giảng gì vậy trời…?//nói nhỏ//
Lương Phúc[Fish]
Không có biết…tao cũng bó tay
Lương Phúc[Fish]
Mà sao mày hay bắt nạt thằng Khoa vậy?
Hữu Đạt [Phoenix]
Thích,anh có ý khiến gì không?
Lương Phúc[Fish]
Mày không sợ nó sẽ trả thù hả Đạt?
Hữu Đạt [Phoenix]
Nó không dám đâu…
Lương Phúc[Fish]
Để tao xem
Hữu Đạt [Phoenix]
Nhảm nhí
NPC[nữ]
Gvien: Được rồi các em chú ý phần này nhé
Hữu Đạt [Phoenix]
Chịu //nhún vai//
Ngọc Quý[Jiro]
//lắc đầu// vậy ăn c@t đi
Ngọc Quý[Jiro]
Không,cho mày nói lại. Ăn gì?
Hữu Đạt [Phoenix]
Bánh mì…
Đụng chạm
Ngọc Quý[Jiro]
Sao không nói vậy đi bày đặt…
Hữu Đạt [Phoenix]
Mua đi hết bánh mì em múc anh
Ngọc Quý[Jiro]
Rồi,đợi tao chút đi. Đứng đây,tao ra mà không thấy mày ở đây tao dập mày
Hữu Đạt [Phoenix]
Rồi rồi rồi,em có phải trẻ con đâu mà…
Ngọc Quý[Jiro]
Cứ nói vậy đi. Cái mỏ mày tao quá quen rồi//rời đi//
Cậu cứ đứng vậy mà đợi người anh của mình đi mua đồ ăn. Bỗng cậu cảm nhận được vừa tay của ai đó chạm vào eo mình
Đạt rùng mình theo phản xạ mà quay ra đằng sau
Nhưng đang có rất nhiều học sinh ở đây khó lòng mà tìm ra người đã chạm vào eo mình
Hữu Đạt [Phoenix]
//rùng mình// cái gì vậy trời?…
Hữu Đạt [Phoenix]
Hay do mình bị overlinhtinh ta?…
Cậu chỉ đành chạm vào tai để giảm bớt sự căng thẳng và lo âu
Tát rả
Cái này là thói quen của tớ á mấy mom=))
Nhưng trong dòng người ấy có người nở một nụ cười mãn nguyện,ánh mắt điên cuồng mà nhìn vào Đạt
NPC[nam]
???: Ha…eo nhỏ thật đấy~//nhìn lòng bàn tay//
Ngọc Quý[Jiro]
Ê, bánh mì của mày nè Đạt
Hữu Đạt [Phoenix]
Ờ-ờ…em cảm ơn…//cấm lấy//
Ngọc Quý[Jiro]
Sao vậy? Không ổn ở đâu à? Mặt tái mét thế kia?
Hữu Đạt [Phoenix]
Không có gì…anh lắm chuyện quá à
Ngọc Quý[Jiro]
Cái thằng này bị dở chứng à?
Cả hai cứ vậy đi về lớp,chẳng nói câu nào
Ngọc Quý[Jiro]
Ê,mày có thấy Lai Bánh đâu không Cá?
Lương Phúc[Fish]
Chịuuu,ai biết?
Lương Phúc[Fish]
Bộ nhớ nhau lắm hay gì mà hai anh đều hỏi em?
Ngọc Quý[Jiro]
Nãy Lai Bánh cũng hỏi tao à?
Lương Phúc[Fish]
Ừ đúng rồi nhưng mà chưa kịp trả lời bị anh Red kéo đi rồi
Hữu Đạt [Phoenix]
Chán ghê…em đi ra đây một chút nha
Hữu Đạt [Phoenix]
Chút nữa em về
Hữu Đạt [Phoenix]
Ờm….đi mua nước
Ngọc Quý[Jiro]
C@t,nói thật nhanh. Không tao cho mày què chân
Hữu Đạt [Phoenix]
Thật,em thề em đi mua nước thôi
Ngọc Quý[Jiro]
Thề rồi đúng không? Đi đi
Nói đi mua nước vậy thôi chứ Đạt thấy ngứa ngáy tay chân đi tìm ai đó để trút giận
Tấn Khoa [Khoa]
//Đọc sách//
Hữu Đạt [Phoenix]
Làm gì vậy?
Tấn Khoa [Khoa]
“Mù hay sao không thấy?” Đọc sách…
Hữu Đạt [Phoenix]
Đi ra đây//kéo Khoa đứng dậy//
Hữu Đạt [Phoenix]
Hỏi lắm vậy? Tất nhiên là đánh mày rồi?
Tấn Khoa [Khoa]
T-tha cho Khoa đi…sáng này Đạt đánh Khoa rồi mà…
Hữu Đạt [Phoenix]
Mày tin tao nhét bánh mì vào họng mày không?
Cứ vậy Khoa bị Đạt kéo ra một góc vắng người rồi đánh tới tấp vào người
Được đà nên Đạt ngày càng đánh hăng hơn bỗng Quý từ đâu xuất hiện như một vị thần, anh thuận tay ném thẳng đôi dép vào đầu Đạt
Ngọc Quý[Jiro]
Ê thằng kia! Mày nói mày đi mua nước vậy đây là mua nước của mày à! //ném dép vào đầu Đạt//
Hữu Đạt [Phoenix]
Ui da…A-anh Quý?!
Ngọc Quý[Jiro]
Mẹ mày//đi tới//
Hữu Đạt [Phoenix]
Sao anh lại ở đây?
Ngọc Quý[Jiro]
Tại sao không? //nắm tóc Đạt//
Hữu Đạt [Phoenix]
Đau đau! Anh bỏ em ra đi
Ngọc Quý[Jiro]
Mày nạt Khoa đúng không?
Hữu Đạt [Phoenix]
Không có! Nó ngã thì em đỡ nó thôi!
Ngọc Quý[Jiro]
Có thật không Khoa?
Tấn Khoa [Khoa]
T-Thật…Quý đừng trách Đạt nữa…
Hữu Đạt [Phoenix]
Đó! Anh thấy chưa!
Ngọc Quý[Jiro]
Về lớp! Khẩn trương không tao sút vào mông mày bây giờ
Hữu Đạt [Phoenix]
Về thì về! Anh quản em hoài!
Ngọc Quý[Jiro]
Không quản mày chắc lại để mày làm loạn hả?
Tin được không? Khoa lại bao che cho Đạt hay đó chỉ là khởi đầu cho màn trả thù của Khoa?
Tấn Khoa [Khoa]
“Má…đánh đau thật…” //chạm vào má//
Kèm học
Tát rả
Ê mấy mom ơi,acc này acc phụ của tui=))
Tát rả
Nên truyện kco lịch ra chap cụ thể nhe
Tát rả
Nhma nếu mà truyện lên view chắc là tui sẽ suy nghĩ lại=))
Tấn Khoa [Khoa]
“Má…đánh đau thật…”//chạm vào má//
Hắn nhìn bóng lưng của em rồi cũng đứng dậy mà đi về lớp của mình
Hữu Đạt [Phoenix]
Anh quản em mãi vậy?!
Ngọc Quý[Jiro]
Tao không quản mày chắc để mày làm loạn?!
Ngọc Quý[Jiro]
Nói nữa tao dọng vào họng mày,về lớp! Nhanh!
Hữu Đạt [Phoenix]
Biết rồi//về lớp//
Ngọc Quý[Jiro]
//lắc đầu// lỏ ơi là lỏ…
Sân lúc nào từ vắng vẻ đã có rất nhiều học sinh đứng tụm năm tụm bảy để rủ nhau đi về
Không riêng em và Quý,nhưng chỉ tiếc rằng hôm nay em đã bị người anh yêu dấu xếp Khoa kèm học cho em
Tấn Khoa [Khoa]
Đạt đi đâu vậy?//nhìn em//
Hữu Đạt [Phoenix]
Đi lấy sách!
Ngọc Quý[Jiro]
Kèm nó học dùm tao nhé Khoa
Tấn Khoa [Khoa]
À…để Khoa kèm Đạt
Hữu Đạt [Phoenix]
Trời má cao vậy?
Trong lúc em lấy sách,chẳng may cuốn sách em cần lúc này lại ở trên một cái kệ cao hơn em,khiến em kiễng chân rồi với tay cố lấy sách
Trong lúc em khó khăn lấy thì đã có một cách tay gầy lấy giúp em và nhẹ nhàng đưa cho em, Đạt liền giật mình rồi quay ra nhìn người tốt ấy
Chẳng may mắt em và mắt Khoa đã chạm nhau khiến mặt Đạt đỏ ửng
Hữu Đạt [Phoenix]
T-trời má! Đi ra coi!
Hữu Đạt [Phoenix]
Đang lấy sách mà đứng sau người ta!
Tấn Khoa [Khoa]
À…K-Khoa thấy Đạt chật vật quá nên…
Hữu Đạt [Phoenix]
Ý mày là tao lùn?
Tấn Khoa [Khoa]
*M67 không lùn là cái gì…* Không! Không…Đạt hiểu sai ý Khoa rồi!
Hữu Đạt [Phoenix]
R-ra kèm tao học nhanh lên!
Thẹn quá hoá giận,mặt với tai em đỏ hết lên nhưng cái tính cách hóng hách ấy vẫn không chừa
Vừa giảng được một lúc Đạt liền gật gật gù gù,em vừa ngáp vừa phàn nàn
Hữu Đạt [Phoenix]
Trời ơi…không hiểu gì hết!
Tấn Khoa [Khoa]
V-vậy Khoa giảng lại ha?
Hữu Đạt [Phoenix]
Giảng lại đi,giảng tới sáng mai cũng chưa xong!
Ngọc Quý[Jiro]
Láo nháo!//táng vào đầu em//
Ngọc Quý[Jiro]
Khoa kệ nó,nó hiểu đó nhưng nó cố tình nói vậy
Hữu Đạt [Phoenix]
Xí…trêu chút thôi mà căng quá..
Ngọc Quý[Jiro]
Làm bài đi!
Hữu Đạt [Phoenix]
Em biết rồi…
Cứ vậy ba người học đến khi trời chợp tối mới thôi
Sài Gòn về đêm lạnh thật,gió lùa khiến em vừa đi vừa run cầm cập
Hữu Đạt [Phoenix]
Lạnh quá má ơi
Tấn Khoa [Khoa]
Lấy tạm áo của Khoa nè,ấm lắm…
Chẳng để em phản ứng hắn liền cởi áo khoác ra rồi khoác lên người em,hành động ấy đã khiến em nhìn hắn với ánh mắt tròn xoe. Cứ ngỡ em bắt nạt hắn như vậy,hắn phải ghét em chứ?
Hữu Đạt [Phoenix]
C-cảm ơn…*mùi thơm…*
Tấn Khoa [Khoa]
Khoa về trước nhé,Đạt ở lại nha//cười rồi rời đi//
Em cứ vậy nhìn bóng lưng của Khoa đến khi không còn nhìn thấy đối phương,mùi của Khoa thật dễ chịu khiến em nhắm mắt lại rồi hưởng thụ mùi thơm ấy
Ngọc Quý[Jiro]
*Tàng hình…*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play