Ngày Em Đến Là Mặt Trời…
ngày chúng ta gặp gỡ
Ngày hôm ấy mây trắng nắng vàng rất đẹp không khí trong lành biết bao
Lúc đó em đang chạy vỡn với bạn của em..
Bạn thân đạt
Ê đứng lạiii //chạy theo đạt//
Hữu đạt(phoníc)
Còn lâu nè má//vừa cười vừa chạy //
Trong lúc đó thì anh vô tình đi ngang qua lớp em
Những tia nắng như đang làm em đẹp hơn bình thường nhưng tia nắng chiếu trên mát tóc nâu nhạt của em khiến khung cảnh ở đó như có thứ gì đó khiến trái tin anh run động 1 lần nữa
Anh cứ đứng đó ngơ ra một lúc lâu thì…
Em vô tình ko để ý mà chạy tông thẳng vào người anh
Hữu đạt(phoníc)
Ay daa // vừa nói vừa xoa đầu//
Lúc đó em lao tới anh liền ôm em vào lòng để cả hai ko bị ngã
Sau một hồi thì em cũng đã nhận thức dc mà bỏ anh ra
Hữu đạt(phoníc)
Ơ đàng anh khối trên ạ// em liền bỏ anh ra //
Lúc đó tự nhiên anh ôm em lại nên em cũng có chút ngại
Tấn khoa(tấn kho)
Ừ anh đây//anh hơi tiếc nuối bỏ em ra//
Tấn khoa(tấn kho)
Em có sao ko chạy gì mà nhanh thế //đứng nâng mặt em lên//
Hữu đạt(phoníc)
Hì hì em xin lỗi anh nhe//cậu nhìn anh cười một cái thật tươi//
Lúc đó tim anh như hẩn lại một nhiệp
Tấn khoa(tấn kho)
*xinh quá đi mất
Hữu đạt(phoníc)
Hả anh nói gì thế// quay qua nhìn anh//
Quay qua nhìn anh thì lúc này tai anh đã đỏ lên hết roi
Anh liền hoàng hồn lại mà nói
Tấn khoa(tấn kho)
À ko có gì đâu //nhìn em//
Tấn khoa(tấn kho)
Mốt đi đứng cẩn thận đó//xoa đầu em //
Em biết anh từ lâu rồi và em cũng rất ngưỡng mộ anh
Nhưng em ko có lý do nào để bắt chuyện cho anh chú ý tới cả
Hữu đạt(phoníc)
Dạaa//tận hưởng cái xoa đầu của anh//
Thấy em xinh lại còn có má bánh bao nhìn là muốn cắn cho cái thôi nên anh bắt đầu để ý em nhiều hơn
Và từ lúc đó anh đã biết mình thik em rồi
Anh quan tâm em lắm cái gần nhất là..
Lúc đó em ngủ quên trong lớp bị thầy phạt tới giờ ra chơi luôn
Bụng em đã đói meo rồi mà còn ko đem tiền nữa chứ
Lúc đó anh đi qua thấy em ngồi trong lớp nằm gục trên bàn nên anh vô coi thử
Tấn khoa(tấn kho)
//đi vào lớp// đạt
Hữu đạt(phoníc)
Hả ai kêu zay trời// còn chx tỉnh ngủ //
Tại vì cậu nghĩ ngủ sẽ ko đói nữa nên cậu ngủ thoi =)
Tấn khoa(tấn kho)
Em ăn cái gì chx mà nằm trong lớp yếu xìu zay//ân cần//
Hữu đạt(phoníc)
Em chx mà em cũng hok có đem tiền theo nên thoi khỏi ăn luonn//còn ngái ngủ//
Lúc đó cả lớp nhìn anh và em mãi
Vì anh chx bao giờ ân cần chăm sóc anh chu đáo như zay
Hoa khôi trường tỏ tình anh còn ko quan tâm người ta nữa cơ
Mà giờ lại phải chăm sóc một chú mèo nghịch ngợm như zay
Em ngẩn mặt lên thì thấy anh đang nhìn mình một cách say mê
Em liền cúi mặt xuống vì ngại
Anh thấy vậy tiền chọc em
Tấn khoa(tấn kho)
Sao bé của anh ngại hở//ghẹo em//
Hữu đạt(phoníc)
Hứ ai là bé của anh//bĩu môi//
Tấn khoa(tấn kho)
Thoi anh xin lỗi anh bao em đi ăn đền bù chịu koo//nhìn em //
Nghe vậy em liền ngẩn mặt lên nhìn anh
Hữu đạt(phoníc)
Dc luôn hảa//nhìn với ánh mắt long lanh//
Tấn khoa(tấn kho)
Dc chứ nhưng mà phải cho anh gọi em là bé nhe//cười//
Hữu đạt(phoníc)
Gì cơ//đỏ hết cả mặt//
Tấn khoa(tấn kho)
Cho anh gọi em là bé//nhìn em quài luoin//
Hữu đạt(phoníc)
Vậy thoi là dc chứ gìii//em ngại lắm nhưng mà cũng thikk//
Vì em cũng thik khoan màa
Em chỉ sợ khoa kì thị em thoii
Sau đó thì em và anh cùng đi tới cantin
Lúc đi anh còn nắm tay em nữa
Em ngại lắm chứ nhưng vẫn để cho anh nắm
Anh muốn cho mọi người thấy người anh thik là đạt ở bên anh chứ ko phải cô gái nào khác
Ngwan(tg)
Cho tg đi ngủ cái đi
Ngwan(tg)
Mai có chuyện tiếp choo
Truyện này cho đạt nhỏ hơn khoa 1 tuổi nhee
tình yêu đôi ta bắt đầu
Anh vẫn nắm tay em như vậy
Nó khiến mọi người nhìn em và anh có nhiều người nói hợp đôi quá đi mất
Còn vài người thì nói xì xào bàn tán vài câu như là:eo oi gay kìa mày….
Còn cô hoa khôi đứng nhìn một lúc rồi chạy đi vào nhà vệ sinh
Ngồi gục mặt xuống nước mắt cứ rơi ra mà ko kiểm soát dc
Cũng đúng thoi cô cũng thick anh dc 5năm rồi mà
Phương trân(hoa khôi)
Hức….hức
Phương trân(hoa khôi)
Tại sao lại buồn vậy chứ?hức…//cô cứ ngồi khóc mãi//
Phương trân(hoa khôi)
Thoii ko sao nua//ngồi dạy lâu hết nc mắt đi//
Phương trân(hoa khôi)
Em ko sợ phải đối mặt với hiện tại nữa//nín khóc//
Phương trân(hoa khôi)
*nếu anh muốn bên người mà anh hạnh phúc em sẽ chúc phúc cho anh!!
Đúng là một cô gái hiểu chuyện mà..
Cô đứng lên rửa mặt rồi ra ngoài trong lòng cô cứ nhói lên mãi như cô ko sợ
Ko sợ phải đối mặt với những gì đang diễn ra
Ko sợ phải nhìn người mình thick 5 năm qua đi chung một người khác
Và ko sợ khi anh cưới mà cô dâu ko phải cô mà là người anh thương thì cô sẽ đến ăn mừng và chúc phúc!
Tấn khoa(tấn kho)
Em ăn nhìn dth nhỉ//nhìn em say mê//
Hữu đạt(phoníc)
Ơ sao lại khen con trai dth //phồng má lên và bĩu môi //
Tấn khoa(tấn kho)
Ơ nhưng em dth thiệt mà
Tấn khoa(tấn kho)
Em bé của anh//cười //
Mỗi lúc anh cười em lại khiến tim em đập nhanh hơn
Và lúc đó em chợt suy nghĩ
Hữu đạt(phoníc)
“Mình với anh ấy là gì của nhau đâu mà tại sao anh lại thân thiết với mình như vậy?”
Tấn khoa(tấn kho)
Em suy nghĩ gì đấy bé con//xoa đầu em//
Hữu đạt(phoníc)
Em có suy nghĩ gì đâuu//cúi đầu xuống//
Anh thấy em ngại như vậy liền nói…
Tấn khoa(tấn kho)
//thì thầm vô tai em//anh thick em
Hữu đạt(phoníc)
Anh nói gì cơ //nhìn anh //
Tấn khoa(tấn kho)
Anh nói anh thick em!//nhìn em chắc chắc//
Hữu đạt(phoníc)
Em xin lỗi…
Và cứ thế em chạy đi mất..
Lúc đó anh suy sụp lắm chứ
Lúc đó có một người đi lại…
Phương trân(hoa khôi)
Này cậu cứ như thế mà buồn một mình à?//lay người tấn khoa//
Phương trân(hoa khôi)
Bị bé kia từ chối hả//ngồi kế bên anh//
Nước mắt anh cứ chảy ra mà ko dừng lại dc
Phương trân(hoa khôi)
Cậu bé đấy xạo đấy!
Tấn khoa(tấn kho)
Hả//ngẩn mặt lên//
Phương trân(hoa khôi)
Cậu ấy cũng thick cậu nhưng…
Tấn khoa(tấn kho)
Cậu nói thật hả//nhìn trân//
Phương trân(hoa khôi)
Tớ nói thật nhưng cậu ấy sợ miệng đời lắm
Phương trân(hoa khôi)
Sợ người ta nhìn đánh giá và chửi mắng cậu ấy..
Anh nghe xong chỉ biết im lặng và chờ câu tiếp theo của trân
Phương trân(hoa khôi)
Bây giờ tớ chỉ cậu nhé//cười //
Tấn khoa(tấn kho)
Dc dc cậu nói đi//mong chờ//
Phương trân(hoa khôi)
Cậu về kí túc xá nhìn lên giường cậu ấy coi cậu ấy có khóc ko!
Phương trân(hoa khôi)
Xong cậu đi lại chỗ cậu ấy đang nằm mà an ủi cậu ấy
Phương trân(hoa khôi)
Xã hội ngoài kia chỉ biết nói thôi ko hiểu dc vấn đề đâu nên nếu dc cậu hãy Theo đuổi cậu ấy một lần nữa!//nhìn anh//
Lúc đó anh biết anh phải làm gì roi
Tấn khoa(tấn kho)
Dc tớ biết tớ phải làm gì roi//chạy đi mất//
Lúc anh chạy đi thì cô cười một cách chua xót
Phương trân(hoa khôi)
Ha cuối cùng cũng giúp dc cậu ấy roi//cười chua xót nhìn bóng lưng cậu đi mất//
Em nằm trên giường minh mà suy nghi rất nhiều khiến em đau đầu chết đi dc
Em liền lau nc mắt mà ngẩn mặt lên
Hữu đạt(phoníc)
Anh vào ạ//giọng khàn khàn//
Anh nhìn sơ qua cũng biết em khóc rất nhiều
Anh đi đến vào ôm em vào lòng
Tấn khoa(tấn kho)
Anh thick em anh thick em nhiều lắm//rưng rưng//
Tấn khoa(tấn kho)
Anh biết những người ngoài kia miệng đời sẽ ko cho em sống yên
Tấn khoa(tấn kho)
Nhưng anh chắc chắn sẽ bảo vệ em
Tấn khoa(tấn kho)
Em tin anh dc hok//khóc//
Em hoản lắm đây là lần đầu tiên em thấy anh khóc
Hữu đạt(phoníc)
Ơ ơ sao khóc nào ko khóc// luống cuống //
Tự nhiên em hôn nhẹ lên moi anh một cái
Hữu đạt(phoníc)
Dc chx thôi nào em đồng ý//lấy hai tay xoa má anh//
Tấn khoa(tấn kho)
Ơ //đứng hình//
Tấn khoa(tấn kho)
Em hôn anh cái nữa dc hok//nín//
Hữu đạt(phoníc)
Hokk//cười//
Tấn khoa(tấn kho)
Ơ thế anh khóc nữa cho em coii//quay mặt ra chỗ khác//
Hữu đạt(phoníc)
Ơ nào thương quay qua đi em hôn //lay người anh//
Tấn khoa(tấn kho)
//quay qua//
Hữu đạt(phoníc)
//hun moi anh một cái//
Tấn khoa(tấn kho)
Áaaaa //dãy //
Ảnh vui vì vừa dc em hun mà còn tận 2 cái nữa chứ
Ngwan(tg)
Tới đây thôi nheee
Download MangaToon APP on App Store and Google Play