One Piece: Hải Tặc.
Chapter 1: Thợ săn hải tặc.
Gió thổi mạnh. Đêm nay, yên tĩnh đến lạ lùng. Cả một bầu trời đêm với muôn ngàn vì sao thật đẹp! Tuy nhiên, dưới cái đẹp ấy lại là một sự đổ máu mà không ai biết được.
Lọn tóc bạch kim khẽ bay trong gió. Dung nhan người con gái cũng vì thế mà lộ rõ dưới trăng. Đôi mắt to tròn, cùng màu với sắc đêm. Sống mũi tuy không cao nhưng lại hoà hợp với khuôn mặt trong trịa, tuy không xinh đẹp nhưng lại khá đáng yêu. Cái đáng yêu của một cô gái mười lăm tuổi.
Người con gái đang đứng trên khoang thuyền tận hưởng những làn gió mát mẻ. Gương mặt lộ rõ vẻ thích thú.
Cô khẽ đánh giá người đàn ông trước mặt. Đó là một người đàn ông trung niên, có vẻ là một người từng trải, giàu kinh nghiệm.
Himawari
Cũng chỉ là một hải tặc tép riu mà thôi.
Dứt lời, thân ảnh nhỏ nhắn lướt nhẹ trên sàn tàu, chỉ một khoảnh khắc đã xuất hiện sau người đàn ông vẫn đứng ngây tại chỗ chưa kịp định hình được gì.
Lưỡi kiếm không chút lưu tình quét một đường qua cổ người đàn ông, vào đúng động mạch chủ. Một cái chết tức thì.
Thanh âm băng lãnh được cất lên từ khuôn miệng nhỏ nhắn. Giữa màn đêm yên tĩnh, thanh âm như vang vọng khắp biển khơi. Tuy bình thản nhưng lại lạnh lẽo, đáng sợ đến tột cùng.
Gương mặt lãnh khốc vô tình nay lại nhuốm máu tươi càng làm tăng thêm phân quỷ dị. Cô khẽ nở một nụ cười, một nụ cười đáng sợ.
Nụ cười của một kẻ săn hải tặc.
Chapter 2: Trở về Aqua.
Himawari
Biển đêm nay... thật đẹp!
Thanh âm người con gái lại một lần nữa vang lên. Nhưng lần này, không phải lãnh khốc vô tình, cũng không phải tàn nhẫn đến đáng sợ, mà đơn giản, chỉ là cảm thán. Cảm thán trước cảnh biển được bao phủ bởi một màu đen tuyệt đẹp.
Đến đây, gương mặt người con gái khẽ ánh lên chút buồn. Cô nhớ mẹ, nhớ cả hòn đảo Aqua nữa. Đã bao lâu rồi cô không về đó rồi nhỉ?
Himawari
Có vẻ vẫn nên về một chuyến.
Nói xong, cô đặt mình xuống tàu, từ từ nhắm mắt. Mùi tanh của máu xộc lên mũi khiêm đôi mày nhỏ nhíu lại. Cô cũng không để tâm lắm, có lẽ vì quá quen. Cô cũng không rõ. Chỉ biết rằng một lúc sau đó thì cô đã ngủ.
Sáng. Cô gái nhỏ tỉnh dậy từ rất sớm theo thói quen. Bởi vì cô là hoa hướng dương, loài hoa luôn hướng về phía mặt trời nên lúc mặt trời mọc cũng là lúc cô thức giấc.
Cô vươn vai ngáp một cái cho tỉnh ngủ rồi nhảy xuống biển. Nước biển buổi sáng khá là lạnh làm cơ thể cô khẽ run nên. Nhưng dường như cô chẳng hề để ý.
Cô chỉ biết điều cô cần làm lúc này là cử động đôi chân để đưa cơ thể tiến về phía Đông.
Vì hôm qua trời tối nên cô không thể xác định được phương hướng, dẫn đến không thể về. Nhưng mà bây giờ khác rồi, trời đã sáng, đã xác định được phương hướng, và cô cũng muốn về lắm rồi. Thật sự không thể đợi thêm một giây một phút nào nữa.
Himawari
Đảo Aqua thẳng tiến.
Thanh âm người con gái một lần nữa vang vọng khắp biển khơi, và chứa trong đó, là sự vui vẻ, phấn khích khôn cùng. Mà cũng phải thôi! Được về quê hương, ai mà không phấn khích cho được.
Trên gương mặt non nớt đáng yêu bỗng nở một nụ cười ngây thơ. Một nụ cười đầy vui vẻ, phấn khích. Một nụ cười đáng lẽ nên có từ lâu ở lứa tuổi mười lăm vô lo vô nghĩ.
Chapter 3: Băng hải tặc Râu trắng.
Nụ cười ngây thơ đầy phấn khích thật hợp với khuôn mặt đáng yêu.
Đã bao lâu rồi, nụ cười ngây thơ ấy không xuất hiện?
Người con gái với vẻ mặt phấn khích đang dùng hết tốc lực bơi về hướng Đông. Bơi nhanh, bơi không biết mệt mỏi.
Bởi vì đích đến của cô là những kỉ niệm.
Người con gái cứ bơi mãi, tiến mãi về phía trước. Nhưng rồi...
Đập vào mắt cô là một con tàu hải tặc. Nhưng mà... hình ảnh cái đầu nâu nơi cửa miệng có râu cong lên như hình lưỡi liềm. Không sai được. Đó chính là
Cô thầm chửi rủa. Quả thực là quá đen đi mà! Đụng ai không đụng, lại đụng phải một trong bốn Tứ hoàng- người đàn ông mạnh nhất thế giới.
Cô thầm chửi rủa. Quả thực là quá đen đi mà! Đụng ai không đụng, lại đụng phải một trong bốn Tứ hoàng- người đàn ông mạnh nhất thế giới.
Nghĩ vậy, cô lặn xuống biển trốn.
Đừng nói cô hèn nhát, bởi, ai trong hoàn cảnh cô cũng làm thế thôi. Một thợ săn hải tặc mới vào nghề đối mặt với một hải tặc được treo thưởng hơn năm tỉ beri. Có khi chưa nổi một đòn đã ngủm. Thằng nào không chốn thằng đó ngu!
Thế vậy mà, cuối cùng cô lại không trốn. Đôi chân khẽ di chuyển bơi lên mặt nước. Nụ cười quỷ dị đã ở trên đôi môi nhỏ nhắn từ lúc nào.
Chẳng là, cô vừa nghĩ ra một kế hoạch. Một kế hoạch hoàn hảo. Ừm.
Nếu không thể đụng, không thể thắng, vậy lợi dụng, được mà nhỉ?
Himawari
Tôi muốn ra nhập băng hải tặc Râu trắng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play